Hè về vắng tiếng ve kêu
vắng cành phượng vĩ dấu yêu sắc hồng
ta đi t́m nhánh phượng xưa
bước chân xứ lạ chỉ là giấc mơ

t́m đâu trường cũ người xưa
xôn xao tiếng guốc trống trường giục xa
hè hồng phượng thắm chia tay
ra đi bỏ lớp phượng buồn ngó theo

******************** ********** *******************



Thú thật qua Mỹ đă lâu mà tôi chưa bao giờ thấy bóng dáng cây phượng vĩ như ở quê nhà.Tôi không c̣n thấy màu hồng thắm từng tàng cây phượng vĩ như ở Quảng trị hay mấy tỉnh trong nam. Tôi không c̣n nghe lại khúc 'ḥa tấu ' rền vang bản nhạc 'hè về' của mấy chú ve sầu nữa! Tôi nhớ về h́nh ảnh những lùm phựợng bắt đầu trổ bông, sắc hồng thắm nổi bật trên những nhánh lá rậm màu xanh lục. Sân trường vắng bóng học tṛ chỉ c̣n những đốm nắng lung linh dưới bóng cây râm mát. Tiếng ve kêu làm bạn cho mấy cậu học tṛ ngày hè mượn trường làm chỗ ôn thi. Kỷ niệm nào nhạt nḥa lần trong trí nhớ tôi nhưng sắc thắm phượng hồng cùng tiếng ve dai dẳng th́ c̣n vương vấn măi trong tâm trí tôi, một người hay luyến lưu kỷ niệm.

Xứ người cũng hè về cũng nghỉ học như mọi trường khác ở quê nhà nhưng sự thảnh thơi thật sự từ ư nghĩa nghỉ hè có thể không bằng thời trẻ dại của tôi.
Ở đây những đứa con tôi phải lo học thêm trong dịp hè để có thêm credit cho học tŕnh . Mấy đứa lớn hơn th́ lo chuẫn bị vào các trường đại học và cứ thế chuỗi thời gian lo toan của những áp lực cứ thay phiên nhau đè nặng lên con người xứ Mỹ. Thế mới hay "nhập gia tùy tục, đáo giang tùy khúc" xét cho cùng câu tục ngữ này có mang ư nghĩa nào đó cho những ai đang xa xứ sở .

Tôi nghe loáng thoáng về cây phượng tím , lời đồn của lớp người ngang trang lứa với tôi. Những người cùng chung kỷ niệm thiết tha với sắc hồng phượng vĩ với kỷ niệm ngây thơ từ thuở học tṛ của những ngày xa xưa. Từ thiết tha với kỷ niệm , có lẽ vậy theo tôi nghĩ họ mới đặt tên cho cây trong h́nh của bài này là PHƯỢNG TÍM .

Thế là sáng nay tôi bỏ th́ giờ chụp lấy vài ảnh cây phượng tím vùng tôi ở để làm kỷ niệm. Nhưng kỷ niệm ǵ đây? thật khó nói vô cùng v́ đây là sự chắp vá tạm bợ cho những tâm hồn c̣n nhớ về phượng vĩ cùng những ngày hè thời thơ dại thôi.


Giờ đây những lùm PHƯỢNG TÍM xứ người đang đồng loạt trổ bông, những chùm bông tim tím thi đua khoe sắc trong nắng hè tràn trề mạnh mẻ. Một ḿnh tôi đứng bên đường lặng ngắm chúng và ước ao có tiếng ve kêu th́ hay biết chừng nào ! Trên đường những chiếc xe vội vả vút qua họ đâu biết được tôi đang nghĩ ǵ- làm ǵ- khi tôi đang đứng bên đường tay cầm chiếc máy ảnh? Tôi chợt cười một ḿnh v́ ai đă đặt cho cây này cái tên PHƯỢNG TÍM !

Nhưng! có thể họ giống tôi một điểm là cùng thiết tha nhớ về h́nh ảnh những tàng phượng vĩ , khi chúng đồng loạt rộ lên màu "máu con tim", ḥa cùng tiếng ve rền rỉ lúc hè về .

xuankhe