Page 1 of 4 1234 LastLast
Results 1 to 10 of 34

Thread: Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?

  1. #1
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?


    Cờ 6 sao tại Việt Nam: Điệp văn ẩn dấu và mối đe dọa sống c̣n

    “Câu trả lời khó làm bạn hài ḷng là: “Hà nội đang đi hàng hai!” Nghĩa là, Hà nội t́m cách khai thác lợi ích kinh tế từ Mỹ nhưng đă quyết định sống chết đi theo Trung cộng, điều họ đă thực hiện từ năm 1991, đơn giản chỉ v́ lợi ích cá nhân và độc quyền chính trị được coi trọng hơn bất cứ điều ǵ khác.”

    Tuần trước, Phó Chủ tịch Nước Trung cộng Tập Cận B́nh đă đến thăm Việt Nam từ ngày 21 đến 22 tháng 12, 2011. Chuyến đi của ông phần nhiều được nhận định là một thử nghiệm về năng lực chính trị để xử lư các mối quan hệ với một người hàng xómđă nóng lên quá độ qua những tuyên bố và phản đối về chủ quyền và quyền chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trong Biển Đông của Việt Nam. Tuy nhiên, trong khi chưa biết vấn đề đă được giải quyết trong các cuộc đàm phán bí mật như thế nào, th́ một vụ việc dường như tầm thường nhưng sau đó hóa ra là nghiêm trọng đă làm sôi động tất cả các cuộc thảo luận về chuyến đi: Trẻ em Việt Nam được cho cầm cờ Trung cộng để chào đón ông Xi nhưng lá cờ có tất cả 6 ngôi sao vàng, trong khi lá cờ chính thức của Trung cộng chỉ có năm. Ngôi sao dư từ đâu đến?Lúc đầu các phóng viên nước ngoài dường như không thấy sự khác biệt này và cũng không ai trách họ. Tuy nhiên, khi thế giới blog bùng nổ những cáo buộc và bào chữa th́ các hăng truyền thông AFP, BBC, và Reuters đều cho thấy h́nh ảnh của họ thực sự có lá cờ 6-sao. Sau khi sự hiện hữu của lá cờ 6-ngôi sao được khẳng định th́ sự xuất hiện rồi biến mất của nó trên trang web thuộc nhà nước ViệtNam Net đă có nghĩa là đáng quan ngại. Nhất là khi Trung cộng không có phản ứng ǵ về sự kiện cờ lạ!Theo giải thích truyền thống th́ lá cờ Trung cộng có nền đỏ với 5 ngôi sao màu vàng ở góc trên bên trái. Có một ngôi sao vàng lớn với 4 sao nhỏ hơn trong một vành tṛn lưỡi liềm bao quanh. Các diển dịch lúc đầu về ư nghĩa lá cờ là dựa trên nguyên tắc đấu tranh giai cấp của chủ nghĩa cộng sản: Ngôi sao lớn tượng trưng cho Đảng Cộng sản Trung Quốc và 4 sao nhỏ đại diện cho công nhân, nông dân, tiểu tư sản và tư sản dân tộc; tuy nhiên, sau các chiến dịch tận diệt các tầng lớp tư sản dưới thời Mao, đă có lời giải thích khác dựa trên sự đoàn kết của các sắc dân Trung Quốc: đa số là người Hán, và bốn sắc dân khác là Măn Châu, Mông Cổ, Tây Tạng, và Uighur, (người Hồi) là nhừng sắc dân từ các vùng lănh thổ bị sáp nhập vào Trung Quốc. Và ư nghĩa đó đă làm người Việt Nam khó chịu.

    Ngày 23 tháng 12, năm 2011, sau khi lá cờ gây nên một cuộc tranh căi lớn, Bộ Ngoại giao cộng sản Việt Nam đăng một thông báo ngắn trên trang web của ḿnh về các sự cố lá cờ 6 sao, rằng “đă thông báo cho Đại sứ quán Trung quốc về ‘lỗi kỹ thuật’ đó” và Cục Nghi lễ của Bộ đă kiểm điểm và kỷ luật một số quan chức. Tuy nhiên, không có giải thích cụ thể như thế nào “lỗi kỹ thuật” đă xảy ra: trong quá tŕnh thiết kế, hoặc trong in ấn ?, và ai là người chịu trách nhiệm cuối cùng. Thông báo này ngắn gọn một cách trịch thượng.

    Cần chú ư rằng tất cả các hăng truyền thông nước ngoài như AFP, BBC, Reuters, báo Washington Post, đều xem vụ việc như là một “faux pas – lỡ chân”, với hàm ư rằng nó chỉ đơn giản là một sai lầm v́ bất cẩn. Tuy nhiên, người Việt Nam ở khắp nơi, ở nước ngoài và trong nước, đă rộ lên làn sóng phản đối.

    Trước tiên, họ đă chỉ ra rằng đây không phải là lần đầu lá cờ 6 sao Trung cộng xuất hiện trên đất Việt Nam: Lần thứ nhất là trong Lễ hội Ẩm thực tại Vũng Tàu vào tháng Giêng 2011 nhưng mọi người lúc đó coi nó như là một “sai sót”, sau đó vào ngày 14 tháng 10, 2011, trong chuyến thăm của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng ở Trung cộng , kênh Truyền h́nh Việt Nam I (VTV1) đă dùng lá cờ 6-sao Trung cộng bên cạnh cờ 1-sao của cộng sản Việt Nam khi tường tŕnh về chuyến đi thăm. Mọi người bắt đầu th́ thầm!

    Tuần trước, khi đă “quá tam ba bận” th́ mọi người muốn biết sự thật! Đây có phải là quả bóng chính thức thăm ḍ dư luận của phe thân Trung cộng trong đảng sau khi chiếm thế thượng phong kể từ đại hội XI đảng CSVN vào tháng Giêng 2011. Đặc biệt sau nhiều chuyến đi Trung cộng của các quan chức đảng cấp cao như Tổng thư kư Trọng và Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, người đứng đầu bộ phận t́nh báo quân sự mà ai ở Hà Nội cũng quả quyết rằng ông đă “nằm trong túi” của các tổ chức t́nh báo Trung cộng gần hai mươi năm nay. Những tuyên bố nịnh nọt Trung cộng sau chuyến đi của tướng Vịnh đă gây ra nhiều bất măn, cay đắng và cáo buộc “bán nước” từ nhiều nhà cách mạng lăo thành, một số c̣n lăo thành hơn cả người cha quá cố của ông tướng!

    Bạn có thể nghĩ rằng những người phản đối đó chẳng qua chỉ là một số “nhà lư thuyết âm mưu,” nhưng nếu bạn biết vai tṛ của công tác tuyên truyền trong một xă hội cộng sản quan trọng như thế nào, hẳn bạn sẽ không bác bỏ mối quan tâm của họ. Kiểm soát tư tưởng là trọng tâm của cách cai trị người dân hầu chỉ biết vâng lời và trung thành với chế độ. Và tuyên truyền là phương tiện chính yếu. Các cán bộ cộng sản có thể bỏ qua rất nhiều điều nhưng bộ luật h́nh sự của Việt Nam, điều 88 “tuyên truyền chống nhà nước” quy định h́nh phạt rất nặng nề. V́ vậy, cục tuyên truyền của đảng đă không thể phạm “lỗi” mà Bộ Ngoại giao đă đổ tội. Chắc hẳn đă có hàng trăm, nếu không phải hàng ngàn, cán bộ đảng duyệt xét từng chi tiết của buổi lễ và những ǵ được xử dụng.

    Hơn nữa, nếu bạn nhớ lại trong các cuộc đàm phán ở Paris khoảng năm 1969 và đầu những năm 1970, những người cộng sản Hà nội đă tranh căi hơn SÁU THÁNG về h́nh dạng của bàn hội nghị bởi v́ họ đặt nặng tầm quan trọng biểu tượng đại diện của các bên liên quan. Họ thậm chí c̣n tin vào biểu tượng hơn hầu hết mọi người và sẽ xé ra to nếu có một lỗi vô cùng nhỏ với họ. Chỉ cần nh́n vào các lá cờ và biểu ngữ trong các buổi họp đảng của họ!

    Nếu lời bào chữa “lỗi kỹ thuật” khó chấp nhận được th́ sự cố cờ lạ có hàm ư ǵ? Bạn bè của tôi đă hỏi về những động thái ve văn người Mỹ của cộng sản Hà nội vài năm qua, liên quan đến vấn đề chủ quyền các đảo trong Biển Đông. Câu trả lời khó làm bạn hài ḷng là: “Hà nội đang đi hàng hai!” Nghĩa là, Hà nội t́m cách khai thác lợi ích kinh tế từ Mỹ nhưng đă quyết định sống chết đi theo Trung cộng, điều họ đă thực hiện từ năm 1991, đơn giản chỉ v́ lợi ích cá nhân và độc quyền chính trị được coi trọng hơn bất cứ điều ǵ khác. Theo một nghĩa nào đó, những người cộng sản Hà nội chỉ đơn giản là những kẻ độc tài thực dụng.



    “Theo một nghĩa nào đó, những người cộng sản Hà nội chỉ đơn giản là những kẻ độc tài thực dụng.” Nguồn h́nh: danlambaovn.blogspot .com

    Trong khi câu trả lời này có thể bị dễ dàng bác bỏ bởi một số nhà ngoại giao Mỹ và các chính trị gia cánh tả, sự phân tích tỉnh táo mối quan hệ ngoại giao giữa Hoa Kỳ và Việt Nam tái lập từ năm 1995 cho thấy Việt Nam đă gặt hái được tất cả các lợi ích, kinh tế và trong tất cả những điều khác trong khi người Mỹ, thường chín bỏ làm mười, bỏ lơ sự vi phạm nhân quyền có hệ thống ở Việt nam, đặc biệt là tự do tôn giáo. Với quan hệ ngoại giao của Hoa Kỳ, Việt Nam được tiếp cận sự hỗ trợ tài chính từ Ngân hàng Thế giới (WB), Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF), Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB), .v., cùng với vô số tiền viện trợ nước ngoài đủ loại. Tuy nhiên, Việt Nam vẫn c̣n nguyên bản chất độc tài áp bức của một quốc gia cộng sản, như Trung Quốc, chỉ nới lỏng một phần nào trong lănh vực kinh tế, thương măi, một sự tự do hóa vừa đủ để mang lại cho họ lợi ích thương mại và tài chính, trong khi đàn áp hết sức khắc nghiệt các sinh hoạt xă hội khác. Hoa kỳ cần nhớ lại kinh nghiệm bị Hà nội lừa trong năm 2006 khi cố gắng để được gia nhập WTO: Trước khi bỏ phiếu và trong các cuộc đàm phán với Mỹ, Hà nội nới tay trong việc đàn áp các tổ chức tôn giáo, trả tự do cho một số bất đồng chính kiến, rồi tuyên truyền là “cải cách.” Đúng như in, các quan chức bộ Ngoại giao Mỹ, vốn tốt bụng và dễ dăi, nhưng cả tin đă bị một quả lừa to và rút Việt Nam ra khỏi danh sách “Các quốc gia cần quan tâm đặc biệt (CPC)” và tạo điều kiện cho Việt Nam gia nhập WTO với việc cấp quan hệ thương mại b́nh thường vĩnh viễn (PNTR) với Mỹ. Để rồi sau khi sự gia nhập WTO năm 2007 được đảm bảo, Hà nội đă phát động một chiến dịch đàn áp những người bất đồng chính kiến, blogger, nhà hoạt động nhân quyền, từ năm 2008 đến nay, mà Human Rights Watch gọi là “chiến dịch tàn bạo nhất trong 20 năm qua”. Ngay về mặt kinh tế, kể từ khi nối lại quan hệ với Mỹ, Hà nội đă có thặng dư thương mại với Hoa kỳ đến mức $10 tỷ USD mỗi năm! Phía Mỹ th́ chỉ có cho mà chẳng nhận được ǵ ngoài một số nhà bất đồng chính kiến ​​lưu vong và “dịch vụ nước bọt” từ các chuyên gia tuyên truyền của Hà nội.Ngược lại, Việt nam bị thâm hụt thương mại hàng năm ở mức $11-12 tỷ USD với Trung cộng sau khi TC đă khuynh đảo, tràn ngập Việt nam với đủ các loại hàng giả, bắt chước, lậu thuế, gây ngộ độc, độc hại v. v.; ngành sản phẩm công nghệ tiêu dùng của Việt nam đă hoàn toàn phá sản v́ không thể cạnh tranh với hàng rẻ, giả của TC. Các công ty Trung cộng, luôn luôn sẵn ḷng và sẵn sàng trả tiền hối lộ để mua hợp đồng, đấu thầu, nay đă kiểm soát trên 90% tất cả các hợp đồng quốc gia về năng lượng, khai thác khoáng sản, xây nhà máy năng lượng chạy than, nhà máy hóa chất, xây dựng cầu & đường, v.v. Ngay cả việc khai thác mơ bauxite gây tranh căi ở Tây Nguyên cũng đă được nhượng lại cho Trung Quốc v́ “hồ sơ dự thầu giá rẻ” với những lời đồn đăi rằng một số thành viên bộ chính trị đảng CSVN đă nhận “hối lộ, lại quả” của Trung cộng những số tiến lên đến hàng trăm triệu đô la. Ngoài việc thiếu chứng minh hiệu quả kinh doanh và không có lợi ích kinh tế, các nhà máy bauxite đă phá vỡ môi trường sống truyền thống của người Thượng thiểu số đă sống ở đó hàng trăm, nếu không phải là hàng ngàn năm. Quan tâm về an ninh quốc gia cũng bị bác bỏ bằng cách trích dẫn nghĩa vụ thực hiện thỏa thuận giữa hai đảng cộng sản Trung cộng và Việt nam.Tóm lại, Đảng Cộng sản Việt Nam (VCP) có thể tuyên truyền về tự do hóa kinh tế của họ, chỉ để mở rộng thương mại với Mỹ, trong khi vẫn giữ độc quyền chính trị với sự ủng hộ và bảo trợ của Trung Quốc.

    Nhưng chẳng lẽ nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam hiện nay không nhận thức được mối đe dọa cho sự tồn vong của nước Việt từ nước Tàu trong hàng ngàn năm qua? Câu trả lời bắt nguồn từ sự tham lam quyền lực của đảng cộng sản, khi họ tự biện rằng đoàn kết với xă hội chủ nghĩa Trung cộng là tốt hơn để nắm giữ quyền lực so với những đ̣i hỏi về dân chủ, nhân quyền của “đế quốc Mỹ.” Có một câu nói ở Việt Nam hiện nay diễn tả t́nh h́nh này rất đúng: “Theo Tàu mất Nước; theo Mỹ, mất đảng.” Những người cộng sản Hà Nội đă chọn để giữ quyền lực và sẽ dùng bất cứ phương tiện ǵ để đạt mục đích, theo đúng sách lược cộng sản, “cứu cánh biện minh phương tiện.”

    Trong thực tế, không nhiều người cộng sản Việt nam ủng hộ chiến lược này. Tướng về hưu Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu đại sứ VN tại TC, cho biết sau khi biết chuyện, “Mọi người đang tự hỏi phải chăng các nhà lănh đạo hiện tại muốn Việt nam trở thành ngôi sao thứ sau trong lá cờ Trung Quốc? Chuyện này khá bất thường.. Một vấn đề đáng quan tâm! Các cán bộ tuyên truyền không thấy rằng lá cờ có thừa một ngôi sao? … Tôi sẽ viết một bức thư gửi cho các nhà lănh đạo để hỏi là tại sao có lá cờ như vậy?” Chúc Tướng Vĩnh may mắn. Ngay cả Đại tướng Vơ Nguyên Giáp cũng đă bịt miệng một vài năm trước đây khi ông dám đặt câu hỏi về các dự án khai thác bauxite mà thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đă lạnh lùng tuyên bố, “khai thác bauxite là chính sách của đảng.” Hóa ra, chính sách đó đă được hứa với Trung Quốc từ trước!

    Vấn đề được coi là rất nghiêm trọng, qua những náo động trong cộng đồng blogger, cũng là cách duy nhất để đánh giá phản ứng, v́ bất kỳ tiếng nói nào không phù hợp đường lối, trong bất kỳ h́nh thức nào, cũng bị nghiêm cấm với những h́nh phạt nặng nề, kể cả tử h́nh, nếu bị xử theo điều 79 của luật h́nh sự của Việt Nam “thực hiện các hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” hay điều 88 “tuyên truyền chống nhà nước.”

    Hơn nữa, dư luận đă không xem sự kiện cờ lạ là một sai lầm đơn giản nhưng nó được xem như là một cách mờ ám để giao Việt nam cho Trung cộng, hoặc ít nhất, là nỗ lực của một số phe phái trong đảng cho thấy phe thân Trung cộng, đang thắng thế. Dù cách nào đi nữa, người dân Việt đang rất giận dữ về vấn đề này và bất kỳ cố gắng nào mô tả nó chỉ đơn thuần là một sai lầm sẽ không được đa số dân chúng chấp nhận.

    Vấn đề thực sự nghiêm trọng như là một mối đe dọa tồn vong của Việt Nam, nhưng như câu chuyện Tái Ông Thất Mă, “trong cái rủi có cái may,” sự cố này mang lại một lợi ích là đă thức tỉnh những người đă cả tin vào lối tuyên truyền của cộng sản Hà nội. Bây giờ, khi thấy đất nước đang bị đe dọa, họ phải quyết định có nên tiếp tục đứng bên lề và nh́n Việt Nam từ từ trở thành một tỉnh của Trung cộng – một số người Tàu đă hài hước rằng Trung cộng sẽ đặt tên mới là “Quảng Nam” v́ Tàu đă có tỉnh Quangdong (Quảng Đông) và Quangi (Quảng Tây).

    Hoặc họ phải xuống đường biểu t́nh để lấy lại đất nước từ những kẻ phản quốc cộng sản, những kẻ không sớm th́ muộn sẽ bán nước cho Trung cộng, để được thêm một ít đô la Mỹ! Sau đó, chúng ta có thể xây dựng lại, với một chính quyền dân chủ của người Việt Nam từ tất cả các tầng lớp xă hội, một xă hội tốt đẹp hơn so với cuộc sống ma giáo hiện nay dựa trên dối trá và lừa đảo!

    Đông Âu đă lật đổ độc tài một vài thập niên trước đây; Tunisia, Ai Cập và Libya đă làm điều đó năm ngoái; người Miến Điện, sau nhiều năm sống kiếp nô lệ, cũng bắt đầu bằng cách đứng lên chống lại Trung cộng; và cuối cùng, nhưng không kém phần quan trọng, là người Nga bắt đầu xuống đường chống lại một tên độc tài côn đồ gốc cộng sản!

    Người Việt chúng ta th́ sao? Đừng sợ nữa, hỡi các bạn! Hăy tự hỏi, “Nếu không phải chúng ta, th́ ai? Và nếu không phải bây giờ, th́ đến khi nào?”

    Trần V.A.
    Theo: DCVOline
    Bài do tác gỉa gởi. DCVOnline tŕnh bày và minh họa.

  2. #2
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Phải chăng “6 sao” trên lá cờ Trung Quốc là có dụng ư?

    Phải chăng “6 sao” trên lá cờ Trung Quốc là có dụng ư?

    Về việc thiếu nhi Việt Nam vẫy cờ Trung Quốc “6 sao” khi đón Phó Chủ tịch Tập Cận B́nh trước Phủ Chủ tịch Việt Nam ngày 21-12-2011 đă được nhiều người phê phán, Đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội đă thông báo “đây là sai sót mang tính kỹ thuật”, phía Việt Nam th́ nói là “sai sót nghiêm trọng của Vụ Lễ tân”, đă nghiêm túc kiểm điểm và xử lư kỷ luật các cán bộ liên quan.

    Cựu đại sứ Nguyễn Ngọc Tường th́ cho: “Đây là sự dốt về lễ tân, thiếu chuẩn mực, thiếu cẩn thận, có thể gây hậu quả vô cùng xấu”. Tôi th́ cho rằng, đây không phải là “sai sót kỹ thuật” cũng không phải “dốt nát về lễ tân”, cũng không phải “sơ suất nhất thời”, cũng không phải là ngẫu nhiên chỉ một lần mà lá “cờ 6 sao” đă xuất hiện trong buổi truyền h́nh của VTV1 khi đưa tin Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sang thăm Bắc Kinh ngày 11-10-2011.

    Trong bài b́nh luận về thoả thuận giữa hai Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Hồ Cẩm Đào nhằm “thực hiện kế hoạch hợp tác giữa Đảng Cộng sản Trung Quốc và Đảng Cộng sản Việt Nam trong giai đoạn 2011-2015”, tôi đă thắc mắc cho là đó là “những điều mập mờ khó hiểu”, “cần minh bạch cho dân biết”. Cờ Trung Quốc 6 sao xuất hiện đến hai lần tại Việt Nam không phải là ngẫu nhiên, vô tư, mà là thể hiện một mưu đồ ǵ đây.

    Nó là sự thăm ḍ phản ứng của nhân dân Việt Nam hay là sự chuẩn bị tư tưởng cho một kế hoạch đă định? Phải nói Trung Quốc đă “gài bẫy” Việt Nam rất chặt: đă đứng chân trên cao nguyên, vị trí chiến lược xung yếu của ta, mua, thuê 50 năm hàng 4000 ha rừng biên giới, trúng thầu nhiều công tŕnh và mua đất (thuê dài hạn) ở đồng bằng và ven biển của ta, đưa hàng vạn người của họ vào rải rác khắp nước ta, chả khác ǵ đội quân thứ 5 và mạng lưới gián điệp, chưa kể là họ khống chế thị trường và công nghiệp may mặc, giày da, bằng nguồn nguyên liệu mà các nhà sản xuất của ta phải lệ thuộc.

    Trên cơ sở “bẫy đă được gài”, phải chăng lănh đạo hai bên đă ngầm thỏa thuận với nhau kế hoạch 2011-2015 từ trước nhiệm kỳ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, đến 2015 Trung Quốc sẽ thu phục Việt Nam là Khu tự trị thứ 5 “sau Khu tự trị Choang (Quảng Tây), Khu tự trị Nội Mông, Khu tự trị Tân Cương và Khu tự trị Tây Tạng, hoặc làm tộc thứ 5 – “tộc Việt” sau các tộc Măn, Mông, Hồi, Tạng, ứng với ngôi sao nhỏ thứ 5 thêm vào cờ Trung Quốc mà chúng ta đă thấy trong ngày 11-10 và ngày 21-12-2011 trên VTV1.

    Dù sao đồng bào ta cũng phải cảnh giác.

    Nguyễn Trọng Vĩnh
    Theo: Boxitvn
    Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.

  3. #3
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    công an Trung – Việt hợp tác: CS tuy hai mà một sẻ bị giải tán.

    Công an Trung – Việt hợp tác: CS tuy hai mà một sẻ bị giải tán.

    Lãnh đạo ngành công an Trung Quốc, ông Mạnh Kiến Trụ và Bộ trưởng Việt Nam, Tướng Trần Đại Quang họp bàn về các mối quan tâm chung và những biện pháp hợp tác hai bên trong bối cảnh hai đảng cộng sản lo ngại về ổn định nội bộ.
    Theo Tân Hoa Xã đưa tin về chuyến thăm Trung Quốc của Bộ trưởng Công an Việt Nam, ông Mạnh Kiến Trụ, uỷ viên Bộ Chính trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã ca ngợi mối hội đàm hai bên là “đầy tính xây dựng”.


    Ông Mạnh được trích lời nói:
    "Chúng tôi hy vọng hai bên sẽ tăng cường hợp tác nhằm ngăn ngừa và diệt trừ vượt biên trái phép, các vụ lừa đảo về viễn thông, tội phạm ma tuý, khủng bố và các tội phạm khác, nhằm đảm bảo an ninh và ổn định cho hai quốc gia, và ở vùng biên giới.”


    Tướng Quang được báo chí Trung Quốc trích lời nói Đảng Cộng sản Việt Nam và chính phủ nước này “gắn liền tầm quan trọng vào tình hữu nghị với Trung Quốc”.
    Được biết ông Trần Đại Quang cũng có buổi gặp mặt với ông Chu Vĩnh Khang, thuộc Ban thường vụ Bộ Chính trị của đảng cầm quyền tại Trung Quốc.
    Ông Chu nhấn mạnh đến các cuộc trao đổi giữa hai bộ công an Trung Quốc và Việt Nam.


    Ông nói đến tầm quan trọng của việc hợp tác cho mục tiêu củng cố vị trí cầm quyền của hai đảng cộng sản và đảm bảo an ninh, ổn định.
    Tướng Trần Đại Quang là một trong hai lãnh đạo cao nhất của ngành công an trong Bộ Chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam, bên cạnh đại tướng Lê Hồng Anh.
    Chuyến thăm Trung Quốc của Tướng Quang diễn ra không lâu sau khi Phó Chủ tịch Trung Quốc, ông Bấm Tập Cận Bình thăm Việt Nam để thúc đẩy quan hệ song phương vốn có nhiều căng thẳng vì tranh chấp biển đảo trong năm 2011.

    "Chính quyền VN ngày càng lo lắng về các diễn biến của Mùa Xuân Ả Rập cùng các đợt phản đối lan rộng ở nước láng giềng Trung Quốc cũng là cộng sản"

    Báo Financial Times
    Lo ngại an ninh
    Trong năm 2011, các biến chuyển trên thế giới và cả ở Trung Quốc cũng như vùng Đông Nam Á khiến chính quyền Trung Quốc và Việt Nam quan tâm nhiều hơn đến chủ đề an ninh.
    Hợp tác hai ngành công an Trung – Việt diễn ra trong bối cảnh chung là có sự lo ngại trong cả hai Đảng Cộng sản về tình hình nội bộ.
    Bình luận gần đây của tác giả Bấm Gordon Chang trên trang Foreign Policy (29/12/2011) cho rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thua cuộc chiến về ý tưởng phát triển xã hội và biện pháp duy nhất là trấn áp.

    Ông Chang viết:
    “Đảng Cộng sản, vì không còn khả năng hóa giải bức xúc xã hội, đã chọn cách tăng cường trấn áp ở mức cao chưa từng có trong hai thập niên qua. Chính quyền đã trùm lên các làng quê và đô thị một ‘tấm chăn công an và an ninh có vũ trang’, và tăng giám sát mọi phương thức truyền thông,”



    Tướng Trần Đại Quang là một trong hai lãnh đạo cao nhất của ngành công an trong Bộ Chính trị


    Cũng theo các bình luận của truyền thông Phương Tây, năm 2011 là năm Việt Nam tăng cường trấn áp các nhân vật vận động dân chủ.
    Bài blog của phóng viên Bấm Ben Bland trên trang Financial Times gần đây viết:
    “Chính quyền do Đảng cộng sản chỉ đạo ở Việt Nam thường liên tục bắt các nhà hoạt động, các luật sư và người biểu tình ôn hòa. Nhưng các nhà ngoại giao nước ngoài nói hiện tượng này bị tăng lên trong năm qua vì tác động cũng tăng của các quan chức công an trong hệ thống chính trị khép kín ở Việt Nam,”

    Ông Bland cũng viết rằng:
    “Các nhà lãnh đạo cao nhất [ở Việt Nam] sợ bối cảnh kinh tế đầy giông bão làm tăng nguy cơ bất ổn xã hội.”Ngoài ra, ông Bland trích giới ngoại giao nước ngoài tại Việt Nam cho rằng, “Chính quyền ngày càng lo lắng về các diễn biến của Mùa Xuân Ả Rập cùng các đợt phản đối lan rộng ở nước láng giềng Trung Quốc cũng là cộng sản”.

    Còn nhà phân tích Gordon Chang từ Hoa Kỳ nhận xét về Trung Quốc rằng vì sự kiểm soát tăng cao nên không lấy làm lạ là trong một cuộc điều tra trên mạng gần đây, các chữ ‘kiểm soát’ và ‘ngăn chặn’ được chọn là những từ ngữ phổ biến nhất ở Trung Quốc năm 2011.

  4. #4
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Để Xóa Bỏ Mối Thù Truyền Kiếp "ViêtTrung" Và Xin Làm Nô Lệ Tàu

    Để Xóa Bỏ Mối Thù Truyền Kiếp "ViêtTrung" Và Xin Làm Nô Lệ Tàu
    Mường Giang


    NGUYỄN PHÚ TRỌNG ĐẠI DIỆN CHO AI?

    Từ trước tới nay, đảng CSVN vẫn luôn là một gánh nặng "ḅn rút túi tiền" của bất cứ một nước nào có liên quan tới. Chính cái chủ trương "bị gậy" trên của ngụy quyền Hà Nội, đă đẩy đất nước và dân tộc VN vào thảm trạng nô lệ đế quốc Tàu đỏ, bắt đầu từ ngày 1 tháng 10-2011 và được hợp thức hóa gần như công khai trên cơ quan truyền thông của đảng khi Nguyễn Phú Trọng qua chầu Hồ Cầm Đào, với lá cờ Trung Cộng “6 sao: 1 lớn + 5 sao nhỏ“.

    Điều nghịch lư của VN là hiện nay gần như hầu hết nhân loại, từ những cường quốc kinh tế (Hoa Kỳ, Liên Âu, Nhật..) tới các nước đang phát triển và các nước nghèo tại Phi Châu. Tất cả đều có chung khuynh hướng “khai trừ và tẩy chay“ tên đầu sơ của tội ác thế kỷ là Trung Cộng, ra khỏi đất nước ḿnh, để tránh hiểm họa chết chóc và bị diệt vọng không sớm th́ muộn, v́ hành động tàn độc, gian ác, lưu manh và côn đồ có một không hai trên thế giới từ trước tới nay. Hoa Kỳ là một đại cường quốc, đại siêu cường, đại phú gia..nhưng đă rước giặc Tàu vào nhà ḿnh mới mấy chục năm, nay cũng sắp tán gia bại săn và nguy cơ bị diệt chũng “v́ người dân Mỹ tiếp tục bị trúng độc“ do sử dụng đồ đạc, máy móc các thức ăn hằng ngày “made in China“ bày bán công khai khắp Hoa Kỳ.

    Trong lúc hầu hết các nước "đồng chí" của Tàu đỏ, gần như Lào, Bắc Hàn, Miến Điện, Pakistan..hay xa hơn tận Châu Phi như Lybia, Zambia, Nam Sudan... là các quốc gia trước đó đă bị lănh tụ “bán trọn gói“ cho Tàu, th́ nay Họ đă trở mặt mời Trung Cộng ra khỏi nước, v́ sớm nhận diện được cái bộ mặt tham ác, lừa bịp và đế quốc thực dân của quỹ đỏ, th́ CSVN vẫn đi bằng đầu gối, hằng hằng lớp lớp, ḅ sang Tàu chầu quỳ các cấp lănh đạo Trung Cộng để xin được “T́nh hữu nghị đời đời Việt-Trung, làm tài sản quư báu chung của hai đảng, hai nước, nhân dân hai nước. Nó phải được cũng cố và lưu truyền măi măi cho các thế hệ mai sau“. Bản tuyên bố "riêng" này của Nguyễn Phú Trọng với Hồ Cẩm Đào, không biết có đại diện cho đảng CSVN hay không nhưng chắc chắn nó không bao giờ, vĩnh viễn và miên trường sẽ không đại diện cho bất cứ một người VN nào trong và ngoài nước. CSVN và Nguyễn Phú Trong không tin, cứ cho phép người dân VN được biểu t́nh chống giặc Tàu xâm lăng VN, chống bè lũ nguỵ quyền Hà Nội công khai bán nước và làm nhục quốc thể..Chắc chắn chỉ trong vài giờ, toàn quốc sẽ có hằng triệu người đứng lên chống Tàu lẫn cái chính quyền VC “Hèn với giặc Tàu, ác với dân Việt và vô nhân đạo bỏ mặc cho ngư dân Việt ngoài biển Đông, mặc cho hải tặc Tàu đỏ sinh sát hằng ngày“.

    Tôi chỉ là một trong muôn ngàn người lính già của QLVNCH may mắn c̣n sống sót sau cuộc chiến và cuộc đổi đời. Và c̣n là một con người VN đứng trước thăm trạng đất nước đă bị giặc Tàu đô hộ, nên buồn rầu bức xúc v́ sự bất lực của tuyệt đại tầng lớp đồng bào VN thấp cổ bé họng hôm nay “ thấy nước mất về tay giặc Tàu mà ḿnh không được quyền đánh đuổi giặc Tàu ra khỏi nước. Thấy bè lũ cầm quyền VC hèn hạ tham ô bán nước cho giặc mà vẫn phải cúi đầu trước bạo lực, khủng bố..”

    Chúng tôi là những người lính miền Nam bị ră ngũ ngày 30-4-1975 nên dù muốn hay không, cũng phải chấp nhận số phận của kẽ thua cuộc. Nhưng vô lư biết bao khi chính miệng của một tên Tổng bí thư đảng CSVN là Nguyễn Phú Trọng lại “ kiên quyết “ với Hồ Cẩm Đào rằng là T́nh Hữu Nghị Việt-Trung đời đời là tài sản chung để lưu truyền hậu thế. Trong khi đó suốt vùng biên giới Việt Hoa qua mấy ngàn năm lập quốc tới ngày nay, đă có triệu triệu hồn linh của tử sĩ VN bao đời nằm xuống, để chống lại giặc Tàu xâm lăng Đại Việt.

    Nguyễn Phú Trọng hay đảng CSVN có vô liêm sĩ đến mức nào chăng nữa cũng không thể bán đứng đồng đội của ḿnh là những “bộ đội đă hy sinh máu xương trong cuộc chiến chống Tàu đỏ xâm lăng VN từ 1979-1988 tại các tỉnh biên giới và quần đảo Trường Sa“. Không có bộ đội "sinh Bắc tử Nam" từ 1960-1975 th́ làm sao đảng cướp được toàn cơi VN ngày nay, để TBT Nguyễn Phú Trong ḅ sang Tàu, quỳ gối trước Hồ Cẩm Đào để kiên quyết "Làm Nô Lệ" Hán tộc ?

    Là một quốc gia bé nhỏ có chung biên giới dài với Trung Cộng, nên từ ngày lập quốc tới nay trăi qua bao đời dân tộc ta đă không ngững nghĩ ngăn chống giặc xâm lăng phương Bắc. Ngoại trừ những tên măi quốc cầu vinh rước voi Tàu về dầy mă tổ Việt ít ơi như Trần Thiễm B́nh, Lê Chiêu Thống..Tất cả các triều đại c̣n lại đều đứng dậy chống Tàu. Cái luận điệu của CSVN từ 1988 tới nay qua Nguyễn Phú Trọng, chỉ là h́nh thức che dấu tội bán nước cho giặc. Nhưng không sao, v́ qua các trang sử Việt từ trước tới nay cho thấy “ tất cả những tên măi quốc cầu vinh" đều bị toàn dân hạ bệ và tiêu diệt như Cù Thị, Triệu Ai Vương (Nhà Triệu), Kiều Công Tiện (nhà Ngô), Trần Thiễm B́nh (Trần), Lê Chiêu Thống (Hậu Lê)... CSVN ngày nay đă mất tất cả kể luôn tài sản quư báu nhất là "ḷng dân, ư trời" để chạy theo giặc Tàu, rước giặc Hán vào dầy xéo quê hương từ Bắc vào Nam, dâng hiến cho giặc tất cả những tài nguyên, lănh thổ từ trong đất liền ra đến biển Đông. Hành động tán tận lương tâm trên, th́ trước sau ǵ cũng bị toàn dân cả nước đứng lên lật đổ, dù họ đă biết trước CSVN sẽ theo lệnh Trung Cộng tàn sát mọi người chống đối như tại Thiên An Môn (Bắc kinh 1976, 1989), Miến Điện (1988, 2007) và mới nhất tại Yemen, Syria..

    Các thế hệ VN bao đời đă đọc và học Việt Sử nên mới biết được sự hy sinh vô bờ bến của tiền nhân, đă phơi xác đổ máu để ngăn chống đế quốc Hán bao đời luôn muốn thôn tính và đồng hóa dân tộc Việt. Từ khi cướp được quyền cai trị VN, CSVN đă đảo trắng thay đen bày vẽ huyền thoại để làm sai lạc ư nghĩ thiêng liêng môn Việt Sữ, khiến cho các thế hệ VN ngày nay chỉ biết yêu nước là yêu nước XHCN. Nhưng ngoài sử viết, người Việt c̣n sử miệng. Đó mới chính là nguồn sử Việt chính thống bao đời của dân tộc.

    Ai có thể quên được kẻ thù không đội trời chung là giặc Tàu, họa chăng chỉ có Nguyễn Phú Trọng và đảng CSVN mới kiên quyết đời đời t́nh hữu nghị Việt-Trung. Theo sử liệu, Đại Việt chính thức bị Bắc Thuộc lần thứ Nhất vào năm 111 trước Tây Lịch, khi Mă Việt sang đánh Triệu Dương Vương (Nhà Triệu). Từ đó nhà Hán đối Nam Việt (quốc hiệu VN thời đó) thành Giao Chỉ Bộ, nội thuộc nước Tàu. Năm 40 Tây Lịch, Bà Trưng Trắc cùng em là Trưng Nhị v́ "nợ nước thù nhà" đă cầm đầu nghĩa binh, đứng lên làm cuộc cách mạng giải phóng non sông thoát khỏi ách đô hộ Tàu, sau hơn 150 nô lệ.

    Sau ba năm độc lập dưới thời Trưng Nữ Vương (40-43), Đại Việt lại đắm ch́m trong ách nô lệ của giặc Tàu hơn 900 năm nữa, mới được Ngô Vương Quyền giải phóng hoàn toàn vào năm 939, sau hơn 1000 bị giặc Tàu đô hộ làm nhục cướp đất. Trong khoảng thời gian trên, dù bị khủng bố kềm kẹp áp bức và đe dọa đến sinh mạng nhưng người Việt vẫn luôn nổi lên chống Tàu, qua các lănh tụ cầm đầu Triệu Trinh Nương, Mai Hắc Đế, Lư Bôn, Triệu Quang Phục, Khúc Thừa Dụ..

    Ngô Quyền là người đă cởi ách nô lệ Hán tộc cho Đại Việt khi ông chém Hoàng Tháo trên sông Bạch Đằng và đánh đuổi giặc Nam Hán chạy về Tàu từ năm 939, mở đầu cho thời độc lập, tự chủ cho Đại Việt qua các triều đại Ngô, Đinh, Tiền Lê, Hậu Lư, Trần, Hậu Lê, Nguyễn cho tới ngày nay (2011) th́ bị cá nhân Nguyễn Phú Trọng, nhân tổng bí thư đảng CSVN, sáp nhập và nội thuộc nước Tàu qua biểu tượng lá cờ Trung Cộng mới xuất hiện trên đài VTV của đảng khi Nguyễn Phú Trọng sang chầu thiên Triều vào tháng 10-2011 (cờ đỏ có sáu ngôi sao: Một lớn chỉ nước Tàu, năm ngôi sao nhỏ chỉ năm dân tộc Hán, Măn, Mông, Tạng, Hồi và Người cốt khỉ (Nguyễn Phú Trọng + đảng CSVN).

    Những ai hiện nay c̣n tự nhận ḿnh là người VN, hănh diện được làm người VN dù đang sống trong nước hay ngoài nước, xin đừng bao giờ quên được những sự nhục nhă do Nguyễn Phú Trọng và bè nhóm đảng CSVN đă mang tới cho đất nước và dân tộc Việt. Có như vậy chúng ta mới không uổng là hậu duệ của Cháu Lạc Con Hồng, là con cháu của Triệu Quang Phục (111 TrTL), Hai Bà Trưng (40-43), Triệu Trinh Nương (248), Ngô Quyền (939), Lê Hoàn (981), Lư Thường Kiệt (1077), Hưng Đạo Đại Vương (1288), Lê Lợi (1407-1418), Quang Trung (1789)..

    Lịch sử lại tái diễn vào tháng 1 năm 1974, giặc Tàu lợi dụng t́nh trạng nguy ngập của miền Nam lúc đó với "thù trong giặc ngoài", nên xâm lăng và cưỡng đoạt quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền của VN lúc đó do QLVNCH trấn giữ. Người lính miền Nam đă làm hết sức ḿnh kể cả hy sinh mạng sống để bảo vệ lănh thổ của ông cha nhưng v́ giặc quá mạnh và đông nên phải đành mất đảo vào ngày 20-1-1974. Đây là một biến cố đau thương và hận nhục nhất của dân tộc Việt. Nó mới chính là một kiên quyết đời đời nhắc nhớ cho các thế hệ VN, hôm nay, ngày mai và măi măi, đừng bao giờ quên "Giặc Tàu là kẻ thù muôn đời và măn kiếp của dân tộc Việt".

    Trong bài viết “Đúng Ba Trăm Năm Trước“ đăng trong tập san Sử Địa xuất bản tại Sài G̣n năm 1974, sử gia Hoàng Xuân Hăn có viết “Một gương sáng lịch sử là mỗi khi thế nước suy hèn v́ chia rẽ và nội loạn, th́ lân bang mới lẫn cơi chiếm đất như Hồ chịu mất đất Cổ Lâu (Lạng Sơn -1945), Mạc dâng La Phù (Quảng Ninh-1540), Trịnh mất nhiều động ở biên giới tây bắc..”.

    CSVN ngày nay đă làm mất ḷng dân, trái ư trời, tàn bạo vô lương và trên hết đă đánh mất liêm sĩ nên con đường duy nhất để chúng kéo dài thời gian bóp cổ xiết họng đồng bào cả nước, đă vơ vét những ǵ c̣n lại, để dâng hiến cho Tàu đỏ làm chỗ dựa. Nên việc Nguyễn Phú Trọng đi Tàu, Trương Tấn Sang tới Ấn hay Nguyễn tấn Dũng ở lại đón thủ tướng Đức. Tất cả kết cuộc cũng chỉ là “ bán nước “ cho ngoại bang mà thôi.



    Viết từ Xóm Cồn Hạ Uy Di

    Tháng 10-2011
    MƯỜNG GIANG

  5. #5
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Lê Khả Phiêu: Bán Nước v́ Chơi Gái Tàu

    NGUYỄN THỊ BẮC

    Tin từ Hà Nội



    Tên Bán Nước Lê Phả Phiêu:

    “Sướng con koo, mù con mắt”



    Hiện tượng thật sự và rất lạ lùng bao trùm Việt Nam từ nam chí bắc, từ đông sang tây:

    Một người đàn ông chơi gái, mà khiến cho đến mấy triệu người sướng.

    Điều kỳ lạ hơn nữa là có cả đàn bà, nữ cán bộ cũng sướng v́ sự chơi gái nầy !

    Người ta thường kể cho nhau nghe chuyện mê gái như vua Trụ mê Đắc Kỹ, vua Ngô Phù Sai mê Tây Thi v.v. mà mất nước hay những mẩu chuyện về đàn ông dân dă mê gái, mê mấy con gái điếm mà đem tiền bạc, tài sản đôi khi cả nhà cửa cung phụng cho gái, v́ bị mê hoặc do gái làng chơi làm cho sướng khoái chí tử mà trở nên mù quáng đến tán gia bại sản, cho nên Người xưa có câu rằng: “Sướng con cu, th́ mù con mắt”

    Vụ việc hiện nay là Lê Phả Phiêu qua Bắc Kinh chơi gái, cô gái nầy [tên là Cheng Mei Wang hay Trương Mỹ Vân ] do mưu sĩ uyên thâm nhất của Trung Cộng gài bẫy để bắt chẹt Lê Khả Phiêu. Xong rồi TC dùng sự chơi gái nầy của Phiêu mà làm săng ta (chantage = blackmail) bảo chính phủ VN phải nhường biển và ải Nam Quan, thác Bản Giốc cho Tàu.

    Sự chơi gái nầy của Lê Khả Phiêu sướng như thế nào không ai biết, mà người dân chỉ thấy cách ứng xử của các đồng chí lớn rất bức xúc:

    Các đồng chí trong chính phủ VC vồn vả ríu ríu nghe theo, cho nên TC đ̣i VC nhượng nhiều vùng biển, vùng đất cho TC. Quốc hội, chính trị bộ lúc nào cũng đồng t́nh hồ hỡi dâng đất cho Tàu, Mặt Trận Tổ Quốc, công an, bộ đội cũng hồ hỡi thông đồng cắt hết phần đất nầy đến phần biển khác dâng cho Tàu. Ṭan bộ các đảng viên Cộng sản đều mù mắt mà hoan hỉ cắt đi phần đất mà tổ tiên VN đă tốn bao xương máu mới bảo ṭan trong bao ngàn năm qua.

    Câu hỏi đặt ra là tại sao chỉ một ḿnh con cu của Lê Khả Phiêu sướng mà cả mấy triệu đảng viên Cờ Máu đều mù mắt, kể cả bọn vẹm cái cũng mù luôn, sự cố nầy rất quái lạ.

    Hơn thế nữa, bọn “công an và bộ đội mù mắt” cùng nhau ngăn cản, lùng bắt và đàn áp (dưới sự chỉ đạo của Nguyễn Tấn Dũng) những người đi biểu t́nh chống Trung Quốc “xâm chiếm” đất của VN. Người dân biểu t́nh chống Trung Cộng xâm chiếm Ḥang Trường Sa th́ đúng, c̣n Nam Quan Bản Giốc th́ sao ?

