Originally Posted by
Son Ha
Từ ngày 11/09/2012 với biến cố ṭa đại sứ Mỹ ở Lybia bị tấn công, làm chết đại sứ Mỹ với 3 cộng sự viên, bởi một nhóm người Hồi giáo quá khích. V́ cuốn phim “Sự ngây thơ của người Hồi giáo”, thực hiện tại Mỹ mà người Hồi giáo cáo buộc là phỉ báng đấng tiên tri Mohammed (Muhammad) của họ, người sáng lập đạo Hồi (Islam). Sự kiện này đă làm phẫn nộ của các tín đồ đạo Hồi càng ngày càng tăng ở các nước Hồi giáo hiện nay, như ai đă theo dơi tin tức thế giới đều đă biết. Nhưng nguyên nhân chính không ǵ khác hơn là do sự mê tín về chân lư.
V́ tất cả mọi sự việc xảy ra trên đời này dù quan trọng hay thứ yếu đều tuân theo quy luật tất yếu bất biến cai quản cả vũ trụ Càn Khôn. Đó là “nhất bổn tán vạn thù, vạn thù quy nhất bổn”. Nên theo quy luật đó th́ cái ǵ ẩn giấu th́ lại càng hiện rơ ra, cái ǵ tỏ rơ ra th́ lại càng tinh tế, tinh vi như sách Trung Dung có câu : “mạc hiện hồ ẩn, mạc hiển hồ vi ”. V́ vậy sự phẫn nộ của Hồi giáo hiện đang bùng nổ khắp thế giới cũng ẩn giấu một nguyên nhân chính đáng cần được nêu lên và nói ra đây.
Nên dưới cái nh́n nhất quán th́ sự chống đối này có thể coi như một biến cố chính trị có màu sắc tôn giáo nhưng nghĩa lư của nó hoàn toàn trái ngược với Minh Triết c̣n gọi là ĐẠO viết Hoa. V́ vậy trong khuôn khổ bài viết này tôi mạo muội nêu lên điều nghịch lư giữa cái ư thức hệ một chiều gọi là tôn giáo hay c̣n gọi ẩu là đạo và cái ĐẠO Thường Hằng (viết Hoa) c̣n gọi là Chân lư. V́ sự phẫn nộ trong chuyện này chỉ là hệ quả của sự chấp ta ngă mạn và v́ vô minh (u mê) nên người ta đă bênh vực cách cực đoan tôn giáo của ḿnh và khinh chê đạo của người.
V́ Chân lư đích thực không phải là chân lư đối tượng tức chân lư đúng với, cũng không là “chân lư có một” và cũng không là “chân lư của” ai hết, như triết gia Kim-Định đă nói :
“Thưa v́ một khi đă là giai cấp th́ phải có luật lệ, điều kiện riêng của giai cấp, và từ đó những ǵ lợi ích cho giai cấp đều được công kênh lên bậc tiêu chuẩn. Cái ǵ hợp với tiêu chuẩn đó th́ là đúng và từ đây chúng ta đụng chạm đến cái luật khắt khe của nó là “chân lư có một” và dẫn liền đến câu định nghĩa chân lư là “sự đúng hợp với lư trí”. Nói rộng ra người ta chỉ cho là thật những ǵ ăn khớp với ư tượng của lư trí. Ta biết những ư tượng này là sản phẩm của giác quan nên cũng hạn hẹp y như giác quan. Vậy khi người ta lấy nó làm nền móng, kết cấu chúng lại thành hệ thống gọi là ư hệ th́ ta hiểu tại sao nó gây nên ứ trệ. Tất cả danh lư và biện chứng đều y cứ trên ư niệm cũng gọi là biểu tượng, v́ thế chỉ biết có chân lư đối tượng ‘vérité-objet’ tức chân lư đúng với. V́ thế không có chân lư mà chỉ có chân lư của, tức chân lư của phe này nhóm nọ tôn giáo kia, trường phái khác, và tất cả đều hô “chân lư chỉ có một”. Nội dung chân thực của câu nói là “chân lư ấy chỉ hợp cho một tiêu chuẩn của một nhóm nào đó mà thôi”. Mà v́ mọi phe nhóm có cái nh́n riêng, được chi phối theo những ích lợi của mỗi phe, mà đă nói đến lợi ích th́ hầu hết là riêng tư. Vậy khi người ta hết ḷng bênh vực chân lư th́ hay xảy ra là hết ḷng bênh những sự riêng tư. Do đó dễ hiểu tại sao nhân loại đă nhân danh chân lư để giết nhau cách rất tàn khốc. V́ đó là loại chân lư có một, chân lư đối tượng, chân lư của khoa danh lư của biện chứng pháp.” (1)
V́ vậy mà đă từng xảy ra thánh chiến (Holy war) giữa Cơ Đốc giáo và Hồi giáo (la guerre des Croisades) kéo dài gần 200 năm vào đầu thời trung cổ (1095-1291) ! Hiện chúng ta đang ở vào những thập niên đầu thế kỷ 21 của thế giới văn minh tân tiến tột bực, nhưng hầu hết con người vẫn c̣n u mê ngu muội như ở thời trung cổ, v́ người ta hầu hết chưa biết được chân lư là Ông Trời mà cũng là đống phân, như Đạt Ma Tổ Sư chửi “Ông Trời là đống phân” ! V́ :
“Chỉ có sự trở về nguồn cội, sự tiến hóa không ngừng của linh tử mới là điều đáng kể với Thượng Đế. Cho nên khi con lộng ngôn xúc phạm Cha, con làm Cha xót xa đau khổ ! Cha đau khổ không phải v́ uy danh sứt mẻ, v́ chơn lư lúc nào cũng là chơn lư, nhưng cha khổ v́ con vô minh, con ngă mạn trong ngu muội, nên con không tiến hóa được. Tŕnh độ của con kẹt lại đó và bị thoái bộ theo ḍng tiến hóa. Cho nên, khi con xúc phạm Cha, Cha bắt tội con qua Tam Giáo Ṭa. Cha bắt tội nhưng v́ quyền lợi của linh hồn đứa phạm tội, v́ nhu cầu hiểu biết và tiến hóa không ngừng của nó !
Bởi vậy, sự thất lễ phạm thượng của con vốn dĩ không là tội, chính sự thất lễ phạm thượng trong vô minh, gây trở ngại việc tiến bộ của con mới là tội. Và rồi, luật báo ứng sẽ tác động lên ḷng tự tôn ngu muội của con để sửa chữa, để thanh lọc, dần dần giúp con mở trí tiến hóa. Đến khi con đạt được sáng suốt, hồn con được giải thoát khỏi sự ngu muội, con cứ việc chưởi Cha, tha hồ thóa mạ Cha. Đạt Ma Tổ Sư nó chửi : “Ông Trời là đống phân”. Đấy quả là một sự lộng ngôn ! Nhưng ở đây lộng ngôn mà hiểu biết, nên không phải lộng ngôn. Nó lộng ngôn trong minh triết. Lời thóa mạ của nó phát xuất từ sự hiểu biết cái vĩ đại vô cùng tận của Ông Trời, cái ǵ cũng là Ông Trời, đống phân cũng là Ông Trời, không có cái ǵ là không Ông Trời, Ông Trời gồm thâu hết mọi thứ ! Cho nên, sự phạm thượng trong minh triết của Đạt Ma chính là ḷng tôn kính tột bực đối với Ông Trời đó !
Bởi vậy, thóa mạ Cha trong vô minh ấy là lộng ngôn, ngă mạn, phạm thượng. Thóa mạ Cha trong hiểu biết, ấy là minh triết, là tôn kính Cha, là ca ngợi Cha đó vậy !” (2)
Cho nên người ta mới đi cho là phỉ báng, là lộng ngôn, là phạm thượng khi có ai chửi hay nói động chạm đến trời phật, tiên thánh như tiên tri Mohammed (Muhammad) của Hồi giáo ở đây. Do đó dân chúng ở các xứ đạo Hồi mới tự nhiên nổi giận đùng đùng như điên khùng, rồi đi đốt phá chém giết để gọi là bảo vệ chân lư của Hồi giáo (cũng như chân lư của Cơ Đốc giáo thời trung cổ), th́ có phải là tạo thêm cái nghiệp cho ḿnh v́ ngu si và mê chấp không?! V́ vậy mà một trong những lời dạy của Đức Phật có nói “ Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là thiếu hiểu biết.”
Hay như Kim Thân Cha đă nói :
“Tại các con chưa hiểu đó thôi. Các con chưa đủ tŕnh độ để hiểu cái cực cao siêu của Thượng Đế. Các con không thể dùng cái hạ trí phàm tâm, dùng cái khoa học hữu hạn, hữu h́nh để phán xét được cái quyền năng, cái toàn năng, toàn giác, và cái ánh sáng vô cực của Thượng Đế đâu con ! Tại các con chưa hiểu luật Trời, các con chưa nắm được định luật của càn khôn vũ trụ, các con chưa hiểu, chưa biết được cái cơ tiến hóa, cái định luật vận chuyển của guồng máy âm dương ngũ hành của càn khôn, của Thượng Đế, các con chưa biết đó thôi.” (3)
Hay như Đức Chúa Giê-su trước khi gục đầu tắt thở trên thập giá đă cầu nguyện cho những ai đă kết tội và đóng đinh Ngài rằng : “Lạy Cha, xin tha cho họ, v́ họ không biết việc họ làm.” (Lc 23,34).
V́ vậy mà cần phải Tri để biết mới có thể Hành động cho đúng với Đạo lư mà không hề quá đáng, nên mới gọi là Thành. V́ một khi đă Thành Nhân th́ tự nhiên sẽ thành công, chứ không phải học thức với bằng cấp hay tiền bạc và quyền lợi là thành công của con người, hay làm cho con người văn minh. V́ văn minh không phải là có đầy đủ phương tiện vật chất, như xe hơi nhà lầu với máy vi tính iPad hay điện thoại di động iPhone… Nhưng con người văn minh đúng với nguyên nghĩa là con người biết làm cho sáng cái đức Nhân nơi ḿnh ; nên tất cả những ǵ làm sáng tỏ sứ mạng với vai tṛ và giá trị con người được gọi là Nhân Văn. V́ thế Văn ở đây không phải là văn chương nhưng với nguyên nghĩa là Văn Đạo như Khổng Tử đă nói : “Triêu văn đạo, tịch tử khả hỷ” (LN. IV,8) tức buổi sáng sớm được nghe hiểu Đạo, th́ đến chiều tối nếu có phải chết cũng thấy vui. Vui v́ biết được cái chết của ḿnh không là sự gián đoạn tiêu tùng và chấm hết, mà chính là sự tiếp tục tiến hóa để quy về Cội Nguồn nhất thể.
Do đó mà cần phải học hỏi nghiên cứu cho “cùng lư tận tính dĩ chí ư mệnh” của sự vật để mới có thể “cách vật”, nghĩa là mới hiểu biết được mệnh lệnh của trời qua số mệnh của vạn vật. Cho nên trong kinh Dịch có câu : “Tri chu hồ vạn vật nhi Đạo, tế thiên hạ cố bất quá.” (Hệ Từ), có nghĩa là nếu “biết trọn vẹn được vạn vật th́ đó là Đạo Nhân, nên có thể an bang tế thế, sắp đặt thiên hạ như ư trời nên không bao giờ quá đáng”. Hay như sách Đại Học cũng có nói “muốn có thành ư th́ trước hết phải hiểu biết cái số mệnh nơi muôn vật, c̣n gọi là cách vật”: “Dục thành kỳ ư, tiên trí kỳ tri. Trí tri tại cách vật ”. V́ “Vật hữu bổn mạt, vật hữu chung thủy. Tri sở tiên hậu, tắc cận Đạo hỹ”. (Đại Học) có nghĩa là mỗi vật đều có gốc, ngọn, mỗi việc đều có đầu, đuôi. Ai biết thi hành theo tự nhiên cho có thứ tự, phân biệt được việc nào trước, việc nào sau, th́ người ấy gần với Đạo, với Chân lư tức là Thành Nhân vậy. V́ người thông minh không phải là người có chỉ số IQ cao, mà là người đạt được cái đức, tức là cái linh lực của trời đất nơi ḿnh, như Kinh Dịch nói: “dĩ thông thần minh chi đức”, th́ mới thấu hiểu được : “Chơn lư là cái khối tṛn vô biên, đời đời xoay quanh nó, luôn luôn tự nh́n nó, tự sống với nó, tự học hỏi nó, tự lo t́m thấy biết nó đời đời, để đời đời không bao giờ nó tự đánh mất nó.” (4) Nói cách khác chơn lư là quy luật tất yếu bất di bất dịch cai quản cả guồng máy vũ trụ càn khôn, nên tổ tiên nói một cách súc tích là : “Nhất bổn tán vạn thù, vạn thù quy nhất bổn”.
V́ vậy mới có nhiều tôn giáo khác nhau để mỗi người chọn lựa tùy theo ḷng tin và duyên ngộ (affinité) của ḿnh, nhưng tất cả cũng chỉ là phương tiện dẫn đường đến Thượng Đế. Chính v́ không phân biệt được chân lư là tất cả, và tôn giáo là tín ngưỡng riêng tư, nên người ta cứ tất nhiên tưởng rằng tôn giáo là đạo, là chân lư, thành thử mới mê chấp đạo ḿnh đúng đạo người sai, nên dẫn đến cực đoan rồi hành động ngu si, như đi giết người vô tội mà lại cho rằng đúng với đạo lư ! Trong khi “Hồi giáo nghiêm cấm kỳ thị chủng tộc và tôn giáo, tín đồ Hồi giáo không được phép chỉ trích cũng như phán xét người khác. Đó là việc của Allah Đấng Toàn Năng.” (wikipedia.org).
Đó là nguyên nhân tại sao có sự phẫn nộ đầy bạo lực hiện nay ở các nước Hồi giáo trên thế giới. V́ trong hơn thập niên qua người ta đă thấy những cuộc khủng bố thường do những người đạo Hồi gây ra khắp nơi. V́ ở các nước Hồi giáo với chế độ chuyên chế độc tài, với xă hội phong kiến ‘trọng nam khinh nữ’, với nạn mù chữ v́ thất học, nghèo đói v́ thất nghiệp, thành thử không có dân trí và dân chúng chỉ có biết cậy trông vào tôn giáo với quyền lực thiêng liêng để giải quyết mọi vấn đề của con người. Do đó sự phẫn nộ của Hồi giáo hiện nay chỉ là hệ quả của một tôn giáo bị xuyên tạc và bị lợi dụng để bảo vệ quyền lợi của giới mày râu và giai cấp ‘imam’, nên đă tạo ra những con người mê tín cực đoan đầy nguy hiểm. Vả lại biến cố này cũng là dấu chỉ của thời mạt kiếp đang đến cho những kẻ chấp ta ngă mạn. V́ vậy thế giới dân chủ tự do cần có sự đoàn kết để giữ vững lập trường tự do tín ngưỡng và cần phải chuẩn bị tinh thần để có thái độ dứt khoát khi cần, đối với những kẻ cuồng tín không thể đối thoại, đang lan tràn khắp nơi như bệnh dịch !
Viết xong, ngày 21 tháng 9 năm 2012.
(tức mồng 6 tháng 8 năm Nhâm Th́n)
Nguyễn Sơn Hà
Tài liệu tham khảo :
- (1) Trích tác phẩm “Dịch Kinh Linh Thể” của triết gia Kim-Định.
- (2) (3) (4) Trích tác phẩm “Chơn Lư” của Kim Thân Cha.
- Kinh Thánh
- Tứ Thư
Bookmarks