Chị Hiền đă đẻ 3 lần, lần nào cũng thập tử nhất sanh và lần nào cũng mời mẹ vợ dưới quê lên truyền máu chỉ v́ máu của anh chồng không hạp. Vô t́nh bà mẹ vợ cũng là nạn nhân v́ một tay ch́a ra truyền máu, một tay móc túi đưa tiền cho anh chồng lo chuyện chợ búa trong lúc vợ đẻ. Sau đó bà mẹ vợ phải thay vợ lo chuyện sữa tă cho em bé và chuyện cơm nước cho anh chồng và các em lớn. Đă vậy mà c̣n bị trách móc là gia đ́nh vô phúc v́ con gái ḿnh chỉ đẻ con gái, không có con trai. Mỗi lần đi nhậu về cả 2 mẹ con chị Hiền phải nghe những lời đay nghiến rằng gịng họ bên vợ thất đức, rằng đáng lẽ vào thời xa xưa nào đó, anh chồng được quyền cưới thêm vợ bé để nối dơi tông đường.
V́ bởi anh không bao giờ có mặt lúc người vợ của ḿnh vượt cạn mà luật bên VN không cho phép người chồng đứng xem, v́ trượng phu quân tử không nên xem chuyện dơ bẩn của đàn bà, anh ta không thấu cái đau đớn của sản phụ. Anh ta tưởng đàn bà đẻ cũng dễ như đàn ông đi ỉa. Anh ta c̣n nói Thánh Kinh dạy rằng ngày xưa ở vườn Địa Đàng, Chúa phạt người đàn bà phải mang nặng đẻ đau v́ chính đàn bà gieo tội tổ tông cho đàn ông, chứ đàn ông mà không có đàn bà xúi giục, chẳng có tội ǵ cả. Huống chi đàn bà không hẳn là một con người v́ chỉ là rẻ xương sườn của đàn ông.
Thân phận đàn bà
Ngày nay, thân phận người đàn bà được tôn trọng hơn trước nhưng những cái mấu chốt về b́nh đẳng nam nữ vẫn chưa có. Đa số chính phủ trên thế giới là đàn ông và cái thằng chồng yêu quư trong nhà vẫn dành quyền định đoạt việc đẻ hay không đẻ của người phụ nữ, bất kể cái đau đớn người phụ nữ gánh chịu.
Meta cũng không quên rằng chính phụ nữ cũng nhiều vị chống đối việc phá thai v́ muốn vui ḷng chồng hơn là v́ tôn giáo. Nhưng hiện tượng người phụ nữ vui ḷng cam chịu cái thiên chức "nối dơi tông đường" cũng giống như hiện tượng một số em học sinh bị nhồi sọ tôn thờ đảng một cách mù quáng. Đằng sau những gương mặt ngời ngời ḷng yêu nước là nỗi sợ vô h́nh nếu chống lại chế độ - Khi người ta gán ḷng yêu nước vào việc tôn thờ bọn cầm quyền, th́ khó mà thay đổi. Cũng như khi người ta nguỵ trang "thiên chức làm mẹ" đầy thiêng liêng và cao quư, người phụ nữ cũng sợ rằng ḿnh chống lại th́ ḿnh không phải là giống người. Người phụ nữ không bao giờ được thực sự giải phóng v́ cái gông xiềng vô h́nh của siêu nhiên, của độc đoán xă hội nó bàng bạc trong trời đất, không thể tránh khỏi. Trốn đi đâu cho khỏi kiếp người?
Người phụ nữ yếu đuối lắm về thể chất nhưng lại gánh vác cái công việc nặng nề nhất mà người đàn ông không thể cáng đáng. Đó là việc đẻ. Người phụ nữ cô độc lắm về tinh thần khi ư tưởng phá thai bị người đời nguyền rủa. Trong cái đám người đời ác mồm ác miệng kia, thiếu ǵ kẻ thất nhân ác đức nhưng lại hay đem đạo đức ra để buộc người khác phải làm những chuyện ḿnh không làm được.
Gạt nhà nước sang một bên, xă hội sang một bên v́ họ chẳng có thương yêu ǵ gia đ́nh nào cả. Người phụ nữ chỉ c̣n 1 trự đầu ấp tay gối là chỗ dựa duy nhất và là nguồn thương yêu đích thực nhất. Người đàn ông cũng thế. Người vợ ḿnh không sống cho xă hội, cho nhà nước hoặc ngay cả cho những giới luật tôn giáo. Nên nhớ 2000 năm trước khi chưa có nạn nhân măn, Chúa không dạy người ta cấm phá thai (tuy có dạy cấm giết người). Cấm phá thai chỉ là luật của Giáo Hội La Mă sau này mà thôi. Giáo hội không luôn luôn đúng trong quá khứ. Hẳn chưa ai quên chuyện Giáo Hội bách hại các nhà khoa học như Copernicus, Galileo ngày xưa để rút ra ư tưởng ta vẫn có thể sống đẹp ḷng Chúa mà không cần đẹp ḷng Giáo Hội.
Hăy để cho người phụ nữ quyết định việc nên hay không nên phá thai tuỳ ư nếu nhờ vào nó, hạnh phúc gia đ́nh và t́nh chồng vợ được đảm bảo. Thương yêu mụ vợ của ta chính là cách sống đạo tốt nhất làm đẹp ḷng Chúa vậy.
Phá thai, nên hay không nên?
Vấn đề nên hay không nên phá thai giống như chuyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh tranh chấp nhau một mỹ nhân khiến hàng năm gây mưa băo lụt lội, kéo dài muôn đời không ngă ngũ, bất phân thắng bại.
Có 1 nhà báo Âu Châu phát biểu: Vấn đề của người Mỹ là họ tưởng rằng mỗi vấn đề đều hàm chứa ít nhất 1 hay nhiều giải pháp, nhưng thực tế cho chúng ta thấy, có những vấn đề không thể có giải pháp hoặc giải pháp coi như ổn thoả, tức là thoả măn được cả 2 phe đối nghịch.
Cụ Meta chưa hề xin phép thằng nào, nhưng xin phép gom 2 từ ngữ đạo đức, luân lư làm một và đặt cho chúng 1 tên gọi: đạo lư để phân biệt với một mẫu nghiệm khác trong bàn luận: luật pháp.
Nếu thời tiết được coi như cuộc tranh chấp bất phân thắng bại và không ngừng tiếp diễn giữa Sơn Tinh và Thuỷ Tinh th́ vấn đề phá hay không phá thai là vấn đề tranh chấp vô tận giữa đạo lư và luật pháp. Luật cần sự công minh. Nghĩa là có tội hoặc vô tội cần được xác định rơ rệt để theo đó mà giữ ǵn nề nếp xă hội. Mặt khác, đạo lư cần phân biệt thiện ác để thăng hoa con người và từ căn bổn ấy, in turn, cũng duy tŕ nề nếp xă hội. Cùng mục đích mà tại sao lại đối nghịch với nhau? Chúng ta phải hiểu cứu cánh của 2 phạm trù Đạo đức - Luật pháp mới thấy được tuy cùng mục đích nhưng cứu cánh khác nhau. Chỗ này không rơ ràng. Meta lại phải xin phép phát nữa để xác minh cái khác nhau giữa cứu cánh và mục đích.
Có nhiều người trong chúng ta, nhất là các bác nhanh nhẩu đoảng thường cho rằng cứu cánh và mục đích cùng một thứ. Với một thanh niên yêu nước trong xă hội chủ nghĩa th́ mục đích của đương sự là được vào đảng. Với họ, vào đảng là cứu cánh của đời sống. Như vậy mục đích và cứu cánh dường như đồng nghĩa và hơn thế nữa, nghĩa của chúng có tính tương hoán (dùng từ nào một trong hai đều ok). Nhưng mục đích (tiếng Mỹ là goal, một cú tung lưới) khác với cứu cánh (the end, một chiến thắng trên sân cỏ). Tóm lại, cứu cánh là mục đích tối hậu mà mục đích chỉ là một điểm kết thúc của giai đoạn. Lại tối nghĩa nữa nhưng triết là thế, làm sao cho rơ ràng bây giờ?
