
Originally Posted by
Hoàng Thứ Lang
Theo tôi nghĩ có hơi khác một chút.
Tự thiêu: người tự ư thức việc họ làm (tự giác), và tự họ hành động từ A đến Z. Nghĩa là tự tẩm xăng, tự đi đến chỗ thiêu, tự tay châm lửa.
Bị thiêu: người đó bị một áp lực khống chế (ngầm) đàng sau, không tự tẩm xăng, chỉ cần một hành động không tự tẩm xăng cũng đủ nói lên tính không tự giác rồi.
Trong những h́nh ảnh này (kể cả "h́nh thật"), mọi người đều thấy do người khác tưới xăng lên ḿnh Thích Quảng Đức.
Chuyện này làm tôi nhớ đă đọc nhiều bài nói về cải cách ruộng đất ở miền Bắc hồi 1956. Những người ở đợ cho địa chủ, trước toà án nhân dân, đă đứng ra hùng hổ xỉ vả "tội nhân" (địa chủ và là ông chủ của họ) hài tội đủ thứ. Khi "tội nhân" bị hành h́nh rồi, mấy người ở đợ đó ban đêm lén đến mộ lạy khóc, nói rằng: "ông sống khôn thác thiêng, xin về chứng chiếu cho con, v́ bị "họ" bắt buộc con phải làm vậy, không ngờ ông bị hành quyết, bây giờ con hối hận lắm. Xin ông tha tội cho con".
Bookmarks