Khi những ngày tháng Tư đen cận kề, những người Việt hải ngoại chúng ta lại bồi hồi nhớ lại những sự kiện đă xảy ra cách đây 37 năm. Đó là sự kiện Việt Nam Cộng Ḥa sụp đổ và Hoa Kỳ, đồng minh mà chúng ta coi là thân thiết, chí cốt đạp bỏ chúng ta không chút thương tiếc. Họ trốn chạy trên những chiếc tàu ngoài đại dương, mặc kệ cho số phận và tương lai của vài chục triệu người từng đồng ḷng sát cánh bên họ chống lại làn sóng Cộng sản tràn xuống Đông Nam Á.
Một chiếc trực thăng UH-1H của Quân lực VNCH bị đẩy xuống biển để lấy chỗ đậu cho phi cơ Hoa Kỳ
Đâu rồi những lời nói mỹ miều về một VNCH là tiền đồn của Thế giới tự do, những lời hứa hẹn bùi tai khi bắt ép chúng ta kư hiệp định Paris 1973 với Cộng sản. Tất cả chỉ là sự PHẢN BỘI.
Ngày 5 tháng 3 năm 2012, “đồng minh” Hoa Kỳ tiếp tục đạp bỏ những yêu cầu khẩn thiết về nhân quyền (theo tiêu chuẩn họ đặt ra) của chúng ta đối với Việt Nam. Hơn 130 ngàn chữ kư của chúng ta không làm họ quan tâm, cứu xét.
Trái lại, họ thoái thác trách nhiệm, cử nhân viên cấp thấp, không có quyền quyết định về vấn đề Thương mại, Nhân quyền để tiếp đón, nhận Thỉnh nguyện thư rồi nói những điều chẳng liên quan đến nội dung chính mà chúng ta đ̣i hỏi là Nhân quyền và các biện pháp trừng phạt kinh tế Việt Nam.
Người Việt hải ngoại chúng ta lại bị PHẢN BỘI một lần nữa. Cảm giác này c̣n đau đớn hơn lần đầu tiên rất rất nhiều.
C̣n tiếp...
Bookmarks