Đạo lư: Đạo lư Khổng Tử xác định rơ ràng thế nào là một trượng phu, đâu là minh quân, là trang hảo hớn nhưng ông ta không hề đá động tới vấn đề phá thai nên hay không nên. Một minh quân có quyền néc như chó néc, một trượng phu có hàng chục cô vợ và hàng trăm t́ thiếp vẫn có thể là trượng phu, ngay đến bác thứ dân nghèo thấy mẹ cũng cắn răng lấy thêm vài cô vợ nữa để mà đêm hôm có cái thay đổi. Cứu cánh của cuộc đời là hạnh phúc. Từ xa xưa và cho đến nay, một gia đ́nh phúc đức vẫn là một gia đ́nh lắm con nhiều cháu đông thê thiếp. Lắm thê lắm thiếp cũng là một thứ hạnh phúc mà từ hạng vua chúa cho đến lê dân ai cũng muốn.
Thử cùng Meta làm một chuyến tham quan vùng sâu vùng xa để t́m câu trả lời tại sao phong tục kinh thượng lại khác nhau trong ư hướng Có phải luật lệ và đạo đức đều bị khoa học đẽo gọt không ngừng qua các thời đại và qua hoàn cảnh dân tộc hay không? Dân thiểu số không phá thai và cho phép đa thê chỉ v́ họ bị nguy cơ tuyệt chủng đe doạ. Tại sao chỉ khi loài người bị nạn nhân măn đe doạ - thế giới nay đă lên đến 6 tỉ người) - vấn đề một vợ một chồng, vấn đề nên hay không nên phá thai mới là vấn đề các tôn giáo nói tới chứ thời Chúa Giê Su, bác Khổng Tử, Đức Phật đất hoang bao la bát ngát chưa bị quy hoạch tùm lum, phá hay không phá thai mặc mẹ chúng sanh, các đấng ấy không có ư kiến. Phải chăng đạo lư không phải là một giá trị vĩnh cửu mà phải thay đổi theo điều kiện mức văn minh và kiến thức khoa học? Thế th́ đạo lư có tinh ṛng thiện hay không khi khoa học th́ vô cảm, và nhất là khoa học không bị cái thiện ảnh hưởng? Cứu cánh của khoa học là chân lư trong khi cứu cánh của đạo lư là thiện lư. Nếu thiện bị chân đẽo gọt th́ thiện có c̣n là thiện nữa không?
Pháp luật: Khác với chế độ Cộng Sản dùng luật pháp để kềm kẹp dân và bảo vệ Đảng, những quốc gia văn minh dùng pháp luật để ràng buộc con người vào một khuôn khổ sao cho mỗi người có được sự tự do tối đa mà không thiệt hại đến quyền lợi kẻ khác. Đă từ lâu lắm rồi, khắp nơi trên thế giới, nơi đâu cũng công nhận cái quyền làm chủ lấy cái tử cung của ḿnh. Bậm trợn như Pôn Pốt cũng không thèm xâm phạm đến quyền ấy. Bây giờ v́ hiểm hoạ nhân măn, con người đem cái tử cung của ḿnh cho nhà nước quản lư. Nghĩa là có gan phắc th́ phải đẻ, không được phá. Vi phạm luật pháp nghĩa là gây thiệt hại quyền lợi kẻ khác, nhưng tôi phá cái bào thai trong tử cung của tôi, có thiệt hại ǵ đến con gà con qué của ông hàng xóm đâu? Tại sao lại ghép tôi vào tội giết người trong khi chưa có một định nghĩa pháp lư thế nào là một con người. Nhiều bác triết gia c̣n nói con người khi chưa có ư thức th́ vẫn chưa hẳn là con người. Làm thế nào biết lúc nào cái bào thai có ư thức? Buộc tội như thế gọi là không có cơ sở. Trong một xă hội dân chủ, nơi người dân có quyền mần ra luật (một cách gián tiếp nhưng là yếu tố quyết định), chẵng nơi nào ngu dại dâng cái tử cung của ḿnh cho nhà nước quản lư cả. Người ta bảo vệ quyền phá thai v́ con người có thể mất ráo mọi thứ quyền nhưng đẻ đái hoặc không đẻ đái chỉ có tôi rát lỗ đít chứ có ông chủ tịch đảng, ông tổng thống nào chảy máu hậu môn đâu mà xía vào chuyện của tôi?
Từ xưa đến nay con người cứ tranh căi mà không bao giờ ngă ngũ chỉ v́ người ta chỉ bảo vệ cái ư tưởng của ḿnh mà không hề vượt lên cao hơn để thấy rằng mối xung khắc giữa đạo lư và thực tế xă hội có một nguyên nhân cao hơn, đó là nạn nhân măn. Giả dụ có một thiên tai nào như chiến tranh nguyên tử, dịch bịnh tiêu diệt con người đến mức gây hoạ tuyệt chủng, đạo lư sẽ thay đổi ra sao? Lúc ấy, đạo Phật sẽ có một cuộc thỉnh kinh mới nơi có một vị hoạt phật nào đó viết ra bộ kinh, trong đó tu mười kiếp không bằng phắc nhiều. Và rồi đạo Hồi bỏ ngay cái vụ đánh bom, phắc càng nhiều th́ lên thẳng thiên đàng sống với Allah và Thiên Chúa giáo cũng chọn ông nào đông con nhất lên làm Giáo Hoàng - Tranh chấp phá hay không phá thai tự sinh th́ phải tự diệt. Ngoài chính quyền, vị nào ứng cử tổng thống cứ việc khoe củ bự là thế nào cũng đắc cử.
Hoá cho nên, phá thai hay không nên phá thai tuỳ theo t́nh trạng dân số chứ không tuỳ theo đạo lư hay tuỳ theo ư niệm tự do.
Hạnh phúc gia đ́nh là tối thượng
- Với các bạn chống phá thai, hăy đặt ḿnh vào hoàn cảnh Trung Cộng. Trung Cộng hiện nay theo chính sách 1 gia đ́nh chỉ 1 con. Điều này ẩn tàng "một tội ác ghê rợn" là phá thai một cách hợp pháp: Mỗi ngày biết bao sinh linh hài nhi chết tức tưởi dù không hề "tiết lộ bí mật quốc gia", cũng không hề bán nước, dù là bán nước mía. Thế nhưng Trung Cộng sẽ ra sao, nhân loại sẽ ra sao nếu non 1 tỉ rưỡi con người ưa khạc nhổ, ưa gieo rắc cúm gà cúm vịt cho nhân loại ấy phắc thả giàn mà cấm phá thai? Chiến tranh, dịch bịnh và bao tai ương khác do cạnh tranh sinh tồn gây ra. Không những Trung Cộng phải trả giá đắt mà chính chúng ta cũng phải trả giá. Áp lực dân số buộc Trung Cộng phải "giải phóng" Việt Nam để nới rộng lănh thổ. Thề giới sẽ bất ổn và biết đâu chừng, chiến tranh nguyên tử sẽ tận diệt nhân loại. Đừng để tín ngưỡng ảnh hưởng đến an nguy của chính ḿnh.
- Với các bạn ủng hộ phá thai, hăy đặt ḿnh vào một t́nh huống giả định. Nếu Meta bảo hăy cầm búa đập vào cái bao bố trong đó không biết chứa cái ǵ nhưng chắc chắn xác suất có đứa con của bạn nằm trong bao đó là 50/100. Nếu bạn đập vào bao, Meta sẽ giúp bạn giải quyết những khó khăn về sinh kế của bạn. Nghe lời Meta, bạn là kẻ mất nhân tính, bất kể bạn viện lẽ nhà nghèo, đông con, chết đứa nào đỡ đứa nấy. Khoa học hiện nay vẫn chưa nhất trí như thế nào một bào thai trở thành một con người. Điều đó có nghĩa khi bạn quyết định phá thai, bạn có cơ hội 50/100 là kẻ sát nhân dù rằng bạn phá thai để đời sống gia đ́nh bạn khả quan hơn. Cho nên cũng như lời góp ư với các bạn chống phá thai, đừng để ư niệm tự do tức cá nhân chủ nghĩa hay tính duy lư ảnh hưởng đến quan điểm của ḿnh.
Cứu cánh của con người là hạnh phúc. Đức Phật, Chúa Giê Su, các triều đại, chế độ cổ kim cũng nhắm vào hạnh phúc cho nhân quần. Đạt được hay không là chuyện khác. Nếu chúng ta tách được thành kiến tôn giáo, cá nhân chủ nghĩa ra khỏi tư duy, và nếu chúng ta tôn hạnh phúc của chính gia đ́nh bé nhỏ của chúng ta là tối thượng, chúng ta sẽ "ngộ đạo". Đạo đây có nghĩa chúng ta phá hay không phá thai tuỳ theo nó có mang lại hạnh phúc cho gia đ́nh chúng ta hay không.
Áp đặt quan điểm
Có bạn nói:
- Thưa, các nhà khoa học thực hiện việc nhân tính người tại Nam Hàn, đă thành thực công khai là đưa ra các bằng chứng giả tạo, nhằm dối lừa khoa học thế giới, và trong cuộc họp báo gần đây nhất sau khi vụ việc đă bị đổ bể, chính họ phải công bố ra sự thật rằng: sự sống con người luôn được bắt đầu ngay từ lúc thụ thai.
Xin viết lại cho đúng phát biểu trên.
- Thưa, một nhà khoa học thực hiện việc nhân tính người tại Nam Hàn, đă thành thực thú nhận là đưa ra các bằng chứng giả tạo, nhằm dối lừa khoa học thế giới, và trong cuộc họp báo gần đây nhất sau khi vụ việc đă bị đổ bể, v́ sức ép công luận, chính họ phải công bố ra sự thật rằng: sự sống sinh vật luôn được bắt đầu ngay từ lúc thụ thai.
Sự sống của con gà con vịt cũng đúng trong phát biểu trên và chúng ta vẫn ăn thịt gà thịt vịt đều đều. Câu phát biểu trên thuần tuư khoa học nhưng nên nhớ trong nhiểu lănh vực, khoa học khựng lại trước biên giới của hiểu biết. Ví dụ, ung thư, các bí ẩn vũ trụ, và ngay trước mắt chúng ta, khi nào một bào thai bắt đầu có ư thức.
Con người khác sinh vật khác ở chỗ có ư thức. Ngồi trước bàn nhậu toàn những xác sinh vật như lẩu dê, rựa mận, bao tử kh́a, vịt quay, sà lách, lá thúi đ ịt , các loại rau thơm v.v... ta không thấy ghê mồm chỉ v́ chúng tuy là những sinh vật nhưng đếch có ư thức. Chỉ khi nào con chó trước khi chết biết rên rỉ :"Con lạy ông, giết con ông chỉ được một bữa nhậu nhưng con c̣n 2 ông bà chủ già cần phải phụng dưỡng, 3 cô cậu chủ trẻ hay ỉa trong nhà cần phải dọn, và thiên chức làm chó của con c̣n dang dở.." chúng ta mới ghê mồm: chỉ khi sinh vật có ư thức, nó mới thành con người và giết người mới là một tội ác cần phải lên án. Vậy bao giờ một bào thai có ư thức? Nếu chỉ cần tinh trùng tiếp xúc với trứng là 1 sinh vật được h́nh thành và chúng ta mỗi ngày đớp vô số cơ man sinh vật, cấm giết sinh vật th́ chúng ta lấy ǵ mà ăn. Các nhà khoa học nói cứt không phải là sinh vật. Cứt không có sự sống và không có linh hồn. Chúng ta ăn cứt chăng?
Khi nào sinh vật có ư thức v́ chỉ có ư thức mới có thể phân biệt người và vật - Câu hỏi này lại đưa chúng ta vào ṿng lẩn quẩn. Chẳng khi nào chúng ta có thể xác định khi nào 1 bào thai có ư thức và khi nhân danh đạo đức để kiêng phá thai, chúng ta không kiêng giết gà vịt. Đạo đức này giống đạo đức giả quá! Ăn cứt đi cho đạo đức được vẹn toàn. C̣n nhớ 1 bài báo tường thuật 1 vụ phản đối hăng Nike của hội bảo vệ súc vật ở Beaverton, Oregon. Họ chống Nike dùng da thú vật làm giầy nhưng nguyên nhân chính có lẽ là cái ǵ đó v́ chính trị khi Nike chuyển các công xưởng giày dép sang Á Châu, vốn nguồn lao động rẻ mạt và nhân đó hội Bảo vệ súc vật lôi kéo được bọn công nhân bị Nike sa thải đi biểu t́nh. Bài tường thuật kết thúc 1 câu ngắn gọn nhưng đầy mỉa mai: Nhiều trong số bọn người biểu t́nh mặc áo da, mang ví da, đi giầy da.
Đám người nhân danh đạo đức đó có thực sự đạo đức không?
Trên b́nh diện con người sống với nhau trong quả đất, mỗi cá nhân trong xă hội không được áp đặt quan điểm của ḿnh vào kẻ khác nhưng mỗi quan điểm cần được chia sẻ cũng chỉ để cho quan điểm mỗi người không được áp đặt lên nhau. Thế mới gọi là cộng hoà. Chị thích đẻ th́ tôi không phản đối nhưng tại sao tôi sợ đau, tôi sợ rách đít mà trong quá khứ tôi vá chằng vá chịt nhiều rồi, chồng tôi hăm kỳ này mà rách nữa th́ ông về VN lấy bồ nhí, tôi chọn phá thai. Chừng nào khoa học chế ra cái xẹc ma tuya (zipper) gắn vào trôn th́ tôi mới không phá thai. Việc ǵ phải cấm tôi? Hử?
Đa số những người chống phá thai lại là đàn ông. Thế mới kỳ. Việc đếch ǵ đến các ông. Các ông không muốn phá thai th́ tại sao không thiến đi cho khỏi rách việc. Hoặc giả tối lửa tắt đèn, đừng phắc nữa. Phắc th́ vẫn cứ phắc nhưng lại cấm con mụ nằm dưới bụng ḿnh không được phá. Các ông biết nuôi con khổ lắm không? Các ông có bế con được 5 phút là bắt đầu kiếm cớ giao lại cho vợ: Anh bận chuyện quốc gia đại sự, em bế đi. Ấy là lắm ông lại viện Khổng Tử ra mà bào chữa: Trượng phu đầu đội giời chân đạp đất không nên thay tă, rửa đít cho con. Chuyện ấy để cho bọn đàn bà, đái không qua ngọn cỏ lo. Các ông c̣n nợ nước 2 vai cần phải gánh vác.
Cho nên ở đời có những thứ không thể có giải pháp ổn thoả, hăy để mỗi cá nhân tự làm chủ lấy vận mệnh của ḿnh. Âu Tây có 2 chữ rất đỗi tầm thường về ngôn ngữ nhưng ư nghĩa th́ sâu xa: free will. Khi Chúa đuổi 2 ông bà thuỷ tổ loài người ra khỏi vườn địa đàng, nơi mọi thứ được an bài nhằm phục vụ con người, thánh ư Chúa không phải để trừng phạt loài người, mà để ban tặng cho loài người một món quà quư giá nhất: free will.
Hăy tự kiếm lấy của ăn thức uống bằng lao động của ḿnh để nhờ đấy mới quư trọng ân sủng của Ngài.
Ngài không bỏ rơi con người. Ngài cho con người tự do và tự do kèm theo cái giá phải trả. Cái giá ấy chính là sướng/khổ. Hạnh phúc hay đau khổ trong đạo Phật cũng thế. Phật không ngăn cản hành vi của con người nhưng sự thưởng phạt đời thường là nguyên động lực giúp ta phấn đấu để thăng tiến, sự thưởng phạt đời sau khiến ta kềm chế dục vọng cho những ǵ cao thượng hơn.
Để làm ǵ? Để ra đường chúng ta gặp nhau mỉm cười thân ái thay v́ nghiến răng trợn mắt săn tay áo một mất một c̣n. Để hiểu rằng cái cao quư nhất mà Thượng Đế dành cho chúng ta là 2 chữ Tự Do. Một câu nói lịch sử: Không có ǵ quư hơn độc lập và tự do.
Kết luận
Chính v́ thế vấn đề tự do phá thai hay không là quyền của người đàn bà. Các ông không nên xía vào hay gây áp lực lên quyết định của người đàn bà. Nhưng quư vị đàn bà không v́ thế mà lạm dụng cái quyền này. Hăy khoan đặt lương tâm chúng ta vào cái nôi êm ái đan bằng vị kỷ. Chúng ta vừa lên án thói áp đặt quan điểm của ḿnh vào kẻ khác nhưng chúng ta tự cho phép chúng ta áp đặt sự sinh tử vào chính đứa con của chúng ta. Khi bào thai bắt đầu quẫy đạp, chúng bắt đầu biết khó chịu. Sự Biết (tri thức) là một trong những hành vi của ư thức. Có ư thức th́ là một con người. Descartes nói thế (I think, therefore, I am). Pascal cũng nói : Con người là một cây sậy biết suy nghĩ. Nếu chúng ta không nghe thấy tiếng khóc thống thiết từ trong cơi âm u cô tịch của tử cung : "Lạy mẹ tha mạng cho con", th́ tại v́ lương tâm của chúng ta đếch có lỗ tai chứ không phải đứa con yêu dấu của chúng ta đếch biết khóc.
Metamorph
Bookmarks