Giáng Sinh, mùa của sự yêu thương, mùa của những nguyện ước tốt đẹp cho cuộc đời, cho người thân yêu...
Không khí chào đón Noel ở Praha ngay từ giữa tháng mười một đă trở nên tưng bừng, nhộn nhịp. Diện mạo các nhà thờ được trang hoàng lộng lẫy. Chỉ c̣n ít ngày nữa thôi, những giáo đường cổ kính này sẽ rộng cửa với những người mộ đạo cùng đón mừng thời khắc Chúa giáng sinh.
Bước ra cửa thấy phố phường nhộn nhịp, kéo vội chiếc khăn quanh cổ mà vẫn không khỏi rùng ḿnh trước cái lạnh se sắt. Giáng Sinh đang rộn ràng đang gơ cửa.
Dù là người có theo Công giáo hay không th́ nhiều người cũng muốn được ḥa ḿnh vào ḍng người hướng về các nhà thờ, quảng trường lớn để được nghe tiếng chuông yên b́nh mà ḷng tràn đầy cảm xúc. Nào đây thông xanh, kia máng cỏ, hang đá, ngôi sao,... dù biết rơ nhưng mỗi năm vẫn mang cảm giác bồi hồi đến lạ. Những cây thông mang màu xanh vĩnh cửu, vững chăi đứng kiêu hănh với chiếc áo đính quả châu, kim tuyến, ánh điện lộng lẫy, huyền diệu. Dưới nền trời đen thăm thẳm, nó tượng trưng cho niềm hi vọng và sức sống mănh liệt vươn lên.
Trời mưa rả rích, ngỡ tưởng Giáng Sinh sẽ thiếu đi sự tinh khôi, trắng trong của tuyết, nhưng không, càng cận kề ngày thánh tuyết càng rơi nhiều. Mưa tuyết rơi như muốn giũ hết bụi bẩn trần gian, những bông tuyết to xoay vần trong gió, bay trong trần thế bao la. Thật không ngoa khi nói Giáng Sinh là mùa thiêng liêng nhất trong năm, đó không chỉ ngoài ư nghĩa mà c̣n là những t́nh cảm chân thành, những lời chúc tốt lành người ta dành cho nhau. Dù ở bất cứ nơi đâu, Paris tráng lệ hay Moskva tràn đầy băng giá, h́nh ảnh Giáng Sinh có ở khắp mọi nơi, ánh sáng của những ngọn đèn, những ngôi sao lấp lánh như thắp lên một nguyện ước cho năm mới an lành. Cái giá lạnh của mùa đông đến tê cứng được sưởi ấm bằng sức màu và ngọn đèn Giáng Sinh đẹp đến nao ḷng. Có ai lại không bị mê hoặc bởi những màu sắc lung linh, huyền ảo. Từ làn hương thơm cùng ánh sáng đó khiến ta như mơ về một đêm Giáng Sinh đầm ấm đến những ḷ sưởi nghi ngút khói đính những chiếc tất đỏ tinh nghịch.
Thật kỳ diệu làm sao khi hôm qua tuyết chưa rơi mà sáng mai thức dậy trời đất trắng một màu những mịn màng, đường phố như những dải lụa tít tắp mềm mại nối về phương xa. Đám trẻ lại háo hức viết thư cho ông già Nô-en, tin rằng trong năm qua ḿnh là một đứa trẻ ngoan và sẽ được ban thưởng món đồ chơi yêu thích. Một số đưa cho bố mẹ, một số thích thú dán tem gửi đến tận Bắc cực xa xôi, hi vọng những chú tinh tinh sẽ đem lời thỉnh cầu của ḿnh đến với ông già Nô-en. Và rồi, hí hửng về nhà chọn những bít tất đỏ treo dưới ḷ sưởi, thao thức chờ đến nửa đêm để được gặp ông già Tuyết.
Nhưng từ đâu lại bắt nguồn niềm tin như thế nhỉ? Tương truyền rằng, nhà kia có ba người con gái trẻ đến tuổi lập gia đ́nh, nhưng không có chàng trai nào yêu thương v́ gia cảnh quá nghèo. Đức giám mục Myra rất thương xót nên đă ném những đồng tiền vàng xuống ống khói nhà của ba cô gái. Những đồng tiền vàng rơi từ trên nóc nhà xuống đúng các đôi bít tất mà các cô treo hong bên ḷ sưởi. Khỏi phải nói các cô gái đă vui mừng như thế nào. Họ đă có được cơ hội để thực hiện ước nguyện của ḿnh. Câu chuyện thần kỳ kia được lan truyền đi khắp nơi, ai ai cũng muốn ḿnh trở thành người may mắn nên đều bắt chước ba cô gái, treo bít tất bên ḷ sưởi để hi vọng nhận được quà. Người lớn nhân cơ hội này tặng quà cho các em với mong muốn các em sẽ ngoan ngoăn và học giỏi hơn. Từ đó có tục trẻ em treo bít tất cạnh ḷ sưởi để nhận quà như ước mờ từ ông già Nô-en.
Thời nay, ít ai c̣n tin vào sự hiện hữu của ông già Tuyết, nhưng không nhà nào không có h́nh ông già phúc hậu mặc bộ đồ màu đỏ, trên vai vác túi quà thần kỳ cho trẻ em. Không nhà nào không có cây thông và không ai không mong muốn trong đêm Giáng Sinh diệu kỳ sẽ được hưởng t́nh thân yêu đầm ấm, quây quần bên gia đ́nh của ḿnh.
Thời điểm này, tại hầu hết khắp các châu lục đều rộn ràng vui đón Giáng Sinh. Nhưng không phải gia đ́nh nào cũng được hưởng niềm vui như thế. Nhất là với những người Việt Nam xa xứ. Đứng trên phương diện kinh tế th́ đây là mùa làm ăn được nhất trong năm cho nên tất cả đều cố gắng làm việc thật nhiều. Bôn ba, trăn trở với những mưu sinh thường nhật, vật lộn với hàng hóa dường như Giáng Sinh mọi năm với họ không để lại dấu ấn ǵ đặc biệt. Có chăng cũng chỉ là những món quà xă giao, những vật chất mà người ta thường gọi là “ đồ trả nợ”. Thật buồn biết bao! Và thấy khóe mắt cay cay khi có những lúc người bản xứ đang xum họp bên gia đ́nh, nhấp những chén rượu thơm nồng th́ người Việt ḿnh vẫn đang lúi húi dọn những sọt hàng dang dở. Khuôn mặt khắc khổ hằn nét u sầu v́ mùa làm ăn thất bát, bàn tay chai sạm rỉ máu nứt toác v́ cái lạnh như cắt vào da thịt. Mong sao năm nay sẽ có “ Giáng Sinh trắng”, cho tuyết rơi vào đêm thiêng liêng, cho mọi nhà vui mừng sum họp, cho những gương mặt hân hoan, cho những ánh mắt lấp lánh t́nh yêu thương. Thời khắc Chúa giáng trần, vạn vật lặng yên, lắng nghe, lắng nghe, tin phước lành gơ cửa muôn nhà...
Mùa Giáng Sinh 2008
Nguyễn Minh Chi - CH Séc
(theo TTM)
( nguon : Vietinfo )
Bookmarks