Results 1 to 8 of 8

Thread: Chuyện lạ sau biểu t́nh và Nhật kư biểu t́nh

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Chuyện lạ sau biểu t́nh và Nhật kư biểu t́nh



    Nguyễn Tiến Nam - Chuyện là thế này: Ḿnh bắt đầu chuyển sang nhà người bạn thân trọ cùng, vợ chồng bạn cũng khó khăn, tuy có hơi xa, nhưng cũng đỡ được khoản tiền nhà. Vừa dọn tới chưa được bao lâu, nhà lại xa nên cũng chưa cho ai biết địa chỉ, vậy mà lại nghe bạn nhắn lại: mấy hôm nay lúc ḿnh đi làm có "người lạ" đến t́m liên tục. Đấy là chuyện lạ thứ nhất.


    Hôm nay, vừa đi làm về, ḿnh hẹn lăo Đức ra quán làm vài chai bia, nhân tiện cũng muốn ai ủi ông bạn sau sự cố bị An ninh cho ăn "bánh giầy" hôm 17/07. Cả video và h́nh ảnh đang ầm ỹ trên mạng, bỗng thấy thương cho ông bạn, tự nhiên lại trở thành người nổi tiếng bất đắc dĩ. Thật, nổi tiếng kiểu lạ đời này th́ chắc chẳng ai dám.


    Vừa về đến nhà, nghe vợ bạn nhắn có ai đó để lại cho ḿnh một phong b́ ở trước cổng. Ḿnh chợt nghĩ, có ai biết ḿnh chuyển chỗ ở đâu mà lại biết địa chỉ mới để gửi thư ?




    Cầm trên tay b́ thư, ngoài phong b́ là "Gửi anh Nguyễn Tiến Nam", phần người gửi th́ ghi "BCA-C49" - một nickname nghe rất lạ ! Bên trong b́ thư là một bức h́nh đen trắng, là ảnh của ḿnh và anh Nguyễn Văn Phương đang tươi cười trước trụ sở CA huyện Từ Liêm hôm 17/07. Phía sau bức thư là một ḍng chữ nghệch ngoạc như kiểu trẻ con, hoặc cũng có thể là cố t́nh :


    Ảnh của anh đẹp lắm, nếu lần sau nữa th́ mời anh đi gặp chúng tôi - Lúc đó sẽ ko biết ngày về


    BAC(gạch ngang) BCA. C49


    Xem xong bức thư, ḿnh chỉ mỉm cười. Có lẽ đă qua cái thời nông nổi, hay dễ nóng giận chỉ v́ những tṛ dọa dẫm thế này.






    Ngồi chat với đứa em, kể nó nghe câu chuyện về bức thư lạ như một chuyện vui cuối ngày. Không ngờ thằng em suy nghĩ rất đăm chiêu, rồi nghiêm nghị phân tích: Anh ạ, em nghĩ đây không phải tṛ đùa đâu, mà cũng chẳng phải chuyện dọa dẫm b́nh thường...


    Sợ ḿnh không tin, ông em giải thích tiếp: "B́ thư ghi BCA tức là "Bộ Công An", để ngay trước cổng là để dọa vợ chồng người bạn đang ở cùng". Rồi sau nó tra Google thế nào ấy, lại bảo: C49 là tên viết tắt của Cục cảnh sát pḥng chống tội phạm về môi trường, họ đă tính trước là nếu ḿnh có nóng giận mà đưa lên internet th́ cũng bị hố...


    Ông em của ḿnh sau một bài phân tích dài lê thê, phán thẳng một câu : Đây là kế hoạch đă được tính toán kỹ lưỡng !


    Chẳng biết có đúng thật vậy hay không, nhưng lúc này, ḿnh chỉ muốn nhắn với người đă gửi đến bức thư lạ đó rằng : Ḿnh đi biểu t́nh đơn giản chỉ v́ muốn biểu thị ḷng yêu nước, ngoài ra không có mục đích đen tối nào cả. Nhớ lại hồi năm 2008, ḿnh cũng đă từng bị bóp cổ, đánh đến nỗi chảy máu miệng chỉ v́ đi chống rước đuốc Bắc Kinh c̣n chẳng sao, việc đùa quá lố, dọa dẫm "không biết ngày về" dù có trở thành sự thật đi chăng nữa, th́ ḿnh vẫn sẽ nhẹ nhàng chấp nhận.


    Thấy ḿnh suy nghĩ miên man, đứa em lại hỏi kháy: Hay là hôm biểu t́nh, anh "tè bậy" trước Đại sứ quán TQ hay sao mà để cảnh sát môi trường nó dọa ?


    Chưa kịp trả lời, th́ nó lại nói tiếp: Không phải anh th́ chắc nó nói cậu Phương đấy, trong ảnh có 2 người. Cảng sát mội trường cũng nhiệt t́nh "nhắc khéo" như này th́ đúng lạ thật !


    Ḿnh ph́ cười trước câu trêu đùa của ông em. Đúng là lạ thật, không biết sau hôm nay, chuyện lạ thứ N nào sẽ xảy đến đây ?


    Nguyễn Tiến Nam gửi cho danlambao


    http://danlambaovn.blogspot.com/
    Last edited by Tigon; 22-07-2011 at 01:39 AM.

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nhật kư biểu t́nh của Nguyễn Tường Thuỵ

    Đăng bởi: Nguyễn Tường Thụy | 18/07/2011



    1. Vừa khởi hành th́ bị bắt


    Gần 8h30 tôi có mặt tại Điện Biên Phủ. Lúc này, đoàn biểu t́nh đă tập hợp thành đội ngũ trước vườn hoa Lê Nin. Đoàn đang đứng tại chỗ và hô to những khẩu hiệu. Tôi nhanh chóng gia nhập đoàn. Vài phút sau th́ việc bắt bớ xảy ra. Mọi người bảo nhau kiên quyết không cho bắt người. Thấy có một thanh niên bị 3 tay công an túm đưa lên xe, tôi xông vào kéo em này ra. Giằng co nhau được một lúc th́ tôi được một cô gái giúp sức, thế là chúng tôi giằng lại được. Mấy cảnh sát nh́n tôi chắc thấy tôi đứng tuổi nên thôi (tạm thôi). Tôi nhanh chóng đẩy em thanh niên này ra phía sau lẫn vào đoàn người c̣n tôi lại len lên phía trước trông chừng (nhưng sau đó, tôi để ư không thấy em này đâu, chắc là bị bắt lại)

    Tôi bảo mấy cháu CSCĐ rằng, các cháu ăn cơm của dân, đừng làm ǵ không phải với dân. Các cháu không nói ǵ. Một cậu mang hàm đại úy bảo thế bác bảo chúng tôi không yêu nước à. Tôi nói yêu nước sao lại bắt những người phản đối TQ đang âm mưu cướp nước ta. Các anh không thể bắt người khác yêu nước theo kiểu của các anh.

    Chúng tôi đi về hướng Bờ Hồ nhưng cảnh sát thỉnh thoảng lại đột nhập vào đoàn biểu t́nh bắt đi từng người một. Lúc này, lực lượng họ quá đông nên chúng tôi không làm ǵ được.

    C̣n sót lại chừng 40 người, chúng tôi tiếp tục đi. Một cháu thanh niên đưa cho tôi tấm biển ngữ có ḍng chữ “Ngày 17/7 cách đây 45 năm trước, Bác Hồ đă dạy “Không có ǵ quí hơn độc lập tự do”. Đến barie đường sắt Điện Biên Phủ th́ đoàn bị ách lại. Chúng tôi đứng lên vỉa hè, đối diện với cảnh sát, giăng biển ngữ và tiếp tục hô khẩu hiệu.

    Được chừng mươi phút th́ một chiếc xe buưt đến. Thế là chúng xông đến bắt chúng tôi lên xe. Họ túm vào xô đẩy, lôi, kéo và đấm đạp rất thô bạo chẳng khác ǵ lũ lưu manh vô học. Tôi bảo để tôi tự lên xe nhưng chúng vẫn cứ thế. Gói thuốc lá của tôi trên túi ngực văng ra cửa xe, một thằng nhanh nhẹn nhặt lấy đút túi. May mà tôi đă tính trước, cất tiền vào chỗ an toàn nhất không th́ trưa nay chúng lại được bữa nhậu. Lên xe rồi tôi tiếp tục quan sát việc bắt bớ. Bỗng huỵch một cái, chúng ném một người lên, nằm xoài trên sàn xe như là vứt một con vật lên bàn mổ. Đó là một thanh niên. Tôi hỏi chuyện, em cho biết em là Nguyễn Trí Đức, sinh năm 1976. Em kể bị chúng nó đạp 1 cái vào bụng và 2 cái vào mồm.

    Lực lượng bắt người mặt đầy tử khí, hành động rất thô bạo, nói năng chửi bới tục tĩu, chúng đối xử với con người như súc vật. Mấy người bị bắt với tôi cho biết, đấy là những thành phần bất hảo, côn đồ được CA thuê đến.

    Lúc này chừng 9 giờ.

    Khi xe đi về Mỹ Đ́nh, chúng tôi kiểm quân, đếm được 21 người, tất nhiên không tính những người áp giải chúng tôi, Có một tay thanh niên chừng ngót 30 tuổi. Hỏi ǵ hắn cũng không nói, chỉ ngơ ngác nh́n. Mọi người bảo, nó không nói được, vậy đúng là an ninh TQ rồi. Chợt nhớ tới cuộc biểu t́nh lần thứ 5, có nghi vấn rằng an ninh TQ cũng tham gia giám sát biểu t́nh. Nếu vậy th́ … thôi rồi, đất nước ơi!

    Về đến công an Mỹ Đ́nh, người bị bắt lên các xe liên lạc với nhau, tính ra: xe thứ nhất có 18 người, xe thứ 2 có 7 người (xe này một số họ thả dọc đường), xe thứ ba có 21 người, cộng lại là 46 người bị bắt đến Mỹ Đ́nh. C̣n ngoài ra họ bắt về đâu nữa th́ tôi không rơ.

    Về đến đồn CA Mỹ Đ́nh, tôi nhận được tin c̣n một đoàn nữa đang ở Bờ Hồ (chắc đoàn này bị tách ra ngay từ Điện Biên Phủ). Tôi liền gọi điện cho Nhà thơ Nguyễn Trọng tạo thông báo vắn tắt t́nh h́nh ở Mỹ Đ́nh và nói với anh rằng t́nh thần mọi người rất vững vàng, tự tin.

    ( con` tiếp ...)

    ..

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    2. Biến nơi tạm giữ thành “lớp học”



    Họ bảo chúng tôi vào một lớp học, chung sân với đồn công an Mỹ Đ́nh. Mọi người ngồi vào kín các bàn, trông giống như một lớp học vậy. Thấy thế, tôi tưởng tượng ra đây là một lớp học nên tôi lên đóng vai giảng viên, với mục đích chỉ là làm cho mọi người vui cho bớt căng thẳng. Một em nhanh chóng lên xóa bảng và điền vào góc trái: sĩ số 46, có mặt 46. Tôi cầm phấn viết lên bảng:

    Bài 1:

    Tổ quốc Việt Nam.