    Hải quân VN có đánh với hải quân của TC, nhưng theo diễn biến các vụ việc từ đó đến nay, th́ tôi phát giác ra rằng: sự hy sinh một số binh lính tại biên giới hay tại Ḥang Trường Sa là do mánh lới của các mưu sĩ TC và VC dàn dựng ra để lừa người dân Việt Nam và lừa bọn Mỹ ngu. Bọn Cờ Máu chúng đem hy sinh mạng sống của một số lính ra để làm cảnh, để tỏ ra rằng Việt gian cờ Máu “chống Tàu cứu nước”. Nhưng bên trong cha con chúng (cha TC và con VC) đă thỏa thuận chi tiết từng trận đánh, từng số quân lính phải hy sinh trong mỗi trận địa với mục đích tuyên truyền gian trá. Binh lính “quân đội nhân dân” tưởng rằng họ hy sinh để bảo vệ tổ quốc, nhưng họ không biết rằng bọn cầm quyền Cờ Máu chỉ xem sinh mạng của họ chẳng khác ǵ gịi bọ, chết bao nhiêu cũng thây kệ, miễn mục đích tuyên truyền đạt chỉ tiêu.

    Hiện tượng “hoan hỉ dâng đất cho Tàu” của ṭan bộ đảng viên Cờ Máu bao gồm luôn công chức và bộ đội đều mù mắt: do đó mà 5 chữ “Lê Khả Phiêu chơi gái” là một bản án tṛng lên đầu quân cán chính Việt Gian Cờ Máu, nhẫn nhục tuân lệnh bọn chủ nhân ông Tàu Phù gian ác dơ dáy và điếm đàng.

    HIỆN TƯỢNG LẠ LÙNG: dấu chàm hiện lên

    Nhân dân ta mỗi ngày càng thấy rơ bản mặt của từng thằng quân cán chính cờ Máu, càng ngày càng dễ phân biệt bọn chúng v́ trên trán của chúng đều có dấu chàm trổ “Lê Khả Phiêu chơi gái” tự nhiên hiện lên.

    Dấu chàm trổ trên trán của bọn cường quyền “Lê Khả Phiêu chơi gái” càng ngày càng hiện rơ, không phải màu nâu mà là màu đỏ chói: rơ nhất là khi từ tên thủ tướng cho đến bọn lập ra kế họach chiếm nhà chiếm đất của dân, đây là dấu ấn thượng đội hạ đạp của bọn Việt gian nô lệ ngu dốt và ô nhục.

    Đồng bào ta càng ngày càng thấy rơ dấu chàm trổ “Lê Khả Phiêu chơi gái” trên trán của Việt Gian Cờ Máu, chúng bị mù mắt mà trở thành công cụ của vụ dâng đất cho Tàu.

    Bộ đội công an phái đến đàn áp nhân dân phản kháng chiếm nhà đất, chúng dùng bạo lực thẳng tay đàn áp và giết hại dân oan, th́ dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái” lại càng hiện rơ ra trên trán của chúng.

    Cho nên mỗi lần thấy chúng bao vây đàn áp nhân dân th́ đồng bào ta hô to: “Lê Khả Phiêu chơi gái”, th́ tức khắc 5 chữ nầy nổi đỏ lên trên trán của mỗi tên công an bộ đội bạo hành. Đây là hiện tượng hết sức lạ lùng cổ kim hăn hữu.

    Khẩu hiệu “Lê Khả Phiêu chơi gái” được đồng bào xử dụng như phù chú, họ hô to khi công an bộ đội đến đàn áp dân oan, th́ chúng bị mù mắt ngay, v́ vậy mà dùi cui của chúng mất hiệu lực, cứ nhắm khỏang không múa may búa xua.

    Khẩu hiệu “Lê Khả Phiêu chơi gái” được xử dụng rộng răi hơn nữa khi đồng bào thấy lấp lóan bọn công an bộ đội quân cán chính xuất hiện ở bất cứ đâu.

    Dấu chàm trên trán “Lê Khả Phiêu chơi gái” càng đậm nét theo những hành vi gian ác và bạo ngược của từng thằng quân cán chính Cờ Máu, từ an ninh khu vực cho đến các nơi đóng quân sư đ̣an.

    Dấu chàm trên trán “Lê Khả Phiêu chơi gái” cũng được bọn quân cán chính xử dụng để nhận ra cấp bậc của nhau, địa vị và quyền thế càng cao càng lớn th́ càng đậm nét.

    2. TẠI HẢI NGOẠI

    Khi đồng bào cần đến sứ quán hay lănh sự quán VC th́ gặp ngay bọn trên trán có dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái”, địa vị chức vụ càng cao th́ dấu chàm nầy càng hiện rơ.

    Bọn văn công cho xuất ngoại ra các nước để tuyên truyền duyên dáng Việt Cộng cũng có dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái”

    Riêng bọn gián điệp nằm vùng th́ dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái” được bọn chúng bôi lên một lớp son phấn, bao che bằng một lớp da người, hay bằng bong bóng heo dán lên trên. Khi một tên điệp viên nằm vùng của chúng bị phát giác, th́ lập tức 5 chữ “Lê Khả Phiêu chơi gái” liền hiện rơ dưới lớp sơn phấn.

    3. KẾT LUẬN

    Dân oan khiếu kiện hô to “Lê Khả Phiêu chơi gái” khi bọn công an bộ đội đến bao vây đàn áp.

    “Lê Khả Phiêu chơi gái” là khẩu hiệu mới tại Việt Nam.

    Ṭan dân ta khi gặp bọn quân cán chính của Cờ Máu th́ hô to “Lê Khả Phiêu chơi gái” cho đến khi bạo quyền sụp đổ.

    Trong tương lai gần đây

    Nhất định nhân dân ta sẽ lấy lại chính quyền.

    Nguồn: http://www.buinhuhung.com/chiendich/..._Ddangv_VC.htm

    Cựu Tổng Bí Thư Cộng Đảng Việt Nam Lê Khả Phiêu nói chuyện về vấn đề tham nhũng. Sau đây là một đoạn phỏng vấn của báo Tuổi Trẻ ở Thành Hồ:

    ” Thưa nguyên tổng bí thư, ông có kinh nghiệm ǵ không trong pḥng chống tham nhũng?

    - (Cười) Qua thực tế bản thân tôi thấy muốn làm được việc này th́ ḿnh phải giữ nghiêm đức tính liêm khiết. Tôi không muốn cái ǵ cũng đổ lỗi cho kinh tế thị trường. Trong quan hệ xă hội cả bên trong bên ngoài có nhiều mối quan hệ: với lănh đạo cấp cao, với cấp dưới, với dân…

    Có người đến với ḿnh với động cơ cầu thị, trong sáng như xin ư kiến để thực hiện công việc được tốt hơn. Song cũng có người đến với động cơ không trong sáng, muốn t́m chỗ nương tựa hay tiếp tay ǵ đó. Ḿnh phải hết sức cảnh giác. Phải luôn răn ḿnh là đầy tớ của dân. Tôi nói thật có chuyện họ đến biếu tiền, năm ngh́n, mười ngh́n chứ không ít đâu.

    * Năm, mười ngh́n đô (USD)?

    - Đô chứ. Lúc tôi c̣n thường trực (Thường trực Bộ Chính trị -PV) đă có rồi, lúc làm tổng bí thư càng có. Đối với tôi, họ đến đút tiền không dám đưa thẳng đâu. Thường là có bó hoa xong để cái gói trên bàn rồi về. Mở ra thấy có năm ngh́n, mười ngh́n tôi gọi anh Hoan (ông Trần Đ́nh Hoan, khi ấy là chánh Văn pḥng Trung ương Đảng – PV) và cậu Dần (ông Nguyễn Giáp Dần – thư kư nguyên tổng bí thư Lê Khả Phiêu – PV) lên, nói: “Cái này của ông A, ông B… Giao các cậu mời các ông đó lên xem thái độ thế nào. Tại sao lại có phong b́ thế này?

    Đồng chí tổng bí thư nhắc như thế là không được, từ nay trở đi không được làm thế”. Vậy mà có ông trả lời rằng “đồng chí Phiêu không nhận th́ tôi xin biếu các anh”. Cả cậu Dần, anh Hoan về báo cáo lại tôi. Thế th́ không được rồi. Tôi phải gọi lên cảnh cáo.

    * Sao lại chỉ cảnh cáo thôi, thưa ông?

    - Tôi không muốn làm to chuyện mà giáo dục bên trong. Nhưng tôi biết cũng có người khác đă nhận rồi, tôi phải mời lên yêu cầu trả lại. Nói thế để thấy trong nội bộ ta chuyện đó không ít. Họ cứ cho chuyện đưa là tự nhiên, chuyện nhận là b́nh thường. Nói thật, tôi thấy buồn. Bây giờ chuyện đó chắc vẫn thế thôi.

    V́ vậy cái chính là anh phải thấm nhuần lời dạy của Bác Hồ “cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư”, giữ ḿnh trong sáng mới chỉ đạo được. Ngay hồi phát động thực hiện nghị quyết 6 (lần 2) tại hội nghị toàn quốc, tôi đă nói hết các vụ việc (dù không nêu tên) với yêu cầu các anh cán bộ đứng đầu phải hết sức cảnh giác. Anh em ở dưới nghe rất ủng hộ.

    Mà không chỉ bản thân đâu, nhất là với gia đ́nh cũng phải dặn ḍ cẩn thận, bởi kẻ xấu có nhiều thủ đoạn lắm. Vợ con anh phải giữ, nếu không nó tấn công rất ghê. Tấn công con có, tấn công vợ có. Đánh vào bếp, đánh từ phía sau. Phải đề cao cảnh giác! ….”

    (Trang Webb của đài BBC trích đoạn của báo Tuổi Trẻ về cuộc phỏng vấn ông Lê Khả Phiêu, cựu tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam tháng 5 năm 2005)

    Đọc xong đoạn trên chúng tôi có ư nghĩ như sau:

    Hồi c̣n đang làm tổng bí thư đảng cộng sản, quyền uy nhất nước sao ông không nói để đến bây giờ khi bị đá văng khỏi chức rồi mới dám nói.

    Phải chăng v́ c̣n tí chút lương tâm cho nên ông cựu du kích tỉnh Thanh Hoá Lê Khả Phiêu cố cứu cái đảng sắp tan ră của ḿnh bằng cách chứng minh rằng đảng cộng sản Việt Nam của ông thật sự muốn đổi mới, muốn làm một cái ǵ cho dân cho nước chứ không phải là thứ ăn hại, và bắn tiếng xin bà con trong nước cũng như hải ngoại đừng hiểu lầm, và ủng hộ chúng tôi đi.

    Ngay cả cái ông Mai Chí Thọ lúc c̣n làm chủ tịch Uỷ Ban Nhân Dân thành phố Hồ Chí Minh th́ miệng cứ câm như hến, đếch nói cái ǵ. Đến khi hết làm rồi th́ mới dám nói lên sự thật dù chỉ là một chút cỏn con trong ḷng để tỏ ra rằng ḿnh c̣n có chút “lương tâm hăo”. Khi chỉ trích chính sách bỏ tù cải tạo các sĩ quan, quân nhân và các cấp chỉ huy hành chánh ở miền Nam sau năm 1975, ông ta nói, “cái hận thù của người ta là nặng nề, tụi nó thù ḿnh lắm chứ không phải không!” Và: “Đáng lẽ theo tôi phải thả họ sớm hơn, động viên họ tham gia xây dựng lại đất nước …” Th́ ra người cộng sản hèn thế. Văng cha nó khỏi chức rồi mới dám vén cái miệng hến lên mà nói nghe xôm lắm.

    1. TẠI VIÊT NAM

    Bởi thế cho nên:

    Lúc c̣n chức trọng quyền cao

    Say sưa ông để mắt nào đến dân!

    Về vườn ông nghĩ tấm thân

    Chẳng bằng cục “phẩn” nên gân cổ gào

    Thưa ông, dù có thế nào

    Có ngày cả bọn sẽ trào đờm thôi!

    ***

    Chó không chê cứt

    Người không chê tiền

    Biếu ông, ông bỏ túi liền

    Tiền đô bạc lớn mua tiên với đời

    Cứ nh́n lũ cộng con thôi

    Nó sang xứ Mỹ học đ̣i làm sang

    Mua xe cả mấy chục ngàn

    Đô tươi xỉa trả phăng ngang một lèo

    Nhà thời dù giá có leo

    Mấy trăm ngàn, mặc! “cậu” theo tới cùng

    Tiền đâu nhiều thế để “chung”

    Cán cha “cạp” cả cái lưng quần nghèo

    Gian manh một lũ quỷ yêu

    Đù cha cái bọn cộng tiều lưu manh

    Bác cả Phiêu chỉ một lần ăn chơi thôi là đă tốn đến mấy ḥn đảo và mấy ngàn cây số vuông dọc theo biên giới cộng thêm mấy trăm mạng sĩ tốt hy sinh lót đường để hợp thức hóa việc này. Năm mười ngàn đô biếu xén th́ thấm vào đâu với cách ăn chơi “Hoành Tráng” của các “Bác”. Hiềm một điều Lê Khả Phiêu là tên đảng viên có tiếng là thanh liêm bậc nhất mà c̣n như vậy th́ với phường tham quan ô lại th́ chúng làm hại nước hại dân đến thế nào.

    Hiểm họa nuớc mất, dân Việt bị diệt vong không phải do Tàu Cộng mà chính là do Việt Cộng.

  6. #6
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Lê Khả Phiêu: Bán Nước

    Lê Khả Phiêu: Bán Nước


    Sau vụ CSVN bán nước cho TC, theo lời ông Hoàng Minh Chính cho biết th́ không ai biết được ai trong bộ chính trị đă kư tên trong vụ bán nước nầy. Bộ chính trị CSVN đă dấu nhẹm chuyện nầy và BÍ MẬT ĐĂ được BẬT MÍ và sau đây là những diễn biến về việc BÁN NƯỚC:

    1) Lê Khả Phiêu bị TC gài mỹ nhân kế lấy cô Trương Mỹ Vân (Cheng Mei Wang) lúc Lê Khả Phiêu sang thăm TC năm 1988 và sanh được một bé gái. LKP không đem con về v́ sợ tai tiếng đưa đến nhiều lần TC gửi văn thư đ̣i lấn vùng biển vào tháng 01/1999 … Đồng thời đ̣i đưa ra ánh sáng vụ nầy nếu LKP không hợp tác. Và buộc Lê Khả Phiêu phải hạ bút kư bản hiến biển ngày 30/12/1999.

    2) Ngày 31/12/1999 phái đoàn TC cầm đầu do ông Tang Jiaxuan và t́nh báo TQ sang Việt Nam, họ gặp kín ông Lê Khả Phiêu bàn thêm về vấn đề hiến đất …

    3) Ngày 25/02/2000, Lê Khả Phiêu phái Nguyễn Duy Niên sang TC, ông Nguyễn Duy Niên cho biết Lê Khả Phiêu đă đồng ư việc hiến thêm đất.

