Đi học về, Đương vội vă ghé trường tiểu học gặp bà Hiệu Trưởng theo lời nhắn của cô thư kư. Lúc bước vào văn pḥng, anh mới hay bà muốn anh đến nhận quà Giáng Sinh do học sinh và nhà trường tặng.
Đương là nhân viên quét dọn chính cho trường tiểu học duy nhất của thành phố.
Bà hiệu trưởng biết anh là người Việt tỵ nạn độc thân nên đă gợi ư cho học sinh và thầy cô quyên tiền mua quà tặng anh. Hôm nay Đương không ở lại quét dọn trường học như thường lệ v́ học tṛ sẽ nghỉ Giáng Sinh tới sau tết Tây.
Anh dự tính sẽ quét dọn lau chùi các pḥng học sau mấy ngày nghỉ lễ. Đương nhận quà và cảm ơn mọi người rồi về thẳng nhà.
Buổi chiều áp Giáng Sinh, thành phố trở lạnh bất ngờ. Đoạn đường về nhà bỗng nhiên dài hơn thường lệ. Thành phố bên bờ vịnh này ít khi có tuyết vào mùa đông, nhưng năm nay tiết trời trở chứng. Sáng nay anh nghe mang máng trên đài tuyết có thể sẽ rơi lác đác tối nay. Chưa bao giờ anh nh́n thấy tuyết tận mắt nên cũng nao nức chờ tuyết rơi.
Về đến nhà, không cởi giầy, Đương nằm dài trên ghế sôfa định ngủ cho hết buổi chiều v́ chẳng biết đi đâu. Vả lại, cả tuần qua thức khuya học bài thi cuối khóa nên anh đă thấm mệt. Nằm lim rim, Đương chợt nhớ đến Tâm-Hiền, người con gái chàng quen trong trại tỵ nạn.
Sau khi rời trại, gia đ́nh nàng định cư ở một thành phố nhỏ bang Nebraska. Năm ngoái nàng gửi anh lá thư dài mấy trang kể truyện tuyết rơi đêm Giáng Sinh.
Năm nay có lẽ đă lấy chồng hay có người yêu mới nên Đương không nhận được thư nàng. Tự nhiên anh cảm thấy buồn da diết và thèm khát một người con gái ở bên ḿnh chiều nay.
Năm nay là Giáng Sinh thứ hai của Đương trên miền đất lạ. Vừa vào mùa nghỉ học, Đương chẳng biết làm ǵ lấp đầy thời giờ rảnh rỗi. Người bạn Việt Nam duy nhất, anh chơi thân trong thành phố, mấy tháng nay ít tới chơi v́ đă mua xe mới và có cô bạn da trắng rất chịu chơi nên anh ta bận rộn.
Trong lúc trằn trọc chưa ngủ được, anh nghĩ về bữa cơm tối. Đương mường tượng một món ăn đặc biệt nào đó mà không ra.
Thành phố chưa có nhà hàng Việt Nam hay tiệm bán thực phẩm Á Châu nên anh chẳng biết phải nấu món ǵ ḿnh đă ăn hay chưa từng được ăn trong những đêm Giáng Sinh ở quê nhà.
Anh định lái xe sang New Orleans, lang thang trong khu French Quarter cho hết đêm Giáng Sinh và sáng mai ghé Café Du Monde ăn bánh bột chiên vàng, uống càfê đen, nh́n mấy người Việt Nam chạy bàn trong quán cho đỡ nhớ nhà.
Không có ai thân thiết trong thành phố mời anh đến chơi hay rủ đi lễ đêm Giáng Sinh
. Vợ chồng người bảo trợ anh mới ly dị và cả hai đă dọn đi xa. Dân số người Việt trong thành phố này vỏn vẹn ba gia đ́nh và năm đàn ông độc thân kể cả Đương.
