
Originally Posted by
hanhtrang
Để khỏi mất thời giờ, thật ra tôi đă t́m hiểu và so sánh hai chính sách và hai con người khác nhau, giữa Ngô đ́nh Nhu và Lư quang Diệu, chứ không phải Ngô đ́nh Diệm.
C̣n nói về đoàn kết giữa người Việt với nhau, th́ tôi tin tưởng rằng, điều mà tôi lên tiếng với anh TT, không chấp nhận quan điểm chín bỏ thành mười ở trên là bắt buộc với người VN. V́ quá khứ lịch sử như chị Lê Thi đă nói về đám trí thức nủa nạc nửa mỡ đă phá hoại nền đệ I cộng hoà, tiếp tay với CS như thế nào. Cũng thế, bản chất của người VN là chỉ chịu thua sau khi bị trấn áp chứ không bao giờ là kẻ bị thuyết phục, nên hai chữ đoàn kết với người VN phải hiểu nghĩa khác, hay phải ỏ một concept khác hơn.
C̣n lại chuyện phê b́nh đánh giá, anh đúng ở chỗ khác chữ không ở topic này, hăy đọc lại những đoạn đối thoại giữa tôi và SS, tôi đă rất ôn hoà phát biểu hạn chế ở những điểm chính, nhưng ông ta ít nhất hai lần gọi tôi là người làm chính trị và chê bai, nhưng tôi vẫn làm ngơ, cho tới khi ông ta đi quá giới hạn cho phép tôi nhẹ nhàng, mà nếu anh để ư th́ tôi có tới 3 cách đối thoại ở đây, thứ nhất ôn hoà nói về những cái đúng và sai lúc ban đầu, sau đó, tôi chứng minh cho ông ta thấy con người của tôi theo quan điểm tranh luận là phải dành phần thắng như ông ta muốn, và phần thứ ba mới là tôi phê phán.
Tôi không đủ kiên nhẫn để đọc những bài phát sinh từ những tư tưởng cơ bản sai ngay từ ban đầu, v́ dù họ có điểm đúng sao nữa, th́ vẫn là những kẻ khiếm khuyết khó thuyết phục, mà theo kinh nghiệm của tôi, với bản chất của người Việt th́ rất dễ sinh đụng chạm.
Anh có thể phê phán tôi và tôi nh́n nhận những cái sai của ḿnh nếu có, nhưng đa số người Việt không phải như vậy, mà bằng chứng là ông SS, là con cái VNCH mà ca tụng như cái sai trái của HCM rồi tự khoác cái áo của Hồ chí Minh cho ḿnh một cách khiếm nhă.
Chính trị thực tiễn của người Mỹ vẫn không là những tṛ của Hồ chí Minh.
Bookmarks