Page 17 of 31 FirstFirst ... 713141516171819202127 ... LastLast
Results 161 to 170 of 304

Thread: Chơi chữ, nói lái và những vần thơ bất hủ trong văn chương Việt Nam.

  1. #161
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251

    Thiểm Tây

    Bác Vân Nương ơi, Jackie nhớ câu: Hẹn cùng chàng Thiểm Tây năm ấy chỉ có mỗi một câu không biết ở đâu ra. Nhưng Jackie muốn nói là Thiểm Tây có đă lâu lắm rồi. Tân Cương chỉ là tên mới có đây sau khi tàu nó chiếm đất của người Duy Ngô Nhĩ.

    Nên Thiểm Tây và Tân Cương là hai lănh thổ hoàn toàn khác nhau. Không biết Jackie hiểu có đúng không. Cám ơn bác.

    Bác kể chuyện Trác Văn Quân hay quá. Bác kể luôn chuyện Thôi Oanh Oanh nghe bác ơi.


    Quote Originally Posted by Vân Nương View Post
    Nhận định cuả bác Forexnews thật là thâm thuý, thấu đáo.
    Hoan hô bác .

    Bây giờ xin phép quí vị rẽ ngang một chút xíu nói về

    Giai Thoại Trác Văn Quân
    và Tư Mă Tương Như

    Điển Tích Truyện Kiều - Tràng Khanh.
    Phương Tây có Casanova, có Don Juan., nhưng đào hoa, đa t́nh e c̣n thua xa Tống Ngọc, Tràng Khanh..

    Sớm đưa Tống Ngọc, tối t́m Tràng Khanh.

    Chỉ một khúc nhạc Phượng Cầu trầm tư để "làm vốn" mà Tràng Khanh đă làm rơi rụng biết bao con tim. Tiếng đàn của Kiều cũng nặng u sầu khúc nhạc này:

    Khúc đâu Tư Mă Phượng Cầu
    Nghe ra như oán như sầu phải chăng ?.

    Trường Khanh, tức Tư mă Tương Như có tiếng đàn tuyệt chiêu, đặc biệt là khi gảy khúc Phượng Cầu, trong ḷng thiếu phụ, gái thanh xuân bỗng như sóng trào.

    Thời ấy có nàng Trác Văn Quân thuộc hàng quốc sắc thiên hương, con của tri huyện Thiểm Tây Trác Bá Lộc. Nàng được gă cho thư sinh Vương Hàm Tân, đỗ tú tài rồi nhu(ng vẫn tiếp tục việc bút nghiên. Nửa năm hương lửa đang nồng, Hàm Tân bỗng lâm bạo bệnh từ trần. Nửa đời hồng nhan dang dở. Trong suốt thời gian làm tuần , nàng ngồi rũ rượi bên bàn thờ chồng. Bỗng một đêm, văng vẳng từ bên kia sông, tiếng đàn ai theo với lời ca năo nùng:

    T́nh yêu là mối dây oan
    Hoa tươi nghĩ lúc hoa tàn tủi thân.
    Hoa tàn hoa rụng - Hoa héo đầu cành
    Hận ngày xanh - Tủi ngày xanh
    Kiếp hoa ngắn ngủi
    Mưa gió tan tành
    Nguyệt đan mành
    Hoa tàn tạ
    Cảnh bâng khuâng
    Yêu nhau không trọn
    Đời bạc như vôi
    T́nh xưa ai đă phụ rồi
    Người xưa như thế th́ thôi c̣n ǵ
    Mối t́nh si - lệ lâm ly
    Thà rằng quen biết nhau chi
    Biết nhau như thế ước ǵ mà mong

    Ôi tiếng đàn câu ca như xé tâm can. Trác Văn Quân gọi tỳ nữ Thanh Mai vào thơ pḥng , hỏi:

    - Tiếng đàn của ai bên sông sao nghe buồn bă quá, ḷng ta xao động khôn cùng. Người hăy sang sông t́m thử ai đang réo rắt tiếng tơ trùng này.

    Đêm đă khuya, nhưng may con ánh trăng vằng vặc. Thanh Mai vâng lời chủ, gọi đ̣ sang sông. Cô lái đ̣ giải thích cho Thanh Mai:

    - Có chàng trai từ phương xa đến đây tên là Tư Mă Tương Như Trường Khanh . Chàng có khúc nhạc mê hồn Phượng Cầu Hoàng, đàn bà con gái không sao cưỡng lại sức quyến rũ, mê mẫn khi nghe khúc nhạc này.

    Thanh Mai chỉ hiểu mơ hồ lời giải thích của cô lái đ̣ và t́m đến gần phía trang viên. Bên trong thấp thoáng nhiều bóng hồng đang đùa cợt lả lơi quanh một chàng trai trẻ đẹp. Sửng sờ, cô tỳ nữ bị chôn cứng chân đến gần tảng sáng mới lần bướ ra về, thưa chuyện cho cô chủ:

    - Em đă t́m đến trang viên.. Ở đó có vườn hoa đẹp, có chàng trai tên là Trường Khanh, có tiếng đàn làm mê hoặc đàn bà con gái khắp vùng này.

    Trác Văn Quân bỗng thở dài, nét hoa thêm phần ủ dột, thảo nào, ḷng tạ. Suốt ngày hôm đó, nàng ngồi câm nín bên lan can, vành khăn tang trễ xuống ngang vai, khói hương bàn thờ chồng cũng tắt ngấm. Rồi ngày một ngày hai, tiếng đàn sao im bặt.. Qua đêm thứ ba, Văn Quân không d́m được nỗi ḷng, gọi Thanh Mai vào:

    - Đã hai đêm ta không nghe được tiếng đàn, trong người khó thở. Người hăy t́m đến chàng, trao thư này cho ta. Thanh Mai ngập ngừng can ngăn:

    - Tiểu thư chưa quen biết, sao lại trao thơ cho người ta. Lệnh lang cũng vừa mệnh chung...

