
Originally Posted by
pheng
Trước hết, tôi cám ơn bạn đă nhắc nhở và đồng ư.
Điều làm tôi thực sự hài ḷng bây giờ, là đă không c̣n những người phản đối tôi một cách cuồng như ngày xưa, tức họ ít nhiều đă có những nhận thức về những ǵ tôi nói.
Nhưng tôi không thể đổi hai chữ "quốc hạnh" v́ đó là lịch sử, mà một người nếu dám nói tới chính trị th́ không thể nào sửa lịch sử với những sự thật của nó, và nếu là người dám nhận minh là kẻ phân tích và phê b́nh chính trị, th́ không thể thay đổi những lư do đă dẫn tới hoàn cảnh và kết quả như vậy.
T́nh thật mà nói với bạn thế này, sau khi tôi phát biểu, những tướng lănh và lănh đạo VNCH ngày xưa không chỉ là những kẻ thiếu tài, mà c̣n thiếu cả trách nhiệm, th́ tôi đă sợ sẽ có người hỏi tôi, mà toi không thể tránh né, v́ đó là 1 trong những điều trọng đại nhất cho sự thất bại của VNCH, là nỗi nhục của người VNCH, là 1 trong những lư do chính để tôi dám nói rằng 30/04 là ngày quốc hạnh, mà tôi đă dấu kín trọng tim hàng chục năm nay, v́ sợ làm tổn thương những người VNCH chân chính và vô tội, khi họ vẫn tôn vinh lá cờ mà họ tin tưởng.
Tôi cho bạn một cái hint về vấn đề để bạn hiểu tầm quan trọng điều tôi nói mà tôi đă câm miệng dấu kín bao năm nay trong nỗi khổ bị không biết bao người xỉ nhục, mà tôi dám chắc là tất cả, không một ai khi nghe tôi nói có thể phản biện lại tôi.
TS Nguyễn tiến Hưng, nguyên tổng trưởng kế hoạch của VNCH, đă viết cuốn sách khi đồng minh tháo chạy, mà trong đó, điểm ông nhấn mạnh và nói về nó nhiều nhất là ông đă t́m đủ mọi cách năn nỉ Mỹ di tản bao nhiêu người VN có thể, và bị Mỹ từ chối, Mỹ chỉ chấp nhận một con số nào đó thôi.
Tôi bỏ qua vấn đề của Mỹ, mà đặt vấn đề ngược lại với lănh đạo VNCH lúc đó, tức ông Nguyễn văn Thiệu và một số người đă biết là Mỹ bỏ miền Nam VN và miền Nam VN sẽ thất thủ, vậy th́ họ, trong vai tṛ lănh đạo miền Nam VN, đă làm ǵ hay chỉ biết chạy theo năn nỉ Mỹ, mà không có một kế hoạch của riêng ḿnh mà di tản dân chúng và binh lính của ḿnh bao nhiêu có thể.
Sẽ có người đặt ván đề với tôi là làm sao làm được, th́ tôi xin trả lời là, Mao trạch Đông đă nổi tiếng với cuộc hành tŕnh vạn lư trường chinh chạy luanh quanh TQ đề chiến đấu, trên thế giới bất kể lúc nào cũng có dân chúng tỵ nạn, ngay cả bây giờ vẫn có, từ các nước chiến tranh mà LHQ đă phải có hẳn một bộ phận chuyên lo vấn đề này, được gọi là cao uỷ LHQ chuyên lo cho người tỵ nạn.
Không cần nói đâu xa, vua Gia Long Nguyễn Ánh, ở cái thời mà c̣n đi bằng thuyền chèo, bắn cung cười ngựa, mà ông ta đă làm tới hai lần đưa dân chúng và quân sĩ qua Thái lan tỵ nạn rôi sau đó trở về mà lập nên sự nghiệp.
Vậy th́ quân đội VNCH vào lúc đó nhất là vùng 4 chiến thuật, mọi thứ c̣n đủ, nhưng tại sao lănh đạo và tướng lănh VNCH đă không thể tổ chức được một cuộc di tản, không chỉ cho dân chúng mà cho cả binh sĩ của ḿnh, trong khi đường biển th́ không xa, chúa Nguyễn ngày xưa đă làm được, c̣n băng ngang K th́ chỉ có trên dưới 500km, và lực lượng Polpot lức đó rất mỏng và yếu, VNCH dư sức càn qua mặt để dẫn dân chúng minh đi, vậy tại sao tướng lănh và lănh đạo VNCH không làm được, mà chỉ biết trông chờ và van xin Mỹ.
Và cuối cùng th́ để cho dân chúng miền Nam và binh sĩ VNCH sống trong đau thương tủi hận mấy chục năm nay.
C̣n nhiều vấn đề nữa, nhưng tôi chỉ trưng ra một bằng cớ cho lời tuyên bố của tôi, mà tôi dám chắc sẽ không ai có thể phẩn biện, mà cũng là lư do tôi sẽ không sửa ngày đó là ngày quốc hạnh cho VN, v́ chúng ta, nhưng lănh đạo và tướng lănh miền Nam VN đă không xứng đáng.
Bookmarks