    TC nghe tin rất hoan hỉ mở tiệc chiêu đăi Nguyễn Duy Niên một cách nồng nhiệt với nhiều cung tầng mỹ nữ ở nhà khách Diao-yu-tai ăn nhậu cùng ông Ngoại Trưởng Tang Jiaxuan …

    4) Bộ Trưởng TC Tang Jiaxuan gửi thư kín nhắn tin muốn gặp Bộ Trưởng CSVN tại Thái Lan khi ông viến thăm nước nầy. Ngày 26/07/2000. Ông Nguyễn Duy Niên đáp chiếc Air Bus bay từ phi trường Nội Bài vào lúc 06 giờ 47 sáng sang Thái Lan gặp Bộ Trưởng Ngoại giao TC tại khách sạn Shangri-La Hotel Bangkok phía sau pḥng Ballroom 2. Cuộc gặp rất ngắn ngủi. Tang giao cho Niên một chồng hồ sơ đ̣i CSVN hiến thêm đất, biển trong hồ sơ ghi rơ TQ đ̣i luôn 50/50 lănh hải vùng Vịnh Bắc Việt, đ̣i Viet Nam cắt 24 ngàn Km2 vùng biển cho TQ. Ngày 28/07 bộ chính trị nhóm chóp bu họp kín.

    5) Sau hai tháng họp kín và bàn bạc, Bộ chính trị CSVN cử Phan Văn Khải qua gặp mặt Lư Bằng. Phan Văn Khải bay chuyến máy bay sớm nhất rời Việt Nam ngày 26/09/2000 qua Bắc Kinh và được xe Limo chở từ phi trường Bắc Kinh về Quảng Trường Nhân Dân vào trưa hôm đó. Nh́n thấy mặt Khải tỏ vẻ không hài ḷng và hoan mang về vụ hiến đất (Điều nầy chứng tỏ Khải không rơ chuyện nầy). Lư Bằng cho Khải biết là hai tay Lê Khả Phiêu và Giang Trạch Dân đă gặp nhau 2 lần cho vụ hiến đất rồi. Lư Bằng ôm chặc PVK và khen đảng CSVN làm việc rất tốt và ông cho biết là đă có Nông Đức Mạnh (lúc đó là chủ tịch Quốc Hội đảng CSVN) đă đi đêm sang TC vào tháng 04/2000 và Lư Bằng đă gặp lại Nông Đức Mạnh, vào tháng 08/2000 ở New York Hoa Kỳ. Lư Bằng cho biết Nồng Đức Mạnh phải được cử làm Bí Thư đảng CSVN sau khi Lê Khả Phiêu xuống, nếu không th́ sẽ bị TC “đ̣i nợ cũ”. Khải trước khi về vẫn khước từ vụ hiến vùng biển VN và nói với LB là sẽ xem lại sự việc. Lư Bằng nhăn mặt bắt Khải ngồi chờ, vào gọi điện thoại, nói ǵ trong đó và trở lại nói là Chủ Tịch Giang Trạch Dân muốn gặp Khải tại Zhong-nai-hai và sau đó Khải được đưa đi gặp GTD và cho ông Zhu Rongji hù dọa Khải nói: TC đă nắm trong tay Lê Khả Phiêu, Nồng Đức Mạnh … nếu không nghe lời TC, Khải sẽ bị tẩy chay và coi chừng bị “chích thuốc”. Khải cúi đầu và run sợ, sau đó đ̣i về. Trước khi Khải về, một lần nửa Giang Trạch Dân nhắn Khải gửi lời thăm Lê Khả Phiêu và Nồng Đức Mạnh chứ không nhắc tới tên người khác trong Quốc Hội CSVN. Khải không được khoản đăi như một vị quốc khách v́ tính t́nh bướn bỉnh v́ không nghe lời đàn anh …

    6) Vào ngày 24/12/2000 , Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao VN Lê Công Phụng được Trần Đức Lương phái âm thầm đến TC gặp ông t́nh báo của TC là ông Hoàng Di, ông nầy là cánh tay phải của Bộ Trưởng Ngoại Giao TC. Ông ta nói tiếng Việt rất rành. Hai bên đă gặp nhau ở một địa điểm X gần biên giới Việt (Tỉnh Móng Cái Việt Nam). Theo bản báo cáo cho bộ chính trị CSVN, ông Lê Công Phụng Cho biết lúc đầu ông Hoàng Di vẫn khăn khăn đ̣i chia 50/50 với Việt Nam về vùng biển Vịnh Bắc Việt “Beibu Bay” đ̣i lấy luôn đảo Bạch Long Vĩ sau đó ông Phụng, được bộ chính trị dặn trước là xin lại 6 % của Vùng biển gần khu vực Bạch Long Vĩ v́ đă được lâu đời là của Việt Nam. Kết Qủa cuộc đi đêm Việt Nam c̣n lại 56 % Vịnh Bắc Việt và mất đi 16 ngàn Km2 vùng vịnh cho TC.

    7) Ngày 25/12/2000, ông Trần Đức Lương rời Hà Nội qua Bắc Kinh gặp Giang Trạch Dân và được đưa về Thành Bắc của Quảng Trường Nhân Dân, theo tài liệu lấy được của t́nh báo TC. Trần Đức Lương và Lê Khả Phiêu chính thức quyết định thông qua bản hiệp ước hiến đất bất chấp lời phản đối của Khải và nhiều người trong quốc hội. Phe thân Nga và Phe Miền Nam đă không đủ sức đấu với Lê Khả Phiêu và Trần Đức Lương. Bản hiến chương hiến đất cho TC được chính Giang Trạch Dân và đảng CSTQ trả cho số tiền là 2 tỉ USD được chuyển cho Việt Nam qua h́nh thức Đầu Tư. Đảng CSTQ chỉ thị cho đảng CSVN sẽ phải làm ǵ trong kỳ đại hội đảng thứ 9 vào tháng 03/2001 sắp tới. Trần Đức Lương được khoảng đải ở Thành Bắc Quảng Trường Nhân Dân.

    8) Ngày 26/12/2000 vào lúc 2 giờ trưa, Lư Bằng được cận vệ đưa tới gặp Trần Đức Lương ở Quảng Trường Nhân Dân. Lư Bằng cho Lương biết là số tiền 2 tỉ dollar để mua 16 ngàn km2 vùng vịnh Beibu của Việt Nam là hợp lư. Trần Đức Lương cám ơn đảng CSTQ về số tiền nầy. Số tiền 2 tỉ đồng nầy được Lương đem về để làm bớt sự phẩn nộ của Khải, Kiệt và những nhân vật khác trong quốc hội CSVN. Ông Lư Bằng nhắc lại chuyện TC đă bán vũ khí và hổ trợ cho đảng CSVN trong thời gian chiến tranh và số nợ trên TC dùng để trao đổi mua lại vùng đất Bắc Sapa của Việt Nam, Ải Nam Quan, Bản Dốc, Cao Bằng … Thêm lần nữa Lư Bằng chỉ gửi lời thăm Lê Khả Phiêu và Nồng Đức Mạnh ! Sau đó Lương được mời lên xe Limo và đưa về Zhong-nan-hai để gặp Zhu Rongji . Zhu Rongji không nói ǵ khác hơn là nhắc lại số tiền 2 tỉ đồng sẽ được giao cho Việt Nam sau khi Lương trở về nước.

    9) Ngày 26/02/2001 Nguyễn Mạnh Cầm bay sang TC để gặp ông Qian Qichen tại đảo Hải Nam. Nguyễn Mạnh Cầm cám ơn TC đă mua vùng Vịnh Bắc Việt của Việt Nam (Beibu Bay) với giá 2 tỉ USD.

    http://nghiathuc.wordpress.com/2011/...6%A1i-gai-tau/

  7. #7
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?
    Ngoại giao cân bằng Việt - Trung chỉ là ảo tưởng

    Quỳnh Chi, phóng viên RFA, Bangkok
    2012-01-17

    Trong suốt chiều dài mấy ngàn năm lịch sử, quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc luôn thu hút sự chú ư của dư luận.


    Phó Chủ Tịch Trung Quốc Tập Cận B́nh (T) và Chủ Tịch nước VN Trương Tấn Sang tại Hà Nội hôm 21/12/2011. AFP
    Đặc biệt trong bối cảnh Trung Quốc ngày càng thể hiện sự quyết tâm tâm trong vấn đề biển đông, ngoại giao giữa hai nước càng được nhân dân Việt Nam quan tâm. Có nhiều ư kiến quan ngại rằng ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc chưa thật sự b́nh đẳng như giữa hai nhà nước với nhau. Quỳnh Chi tường tŕnh trong phần sau:

    Nền ngoại giao dựa trên hệ tư tưởng

    Tuy không có một xác định chính thức nào từ phía nhà nước Việt Nam rằng quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc dựa trên một hệ tư tưởng, nhưng nếu để ư đến các hoạt động ngoại giao các cấp của Hà Nội và Bắc Kinh th́ bất kỳ một người nào cũng có thể thấy đó là ngoại giao giữa “Đảng, Nhà nước và Nhân dân” hai nước, thay v́ giữa hai nhà nước. Một biểu hiện rơ ràng nhất là các cuộc viếng thăm bên lề của các nhân vật giữa hai Đảng CS và các phát biểu của giới lănh đạo trong các cuộc tiếp xúc.

    Chẳng hạn, gần đây nhất, Đoàn đại biểu Quốc hội do bà Ṭng Thị Phóng, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quốc hội, dẫn đầu đă công du Trung Quốc từ ngày 4-8/1/2012. Theo tin tức đăng trên TTXVN, nhân chuyến công đi này, bà Ṭng Thị Phóng “khẳng định Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam luôn trân trọng sự ủng hộ, giúp đỡ to lớn và hiệu quả của nhân dân Trung Quốc đă dành cho Việt Nam”.

    nếu để ư đến các hoạt động ngoại giao các cấp của Hà Nội và Bắc Kinh th́ bất kỳ một người nào cũng có thể thấy đó là ngoại giao giữa “Đảng, Nhà nước và Nhân dân” hai nước, thay v́ giữa hai nhà nước.


    Cũng trong thời gian đó, trong chuyến thăm và hợp tác về an ninh giữa lănh đạo ngành an ninh hai nước, truyền thông Trung Quốc trích lời Bộ trưởng Trần Đại Quang nói rằng “Đảng Cộng sản Việt Nam và chính phủ gắn liền tầm quan trọng vào t́nh hữu nghị với Trung Quốc”.

    Ông Ngô Bang Quốc Ủy viên thường vụ Bộ chính trị BCH trung ương ĐCS Trung Quốc tiếp bà Ṭng Thị Phóng, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quốc hội Việt Nam
    Ông Ngô Bang Quốc Ủy viên thường vụ Bộ chính trị BCH trung ương ĐCS Trung Quốc tiếp bà Ṭng Thị Phóng, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quốc hội Việt Nam
    Tương tự như thế, trong chuyến viếng thăm của Phó chủ tịch Trung Quốc Tập Cận B́nh hồi cuối năm ngoái, chủ thuyết về XHCN cũng được mang ra làm nền tảng cho ngoại giao hai nước.

    Trong thời gian ông Tập lưu lại Việt Nam, từ Tổng bí thư Đảng CS đến Thủ tướng chính phủ và Chủ tịch Quốc hội Việt Nam đều cho rằng “quan hệ đoàn kết hữu nghị truyền thống giữa hai đảng, hai nhà nước và nhân dân hai nước là tài sản chung quư báu” và “tin tưởng t́nh hữu nghị truyền thống và sự hợp tác vốn có giữa hai Đảng, hai Nhà nước, Quốc hội và nhân dân hai nước sẽ ngày càng phát triển và đem lại hiệu quả thiết thực”.

    Cũng cần phải nói thêm, tất cả các chuyến công du này trên danh nghĩa là giữa hai chính phủ với nhau, tức không phải trong khuôn khổ Đảng. Chính v́ thế mà có nhiều quan ngại cho rằng ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc chịu một sự lấn át của một hệ tư tưởng. Nhà văn Vơ Thị Hảo, người thường có những bài viết và b́nh luận về chính trị, xă hội Việt Nam cho biết:

    Tôi thấy cái điều này rất rơ. Thực sự là có cái sự ngoại giao dựa trên hệ tư tưởng. Đôi khi nó có vẻ lấn át việc ngoại giao giữa hai nước độc lập với nhau.


    Ông Ngô Bang Quốc Ủy viên thường vụ Bộ chính trị BCH trung ương ĐCS Trung Quốc tiếp bà Ṭng Thị Phóng, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quốc hội Việt Nam

    Nhà văn Vơ Thị Hảo


    “Tôi thấy cái điều này rất rơ. Thực sự là có cái sự ngoại giao dựa trên hệ tư tưởng. Đôi khi nó có vẻ lấn át việc ngoại giao giữa hai nước độc lập với nhau. Trong mối tương quan là Việt Nam và Trung Quốc là hai nước láng giềng. Nguyện vọng bành trướng của Trung Quốc rất lớn. Nếu Trung Quốc muốn xâm phạm chủ quyền lănh thổ Việt Nam th́ sẽ có rất nhiều điều kiện thuận lợi. Ngoại giao với Trung Quốc th́ cần một sự khéo nhưng không thể nhượng bộ, không thể để việc ngoại giao dựa trên hệ tư tưởng lấn át vấn đề”.

    Nếu xét đến ngoại giao của Việt Nam với một nước không thuộc hệ tư tưởng XNCH như Hoa Kỳ, Anh Quốc … sẽ thấy rơ ràng đây là một ngoại giao giữa hai chính phủ độc lập khỏi bất cứ một tổ chức chính trị nào. Vai tṛ của Đảng CSVN cũng rất mờ nhạt và những phát biểu mang tính gộp chung giữa “Đảng, Nhà nước, Nhân dân” lại càng không có.

    Ngoại giao giữa hai nhà nước mà gắn liền với đảng, nhân dân, trong đó đảng đứng đầu trong các phát biểu là cung cách ngoại giao thường thấy ở các nước có cùng hệ tư tưởng XHCN, được lănh đạo bởi đảng cộng sản.


    Ngoại giao giữa hai nhà nước mà gắn liền với đảng, nhân dân, trong đó đảng đứng đầu trong các phát biểu là cung cách ngoại giao thường thấy ở các nước có cùng hệ tư tưởng XHCN, được lănh đạo bởi đảng cộng sản. Ông Tập Cận B́nh trong chuyến thăm Việt Nam cuối năm ngoái, ngoài ca ngợi XNCH và mối quan hệ với Việt Nam, cũng khẳng định hai nước có “hệ thống chính trị tương tự, do đó mục tiêu chính trị cũng tương tự”.

    Một nền ngoại giao nếu được dựa trên hay bị ảnh hưởng quá nhiều bởi một hệ tư tưởng sẽ gây thiệt tḥi cho các nước bị xem là nước nhỏ. V́ lúc đó đường lối, chính sách ngoại giao đều ít nhiều chịu một sự phân biệt giữa lớn - nhỏ; cao - thấp, trước - sau. Chính v́ thế mà khó tránh khỏi sự nhún nhường. Nhà văn Vơ Thị Hảo cho biết thêm:

    “Chẳng hạn như khi người dân Việt Nam biểu t́nh ôn hoà để bày tỏ việc bảo vệ chủ quyền lănh thổ cũng như ngăn ngừa, phản đối Trung Quốc xâm phạm lănh hải Việt Nam. Tuy nhiên, những người này lại bị đàn áp. Tôi nghĩ là đây là một thái độ tỏ ra là “đàn em” đối với Trung Quốc”.

    “Trong những cung cách ngoại giao của Việt Nam ở những sự kiện gần đây th́ tôi thấy lo ngại rằng có những việc khiến cho mọi người nghĩ rằng Việt Nam đă quá lệ thuộc và sợ hăi khi khẳng định chủ quyền cũng như tư thế b́nh đẳng của ḿnh trước một nước láng giềng”.

    Trong những cung cách ngoại giao của Việt Nam ở những sự kiện gần đây th́ tôi thấy lo ngại rằng có những việc khiến cho mọi người nghĩ rằng Việt Nam đă quá lệ thuộc và sợ hăi khi khẳng định chủ quyền cũng như tư thế b́nh đẳng của ḿnh trước một nước láng giềng
    Nhà văn Vơ Thị Hảo

    Từ sau khi b́nh thường hóa quan hệ với Trung Quốc năm 1991, Việt Nam được cho là ngày càng lệ thuộc vào Trung Quốc trên hầu hết mọi lĩnh vực, đặc biệt là chính trị. Hiệp định Biên giới trên bộ và phân chia vịnh Bắc Bộ dưới thời Tổng bí thư Lê Khả Phiêu hay việc phân chia, cắm mốc biên giới phiá Bắc dưới thời Tổng bí thư Nông Đức Mạnh không thể gọi là một thắng lợi cho ngoại giao Việt Nam.

    Sự phân biệt cần thiết giữa Đảng và Nhà nước

    Và hiện tại, khi vấn đề biển Đông và ngư dân đang nổi cộm th́ ngoại giao Việt Nam – Trung Quốc càng đi xa quỹ đạo của một nhà nước. Điển h́nh trong tháng 10 năm ngoái, 6 văn kiện về biển Đông kư giữa Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư ĐCS Trung Quốc Hồ Cẩm Đào lại được cho là của hai nước. Đây là hành động được cho là không phân biệt giữa Đảng lănh đạo và ngoại giao nhà nước. Ông Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc TP.HCM cho biết cần phải có sự phân biệt này:

    “Chính v́ vậy mà trong thời gian vừa qua, trong đại hội Đảng lần thứ XI có nhiều người đề nghị là cần hợp nhất vai tṛ của Tổng bí thư Đảng CSVN với vai tṛ của Chủ tịch nước. Kết hợp với nhau nhưng có phân biệt. Để khi cần ngoại giao Nhà nước th́ với tư cách Chủ tịch nước.

    trong đại hội Đảng lần thứ XI có nhiều người đề nghị là cần hợp nhất vai tṛ của Tổng bí thư Đảng CSVN với vai tṛ của Chủ tịch nước. Kết hợp với nhau nhưng có phân biệt. Để khi cần ngoại giao Nhà nước th́ với tư cách Chủ tịch nước
    Ông Lê Hiếu Đằng


    C̣n vai tṛ của một Tổng bí thư Đảng th́ chỉ trong nội bộ Đảng thôi, cũng như các đảng khác trên thế giới. Đảng CSVN chỉ lănh đạo qua đường lối, chủ trương. Những điều này được thể chế hoá thành luật và nhà nước thực hiện vấn đề này. Như vậy th́ tức là Đảng lănh đạo. Chứ c̣n hiện nay là Đảng trực tiếp cai trị, làm thay nhà nước. Như thế là không hợp lư”.

    Nếu nh́n một cách tích cực, việc gắn liền “Đảng, Nhà nước, Nhân dân” trong ngoại giao sẽ có ư nghĩa thiết thực nếu như Đảng, Nhà nước, và nhân dân có chung một lợi ích và mục đích. Nhưng trong hoàn cảnh mà ngay chính cấp lănh đạo cao nhất của Đảng c̣n báo động về sự sa sút ḷng tin của nhân dân và yêu cầu “chỉnh đốn v́ sự tồn vong của chế độ” như phát biểu của Tổng bí thư ĐCS Việt Nam Nguyễn Phú Trọng trong thời gian vừa qua th́ việc gắn kết giữa “Đảng, Nhà nước, Nhân dân” trong quan hệ ngoại giao với Trung Quốc chưa hẳn đă mang giá trị thực tiễn.

    vai tṛ của một Tổng bí thư Đảng th́ chỉ trong nội bộ Đảng thôi, cũng như các đảng khác trên thế giới. Đảng CSVN chỉ lănh đạo qua đường lối, chủ trương. Những điều này được thể chế hoá thành luật và nhà nước thực hiện vấn đề này. Như vậy th́ tức là Đảng lănh đạo. Chứ c̣n hiện nay là Đảng trực tiếp cai trị, làm thay nhà nước.
    Ông Lê Hiếu Đằng


    Điển h́nh, khi phó Chủ tịch QH Ṭng Thị Phóng phát biểu “Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam luôn trân trọng sự ủng hộ, giúp đỡ to lớn và hiệu quả của nhân dân Trung Quốc”, có lẽ bà muốn nói đến sự giúp đỡ về vũ khí và nhân sự của Trung Quốc đối với Đảng CSVN trong cuộc chiến chống Pháp và việc thống nhất hai miền Nam – Bắc.

    Tuy nhiên, nếu xét đến quá khứ hơn ngàn năm bị Trung Quốc đô hộ (trong đó gồm cả sự cai nghiệt thời nhà Đường), xét đến những cuộc chiến tại biên giới và biển đảo, và những cuộc bắt bớ, bắn giết ngư dân hay việc lao động Trung Quốc đang ngày càng chiếm lĩnh thị trường lao động Việt Nam…th́ nói “nhân dân Việt Nam mang ơn Trung Quốc” đôi khi lại khiêng cưỡng quá chăng? Nhà văn Vơ Thị Hảo nói về điều này như sau:

    “Đảng, Nhà nước và Nhân dân chỉ có thể gắn liền nhau khi Đảng và Nhà nước coi trọng và có cùng quyền lợi với nhân dân. Nếu thực tế lợi ích ấy tách rời th́ không thể gắn nhân dân vào được. Tất cả những mỹ từ nói ra rất dễ dàng nhưng thực hiện th́ rất khó. Mà người ta chỉ nh́n vào hành động chứ không phải lời nói”.

    Ngoại giao được ví von như việc chia một chiếc bánh mà trong đó ai cũng nghĩ ḿnh được phần lớn hơn, nghĩa là tất cả các bên phải thấy được lợi ích của ḿnh. Điều đó phụ thuộc rất lớn vào bản lĩnh và sự độc lập ở mức cần thiết của những người lănh đạo nhà nước. Đối với Trung Quốc, sau hơn 20 b́nh thường hóa quan hệ, chắc có lẽ thắng lợi duy nhất của Việt Nam là giữ cho hai nước không có chiến tranh.

    Tuy nhiên, dù hoà khí là quan trọng, nó cũng không thể so sánh với sự độc lập, chủ quyền quốc gia và ḷng tự tôn dân tộc. Nếu ngoại giao được dựa trên hay bị ảnh hưởng bởi một hệ tư tưởng mà trong đó Việt Nam bị xem là một nước nhỏ hơn th́ sự tách biệt ngoại giao nhà nước với hệ tư tưởng ấy là cách duy nhất làm cho ngoại giao Việt Nam thực sự ở thế cân bằng với không hẳn các nước khác mà c̣n với “người bạn lớn” Trung Quốc.

  8. #8
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?
    Hêt cờ 6 sao, nay Hoa ngử trong Trung Tiểu học ở Việt nam.
    CS Việt nam không c̣n cách chọn lựa hay sao?
    Chọn dân hay Đại hán?


    Lấy ư kiến về dạy tiếng Hoa ở tiểu học và THCS
    13/03/2012 15:01:57
    Bộ Giáo dục – Đào tạo vừa công bố xin ư kiến rộng răi dự thảo chương tŕnh tiếng Hoa cấp tiểu học và cấp trung học cơ sở.

    Theo dự thảo này, ở cấp tiểu học, mục tiêu hướng đến là bước đầu h́nh thành năng lực giao tiếp tiếng Hoa, trong đó chủ yếu là 2 kỹ năng nghe và nói; cung cấp kiến thức cơ bản và tối thiểu về tiếng Hoa, bao gồm ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp và thông qua tiếng Hoa có hiểu biết ban đầu về con người, cuộc sống, văn hóa của người Hoa ở Việt Nam; xây dựng thái độ ham mê học tập tiếng Hoa, tăng cường nhận biết về vai tṛ của tiếng Hoa trong đời sống cộng đồng người Hoa.

    Đối với cấp trung học cơ sở, việc dạy tiếng Hoa hướng tới củng cố và phát triển năng lực giao tiếp tiếng Hoa, trong đó chủ yếu là hai kỹ năng đọc và viết; cung cấp kiến thức cơ sở và đặc trưng về tiếng Hoa, bao gồm ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp, phong cách và thông qua tiếng Hoa mở rộng hiểu biết về con người, cuộc sống, văn hóa của người Hoa và các dân tộc anh em ở Việt Nam; bồi dưỡng t́nh cảm yêu quư tiếng Hoa, nâng cao nhận thức về trách nhiệm giữ ǵn và phát triển ngôn ngữ và văn hóa của người Hoa ở Việt Nam.

    Ngữ liệu được xây dựng theo các chủ điểm cơ bản: gia đ́nh, trường học, thiên nhiên, cộng đồng, đất nước, văn hóa dân tộc. Ngữ liệu phù hợp với tâm lư, t́nh cảm, nhận thức, thẩm mỹ của học sinh người Hoa ở Việt Nam. Nguồn ngữ liệu theo tỷ lệ 70% là của người Hoa ở Việt Nam (có điều chỉnh hợp lư theo từng lớp học).

    Học sinh hoàn thành chương tŕnh tiếng Hoa cấp tiểu học và cấp trung học cơ sở, có kết quả kiểm tra cuối cùng đạt điểm 5 trở lên được xét cấp chứng chỉ tiếng dân tộc theo quy định…

    (Theo SGGP)

  9. #9
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?

    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?
    Công sản và nền văn hóa vô đạo.
    Bảo Giang.

    Ai cũng biết, bước lễ nghĩa là bước học căn bản trong đời sống con người và thành người, nên không một trẻ em nào mà không phải trải qua thời kỳ nghiêm học này. Ở nhà th́ có cha mẹ chăm lo giáo hóa, vào lờp thi thày cô dạy dỗ , lúc vào đời th́ xă hội cảm nhận, rèn luyện thêm. Và những người được kể vào danh sách người hiền lương thường là những đứa trẻ biết chăm lo học lễ nghĩa khi c̣n nhỏ.

    Bất hạnh thay hơn một phần tư thế kỷ qua ở miền nam và hơn năm mươi năm ở đất bắc, chuyện lễ nghĩa có lẽ chỉ là một câu chuyện huyền thoại mà ít trẻ em được nghe tới.. Gọi nó là chuyện huyền thoại bởi, với tầm nh́n vô đạo của Việt cộng, học đường không c̣n là là nơi rèn luyện nhân cách con người với chiều sâu tích cực của Nhân Lễ Nghĩa Tín, Trung nữa. Thay vào đó là những bài học khai tâm vô luân của xă hội cộng sản.


    Sở dĩ tuổi thơ Viêt Nam không c̣n được học hay nghe nhắc đến Nhân Lễ Nghĩa Tŕ Tín tại nhà trường là v́ Việt cộng nắm rất vững nguyên lư sau:

    1. Mục tiêu chính của nền văn hóa nhân bản là nuôi dưỡng con người trong lănh vực trí tuệ, đạo đức và cảm tính sống để con người có thể hoàn thiện về nhân cách trong cuộc canh tân. Canh tân con người và canh tân xă hội. Theo đó, nếu các trẻ em Việt Nam được dạy giỗ về văn hóa và nhân bản , em sẽ trở thành người có nhân cách và có ḷng nhân ái, khi lớn lên, em không bao giờ bước theo Việt cộng để giết người, cướp của, bịt miệng người trước công lư và không bao giờ đấu tố bố mẹ, hành xử bất nhân với đồng loại theo gương của Hồ, của Việt cộng. Trái lại, các tội ác của Hồ phải được đưa ra trước công luận.


    2. Lễ Nghĩa là căn gốc của cuộc sống làm người. Nếu trẻ em Việt Nam được truyền dạy vễ Lễ, Nghĩa, khi lớn lên em sẽ biết hành xử công việc một cách nghĩa hiệp, t́nh người, dộ lượng. Em hiểu chữ Nghĩa trong t́nh đồng bào. Em hiểu chữ Lễ với nhân dân. Em không thể sống trong bất nghĩa để chà đạp t́nh người như Hồ như cộng. Em không thể dùng bạo lực để cướp của công của tư đổ vào túi tham tàn.. Em không thể có những hành vi hà lạm chức vụ, tham nhũng mà lại bảo đó là công lư, quy hoạch của nhà nước.


    3. Trung, Tín là khí cốt, là mạch sống của nhân loại. Nên khi trẻ em được truyền dạy chữ Trung với nứớc, chữ Tín để thủ lễ nghĩa với ngựi với đời, Em sẽ không thể trở thành loài phản bội, bán nước như Hồ, như Việt cộng. Em không thể gian dối, lừa bịp người khác. Trái lại em sẽ là tùng bách của dân tộc. là rường cột của đất nươc. Em sẽ trưởng thành trong t́nh nghĩa . Em biết thương dân yêu nước, biết bảo vệ t́nh nghĩa đồng bào, biết phát huy sức mạnh của dân tộc để bảo vệ biên cương và chủ quyền đôc lập của dân tộc. Em sẽ biết bảo vệ công lư và nhân bản. Em không bao giờ học thói xin làm nô lệ của Hồ

    Đó là những nguyên do cơ bản để cái gọi là bộ chính trị của Việt cộng ngầm giải thích tại sao, trẻ em Việt Nam khi đến nhà trường sau ngày 30-4-75 ở miến nam và sau 20-7-1954 ở miền bắc, trẻ em không c̣n đưọc tiếp nhận những bài học luân lư về Nhân Lễ Nghĩa Tín Trung là nền tảng luân lư trong đời sống của con người. Nhưng thay vào đó là những bài bất nhân bất nghĩa, phản quốc và trộm cắp của Hồ của Việt
    cộng.

    Rồi thêm vào cái chủ trương khai tâm mở trí cho trẻ bằng con đường bất nhân ấy, Việt cộng c̣n đẻ ra các tổ chức ngoại vi ép buộc trẻ em Việt Nam phải bước vào trong ṿng kiềm tỏa bất nghĩa của chúng. Hội đoàn đầu tiên chúng dùng bạo lực trấn áp tuổi thơ của Việt Nam là đội thiếu nhi quàng khăn đỏ mà chúng gọi là “ thiếu nhi bác Hồ”.
    Bài ca đầu tiên của cái hội đoàn này là: “ ai yêu bác Hồ dă nhân hơn các em nhi đồng” Dạy thế là chúng muốn bảo các em bỏ cha bỏ mẹ mà đi yêu tên dă nhân.Hồ chí Minh. Đó là một điều trái với luân thường đạo lư của Việt Nam. Bởi lẽ, cây có cội, nươc có nguồn, Trẻ Việt Nam từ ngày xưa đă đuợc dạy rằng:.”Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nươc trong nguồn chảy ra, môt ḷng thờ mẹ kinh cha cho tṛn chữ hiêu mơi là đạo con. Nay Hồ phá bỏ cái luân lư ấy mà dạy trẻ yêu Hồ, yêu cái dă nhân và vô luân của Hồ. Dạy thế là Hồ muốn trẻ thơ theo Hồ đấu cha đấu mẹ ,đấu anh đấu chị và đâu tố đông loại.

    Sự thành công của cuộc đại đấu tố trên toàn miền bắc vào nhửng năm 1955-1958 phải kể đến thành tích của những “cháu ngoan bác hồ” này. Thành viên của cái tổ chức này thường từ 8, 9 tuổi cho đến 14,15 tuổi, được cán cộng đoàn ngũ hóa, tách rời sinh hoạt với sự giáo huấn của gia đ́nh và cho chúng một thứ quyền lực gỉa tạo. Nói đến quyền lực giả tạo, nhưng biến thành sự thật nghịch lư th́ tất cả những ai đă từng
    xem The killing Fields, th́ thấy những đứa trẻ 9, 10 tuổi đă có cái quyền lực giết người do cộng sản xúi dục! Ai c̣n lại ở ngoài bắc vào những năm 1955-1958 cũng thấy đươc cái quyền lực nhi đồng này ra sao. Chúng có thể khép bất cứ một ngươi nào đó ào tội phản động, và ngươi ấy phải chết! Cộng đă dùng lực lượng này như là một lực lượng tiên phong trong các cuộc đấu tố trên đất bắc. Cùng với đội thiếu nhi ây là
    đội thanh niên xung phong. Hội chị em bị giải phóng. Rồi cộng đẩy các hội đoàn này tham gia vào tṛ chơi giết người của Hồ trong các cuộc đấu tố.Nay nếu mở lại cái danh sách này th́ làm ǵ mà ngươi ta không t́m thấy những cái tên nổi cộm như Nguyễn Minh Triết, Nông Dức Manh, Nguyễn tấn Dũng, Vơ văn Kiệt, Phan văn Khải.!.

    Và chính những đứa trẻ này đă làm nổi bật lên cái thành tích bất hảo của Hồ và Việt cộng trong những sách lược sau:

    1. Thành tích bất lễ tại tâm, chối bỏ cội nguồn:

    Đối với Nguyễn Sinh Sắc hay Hồ Sỹ Tạo, Hồ không bao giờ biết đến phận làm con làm cháu. Ngoài việc thay họ đổi tên để người ngoài đàm tiếu.. Khi c̣n sống Hồ không một lần thăm nuôi bố mẹ. Khi họ chết Hồ không một lần làm giô chạp nhớ ơn. Đây là loài phản phúc, nhưng Việt cộng lại muốn trẻ em Việt Nam phải học theo điều vô phúc này. Tệ hơn thế, chúng c̣n chủ trương dạy trẻ em Việt Nam phải thuộc nằm ḷng phương cách đấu tố bố mẹ, anh em chồng vợ và làng xóm như là những điều kiện tiên quyết khi các em muốn tham gia vào trong các công tác công quyền hay chính trị xă hội sau này.( v́ các công tác này toàn do đảng viên của chúng nắm giữ).


    2. Thành tích bất nhân bất nghĩa .

    Thành tích này của Hồ là không có đối thủ. Tất cả những cái chết bí mật trong kháng chiến, đến những cái chết của đồng bào miền bắc trong mùa hội đấu tố từ 1955-1958 và cuộc tàn sát dă man đồng bào Huế trong tết Mậu Thân đă là vinh quang cực điểm trong cái bất nhân bất nghĩa của Hồ và tập đoàn Việt cộng. Theo đó, chúng chủ trương truyền y bát lại cho trẻ em bài học tập làm kẻ bất nhân bất nghĩa này, để từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài chi có một loài bất nhân như Hồ như cộng. Nói cách khác, đạo đức làm người, đạo đức xă hội không có chỗ đứng dưới chê độ bạo tàn vô luân của Hồ của cộng.


    3. Thành tích trộm cắp, dồi trá.

    Nghề trộm cắp của Hồ qủa vĩ đại. Ngay khi ở trong tù Hồ cũng chứng minh được bản lănh của ḿnh bằng cách sang đoạt Ngục Trung Thư của người khác. Nhưng trước đó, Hồ cũng đă nổi danh trong vụ sang đoạt bút hiệu chung của nhiều nhà cách mạng kư khi viết bài trên báo là Nguyễn Ái Quốc. Hồ nhận đó là tên của Hồ, nhưng sau đó, Hồ tự biết không cướp nổi cái tên này nên đành cải đổi sang những cái tên khác kém… ái quốc nhưng đầy nô lệ tính tính như Lư Thụy, Hồ chí Minh.. Cái tên Lư Thụy th́ tôi không biết Nguyễn sinh Cung ăn căp của ai, nhưng riêng cái tên Hồ chí Minh th́ thêm một lần nữa, lịch sử chứng minh Nguyễn tất Thành có khả năng vô địch trong việc cướp sang đoạt tên của người khác.

    Ai cũng biết, Hồ chí Minh chính là bí danh của nhà cách mạnh Hồ học Lâm, người khai sáng ra Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội mà sau này, ba kẻ ṭng phạm của Lư Thụy là Phạm văn Đống, Vơ Nguyên Giáp, Hoàng văn Hoan đă theo lệnh của Lư Thụy chui vào tổ chức này và nhân lúc học gỉa Hồ học Lâm ǵa yếu th́ cướp luôn cái tổ chức này về cho Lư Thụy, và Lư Thụy ngang nhiên tiếm luôn cái tên Hồ chí Minh của nhà cách mạng Hồ học Lâm cho tiện việc sổ sách!.


    4. Thành tích bịp bợm và phản bội.

    Chúng hô hào đoàn kết rồi đi giết lén biết bao nhà cách mạng. Chúng hô hào tranh đấu dành độc lập để rồi xin làm nô lệ cho tàu và cắt đất dâng biển của tiền nhân cho tàu cộng. Chúng lừa dân đánh Mỹ cứu nước để xô đẩy cả nước vào cuộc chiến và ngày nay th́ những tên lănh đạo đầu xỏ của chúng lại uốn gối gập ḿnh xin Mỹ ban cho chút ân huệ. Thời cuộc không phải là câu chuyện để biện minh, nhưng chính cái dă tâm lừa bịp đồng bào mới chính là sách lược của Hồ.
    Lư do, chúng đă chặt đầu biết bao nhiêu nông dân, những người che chở cho chúng trong cuộc chiến ở cả miền nam lẫn miền bắc. Đây chính là ḷng phản bội vong ân của chúng.

    Theo đó, ngay khi có quyền lực trong tay, bọn Hồ và Việt cộng đă có một chủ trương làm thay đổi toàn thể bộ mặt luân lư đạo đức và văn hóa nhân bản của dân tộc bằng cách đề ra những khẩu hiệu sặc mùi máu tanh và bất nhân để ép buộc trẻ thơ Việt Nam tại miền bắc triệt để thi hành. Đó là một trong những lư do cơ bản khiến người dân đất bắc phải t́m đường di cư vào nam năm 1954. Nên có thể nói rằng, khi luân lư và đạo nghĩa của con người đă bỏ di cư vào nam, trên đất bắc chỉ c̣n trơ lại cái vô đạo của bọn Hồ mà thôi. . Nói như thế không có nghĩa là luân lư và đạo nghĩa trên đất bắc không c̣n, không có. Nhưng nền luân lư và ấy đạo đức đă bị cái bạo ngược của Hồ trấn áp, nên những cuộc vùng lên, dẫu có, cũng không làm nên một mùa xuân .

    Vụ nông dân Quỳnh Lưu là một th́ dụ của giới b́nh dân và vụ Nhân Văn Giai Phẩm là tiếng nói của lớp trí thức. Tiếc thay, không tránh khỏi cái nạn cuồng bạo của giặc Hồ,

    Rồi khi cuộc chiến tàn và miền nam bị cộng nhuộm đỏ từ ngày 30-4-1975. Miền nam yêu dầu hiền hoà không c̣n là của miền nam hiền ḥa êm đềm nữa. Nhưng gịng nước đỏ vô văn hóa và cuồng bạo của Hồ đă dần dần xâm thực, soi ṃn vào đời sống hiền ḥa của miền nam.

    Đến nay, thành qủa sau nửa thế kỷ mở trường khai phóng nền văn hóa vô luân, bất nhân bất nghĩa, nô lệ của Hồ trên đất nước ta thật là vĩ đại : Suốt từ bắc chí nam, không có lây một đảng viên cán bộ của Việt cộng c̣n đủ tính người. và nhân dân cũng phải dối trá theo mà sống. Tệ hơn thế, chúng đă mở ra một trang lịch sử ôi nhục cho ṇi giống Việt qua các hành động sau::


    1. Cướp của công, đoạt của tư.

    Có thể nói một cách không sai là: Không có một cán bộ Việt cộng nào từ cơ sở hạ tầng đến cấp trung ương lănh đạo mà không có cơ mưu tài tŕ , sở trường sở đoản về cách móc ngoặc mánh mung, cướp đoạt tài sản chung hay của riêng của nhân dân để cho vào cái túi tham lam độc ác của chúng.
    Lư luận phản chứng: Nếu không trộm cướp tham ô, tiền của ở đâu để chúng xây nhà cao cửa rộng có tiền bạc tỷ, hàng trăm triệu, hàng chục triệu đô la Mỹ để trong các trương mục ở ngoại quốc? Lương cán bộ, dầu đứng đầu cái gọi là nhà nước, cái gọi là chính phủ Việt cộng hay là chủ tịch cái Quốc Hội Chuột kia là bao nhêu mà có ngần ấy tiền của để tiêu sài và cho vào trương mục? Nếu chúng không bán đất đai tài sản của dân tộc Việt Nam cho nhà nước Trung cộng bằng cách vẽ lại biên giới th́ cũng chiếm đất công của dân tộc Việt Nam mà bán cho tư nhân để lấy tiền chia chác cho nhau.

    Chúng đă thực hiện kế hoạch này tại nhiều nơi, và dĩ nhiên, khu đất qúy như vàng của quốc gia, mà miền nam dành ra để lập thành Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa cũng sẽ không có ngoại lệ. Nghĩa là, chúng cũng sẻ đất buôn bán để lấy tiền chia chác cho nhau mà thôi. Tôi thách chúng dám chứng minh điều tôi viêt này là sai.)

    2. Gian dối vô đạo. Cái xă hội do Việt cộng tổ chức và lănh đạo hơn sáu mươi năm ấy không c̣n biết đến chữ đạo đức của con người cũng như đạo đức của xă hội là gi. Điều này không phải tôi tự gán ghép cho chúng, nhưng chính Trần quốc Thuận, một trong những phó chủ nhiệm cái gọi là Quốc Hội của Việt cộng đă công bố điều này vào tháng 10-2006. là:

    Trích: “ Cơ chế này (VC) sinh ra nói dối hàng ngày. …. Cơ chế này này đang tạo ra kẻ hở cho tham nhũng vơ bét tiền của của nhân dân và của nhà nước…. Chúng ta đang phải sống trong một xă hội mà người ta phải tự nói dối nhau mà sống…Nói dối hàng ngày nên thành thói quen, thói quen lập lại nhiều lần thành “đạo đức”, mà cái “đạo đức” ấy rất mất đạo đức…, (nhưng nó là đạo đức của xă hội Việt cộng). hết trích.


    Điều Trần quốc Thuận công bố hoàn toàn phù hợp với cuộc sống của đảng và nhà nước Việt cộng nói riêng và xă hội Việt Nam hôm nay phải buộc theo, nói chung.. Bởi v́, tư cách từ tên đứng đầu cái gọi là nhà nước ấy cho đến tên đoàn đảng viên hạng bét của chúng cũng đều có những lời nói và hành động rập khuôn với nhau:

    Trước hết, hăy xem Nguyễn minh Triết, tên đứng đầu cái gọi là nhà nước Việt cộng kia đă lập được những kỳ công lẫy lừng nào trong sự nghiệp làm nô lệ của hắn và của Việt cộng khi y đi du thuyết ở tây phương:

    -Thứ nhất, trước khi đến xứ người, Triết đă học nằm ḷng gương của Hồ khi sang Pháp và của những tên đi trước là Kiệt, Khải, Dũng, nên Triết cũng chỉ xin được đi vào bằng cửa hậu là đạt yêu cầu. Điều này đă chứng minh khi Triết sang Mỹ..

    -Thứ hai: Suốt cuộc hành tŕnh đi du thuyết ở Hoa Kỳ, Triết đă hănh diện và nói được một câu để đời trước dân biểu nghị sỹ Hoa Kỳ: “Các ông hăy vào đi, ở Việt Nam có nhều gái đẹp!”

    Qủa thật, có trách Triết th́ cũng bằng thừa, v́ đây chính là thế hệ đầu tiên trưởng thành trong cái ḷ đạo tạo vô văn hóa của Việt cộng do Hồ chủ trương V́ những người lớp tuổi của Triết, gọi là những kẻ lănh đạo của Việt cộng ngày nay có lẽ đểu sinh sau năm 1930. Theo đó, chính Triết cũng không biết đến chữ nhân phẩm và đạo đức con người và đạo đức của xă hội là ǵ nên mới phát biểu láo lếu như vậy. Có người bảo
    tôi, bạn đừng trách hắn, biết đâu ông ta nói bằng kinh nghệm của.. nhà, của đảng th́ sao? Tôi trả lời rằng, th́ càng chứng minh nó không hiểu biết một tư nào về quan điểm đạo đức của xă hội đúng như Trần quốc Thuận đă nói trước đây. Bởi lẽ, hăy đem câu nói này của Triết ra so xánh với câu nói này của một tên dắt mối ở ngă ba chú Ía hay phố Khâm Thiên xem ai có tư cách hơn ai?

    Trước hết, luận về người dắt mối cho gái ở ngă ba Chú Ía, (gần cửa hậu vào bộ TTM /QLVNCH và trước khi đến Tổng Y Viện Cộng Ḥa, nơi mà Việt cộng hồ hởi đặt một tấm h́nhcủa Hồ với một bàn tay xoè ra như có ư trả gía là 500 đồng!) Nếu anh ta mời chào khách đi đường và bảo rằng: “dô di anh, ở trong này có nhiều em đẹp lắm”. Th́ đây có thể là một sự thật, dù là một sự thật phũ phàng. Tuy nhiên cái khả tín trong câu nói là có và anh ta cũng có nói thật. Và nghề của anh ta không biết làm ǵ hơn ngoài việc mời chào và nói câu này!

    Nay Triết lập lại “ dô đi các ông, ở Việt Nam có nhiều gái…” th́ cũng là câu mời chào của hàng ma cô dắt mối, không hơn không kém. Và chính cuộc viễn du của Triết cũng chỉ để lại mỗi câu nói này với khách ngoại cuộc. Tuy thế, nếu đem phân tách, câu nói của Triết chỉ có một phần nhỏ là sự thật c̣n đa phần là láo lếu., không có thật. Ấy là chưa kể đến phần vô đạo, bất nhân bất nghĩa trong câu nói ấy. Bởi v́, nó đă nhục mạ nhân phẩm người phụ nữ Việt Nam, trong đó có cả mẹ, mẹ vợ chi em con gái của Triết. Triết hạ nhục những ngướ này v́ chữ “ gái” Triết chỉ nói chung chung, không khoanh vùng, địa điểm và khi nói chung chung th́ người ta sẽ hiểu là “ gái “ trong ư tưởng của Triết sẽ bao gồm cả những người này. Về điểm này, Triết thật xứng đáng là cháu ngoan bác Hồ đấy! Nhưng với xă hội th́ h́nh ảnh và câu nói này của Triết không c̣n ǵ đáng khinh bỉ hơn! Ấy là chưa kể đến điều y láo lếu bảo rằng:
    Việc xử LM Lư đă được Ṭa Thánh Vatican va Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đồng thuận. Nói th́ như thế, nhưng xét cho cùng, đời của một tên dắt mối cũng khó mà nói được một câu khá hơn câu ây!


    Chỉ tội cho thân phận phụ nữ Việt Nam dưới thời Việt cộng. Ở trong nước th́ bị chủ tịch nhà nước Việt cộng làm ma cô dắt mối cho người ngoài vào hành lạc. Khi khách không đến, chúng không thỏa ḷng lang dạ sói nên thay nhau đưa biết bao phụ nữ đi làm nô lệ t́nh dục cho hầu khắp nới trên thế giối với chỉ một mục đích, kiếm tiền chia nhau!


    Trời cao liệu có thấy được nỗi tang thương này của dân Việt hay không?. Nên, có thể nói một cách không sai lầm là, qua câu mời chào này, tư cách của Triết, một tên đứng hàng thứ hai, thứ ba trong đảng, và đứng đầu cái gọi là guồng máy nhà nước Việt cộng, c̣n thua kém xa tư cách của một tên dắt mối ở ngă ba Chú Ía!


    Nếu thượng vàng, lănh đạo của Việt cộng đă thể hiện tích cực tư cách không hơn một tên ma cô, dắt mối cho gái, th́ đàn em của chúng, những cán hạng gộc, hạng trung và hạng bét có khi nào hơn được cấp trên.? Ở đây, hăy dùng ngay một th́ dụ vào ngày 20-3-2007 ở Huế th́ có thể chứng minh được toàn bộ cái thượng vàng hạ cám của chúng đều lưu manh và bạo ác giống nhau. Dụ người không được th́ chúng bịt mồm. H́nh ảnh LM Nguyễn văn Lư bị chúng bức ép ra toà và bịt miệng kia có đủ sức chứng minh cho thế giới về cái man rợ của chúng hay chưa? Phần tôi, tôi tin là nhân loại sẽ không bao giờ quên được cảnh dă man của loài giặc Hồ này. Chúng giống như một lũ dă nhân trước ống kính của thế giới, chúng làm ô nhục cả vong linh Tiền Nhân của ṇi giống Việt:

    Theo đó, tôi dám viết rằng: Bao lâu lũ giặc Hồ c̣n thống trị trên đất nước Việt, bấy lâu dân tộc Việt Nam không có được một niềm an vui. Bởi v́, không bao giờ có người cộng sản tốt và bởi v́:.:

    - Trường học ngoài cái chủ trương vô đạo của Hồ, của cộng, nơi ấy c̣n là nơi để những tên đạo tặc Việt cộng đóng vai thầy cô tác yêu tác quái trong chính những bài báo chúng đưa ra để đánh đấm nhau, mà chúng gọi là : Thầy đi gạ t́nh của tṛ để đổi lấy điểm.

    -Công nhân hăng xưởng, cơ sở hành chánh th́ bị lănh đạo tổ chức đưa các nữ công nhân trẻ, dễ nh́n đi xa để “ kinh qua… học tập riêng với lănh đăo để được tăng lương vào ngạch.

    -Ngay trong tôn giáo cũng bị chúng soi ṃn, móc ngoặc, cài đặt người vào để ḥng lũng đoạn làm chỉ huy. Tuy chúng chưa thành công trong lănh vực này, nhưng ít nhiều đă để lại những chia rẽ cho hàng ngũ trong tôn giáo..
    - Xă hội. Bước ra khỏi cửa không t́m được một lời nói thật. Bước vào trong cửa, t́m được một câu nói thật qủa là hiếm hoi!

    - Công lư: Trộm cướp là lănh đạo, chỉ huy từ trung ương đến địa phương, khiến nhân dân thành dân oan tràn trên b́nh diện cả nước?

    - Chính trị. Hồ- cộng nêu khẩu hiệu:“ nhân dân làm chủ, nhà nước quản lư và cán bộ là đầy tờ “ th́ đầy tờ ngồi trên cổ nhân dân, thét roi bạo hành công lư và tiền của tài sản của nhân dân của đất nước th́ chui ḷn vào những cái túi tham ác của đảng viên từ trung ương tới địa phương.


    Cụ Tú ơi: cụ hỏi đúng lắm: “Có đất nào như đất ấy không? Thưa cụ có ạ. Đất Việt Nam khi bị loài giặc Hồ thống trị. Theo đó, muốn xây dựng lại quê hương Việt Nam trong đạo lư và phú cường, Chúng ta không c̣n một chọn lựa nào khác ngoài sách lược:

    1. Phải triệt hạ toàn bộ những chiêu bài, tàn tích vô đạo của Hồ của cộng đă và sẽ đem ra chiêu dụ.trong học đựng, xă hội, tôn giáo và chính trị.

    2 Phải đánh bật tận gốc rễ những tư tưởng nửa mùa, đi hai hàng:. Cộng nay đă chết, cộng nay đă thay đổi. Liên kết với cộng để diệt cộng, Nương cộng cứu dân bớt khổ..
    Đây chỉ là những mánh mung của hoạt đầu chính trị, không phải là tư tưởng chân chinh muốn xây dựng lại một Việt Nam trong Tự Do, Dân Chủ và Phúc Lợi cho dân tộc. Chính Liên Sô và các nước đông âu đă có quyết tâm triệt để này. Họ đă thành công. Bởi v́.

    Đường Chúng Ta Đi là đường Tự Do,
    Là đường Dân Chủ, đường Công Lư
    Là đường Nhân Bản, đường Phúc Lợi toàn dân.

    Đường Chúng Ta Đi có tổ tiên, có ṇi giống.
    Đường Chúng Ta Đi là đường khoan dung, đường nhân hậu

    Ta đi trên đường chính nghĩa, Hồ yêu tà đạo
    Ta đi bảo vệ sự sống:, Hồ đua tranh giết người
    Ta sống hữu thần., Hồ vô tín ngưỡng,
    Ta xây tín nghĩa, Hồ diệt t́nh người.
    Ta đường ngay thẳng, Hồ mê gian trá.
    Ta v́ công lư, Hồ sống lừa bịp.
    Ta học làm người, Hồ theo nô lệ.
    Ta người trung hậu, Hồ loài phản trắc…
    .
    Hôm nay diệt Cộng diệt Hồ,
    Ngày mai công lư đến cho mọi người.



    Bảo Giang

  10. #10
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Việt nam công khai là Giao Chỉ Quận?
    Mới há miệng gọi đồng chí lạ của đảng ta là kẻ cướp th́ đă bị đảng ta bịt mồm




    Gỡ bài này xuống! (dạ thưa đă gỡ)
    Không thể măi lịch sự với kẻ cướp!

    “Khi có tên cướp đột nhập vào nhà cướp tài sản. Nếu không đủ sức và không thể nện cho tên cướp một trận, tôi sẽ báo cơ quan công an đến can thiệp, giải quyết theo pháp luật”... Một bạn đọc đă gửi ư kiến như trên sau khi đọc bài “Trung Quốc lộ rơ mưu đồ xâm phạm Hoàng Sa”, đăng trên báo điện tử Người Lao Động ngày 5-11.

    NLĐO - Bài báo đă thu hút hơn 9.000 lượt người truy cập, gần 500 bạn đọc đă gửi ư kiến, bày tỏ thái độ của ḿnh trước việc Trung Quốc liên tiếp vi phạm chủ quyền biển đảo của Việt Nam, thực hiện các mưu đồ biến đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa thành cái gọi là thành phố Tam Sa. Với nhiều bạn đọc, hành động ngang ngược trên chẳng khác nào của một kẻ cướp.

    Phần lớn ư kiến bạn đọc cho rằng, chúng ta đă, đang và sẽ tiếp tục đường lối ngoại giao mềm mỏng nhưng kiên định trong giải quyết tranh chấp về chủ quyền với Trung Quốc. Nhưng chúng ta càng mềm mỏng Trung Quốc càng lấn tới. Với thái độ bức xúc, bạn đọc Vũ Bằng cho rằng: “Không phải đến bay giờ Trung Quốc mới lộ rơ mưu đồ xâm phạm Hoàng Sa. Thực tế năm 1974 Trung Quốc đă đánh chiếm Hoàng sa rồi. Chẳng những xâm chiếm Hoàng Sa, Trung Quốc c̣n đánh chiếm một số đảo, băi đá ngầm Trường Sa của ta và c̣n tuyên bố thành lập cái gọi là thành phố Tam sa với ư đồ trong tương lai sẽ thôn tính nốt các đảo c̣n lại trong quần đảo Trường Sa của Việt Nam”. Bạn đọc Dang nói thêm: “Từ ngàn năm, dân tộc Việt Nam có bao giờ đuợc sống yên ổn với người láng giềng phương Bắc? Lịch sử c̣n đó, bao nhiêu cuộc chiến tranh xương máu bảo vệ đất nước vẫn c̣n đó”.


    Giữ ǵn chủ quyền biển đảo ở đảo Sinh Tồn Đông. Ảnh: Huỳnh Nga

    Nếu search vào google tên “thành phố Tam Sa”, chỉ trong 0,39 giây sẽ cho ra 4,1 triệu kết quả, ngược lại “đảo Phú Lâm” là 4,67 kết quả và “Hoàng Sa” là 13,6 triệu kết quả. Hầu hết các kết quả trên đều chỉ dẫn đảo Phú Lâm hay quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền Việt Nam. Trên thực tế, lịch sử hai nước cũng như các tài liệu có giá trị quốc tế cũng đă chứng minh quần đảo Hoàng Sa, trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam chứ không phải Trung Quốc. Như vậy, cái gọi là thành phố Tam Sa rơ ràng chỉ là một thành phố “chui”, không có giá trị pháp lư quốc tế. Trớ trêu thay, Trung Quốc với “đường lưỡi ḅ” do ḿnh tự vẽ đang mưu đồ biến tất cả các vùng tranh chấp trên biển Đông thành cái của riêng ḿnh.

    Dù nhận thức rơ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam nhưng mọi người dân Việt Nam yêu nước đều hiểu rằng giải quyết tranh chấp với Trung Quốc không đơn giản như cách xử của chủ nhà với một kẻ cướp. Đây là quá tŕnh đấu tranh lâu dài và quan điểm của Chính phủ, Nhà nước Việt Nam là nỗ lực ngoại giao để buộc Trung Quốc tuân thủ luật pháp quốc tế, thực hiện nghiêm túc Thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản giải quyết vấn đề trên biển, Tuyên bố về ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC) kư năm 2002 giữa ASEAN và Trung Quốc.

    "Chúng ta có ḷng tự tôn dân tộc. Chúng ta không thể măi “lịch sự” với kẻ cướp vào nhà ḿnh". Đó là lư do mà nhiều bạn đọc cho rằng Việt Nam cần phải có những hành động thực tế, mạnh mẽ hơn.
    Duy Quốc

    Thứ Ba, 06/11/2012 11:13

    Nguồn nguyên thuỷ trước khi bị gỡ:

    http://nld.com.vn/20121106111317548p...op.htm

    ____________________ _________

    Ghi chú thêm bởi Dân Làm Báo:

    - Bài báo (“Trung Quốc lộ rơ mưu đồ xâm phạm Hoàng Sa”) đă thu hút hơn 9.000 lượt người truy cập: NLĐO có thể gửi bài cho Danlambao. Ở đây lượng truy cập cho những bài "cướp bóc" kiểu này trung b́nh có hơn 10.000 trong 1 ngày và không bị người ta hành sách, tháo ra gỡ xuống.

    - Với nhiều bạn đọc, hành động ngang ngược trên chẳng khác nào của một kẻ cướp: nhiều bạn đọc là may, cả nước từ dân cho đến đảng viên quèn cũng gọi chúng - Trung Quốc - là thằng ăn cướp. Chỉ có đảng ta là KHÔNG!. Trăm lần KHÔNG! Ngàn lần KHÔNG! Vạn lần KHÔNG! Triệu lần KHÔNG! Tỷ lần KHÔNG!

    - Bạn đọc Dang nói thêm: “Từ ngàn năm, dân tộc Việt Nam có bao giờ đuợc sống yên ổn với người láng giềng phương Bắc? Lịch sử c̣n đó, bao nhiêu cuộc chiến tranh xương máu bảo vệ đất nước vẫn c̣n đó”: NLĐO coi chừng mà bảo vệ tính mạng cho bạn đọc Dang! Cái này là nói sai quan niệm của đảng ta về quan hệ Việt Trung - c̣ng số 88 đang chờ!

    - Đăng chi tấm ảnh Chủ quyền của quốc gia là bất khả xâm phạm. Thấy mà nhục và éo le. Bởi v́: đă bất khả th́ sao lại bị cướp. Không lẽ đảng và nhà nước đem dâng à! Đừng trả lời lớn quá coi chừng thằng em 88.

    - Dù nhận thức rơ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam nhưng mọi người dân Việt Nam yêu nước đều hiểu rằng giải quyết tranh chấp với Trung Quốc không đơn giản như cách xử của chủ nhà với một kẻ cướp. Đây là quá tŕnh đấu tranh lâu dài và quan điểm của Chính phủ, Nhà nước Việt Nam: đúng quá! đúng quá! nó là kẻ cướp nhưng ḿnh đừng đối xử với nó như kẻ cướp. Nó cướp th́ cứ cướp, ḿnh cứ đấu tranh lâu dài. Nó căng bảng Tam Sa th́ căng, ḿnh cứ căng mồm ra mà nhỏ nhẹ em phản đối. Đảng ta tài thật! Viết được câu này chắc bác phóng viên phải cong cả cái lưng. Thế mà các đồng chí ta vẫn lạnh lùng kêu gỡ xuống.

    - "Chúng ta có ḷng tự tôn dân tộc. Chúng ta không thể măi “lịch sự” với kẻ cướp vào nhà ḿnh": tại sao không? Lịch sự với giặc (cướp) và... bất lịch sự với dân là truyền thống của đảng ta mà. Đây là quá tŕnh đấu tranh (lịch sự) lâu dài và quan điểm của Chính phủ, Nhà nước Việt Nam. Rơ!?

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 46
    Last Post: 27-01-2013, 12:25 AM
  2. Replies: 2
    Last Post: 04-12-2011, 11:34 AM
  3. Luật của diễn đàn như thế nào về việc đem pm ra công khai ?
    By Gánh Hàng Hoa in forum Hộp Thư Liên Lạc
    Replies: 24
    Last Post: 28-09-2011, 07:27 PM
  4. Video: Lễ Khai Mạc Đại Học Hè Phật Giáo 2011
    By Sydney in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 0
    Last Post: 01-07-2011, 10:13 PM
  5. Thông báo Ngày Khai giảng Đại học Hè Phật giáo
    By PhanThanhKhai in forum Thông Báo Cộng Đồng
    Replies: 0
    Last Post: 13-05-2011, 12:15 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •