:
Họ là ai ?
http://www.lichsuvn.info/forum/showthread.php?t=4830 11-05-2008
một Việt kiều/ Vietmedia
04 tháng 4, 2010
LTS: Những bài viết sau đây được đăng trên Diễn Đàn Lịch Sử trong năm 2008, nhưng cho đến nay nội dung vẫn c̣n tính cách thời sự của nó. Tác giả bài thứ nhất là một Việt kiều, có lẽ đă chứng kiến và chịu đựng trong thời gian lâu dài nhiều cảnh trái tai gai mắt, nghịch với tâm lư thường t́nh của t́nh yêu quốc gia dân tộc. Những uất ức đă làm cho người viết không c̣n xem những đối tượng là những đồng bào đồng chủng như b́nh thường được nữa. Ṭa soạn xin phép được thay thế chữ "chúng" thành chữ "họ" để các bạn đọc không ở cùng t́nh huống dễ thông cảm hơn. (SH)
“SÁNG KIẾN” của “MATTHEW TRẦN”....
một nhân sĩ chống Cộng hàng đầu ở hải ngoại
Hăy đánh sụm nền kinh tế Vietnam
Muốn có tự zo, zân chũ cho người zân Vietnam, chúng ta făi dánh sụm nền kinh tế cũa csVN bằng cách:
- Không xự zụng, tiêu thụ hành hóa zo Vietnam săn xuất.
- Tẫy chay các nhà hàng, chợ búa tiệm buôn nhập căng hàng hóa Vietnam
- Không zu lịch Vietnam.
- Không dầu tư tại Vietnam.
- Không chuyễn tiền về Vietnam -- nếu cần -- chĩ chuyễn giới hạn dễ giúp gia d́nh mà thôi.
- Không xài Vietnam Airlines.
Dó là những nỗ lực mà chúng ta dă dề ra từ trước dến nay.
Matthew Trần
Bài 1:
Thế giới này hằng ngày từng xảy ra biết bao nhiêu điều kỳ quặc. Nhưng dù có kỳ quặc đến đâu rồi người ta cũng sẽ lư giải được nó.
Nhưng có điều kỳ quặc lạ lùng mà hơn 30 năm qua nguời ta không thể hiểu và lư giải được.
Điều kỳ quặc ấy nằm ở chính cộng đồng người Việt ở hải ngoại.
Trong cộng đồng tha hương này, nổi lên những phần tử cặn bă mà người ta đến nay người ta vẫn chưa biết đặt tên chính xác cho họ là ǵ.
Họ là người Việt Nam nhưng họ không bao giờ muốn đất nước của họ mạnh lên. Mong ước của họ là quê hương họ măi măi lầm than đói khổ để họ c̣n lư do, c̣n danh nghĩa để mà đi chống Cộng.
Họ luôn mong quân đội ngoại bang xâm lược, chiếm đóng đất nước họ để lật đổ chính quyền mà họ thù ghét, và cũng để họ tham gia đánh ké. Nghe tin quê hương bị xâm lăng là ḷng họ như mở cờ, họ vui như trẩy hội, v́ có thêm 1 vụ để chửi VC. Họ chỉ mong có ngày quân giặc chiến thắng để họ theo đóm ăn tàn.
Họ lồng lộn ngăn cản đồng hương của họ mua hàng của chính đồng bào của họ ở quê hương họ làm ra bằng giọt mồ hôi của họ.
Họ tấn công đồng bào và những nghệ sĩ Việt chỉ v́ họ muốn về thăm quê.
Họ quyết liệt ngăn cản đồng hương của họ gửi tiền về quê nhà giúp người thân ruột thịt với những phong trào "không gởi tiền về VN làm giàu cho VC".
Họ chống đối những nghệ sĩ từ quê hương họ đến để phục vụ đồng bào ḿnh ở xứ người.
Họ lồng lộn lên khi thấy đất nước của họ ngày càng thịnh vượng, họ như điên như cuồng khi các nước trên thế giới càng ngày càng kính trọng đất nước họ.
Họ t́m mọi cách phá hoại để đất nước họ không vào đuợc WTO, nghĩa là họ muốn dân nó suốt đời đói nghèo lạc hậu, nước nó không hội nhập được.
Họ hô hào chống lại việc đất nước họ được thế giới tín nhiệm vào Hội Đồng Bảo An Liên Hợp Quốc. Họ mong đất nước họ muôn đời nhược tiểu, vô danh tiểu tốt, không ai biết đến.
Nhưng họ lại rất miệt mài chăm chỉ vạch lá t́m sâu, bới móc những khiếm khuyết của đất nước họ để chửi bới, lăng mạ, nguyền rủa, gào rống.
Ngay cả đồng hương họ trên đất người này, nếu có ai ngợi ca sự phát triển của quê hương ngợi ca những điều tốt đẹp của quê hương họ là họ t́m cách bóp cổ bịt miệng, biểu t́nh chống phá.
Họ đem bom vào VN, âm mưu khủng bố các lănh sứ quán VN. Mưu đồ gây rối loạn, bất ổn t́nh h́nh xă hội của Tổ quốc họ.
Họ xuyên tạc t́nh h́nh quốc gia họ, và nài nỉ, khóc lóc, mếu máo, xin xỏ với quan thầy để cô lập, cấm vận, tuyệt giao với nước của họ, không c̣n quan hệ ngoại giao với nước của họ.
Họ tuyên truyền, xuyên tạc, nói xấu đất nước họ, bôi đen bôi bẩn bôi nhọ đất nước họ. Họ kêu gào đ̣i đồng hương họ không được về làm ăn ở đất nước của họ. Không được về VN, không được về VN kinh doanh, đầu tư. Họ bịa đặt ra những thông tin tiêu cực và thổi phồng lên những tiêu cực có sẵn, 1 nói làm 10, để tạo cảm giác sợ hăi lên đồng hương của họ, làm cho họ sợ thất bại, nghi ngờ, mà bỏ dự tính về VN làm ăn.
Nhưng họ lại hết đội lốt thầy tu, đội lốt tôn giáo rồi lại đội lốt dân chủ, đội lốt nhân quyền, đội lốt tự do. Họ tự xưng là những "nhà bất đồng chính kiến".
Họ tự phong cho họ là những "nhà đấu tranh dân chủ". Họ mạo xưng, mạo danh dân chủ, tự nhận ḿnh là dân chủ. Trong khi chính họ mới là những kẻ phá hoại dân chủ, phản dân chủ, phi dân chủ, chống dân chủ, độc tài trong cộng đồng của họ.
Họ mạo nhận là những nhân vật đang "đấu tranh nhân quyền", là những "nhà dân chủ", "nhà hoạt động dân chủ", "hoạt động nhân quyền". Họ lợi dụng dân chủ, nấp bóng nhân quyền, nấp trong vỏ bọc "tự do" để mà quậy phá đất nước. Họ nấp dưới b́nh phong "dân chủ" để phá làng phá xóm. Họ lạm dụng danh nghĩa "nhân quyền" để phá hoại đất nước, nhận tiền của nước ngoài, thông đồng với ngoại bang, toa rập với các thế lực bên ngoài, mưu đồ bất chính, dụng ư thiếu lương thiện, ư đồ phản loạn.
Người ta sẽ không bao giờ hiểu nổi tại sao họ lại hành xử như thế, v́ trên thế giới này không có sinh vật nào hành xử giống như họ.
Có thể người ta sẽ nghĩ đến là họ là bọn dở hơi, hay họ điên, nhưng không, họ không phải là những kẻ điên, họ vẫn rất tỉnh táo, rất tinh ranh, rất gian manh, rất ba que xỏ lá. Họ là bọn lừa đảo chuyên nghiệp, có vô số cách lừa gạt đồng hương để lấy tiền chống lại quê hương họ. Họ rất biết nịnh bợ những ai từng là kẻ thù của đất nước họ để họ bợ đỡ cúi ḷn mà chống lại quê hương họ. Họ rất biết kích động, khích bác, dụ dỗ những người bất măn trong nước để đi theo họ chống lại quê hương của họ, tự biến ḿnh thành công cụ của họ để chống lại quê cha đất tổ.
Người ta lại nghĩ thế th́ chắc họ không phải là người Việt Nam? Cũng không. Họ vẫn mang trong nguời ḍng máu Việt họ vẫn chửi quê cha đất tổ của họ bằng tiếng mẹ đẻ của ḿnh.
Như thế đích thị họ là tay sai của kẻ thù Việt Nam rồi? Cũng không nốt, dù đúng là họ rất thèm, rất muốn, rất ao ước để được làm tay sai của ngoại bang, nhưng chẳng c̣n thằng thực dân đế quốc nào thèm nhận họ làm tay sai nữa v́ họ vừa bất tài lại vừa bất nhân bất nghĩa. Cuộc đời họ từng là những chuỗi ngày làm tay sai, làm Việt gian, với truyền thống đánh thuê nhiều đời. Nhưng cái vai tṛ tay sai, nô lệ mà họ từng xem là nghề kiếm sống cũng đă thất sủng từ lâu rồi.
Trong đầu họ không hề có quê hương không hề có đồng bào và không hề có Tổ quốc. Tất cả họ đă vứt bỏ từ ngày họ qua đây. Họ vinh danh cái "Tổ quốc VNCH" của họ do họ tưởng tượng ra, không hề hiện hữu và không hề thực tế.
Chỉ có một cái mà họ không thể vứt bỏ đi đựợc là tiếng nói của họ. Họ không vứt bỏ đi không phải v́ họ yêu thương ǵ tiếng mẹ đẻ. Mà v́ họ không có khả năng, không đủ tŕnh độ tiếng Anh để chửi được đồng bào và quê hương họ bằng tiếng Anh, thế thôi. Qua đây đă hơn 30 năm rồi nhưng họ rất dốt tiếng Anh. Họ không có khả năng Anh văn để đọc báo Mỹ, nên suốt ngày phải kiếm báo lá cải tiếng Việt miễn phí mà đọc, và họ đă tự nhồi sọ, tự tẩy năo (brainwash) lẫn nhau qua những tờ báo lá cải miễn phí này.
Mọi người hăy giải thích đi? Có dân tộc nào trên thế giới có loại động vật nào quái đản như lũ này? Có sinh vật nào gọi là con người mà lại làm như vậy?
Một ngày kia khi xuất hiện trên đường phố một lũ sinh vật cầm cờ ba que điên cuồng ḥ hét bằng tiếng "Đan Mạch", giơ cao những biểu ngữ "Tự Do Dân Chủ cho VN", "Nhân Quyền cho VN", "Quyết tâm lật đổ CS", "Cương quyết tiêu diệt, giải thể chế độ VC", th́ người ta cũng không lấy làm ngạc nhiên là bởi đến ngày ấy bọn này đă vứt đi cái cuối cùng trong người là tiếng mẹ đẻ. Họ đă v́ quá căm thù chế độ mà đă trở nên phát huy dă tính, trở thành điên cuồng, lệch lạc về tâm lư, biến thái, bệnh hoạn về tinh thần.
Hơn ba mươi năm qua người ta vẫn chưa t́m ra cái tên đích thực để gọi "CHÚNG NÓ LÀ CON G̀". Lũ sinh vật chưa được đặt tên này đă tiến đến cái ngưỡng của bệnh điên cuồng. Trong mồm họ chất đầy tiếng chửi rủa, chất đầy những cặn bă thối tha nhất để sẵn sàng tuôn ra khi có dịp. Trong đầu óc họ chứa đầy những ư nghĩ điên rồ, ngây ngốc, mà không ai có thể hiểu nổi.
Những người bị họ chửi là ai? Chỉ là những người biết yêu quê hương của họ, những người đă xả thân v́ đồng bào họ, những người đă mang về thanh b́nh cho đất nước họ. Những người đă và đang góp sức đưa đất nước họ đi lên.
Nếu muốn nhận diện họ, muốn lôi đầu họ ra, người ta chỉ cần ca ngợi quê hương của họ, chỉ cần ca ngợi đồng bào họ đang sống trong thái b́nh. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để họ lồng lộn lên và phát bệnh cuồng. Đó mới là điều kỳ quặc. Là những nghịch lư mà chỉ có trong những con quái thú thích tự phong cho ḿnh những danh hiệu như "nhà dân chủ", "nhà đấu tranh nhân quyền", "chiến sĩ tự do".
Những kẻ chửi đất nước họ, lập tức họ xem ngay là bạn, dù kẻ đó là ai đi nữa.
Họ không hề giấu giếm điều này, họ hănh diện đứng về phía những kẻ này. Hăy thử đi mà xem, hăy thử post lên đây vài lời chê bai đất nước, hăy thử cắt dán những bài báo nêu những mặt trái của xă hội VN, quê mẹ của họ, ngay lập tức họ sẽ hùa theo và vơ ngay làm bạn, làm "chiến hữu". Diễn đàn này là một h́nh ảnh thu nhỏ để mọi người thấy rất rơ họ là ai, và bản chất họ là ǵ.
Khi có người "dám" ca ngợi quê hương họ, có ai đứng về phía quê hương chê trách họ, họ lập tức nhảy xổ ra cả đàn rất hung hăn, nhưng không có ǵ khác, vẫn chỉ có những lời chửi bới mà họ đă học thuộc với nhau mà thôi. Đó là bản chất của cuộc sống bầy đàn hoang dă xưa nay của họ.
Họ không thể cắn xé được ai họ thừa biết điều này, nhưng họ cũng làm được điều họ mong đợi là gây ô nhiễm môi trường công cộng.
Lắm lúc họ giả danh người lương thiện, ngụy quân tử, đạo đức giả, mặc vào chiếc áo người lương thiện, nhưng lại để chửi quê hương họ, chửi những người lương thiện.
Quá dễ để nhận diện ra họ v́ người lương thiện thật sự, người chân chính th́ không ai làm điều này. Chỉ cần cái mùi phản quốc, phản động toát ra từ họ th́ người ta đă nhận diện ngay được họ từ xa rồi.
Họ không có ǵ cả ngoài những câu chửi được lập tŕnh sẵn trong đầu. Những câu chửi này lập tức tuôn ra như là một phản xạ có điều kiện khi nghe thấy những lời ca ngợi quê hương họ, khen ngợi đất mẹ của họ.
Họ có thể dễ dàng thực nghiệm điều này giống như thí nghiệm của Ivan Pavlov đă thực nghiệm với chó vào thập niên 1890. Kết quả nó giống y như khuôn đúc.
Đặc điểm chung của bọn họ vẫn không thay đổi: Mồm to gan nhỏ. Người ta tránh họ v́ họ có cái mồm rất to sặc mùi xú uế và v́ không muốn dây với hủi. Nhưng họ lại cứ tưởng là "ḿnh đă chiến thắng trong tranh luận".
Câu hỏi vẫn đặt ra với chúng ta: HỌ LÀ GIỐNG G̀?
.................... .................... .................... .........
Xin mời xem bài có đề tài tương tự như "Họ Là Ai?"
Bài 2:
- Họ và Chúng Ta
của GS Nguyễn Mạnh Quang
Xin mọi người hăy đọc bài này và cho nhận xét
http://www.lichsuvn.info/forum/showthread.php?t=4830 11-05-2008,
Người Mỹ xuống đường chống nhưng phe nhóm người Việt thường xuyên biểu tình
Không một quốc gia nào trên thế giới h́nh thành những cộng đồng nhập cư nhiều và đông đúc như Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Trong số đó, cộng đồng người Việt được coi là non trẻ nhất.
Chỉ mới 33 năm hiện diện nhưng hầu hết với bản tính cần cù, cầu tiến và sáng tạo, người đă đóng góp một phần không nhỏ trên mọi lĩnh vực cho quê hương thứ hai này. Hầu hết chứ không phải là tất cả, bởi v́ đâu đó vẫn c̣n một thiểu số ăn không ngồi rồi, luôn hướng về quê nhà không phải bằng nhớ thương nơi chôn nhau cắt rốn mà bằng hoài vọng quá khứ, đặt tham vọng cá nhân lên trên quyền lợi Tổ quốc, tiếp tục nuôi thù hận một cách ích kỷ và mù quáng.
Từ đó, họ điên cuồng chống phá quê hương dưới mọi h́nh thức mà khôi hài nhất là những cuộc biểu t́nh với đủ thứ nhân danh, tuyên ngôn nhưng tựu trung chỉ để vụ lợi từ sự đóng góp của những đồng bào nhẹ dạ hoặc yếu bóng vía v́ sợ khủng bố. Một cựu sĩ quan cao cấp của quân đội Sài G̣n trước đây hiện đang định cư tại Mỹ đă thẳng thắng bộc bạch: “Không có một cộng đồng nhập cư nào tại Mỹ lại thường xuyên lên đường, xuống đường biểu t́nh bằng người Việt ḿnh, chỉ tổ làm cho thiên hạ chê cười. Tờ báo này cạnh tranh với báo kia cũng xúi nhau đi biểu t́nh!
Một doanh nhân làm ăn khấm khá có chút ḷng hướng về quê cha đất tổ cũng bị một nhóm quá khích biểu t́nh! Ca sĩ ở bên này về Việt Nam biểu diễn kể cả những ca sĩ trở cờ, vẫn được chính quyền bên nhà và khán giả đón nhận một cách hoan hỷ; c̣n ca sĩ bên nhà qua đây hát cho bà con nghe nhưng nếu ai đó thấy ngứa mắt với ban tổ chức lại cũng biểu t́nh! Thậm chí có ca sĩ mang cái đầu nịt h́nh ngôi sao na ná giống ngôi sao trên lá cờ VN cũng biểu t́nh!... Nghĩa là cái ǵ cũng có thể biểu t́nh được, không cần biết trúng hay trật, chỉ cần chụp cho cái mũ Việt Cộng là xong!”.
Họ đă nhẫn tâm xô đẩy trẻ em vào những cuộc biểu t́nh vô nghĩa Nghe có vẻ khó tin nhưng đó lại là một thực tế mà bất cứ ai đang sinh sống tại Hoa Kỳ đều nhận biết. Có những cuộc biểu t́nh kéo đài đến nửa năm, diễn ra gần như định kỳ vào mỗi thứ bảy hàng tuần cho đến nay vẫn chưa dứt dù chẳng đi tới đâu, như cuộc biểu t́nh trên đường Main, thuộc thành phố Garden Grove, chống báo VietWeekly chỉ v́ tội đă đăng tải những tin tức khá trung thực về t́nh h́nh VN.
Thực ra, đứng sau lưng để giật dây cuộc biểu t́nh này là một tờ báo Việt ngữ khác với mục đích cạnh tranh chứ không phải là những điều lư tưởng như họ hô hào. Thế rồi quả báo nhăn tiền: trong số báo xuân Mậu Tư, tờ báo đó có một bức hí hoạ vẽ cái chậu thau rửa chân nhưng đáy thau là h́nh lá cờ vàng ba sọc. Lập tức, các “chuyên gia biểu t́nh” kết tội “mạ lỵ lá cờ quốc gia” rồi kéo nhau xuống đường Moran trương biểu ngữ, hô khẩu hiệu với những danh từ đao to búa lớn, mà thực chất chỉ là những cái thùng rỗng!
Mới đây, để kỷ niệm lần thứ bảy ngày mất nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (TCS), nhóm he Friends đứng ra tổ chức một đêm nhạc Trịnh mang chủ đề “Đoá hoa vô thường” tại rạp Don Wash Auditorium trong khu vực Garden Grove. Những năm trước đây, nhiều nhà tổ chức khác trong cộng đồng vẫn thực hiện chương tŕnh này nhân dịp giỗ TCS.
Vậy mà chẳng hiểu do đâu, lần này những “nhà đấu tranh” thấy khó ăn khó ở sao đó lại kéo nhau biểu t́nh chống “tên nằm vùng Trịnh Công Sơn”, cứ như đó là một phát hiện mới mẻ và ghê ghớm lắm. Điều đáng nói ở đây là cuộc biểu t́nh này nhằm chống một sự kiện văn hoá nhưng những người trong cuộc lại sử dụng toàn từ ngữ chợ búa. Họ gọi các ca sĩ tham gia đêm diễn là “con đĩ”, những cá nhân trong ban tổ chức là “đồ chó đẻ” và nhiều câu chửi rủa hết sức thô tục mà một người có chút giáo dục và ḷng tự trọng không bao giờ nói tới. Họ c̣n ấu trĩ đến độ lên án TCS mà dường như chẳng biết ǵ về ông cả: “Cái thằng TCS nằm vùng này, ngày 30-4-1975 đă lên đài phát thanh Sài G̣n hát bài Nối ṿng tay... nhau.
Ai cũng biết, tựa bài hát nổi tiếng này là Nối ṿng tay lớn mà họ c̣n nói sai th́ họ biết ǵ về TCS mà chống? Bỉ ổi và lố bịch hơn, họ đă quá bất lương khi xô đẩy những trẻ thơ miệng c̣n măng sữa xuống đường với biểu ngữ trước ngực (ảnh). Nh́n nụ cười hồn nhiên và nét mặt ngây thơ của các em, ai cũng hiểu các em chẳng biết ǵ cả!
Mắng nhiếc ca sĩ chưa đă, họ cay cú chửi rủa cả khán giả không chịu tẩy chay đêm diễn. Theo một số báo Việt ngữ xuất bản tại Oran County, một khán giả không dằn được sự tức giận v́ bị xúc phạm đă đấm vào mặt một người biểu t́nh và ngay lập tức bị cảnh sát bắt giữ. Trên b́a báo Take2Tango lại đăng h́nh một khán giả quá uất ức đă lôi của quư ra hướng về những kẻ biểu t́nh, hét lớn: “Chửi cái con c... ông nè!”. Dường như không c̣n chịu nổi sự quấy rối của những phe nhóm người Việt kỳ quặc này, đầu tháng tư vừa qua, những người Mỹ cư ngụ trên đường Main thuộc thành phố Garden Grove đă tổ chức biểu t́nh chống biểu t́nh theo kiểu gậy ông đập lưng ông. Họ giơ cao áp phích gọi những “chuyên gia biểu t́nh” là “bọn gây rối” và mở hết công suất những bài nhạc Mỹ lấn át loa phóng thanh của đám biểu t́nh.
Đây là một sự kiện khá hi hữu bởi phe biểu t́nh đă đụng độ với lực lượng chống biểu t́nh và dĩ nhiên các nhà đấu tranh giả cầy chỉ giỏi hù doạ, khủng bố đồng bào ḿnh chứ đụng phải dân Mỹ chính gốc là bị át giọng cụp đuôi ngay. Nhưng không chỉ có người Mỹ ở phố Main mà cả báo chí Mỹ cũng đă vào cuộc.
Tờ OC Register và tờ Garden Grove Journal đă đăng tải nhiều kỳ phê phán liên tiếp, đài truyền h́nh băng tầng 50 KOCE cũng đă làm một phóng sự khá chi tiết về sự kiện này. Nhà báo Mỹ Frank Mickadeit chuyên viết b́nh luận trên tờ nhật báo OC Register trong bài viết của ḿnh đă công khai gọi những người Việt biểu t́nh trên đường Moran là “bệnh hoạn” và “ngu xuẩn”.
Ông cũng nghiêm túc đặt vấn đề về thái độ im lặng của những nhà dân cử trong khu vực trước những hành động sai trái của những phe nhóm này. C̣n thẩm phán Hunt, một cựu chiến b́nh từng có mặt tại chiến trường VN, đă nói một cách bóng gió: “Những người biểu t́nh có thể phản đối mạnh mẽ và lớn tiếng nhưng chỉ cần chĩa cái loa phóng thanh vào tai người khác th́ hành động đó nếu không phải là bạo hành (battery) th́ chắc chắn đó là hành hung (assault). Đa số người Mỹ c̣n lại và hầu hết những cộng đồng nhập cư khác th́ lấy làm ngạc nhiên: Tại sao một thiểu số người Việt tại Mỹ lại khoái biểu t́nh đến thế?
Chúng ta làm sao hiểu được đối với những kẻ nằm trong các phe nhóm xôi thịt này nếu không làm cho cộng đồng nể phục được th́ phải làm cho ngườ ta khiếp sợ mới mong kiếm được nhiều tiền. C̣n đối với đa số người Việt tử tế chỉ lo làm ăn và giáo dục con cái th́ đó là một nỗi nhục bởi “con sâu làm rầu nồi canh”, nhưng cách tốt nhất để được yên thân là “tránh voi chẳng xấu mặt nào”.
DƯƠNG TIÊU
Nguồn
http://au.blog.360.yahoo.com
Bookmarks