    Văn Quân như mất hồn, ừ th́ thôi vậy, nếu người không trao thư cho ta, th́ hăy đưa ta đến t́m gặp người đó . Nói xong. vội vàng Van Quân cởi bỏ tang phục, ăn mặc cực kỳ diêm dúa, kéo xệch Thanh Mai xuống đ̣, sang ngang. Gần đến trang thanh viên, Văn Quân hối hả bước vộị Nhưng khi đến gần, được Thanh Mai chỉ cho trông thấy dung mạo người trong mộng, Văn Quân bỗng thẹn thùng; con người đàn bà đoan chính, một thoáng chốc ... Nàng run rẩy quay gót chạy trở về. Tràng Khanh cũng biết có nguời đang nh́n trộm ḿnh rồi bỏ chạy, nhưng vướng víu các kiều nữ đang quấn chặt lấy ḿnh, nên không theo đuổi kịp. Sau đó, tuy trễ một chuyến đ̣, Tràng Khanh cũng t́m đến được bên ngoài phủ quan, biết ngướ thiếu phụ là Trác Văn Quân, góa phụ trẻ đẹp tuyệt tác trần gian. Tràng Khanh nghĩ, ta sẽ có nàng.

    Trác Văn Quân về đến thơ phong, vất bỏ xiêm ỵ mặc lại tang phục, đến ngồi lặng yên bên bàn thờ chồng. Nửa đêm về sáng, bỗng tiếng đàn lại vọng lên. Ôi nó réo rắt mời gọị Người góa phụ cố bịt kín lấy đôi tai, nhưng âm thanh lại càng xoáy vào hồn. Nàng dẫy dụa trong dằn vặt nhưng thôi ; ánh trăng mờ dần .. nàng thẩn thờ đứng dậy, lại cởi bỏ tang phục, thay đổi xiêm y sặc sỡ, nhanh bước ra bờsông. Khi đă đưa nàng sang bên kia bờ, cô lái đ̣ hỏi:

    - Thưa bà, tiện nữ sẽ đợi đến bao giờ để đưa bà về.

    - Không, đừng hoài công chờ đợi . Ta đă vào khúc Phượng Cầu, e không có ngày trở lại.

  2. #162
    Member
    Join Date
    30-08-2010
    Posts
    3,022

    Tiếp Chị Vân Nương

    TRÁC VĂN QUÂN (THỤC TRUNG TỨ ĐẠI TÀI NỮ)





    Trác Văn Quân và Tư Mă Tương Như

    “Giai nhân tự cổ như danh tướng,
    Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu”.



    Thời ấy, Trác Văn Quân (chữ Hán: 卓文君) được xếp vào hạng quốc sắc thiên hương, con của tri huyện tỉnh Thiểm Tây. Nàng được gả cho thư sinh Vương Hàm Tân, người tuy đã đỗ Tú tài nhưng vẫn tiếp tục việc bút nghiên. Sau nửa năm sống cùng nhau, Hàm Tân bỗng lâm bệnh rồi từ trần. Nửa đời hồng nhan dang dở, trong suốt thời gian làm tuần, Trác Văn Quân ngồi rũ rượi bên bàn thờ chồng.




    Tương Như, tự là Tràng Khanh – Thuở nhỏ nhà nghèo nhưng tư chất thông minh, giỏi thi phú, có ngón đàn tuyệt diệu. Khi dấn thân và quan trường, Tương Như chỉ giữ chức quan nhỏ nên chán nản, bỏ chức, ngao du sang nước Lương giao tiếp với nhiều văn nhân nổi tiếng một thời gian rồi trở lại đất Thục.

    Nhờ giỏi thi phú và có ngón đàn tuyệt diệu nên Tương Như được giới quan lại, quư tộc đón tiếp. Trong đó, có quan huyện Lâm Cùng là Vương Cát, cũng là ân nhân của Tương Như lúc khốn cùng. Vương Cát để Tương Như ở Đô Đ́nh, chiêu đăi Tương Như như vị khách quư nên bóng dáng chàng lọt vào mắt nhà đại quư tộc Trác Vương Tôn. Nghe tiếng Tương Như đàn hay nên quan huyện cùng Trác Vương Tôn yêu cầu đánh cho một bài.

    Họ Trác vốn có một người con gái rất đẹp tên Văn Quân, c̣n nhỏ tuổi mà sớm góa chồng, lại thích nghe đàn. Tương Như được biết, định ghẹo nàng, nên vừa gảy đàn vừa hát khúc “Phượng cầu hoàng” (Chim phượng trống t́m chim phượng mái). Không gian như lắng đọng, thời gian như ngừng trôi, tiếng đàn vang lên réo rắt dìu dặt, du dương, trầm bổng, chạm đến mọi cung bậc xúc cảm ai oán của con người.
    Chim phượng, chim phượng về cố hương, Ngao du bốn bể t́m chim hoàng Thời chưa gặp chừ, luống lỡ làng. Hôm nay bước đến chốn thênh thang. Có cô gái đẹp ở đài trang, Nhà gần người xa năo tâm tràng. Ước ǵ giao kết đôi uyên ương, Bay liệng cùng nhau thỏa mọi đường.
    Nguyên văn:
    Phượng hề, phượng hề quy cố hương, Ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng, Thời vị ngộ hề vô sở tương, Hà ngộ kim tịch đăng tư đường. Hữu diệm thục nữ tại khuê phường, Thất nhĩ nhân hà sầu ngă trường. Hà duyên giao cảnh vi uyên ương Tương hiệt cương hề cộng cao tường. Trác Văn Quân núp sau tấm rèm, tâm hồn ngây ngất theo khúc nhạc du dương. Hình ảnh của Tương Như đã ngự trị trong trái tim nàng. Dư âm tiếng đàn réo gọi theo bao tình cảm nồng nàn, trái tim thôi thúc nên ngay trong đêm đó, nàng đã bỏ nhà, lản sang Đô Đình để đi theo Tương Như. Trác Vương Tôn thấy con gái bỏ nhà đi thì vô cùng tức giận, nên quyết định từ con. Như vậy, chữ “loan” theo tiếng gọi tình yêu của “phượng” cùng nhau chung sống.
    Tương Như và Văn Quân phải bán những vật dụng cần thiết để kiếm sống. Đôi trai gái trở về Lâm Cùng mở một quán nấu rượu. Vợ chồng cùng cặm cụi làm ăn.

    Sau Hán Vũ Đế đọc bài Tử hư phú của Tương Như, khen tài mới vời vào triều, ban chức tước. Lại sai chàng cầm cờ tiết, thay nhà vua về Ba Thục chiêu an bọn phụ lăo tùng phục nhà Hán. Lần này thỏa chí b́nh sinh, Tương Như áo gấm vinh quy được người đón rước long trọng. Nhưng làm quan ít lâu, lại chán, cáo bịnh lui về quê.


    Lần thứ hai Tư Mă Tương Như đến Trường An, không lâu sau th́ quan vận hanh thông, được làm quan cao, được cưỡi tuấn mă. Con người có thể thay đổi hoàn cảnh th́ hoàn cảnh cũng có thể thay đổi con người. Tương truyền Tư Mă Tương Như sau khi làm bài Trường Môn phú nói lên nỗi ḷng A Kiều, giúp nàng lấy lại được sủng ái của quân vương th́ chàng cũng trở thành người trong mộng của bao nhiêu tiểu thư mệnh phụ chốn kinh thành, chàng quên mất Trác Văn Quân tài hoa đa t́nh đang mỏi mắt chờ chàng ở chốn Thành Đô. Tư Mă Tương Như nhất đăng long môn, thân giá tăng cao gấp trăm lần, từ đấy liền trầm mê thanh sắc, đăng hồng tửu lục. Tương Như chợt cảm thấy Văn Quân không c̣n xứng đáng với ḿnh khiến hắn nảy sinh ư muốn bỏ vợ, quang cảnh năm năm trời vụt qua trong thoáng chốc.
    Vào một ngày, Trác Văn Quân đang ngồi sầu lệ bên cửa sổ, bỗng có một vị quan sai từ kinh thành đến, giao cho nàng một phong thư và nói với nàng rằng đại nhân muốn nhận thư đáp ngay lập tức. Trác Văn Quân vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, mở thư ra vừa xem thấy một trang giấy trắng cùng với mấy chữ số : “Nhất nhị tam tứ ngũ lục thất bát cửu thập bách thiên vạn”. Trác Văn Quân vừa xem th́ hiểu ngay, đấng trượng phu làm quan cao đă có ư hiềm khí, đây ắt là dùng cách trêu đùa để làm khó ḿnh. Nàng nhất thời bi phẫn vạn phần, viết luôn một phong thư giao cho quan sai.
    “Nhất biệt chi hậu, nhị địa tương huyền, chỉ thuyết thị tam tứ nguyệt, hựu thùy tri ngũ lục niên. Thất huyền cầm vô tâm đàn, bát hành thư vô khả truyền, cửu liên hoàn ṭng trung đoạn, thập lí trường đ́nh vọng nhăn dục xuyên. Bách tư tưởng, thiên quải niệm, vạn ban vô nại bả lang oán. Vạn ngữ thiên ngôn thuyết bất hoàn, bách ngă liêu nại thập y lan, trùng cửu đang cao khán cô nhạn, bát nguyệt trung thu nguyệt viên nhân bất viên, thất nguyệt bán thiêu khán bỉnh chúc vấn thương thiên, lục nguyệt thiên biệt nhân dao phiến ngă độc tâm hàn, ngũ nguyệt thạch lựu như hỏa thiên ngộ trận trận lănh vũ kiêu hoa đoan, tứ nguyệt t́ bà vị hoàng ngă dục đối kính tâm ư loạn, hốt thông thông, tam nguyệt đào hoa tùy thủy chuyển, phiêu Y ! Lang a lang, ba bất đắc hạ nhất dă nhĩ vi nữ lai ngă vi lang !”
    Dịch rằng : “Sau lần từ biệt, hai bến tương tư, nói rằng ba bốn tháng, ai ngờ là năm sáu năm, thất huyền cầm không ḷng dạ nào đàn, bát hành thư ngâm măi không thể thông, cửu liên hoàn găy đứt từ bên trong, ánh mắt chờ mong dường xuyên cả thập lí trường đ́nh, trăm lần tưởng, ngàn lần nhớ, vạn lần không ngăn được oán hờn chàng. Vạn ngữ thiên ngôn nói không hết, trăm lần sầu muộn tựa mười gốc bằng lan, ngày trùng cửu lên cao ngắm chim nhạn, tiết trung thu tháng tám trăng tṛn người không được đoàn viên, rằm tháng bảy thắp nén hương ngọn nến hỏi trời xanh, ngày hè tháng sáu người người vẫy quạt riêng ḷng thiếp lạnh lẽo, hoa lựu tháng năm đỏ như đốm lửa gặp mưa lạnh tưới tắm, tháng tư t́ bà vàng, thiếp soi gương càng thấy tâm loạn, hoa đào tháng ba trôi theo nước, con diều tháng hai đứt mất dây. Y ! Chàng ơi chàng, hay là kiếp sau chàng đổi làm nữ, thiếp làm nam !”
    Tư Mă Tương Như cho rằng lần này nhất định có thể làm khó Trác Văn Quân, không ngờ là thư đáp lại đến một cách thần tốc như vậy, vội vă mở ra xem, hoa cả mắt. Th́ ra Trác Văn Quân đă khéo léo án theo thứ tự các chữ số trong thư viết thành một bài thơ đầy huyết lệ với t́nh ư triền miên lại mang một nét chính khí hùng hồn:
    Sau khi đọc xong, Tư Mă Tương Như vô cùng xấu hỗ, cảm thấy ḿnh thật có lỗi với vị phu nhân tài hoa hoành dật, đa t́nh đa nghĩa. Sau cùng, Tương Như dùng cao xa tứ mă, đích thân quay về hướng Thành Đô nghênh đón Trác Văn Quân nhập kinh.

    Trong Bích Câu kỳ ngộ có câu:
    Cầu hoàng tay lựa nên vần, Tương Như ḷng ấy, Văn Quân ḷng nào.
    Trong Đoạn trường tân thanh hay Truyện Kiều của Nguyễn Du cũng có câu:
    Khúc đâu Tư Mă phượng cầu, Nghe ra như oán, như sầu phải chăng!
    Và Nguyễn Bính trong bài “Hoa với Rượu” cũng có nhắc đến, cũng từ điển tích đó mà ra:
    Như truyện Tương Như và Trác Thị Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng Vườn cam trắng xóa hoa cam rụng Tôi với em Nhi kết vợ chồng!








    Khúc “Phượng cầu hoàng” (Chim phượng trống t́m chim phượng mái).

    Chim phượng, chim phượng về cố hương,
    Ngao du bốn bể t́m chim hoàng
    Thời chưa gặp chừ, luống lỡ làng.
    Hôm nay bước đến chốn thênh thang.
    Có cô gái đẹp ở đài trang,

    Nhà gần người xa năo tâm tràng
    Ước ǵ giao kết đôi uyên ương,
    Bay liệng cùng nhau thỏa mọi đường.

    Nguyên văn:

    Phượng hề, phượng hề quy cố hương,
    Ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng,
    Thời vị ngộ hề vô sở tương,
    Hà ngộ kim tịch đăng tư đường.
    Hữu diệm thục nữ tại khuê phường,
    Thất nhĩ nhân hà sầu ngă trường.
    Hà duyên giao cảnh vi uyên ương
    Tương hiệt cương hề cộng cao tường.

    Trác Văn Quân núp sau tấm rèm, tâm hồn ngây ngất theo khúc nhạc du dương. Hình ảnh của Tương Như đã ngự trị trong trái tim nàng. Dư âm tiếng đàn réo gọi theo bao tình cảm nồng nàn, trái tim thôi thúc nên ngay trong đêm đó, nàng đã bỏ nhà, lản sang Đô Đình để đi theo Tương Như. Trác Vương Tôn thấy con gái bỏ nhà đi thì vô cùng tức giận, nên quyết định từ con. Như vậy, chữ “loan” theo tiếng gọi tình yêu của “phượng” cùng nhau chung sống.



    Last edited by Nguyen Hung Kiet; 14-08-2012 at 02:40 PM.

  3. #163
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Hoàng hạc Lâu

    Xin cám ơn bạn Nguyễn Hùng Kiệt đã tiếp sức.
    Nay Vn xin trình bày bài

    Hoàng Hạc Lâu

    Tích nhân dĩ thừa Hoàng hạc khứ
    Thử đia không du Hoàng Hạc Lâu
    Hoàng Hạc nhất khứ bất phục phản
    Bạch vân thiên tải không du du
    T́nh xuyên lịch lịch Hán dương thụ
    Phương thảo thê thê Anh vũ châu
    Nhật mộ hương quan hà xứ thị
    Yên ba giang thượng kỷ nhân sầu.

    Thôi Hiệu.

    Tương truyền Lý Bạch một hôm đi qua Hoàng hạc Lâu, thấy phong cảnh
    hữu tình, muốn phóng bút một vài câu thơ nhưng thấy bài
    Hoàng Hạc Lâu khắc ờ trên vách bèn ngửa mặt than rằng
    • Nhãn tiền hữu cảnh đạo bất đắc
    Thôi Hiệu đề thi tại thương đầu...
    (Trước mắt có cảnh ma không thể nói được vì Thôi Hiệu đã đề thơ ở trên rồi)


    1. Bản dịch của Tản Đà

    Hạc vàng ai cưỡi đi đâu
    Mà đây hoàng hạc riêng lầu còn trơ
    Hạc vàng đi mất từ xưa
    Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
    Hán Dương sông tạnh cây bày
    Bãi xa Anh Vũ xanh đầy cỏ non
    Quê hương khuất bóng hoàng hôn
    Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.

    2. Bản dịch của Vũ Hoàng Chương

    Xưa bóng hạc bay vút bóng người
    Nay lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi
    Vàng tung cánh hạc, bay bay mãi
    Trắng một màu mây vạn vạn đời
    Cây bến Hán Dương còn nắng chiếu
    Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi
    Gần xa chiều xuống, đâu quê quán?
    Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi !

    3. Bản dịch của H.A. Giles (Anh ngữ)
    Home Longings
    ____________________ ____________________
    Here a mortal once sailed up to Heaven on a crane,
    And the Yellow-Crane Kiosque will for ever remain;
    But the bird flew away and will come back no more.
    Though the white clouds are there as the white clouds of yore.
    Away to the east lie fair forests of trees,
    From the flowers on the west comes a scent-laden breeze,
    Yet my eyes daily turn to their far-away home,
    Beyond the broad River, its waves, and its foam.
    H. A. Giles (Chinese poetry in English verse, London, 1898)
    5. Le Pavillon de la Grue Jaune
    -- translated by P. Demiéville
    ____________________ ____________________
    Monté sur une grue jaune, jadis, un homme s'en alla pour toujours;
    Il ne resta ici que le Pavillon de la Grue Jaune.
    La grue jaune, une fois partie, n'est jamais revenue;
    Depuis mille ans les nuages blancs flottent au ciel, à perte de vue.
    Par temps clair, sur le Fleuve, on distingue les arbres de Han Yang;
    Sur l'Ile des Perroquets, les herbes parfumées forment d'épais massifs.
    Voici le soir qui tombe. Où donc est mon pays natal ?
    Que la brume et les vagues sont tristes sur le Fleuve !
    P. Demiéville (Anthologie de la poésie chinoise classique, Gallimard, Paris, 1962)
    Last edited by Vân Nương; 14-08-2012 at 09:44 PM.

  4. #164
    Member
    Join Date
    02-05-2011
    Posts
    62

    ... thú vui tao nhă ; thi ca....

    Xin cảm ơn quí Bạn đă đưa lên mạng những vần thơ của một thời..
    chúng ta hăy cùng nh́n lại, bối cảnh xă hội thời Lê mạt/Nguyễn sơ.. hay hậu bán thế kỷ 19, sang đến tiền bán thế kỷ 20. Thời gian này, vua chẳng ra vua, quan chẳng ra quan, bè phái tham nhũng, giặc giă khắp nơi.. nào vua lại c̣n chúa. Xă hội nhiễu nhương đưa đến những bất công xă hội.. từ đó giới sĩ phu c̣n đường nào hơn là nấp vào vần thơ để tâm tư ẩn nấp giăi bày. Từ một Chinh phụ ngâm đến Cung oán ngâm khúc nào nữ sĩ Bà huyện Thanh Quan, nào Đoàn thị Điểm.. lại c̣n phá cách như Hồ xuân Hương.. đă ngầm gieo trong giới trí thức một hoạt cảnh " vươn lên để sống ". Tiếp tay cho những nữ lưu, nam thi nhân cũng thay v́ sáo ṃn trong lối cũ, thay đổi khẩu khí, thay v́ Đường luật, Cổ phong(Tàu..).. đổi sang "lục bát hoàn toàn VN'.. rồi song thất lục bát để dễ dàng thấm vào tâm hồn dân giả b́nh dân. Vươt xa hơn, giao hoà cùng văn thơ cao học cổ xưa đầy những điển tích ảnh hưởng của Tứ thư, Ngũ kinh, ḱm kẹp trong lễ giáo Khổng Mạnh.. nay hài hoà cùng tư tưởng Phật giáo vô thường, và hát nói/hát ả đào/ca trù.(một thể thơ hoàn toàn VN. một thể văn bao gồm đủ cả điển tích, cộng với thơ song thất lục bát.. ngắn gọn trong khoảng hai chục hàng chữ mà đủ để diễn tả tâm t́nh hoài vọng. ..
    Sang đến đầu thế kỷ 20 bắt đầu từ 191X.. làn sóng văn hoá Tây phương du nhập, đă làm thay đổi phong cách suy tư, cũng từ đây, các vần thơ tuy là vần thơ cũ, hay như phá cách tự do.. thế nhưng mang những suy tư mới, và ngảy nay chúng ta thừa hưởng những vần thơ của Tương Phố, Mộng Tuyết, Song Khê, Tản Đà, Lưu trong Lư, Nguyễn Bính..Vũ khắc Khoan.......
    Trong các bài trên, TTKH cũng có thể là một mà cũng là hai. Theo ngu ư th́.. những vần thơ "nuối tiếc, sót sa" của TTKH làm chảy nước mắt bao nhiêu người đọc th́.. Thâm Tâm đă dành câu trả lời dứt khoát trong " Tống biệt hành ".. nmq đôi hàng thô thiển, mong quí Bạn sửa chữa cho . Cảm ơn. nmq

  5. #165
    Member
    Join Date
    30-08-2010
    Posts
    3,022

    Áo Lụa Hà Đông




    Nắng Sài G̣n anh đi mà chợt mát
    Bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Thơ của anh vẫn c̣n nguyên lụa trắng.

    Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
    Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
    Linh hồn anh vội vă vẽ chân dung
    Bay vội vă vào trong hồn mở cửa

    Gặp một bữa anh đă mừng một bữa
    Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
    Thơ học tṛ anh chất lại thành non
    Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.

    Em không nói đă nghe lừng giai điệu
    Em chưa nh́n mà đă rộng trời xanh
    Anh đă trông lên bằng đôi mắt chung t́nh
    Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

    Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng v́ đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo ǵ nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.

    Để anh giận mắt anh nh́n vụng dại
    Giận thơ anh đă nói chẳng nên lời
    Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.

    Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ t́nh lụa trắng.



    The Silk Dress

    by Nguyen Sa
    translated by Duong Xuan

    On me suddenly cool the Saigon sun
    for you are wearing your dress
    of Ha Dong[1] silk
    so much your silk dress I ever loved
    my poem is still as pure as your silk

    Yet I remember you sitting right here
    while short was your hair
    all around the autumn just lengthy
    my soul hurriedly painted your portrait
    then hurriedly displayed in my ready heart

    A day seeing you a day of elation
    seeing you for two days
    the post-wedding's ecstasy
    my adolescent poems I piled up a mountain
    while your eyes ageing into the arousing wine

    You had not said
    I'd already heard
    the whole symphony
    you had not looked
    the whole sky had already turned blue

    My faithful love and I looked up to you
    your virtuous hands and you
    had nestled in our wonderful poem.
    You came and went all too suddenly
    of that I was always aware.

    It was sunny then rainy all too suddenly
    about that I did not really care.
    But why leave without leaving a word?
    Leaving without leaving
    a word!

    When I called!
    echoing
    only the confusion from my eyes
    I got angry!

    I got angry
    as my poem did not say the word

    Gone you have
    and now repentance runs my lips
    on my sad shoulders
    time turns heavy

    Where have you gone?
    my short haired autumn!

    Please save for me
    your dress of Ha Dong silk
    that silk dress
    so much I always love

    Save for me
    please
    the love poem in that pure silk!






    Chị Vân Nương thương mến !

    Hùng Kiệt không có Bạn thân người Việt Nam tại Mỹ !

    Hùng Kiệt Post bài viết bên mục của Chị Tigon : Sài G̣n thưở ấy ! Chị nhận xét giùm :

    "Các Anh Chị Em nhắc Sài G̣n , làm Tôi lại buồn !

    Trước 1975 chỉ là cậu Thiếu niên học trung học Đệ Nhất Cấp :Petrus Kư .

    Sau thời gian đi học , là đi học Vơ , học đàn Guitar, chưa bao giờ biết yêu , mặc dù có vài cô bạn hàng xóm để ư ( do khuôn mặt cũng ....), nhưng hồi đó có lẽ c̣n Thiếu niên , ngày mất nước 1975 mới 14 tuổi , làm sao biết thương , biết chờ một nguời con gái đây ?

    Hồi nhỏ sống ở Cứ Xá Sĩ quan Bắc Hải ( gần Tô Hiến Thành ) , nhà cũng không khá giả , Ba ở mặt trận Vùng 1 , Mẹ là cô giáo Tiểu học .

    Đến năm 1973 , Bà Cô cho một ngôi nhà lầu 2 tầng Quận 1 gần chợ Bến Thành .

    Bà Cô là thương gia cũng là Phu nhân của một Ông lớn Việt Nam Cộng Hoà ( Ông Trùm t́nh báo Dân sự , Bố của Anh hùng Không quân Thiếu tá Trần Thế Vinh : Hy sinh mùa hè Đỏ lửa 1972 ).

    Xui xẻo sau 30.4 .1975 lại bị lấy nhà , đi kênh tế mới ! ( Việt Cộng biết nhà vốn là nhà của Bà Lớn VNCH, và Ba tôi lại là Trung đoàn trưởng ! )

    Sau 1975 trở thành người "Lăng tử" không nhà không cửa, lại dính vào mối t́nh oan nghiệt !


    V́ vậy nhắc đến Sài G̣n , không biết là vui hay là buồn đây nữa !

    Ngày hôm qua , như người mất hồn khi đọc Bài thơ 2 Sắc Hoa Tigon , cùng với các Bài thơ của Nữ sĩ Tương Phố .,và Nữ sĩ Tương Đàm

    Đến tối Bà Xă Vivian vào pḥng Home Office , thấy Tôi đang Post bài Màu máu Hoa Tigôn ! ( Vivian không biết tiếng Việt , nhưng là Đàn bà phải có trực giác chứ ! ) hỏi đại khái :


    -" Có lẽ Honey nhớ Mẹ của Vi phải không ? "

    Tôi phải nói xạo một chút :

    -Tường Vi từ Sài G̣n mới qua , th́ phải làm Anh nhớ về Sài G̣n chứ !


    Vivian :

    - Nếu sau này giả sử Honey có về Vietnam, trở lại với Mẹ của Vi cũng không hạnh phúc đâu ! Ngoài lư do Ba Cô ấy là Tướng 3 sao VC !
    C̣n một lư do Honey qua Mỹ khi mới 18 tuổi , đă 33 năm rồi! Dù muốn dù không , cũng bị Mỹ hoá một phần , làm sao hạnh phúc với Mẹ của Vi được ?

    **Không khéo Honey sẽ mất luôn cả 2 người phụ nữ yêu quí đấy ! (Vivian và Ngọc Bích !)

    Tôi hết hồn !

    Thôi đành Sài G̣n ơi ! Giả Biệt "







    * Chị thấy Vivian nói có đúng không vậy ?

    Hùng Kiệt xin đa tạ trước !


    Hùng Kiệt


    Vivian thua Ngọc Bích 12 tuổi sinh 1974 , nhưng là phụ nữ Mỹ dù dáng người thon thả, khá đẹp cao bằng Hùng Kiệt 5 feet 7 , nhưng chỉ trẻ hơn Ngọc Bích một chút thôi ! Ngọc Bích là người Việt Nam mà lại khá giả , nên biết giữ ǵn Sắc đẹp một chút !


    * Không Hiểu sao Số phận cuộc đời của Hùng Kiệt lại quen 2 Phụ nữ tuổi con Cọp . Ngọc Bích tuổi Nhâm Dần , Vivian tuổi Giáp Dần !

    Mà h́nh như : Phụ nữ tuổi Con Cọp : Ai cũng Dữ mà có Tài cả !

    Hùng Kiệt không biết tốt phước hay bạc phước đây nữa Trời !

    Nói thật Chị Vân Nương và các Anh Chị Em , Nếu Hùng Kiệt không cứng chắc bị Vợ nắm đầu chỉ huy từ lâu rồi !

    Anh Chị Em biết Cọp cái mà ! C̣n Dữ hơn Sư Tử Hà Đông nữa đấy ! Nhưng nhờ Hùng Kiệt biết vợ đẹp có tài mà Dữ , nên ít đi chơi ăn nhậu , chỉ về nhà Uống Bia Rượu xem Tivi , tham gia và Ủng hộ phong trào Cách Mạng Việt Nam hay lên Vietland , nên Nàng nể không lên mặt được !
    Last edited by Nguyen Hung Kiet; 15-08-2012 at 08:24 AM.

  6. #166

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447
    [QUOTE=Vân Nương;157212]Xin cám ơn bạn Nguyễn Hùng Kiệt đã tiếp sức.
    Nay Vn xin trình bày bài

    Hoàng Hạc Lâu

    Tích nhân dĩ thừa Hoàng hạc khứ
    Thử đia không du Hoàng Hạc Lâu
    Hoàng Hạc nhất khứ bất phục phản
    Bạch vân thiên tải không du du
    T́nh xuyên lịch lịch Hán dương thụ
    Phương thảo thê thê Anh vũ châu
    Nhật mộ hương quan hà xứ thị
    Yên ba giang thượng kỷ nhân sầu.

    Thôi Hiệu.

    Tương truyền Lý Bạch một hôm đi qua Hoàng hạc Lâu, thấy phong cảnh
    hữu tình, muốn phóng bút một vài câu thơ nhưng thấy bài
    Hoàng Hạc Lâu khắc ờ trên vách bèn ngửa mặt than rằng
    • Nhãn tiền hữu cảnh đạo bất đắc
    Thôi Hiệu đề thi tại thương đầu...
    (Trước mắt có cảnh ma không thể nói được vì Thôi Hiệu đã đề thơ ở trên rồi)


    1. Bản dịch của Tản Đà

    Hạc vàng ai cưỡi đi đâu
    Mà đây hoàng hạc riêng lầu còn trơ
    Hạc vàng đi mất từ xưa
    Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
    Hán Dương sông tạnh cây bày
    Bãi xa Anh Vũ xanh đầy cỏ non
    Quê hương khuất bóng hoàng hôn
    Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.

    2. Bản dịch của Vũ Hoàng Chương

    Xưa bóng hạc bay vút bóng người
    Nay lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi
    Vàng tung cánh hạc, bay bay mãi
    Trắng một màu mây vạn vạn đời
    Cây bến Hán Dương còn nắng chiếu
    Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi
    Gần xa chiều xuống, đâu quê quán?
    Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi !

    ******************** ***
    Nhật mộ hương quan hà xứ thị
    Yên ba giang thượng kỷ nhân sầu.


    Tuyệt tác, hai câu thơ này sau này vẫn c̣n thường nhắc tới với những tín đồ mê thơ văn. Nói chung hầu như không ai yêu thơ mà không biết đến Hoàng hạc Lâu . Bản dịch cuả Vũ hoàng Chương nghe thoát hơn..

  7. #167
    Member
    Join Date
    02-05-2011
    Posts
    62

    ... áo lụa Hà đông ...!!

    Quote Originally Posted by Nguyen Hung Kiet View Post



    Nắng Sài G̣n anh đi mà chợt mát
    Bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Thơ của anh vẫn c̣n nguyên lụa trắng.

    Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
    Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
    Linh hồn anh vội vă vẽ chân dung
    Bay vội vă vào trong hồn mở cửa

    Gặp một bữa anh đă mừng một bữa
    Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
    Thơ học tṛ anh chất lại thành non
    Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.

    Em không nói đă nghe lừng giai điệu
    Em chưa nh́n mà đă rộng trời xanh
    Anh đă trông lên bằng đôi mắt chung t́nh
    Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

    Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng v́ đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo ǵ nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.

    Để anh giận mắt anh nh́n vụng dại
    Giận thơ anh đă nói chẳng nên lời
    Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.

    Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ t́nh lụa trắng.



    The Silk Dress

    by Nguyen Sa
    translated by Duong Xuan

    On me suddenly cool the Saigon sun
    for you are wearing your dress
    of Ha Dong[1] silk
    so much your silk dress I ever loved
    my poem is still as pure as your silk

    Yet I remember you sitting right here
    while short was your hair
    all around the autumn just lengthy
    my soul hurriedly painted your portrait
    then hurriedly displayed in my ready heart

    A day seeing you a day of elation
    seeing you for two days
    the post-wedding's ecstasy
    my adolescent poems I piled up a mountain
    while your eyes ageing into the arousing wine

    You had not said
    I'd already heard
    the whole symphony
    you had not looked
    the whole sky had already turned blue

    My faithful love and I looked up to you
    your virtuous hands and you
    had nestled in our wonderful poem.
    You came and went all too suddenly
    of that I was always aware.

    It was sunny then rainy all too suddenly
    about that I did not really care.
    But why leave without leaving a word?
    Leaving without leaving
    a word!

    When I called!
    echoing
    only the confusion from my eyes
    I got angry!

    I got angry
    as my poem did not say the word

    Gone you have
    and now repentance runs my lips
    on my sad shoulders
    time turns heavy

    Where have you gone?
    my short haired autumn!