    Rồi tôi “giảng”: Tổ quốc là cơ đồ tổ tiên ta gây dựng, đă thầm mồ hôi từ buổi b́nh minh dựng nước, thấm máu tươi từ mấy ngàn năm giữ nước. Vậy mà đất tổ tiên nay đang hóa thành đất người. Ngư trường quen thuộc của ta từ bao đời nay đă hóa thành biển lạ. Ngư dân ta bị hải quân TQ bắt, bị cướp, bị giết không khác ǵ hành động của bọn cướp biển … Thử hỏi người yêu nước chân chính ai mà không đau đớn, xót xa, tủi nhục …

    Dù là đóng giả nhưng tôi vừa nói vừa nghẹn ngào.

    Rồi xúc động quá, tôi đọc mấy câu thơ trong bài “Tổ quốc” của tôi:

    Tổ quốc ơi tôi yêu đến vô cùng
    Một thước đất cũng một phần Tổ quốc.


    Một “em học sinh” giơ tay:

    - Thưa thấy, xin thầy cho biết tên ạ.

    Tôi giới thiệu đầy đủ họ tên, “cả lớp” ồ lên: “Th́ ra thầy là …”

    Đến đây, có mấy công an vào lôi tôi khỏi bục giảng: “Đây không phải là chỗ cho anh tuyên truyền”. Tôi bảo tuyên truyền về t́nh yêu Tổ quốc có ǵ sai mà cấm? Rồi kẻ lôi, người đẩy. Tôi giật tay ra: “Các anh để tôi tự đi, không được xô đẩy tôi như thế”.

    ( C̣n tiêp'...)
    Last edited by Tigon; 22-07-2011 at 07:44 AM.

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    3. Đoàn kết – Giữ vững tinh thần:


    Tất cả những người bị bắt không một ai tỏ ra sợ hăi, lo âu. Đặc biệt tinh thần đoàn kết rất cao. Mọi người gọi điện về cho người nhà rất tự tin và bảo hăy yên tâm.

    Nhờ bị bắt về đồn, tôi biết thêm được nhiều người mà tôi đă biết tiếng như blogger Vũ Quốc Ngữ, em Ngô Duy Quyền – chồng Luật sư Lê Thị Công Nhân, em Phương – người đọc Tuyên cáo tại Nhà hát lớn hôm biểu t́nh lần thứ 5, Phương Bích mà tôi đă đọc nhiều bài viết của cô trên các trang web, bác Hùng – cán bộ của Nhà xuất bản Thanh niên đă nghỉ hưu, anh Vinh Anh blogger, cháu Vinh là học sinh đang du học ở Malaysia, người hô khẩu hiệu khỏe nhất … Người buôn gió tôi gặp ở Điện Biên Phủ nhưng không thấy ở đây, không biết bị bắt đi đâu hay là họ đă ngán không muốn bắt anh nữa.

    Tôi hơi tiếc một điều là không nhận ra chị B́nh Nguyên con gái tướng Nguyễn Trọng Vĩnh cũng bị bắt với ḿnh và khi Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện đến thăm bà con th́ tôi cũng không biết là anh.

    Bị bắt cùng chúng tôi có cả các cháu bé mới hơn 10 tuổi, trong số đó có con của anh Lê Dũng, Anh Lê Dũng bị chúng giẫm nát 1 cái kính, hỏng 1 chiếc máy ảnh và cướp đi 2 lá cờ Tổ quốc.

    Tôi thấy vui khi biết tên tôi, nhiều người nhắc đến những bài báo tôi đă viết. Đặc biệt, Phương Bích c̣n đọc thuộc cho tôi nghe cả đoạn mà cô tâm đắc.

    Sau khi thẩm vấn hết, lập xong danh sách, họ bỏ đi, không nói rằng đă xong việc hay chưa.

    Bỗng một người đến hỏi tôi, anh đi biểu t́nh, người ta gọi điện về làm chúng tôi phải lên. Tôi hỏi lại, th́ ra đó là một an ninh của huyện Thanh Tŕ. Tôi bảo, việc quái ǵ mà các anh phải lên, họ bắt các anh lên đây để giải quyết cái ǵ? Hỏi thêm chút nữa, tôi nhớ ra đó là người quen, đă từng tháp tùng chúng tôi khi tôi dẫn đầu bà con khiếu nại lên thành phố hồi 2003. H́nh như chỉ có trường hợp tôi, họ mới gọi cho an ninh địa phương lên th́ phải.

    Ngay từ khi bị bắt lên xe cho đến khi vào đồn công an, mọi người bức xúc nói lên sự phẫn nộ về việc bắt người theo luật rừng, về hành động gây hấn của TQ và cướp bóc xua đuổi đánh đập ngư dân ta. Nhiều chuyện lắm. Rồi đấu lư và tranh thủ tuyên truyền cho các cậu công an có vẻ như chưa bị nhiễm tư tưởng “c̣n đảng c̣n ḿnh”.

    Về phần tôi, sau khi lôi tôi ra khỏi “lớp học”, họ đưa tôi vào pḥng trực ban. Tôi bảo: “Chú nói trước, các cháu chỉ cần biết danh tính của chú là đủ. Chú không thể trả lời nhiều. Muốn biết kỹ hơn về cha mẹ, anh em và các thông tin khác về chú th́ gọi điện sang bên an ninh sẽ có đầy đủ”.

    Khi hỏi về nghề nghiệp, tôi bảo cựu chiến binh, đi bộ đội từ thời chống Mỹ cho đến khi về hưu. Khi ấy, chắc cháu chưa sinh ra.

    Cậu ta bảo mời mọi người đến đây chỉ có mục đích là hỏi xem v́ sao mọi người đi biểu t́nh và có nguyện vọng như thế nào. Rồi lại vẫn bài quen thuộc: việc ấy đă có Chính phủ lo. Tôi bảo v́ Chính phủ phản ứng quá yếu ớt trước hành động gây hấn của TQ nên chúng tôi phải có hành động hậu thuẫn cho Chính phủ. Chúng tôi hưởng ứng lời thủ tướng phát biểu tại Nha Trang rằng cần tiếp tục khẳng định mạnh mẽ và thể hiện ư chí quyết tâm cao nhất của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta trong việc bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc.

    Chúng tôi đi biểu t́nh v́ Tổ quốc đang đứng trước hiểm họa xâm lăng của TQ, v́ ngư dân VN đang tiếp tục bị TQ bắt bớ cướp bóc.

    Tôi chưa kịp nói nguyện vọng th́ cậu ta đă bỏ ra ngoài mất.

    Một lát sau cậu khác đến hỏi, tôi bảo, tôi trả lời rồi, anh hỏi cái cậu vừa thẩm vấn tôi ấy, tôi không nói lại.

    Ngay trong sân đồn, chúng tôi lại tiếp tục hô khẩu hiệu, chụp ảnh kỷ niệm. Cô Bùi Thị Minh Hằng, công dân ở Bà Rịa – Vũng Tàu là người hô khẩu hiệu và đối chất rất hăng hái, đứng ra nhận lo bữa ăn trưa cho tất cả. Cô rút tùm lum ra một nắm tiền. TS Đỗ Xuân Thọ đau chân chống gậy tập tễnh, được CA cho riêng 40 000 đồng nhưng anh góp luôn vào đấy. Các cháu thanh niên cầm tiền đi mua về đủ loại bánh, trứng và nước uống.

    ( C̣n tiếp...)

  5. #5
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    4, Biến đường về thành cuộc biểu t́nh:


    Chúng tôi đ̣i gặp người có trách nhiệm để yêu cầu mang xe chở về nơi đă bắt chúng tôi đi. Loanh quanh măi, không có ai đứng ra nhận là người có thẩm quyền cả.

    Khi thấy CA không cho xe chở về như đă hứa, chúng tôi bàn nhau biến việc đi về thành biểu t́nh. Dự kiến sẽ theo hướng Cầu Giấy rồi về Bờ Hồ. Thế là chúng tôi sắp hàng, ra khỏi sân đồn công an.





    Lúc này đă có vài người về trước. Tôi chạy lên đầu, đứng sang một bên đếm từ đầu đến cuối được hơn 40 người.



    Vậy là đoàn biểu tinh thoải mái giăng cờ, biển ngữ, vừa đi vừa hô khẩu hiệu, có cả 2 loa điện hẳn hoi, không có công an nào bám theo cả. Đoàn có 3 chiếc xe máy dùng để chở những ai mệt nhưng tất cả đều từ chối không chịu làm “thương binh” trong những lúc thiêng liêng như thế này. Tôi được các cháu mời lên đi xe nhưng cũng từ chối mặc dù khi ấy tôi đă khá mệt. Thế là cả ba xe cứ thế dắt bộ. Cuối cùng, do trời nắng, một số người đă xuống sức và xe buưt không cho lên nên đoàn tự giải tán ở đoạn gần Bảo tàng Hà Nội.




    Thế là, chỉ v́ công an bắt về th́ có xe, trả tự do lại không có xe nên chúng tôi được biểu t́nh thêm đoạn đường 3,4 km nữa.

  6. #6
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    5. Cảm xúc c̣n đọng lại:


    Chưa lần nào, người biểu t́nh bị đàn áp quyết liệt như thế. Những người bị bắt, chẳng có tội ǵ hết ngoài tội hô khẩu hiệu phản đối TQ và hô bảo vệ Tổ quốc Việt Nam.

    Trực tiếp bị bắt và quan sát cảnh bắt bớ, tôi không cần phải né tránh mà nói rằng, đó là một lũ bất lương. Tôi không nghi ngờ ǵ khi nghe câu đây là một chế độ công an trị.

    Tôi không nghi ngờ ǵ khi nói đất nước này có một rừng luật nhưng lại xử theo luật rừng.

    Quốc hôi đâu mà để cho bao kẻ ngồi xổm lên pháp luật?

    Tôi đang khóc các bạn ạ. Các bạn có tin không? Lúc này, bàn phím của tôi ướt nhiều hơn. Tôi khóc cho Tổ quốc tôi. Bây giờ là hai giờ sáng. Gần trọn một ngày đêm, gần như không ngủ, không ăn để hành động, để suy nghĩ. Tôi và các bạn yêu Tổ quốc của ḿnh đến cháy bỏng mà người ta không cho bày tỏ.

    Tôi đau đớn và không chịu được nhục. Tại sao, nước ta lại bị lép vế, sợ hăi TQ đến vậy? Tư thế cha ông ta ngày xưa có bao giờ tới mức thảm hại như thế này đâu. Tôi xót xa cho đồng bào tôi, ra vùng biển thân thuộc của Tổ quốc đă từ bao đời, nay bị cướp bóc, bị xua đuổi, bị đánh đập như những con vật. Những kẻ đàn áp biểu t́nh hôm nay nghĩ sao khi thấy h́nh ảnh ngư dân ḿnh phải vái lạy bọn cướp biển TQ?

    Nhưng dù sao, nếu hôm nay tôi không đi biểu t́nh, để rồi bị bắt, chịu đói, chịu khát, chịu nắng hè cho đến gần như kiệt sức th́ tôi c̣n ân hận hơn nhiều. Ít nhất, tôi đă có thêm một việc làm v́ Tổ quốc.

    Tôi khóc v́ cảm kích trước dũng khí và những tấm ḷng. Nếu không đi biểu t́nh, không bị bắt th́ làm sao tôi cảm nhận hết được t́nh thương yêu, đoàn kết của những người bị bắt với nhau trong những lúc khó khăn hoạn nạn. Làm sao tôi cảm nhận hết được ḷng yêu nước của nhân dân ta mănh liệt đến thế.

    Dù bị đàn áp thô bạo nhưng tôi cho rằng, cuộc biểu t́nh đă thành công nhiều mặt đối với tôi, với các bạn và với Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta.


    Nguyễn Tường Thụy

  7. #7
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Sáu lần bị bắt v́ biểu t́nh chống TQ

    Nhà báo tự do Dương Thị Xuân
    2011-07-21

    Tôi tự hào v́ ḿnh đă đi biểu t́nh chống xâm lược dù cả 6 lần đều bị bắt giữ, hành hung rất thô bạo!!!


    Photo courtesy of vietduongnhan-blog

    Nữ nhà báo Dương Thị Xuân đang giơ cao tấm biểu ngữ chống TQ ngày 10/7/2011, chỉ vài phút sau đă bị tên an ninh mật vụ kèm sát đằng sau khóa tay bắt giữ quẳng lên xe chở về trụ sở thẩm vấn ở số 8 đường Quang Trung, thị xă Hà Đông.


    Trong bản Hiến pháp của nước CHXHCN VN, tại điều 69 có thừa nhận quyền được biểu t́nh, mít-tinh của người dân nhưng có điều, là họ chỉ đưa ra một cách mập mờ, lập lờ và cho đến nay vẫn chưa có luật để cụ thể hóa một trong những quyền Con người quan trọng này.


    Ở Việt Nam hiện nay không thể có các cuộc biểu t́nh thực sự của nhân dân, do nhân dân tổ chức, mà chỉ có những cuộc mít tinh dưới sự lănh đạo của đảng cộng sản Việt Nam để phục vụ cho những mục tiêu, mục đích chính trị cũng như quyền lợi của “đảng và nhà nước ta” mà thôi. Những cuộc biểu t́nh, mít-tinh thực sự của nhân dân Việt Nam th́ tiếc thay lại chỉ được các chính quyền cũ - như dưới thời Vua Bảo Đại và Thực dân Pháp, hay biểu t́nh của nhân dân miền Nam, dưới thời chính quyền nhà nước của chính phủ Việt Nam Cộng ḥa cho phép nhân dân được tự do tổ chức biểu t́nh kể cả chống chính phủ. Cho nên việc tôi đi biểu t́nh tại thủ đô ngh́n năm văn hiến Hà Nội là một việc quá sức tưởng tượng của chính ḿnh, gia đ́nh ḿnh và bạn bè ḿnh.


    Ngăn cản, bắt bớ


    Nhà cầm quyền của đảng cộng sản Việt Nam biết rất rơ tôi đă và đang đi biểu t́nh dù chỉ là chống Trung Quốc xâm lăng nên đă liên tục khủng bố, đàn áp đe dọa để ngăn cản cá nhân tôi và gia đ́nh tôi rất nặng nề.


    Cuộc biểu t́nh năm nay, lần thứ nhất nổ ra ngày 05/6/2011, tối ngày hôm trước công an khu vực nơi tôi đang ở nhờ ở phường An Dương đă đến đe dọa :


    "Chị Xuân không được đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc, nếu chị hay ai cố t́nh đi cơ quan an ninh chúng tôi sẽ bắt giữ và tống giam vài tháng đừng có trách nhà nước chúng tôi pháp luật không nghiêm đấy nhé…”.


    Sáng ngày 05/6/2011, tôi đến rất sớm tại vườn hoa Chi Lăng tên gọi trước đây thời Pháp thuộc là vườn hoa Canh Nông - nơi có tượng đài lănh tụ cộng sản Nga – Vl. Lê Nin, tôi đến y như những người dân Hà Nội đi tập thể dục sớm. Lúc đó mới 6 giờ sáng nhưng chung quanh vườn hoa đă rất đông lực lượng an ninh mật vụ, ch́m, nổi của sở công an TP-Hà Nội. Tôi có gặp một số các em nam, nữ trạc tuổi 20 - 21, các em cho biết, các em học ở một trường cao đẳng ở Hà Nam, đọc được bài trên mạng internet, các em biết tin có biểu t́nh ở Hà Nội, nên sáng sớm nay các em đă lên đây để tham gia biểu t́nh cùng nhân dân.

    “Chị Xuân không được đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc, nếu chị hay ai cố t́nh đi cơ quan an ninh chúng tôi sẽ bắt giữ và tống giam vài tháng...


    CA phường An DươngCô tṛ chúng tôi đang nói chuyện th́ thấy an ninh, trật tự đeo băng đỏ đến xua đuổi chúng tôi đi, họ nói: “Hết giờ thể dục rồi, không được ngồi ở vườn hoa, đứng dậy đi chỗ khác mau !!!”. Thấy chúng tôi vẫn ngồi yên, họ bảo: “Mấy người này, có phải đi biểu t́nh không, nếu biểu t́nh th́ về đi, mọi việc đă có nhà nước lo, có đảng lo rồi, không cần đến các người làm ǵ nữa…vv…Về mau, về đi !!! ”.


    Những người bị bắt lên xe bus hôm 17/7/2011 vui vẻ tươi cười, họ đâu có sợ v́ ḿnh yêu nước. Kami's blog Đến đúng 8 giờ sáng hôm ấy th́ vườn hoa này rất đông người kéo đến từ khắp nơi đến. Các bạn thanh niên từ các ngả đường tập trung nhanh chóng trước cổng ṭa đại sứ quán Trung Quốc trên số 46 phố Hoàng Diệu. Đoàn biểu t́nh lên tới hàng trăm người, giương cao băng rôn, khẩu hiệu biểu ngữ có cả tiếng Việt, Anh, Hoa với những ḍng chữ lớn : “Hoàng Sa - Trường Sa - Việt Nam, phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam, Đường lưỡi ḅ đơn phương của Trung Quốc là phi pháp, Chi Na người hàng xóm to xác mà xấu bụng” …vv…và vv….


    Trong lúc mọi người đang đồng thanh hô phản đối Trung Quốc bá quyền, xâm lược rền vang như vậy th́ tôi bị mấy nhân viên an ninh mật vụ kéo đẩy tách khỏi đám đông. Tôi thấy thầy giáo Nguyễn Thượng Long cũng bị các nhân viên an ninh ép ra ngồi ở đầu vườn hoa đằng kia. Khi bị an ninh kéo tay đi qua chỗ thầy Long, tôi nói to: “Các anh hăy để tôi ngồi lại đây, gần chỗ thầy Long” nhưng mấy tay an ninh mật vụ kéo tôi đi xềnh xệch, chúng ẩn dúi tôi lên xe cảnh sát rồi chở thẳng tôi về đồn công an Phường Điện Biên ở gần nhà Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ cũng trên đường Điện Biên Phủ đặt tại số nhà 16. Tại đây tôi đă bị thẩm vấn, lục soát thô bạo để họ t́m tài liệu mà họ cho là tôi mang truyền đơn đi phát cho đồng bào tham gia biểu t́nh. Tôi bị bắt và giam giữ trái phép cùng với một chị và 3 nam thanh niên khác.


    Cuộc biểu t́nh lần thứ 2, ngày 12/6/2011, tôi dậy sớm ra được khỏi nhà trọ, mới đi cùng đoàn được một đoạn đường th́ đă bị hàng chục an ninh mật vụ của công an quận Hoàn Kiếm, của sở công an thành phố Hà Nội vây quanh, rồi bắt vào đồn công an Cửa Nam trên phố Lê Duẩn- trước có tên gọi là đường Nam Bộ ở gần ga Hàng Cỏ. Tại đây, công an đă giam giữ, bôi nhọ danh dự tôi đến trưa mới thả ra khi cuộc biểu t́nh đă kết thúc.


    Cuộc biểu t́nh lần thứ 3, ngày 19/6/2011, tôi đang giơ biểu ngữ: Hoàng Sa - Trường Sa Việt Nam th́ bị tên mật vụ an ninh xông vào giật mất xé tan và ném đi. Tôi hỏi lại tên này: “Trường Sa - Hoàng Sa là của Việt Nam tại sao ông lại giật ném đi, vậy là của Trung Quốc à ?”. Tên này vằn đỏ mắt không nói được ǵ cứ thế lôi tôi ra khỏi đoàn biểu t́nh, bắt tôi đứng một chỗ gần gốc cây trước ṭa đại sứ Cộng ḥa Liên bang Đức trên phố Trần Phú. Ngay lúc đó, tôi phản đối tên công an : “ Giữa thủ đô Hà Nội tại sao tôi đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc lại không được ? Người Việt Nam không có quyền biểu t́nh à ? Tại sao lại mất nhân quyền như thế ?” Mấy nhân viên an ninh mật vụ cùng đứng gần đấy nhao nhao lên : “Việt Nam không cho phép biểu t́nh, không có nhân quyền đấy làm ǵ được nhau nào !!!…”. Tôi bảo: “Các ông nói Việt Nam không có nhân quyền. Vậy mà chính phủ các ông cứ bảo với thế giới là có là sao ?”. Tất cả số công an này đang vây bắt tôi lại im lặng không trả lời được ǵ nữa.


    Việc tôi bị bắt giữa sự chứng kiến của hàng trăm người trong đoàn biểu t́nh đă được một người nhanh chóng chụp lại, rồi ngay sau đó đă đưa tin lên Mạng. Nhờ có tin h́nh ảnh tôi bị bắt nên cuộc biểu t́nh lần thứ 4, tôi được các em sinh viên, thanh niên tuổi trẻ hỏi thăm và bảo vệ tôi tốt hơn trước..


    Trưa ngày 26/6/2011 khi cuộc biểu t́nh lần 4 kết thúc, Nhóm người Việt Nam yêu nước chúng tôi đă cùng ngồi lại, bàn bạc ra bản Tuyên cáo gửi chính phủ và nhân dân Trung Quốc, đồng thời cũng gửi toàn thể quốc dân đồng bào và toàn thể nhân dân thế giới về việc bảo vệ tổ quốc, phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam.


    Chính cuộc biểu t́nh lần thứ 5 sáng ngày 3/7/2011 đă làm nức ḷng nhân dân Hà Nội, nhân dân Việt Nam trong cả nước. Tôi có may mắn và vinh dự được gặp mặt những anh chị em chủ chốt tích cực tham gia các cuộc biểu t́nh tuần hành gặp gỡ nhau tại quán cà phê ở số 20 phố Điện Biên Phủ gần nhà Ts luật Cù Huy Hà Vũ và cũng rất gần đồn công an phường này khi họ bắt giam giữ tôi ngay cuộc biểu t́nh đầu tiên ngày 5/6/2011. Buổi trưa hôm đó khi chốt canh gác của công an vừa rút đi tôi gọi điện báo cho anh Nguyễn Khắc Toàn biết nên cả nhóm chúng tôi đă có cuộc gặp bàn thảo cho cuộc biểu t́nh lần sau ngày 3/7/2011 thật thú vị và ấn tượng.


    Trong khi cuộc biểu t́nh đang diễn ra rầm rộ trên đường phố Hà Nội th́ ngay tối đêm hôm trước, nhà tôi đă bị mấy công an quận và thành phố đến ḍ hỏi. Sáng sớm mới có hơn 5 giờ họ đă kéo 3 - 4 an ninh nam giới đến cổng nhà tôi đang ở nhờ, chặn không cho tôi đi đâu, kể cả là ra chợ mua thức ăn về cho gia đ́nh.


    Tôi phản đối la to cho hàng xóm nghe thấy : “Tôi biểu t́nh phản đối Trung Quốc xâm lược tại sao công an lại ngăn cản tôi ? Mấy ông là đàn ông trai tráng, khỏe mạnh sao không ra bảo vệ tổ quốc chống quân xâm lược bành trướng Bắc Kinh mà lại đi đàn áp đàn bà như tôi là sao ? ”. Tôi kêu to lên và nhận được sự đồng t́nh dù là im lặng của mọi người xung quanh, nên đến hơn 10 giờ toán công an gác cổng nhà tôi rút đi, tôi tranh thủ t́m cách tham gia đoàn biểu t́nh lao nhanh ra ngoài phố t́m thuê xe ôm ra khu vực hồ Hoàn Kiếm.

    ( C̣n tiếp...)
    Last edited by Tigon; 22-07-2011 at 08:45 PM.

  8. #8
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Bị đe dọa, hành hung

    Và họ tiếp tục biểu t́nh ngay khi đă bị bắt lên xe của an ninh. Kami'sblog Cuộc biểu t́nh lần thứ 6 diễn ra sáng ngày 10/7/2011, để tránh chốt canh gác của công an, tôi đă rời khỏi nhà từ ngày thứ 7 – mồng 09/7/2011, tôi được ở nhà cho biết tin tối thứ 7 và sáng chủ nhật có nhiều người công an, tổ trưởng dân phố đến nhà hỏi tôi và họ có ư chốt gác nhà để ngăn chặn tôi tham gia biểu t́nh vào sáng chủ nhật ngày 10/7/2011. Tôi c̣n được biết các trí thức trong nhóm tích cực hay ra các lời kêu gọi biểu t́nh như Ts Nguyễn Xuân Diện,…vv…có nói với một số người là sẽ tạm hoăn cuộc xuống đường vào sáng chủ nhật 10/7/2011 mà chưa rơ lư do. Tuy nhiên rất nhiều trong số những người đă tham gia các cuộc biểu t́nh những lần trước th́ có đến nhiều người không biết như vậy nên vẫn đến tụ tập ở địa điểm mọi lần như không có chuyện ǵ xảy ra.


    Khoảng 8 giờ 30, chúng tôi có khoảng 30-50 người, bên cạnh tôi lúc này có thêm em Nguyễn Thị Huyền Trang cùng cậu con trai 9 tuổi, đây là vợ con anh Phạm Văn Trội một tù nhân chính trị bị án 4 năm. Chúng tôi vẫn hô to phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam, HS- TS là của Việt Nam, đả đảo Trung Quốc bắn giết ngư dân Việt Nam vô tội, bảo vệ đất nước VN, bảo vệ ḥa b́nh VN, bảo vệ ngư dân VN ….


    Sau đó chúng tôi cùng hát vang bài "Lên đàng". Đang hát say sưa như vậy, tôi bất ngờ bị ngay hai tên đàn ông ở phía sau bất ngờ bẻ tay ra đằng sau đầy dúi xồng xộc lao vào ô tô, đầu tôi đập vào thành ô tô đau điếng. Sau đó tôi bị xô ngă dúi xuống sàn xe ô tô. Tôi nằm ngất lịm đi một lúc sau mới tỉnh lại. Tôi nghe có tiếng : “Cứ trèo qua nó đi”, tôi thấy bị áp ngồi giữa những tên mật vụ bắt ḿnh và bên cạnh là Ngô Duy Quyền chồng của cô Lê Thị Công Nhân.

    Tôi rất nhớ là, khi mấy mật vụ an ninh cộng sản nói tôi là đóng kịch yêu nước, là giả vờ kêu đau đớn v́ bị đánh đập và quẳng lên xe thô bạo, dă man. Tôi đă trả lời chúng : “ Tôi đau đớn thể xác một phần và có thể chịu đựng được nhưng tôi rất đau cho số phận hàng ngàn, vạn ngư dân nghèo miền Trung Việt Nam hàng ngày vẫn bị Trung Quốc bắn giết, bắt bớ, cướp bóc mà không ai bênh vực kêu cho họ…Các ông đă làm những ǵ để giúp đồng bào ruột thịt của ḿnh hay là chỉ giỏi bắt bớ, đánh đập những người yêu nước như chúng tôi thôi ? ”. Tất cả số an ninh mật vụ đang áp giải này chỉ im lặng, có vẻ bối rối tỏ ra đôi chút xấu hổ…

    “Tôi biểu t́nh phản đối Trung Quốc xâm lược tại sao công an lại ngăn cản tôi ? Mấy ông là đàn ông trai tráng, khỏe mạnh sao không ra bảo vệ tổ quốc chống quân xâm lược bành trướng Bắc Kinh mà lại đi đàn áp đàn bà như tôi là sao?

    Chị Dương Thị XuânTại pḥng thẩm vấn của cơ quan an ninh điều tra PA 24 sở công an TP- Hà Nội trong thị xă Hà Đông, chúng tôi đấu tranh kịch liệt với họ rất gay gắt và kiên quyết. Tôi nêu các chất vấn: “Tại sao bắt giữ chúng tôi, chúng tôi là những người biểu t́nh bảo vệ đất nước tại sao lại bắt chúng tôi ? Tôi yêu nước th́ không thể là tội phạm được…”. Họ bảo chúng tôi biểu t́nh phải xin phép.


    Tôi c̣n nói với họ: “Trong mỗi con người dân đất Việt đều là người dân nhất tề đứng lên chống quân xâm lược không đợi ai tổ chức mới đứng lên”. Tôi có nhắc lại với họ lời của cụ Phan Chu Trinh và đọc lại cho họ lời thề mà cố nhà viết kịch Lưu Quang Vũ đă viết trong cuộc chống Trung Quốc xâm lăng năm 1979 của người dù là vàng là bạc, ta không thèm, của ta dù là sỏi là đá ta quyết giữ và người thôi thúc tôi đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc là các bậc tiền bối tổ tiên, cha ông chúng ta.



    Những người bị bắt sau khi được trả tự do lại tiếp tục cuộc biểu t́nh biểu thị ḷng yêu nước của ḿnh. kami's blog Sau cuộc thẩm vấn, bị liên tục tra hỏi của các sĩ quan công an Hà Nội về cuộc biểu t́nh, về Bản tuyên cáo của nhóm 15 người yêu nước ngày 03/7/2011, về các cuộc biểu t́nh đă, đang và sẽ diễn ra tại Hà Nội, Sài G̣n và các nơi khác…Tôi càng thấy rơ nhà cầm quyền CS Hà Nội không chỉ lo sợ nhân dân thức tỉnh sẽ đồng ḷng đứng lên biểu t́nh phản đối Trung Quốc mà cái chính là họ rất lo lắng, sợ nhất là cả dân tộc đứng lên đ̣i họ các quyền làm người mà bấy lâu nay nhà nước CSVN đă cướp đoạt tất cả nhân quyền của nhân dân Việt Nam.


    Trong đoàn biểu t́nh ngày 10/7/2011 tuy đă bị công an Hà Nội đàn áp tan hoang và khá tàn bạo, tôi đă nh́n thấy khẩu hiệu “HS, TS ? V́ sao? Tại ai ?” nên cuộc biểu t́nh lần thứ 6 ngày hôm ấy, tuy rất ít ỏi về số người tham gia lúc đầu. Thế nhưng đă làm nhà cầm quyền lo sợ một cuộc cách mạng đ̣i tự do, dân chủ lớn mạnh sẽ bùng lên xô họ ngă nhào. Bởi vậy an ninh mật vụ đă đàn áp dữ dội chúng tôi hay là họ chấp hành mọi chỉ bảo của nhà cầm quyền CS Bắc Kinh sau chuyến đi của thứ trưởng ngoại giao Hồ Xuân Sơn ? Tôi bị hai mật vụ CSVN lực lưỡng bẻ tay đằng sau đẩy ngă đập đầu vào ô tô và bị xô ngă dúi xuống sàn ô tô rồi nhanh chóng nổ máy lao vút đi v́ họ rất sợ thanh niên, sinh viên, quần chúng yêu nước tranh đấu đ̣i thả người như mọi lần trước !!!

    Sau cuộc phản đối, đấu tranh kịch liệt với các sĩ quan an ninh, họ viết biên bản lời khai bắt tôi kư tên. Tôi nói: “Tôi biểu t́nh yêu nước, không có tội nên không cần đọc biên bản, không kư kết ǵ với công an các ông cả ”. Không lấy được chữ kư của tôi, họ gọi mấy thanh niên công an trẻ vào lập biên bản đe dọa tôi tiếp tục.

    Đến hơn 16 giờ chiều ngày 10/7/2011, dù không lấy được lời khai, và chữ kư ǵ của tôi, họ đuổi chúng tôi ra về và đe dọa nếu lần sau c̣n gặp chúng tôi đi biểu t́nh họ sẽ tống giam và có biện pháp trấn áp mạnh hơn nữa đối với tôi.


    Về đến nhà, tôi được biết bị bắt cùng tôi c̣n nhiều cụ già, em nhỏ, phụ nữ, đàn ông cũng bị bắt vào công an huyện Từ Liêm ở gần sân vận động khu vực Mỹ Đ́nh, Hà Nội. Nhưng tinh thần của đồng bào rất kiên cường làm tôi rất cảm phục, yêu thương họ hơn nữa. Tôi cũng nhận được rất nhiều sự chia sẻ động viên của gia đ́nh, bạn bè về hành động biểu t́nh của ḿnh đă thôi thúc tôi tự hào viết bài: Tôi tự hào v́ đă đi biểu t́nh bảo vệ Tổ quốc và tôi hạnh phúc v́ đă cùng nhân dân đứng lên bảo vệ ḥa b́nh cho dân tộc. Tôi kính tặng tất cả người dân yêu quư tổ quốc Việt Nam và nhất là những người đă sát cánh cùng nhau trong cuộc biểu t́nh lần thứ 6 ở Hà Nội vừa qua.

    “Việt Nam không cho phép biểu t́nh, không có nhân quyền đấy làm ǵ được nhau nào !!!…


    Một NV an ninhHôm nay, khi ngoài đường phố Hà Nội vẫn đang nổ ra cuộc biểu t́nh lần thứ 7, chủ nhật ngày 17/7/2011, với hoàn cảnh tôi đă bị công an đặt chốt canh gác chặt chẽ ngay từ chiều thứ 7 -16/7/2011 nên không thể ra được khỏi nhà tham dự biểu t́nh với mọi người được nữa. Hơn thế nữa, hôm nay tôi cũng phải tạm nghỉ để dưỡng sức và phục hồi các chấn thương do cuộc đàn áp, bắt giữ thô bạo của công an đă diễn ra sáng 10/7 chủ nhật tuần trước, nên tôi tranh thủ ghi chép lại khái quát 6 cuộc xuống đường biểu t́nh cùng anh chị em yêu nước khác mà tôi có tham gia để công luận cùng chia sẻ và tỏ tường.


    Hà Nội ngày 17-20/7/2011
    Nhà báo tự do Dương Thị Xuân

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 19-11-2011, 11:18 AM
  2. Replies: 6
    Last Post: 10-06-2011, 11:49 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 27-03-2011, 09:03 PM
  4. Replies: 13
    Last Post: 28-01-2011, 01:39 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •