Nắng Sài G̣n anh đi mà chợt mát
Bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn c̣n nguyên lụa trắng.
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vă vẽ chân dung
Bay vội vă vào trong hồn mở cửa
Gặp một bữa anh đă mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
Thơ học tṛ anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.
Em không nói đă nghe lừng giai điệu
Em chưa nh́n mà đă rộng trời xanh
Anh đă trông lên bằng đôi mắt chung t́nh
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt
Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng v́ đâu
Nhưng sao đi mà không bảo ǵ nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.
Để anh giận mắt anh nh́n vụng dại
Giận thơ anh đă nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.
Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ t́nh lụa trắng.
The Silk Dress
by Nguyen Sa
translated by Duong Xuan
On me suddenly cool the Saigon sun
for you are wearing your dress
of Ha Dong[1] silk
so much your silk dress I ever loved
my poem is still as pure as your silk
Yet I remember you sitting right here
while short was your hair
all around the autumn just lengthy
my soul hurriedly painted your portrait
then hurriedly displayed in my ready heart
A day seeing you a day of elation
seeing you for two days
the post-wedding's ecstasy
my adolescent poems I piled up a mountain
while your eyes ageing into the arousing wine
You had not said
I'd already heard
the whole symphony
you had not looked
the whole sky had already turned blue
My faithful love and I looked up to you
your virtuous hands and you
had nestled in our wonderful poem.
You came and went all too suddenly
of that I was always aware.
It was sunny then rainy all too suddenly
about that I did not really care.
But why leave without leaving a word?
Leaving without leaving
a word!
When I called!
echoing
only the confusion from my eyes
I got angry!
I got angry
as my poem did not say the word
Gone you have
and now repentance runs my lips
on my sad shoulders
time turns heavy
Where have you gone?
my short haired autumn!
Please save for me
your dress of Ha Dong silk
that silk dress
so much I always love
Save for me
please
the love poem in that pure silk!
http://youtu.be/3LZ2AlUDL68
Chị Vân Nương thương mến !
Hùng Kiệt không có Bạn thân người Việt Nam tại Mỹ !
Hùng Kiệt Post bài viết bên mục của Chị Tigon : Sài G̣n thưở ấy ! Chị nhận xét giùm :
"Các Anh Chị Em nhắc Sài G̣n , làm Tôi lại buồn !
Trước 1975 chỉ là cậu Thiếu niên học trung học Đệ Nhất Cấp :Petrus Kư .
Sau thời gian đi học , là đi học Vơ , học đàn Guitar, chưa bao giờ biết yêu , mặc dù có vài cô bạn hàng xóm để ư ( do khuôn mặt cũng ....), nhưng hồi đó có lẽ c̣n Thiếu niên , ngày mất nước 1975 mới 14 tuổi , làm sao biết thương , biết chờ một nguời con gái đây ?
Hồi nhỏ sống ở Cứ Xá Sĩ quan Bắc Hải ( gần Tô Hiến Thành ) , nhà cũng không khá giả , Ba ở mặt trận Vùng 1 , Mẹ là cô giáo Tiểu học .
Đến năm 1973 , Bà Cô cho một ngôi nhà lầu 2 tầng Quận 1 gần chợ Bến Thành .
Bà Cô là thương gia cũng là Phu nhân của một Ông lớn Việt Nam Cộng Hoà ( Ông Trùm t́nh báo Dân sự , Bố của Anh hùng Không quân Thiếu tá Trần Thế Vinh : Hy sinh mùa hè Đỏ lửa 1972 ).
Xui xẻo sau 30.4 .1975 lại bị lấy nhà , đi kênh tế mới ! ( Việt Cộng biết nhà vốn là nhà của Bà Lớn VNCH, và Ba tôi lại là Trung đoàn trưởng ! )
Sau 1975 trở thành người "Lăng tử" không nhà không cửa, lại dính vào mối t́nh oan nghiệt !
V́ vậy nhắc đến Sài G̣n , không biết là vui hay là buồn đây nữa !
Ngày hôm qua , như người mất hồn khi đọc Bài thơ 2 Sắc Hoa Tigon , cùng với các Bài thơ của Nữ sĩ Tương Phố .,và Nữ sĩ Tương Đàm
Đến tối Bà Xă Vivian vào pḥng Home Office , thấy Tôi đang Post bài Màu máu Hoa Tigôn ! ( Vivian không biết tiếng Việt , nhưng là Đàn bà phải có trực giác chứ ! ) hỏi đại khái :
-" Có lẽ Honey nhớ Mẹ của Vi phải không ? "
Tôi phải nói xạo một chút :
-Tường Vi từ Sài G̣n mới qua , th́ phải làm Anh nhớ về Sài G̣n chứ !
Vivian :
- Nếu sau này giả sử Honey có về Vietnam, trở lại với Mẹ của Vi cũng không hạnh phúc đâu ! Ngoài lư do Ba Cô ấy là Tướng 3 sao VC !
C̣n một lư do Honey qua Mỹ khi mới 18 tuổi , đă 33 năm rồi! Dù muốn dù không , cũng bị Mỹ hoá một phần , làm sao hạnh phúc với Mẹ của Vi được ?
**Không khéo Honey sẽ mất luôn cả 2 người phụ nữ yêu quí đấy ! (Vivian và Ngọc Bích !)
Tôi hết hồn !
Thôi đành Sài G̣n ơi ! Giả Biệt "
* Chị thấy Vivian nói có đúng không vậy ?
Hùng Kiệt xin đa tạ trước !
Hùng Kiệt
Vivian thua Ngọc Bích 12 tuổi sinh 1974 , nhưng là phụ nữ Mỹ dù dáng người thon thả, khá đẹp cao bằng Hùng Kiệt 5 feet 7 , nhưng chỉ trẻ hơn Ngọc Bích một chút thôi ! Ngọc Bích là người Việt Nam mà lại khá giả , nên biết giữ ǵn Sắc đẹp một chút !
* Không Hiểu sao Số phận Hùng Kiệt lại quen Phụ nữ tuổi con Cọp . Ngọc Bích tuổi Nhâm Dần , Vivian tuổi Giáp Dần !
Mà h́nh như : Phụ nữ tuổi Con Cọp , Ai cũng Dữ mà có Tài cả !
Hùng Kiệt không biết tốt phước hay bạc phước đây nữa !
Bookmarks