    Please save for me
    your dress of Ha Dong silk
    that silk dress
    so much I always love

    Save for me
    please
    the love poem in that pure silk!

    http://youtu.be/3LZ2AlUDL68




    Chị Vân Nương thương mến !

    Hùng Kiệt không có Bạn thân người Việt Nam tại Mỹ !

    Hùng Kiệt Post bài viết bên mục của Chị Tigon : Sài G̣n thưở ấy ! Chị nhận xét giùm :

    "Các Anh Chị Em nhắc Sài G̣n , làm Tôi lại buồn !

    Trước 1975 chỉ là cậu Thiếu niên học trung học Đệ Nhất Cấp :Petrus Kư .

    Sau thời gian đi học , là đi học Vơ , học đàn Guitar, chưa bao giờ biết yêu , mặc dù có vài cô bạn hàng xóm để ư ( do khuôn mặt cũng ....), nhưng hồi đó có lẽ c̣n Thiếu niên , ngày mất nước 1975 mới 14 tuổi , làm sao biết thương , biết chờ một nguời con gái đây ?

    Hồi nhỏ sống ở Cứ Xá Sĩ quan Bắc Hải ( gần Tô Hiến Thành ) , nhà cũng không khá giả , Ba ở mặt trận Vùng 1 , Mẹ là cô giáo Tiểu học .

    Đến năm 1973 , Bà Cô cho một ngôi nhà lầu 2 tầng Quận 1 gần chợ Bến Thành .

    Bà Cô là thương gia cũng là Phu nhân của một Ông lớn Việt Nam Cộng Hoà ( Ông Trùm t́nh báo Dân sự , Bố của Anh hùng Không quân Thiếu tá Trần Thế Vinh : Hy sinh mùa hè Đỏ lửa 1972 ).

    Xui xẻo sau 30.4 .1975 lại bị lấy nhà , đi kênh tế mới ! ( Việt Cộng biết nhà vốn là nhà của Bà Lớn VNCH, và Ba tôi lại là Trung đoàn trưởng ! )

    Sau 1975 trở thành người "Lăng tử" không nhà không cửa, lại dính vào mối t́nh oan nghiệt !


    V́ vậy nhắc đến Sài G̣n , không biết là vui hay là buồn đây nữa !

    Ngày hôm qua , như người mất hồn khi đọc Bài thơ 2 Sắc Hoa Tigon , cùng với các Bài thơ của Nữ sĩ Tương Phố .,và Nữ sĩ Tương Đàm

    Đến tối Bà Xă Vivian vào pḥng Home Office , thấy Tôi đang Post bài Màu máu Hoa Tigôn ! ( Vivian không biết tiếng Việt , nhưng là Đàn bà phải có trực giác chứ ! ) hỏi đại khái :


    -" Có lẽ Honey nhớ Mẹ của Vi phải không ? "

    Tôi phải nói xạo một chút :

    -Tường Vi từ Sài G̣n mới qua , th́ phải làm Anh nhớ về Sài G̣n chứ !


    Vivian :

    - Nếu sau này giả sử Honey có về Vietnam, trở lại với Mẹ của Vi cũng không hạnh phúc đâu ! Ngoài lư do Ba Cô ấy là Tướng 3 sao VC !
    C̣n một lư do Honey qua Mỹ khi mới 18 tuổi , đă 33 năm rồi! Dù muốn dù không , cũng bị Mỹ hoá một phần , làm sao hạnh phúc với Mẹ của Vi được ?

    **Không khéo Honey sẽ mất luôn cả 2 người phụ nữ yêu quí đấy ! (Vivian và Ngọc Bích !)

    Tôi hết hồn !

    Thôi đành Sài G̣n ơi ! Giả Biệt "







    * Chị thấy Vivian nói có đúng không vậy ?

    Hùng Kiệt xin đa tạ trước !


    Hùng Kiệt


    Vivian thua Ngọc Bích 12 tuổi sinh 1974 , nhưng là phụ nữ Mỹ dù dáng người thon thả, khá đẹp cao bằng Hùng Kiệt 5 feet 7 , nhưng chỉ trẻ hơn Ngọc Bích một chút thôi ! Ngọc Bích là người Việt Nam mà lại khá giả , nên biết giữ ǵn Sắc đẹp một chút !


    * Không Hiểu sao Số phận Hùng Kiệt lại quen Phụ nữ tuổi con Cọp . Ngọc Bích tuổi Nhâm Dần , Vivian tuổi Giáp Dần !

    Mà h́nh như : Phụ nữ tuổi Con Cọp , Ai cũng Dữ mà có Tài cả !

    Hùng Kiệt không biết tốt phước hay bạc phước đây nữa !
    ... cảm ơn tác giả đă posted lên hai tấm h́nh của .. áo lụa Hà đông.. Nếu Nguyên Sa nh́n thấy tấm h́nh #1 chắc NS giật ḿnh.. phong cảnh là trước chợ Bến Thành,

    .. bây giờ nói đến tấm áo dài; áo lụa... áo lụa Hà đông thường là đơn, ngày xưa không có áo kép như thời nay (do lăng xê), hàng ngoài là màu hồng , bên trong là màu vàng đậm, gần giống màu quần. Lụa Hà đông chỉ có một màu trắng ngà, mặt hàng không có bóng như sa tanh(satin), c̣n về cắt may; ngày xưa tà ôm (sau này có chiết eo cho thon đẹp) chứ không rộng loà xoà và dài chấm gót, tay áo vừa chứ không loe rộng như raglan, c̣n quần th́ quá dài, ống rộng kiểu Nam (quần lănh Mỹ A), quần thời xưa thường là hàng vải phin loại vừa, không nổi rơ cặp ḍ.., v́ lụa đắt, nếu may thêm quần th́ đắt lắm.
    Bên cạnh lụa Hà đông c̣n có hàng Vân, hàng Vân th́ nhiều màu, có hoa văn, các cô gái tân thời ưa chuộng hàng vân lắm. Áo dài hàng Vân có thể mặc với quần trắng hay quần đen đều hợp, không khó như lụa Hà đông.
    Ngày xưa, các cô thường đi guốc cao gót sơn bóng, đôi khi màu mè, c̣n các cô vóc dáng cao th́ xăng đan trắng.. đế mỏng.. Riêng tóc thề lúc nào cũng chăm sóc chấm ngang vai.. rời mái trường, hay như có hứa hôn, bộ tóc bắt đầu thay đổi sang uốn hay vấn bện, phía trước c̣n kéo nhẹ để xoă chút giống như lưỡi trai.. trời mùa thu khoác thêm tấm khăn voan mỏng, khăn Shall..
    Xuống đến tấm h́nh thứ hai, mái tóc thề, tà áo trắng, chân đi dép.. thật giản dị.. thật hồn nhiên.. đẹp vô cùng !! nmq

  8. #168

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447

    Nguyên Sa

    Ngày xưa chúng tôi học Triết cuả thày Nguyên Sa. Chúng tôi thường hay chọc thày. Có lần một học sinh hỏi thày rằng: Nắng SG anh đi mà chợt mát, bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông...th́ nếu em mặc mini Jupe th́ sao, có mát hơn không thày? Thày cười tủm tỉm: Không, mà chỉ nóng hơn thôi!!!!

    Một lần thày vào lớp học, thấy trên bảng có h́nh hí hoạ vẽ mặt thày giống con heo (do một nữ sinh, con gái cuả một ông trung tướng). Thầy giận lắm bỏ dạy cả tuần làm chúng tôilo lắng, v́ gần tới kỳ thi tú tài rồi, mà chúng tôi học ban C, Triết hệ số 6. Nói chung th́ thày ăn nói có duyên, nhưng không được đẹp trai cho lắm...

  9. #169
    Member
    Join Date
    30-08-2010
    Posts
    3,022

    Duyên T́nh Sài G̣n- Hà Nội

    Duyên T́nh Sài G̣n- Hà Nội





    NỖI L̉NG NGƯỜI ĐI


    T́nh ca Anh Bằng

    Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu
    Bao nhiêu mộng đẹp yêu đương thành khói tan theo mây chiều
    Hà Nội ơi! Nào biết ra sao bây giờ
    Ai đứng trông ai ven hồ khua nước trong như ngày xưa

    Tôi xa Hà Nội năm em mười sáu xuân tṛn đắm say
    Đôi tay ngọc ngà dương gian t́nh ái em đong thật đầy
    Bạn ḷng ơi! Ngày ấy tôi mang cây đàn quen sống ca vui bên nàng
    Nay khóc tơ duyên ĺa tan

    Giờ đây biết ngày nào gặp nhau
    Biết t́m về nơi đâu ân ái trao nàng mấy câu
    Thăng Long ơi! Năm tháng vẫn trôi giữa gịng đời
    ngậm đắng nuốt cay nhiều rồi
    Hồ Gươm xưa vẫn chưa phai mờ

    Hôm nay Sài G̣n bao nhiêu tà áo khoe màu phố vui
    Nhưng riêng một người tâm tư sầu vắng đi trong bùi ngùi
    Sài G̣n ơi! Mộng với tay cao hơn trời
    Tôi hái hoa tiên cho đời để ước mơ nên đẹp đôi







    NGỌN TRÚC ĐÀO
    Chiều xưa có ngọn trúc đào.
    Mùa thu lá rụng bay vào sân em.
    Chiều thu gió lạnh êm đềm.
    Mùa thu lá rụng cho mềm chân em .

    Tại v́ hai đứa ngây thơ.
    T́nh tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nh́n.
    Nh́n vầng trăng sáng lung linh.
    Nh́n em mười sáu như cành hoa lê.

    Rồi mùa thu ấy qua đi.
    Chợt em mười tám chợt nghe lạnh lùng.
    Thuyền đành xa bến sang sông.
    Hàng cấy trút lá t́nh đi lấy chồng.

    Chiều nay nhớ ngọt trúc đào.
    Mùa thu lá rụng bay vào sân em.
    Người đi biết về phương nào .
    Bỏ ta với ngọn trúc đào bơ vơ.

    Loi bai hat Ngoc Truc dao Cam Ly - Quoc dai

    Chieu xua co ngon truc dao.
    Mua thu la rung bay vao san em.
    Chieu thu gio lanh em dem .
    Mua thu la rung cho mem chan em .

    Tai vi hai dua ngay tho .
    Tinh toi dao ay la ngo ngan nhin .
    Nhin vang trang sang lung linh.
    Nhin em muoi sau nhu canh hoa le .

    Roi mua thu ay qua di .
    Chot em muoi tam chot nghe lanh lung .
    Thuyen danh xa ben sang song .
    Hang cay trut la tinh di lay chong .

    Chieu nay nho ngot truc dao .
    Mua thu la rung bay vao san em .
    Nguoi di biet ve phuong nao .
    Bo ta voi ngon truc dao bo vo.






















    Last edited by Nguyen Hung Kiet; 15-08-2012 at 08:24 AM.

  10. #170
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289
    Quote Originally Posted by TonNuJacqueline View Post
    Jackie muốn nói là Thiểm Tây có đă lâu lắm rồi. Tân Cương chỉ là tên mới có đây sau khi tàu nó chiếm đất của người Duy Ngô Nhĩ.

    Nên Thiểm Tây và Tân Cương là hai lănh thổ hoàn toàn khác nhau. Không biết Jackie hiểu có đúng không.

    Tỉnh Thiểm Tây


    -------------------------------------------


    Tỉnh Tân Cương


    -------------------------------------------

    Vùng đất Thiểm Tây đă là lănh thổ của Tàu lâu rồi, thời nhà Chu đă có. Thời Xuân Thu và thời Chiến Quốc, Thiểm Tây thuộc khu vực nước Hàn.

    Vùng đất Tân Cương khi chưa thuộc Tàu th́ Tàu gọi là Tây Vực. Sau cùng gọi là nước Tây Liêu rồi Tây Hạ, bị Hung Nô (Mông Cổ) diệt vong. Khi Mông Cổ bị Chu Nguyên Chương đánh đuổi th́ vùng đất Tây Hạ nghiễm nhiên thuộc Tàu cho đến nay. Nhà Măn Thanh đăt tên là Tân Cương có nghĩa là biên cương mới, v́ xưa kia biên cương Tàu không tới vùng đất đó (Tân Cương).




Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 12 users browsing this thread. (0 members and 12 guests)

Similar Threads

  1. Những Chữ Dùng Sai Trong Ngôn Ngữ CSVN
    By Phú Yên in forum Văn Hóa - Nghệ Thuật
    Replies: 5
    Last Post: 15-08-2012, 09:56 AM
  2. Replies: 5
    Last Post: 13-06-2012, 11:28 AM
  3. Phần 2: Những mảng tối trong 'Ngôi nhà Việt'
    By doisoente in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 01-03-2012, 05:29 AM
  4. Replies: 41
    Last Post: 11-08-2011, 08:48 PM
  5. Replies: 7
    Last Post: 18-03-2011, 07:49 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •