Tại sao trái đất lại tṛn
Trời mênh mông thế thấy đâu là cùng
Tổ tiên ta bảo đất vuông
Bây giờ nhờ thức đất vuông thành tṛn
Rơ là tổ tiên ta sai
Đất tṛn mới đúng trời kia không cùng
Hay là tiên tổ ẩn ǵ
Bên trong câu nói trời tṛn đất vuông
Nhân chủ ta nay nghiệm suy
Vuông tṛn cho rơ ư thần tổ tiên
Nhân chủ là đă thành người
Đều nhờ đạo cả của trời ban cho
Đạo trời viên măn vô cùng
Tuy tánh viên măn h́nh hài chẳng viên
Đó là tột cùng tánh viên
Nhân chủ thức được là nhờ giác tri
Giác tri sinh từ mẹ hiền
Địa cầu tươi mát tiệm sinh muôn loài
Và cũng từ nhờ giác tri
Góc cạnh ta biết là từ mẹ ta
Cảm ân dưỡng dục mẹ cha
Giác tri góc cạnh mẹ là h́nh vuông
Tánh cha viễn măn h́nh hài
Cha tuy vô cực, tṛn, con nay thờ
Vậy đúng trời tṛn đất vuông
Tổ tiên ta dạy điều lành chẳng sai
Trời tṛn Đất đă vuông h́nh
Gời đây nghiệm luận gịng giống Lạc Hồng
Tổ tiên Âu Lạc của ta
Đẻ ra trăm trứng hoá nên trăm người
Năm mươi theo Mẹ về xuôi
Năm mươi c̣n lại t́m về với Cha
Vây phép chia là phép đầu
Tổ tiên ta biết nhờ ơn Đất Trời
Trời kia chia Đất thành h́nh
Đất kia tiệm tiến chia ta h́nh hài
Tổ tiên ta thật đúng thay
Một bọc trăm trứng chia đều mẹ cha
Vậy là con số một trăm
Là gốc số học của dân Việt ḿnh
Năm mươi là số đồng bằng
Năm mươi là số biển khơi ẩn tàng
Hà Đồ cũng từ năm mươi
Lạc Thư cũng vậy đi đôi rơ ràng
Năm mươi con đứng đổi h́nh
Khi th́ Long xuất Khi th́ ẩn thân
Vị trí biến ảo phi thường
Ngũ hành ở giữa tạo nên Hà Đồ
Năm mươi con đứng nghiêm ḿnh
Uy sấm dẫn nước tụ theo núi hùng
Cố định tánh ấy chẳng dời
Ngũ hành ở giữa Lạc Thư tạo thành
C̣n nếu gọi một hai ba
Ứng ngôi thiên đia , nhân chủ thôi đành
Cùng với vạch đứt vạch liền
Áy là Hoa Hạ noi theo giống ḿnh
Đặt ra quẻ hào tượng h́nh
Do vậy thành chữ viết nên sử truyền
Tổ ta lấy tượng thiên nhiên
Đặt tên cho quẻ là dừng ở tên
Ví như Trời với Đất này
Bắc Phương nói ngược Địa Thiên mà thành
Nếu như mà nói diễn nôm
Phải là trời đất thái t́nh hữu chân
Dịch Nôm chỉ có người Nam
Đối lại tha hoá của người ngoại lai
Vậy th́ chữ chân Mẹ Cha
Đă dạy cháu chắt, chúng con vâng lời.
Bookmarks