Page 94 of 94 FirstFirst ... 44849091929394
Results 931 to 937 of 937

Thread: Ngày này năm xưa

  1. #931
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    Con Sư Tử Đói Thức Giấc Đang Quậy Phá Khắp Nơi?

    http://vietmania.blogspot.com/search...%20Quyền
    Saturday, September 7, 2019

    Con Sư Tử Đói Thức Giấc Đang Quậy Phá Khắp Nơi?

    Nguyễn Cao Quyền

    Cách đây 200 năm (1816), Napoleon Bonaparte, vị hoàng đế trẻ nhất của nước Pháp đă nói về nước Tầu bằng một nhận xét như sau: “Hăy để con sư tử này ngủ yên, vì nếu thức tỉnh, nó sẽ làm cả thế giới run sợ”. Câu nói này ngày nay đă trở thành sự thật và sự thật đó sẽ được tŕnh bày trong những đoạn viết tiếp theo.


    Biến cải "lục địa đen" thành thuộc địa.

    Tàu cộng đang biến cải Phi Châu thành thuộc địa. Các lănh đạo Tàu muốn Phi Châu là chư hầu ở xa để vừa giải quyết nạn nhân măn vừa chiếm được tài nguyên thiên nhiên. Trong khi Hoa Kỳ và cả thế giới im lặng trước hành động này, Tàu cứ tiến tới.
    Một triệu quân Tàu di chuyển ngang dọc Phi Châu và Nam Mỹ để chiếm các nguyên liệu chiến lược và chiếm các thị trường mới nổi, trước Mỹ, Nhật và Âu Châu. Thế giới cần phải coi chừng con sư tử đói thức giấc này.
    Đế quốc Tàu là một nước tham lam vô độ. Nó tiêu thụ nửa số xi măng và nửa số thép của thế giới, một phần ba số đồng, một phần tư số aluminium, và những số lượng vĩ đại antimony, chronium, cobalt, lithium, zinc và gỗ.
    Những nguyên liệu này, quốc gia nào trên thế giới cũng cần, nhất là Hoa Kỳ và các quốc gia kỹ nghệ Âu Châu. Bauxite và sắt của Guinea và Tanzania dùng để sản xuất phi cơ ở Seattle (Mỹ), đóng tàu ở Bath (Maine – Mỹ), đồng của Chile dùng làm giây điện, cobalt của Congo dùng trong các sở cơ khí ở Michigan (Mỹ), lithium của Bolivia dùng để chế tạo xe hơi, manganese của Gabon dùng trong kỹ nghệ nhựa, titanium của Mozambique, Madagascar, Paraguay dùng để sản xuất thép tốt trong kỹ nghệ máy bay, làm đầu gối và hông người nhân tạo trong y tế. Tầu cộng đang lăn xả vào các đống nguyên liệu này để giữ làm của riêng. Hậu quả sẽ không thể nào lường trước được cho các nền kinh tế khác ngoài lục địa Trung Hoa.

    Thủ thuật cướp tài nguyên thiên nhiên bằng sức mạnh mềm.

    Việc khai thác dầu hỏa ở Phi Châu cần sự tiến bộ. Nhưng Tàu đến đây không phải để giúp mà để cướp. Thủ thuật cướp bằng sức mạnh mềm là giơ cao tấm chi phiếu to và hứa hẹn cho vay rộng răi với lăi suất thấp để xây dựng hạ tầng cơ sở, hoặc dinh tổng thống, hoặc mua vũ khí AK 47. Đổi lại phía đi vay chỉ cần chấp nhận hai điều kiện:
    1/ khi nhận tiền phải giao nộp ngay tài nguyên thiên nhiên;
    2/ phải mở cửa cho hàng TC đă chế biến vào thị trường thuộc địa.
    Thủ thuật này tạo công ăn việc làm cho đế quốc Tàu và giúp các công ty đế quốc thịnh vượng. Quảng Châu, Thành Đô, Thượng Hải tiếp tục phát triển trong khi các thuộc địa mới của Tàu tiếp tục lụn bại.

    Sức mạnh mềm trở thành công cụ bành trướng

    Ai đến Phi Châu cũng thấy ngay là toàn thể lục địa này đang bị Tàu xâm chiếm bằng sức mạnh mềm. Thủ thuật ngoại giao bằng sức mạnh mềm (nghĩa là cho vay) đang được Bắc Kinh áp dụng khắp mọi nơi trên mặt lục địa này. Angola trả nợ Tàu bằng dầu, Ghana trả nợ Tàu bằng hạt cacao, Nigeria trả nợ Tàu bằng khí đốt…Không một nước nào được hưởng lợi với đế quốc Trung Hoa.
    Ở Zimbabwe, Tàu bóc lột c̣n tàn nhẫn hơn. Tàu bỏ ra 5 tỷ đô la mua một mỏ platinum đáng giá 40 tỷ đô la. Với 5 tỷ đô la đó, nhà độc tài Robert Mugabe xây lâu đài mới, mua trực thăng vũ trang và phi cơ phản lực cùng với rất nhiều vũ khí khác để đàn áp dân lành.
    Hiện tượng này, không chi xảy ra tại Phi Châu mà c̣n ở khắp nơi trên thế giới. Tại Peru, Tàu đă làm chủ một ngọn núi đồng. Tàu chỉ mua ngọn núi này với 3 tỷ đô la mà bây giờ đang hưởng lợi tới 2000%. Trong khi đó dân Peru vẫn tiếp tục đói khát, mù chữ và phải đối mặt với đủ thứ tai nạn lao động.
    Khi Tàu kiểm soát bauxite ở Brazil, Guinea, Malawi, đồng ở Congo, Kazahkstan, Namibia, sắt ở Liberia, Somalia, manganese ở Burkina Fasco, Campuchia, Gabon, ch́ ở Cuba, Tanzania, kẽm ở Algeria, Nigeria, Zambia…th́ c̣n đâu cho các xưởng ở Cincinatti, Memphis, Pittsburg của Mỹ và các xưởng của các quốc gia khác như Đức, Nhật, Seoul.
    Người ta có nhiều lư do để sợ rằng xe hơi tương lai sẽ sản xuất ở Lan Châu (Lanzhou) và Vũ Hồ (Wuhu) thay v́ ở Detroit và Huntsville, máy bay sẽ sản xuất ở Binzhou và Thẩm Dương thay v́ ở Seattle và Wichita, chip cho máy vi tính sẽ làm tại Đại Liên (Daliem) và Thiên Tân thay v́ tại Silicon Valley, thép của thế kỹ 21 sẽ được sản xuất nhiều hơn tại Đường Sơn (Tangshan) và Vũ Hán (Wuhan) thay v́ ở Birmingham, Alabama và Illinois của Hoa Kỳ.
    Chắc chắn đây không phải là thị trường tự do và hợp tác thương mại quốc tế nữa. Ai cũng phài rùng ḿnh với chuyện đang xảy ra này. Nhưng không hiểu sao trong các pḥng họp chính trị ở Washington, Berlin, Tokyo các chính khách vẫn giữ thái độ “sống chết mặc bay” và chẳng thèm để ư.
    Nếu cảnh này cứ tiếp tục th́ rồi đây Tàu cộng sẽ ở vị thế độc quyền về tài nguyên với giá thấp nhất và như vậy Tàu có thể cạnh tranh với Mỹ và cả thế giới. Kế hoạch thâu tóm tài nguyên cùa Tàu tương đương với việc cấm vận tài nguyên đối với các quốc gia khác trên mặt địa cầu.

    Một cuộc di dân trá h́nh

    Trên thực tế không phải chỉ có kỹ sư và kiến trúc sư Tàu đến Phi Châu. Nông dân cũng đến luôn. Lúc đầu Tàu hứa hẹn cho vay tiền để xây dựng hạ tầng cơ sở, tạo công ăn việc làm cho người dân địa phương, nhưng khi khởi công xây cất th́ Tàu lại mang cả triệu công nhân sang để mặc nhiên tranh chỗ. Tàu đưa dân ḿnh qua tối đa và chỉ thuê dân địa phương ở mức tối thiểu. Cho nên người dân của các thuộc địa mới của Tàu như Angola và Zimbabue vẫn bị nghèo đói và thường bị nội chiến v́ sự tráo trở của Tàu.
    Ngoài mục đích thâu tóm tài nguyên và chiếm lĩnh thị trường mới, Tàu c̣n có kế hoạch xuất cảng nhiều triệu dân qua Phi Châu và Nam Mỹ để giải quyết nạn nhân măn. Trên lục địa Trung Hoa có 600 con sông th́ 400 sông đă kể như chết v́ quá ô nhiễm. Wikileaks tiết lộ Bắc Kinh muốn dời 300 triệu dân sang Phi Châu. Khi các chính quyền Phi Châu không thể trả nợ th́ chắc chắn hiện tượng di tản này sẽ xẩy ta. Mỹ hiện tại đang nợ Tàu khoảng hai ngàn tỷ đô la: các tiểu bang Montana và Wyoming vắng dân có thể đang là những điểm ngắm của Bắc Kinh.
    Trong thập niên qua 700. 000 dân Tầu đă định cư tại Phi Châu. Kế hoạch vẫn c̣n tiếp tục. Cờ Tầu bay phấp phới khắp mọi nơi trên lục địa đen. Các ṭa đại sứ mới của Tàu đang tiếp tục được xây cất, các sân bay mới đang được hoàn tất.
    Dân Tàu tràn sang Phi Châu như cơn nước lũ. Các khu đô thị biệt lập với hàng rào bao bọc mọc lên khắp nơi, nhưng không cho người da đen bén mảng. Hơn một triệu nông dân Tàu đang cầy cấy đất Phi Châu, sản xuất thực phẩm để xuất cảng ngược về Hoa Lục trong khi dân địa phương vẫn thiếu thực phẩm tiêu thụ.
    Theo tuần báo The Economist, Tàu đă chiếm bảy triệu mẫu dầu cọ (palm oil) của Congo để làm xăng hữu cơ. H́nh thức “nông trại hữu nghị” đang được sử dụng tại các xứ Gabon, Ghana, Guinea, Mali, Mauritania và Tanzania.

    Dùng gái điếm để thu hút di dân tới những nơi vắng vẻ

    Tầu mang sang Phi Châu cả gái điếm, để họ kiếm ăn ở những nơi xa xôi có những công tŕnh của Tầu đang xây cất. Tại Cameroon gái điếm Tàu chỉ đ̣i có 2000 CFA (4. 25 đô la) trong khi các cô gái địa phương th́ nhất định đ̣i 5000 CFA mới chịu lên giừờng. Tại Congo Brazaville có một chuyện khá buồn cười cần kể lại. Các cô gái điếm khi được giải thoát lại không chịu trở về Trung Quốc. Lư do là ở lại đất Phi Châu các cô kiếm được nhiều tiền hơn và được đối xử tốt hơn là ở quê nhà tại Tứ Xuyên (Sichuan).
    Hệ sinh thái của nước Tàu bi tàn phá khủng khiếp v́ quá tŕnh hiện đại hóa nhanh chóng. Giờ đây Tàu lại đang tàn phá hệ sinh thái của các nước chư hầu mới. Nỗi thống khổ của dân bản xứ nói sao cho siết v́ sư trâng tráo của các nhà độc tài địa phương là vô giới hạn. Ngoài việc hệ sinh thái bị tàn phá, các khoản tiền khác kiếm được từ việc khai thác các mỏ kim cương và việc bán gỗ rừng đều đă được các nhà độc tài này dùng để mua vũ khí đàn áp dân lành, gây ra những cuộc nội chiến đẫm máu.

    Quyền lực mềm của Tàu đang hoành hành cả tại Úc và Nam Mỹ

    Trong số 640 triệu vũ khí nhẹ đang lưu hành trên thế giới th́ 100 triệu lưu hành tại Phi Châu. Những chế độ độc tài khát máu như Angola, Sudan, Zimbabwe là những chế độ đứng đầu bảng giết hại dân lành.
    Có một lần, Ôn Gia Bảo tuyên bố ở nghị viện Gabon rằng: “Chỉ buôn bán thôi, không có điều kiện chính trị ǵ cả”. Với chủ trương này, Tàu làm ăn với bất cứ một chính quyền địa phương nào dù tàn bạo đến đâu, thối nát đến đâu. Trong khi các nước văn minh như Mỹ, Anh Pháp, cố gắng tạo áp lực lên bạo chúa, bạo quyền th́ Tàu gian manh đi luồn cửa hậu.
    Vào lúc này Tàu đang t́m cách tiếp cận với Úc để nâng cao các liên lạc ngoại giao. Tàu muốn đầu tư lớn vào nhiều khu vực khai thác mỏ ở Úc. Điều đáng ngạc nhiên là các nền kinh tế có cơ cấu dân chủ như Úc, Brazil, Nam Phi… vẫn bị tiền Tàu cuốn hút.
    Tại Úc trong vài năm qua một số công ty Tàu như China Minmetals, Hunan Valin Steel & Iron, Shangai Baosteel đă kư được những hợp đồng khai thác tài nguyên vĩ đại. Trong ngắn hạn vài trăm gia đ́nh thượng lưu Úc sẽ giàu to, nhưng trong tương lai nước Úc sẽ lâm vào cảnh nghèo khó v́ các mỏ bị vét sạch. Trong trung hạn sự thâm thủng mậ̣u dịch với Tàu sẽ xảy ra v́ Tàu dùng nguyên liệu của Úc rồi lại đem các chế phẩm hoàn tất bán ngược trở lại trên đất Úc.
    Tại Brazil và Nam Mỹ Tàu cũng có những chính sách tương tự nhưng yếu hơn. Việc làm ăn giữa Tàu và Brazil được báo Washington Post mô tả như sau: “ Trên băi cát vàng dài 175 dặm ở bờ Đại Tây Dương, phía Bắc Rio De Janeiro, Tàu đang xây dựng một thực thể kinh tế mới. Tại đây người ta thấy những con tàu khổng lồ đang lấy quặng sắt hoặc lấy dầu trở về Bắc Kinh. Nh́n chung thành phố này lớn gấp đôi Manhattan với nhiều hăng xưởng hoạt động tấp nập…” Sự đầu tư của Tầu vào Brazil sẽ làm chậm sự phát triễn của các công ty thuộc chính quyền địa phương.

    Kết luận

    Trong bai diễn văn đọc tại Paris khi đến tham dự lễ kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Pháp-Trung, Tập Cận B́nh có nhắc lại câu nói của Napoleon Bonaparte, nhưng y đă thêm một lời khuyến dụ như sau:
    “Con sư tử Trung Quốc giờ đây đă thức dậy nhưng đây là một con sư tử ḥa bỉnh, dễ mến và văn minh”.
    Lời khuyến dụ của Đặng Tiểu B́nh không được nhiều người tin tường.
    Giáo sư Jean Pierre Cabestan của trường đại học Hong Kong nhận xét: “Sư tử là một con vật to lớn, hoang dại, chuyên ăn thịt những con thú khác, khá giống Trung Quốc trong mối quan hệ của họ với các nước xung quanh”.
    Nhà báo Trần Thế Diệu, chủ bút tờ Thế Giới Nhật Báo tại New York viết thêm rằng: “Rơ ràng câu nói đó chỉ dành cho người Trung Quốc nghe mà thôi chứ người ngoài không ai tin nổi”.
    Giáo sư Richard Rigby của Đại Học Quốc Gia Úc tóm lược cách tiếp cận của Trung Quốc hiện nay là:
    “Cứ lấn tới ở bất cứ nơi nào chùng ta có thể! ”.
    Nhận xét này của Rigby cũng được giáo sư Hoàng Tĩnh của Đại Học Quốc Gia Singapore đồng ư và nói theo cùng một chiều hướng:
    “Họ là những người làm những ǵ có thể, bất kể là có nên hay không”.
    Đă đến lúc Hoa Kỳ và thế giới dân chủ phải có thái độ và hành động quyết liệt hơn với cáí đế quốc thực dân mới đang hoành hành như chỗ không người. Cái giây tḥng lọng mà Bắc Kinh quàng vào cổ nền kinh tế thế giới đang từ từ siết chặt. Kinh nghiệm này Hoa Kỳ đă trải qua kể từ khi Washington lỏng tay cho Đặng Tiểu B́nh tác yêu tác quái.
    Bài này cũng viết cho người dân Việt Nam đọc để có một thái độ thích ứng và cương quyết với bọn tà quyền cộng sản Hà Nội. Lúc này là lúc mọi người Việt Nam yêu nước phải đứng lên đập bỏ cái cơ cấu độc tài toàn trị bán nước đang đưa dân tộc đến họa diệt vong.
    Cái chiến lược “tầm ăn dâu” mà bọn Tàu nham hiểm đang áp dụng trên thế giới và cả tại nước ta, từ ngày hiệp định Thành Đô được kư kết, phải được dập tắt ngay.

    Nguyễn Cao Quyền
    Posted by Anges at 7:51 PM

  2. #932
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    Đêm qua tôi mơ...

    http://vietmania.blogspot.com/2016/0...ua-toi-mo.html
    Wednesday, September 28, 2016

    Đêm qua tôi mơ...



    Nguyễn Văn Chức,
    bút hiệu: VIP KK Nguyễn Văn Chức

    Tôi lẩm bẩm: Được Chúa rước về, th́ đó là tin vui chứ, sao lại tin buồn?
    Tôi nằm trong quan tài suy nghĩ về ư nghĩa của kiếp hiện sinh. Ban đêm nhà quàn đóng cửa, buồn heo hút, tôi đâm ra sợ. Sợ ma. Mỗi khi có tiếng động, tôi lại run lên như bị kinh phong, rồi phều phào: tôi là Vip KK đây, chánh án tư quốc tế rất anh minh đây, ai đó có thiêng th́ hăy nghe đây nghe đây, nếu là đàn ông con trai hoặc bà già, th́ đi chỗ khác chơi để người chết ngủ nghỉ sáng mai c̣n phải đi làm; nếu là đàn bà con gái xinh đẹp th́ cũng đi chỗ khác chơi, đừng đến đây cám dỗ người chết tơ tưởng những điều xâm phạm thuần phong mỹ tục mà mang tội. Lơ mơ lăo kêu phú lít bắt bây giờ.

    Đêm ấy, đêm chót tôi nằm tại nhà quàn. Một người đàn bà xuất hiện. Tôi nhận ra Hoang San cách đây 50 năm.
    Hoang San là người Trung Hoa, quốc tịch Pháp, cùng học dự bị y khoa với tôi năm 1950 tại Hà Nội. Hoang San đẹp và chơi piano rất hay. Nàng là một kỷ niệm của đời tôi. Một buổi chiều, tôi đưa bà chị ruột của tôi đi ăn cơm gà Siu Siu tại chợ An Đông để giới thiệu nàng với chị tôi. Một niêu cơm, với con gà luộc đă được một bàn tay Chuyên Chư nào đó chặt ra và sắp rất đẹp trên chiếc đĩa men trắng. Tôi tiếp đồ ăn cho Hoang San. Chị tôi th́ ngồi nh́n đứa em dâu tương lai và có vẻ hài ḷng. Phải chi Hoang San cứ ngồi im. Nhưng nàng muốn làm đẹp ḷng chị tôi, nàng gắp đồ ăn cho tôi. Thứ nhất phao câu, thứ nh́ đầu cánh. Nàng gắp một miếng phao câu đặt vào đĩa tôi, và nói:
    “Anh ăn cái lỗ đít gà này đi, ngon lắm”.
    Hai tuần sau, nàng bị tai nạn xe hơi. Tôi đến thăm, nàng chỉ ứa nước mắt: bàn tay trái của nàng bị gẫy xương và phải bó bột. Nàng sợ sẽ phải bỏ piano.
    Nàng cho biết: sau khi điều trị xong, nàng sẽ theo cha mẹ sang Pháp. Ôi định mệnh!

    Mười tám năm sau (năm 1968), nhân dịp đi dự Hội Nghị Liên Hiệp Nghị Sĩ Thế Giới (Union Interparlentaire) tại Vienna, Áo quốc, tôi có ghé qua Paris. Tôi gặp lại Albert. Albert là Tây lai, nói tiếng Việt rất sơi, cùng học với Hoang San và tôi ở Hà Nội. Albert cho biết: Hoang San đỗ bác sĩ, nhưng không hành nghề. Nàng học dương cầm ở một conservatoire. Albert cho tôi biết thêm: Hoang San vẫn chưa lấy chồng và thỉnh thoảng vẫn nhắc đến tôi.
    Tôi nằm trong quan tài, nh́n thấy Hoang San của tôi năm 1950. Nàng đội mấn đen, đến gần quan tài, đặt tay lên trán tôi, nói khẽ: “Adieu”. Rồi tiếng dương cầm từ đâu vang lên cung điệu trầm mặc của bài Marche Funèbre. Tôi gọi tên nàng. Tiếng dương cầm vẫn vang lên trầm mặc.

    Bây giờ chỉ c̣n một ngày nữa, là tôi bị đưa lên nghĩa địa. Một cụ già râu tóc bạc phơ, chống gậy trúc đến d́u tôi đi thăm viếng thế giới bên kia. Người đầu tiên tôi gặp là thầy dạy tôi, Luật Sư Bùi Tường Chiểu, rồi những bạn cũ tại thượng nghị viện, Thái Lăng Nghiêm, Nguyễn Văn Huyền, Vũ Văn Mẫu, Trần Chánh Thành, Đào Văn Vỹ, Trần Văn Lắm ...
    Ở một vườn hoa khác, tôi gặp lại những bạn cũ trong quân đội, Nguyễn Ngọc Loan, Lê Nguyên Khang, Nguyễn Văn Yên, Lại Như Sơn ...
    Tôi cũng gặp lại những người lính cũ của tôi đă chết trong những trận Đông Triều, Ḥa B́nh, Mạo Khê.
    Sau khi đi thăm một vài nơi ở thế giới của Dante, tôi được đưa ra trước ṭa phán xét của Thượng Đế. Tôi là người Công Giáo, tôi phải trả lời về tất cả những hành vi và ư nghĩ của tôi lúc c̣n sống. Ôi “ngày của thịnh nộ” (Dies irae, dies illa).

    Nếu linh hồn tôi có tội trọng (mortal sin), tôi sẽ phải xuống hỏa ngục, chịu lửa thiêu đốt đời đời.
    Nếu linh hồn tôi không có tội trọng và trong trắng như gương, tôi sẽ được lên Thiên Đàng ngay lập tức.
    Nhưng nếu linh hồn tôi, tuy không có tội trọng, nhưng không trong sáng như gương, nghĩa là c̣n lợn cợn bụi trần, th́ tôi sẽ đi đâu?
    Tôi sẽ phải xuống ngục luyện tội (purgatory) một thời gian để lửa đốt con người tôi cho sạch những lợn cợn, và sau đó tôi mới được lên Thiên Đàng.
    Thời gian ở luyện tội, có thể là 10 năm, 20 năm, 50 năm . . .
    Tùy trường hợp nặng nhẹ.
    Mà tôi th́ như cụ đă biết, nhiều lợn cợn lắm, thể xác cũng như tâm hồn.
    Có lẽ phải ở luyện tội cả mấy trăm năm.

    Tôi được đưa đến ṭa phán xét. Chưa đầy 5 phút, có tiếng loa: “Ai có vợ, và đă sống với vợ từ 30 năm trở lên, hăy đứng sang bên phải.”
    Tôi lễ mễ chạy theo tiếng loa, đứng sang bên phải. Đông lắm, người nào trông cũng thiểu năo quá sức. Hai phút sau, có tiếng vọng từ trời cao:
    “Các con yêu mến, lúc c̣n sống, các con có vợ và đă ở với vợ trên 30 năm, như thế các con được coi như đă ở luyện tội cả mấy trăm năm rồi, các con sạch mọi tội lỗi và đáng được lên Thiên Đàng ngay lập tức để hưởng Thiên Nhan Chúa”.
    Mọi người đều hoan hô. Một ông già Mỹ móm mém, phều phào “All right!”.
    Tôi cũng phều phào “All right!”.
    Cụ Sức Mấy ơi, tôi đang nói ǵ đây, và nói đến đâu rồi. Ô hay cái c̣m biu tơ của tôi đâu rồi?
    Tôi đă căn dặn bà nhà tôi rằng: khi tôi chết, nhớ đem bộ c̣m biu tơ vào quan tài cho tôi, để tôi viết kư ức bên kia nấm mộ.
    Theo chương tŕnh lễ an táng đọc trên đài phát thanh th́ sáng hôm nay người ta sẽ động quan và đem tôi ra nghĩa địa.
    Tôi nằm trong quan tài, bỗng nghe có tiếng chân chạy rầm rập. Tôi thấy cụ và nhà văn Sơn Tùng hớt hơ hớt hải khiêng đến một ṿng hoa lớn, với tấm băng phân ưu viết chữ lớn “See you soon”. Thật là chí t́nh.

    Tôi lại nghe thấy có tiếng ồn ào bên cạnh buồng tôi nằm. Một giọng nói nghe rất quen: “Ấy tôi đi nhầm buồng rồi”.
    Một lúc sau tôi lại nghe: “Ấy tôi đi nhầm buồng rồi”
    Tôi quên không nói để cụ biết: bên cạnh buồng quan tài của tôi, có buồng quan tài của một bà Mỹ già, cũng chết v́ ung hư phổi. Người nào đó, đến viếng tôi, chắc đă đi nhầm buồng. Cho nên cứ “Ấy tôi đi nhầm buồng rồi”. Sau cùng người ấy đến đúng buồng của tôi.
    Người ấy cầm một bó hoa nhỏ, đến gần quan tài, nói bô bô: “Ấy, đây có phải là quan tài của ông Vip KK không?”
    Rồi người đó nói rất thảm thiết: “Ấy, ông Vip KK ơi, ông với tôi đă từng ăn nằm với nhau, sao ông nỡ bỏ tôi ra đi, sao ông không đợi tôi cùng đi với? Lá vàng c̣n ở trên cây, lá xanh rụng xuống trời ơi hỡi trời. Ôi ông Víp KK ơi.”
    Tôi nhận ra tiếng của nhà văn Doăn Quốc Sĩ.
    Năm 1998, họ Doăn và tôi lên Hoa Thịnh Đốn tham dự buổi họp của Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, do lời mời của nhà văn Sơn Tùng. Họ Doăn và tôi ở trong căn biệt thự của nhà văn Nghiêu Minh. Chúng tôi ngủ chung một giường, họ Doăn nằm đầu giường, tôi nằm cuối giường.
    Buổi sáng, hai chúng tôi dậy sớm.
    Họ Doăn ngồi quay mặt vào tường bên đông, ông thiền và đọc kinh Phật.
    Tôi quay về phía tây đọc kinh Công Giáo.
    Bây giờ nghe tôi chết, họ Doăn đến phúng viếng tôi và nhắc lại chuyện xưa.
    Thật là chí t́nh.
    Chỉ c̣n 10 phút nữa, người ta sẽ đậy nắp áo quan và đem tôi ra nghĩa địa. Bỗng có tiếng chân chạy rầm rập. Chủ nhiệm Lê Hồng Long hớt hơ hớt hăi bước vào, nói bô bô:
    “Báo sẽ đem in ngày mai, bài vở của ông đến đâu rồi? Ông nói ông gửi thuốc Viagra cho tôi, ông gửi chưa? Chán ông quá đi mất.”

    Tôi giật ḿnh tỉnh dậy. Căn pḥng phảng phất mùi hương Lavande. Nhà tôi nằm bên cạnh, thở dài: “Anh vẫn chưa quên được Hoang San và tiếng đàn dương cầm. Em nghe thấy anh gọi tên nàng.”
    Luật sư Nguyễn văn Chức

    Posted by Anges at 7:38 PM

  3. #933
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    Việt Kiều làm việc từ thiện ở VN

    http://vietmania.blogspot.com/2019/0...hien-o-vn.html
    Sunday, March 24, 2019
    Việt Kiều làm việc từ thiện ở VN

    Guardasigilli, jr/ Báo Mai

    Những chuyện tương tự như vầy đă xảy ra lâu lắm rồi, măi đến bây giờ mới được đưa lên báo?
    Lần đến Việt Nam với Cha Má, Jr. và Wifey có theo Cha Má đến một trung tâm t́nh thương ở Đồng Đế, Nha Trang để tặng chút quà và tiền cho các trẻ em mồ côi, người già cả bị bỏ rơi không ai chăm sóc và người lớn tuổi tật nguyền.
    Những việc xảy ra mà Jr. chỉ thấy ở Việt Nam:
    Khi làm quà để mang đến phát cho từng người, Jr. có phụ Má packed nên nhớ rơ:

    1 phần cho người lớn gồm có 1 cái khăn lau mặt, 1 cái khăn tắm, 2 cục xà bông tắm loại tiệt trùng, 2 chai dầu gội đầu, 2 lon condensed milk, 2 hộp bánh ngọt, 1 kư đường, 20 gói mỳ ăn liền, 1 bịch xà bông giặt áo quần.
    C̣n cho các em th́ có thêm 10 cuốn vở, school supplies như viết, thước, hộp đựng viết, và 3 cuốn sách truyện tranh (TinTin, Lucky Luke, v.v.)

    Khi packed quà vô bịch nylon th́ Má có danh sách là 224 người cả thảy. Má cẩn thận mua đủ để packed luôn 250 phần, dư ra cho bảo đảm nếu mà họ đếm thiếu người.
    Sáng hôm sau khi Jr.và Cha loaded quà lên xe th́ đếm đủ là 250 phần.

    Khi đến nơi, có ông tài xế và mấy người làm trong trung tâm đó phụ unloaded. Khi unloaded xong th́ tập họp mọi người (đi từng khu một) để phát. Lúc phát tới khu cuối cùng mới biết ra là chỉ c̣n có 238 phần (12 phần bị ăn cắp mất lúc nào, chỗ nào, ai ăn cắp ḿnh không biết!)
    Cũng may là họ đưa danh sách chỉ đếm thiếu hai cụ nên vẫn c̣n đủ để tặng cho mỗi người một phần.
    Chỗ dư ra th́ Má tặng cho mấy bà nấu ăn và mấy cô phụ việc ở đó.

    Tặng quà xong, Cha Má phát cho mỗi người lớn $100,000 tiền Việt Nam (~ 7, 8 dollars) để tiêu vặt. Mấy em nhỏ th́ được $50,000.

    Sau đó, cả nhà đi tham quan hết các pḥng ốc th́ thấy quá sức bẩn thỉu và mất vệ sinh v́ những người già họ không dọn dẹp được.
    Có người bị bệnh nằm tè ị luôn ngay tại chỗ, lâu ngày nhiều tháng nên sàn nhà dơ dáy, có nhiều pḥng c̣n đọng vũng nước tiểu nhèm nhẹp dưới đất, ruồi bay tùm lum trong pḥng rất khủng khiếp trong cái nóng ẩm giữa mùa hè ở xứ nhiệt đới.
    Mền, gối, chiếu, mùng của các cụ già này th́ cũ, rách, hôi thúi và dơ khủng khiếp v́ đă quá lâu ngày không được giặt.


    Kinh khủng đến nỗi mà vô cái pḥng đầu tiên là Wifey ói lên ói xuống gần chết.
    Vậy là Cha Má về lại nhà huy động bạn bè và kêu gọi con em họ góp tay "làm từ thiện" với chương tŕnh là sẽ trở lại trung tâm này để dọn dẹp, lau chùi pḥng ốc, giặt giũ mền mùng, thay chiếu và gối mới cho các cụ.
    Nhất là cần người tắm rửa, gội đầu cho những cụ quá già không tự ḿnh tắm gội được đă lâu, có nhiều cụ tóc dính lại một chùm và ḿnh mẩy vừa dơ vừa hôi phát sợ!
    Cha Má ngồi ôm phone gọi khắp nơi, gọi tùm lum cả một ngày nhưng không có một người nào hưởng ứng lời kêu gọi của Cha Má.

    Ai cũng làm "ông này bà nọ" và ở Việt Nam hễ là "ông này bà nọ" th́ không có làm mấy cái chuyện của tôi tớ hạ tiện này.
    Họ cũng không cho phép con cái họ tham gia làm những chuyện xă hội như thế này v́ theo họ là "tào lao" và sợ lây bệnh!
    Cuối cùng mất 3 ngày Cha Má mới mướn được một nhóm sinh viên từ Đại Học Hải Sản Nha Trang và họ đ̣i tiền công là $200,000/ngày mới chịu làm.
    (Lúc đó nghe đâu lương kỹ sư xây dựng chỉ 2-3 triệu/tháng)
    Rất mắc cười v́ nghe mấy cô sinh viên xinh đẹp đ̣i tiền công là Cha cười ph́ rồi OK liền.
    Sau ngày làm việc rất mệt và vui đó, Cha không trả $200,000 mà trả luôn $50 dollars cho một người và c̣n khao họ bữa ăn tối ngoài biển rất vui.
    Ngày trở lại cái trung tâm này th́ không có announced trước nên mấy người quản lư họ khá là bất ngờ khi thấy Cha Má và ba chiếc xe van chạy vô sân chất đầy nghẹt cả đống mền, mùng, chiếu, gối mới cộng với mấy thùng thuốc lau nhà tẩy trùng... theo đuôi là một đoàn người làm chuyện dọn dẹp.
    Bà quản lư có lẽ v́ nể mặt Cha Má nên không đuổi ra, và bà cho phép cả đoàn cứ thoải mái dọn dẹp, nếu cần th́ bà sẽ kêu thêm người phụ giúp, hướng dẫn.
    Bữa đó cả nhà làm janitor rất mệt nhưng rất vui.
    (Tội cho Wifey không biết tiếng Việt mà mấy người sinh viên lại quá dở tiếng Anh nên phải team với Jr. là cánh đàn ông làm toàn việc nặng!)
    Đến cuối ngày hoàn thành mọi việc xong, mọi người rất hài ḷng và vui.

    Nhưng chỉ 5 phút sau th́ hết vui và giận vô cùng khi Cha Má được các cụ già và các em cho biết là tiền tặng hôm trước th́ hôm sau bị mấy người quản lư đè cổ móc túi tịch thu hết.
    Coi lại th́ phần quà tặng của mỗi người cũng bị tịch thu mất một nửa!

    Chút quà t́nh thương cho người già cùng khổ và trẻ em mồ côi chẳng bao nhiêu mà nỡ ḷng ra tay ăn cắp, chỉ vài đồng bạc tặng cho họ cũng ăn cướp. Thật không thể nào tưởng tượng được.
    Về lại hotel, mấy hôm sau Cha Má vẫn c̣n bực lắm nên khi đi ăn có nói với mấy người bạn.
    Họ đều cười, "Việt Nam là vậy đó. Chuyện thường ngày ở huyện!" Và c̣n bị họ mắng xối xả vô mặt là tiến sĩ, Việt Kiều, kỹ sư mà ngu như ḅ tót nên mới đi lau nước đái, dọn cứt, chùi cầu tiêu, giặt giũ, tắm rửa cho mấy cái người đó!
    Chắc phải là Việt kiều dỏm (may là chưa được ưu ái nựng nịu đeo cho cái mác "Việt Kiều ăn cắp eo phe"! LOL!)
    Đâu là ḷng nhân ái, là tương thân tương trợ, là "lá lành đùm lá rách", là chuẩn mực đạo đức của người Việt Nam hôm nay?
    Nhớ lại và nghĩ lại vẫn c̣n ngao ngán và kinh sợ!

    Kính thưa Khách Viếng Thăm,
    Không phải là Cha Má không nghĩ và không biết t́m bà quản lư để mà chất vấn. Có một vấn đề khác đau ḷng hơn để Cha Má không thể làm điều đó.

    V́ Cha, Jr., Wifey và hai anh sinh viên phải dựng hết các giường lên để chà rửa sàn nhà và xịt thuốc tẩy trùng lên mấy cái nẹp giường nên pḥng phải hoàn toàn clear, tức là mọi người phải ra khỏi pḥng trong thời gian ḿnh dọn dẹp.
    Khi dọn dẹp sạch sẽ và các cô vào set-up giường, mùng, chiếu, gối đâu ra đó cả rồi th́ mới cho các cụ vô lại pḥng.
    Và "phe ta" th́ ra giếng rửa tay rửa mặt sạch sẽ xong xuôi, wrapping things up là vô lại từng pḥng để chào chia tay các cụ.
    Lúc này các cụ mới có dịp hỏi han ḿnh nọ kia phải nói là rất thân mật và chân t́nh.
    Lạ lùng là lúc đó ḿnh tới pḥng nào là ngoài cửa đi qua đi lại có mấy người trong ban quản lư. Họ lảng vảng giống như là đi theo ŕnh.
    Hễ thấy bóng mấy người đó th́ mấy cụ im hết.


    Nhưng Cha Má cũng được các cụ và các em cho biết cái ǵ xảy ra, nói xong là dặn tới lui mấy lần là Cha Má đừng có nói ǵ với mấy người quản lư, v́ nói là các cụ và các em sẽ bị đánh đập!
    Họ cũng cho biết thêm là trường hợp của Cha Má là lần đầu tiên.
    Trước đây, những người hảo tâm đến tặng quà cáp hay tiền bạc xong là họ đi mất, không quay trở lại.
    V́ vậy mà những món quà hay những đồng tiền các cụ và các em nhận xong đều bị tướt đoạt ngay ngày hôm đó, hôm sau, hay một khi mà những người hảo tâm này bước ra khỏi cổng.
    Họ không biết cái ǵ đă xảy ra với những món quà tặng!
    Má kể là khi tắm rửa cho vài cụ Má cũng thấy vết đ̣n bầm c̣n trên thân thể. Má hỏi và khi nghe sự thật (giằng co không chịu đưa tiền nên bị đánh) Má đă đau ḷng đến mức vừa tắm cho các cụ mà vừa khóc.
    Sao lại có những con người độc ác, sao họ có thể đối với nhau tàn nhẫn như vậy, nhất là đối với người già và trẻ em?

    Bổn cũ soạn lại.
    Hai ngày sau, Cha Má, Jr. và Wifey lại đến tặng quà và tiền cho một trung tâm người mù ở gần một cái chợ.
    Nói "trung tâm" là quá đáng. Cha nói, chỗ này ngày xưa là một cái chùa nhỏ (chừng 2,500 sq-ft tổng cộng diện tích mặt bằng) không có sân vườn ǵ cả.
    Sau tháng tư, 1975, Việt Cộng đuổi hết các nhà sư đi kinh tế mới và tịch thu làm thành cơ quan nhà nước. Bây giờ th́ thành "trung tâm người mù".
    Lúc đó, họ cho Má biết ở trung tâm này có 128 người mù.
    Đa số là các phụ nữ già yếu (trên 65 tuổi) và hầu hết là họ sống ở chỗ khác, ngày ngày đến đó để làm chổi quét nhà.
    Một cái chổi họ được trả công là $1,000 tiền Việt Nam
    (lúc đó 1 tô phở, Jr. c̣n nhớ, là $5,000, gạo là $5,800/kg. Nhớ giá v́ tối tối hay dắt cả đám nhóc đi ăn phở gơ và được Má sai đi mua cả tấn gạo cho chùa).
    Mỗi ngày một cụ có thể làm được 3-4 cái chổi, tức là $3,000-$4,000 (20 - 30 cents). Điều kiện làm việc phải nói là man rợ. Vật liệu làm chổi chà (hay chổi đót?)
    Nó như vầy:
    Cái chánh điện chùa chất hàng đống cọng đọt ("đọt" là đúng từ không?), bụi mù mịt và các cụ phải ngồi bệt dưới đất, vừa hít bụi và phải ṃ mẩm tết từng cọng chổi lại với nhau, rồi dùng dây kẽm quấn lại.
    Có vài cụ bị cắt tay máu chảy tùm lum mà v́ mù nên không biết, vẫn cứ làm việc chăm chỉ rất tội.
    Cũng như lần đi trung tâm t́nh thương, Má làm 150 phần quà mang đến cho con số 128 người. Đến nơi th́ chỉ có 67 người. Lư do là v́ mấy cụ kia ở xa chưa biết tin để đến nhận (dù Cha Má đă hẹn 3, 4 ngày trước).

    Không lẽ đă mang cả đống quà đến nơi rồi lại vác về hotel?
    Sau khi phát quà và tiền xong, trước mặt tất cả mọi người, Cha Má nói xin gởi quà và tiền lại đó cho ông quản lư, và nhờ ông ta chuyển lại cho những cụ già nào không có mặt hôm đó để nhận sau.
    Chia tay ra về mà cả Cha lẫn Má không nghĩ là ḿnh "giao trứng cho ác." (Cha luôn là một "eternal optimist", luôn tin rằng bản chất con người là tốt, cái Thiện luôn thắng cái Ác, sự tử tế luôn cảm hóa được con người. Bởi vậy khi ở Việt Nam Jr. cứ nghe mấy người bạn của Cha mắng Cha mấy câu này hoài: "Đồ điên!", "Già đầu mà khờ câm!" và "Giao trứng cho ác!").
    Sáng hôm sau, Jr. đưa Má và Wifey đi chợ. Mua vài bó hoa cắm trong pḥng và vài món trái cây xong hăy c̣n sớm nên Má đ̣i ghé lại vô trung tâm người mù để thăm các cụ, và v́ Má cũng muốn học xem coi cách làm chổi từ đầu đến cuối nó ra làm sao. (Má rất thích mấy cái món arts and craft này).
    Lạy Chúa! Vô đến nơi th́ cái đống quà hôm qua biến đâu mất tiêu.
    Hai lăo quản lư cũng đi đâu mất!
    Hóa ra hai lăo đang ở trên gác
    - chẳng khác ǵ Thượng Đế Dép Râu
    - vừa uống rượu vừa nằm phưỡn ra cho hai ông mù khác làm massage! (Lúc đó chỉ mới 9 giờ sáng!)


    Má giận đến nỗi ngọng luôn không nói được một câu nào, lôi hai vợ chồng Jr. đi về ngay tại chỗ. Về tới hotel Má kể lại với Cha.
    Vậy là Cha lôi cổ Jr. chạy lại trung tâm đó để học bài học "t́nh đời". Cha hỏi mấy người hàng xóm quanh cái chùa th́ được biết ra là ngay sau khi Cha Má và Jr. đi về th́ hai lăo kêu mấy bà chủ sạp hàng trong chợ tới bán đổ bán tháo cái đống quà sạch sẽ.
    Cũng như cái trung tâm t́nh thương, số tiền $100,000 đồng Việt Nam cho mỗi cụ già mù cũng bị móc túi "tịch thu" ngay sau đó.
    Một trăm ngàn là họ phải làm 100 cái chổi, là tiền lương c̣m cơi cho một tháng lao động cật lực!
    Đây là câu chuyện thứ hai (c̣n tới mười mấy chuyện như thế này nữa Jr. trải nghiệm khắp bốn vùng chiến thuật.)
    Ở Nha Trang th́ c̣n cái lần đến trung tâm t́nh thương có tên là Hướng Dương của các "Ma-Sơ" quản lư và một cái chùa ở Cam Ranh cũng "equal opportunity" ê chề, chán ngán trước ḷng tham và gian dối.
    Nhưng Jr. kể chỉ hai chuyện ở Nha Trang thôi là đủ giúp buồn ở đây rồi!) Có một điều quư giá Jr. học được từ những lần đến thăm viếng và làm từ thiện ở Việt Nam muốn chia xẻ, đó là giá trị của "human contact." Không thể diễn tả được sự xúc động khi ôm những con người bất hạnh này trong ḷng và cảm nhận được những thân thể nhỏ bé kia rung lên.

    Dường như họ bị bỏ quên, bị quăng ra ngoài lề xă hội từ rất lâu.
    Và sự khao khát một chút âu yếm, dịu dàng của họ là vô tận.
    Sự quan tâm, sự cảm thông, t́nh thương giữa người-và-người bày tỏ qua ṿng tay ôm siết, cái nắm tay, choàng vai, hay những cái vuốt đầu, những cái hôn lên tóc, lên trán, lên má... tuy đơn giản và tầm thường nhưng là món quà quư hơn tất cả những ǵ ḿnh có thể trao cho những người già cô đơn, những em nhỏ mồ côi thiếu thốn t́nh thương, chăm sóc này.
    Đừng chỉ tặng họ tiền bạc hay vật chất - không đủ - hăy trao tặng thêm cho họ một nghĩa cử của t́nh thương: some human contact.
    Sáu tuần ở Việt Nam là sáu tuần nặng nề, khó thở.
    Và buồn, buồn ră rượi. Không thể nào quên.
    Posted by Anges at 3:21 AM

  4. #934
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    CÂU CHUYỆN CUỘC SỐNG..!!

    http://vietmania.blogspot.com/2020/0...cuoc-song.html
    WEDNESDAY, APRIL 22, 2020
    CÂU CHUYỆN CUỘC SỐNG..!!



    Hôm nay trời mưa vừa học xong ra đi ăn phở, đang ngồi ăn th́ nghe có tiếng gọi của thằng nhóc.
    - Chú ơi, bán con ly trà đá.
    Để ư thấy nó lấy trong túi ra 7k, 2k trả ly trà đá c̣n 5k bỏ túi. Trời c̣n mưa nó ngồi bên vệ đường đục mưa, dáng người ốm với ánh nh́n nhút nhát.
    Anh bán phở ra hỏi chuyện, mới biết nhóc nó quê ở An Giang Ngồi hỏi chuyện nó kể:
    - Ba con mất lâu, mẹ lên đây đi làm (Long Thành) cũng hơn 1 năm, mà từ lúc mẹ đi đến giờ không có về, tết hay giỗ ba cũng vậy. Con có đứa em nữa, 2 anh em ở với ngoại.
    Ở nhà, con đi làm phụ gáp tủ cho người ta, kiếm thêm tiền phụ ngoại nuôi nhỏ em đi học.
    - Thế em bao nhiêu tuổi?
    - Dạ con 14 c̣n nhỏ em 10 tuổi đang học lớp 4.
    - Thế nay em lên đây làm ǵ?
    - Dạ ngoại con mất, con lên đây t́m mẹ.
    - Thế em không có số điện thoại của mẹ hả?
    - Dạ có, nhưng mà từ tết giờ số đó không liên lạc được. Lúc trước mẹ nói làm ở Long Thành nên con vô đó t́m mà không t́m ra.
    Hết tiền nên con đi bộ từ Long Thành về đây, định mua ly trà đá uống nghỉ mệt rồi đi bộ ra bến xe miền Tây t́m xe xin về nhờ.

    Thấy nó đói, anh chủ gọi vào làm cho nó bát phở. Nh́n dáng vẻ nó như kiệt sức do đói và phải đi khá xa... Ăn xong anh chủ hỏi:
    - Thế giờ tính sao?
    - Dạ, giờ con đi bộ ra bến xe xin đi nhờ xe về.
    - Không, ư anh hỏi mày: ba mất, mẹ giờ t́m không thấy. Ngoại cũng mất giờ 2 anh em tính sao?
    - Con gửi em rồi lên đây t́m mẹ, giờ không thấy con phải về coi nó, c̣n cho nó đi học nữa.
    Nó nói thêm:
    Con làm lương tháng 2 triệu rưỡi, giờ con cỡ nào cũng lo cho nó, không cho nó nghỉ học. Con trai không học th́ được chứ con gái phải đi học mới tốt. Con thấy rồi!
    Trong lúc chờ nó nghỉ mệt, tôi nói với anh anh chủ quán để em chở nó ra bến xe mua vé cho nó về. Rồi quay sang bảo nó:
    - Anh chở cho mày ra bến xe mua vé cho mày về. Nó vui mừng gật đầu.
    Tôi đưa nó ra bến xe, khi buớc ra về anh chủ quán dúi vào túi cho nó thêm 80k. Và bảo tôi, em đưa nó ra bến xe lo cho nó về giúp anh.
    Nó không quên cúi đầu cảm ơn anh chủ quán
    - Con cảm ơn chú!
    Cuộc sống thế đấy. Có những phận người từ nhỏ luôn thiếu thốn và thua thiệt so với những bạn cùng lứa, dù cha mất, mẹ bỏ đi nhưng trong suy nghĩ họ vẫn cố gắng sống, cố gắng vươn lên.
    Vươn lên trên hoàn cảnh lẫn cả cách suy nghĩ, bằng cách nào đó họ có thể hy sinh và làm tṛn trách nhiệm để lo cho gia đ́nh giống như nhóc này.
    Cơn mưa chiều ở Sài G̣n tuy lạnh nhưng vẫn ấm ḷng...

    Nguồn : Sưu Tầm
    Posted by Angesat 10:51 PM

  5. #935
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    Thực phẩm Trung Cộng trong các siêu thị Hoa Kỳ

    https://maithanhtruyet1.blogspot.com...-sieu-thi.html
    Sunday, April 19, 2020

    Thực phẩm Trung Cộng trong các siêu thị Hoa Kỳ

    Truyet Thanh Mai

    TT Donald Trump đang hành động:
    Tổng thống Trump sẽ xem xét đề nghị của Cố vấn cấp cao về chính sách nhập cư, về việc ngừng cấp visa cho du học sinh Trung Cộng và trục xuất hơn 330 000 du học sinh TC giai đoạn 2016 -2017 về nước.Bên cạnh đó, theo một số tin tức ngoài lề tiết lộ. Tổng thống Trump có thể công bố danh tính và trục xuất 7.000 quan chức tham nhũng của TC đang lẩn khuất tại Mỹ. Tài sản của các quan chức này sẽ bị đóng băng tại Mỹ. Thậm chí, công bố danh tính và trục xuất 1,180 triệu thân nhân của các quan chức liên quan đến tham nhũng đang bị kết án tù tại Trung Quốc hoặc trốn tránh ở các quốc gia khác. Toàn bộ tàn sản bị đóng băng tại Mỹ.
    Mạnh tay hơn, Chính quyền ông Trump cũng đang xem xét tới việc đóng băng tài khoản và niêm phong tài sản của tất cả các nhân sự là cán bộ trong bộ máy hành chính, ĐCS TQ mở và mua sắm tại Mỹ; đóng băng tài khoản và niêm phong toàn bộ tài sản của DNNN TC tại Mỹ.


    Thưa Quư Bà Con,
    Cùng nằm trong tháng tưởng niệm Quốc Hận, hôm nay ngày thứ hai 20/4, Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Công muốn chia xẻ cùng Bà Con một đề tài nhức nhối mà hơn 20 năm qua, Trung Cộng cố t́nh đầu độc dân tộc Việt Nam và thế giới. Đó là vấn nạn thực phẩm sản xuất từ TC và được xuất cảng đi bốn phương trời, nhứt là ở Việt Nam, một “miến xương” mà TC muốn nuốt từ hơn 4.000 năm qua nhưng vẫn chưa…nuốt trôi!
    Nhưng hiện tại, với sự tiếp tay của Thái thú biết nói tiếng Việt tức là CSBV, Quê hương ta đang như là…chỉ mành treo chuông. Chưa bao giờ hết chúng ta cần phải ĐỨNG LÊN!
    · Trước hết làm thế nào bạn có thể biết được một món hàng nào đó được sản xuất tại Trung Cộng?
    Ngày nay, các doanh nhân TC biết rất rỏ rằng người tiêu dùng trên khắp thế giới không thích các sản phẩm 'sản xuất tại Trung Cộng', v́ vậy họ cố t́m cách không thể hiện sự hiện diện của sản phