Dưới đây là phản ứng về việc Ban Tổ Chức Đại Hội Cựu Sinh Viên Đại Học Chính Trị Kinh Doanh Đà lạt không chịu chào Quốc Kỳ Vn (Cờ Vàng) trong kỳ Đại Hội sắp tới
Michael Do
To:
Kính thưa quư vị,
Con người có Tổ Quốc. Tổ Quốc có biểu tượng là lá cờ, một linh vật thẳm máu bao thế hệ, chiến sĩ, đồng bào anh dung chiến dấu bảo vê Tổ Quốc.
Con người thể hiện ḷng ái quốc qua việc chào lá Quốc Kỳ.
Một khi con người thờ ơ với Quốc Kỳ, th́ xin thưa, thật đáng buồn cho họ. Đặc biệt, đối với tầng lớp trí thức là nơi mà đồng bào ngưỡng mộ và kỳ vọng nhất.
Xin quư vị đừng phản bội ḿnh, phản bội tổ quốc ḿnh. Tội này nặng lắm.
Kính
From: J Bui <b@yahoo.com>
Subject: Re: hồi âm
To: Date: Sunday, April 3, 2011, 4:50 PM
"...chào cờ hát quốc ca mỗi khi sinh họat định kỳ hằng tháng , coi như môt sự đương nhiên phải có không ai thắc mắc đặt vấn đề. Đặt vấn đề nên hay không nên chào cờ mới chính là 1 sự bất binh thường." (Hồ Văn Các)
Anh Các thân mến,
Nhận được thư này của anh, và thư trước nữa anh gủi chung, do chị Bích Thủy chuyển tiếp, tôi thấy ấm ḷng, và nỗi cô đơn mỗi đêm khuya ngồi trước máy viết bài chống VC hầu như tan biến. Khi chị Thủy hỏi tôi có biết anh không, tôi đoán anh ở Úc, dựa trên địa chỉ email. Tôi đoán anh có liên hệ với Hội Vơ Bị bên ấy, dựa theo list cc. Tôi đoán anh có thời gian học VĐH. Và tôi đoán đúng, ngoại trừ điểm anh là Thụ Nhân Rể (đôi khi rể được gia đ́nh vợ quư mến ngang hoặc hơn). V́ anh là rể Thụ Nhân, nên tự nhiên trí tưởng tượng thơ mộng của tôi bày ra một thiên t́nh sử đẹp tuyệt giữa một nàng CTKD 1 và một chàng Vơ Bị 21 d́u nhau đi dưới mưa chiều trên phố Đà Lạt... Chàng ra trận, nàng chinh phụ ở nhà đan áo ấm cho chàng. Hôm nay, được anh cho biết thêm về "lư lịch", tôi mừng lắm, và tôi nghĩ các anh chị Thụ Nhân A, B, C và những cựu chiến sĩ QLVNCH cũng mừng tương tự được thêm "đồng chí" trong công cuộc chiến đấu bảo vệ cờ vàng và chính nghĩa VNCH. Anh Các gọi tôi sao cũng đặng. T́nh thân ái và t́nh chiến đấu mới là quan trọng.
Để đáp lễ, tôi xin phép được tâm sự cùng anh một chút. Anh khóa 21 Vơ Bị, tôi khóa 20 Thủ Đức (anh Lê Tấn Lộc, bạn ta, khóa 14), có thể cùng suưt soát thời gian nhập ngũ, hoặc tuổi tác. Tôi bị động viên, lúc ấy, dĩ nhiên, không "ham" đời lính lắm. Nhưng sau một thời gian ngắn ở đơn vị (chuyên tăng phái hành quân), cận kề cái chết thường trực, chứng kiến t́nh chiến hữu cao quư, cảm nhận sâu xa hơn nhiệm vụ của một người trai phải bảo vệ đất nước Miền Nam trước sự xâm lăng của Cộng sản, trong khả năng của ḿnh, tôi thay đổi hẳn thái độ, không coi ḿnh là lính động viên nữa, mặc dù chưa bao giờ có thể sánh kịp với các anh em Vơ Bị trong học hỏi và kỹ thuật và kỷ luật tác chiến và giấc mộng kiêu hùng tang bồng hồ thỉ. Tôi có người em ruột, Nguyễn Kim Trọng, và người bạn, Nguyễn Văn Sở, là giáo sư Anh văn Vơ Bị, Khối Văn Hóa Vụ, và cũng là giáo sư VĐH, từ năm 1972 hay trước đó, anh có biết?
Bây giờ, nước đă mất nhà đă tan, sau bao nhiêu đọa đày, khổ ải trong những ngục tù Cộng sản, tôi thấy thời gian trong quân ngũ là thời gian đẹp nhất của đời tôi. Đôi khi cảm thấy tủi hổ v́ bại trận, dù ḿnh chỉ chịu một phần nhỏ trách nhiệm (nhưng vẫn là trách nhiệm), và trước nỗi thống khổ của đồng bào c̣n kẹt tại quê nhà, một ngục tù Cộng sản khổng lồ, trong đó có gia đ́nh tôi, và nhất là trước sự ngoan cố xảo quyệt của Việt Cộng trong mưu đồ nhuộm đỏ khối người Việt tỵ nạn qua Nghị quyết 36 thâm độc của chúng, tôi tự nguyện, trên xứ người tự do, phải làm một cái ǵ để chuộc lại, để góp phần hỗ trợ những anh hùng chống Cộng trong nước cũng như ngoài nước. Mặc dù bị những đứa tay sai nằm vùng gọi là "quá khích", là "chống Cộng bằng mồm", và một lần bị đưa ra ṭa kiện. Chống Cộng bằng mồm, hay bằng tay cũng được, nhưng c̣n hơn bọn trở cờ và trở về, gồm giáo sư, luật sư, bác sĩ, trí thức, tướng tá, nhạc sĩ, ca sĩ... VNCH, đập đầu quỳ gối trước kẻ thù, xin "ḥa giải" và làm thân khuyển mă, nhưng kẻ thù vẫn không tha, hoặc tha mà khinh bỉ như những đứa con hoang. Thông thường, người sáng suốt không bao giờ dùng những tên đầu hàng, phản bội. Chiến tranh với CS không c̣n bằng súng đạn nữa, chúng ta biết, mà bằng ng̣i bút, bằng sự can đảm của những người có lưng thẳng băng như cây thông reo giữa trời của cụ Nguyễn Công Trứ, bằng thái độ dấn thân của kẻ "thất phu hữu trách", bằng lương tri của người tự nhận kẻ sĩ, trí thức. Tôi thường nói với bằng hữu rằng giờ đây tôi không chống Cộng nữa. Mà đánh Cộng, v́ đă đến lúc không c̣n nể nang, khoan nhượng, như anh nói, dù phải mất bạn bè, người thân. Bất cứ khi nào, dịp nào, nơi nào, người nào. Vụ treo hay không treo, chào hay không chào lá cờ vàng thân yêu của chúng ta là một dịp.
Thú thực, tôi không thể nào hiểu được những người trước kia được chính thể VNCH, tức quốc gia và quân dân cán chính Miền Nam, bảo vệ, che chở, cho cơm ăn áo mặc, cho miễn hay hoăn dịch, sau 30/4, chạy trốn VC trối chết (cụ thể, có người khi được tàu vớt chỉ c̣n cái quần xà-lỏn, và tại trại tỵ nạn chuyển tiếp, tôi biết rơ v́ có lần t́nh nguyện thông dịch, kính cẩn khai với các phái đoàn phỏng vấn Mỹ, Pháp, Úc, Đức v.v.. rằng "dạ, tôi là người quốc gia tỵ nạn Cộng sản, bố tôi, anh tôi, em tôi là quân nhân, cấp bậc....") mà nay, sau bao năm vinh thân ph́ da trên xứ người, đă trở cờ, hiểu theo nghĩa bóng và nghĩa đen, gọi lá cờ là "kỷ niệm", là "không cần thiết", quên cả bổn phận tri ân tổ quốc đă chăm sóc nuôi dưỡng ḿnh và chờ những dịp đại hội để gặp nhau, mặc áo gấm chúc tụng nhau, bái phục nhau, vui chơi v.v...
Những danh xưng anh Các đưa ra để giải thích việc trở cờ rất đúng. Tôi chỉ xin thêm: những kẻ ấy là những "nạn nhân" hay "đồng lơa" của Nghị quyết 36. Nghị quyết này, VC đưa ra công khai, không c̣n lén lút. Bằng mọi giá chúng muốn nó phải thành công.
Cám ơn anh đă chuyển cho xem những bức ảnh về lá cờ vàng và tượng chiến sĩ QLVNCH. Không biết những kẻ biểu quyết phế bỏ, bất kính đối với lá cờ vàng cảm thấy như thế nào? Chỉ có gỗ đá, sâu bọ mới không thấy xúc động.
Xin gửi anh thư mới nhất của tôi.
Cám ơn. Cho tôi gửi lời thăm chị Các. Chúc anh chị và quư quyến những ngày vui, b́nh an, hạnh phúc.
Sat, April 2, 2011 10:23:09 PMXin phổ biến
...
From: JBui <b@yahoo.com>
...View Contact
To: Tan
--------------------------------------------------------------------------------
Thưa quư vị và quư anh chị,
Xin quư vị đọc ba trang sách đính kèm trích từ quyển Chinh Chiến Điêu Linh (xb năm 1994) của cựu nữ kư giả chiến trường An Nguyễn Kiều Mỹ Duyên, kể lại thiên anh hùng ca bất tử của QLVNCH và, đặc biệt trận chiến cắm lại lá cờ vàng thân yêu của chúng ta trên Cổ Thành Quảng Trị, tháng 5, 1972.
Binh Nhất Hồ Khang, người đầu tiên cắm cờ trên Cổ Thành Quảng Trị, và hàng trăm ngàn đồng đội đă chết cho nhân dân Miền Nam được sống, trong đó có những sinh viên Viện Đại Học Đà Lạt được yên ổn học hành để trở thành những kẻ sĩ chân chính, những trí thức của VNCH, chứ không phải trí thức của Mao Trạch Đông hay Hồ Chí Minh..
Nhạc sĩ Lê Kim Hoa, Cục Chính Huấn VNCH đă làm bài "Cờ ta bay trên Quảng Trị thân yêu". Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, Cựu Thụ Nhân CTKD I, người đồng môn của quư anh chị vừa nằm xuống, cũng đă làm bản "Việt Nam quê hương ta ngạo nghễ."
Chắc chắn những nhạc sĩ trên sẽ không cho lá cờ vàng là "kỷ niệm", là việc phụ, là việc nhỏ, là có hay không cũng được.
Để công bằng và rộng đường dư luận, trước hết, xin đính kèm những emails có ư kiến ngược lại, về lá cờ vàng VNCH:
Thơ của Ông Trần Trí Tường (Khoá 7 CTKD)
From: TT Tran <tuong@yahoo.com>
Date: 2011/3/21
Subject: Re: Thu goi Truong ban To Chuc Dai Hoi LE DINH THONG
Chao Le Khanh Tho,
Xin nhac anh Tho la Hoi ai huu Thu Nhan la mot hoi ai huu cua nhung Thu nhan Dalat tim den nhau trong tinh than Thu nhan cua vien Dai hoc Dalat.
Rat tiec la anh da vi chinh kien cua rieng minh, cung nhu lap truong chinh tri cua rieng anh ma anh da co nhung loi le khong than huu va gay gat doi voi nhung Thu nhan khac khi ho khong dong quan diem chinh tri voi anh!
toi nghi la anh Thong rat lich su khi da khong tra loi anh.
Nhung loi le cua anh Tho moi that su bat lich su va mat doan ket, gay chia re, lam nan long cho nhung nguoi co nhiet tam lam viec cho tap the cua hoi ai huu Thu nhan.
La co Vang VNCH chi la mot ky niem cua nhung nguoi da roi bo dat nuoc ra di.
Neu anh muon treo co hay chao co thi nen lam o nha rieng cua anh, hoac la trong nhung cuoc hop cua cac Dang phai. Hoi doan chong Cong ma anh tham gia.
That la dang tiec khi anh mang chinh tri vao hoi ai huu Thu nhan cua chung ta va gay chia re ve van de nay, cung nhu co the la vi chinh kien cua anh ma chung ta chang co Dai hoi 2012 tai Paris!
Toi thiet tha yeu cau anh nen stop. Neu anh khong dong y voi BTC thi anh dung tham du dai hoi anh Tho nhe.
Than chao
Tuong CTKD-K7
____________________ ____________________
De : T. Hoang [mailto:@gmail.com]
Envoyé : samedi 2 avril 2011 22:05
À : da-list
Cc : thong@gmail.com
Objet : Thư ngỏ gởi Ban Tổ Chức DHTN2012 Paris
Thưa các anh chị trong BTC,
Tôi xin phép được dùng chữ chúng tôi, lư do tôi tin là có nhiều anh chị TN cùng ư nghĩ với tôi.
Trước hết chúng tôi xin cám ơn các anh chị đă đáp ứng ḷng mong mỏi của TN khắp nơi, xung phong đứng ra tổ chức DHTN2012, một công việc nặng nề đ̣i hỏi hy sinh nhiều thời giờ và công sức.
Chúng tôi tham dự DHTN2012 mục đích là thăm Paris nổi tiếng thế giới và gặp lại thầy cô, bạn cũ. Việc chào cờ VNCH hay không chào cờ VNCH là việc rất phụ, rất nhỏ, chào cũng được mà không chào cũng được. Nói không chào cũng được bởi v́ DHTN chỉ là 1 sinh hoạt thân hữu và vui chơi của cựu sinh viên VĐHDL, chứ không phải là 1 sinh hoạt chính trị hay có tính chất cộng đồng, theo chúng tôi th́ cũng như buổi ca nhạc của Asia hay Thúy Nga vậy thôi. 2 DHTN vừa qua, 2008 Washington DC và 2010 Melbourne đều không có chào cờ VNCH, mà không ai làm ǵ to chuyện hết. Chúng tôi yêu lá cờ VNCH, nhưng không có nghĩa là chúng tôi đ̣i hỏi phải chào cờ VNCH trong bất kỳ 1 sinh hoạt nào, mà c̣n tùy vào tính chất của buổi sinh hoạt. Cho nên chúng tôi đồng ư với chủ trương của BTC DHTN2008: việc chào cờ VNCH hay không là quyết định và quyền hạn của BTC DHTN địa phương đứng ra tổ chức, c̣n tham dự hay không là quyết định của TN khắp nơi. Với tư cách là người tham dự 1 sinh hoạt được tổ chức v́ thiện chí chứ không vụ lợi, người tham dự không có quyền đặt điều kiện cho BTC. Nếu không đồng ư th́ không tham dự, có thế thôi .
Chúng tôi không đồng ư việc lôi kéo người ngoài can thiệp vào nội bộ của gia đ́nh Thụ Nhân. Việc này cho thấy sức mạnh ghê gớm của chính trị . T́nh thầy tṛ, t́nh bạn học đă bị hy sinh cho lư tưởng chính trị. Không phải chỉ có người cộng sản mới áp dụng châm ngôn Cứu Cánh Biện Minh Cho Phương Tiện. Thật đáng buồn, đáng tiếc.
Chúng tôi không biết BTC DHTN2012 sẽ phản ứng thế nào trước áp lực của các đ̣an thể không phải trong gia đ́nh TN. Nhưng chúng tôi nghĩ rằng hủy bỏ DHTN như BTC DHTN Sydney đă làm là 1 phản ứng tiêu cực. Người trí thức cần có cái can đảm là nếu ḿnh tin là phán đoán của ḿnh đúng th́ làm theo phán đoán của ḿnh chứ không sợ áp lực dư luận.
Nói tóm lại, chào cờ VNCH hay không chào, đó là quyền hạn và quyết định của các anh chị trong BTC, nếu anh chị c̣n quyết định tổ chức DHTN2012 là chúng tôi c̣n ủng hộ . Chúng tôi tin là DHTN2012 sẽ là DHTN cuối cùng, bởi v́ việc tổ chức DH đă trở nên quá nặng nề, phức tạp, không c̣n TN địa phương nào có can đảm rước lấy cái stress kinh khủng này, chưa nói đến chia rẽ nội bộ. Lá thư này để ủng hộ tinh thần cho BTC DHTN2012, xin nhắc lại là không đứng về phía nào trong quyết định chào cờ hay không chào cờ, v́ chào hay không chào đều có lư do chính đáng của nó, một bên là t́nh, một bên là lư, cho nên chúng tôi sẽ không trả lời chất vấn tranh luận.
H Thịnh
Bookmarks