Bốn người độc thân kia là những cựu quân nhân Việt Nam Cộng Ḥa được gửi sang đây học sửa chữa cơ khí cho Không Quân, họ cùng theo học trong căn cứ không quân Kessler ở thành phố Biloxi nên biết nhau.
Sau khi quân đội Hoa Kỳ rút khỏi miền Nam Việt Nam, họ được chuyển sang dạng di dân tỵ nạn, được thuê làm việc trong nhà bếp căn cứ không quân và mướn nhà ở chung.
Đương là tên tỵ nạn vô gia đ́nh sống một ḿnh trong thành phố này. Anh cũng là người Việt đầu tiên theo học chữ tại Đại Học Cộng Đồng
. Có mấy người Việt ở những thành phố lân cận học chung trường nhưng họ học các ngành như thợ điện, thợ hàn hay sửa xe và có gia đ́nh nên Đương ít có dịp gặp và không chơi thân.
Người bạn cùng tuổi, anh chơi thân, ở với cha mẹ và làm thợ sơn cho một hăng sửa xe cũ nên cách sống và lối suy nghĩ của anh ta rất khác Đương, nhưng hai người vẫn lui tới nhau v́ cùng cô độc. Lúc anh bạn thợ sơn này c̣n lái xe cũ, chưa có bồ Mỹ, chiều thứ sáu nào cũng ghé rủ Đương đi chơi.
Có khi họ sang New Orleans, lang thang trên đường Bourbon tới sáng, có khi đi xem phim, la cà ở mấy quán rượu, hay đến pḥng khiêu vũ rẻ tiền t́m mấy bà Mỹ trắng tuổi hồi xuân, khiêu vũ điệu Country Music cho đến khuya.
Dĩ nhiên là những cuộc đi chơi này đều do người bạn sơn xe bao v́ Đương chỉ làm đủ để trả tiền thuê nhà, tiền ăn, và tiền xăng đi học dù anh rất giới hạn việc lái xe. Chiều nay buồn quá, anh định một ḿnh lái xe đi đâu đó cho hết đêm. Nằm nghĩ miên man rồi Đương ngủ lúc nào không hay.
Khi Đương giật ḿnh thức dậy, bên ngoài trời đă tối. Nh́n đồng hồ trên tường anh mới biết ḿnh đă ngủ một giấc quá dài. Bây giờ gần mười một giờ khuya.
Anh đói bụng nhưng nhà không c̣n ǵ ăn ngoài món bún Ư anh nấu dư để trong tủ lạnh. Đương vội vă rửa mặt đi chợ mua thực phẩm cho ngày mai v́ các hàng quán sẽ đóng cửa mười hai giờ đêm nay.
Khi ra xe anh cảm thấy lạnh buốt và lái xe vội vă đến chợ thực phẩm Winn Dixie gần nhà. Bầu trời xám dầy đặc mây nên không có bóng sao đêm. Hai bên đường nhiều sân nhà rực sáng long lanh đèn màu. Có nhà treo đầy đèn lên những cành cây trước sân làm cả góc đường sáng rực. Anh mở đài trong xe nghe nhạc Giáng Sinh. Đương có cảm tưởng như chỉ c̣n ḿnh anh đang lái xe trên quăng đường này.
Sân đậu xe ở chợ vắng tanh. H́nh như anh là người khách cuối cùng bước vào chợ.
Cô chiêu-khách mỉm mười chào và người thu dọn đang vội vă lau nền nhà để về ăn mừng Giáng Sinh với gia đ́nh. Đương ghé lại quầy thịt, hàng chục con gà lôi bọc kín trong bao nhựa được xếp ngăn nắp gần quầy bày đùi heo nướng khói bọc giấy bạc màu vàng lóng lánh.
Anh nh́n thấy bảng hạ giá trong quầy thịt ḅ nên ghé lại xem. Bây giờ anh chợt nghỉ ra món anh thèm ăn chiều nay: Steak. Cả đời ở Việt Nam anh chưa bao giờ được ăn một miếng bí tếch như những bữa ăn anh học trong sách giáo khoa Pháp Văn hay nh́n thấy trên báo chí ngoại quốc ở thư viện.
Sáu tháng đầu tiên ở Mỹ, sống nhờ bảo trợ, anh chỉ được ăn rau, cheese, trứng và ngũ cốc v́ họ là dân Hippy chính gốc lại ăn chay trường để bảo vệ súc vật.
Anh chị bảo trợ Đương học yoga, đọc sách thiền, và là hội viên của hội bảo vệ môi trường.
Lúc c̣n ở với bảo trợ, chiều thứ sáu nào anh chị cũng đưa Đương đi nhà hàng nhưng chưa bao giờ anh dám gọi Steak v́ món này là một trong những món đắt nhất trên thực đơn. Cách đây vài tuần, anh phải viết bài luận văn ngắn diễn tả cách làm một việc ǵ đó
cho có thứ tự.
Cô giáo sư Anh Văn khuyên anh nên t́m sách dạy nấu ăn để coi cách viết công thức món ăn làm thí dụ. Anh ra tiệm sách t́m cuốn dạy nấu các món chuyên về thịt ḅ.
Bài luận văn Đương viết về món ḅ hầm vang đỏ, Beef Bourguignon hay Boeuf Bourguignon đă được điểm cao và lời khen của giáo sư. Đây là món thịt ḅ hầm vang đỏ Burgandy, món ăn dân dă ở miền nam nước Pháp đă được nâng cấp thành món ăn sang trọng.
Anh nghĩ món này trời lạnh ăn với bánh ḿ hay cơm hẳn phải ngon miệng.
Nh́n quầy thịt, Đương ngần ngừ không biết nên mua mấy miếng Rib-Eye steak về nướng ăn ngay hay mua thịt Chuck Roast để nấu vang đỏ ăn ngày mai.
Các lọai thịt ḅ đều được hạ giá 50 phần trăm. Cuối cùng anh chọn một vỉ Rib-Eye steak có bốn miếng. Mỗi miếng steak được cắt gọn ghẽ như bàn tay và trên những miếng thịt đỏ tươi có những viền mỡ màu ngà ngà trông ngon mắt
. Anh lấy luôn miếng Chuck Roast là loại thịt ḅ để đút ḷ hay hầm khoai tây và cà-rốt.
Biết chợ sắp đóng cửa, anh đi vội sang quầy rau cỏ, lựa vài cũ cà-rốt, vài củ khoai tây, mấy nhánh cần tây, dăm củ hành đỏ, vài tép tỏi, hai trái cà chua mọng đỏ, và chọn hộp nấm tươi.
Khi xếp những mặt hàng thực phẩm vào xe chở hàng chợ, anh chợt nhớ là món ḅ hầm vang đỏ cần có lá Bay, tiêu xay, bột nấu ăn, và thịt ba-rọi hong khói.
Cuối cùng th́ Đương đă mua đầy đủ các thứ cần thiết để nấu hai món đặc biệt mừng lễ Giáng Sinh.
Đương ghé quầy bán rượu, lấy một hộp 12 chai Lowenbrau, bia Đức, loại bia khá thông dụng ở miền nam nước Mỹ và b́nh vang Burgandy hiệu Inglenook, thứ vang đỏ b́nh dân, nhưng dễ uống lại có thể dùng để nấu món thịt ḅ anh đang tưởng tượng trong đầu.
Lúc tính tiền, anh giật ḿnh v́ lần đầu tiên đi chợ tốn kém như vậy. Anh tự nhủ, lâu lâu ăn sài hoang phí cũng không sao, vả lại lễ Giáng Sinh không lẽ nấu món bún Ư, Spagetti, với thịt ḅ bằm, món anh nấu thường xuyên v́ vừa rẻ vừa nhanh.
Bookmarks