Results 1 to 4 of 4

Thread: VN bị tố cáo trước Hội đồng Nhân quyền LHQ về đàn áp người biểu t́nh yêu nước

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    VN bị tố cáo trước Hội đồng Nhân quyền LHQ về đàn áp người biểu t́nh yêu nước




    Công an Việt Nam áp giải người biểu t́nh lên xe sau khi trấn áp một cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc ở Hà Nội hôm Chủ nhật 21/8/11


    Thông cáo báo chí của Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam có trụ sở ở Paris, Pháp, vừa công bố cho biết tại khóa họp nhân quyền thứ 18 của Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc ở Geneva, Ủy ban lên án việc chính quyền Hà Nội đàn áp, bắt bớ những người biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lược.

    Dịp này, ông Vơ Trần Nhật, đại diện Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam, đă tŕnh bày những quan ngại về trường hợp của blogger Điếu Cày, tức ông Nguyễn Văn Hải, người đă măn hạn tù nhưng vẫn c̣n bị chính quyền Việt Nam biệt giam.

    Ủy ban yêu cầu Việt Nam bảo vệ quyền biểu t́nh của công dân được Hiến pháp công nhận và trả tự do cho tất cả những người đang c̣n bị giam giữ v́ đă tham gia các cuộc tuần hành chống Trung Quốc tại Hà Nội trong thời gian gần đây, đồng thời kêu gọi Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc thúc đẩy Việt Nam cải thiện nhân quyền, tuân thủ những cam kết với quốc tế.

    VOA

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tội yêu nước


    Ở đời, có nhiều thứ tội. Tôi giết người. Tội cướp của. Tội ăn trộm. Tội lường gạt. Tội hiếp dâm. Tội tàng trữ hay buôn bán ma túy. Tội hành hung người khác. Tội trốn thuế. Tội lái xe quá tốc độ hoặc lúc đang say. Tội khai man hay làm giấy tờ giả (kể cả bằng cấp giả!). Tội phá rối trật tự công cộng. Tội bôi nhọ hay xâm phạm đời tư người khác. Vân vân.

    Hầu hết các tội ấy đều được ghi rơ trong luật pháp với những khung án rơ ràng ở từng nước.

    Riêng trong Hiến pháp, ít nhất là Hiến pháp Việt Nam, người ta c̣n nêu đích danh một tội: "phản bội tổ quốc là tội nặng nhất" (điều 76).

    Cả trong Hiến pháp lẫn luật pháp, không những của Việt Nam mà c̣n của cả thế giới, tôi dám chắc không ở đâu ghi cái tội này: Tội yêu nước.

    Vậy mà, trên thực tế, nó lại bị xem là một cái tội, thậm chí, tương đương với cái tội được ghi là "nặng nhất" trong Hiến pháp.

    Chứ không phải sao? Th́ hăy cứ nhớ lại thời Pháp thuộc mà xem. Hầu hết những người mà chúng ta xem là anh hùng của thời ấy đều là những kẻ từng bị buộc "tội yêu nước" đấy! Trong phong trào Cần Vương, ở Quảng Nam, Trần Văn Dư bị xử bắn, Nguyễn Duy Hiệu bị hành h́nh; ở Quảng Ngăi, Lê Trung Đỉnh bị giết; ở miền Bắc, Nguyễn Cao bị xử trảm; trong các cuộc vận động chống Pháp sau đó, Trần Quư Cáp, Trần Cao Vân, Thái Phiên, Nguyễn Thái Học, v.v... bị tử h́nh; Phan Bội Châu bị tuyên án tù chung thân, sau, đổi thành án quản thúc; tất cả đều bị ghép vào một tội: Tội yêu nước!

    Dĩ nhiên, chữ "tội yêu nước" ấy là chữ của lịch sử, về sau. Thời ấy, trước ṭa án, qua miệng của công tố viên cũng như chánh án, tội của họ là tội “làm loạn” hay “làm giặc”. Không ai dám nói là họ mắc “tội phản bội tổ quốc". Nhưng thực chất ư nghĩa của “làm loạn” hay “làm giặc” th́ cũng vậy.

    Có điều, ai ghép tội và tuyên án họ? Đó là thực dân Pháp và tay sai của Pháp: kẻ th́ không được quyền nói đến sự trung thành đối với tổ quốc trên đất Việt Nam và kẻ th́ không được phép nói v́ bản chất của họ, khi chấp nhận làm việc cho Pháp, đă không đặt ra vấn đề trung thành hay không trung thành với tổ quốc rồi. Vậy mà, suốt gần cả trăm năm, cả Pháp lẫn những người làm tay sai cho Pháp đều nhân danh ḷng yêu nước, hoặc ít nhất, sự ổn định của đất nước, để xét xử những người yêu nước thực sự.

    May, lịch sử công minh. Những sự hy sinh của bậc anh hùng dám chấp nhận ngay cả cái chết để cứu nước ấy đă được mọi người ghi nhận. Hiện nay, tên tuổi của họ c̣n sáng rỡ trên sử sách. Ai cũng biết rơ một điều: Họ không có tội ǵ cả, trừ “tội” yêu nước.

    Không ngờ cái điều hài hước một cách cay đắng như thế bây giờ lại lặp lại.

    Trong suốt mấy chục năm vừa qua, có vô số người bị bắt ở tù, thậm chí, bị hành h́nh, chỉ v́ “tội” duy nhất: tội yêu nước.

    Xin miễn nhắc lại những chuyện đau ḷng ngay sau năm 1975 với trại tù và trại cải tạo nhan nhản khắp nơi: Tạm thời cứ coi đó là chuyện thuộc quá khứ, gắn liền với những “điều kiện lịch sử và khách quan” nhất định. Cũng xin miễn nhắc lại những vụ án gắn liền với các cuộc vận động đánh đổ chính quyền một cách bạo động: Đó là nhiệm vụ của các sử gia sau này.

    Chỉ xin mọi người nghĩ và nhớ đến những người bị bắt bớ chỉ v́ “tội” duy nhất là chống lại Trung Quốc, và một phần nhỏ, nạn độc tài trong nước, như nhà báo Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, blogger Anh Ba Sài G̣n Phan Thanh Hải và Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ.

    C̣n nữa. Những người v́ tham gia các cuộc biểu t́nh chống sự gây hấn và xâm lấn của Trung Quốc trong các ngày Chủ nhật vào tháng 6 vừa qua mà bị công an bắt bớ, quấy nhiễu và đe dọa, đă phạm tội ǵ?

    Vâng, tất cả những người đó đă phạm tội ǵ?

    Câu trả lời không thể tránh được: Tội yêu nước.

    Tôi cho không có ǵ phản ánh đầy đủ diện mạo của nhà cầm quyền bằng sự kiện biến ḷng yêu nước thành một cái tội.

    Ngày xưa, chỉ có bọn cướp nước và bán nước mới làm điều đó.

    C̣n bây giờ?

    Tôi không nghĩ, và thực t́nh, không muốn nghĩ những người cầm quyền hiện nay là bán nước. Không, nh́n vào quá khứ của nhiều người trong họ, tôi không nghĩ vậy.

    Nhưng nếu vậy, tại sao họ lại trấn áp những người yêu nước? Tôi nghĩ nguyên nhân chính là họ muốn được độc quyền yêu nước: Chỉ có họ mới yêu nước; chỉ có cách yêu nước của họ mới có hiệu quả. C̣n người khác? "Bọn mày hăy câm mồm lại! Hăy ở yên trong nhà! Đừng hoan hô, đừng đả đảo, đừng tụ tập, đừng biểu t́nh ǵ cả! Hăy để tao lo! Bọn mày mà xớ rớ là tao bắt, tao đánh, tao nhốt! Nghe chưa?" Dĩ nhiên, họ không nói thẳng ra như thế. Nhưng bất cứ ai theo dơi các sinh hoạt chính trị tại Việt Nam hiện nay đều biết rơ là họ nghĩ thế.

    Bán nước và độc quyền yêu nước khác hẳn nhau về động cơ. Nhưng biểu hiện bên ngoài và không chừng cả hậu quả nữa, lại là một.

    VOA

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tại sao lại đàn áp những người biểu t́nh?



    Mấy tháng vừa qua, h́nh ảnh được chuyển tải nhiều nhất và cũng gây ấn tượng nhất trên các website, blog và các trang mạng xă hội bằng tiếng Việt có lẽ là h́nh ảnh công an, trong cả sắc phục lẫn thường phục, đàn áp những người đi biểu t́nh chống đối Trung Quốc. Đàn áp có nhiều cách. Cách âm thầm và nhẹ nhàng nhất là ngăn chận không cho một số người tham gia các cuộc biểu t́nh

    Ngăn chận bằng cách sai công an, cả ch́m lẫn nổi, đến canh gác ngay trước cửa nhà: Nhà dân, chẳng có tội t́nh ǵ cả, trở thành nơi quản thúc ḷng yêu nước và nỗi căm giận trước ngoại xâm.

    Ngăn chận bằng cách khác, với một số người có tên tuổi và uy tín: mời đến cơ quan, nơi họ làm việc, rồi cầm chân họ lại suốt cả thời gian cuộc biểu t́nh xảy ra.

    Nhưng thô bạo nhất là những cảnh đàn áp ngay trên đường phố: túm cổ, khóa tay, đánh, đạp, khiêng hay lôi những người biểu t́nh xềnh xệch trên đường rồi vất lên xe buưt chở về đồn công an.

    Trong số đó, hai bức ảnh được chú ư nhất là bức ảnh một công an ch́m bắt và vác một thanh niên băng qua đường và một công an ch́m khác đứng trên xe đạp thẳng vào mặt một thanh niên đang bị mấy công an khác nắm tay và nắm chân lôi lên xe.

    Những h́nh ảnh ấy khiến nhiều người phẫn nộ. Có thể dễ dàng nhận thấy nỗi phẫn nộ ấy trên các trang mạng xă hội. Giáo sư Chu Hảo cho đó là một hành động hết sức nguy hiểm v́ “đây không chỉ là hành động vi phạm pháp luật và vô đạo đức; mà c̣n là một hành vi phản động về mặt chính trị: nó công khai đàn áp những người yêu nước, công khai biểu thị thái độ thù địch đối với những người kiên quyết bảo vệ chủ quyền của đất nước chống lại âm mưu bá quyền độc chiếm Biển Đông của các thế lực phản động Trung Quốc”.

    Nhà văn Nguyên Ngọc gọi những tên công an đạp thẳng vào mặt dân chúng như vậy là những tên “lưu manh” và “ác ôn”, cần phải bị nghiêm trị: “Là công an, ăn lương của dân, là đầy tớ của dân, ngang nhiên đánh dân tàn bạo, càng phải bị trừng trị.

    Đánh dân yêu nước, chỉ có mỗi một tội là biểu lộ ḷng yêu nước, chống ngoại xâm, nhất thiết phải bị nghiêm trị. Nghiêm trị công khai”.

    C̣n tiếp...

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    “Hắn đạp vào mặt tất cả chúng ta”,







    Nhà văn Nguyên Ngọc gọi những tên công an đạp thẳng vào mặt dân chúng như vậy là những tên “lưu manh” và “ác ôn”, cần phải bị nghiêm trị: “Là công an, ăn lương của dân, là đầy tớ của dân, ngang nhiên đánh dân tàn bạo, càng phải bị trừng trị. Đánh dân yêu nước, chỉ có mỗi một tội là biểu lộ ḷng yêu nước, chống ngoại xâm, nhất thiết phải bị nghiêm trị. Nghiêm trị công khai”.
    Nhà thơ Hoàng Hưng, trong bài “Hắn đạp vào mặt tất cả chúng ta”, gọi đó là cú đạp vào luật pháp và nhà nước, đồng thời cũng là cú đạp vào mặt tất cả mọi người:

    Hắn đạp vào mặt anh, người thanh niên yêu nước
    khi anh nằm bất lực
    như bị tứ mă phanh thây.
    Hắn đạp vào mặt anh
    người đă hô to: Chặn tay bành trướng
    Không được xâm lăng vùng biển thiêng này!
    Hắn là ai
    mà căm thù khi anh yêu Tố quốc?
    Hắn v́ ai
    mà ra tay tàn bạo với dân lành?
    Hắn tuân lệnh ai
    mà mất hết tính người?
    Hắn từ đâu ra
    mà quên hết t́nh đồng bào máu mủ?
    Tàn ác hơn phát súng bắn vào đầu
    anh du kích giữa Sài G̣n bị trói
    Thú vật hơn bàn tay bịt miệng
    người tù lương tâm đứng trước phiên ṭa
    Cú đạp thẳng mặt người yêu nước
    sẽ đi vào lịch sử dân ta.
    Hắn đă đạp vào những lời lẽ tô son
    “V́ dân, Do dân…” lẻo mép
    Hắn đă đạp vào mặt luật pháp Việt Nam
    Hắn đă đạp vào mặt Nhà nước Việt Nam
    trước con mắt mở to toàn thế giới
    Hắn đạp vào mặt tất cả chúng ta
    nếu chúng ta chỉ biết khoanh tay
    đứng nh́n CÁI ÁC
    đang lên ngôi trên đất nước này!
    Ôi nỗi nhục ngậm mồm chịu đạp
    Ôi nỗi đau cốt nhục tương tàn
    chịu đến bao giờ? bao giờ? bao giờ?
    Bàn phím ta rỏ máu
    ghi mấy lời bất lực gửi anh em!
    (3:49 AM ngày 20/7/2011 giờ HN)

    Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, trong bài “Đạp lên mặt Nhân Dân-Tổ Quốc sướng lắm sao?”, gọi đó là cú đạp vào mặt nhân dân và tổ quốc:

    Gương mặt người yêu nước
    Là gương mặt nhân dân
    Gương mặt nhân dân
    Là gương mặt Tổ Quốc

    Biển đảo Việt Nam ta giặc China tràn qua xâm lược
    Nhân dân yêu nước biểu t́nh
    Đại úy công an tên Minh
    Bốn lần đạp vào mặt người yêu nước
    Minh đă đạp thẳng vào mặt Nhân Dân - Tổ Quốc

    Trước công an Minh
    Giặc Ân từng đạp lên mặt Người-Tổ Quốc
    Người trả lời bằng Thánh Gióng

    Trước công an Minh
    Giặc Hán từng đạp lên mặt Người-Tổ Quốc
    Người trả lời bằng Hai Bà Trưng

    Trước công an Minh
    Giặc Tống, Nguyên, Minh, Thanh từng đạp lên mặt Người-Tổ Quốc
    Người trả lời bằng Lư Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung

    Hôm nay công an Minh
    Chưa phải là giặc
    Lại lặp lại hành vi xưa của kẻ thù phương Bắc
    Đạp lên mặt Người -Tổ Quốc - Nhân Dân

    Người trả lời bằng im lặng

    Công an Minh và đồng đội
    Toan dồn Nhân Dân-Tổ Quốc tới chân tường ?
    Đạp lên mặt Nhân Dân – Tổ Quốc sướng lắm sao ?

    Này, các ông công an
    Cứ đạp đi, đạp đi
    Đạp vỡ mặt sự im lặng của đám đông nhẫn nhục
    Đạp vỡ mặt bọn yêu nước

    Im lặng tột cùng
    Là lời tuyên ngôn của băo
    (Sài G̣n ngày 21/07/2011)

    Nhân vật mà Hoàng Hưng gọi là “hắn” ấy rơ ràng không phải chỉ là một cá nhân riêng lẻ. Cứ nh́n vào bức ảnh th́ thấy. Chung quanh “hắn” toàn là công an. Bởi vậy nhà thơ Trần Mạnh Hảo, sau khi nêu đích danh “hắn”, đă gộp chung “hắn” và “đồng đội”, và cuối cùng, quên cả “hắn” lẫn “đồng đội”, gọi chung “các ông công an”. Nói cách khác, ai cũng thấy rơ: “Hắn” ở đây chính là hiện thân của quyền lực nhà nước.

    Nhưng ở đây lại nảy ra vấn đề: Tại sao nhà nước lại quyết định đạp thẳng vào mặt những người xuống đường biểu t́nh chống lại những uy hiếp và những âm mưu xâm lấn lănh thổ và lănh hải Việt Nam của Trung Quốc như vậy?

    Tại sao?

    Đạp vào mặt những tên đầu trộm đuôi cướp, phá rối trật tự công cộng? Ừ, th́ được. Đạp vào mặt những người đ̣i lật đổ chính quyền? Ừ, có thể hiểu được. Nhưng ở đây, những người biểu t́nh lại rất “ngoan ngoăn”: họ cầm cờ Việt Nam và hát quốc ca Việt Nam; họ giương cao các bức ảnh của Hồ Chí Minh và Vơ Nguyên Giáp; họ chỉ chống đối Trung Quốc, kẻ đang đe dọa chủ quyền và nền độc lập của Việt Nam. Tại sao lại đạp vào mặt họ?

    Tại sao?

    Tôi nghĩ đến hai lư do chính:

    Thứ nhất là v́ chính quyền Việt Nam hiểu sai hoặc cố t́nh hiểu sai ư nghĩa của các cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc. Việc hiểu sai ấy có thể thấy ngay trong lời phát biểu của cả ông Phạm Quang Nghị, Ủy viên Bộ chính trị kiêm Bí thư Thành ủy Hà Nội lẫn bà Nguyễn Phương Nga, phát ngôn viên của Bộ ngoại giao Việt Nam.

    Trong lời phát biểu tại Đại hội đại biểu Hội Liên hiệp văn học nghệ thuật Hà Nội vào ngày 7 tháng 7, ông Phạm Quang Nghị cho biết, để đối phó với sự uy hiếp của Trung Quốc, biện pháp xuống đường biểu t́nh không thể thành công. Lư do: “Nếu chỉ có như thế mà thành công th́ có lẽ không phải xuống đường chỉ có ngần ấy người mà có thể phải đi nhiều hơn. Và nếu chỉ có biện pháp ấy thành công th́ phía họ c̣n xuống đường nhiều hơn chúng ta.” Bà Nguyễn Phương Nga, trong cuộc họp báo ngày 7 tháng 7, c̣n đi xa hơn, cho các cuộc biểu t́nh ấy là do các tổ chức “phản động”, trong đó có đảng Việt Tân, xúi giục để phá hoại chính quyền Việt Nam. Giới trí thức Việt Nam dễ dàng nhận ra ngay sự ngụy biện của ông Nghị cũng như sự vu khống của bà Phương Nga.

    Trước hết là về nhận định của bà Phương Nga: Cho đến nay, không có dấu hiệu nào cho thấy có bàn tay của thế lực chính trị nào nhúng vào các cuộc biểu t́nh. Những người đi đầu trong các cuộc xuống đường đều là những người đă gắn liền cả đời của họ với chế độ. Hơn nữa, nếu có thế lực chính trị nào muốn len lỏi vào các cuộc biểu t́nh ấy để phục vụ cho ư đồ riêng của họ th́ nhiệm vụ của công an là phải nhận diện họ và ngăn chận họ chứ không phải là trấn áp tất cả những người xuống đường chống Trung Quốc.

    Nhận định của ông Nghị chỉ là một sự ngụy biện vụng về. Chả có ai lại ngây thơ hoặc ngu xuẩn nghĩ là chỉ bằng cách xuống đường biểu t́nh, Việt Nam có thể ngăn chận được những âm mưu bá quyền hung hăn của Trung Quốc. Không, chẳng có ai nghĩ vậy cả. Biểu t́nh chỉ là một cách bày tỏ thái độ; và trong trường hợp này, thái độ ấy bao gồm hai khía cạnh: một, chống đối Trung Quốc, và hai, ủng hộ chính phủ Việt Nam trong công cuộc đấu tranh chống lại âm mưu bá quyền của Trung Quốc.

    Quyết định đàn áp những người biểu t́nh là quyết định chống lại cả hai khía cạnh ấy. Là từ chối cả thái độ chống Trung Quốc lẫn sự ủng hộ của dân chúng đối với lập trường chống Trung Quốc của chính quyền.

    Nhưng tại sao chính quyền lại từ chối những điều rất chính đáng kia chứ?

    Ở đây, chúng ta có thể thấy lư do thứ hai: chính quyền không thực sự muốn chống lại Trung Quốc. Chính quyền đàn áp biểu t́nh v́ không muốn làm phật ư Trung Quốc. Nhớ, một trong những thỏa thuận giữa Thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn, đặc phái viên của lănh đạo cấp cao Việt Nam và Ủy viên Quốc vụ Trung Quốc Đới Bỉnh Quốc vào ngày 25/6 tại Bắc Kinh, được đăng tải trên báo chí là: “tăng cường định hướng đúng đắn dư luận, tránh lời nói và hành động làm tổn hại đến t́nh hữu nghị và ḷng tin của nhân dân hai nước.”

    Trung Quốc chửi Việt Nam? – Mặc! Trung Quốc cắt dây cáp ngầm của các công ty thăm ḍ dầu khí Việt Nam? – Mặc! Trung Quốc bắt bớ, cướp bóc, thậm chí, giết hại ngư dân Việt Nam? – Mặc! Việt Nam vẫn “cương quyết” thực hiện khẩu hiệu “16 chữ vàng” do Trung Quốc đưa ra và cấm đoán mọi người Việt Nam bày tỏ sự bất b́nh và phẫn nộ!

    Càng nghĩ càng thấy buồn.

    * Blog của Tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc


    VOA

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 18-05-2012, 08:17 PM
  2. Replies: 0
    Last Post: 29-03-2012, 01:55 AM
  3. Replies: 8
    Last Post: 20-07-2011, 04:10 AM
  4. Replies: 3
    Last Post: 29-06-2011, 03:54 AM
  5. Replies: 2
    Last Post: 12-12-2010, 06:08 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •