Tôi sinh ra và lớn lên ở Miền Bắc suốt 20 năm trời. Ở đó, có không biết bao nhiêu người thân thương ruột thịt, bạn hữu của tôi
Bước ngoặt lớn nhất trong đời tôi đă xảy ra đúng vào mùa hè đỏ lửa năm 1972, khi tôi quyết định từ vùng núi ở động Ông Đô nhằm thẳng hướng thị xă Quảng Trị để đi chiêu hồi.
Lúc đó, tôi chưa hề nghe, hay biết đến hai chữ "chiêu hồi".
Nhưng qua những lần kể chuyện của thầy tôi, tôi biết, ở mảnh đất Miền Nam, tôi có rất nhiều họ hàng, thân thích nội ngoại, trong đó có 5 bà chị đang sống ở Sàig̣n, Vũng Tàu, Biên Hoà.
Năm 1954, khi đất nước bị chia cắt, cả 5 bà chị, lúc đó đều có gia đ́nh, đă lần lượt vô Nam. Riêng thầy tôi, v́ c̣n mẹ già, tức bà nội tôi, tuổi đă ngoài 90, nên ông cụ nhất định ở lại để phụng dưỡng mẹ, không chịu vô Nam. Thầy tôi lo, bà nội tuổi đă cao, sức lại yếu, lỡ mệnh hệ ǵ nơi đất khách, th́ thật ân hận.
Ông nội bà nội tôi chỉ có thầy tôi là con trai. Khi lấy người vợ đầu tiên, thầy tôi có được 5 người con gái, không có người con trai nào. V́ vậy, thầy tôi lấy vợ hai, nhưng bà cũng chỉ sanh được một người con trai. Kết quả, thầy tôi phải lấy thêm người vợ ba, là mẹ tôi.
Năm 1954, khi các bà chị vô Nam, thầy tôi ở lại, nên cả hai người con trai, đều phải ở lại đất Bắc.
Khi đó, tôi mới 4 tuổi. Quyết định của thầy tôi lúc đó, khiến tôi phải ở lại Miền Bắc, phải trải qua những năm tháng khổ đau, thiếu thốn, mất tự do, và bị guồng máy tuyên truyền của cộng sản giáo dục đầu độc. Đây là một sự bất hạnh cho tôi, nhưng cũng là một sự may mắn, v́ nhờ sống trong chế độ cộng sản, hiểu rơ những xấu xa, đê tiện, nham hiểm và tàn nhẫn bất nhân của chế độ đó, nên suốt cuộc đời tôi, từ khi tôi biết nghĩ và hiểu rơ cộng sản, tôi không bao giờ có ảo tưởng về chủ nghĩa, lư thuyết cũng như con người cộng sản.
Nếu tôi không sống trong chế độ cộng sản 20 năm, biết đâu, tôi cũng sẽ ngây thơ, vô bưng chạy theo cộng sản, hoặc dại dột ăn phải bả cộng sản, cả nửa cuộc đời...
TỪ ĐỘNG ÔNG ĐÔ ĐẾN ĐỒN CẢNH SÁT DĂ CHIẾN
Đầu năm 1972, cộng sản Hà Nội một lần nữa, chuẩn bị ráo riết mở chiến dịch xâm lăng VNCH thật quy mô.
Tại mặt trận Quảng Trị, Thừa Thiên, Cộng sản tập trung 3 sư đoàn chính quy trong đó có sư đoàn 324B. Lúc đó tôi chỉ là người lính binh nh́ thuộc đại đội thông tin hữu tuyến của sư đoàn 324B. Đơn vị của tôi được lệnh tiến lên Động Ông Đô, một căn cứ pháo binh của QLVNCH lúc đó đă triệt thoái.
Tuy trước đó khoảng nửa năm, tôi đă theo sư đoàn 324B vô tận vùng rừng núi Nam Lào, rồi trở ra Bắc, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được nh́n thấy quân trang, quân dụng của QLVNCH. Và chính những cuốn sách truyện, những trang báo, những tờ tạp chí, cùng những tấm h́nh, những vật dụng cá nhân, vứt bừa băi trên Động Ông Đô vào thời gian đó, đă giúp tôi thấy được cuộc sống tự do của người dân, người lính VNCH. Điều này đă giúp tôi quyết định đi t́m tự do.
C̣n tiếp...
Bookmarks