Tiểu đoàn 39 BĐQ và Liên Đoàn 51 Tác Chiến
Có lẽ Kingstar 5 đă thấy tấm vải màu đỏ cam đang hiện ra trên đám rừng Chồi vừa mới chặt; Quả thật bải đáp quá nhỏ, mà lại ở trên một sườn đồi thoi-thỏi nghiêng về một bên, như giam ḿnh giữa lùm cây cao vút. Tôi bay sạt trên đầu Kingstar 5, nh́n rơ bải đáp như bàn chông khổng lồ mà lại quá hẹp nơi chồ đáp. Tôi bắt đầu lo…lẩm bẩm trong miệng, mong đừng có việc ǵ xăy ra! Dưới đây có lẻ là đại-đội-1/TĐ/39 vừa đụng độ ác liệt với Trung đoàn 102nd ngày hôm qua, đang thất lạc, nhờ mở đường máu xuyên qua trung đoàn 88 một cách êm ái. Nơi đây chúng tôi bay vào từ Đồi-30, nên không gây ra tiếng động ồn ào, nhờ núp sau ngọn đồi và gió từ ngoài biển thổi vào che đuổi khuất âm vang của động cơ. Nhưng trái lại, phi cơ Hoa Kỳ trước khi đến đây th́ ôi thôi không biết bao nhiêu hỏa lực dập xuống, nhưng quân BV không dại ǵ mà không chạy sâu vào trong đường hầm trú ẩn. Đoàn trực thăng đi đến đâu, th́ phi-cơ chiến thuật, rồi 42 khẩu pháo điên cuồn dập xuống yểm trợ, dỉ nhiên Linh BV đă chui vào hầm ngồi nghĩ mệt đợi trực thăng bay đến là nhào ra tấn công tới tấp ngay. Lúc nầy Gunship-Cobra yễm trợ th́ quá chậm chạp v́ phải làm ṿng phi đạo để lấy trục nhào xuống xạ kích; ở dưới hầm 60 độ quân CSBV có đủ th́ giờ để chống đở và yểm trợ hoả lực liên hoàn cho nhau
“Quang Trung…! Quang Trung…! Đă chuẩn bị con cái sẳn-sàng chưa? Càng nhanh càng tốt…để c̣n, có th́ giờ bay tác xạ yểm trợ tiếp cận cho Quang-Trung mau đến bến 30”
Tôi đang hồi hộp, không biết Phi công mới ra trường chưa được kinh nghiệm nhiều, ứng xử ra sao đây…nếu bị trường hợp khẩn cấp; Nhưng dầu sao các Phi công trẻ-trung nầy cũng đă được huấn luyện phối hợp hành quân với Đại-đội Không-kỵ Black-Cat của Mỹ ở Phi-trường Non-Nước, Đà-Nẳng, và hiện đang bay “team” với nhau.
Tôi nh́n xuống không an tâm, một buổi sáng dài thê-thảm dầy-đặc sương mù, bây giờ th́ gió rừng núi khuấy động từng cơn bốc lên và đè xuống theo những luồng gió cuồn-cuộn của núi đồi, làm sao Kingstar 5 ‘Hover’ được thăng bằng đây? Kingstar 5, đứng ‘hover’ quá lâu sao không chịu đáp? Có trở ngại ǵ chăng! Nhưng tôi tuyệt đối giữ yên lặng để Phi công được b́nh tỉnh tự định liệu
À…Tôi hiểu! Kingstar 5 không muốn chạm đất, v́ cây cối c̣n lổm chổm quá nhiều, bải đáp trong điều kiện hoàn thành quá vội vă, Tôi bay ṿng trở lại, và phát hiện các anh em đại-đội-1 BĐQ đang cố đẩy thương binh lên trực-thăng và dường như có vài Poncho mang xác chết được đem lên sàn tàu. Bất chợt, mấy anh Vẹm vừa chết hụt hồi nảy ở trên đồi trọc, đă chạy xuống tới chân đồi và đang hiên ngang đứng thẳng lưng bắn nă tới bải đáp; Cũng may nhờ tiết kiệm hỏa lực, nên chúng tôi quay lại quần thảo chúng một trận. Lúc nầy tôi mới cảm nhận Song-Chùy 2 bắn tuyệt đẹp, sau 4 quả rockets màu đỏ hồng thoát ra từ sau đuôi gun-2 làm câm ngay tiếng A.K của chúng; Thôi như vậy đủ rồi, mỗi chiếci c̣n lại 10 hoả tiển chống Tăng và gần 10.000 viên 7,ly62. Tôi cần giữ lại một tí hỏa-lực để yểm trợ cho đến khi Kingstar 5 về tới điểm hẹn Lao-Bảo
Bỗng dưng tôi sợ tái mặt đến bấn cả người, v́ Kingstar 5 đang chém vào ngọn cây bên trái, làm lá tung-bay tua-tủa trên trần cánh quạt. Trong không khí yên lặng nầy, Tôi chỉ đợi Kingstar 5 báo cáo t́nh trạng ra sao…! Không dám gây ra tiếng động ảnh hưởng đến sự b́nh tỉnh của phi công, khoảng thời gian dài nặng nề trôi qua … bổng:
“Song-Chùy…Kingstar 5 đă chém cây…tàu rung giựt rất mạnh…nhưng tôi ráng cất cánh…Song-Chùy…ráng theo dỏi tôi…..!” rồi tiếng hú rít lên trong nón bay tựa hồ như phi công đang nghiến răng cạp mạnh vào micro
Khi nghe báo cáo của Kingstar 5, th́ tôi đă lở Salvo tất cả Rockets vào sườn đồi đă có sự hiện diện của địch, làm như vậy để con tàu nhẹ bớt, khi phải xuống để cứu tất cả đoàn-viên. Tôi phản ứng nhanh như vậy có trật nguyên tắc tác chiến hay không!? Nhưng dù sao mạng sống của Phi hành đoàn vẫn là ưu tiên một; Hai chiếc Vơ trang kè sát nách hai bên để trấn an, cầu mong sự b́nh tỉnh của Kinngstar 5 cố đem con tàu về nơi nào an toàn và gần nhất, dù có phải bị đáp ép buộc như tôi đă làm hôm trước cũng không sao. Tôi giải tỏa hỏa-lực để nhẹ bớt trọng lượng, cũng v́ lư do tôi muốn cứu mạng sống của Phi hành đoàn cấp bách không thể chần chờ được. “Đây có phải là một phản ứng thiếu khôn ngoan” Tôi cố nén lại, tự kiểm điểm, để t́m sự b́nh tỉnh nói qua vô tuyến bằng một giọng đều-đều nhẹ-nhàng:
“Kingstar…5, Chúng tôi bay ở đằng sau anh…cho đến khi nào anh đáp xuống…b́nh tỉnh rán giữ tốc lực không quá 70 knots, dĩ nhiên con tàu đang rung theo điệu Ngựa nhảy nhỗm nhưng chu kỳ độ rung rất đều nhịp…! tuy high-frequency nhưng không sao…đừng vượt quá 70 knots…O.Kay!”
Giờ nầy, tôi để Kingstar 5 muốn bay như thế nào cũng được miễn sao an-toàn về đến Khe-Sanh là xong. Nhưng cũng may, anh không bay cao lắm để làm mồi cho các loại pḥng không, nhất là pḥng không di động trên Thiết vận xa PT.76, khi phải bay ngang qua thung-lủng về hướng Đông của sườn núi, tuy rằng sườn núi bị lổm chổm những đám cháy do 42 khẩu Đại Pháo của Hoa-Kỳ bên biên-giới Lào-Việt bắn sang, nhưng chắc chắn quân BV rất tinh ranh nên không bao giờ di chuyển hay đóng quân phía sườn Đông. C̣n như phía sườn Tây, th́ quân BV đông nhiều như Đỉa; Chứng cớ nơi bải đáp hồi năy th́ rơ: Những sườn đồi trọc bên phía Tây của thung-lũng thường có dấu song-song của những dây xích Thiết vận xa PT.76. Chúng leo lên chiếm lĩnh ưu thế ở điểm cao ngoài sự việc yểm trợ cho các cứ điểm Pháo-đội mà c̣n là ổ pḥng không di động rất lợi hại. Chúng đă bắn nổ tan nát 2 chiếc Hueys của LD51TC khi bắt đầu cuộc hành quân và c̣n bắn hạ Trực-thăng Vơ trang của tôi vào ngày hôm kia nữa. Thế nên tôi có liên-lạc với Bộ-chỉ-huy Tiền-phương cứ tiếp tục nhờ Pháo đội của Mỹ ở Biên giới, thỉnh-thoảng bắn khuấy rối vào những tọa độ trước mặt mà chúng tôi sẽ bay qua. Theo sự đề nghị của Tôi, những cột khói lớn dựng đứng, thỉnh-thoảng vẫn rót vào phía trước mặt; chúng tôi an-tâm v́ biết Pháo đội Mỹ đang bắn yểm trợ các tạc đạn Long-tom 175 ly và 8 inch Howitzers. Ba chiếc Trực-thăng d́u nhau bay thấp trên sườn Đông xuôi về Quốc lộ 9, xa xa hiện lên những loan-lổ lổm chổm với nhiều đám khói an-toàn. Tự nhiên trong tâm chúng tôi, mọi người đều cùng có một cảm giác thích-thú dễ chịu với mùi khét cháy rừng trước mặt, nhưng lại an-toàn bảo vệ chúng tôi
Cuối cùng, Ba chiếc đă về đến Khe-Sanh vào một buổi chiều oi-ả, bao trùm bởi Cát bụi đỏ ngầu, giữa tiếng ầm-vang của các Pháo đội Hoa-kỳ chuyên yểm trợ cho quân bạn. Nhưng chúng tôi được lệnh phải load rockets và đạn dược gấp để tiếp nối công tác hành quân tấn kích c̣n đang dở-dang mà Tiểu-đoàn-6/Lữ đoàn3/Dù đang tiến về hướng Đông Nam Đồi-31, với hy vọng bắt tay được với anh em Tiểu đoàn3/Dù đang trấn giữ hậu cứ Đồi-31, v́ áp lực của nhiều Trung-đoàn BV, tách từ các Sư-đoàn 308, 320 đang giă trận địa Pháo vùi dập cuồng sát như không bao giờ ngưng nghỉ.
Đúng vào lúc, một toán trực thăng từ Khe Sanh bay đến để tiếp tế khẩn cấp cho TĐ/39 BĐQ bằng mọi giá, các trực thăng vơ trang Cobra hộ tống thay phiên nhau nă hỏa tiễn và đại liên như mưa lên đầu địch cho tới khi hết đạn, trong khi các trực thăng tiếp tế lượn ṿng trên cao để chờ cơ hội, nhưng vẫn không thể nào đáp xuống được. Dưới đất, ngọn đồi nhỏ đôi bên giành giựt đă mấy ngày đêm hầu như trơ trụi, tan nát v́ bom đạn. Mặc dù trực thăng vơ trang oanh kích dữ dội, Cộng quân chấp nhận thiệt hại, tràn tới gần vị trí pḥng thủ cuối cùng là hầm chỉ huy của Thiếu tá TĐT Khang; Chung quanh đó, các chiến sĩ BĐQ cận chiến với địch quân, giành nhau từng khúc giao thông hào hay hố cá nhân giữa hàng trăm xác chết; Thiếu tá Khang nhận thấy t́nh thế đă không c̣n cách cứu văn và vị trí sắp bị địch tràn ngập nhưng ông vẫn muốn ở lại chiến đấu v́ không đành ḷng bỏ lại các chiến hữu bị thương. Có ai đi chiến đấu tại hạ Lào mới chứng kiến được lương tâm và sự thương yêu đồng đội của cấp chỉ huy; Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau, trước số lượng địch quân quá đông và các chiến sĩ BĐQ đă bắn hết đạn, Thiếu tá Khang rất đau ḷng nhưng đành phải cho lệnh rời bỏ căn cứ; làm sao ai hiểu được ḷng dạ của cấp chỉ huy đau đớn như xé nát tim cang. Trong lúc anh Fujii chuyển lời của Thiếu tá Khang thông báo cho các phi cơ Hoa Kỳ biết Căn Cứ BĐQ Bắc không c̣n cố thủ được nữa, các chiến sĩ BĐQ lại đi thu lượm vũ khí và đạn dược của ḿnh cũng như địch để tổ chức một cuộc rút lui có trật tự dưới sự chỉ huy của vị TĐT can trường. Vào giây phút nguy kịch đó, một trực thăng Huey lao-xuống băi đáp, xô vội ra mấy thùng đạn; Anh y tá Fujii cố chạy ra trực thăng dù đạn AK của Công quân bắn theo dữ dội khiến bụi đất tung tóe khắp nơi; Anh y tá không may mắn nầy phóng được lên trực thăng, nhưng khi vừa bay lên, trực thăng bị bốc cháy v́ trúng đạn pḥng không. May mắn, hai phi công Lloyd và Nelson đáp khẩn cấp được xuống căn cứ Ranger South cách đây chừng 4 cây số, sau lưng đại-đội-1 vào khoảng 3 cây số và cũng gần đến Đồi-30
Đến chiều ngày 20 tháng February, từ trên phi cơ nh́n xuống, các công sự và sườn đồi quanh căn cứ LZ Ranger North phủ ngập xác Cộng quân, ngay đến côn trùng cũng không thể sống nổi. Tiểu Đoàn 39 BĐQ kiệt lực, hết đạn v́ những trận cường tập liên tiếp hết ngày này sang ngày khác của Cộng quân vối quân số đông hơn gấp 10 lần; Cuối cùng, các chiến sĩ Mũ Nâu phải mở một con đường máu xuyên qua ṿng vây của quân BV bằng tiếng súng đạn ngụy-âm qua AK và B-40 tịch thu được của quân BV. Dưới quyền điều động của Thiếu tá Khang, các sĩ quan và binh sĩ c̣n mạnh khỏe đi đầu, thương binh được d́u-theo sau thật căm động cho t́nh đồng đội; Bộ Tư Lệnh Hành Quân tại Khe Sanh và LĐ/1BĐQ tại Phú Lộc mất liên lạc vô tuyến với TĐ/39 BĐQ lúc 5 giờ 10 chiều ngày 20 tháng February, không dùng vô tuyến sợ bại-lộ âm thanh. Măi tới khuya ra đến nơi khá an-toàn mới nhận được tin thành phần c̣n lại của TĐ/39 BĐQ, gồm gần 200 quân nhân trong số đó có 107 người c̣n khả năng chiến đấu và 92 người bị thương, cá nhân tôi phải nh́n nhận và thú thật, quân bạn đă di chuyển đến được căn cứ Ranger South cùng với vũ khí nhờ vào hỏa lực tiếp cận trên không của vận tải cơ gunship EC-130B. Theo các tài liệu báo cáo của Hoa Kỳ, trong tổng số trên 400 quân nhân, thiệt hại của TĐ/39 BĐQ được ghi nhận là 178 người chết hay mất tích, 148 bị thương. Thiệt hại về phía Cộng quân gồm 639 chết và gần 500 vũ khí bị phá hủy hay tịch thâu. Sau khi TĐ/39 BĐQ rút đi, dưới hỏa lực khủng khiếp của phi pháo dội thẳng vào vị trí, Căn Cứ Ranger North trở thành một băi tha ma lớn chôn vùi hàng trăm quân BV, thật rất tội nghiệp cho thân phận "sinh Bắc tử Nam". Trên đỉnh đồi, gần hầm chỉ huy của Thiếu Tá Khang, cảnh tượng c̣n hăi hùng hơn. Từng đống xác quân BV tan nát không c̣n nhận ra h́nh thù v́ bom đạn của phi cơ Hoa Kỳ và pháo binh VNCH cày nát. Mùi thuốc súng, mùi bom đạn, mùi thịt người chết cháy khét lẹt v́ bom napaln ... khiến bầu không khí trở nên rùng rợn, nghẹt thở. Tuy máy bay chỉ đếm được 639 xác quân BV, nhưng c̣n hàng trăm xác khác bị vùi sâu trong hầm hố, công sự, vách núi hay tan nát cùng đất đá Hạ Lào không thể đếm được. Quả thật nơi đây mới đúng nghĩa “Địa ngục trần gian”
Trên đường di tản đến căn căn cứ Ranger South, binh sĩ TĐ/39 BĐQ phải đạp qua hàng trăm xác địch nằm ngổn ngang quanh căn cứ và lội qua những con "suối máu" tanh ŕnh tràn ngập kbắp chân đồi. Thiếu tá Khang cũng cho biết khi rời bỏ căn cứ, chính mắt ông đă nh́n thấy hàng đống xác quân BV chết thành từng chùm ba, bốn chục tên. Về hỏa lực pḥng không của quân BV tại vùng căn cứ Ranger North, trong một dịp đụng độ ác liệt mới đây, Thiếu Tá Khang cho biết ông không rơ chi tiết về các ổ pḥng không của Cộng quân bố trí dọc theo đường bay tới căn cứ như đă từng chu đáo xắp xếp trước. Thế nên, các trực thăng đă bị bắn lên dữ dội từ xa, trên hành-lang vào đáp; và chính chúng là thủ-phạm bắn tan xác hai trực thăng Huey của LĐ 51TC. Riêng quanh vị trí Ranger North, trên lưng chừng đối địch đặt rất nhiều súng cối 82 và 120ly đă điều chỉnh sẵn nên pháo kích rất chính xác, dưới tầm mắt từ trên đồi nh́n xuống, gây thiệt hại nặng cho những trực thăng vừa đáp xuống. Về việc yểm trợ của phi cơ Hoa Kỳ, nhất là trực thăng Cobra, Thiếu Tá Khang nói dường như các phi cơ chỉ bắn phá với mục đích yểm trợ ưu tiên cho trực thăng đáp xuống để bốc anh y tá Fujii ra. Đúng như vậy, 42 khẩu đại bác của Mỹ tại Khe Sanh, dồn vào h́nh móng ngựa, hay chử U, chỉ chừa một cửa ngỏ hành-lang cho trực thăng ra vào với sự yểm trợ cường tập của Cobra. C̣n phần yểm trợ cho TĐ/39 BĐQ pḥng thủ căn cứ chỉ là thứ yếu, hay coi như không đáng quan tâm. Đây là những ǵ tôi hằng chứng kiến trên khắp mặt trận đụng độ giữa quân bạn và quân BV, riêng phi công trực thăng tản thương Hoa Kỳ Joel Dozhier (DMZ Dust Off) kể lại về phi vụ của anh như sau:
"Chiều tối hôm đó, toán tản thương chúng tôi được lệnh phải chuẩn bị gấp 5 trực thăng để tản thương chừng 100 người tại căn cứ Ranger North cho TĐ39 BĐQ. (V́ ban đêm quân BV không dám bắn lên sợ lộ mục tiêu sẽ bị EC-130B cường tập ngay vào tuyến đạn lữa) Thuyết tŕnh viên cho biết có rất nhiều vị trí pḥng không địch trong vùng nên Bộ Tư Lệnh Hành Quân đă dự trù một hàng rào đạn pháo binh h́nh móng ngựa để bảo vệ các trực thăng bay bên trong hàng rào tuyến lửa. Lúc đó, chúng tôi đă bay tản thương suốt ngày nên ai nấy đều mệt mỏi, do đó có phi công đề nghị hăy hoăn phi vụ đến sáng mai. Bộ Tư Lệnh trả lời rằng t́nh h́nh rất nghiêm trọng, rất có thể sẽ chẳng c̣n ngày mai cho căn cứ BĐQ Bắc! V́ vậy, toán trực thăng phải lên đường gấp, nhứt là ban đêm quân BV rất sợ phải nếm mùi đạn từ trên vận tải cơ EC-130B bắn xuống; Chúng tôi đă thiết lập đội h́nh và kế hoạch lần lượt bay vào bên trong hàng rào hỏa lực. Khi tất cả đă vào trong h́nh móng ngựa tưởng tượng, lúc đó pháo binh sẽ chuyển xạ tiến lần về căn cứ Ranger North. Nhưng khi sắp sửa thi hành, không may một trực thăng trong toán là Dust Off 30 bị tai nạn trong lúc đổ xăng nên chúng tôi lại phải dành một chiếc khác trong toán để đưa những phi công bị thương về Quảng Trị. V́ chỉ c̣n lại có 3 chiếc, Bộ Tư Lệnh phải kiếm thêm một chiếc nữa để thay thế, khi trực thăng này tới th́ đă quá trễ. Chúng tôi hay tin căn cứ Ranger-North đă di tản nên công tác được hủy bỏ".
Sau đây là lời tường thuật của một số nhân chứng Hoa Kỳ và Việt Nam có mặt tại căn cứ BĐQ Bắc khi vị trí này bị thất thủ. Trung Tá Robert F. Molinelli, Tiểu đoàn trưởng TĐ/2, Lữ Đoàn 17 Không Kỵ Hoa Kỳ là người có mặt trên không phận căn cứ BĐQ Bắc trong lúc trận đánh diễn ra ác liệt nhất, đă mô tả: "Quân số địch đông hơn TĐ/39 BĐQ ít nhất 8 lần, trong 3 ngày liền, hỏa lực pḥng không địch cực kỳ dữ dội khiến trực thăng của chúng tôi không thể nào đáp xuống để tiếp tế hay tản thương; Khi đă bắn hết đạn, các chiến sĩ BĐQ phải lật từng xác địch quân để t́m kiếm vũ khí và đạn dược của chúng để tiềp tục chiến đấu. Lúc phải rời bỏ vị trí, TĐ/39 BĐQ đánh xuyên qua lực lượng bao vây của cả một Trung Đoàn địch, dùng chính vũ khí của Cộng quân để đánh lại chúng khi mở đường máu”.
Bookmarks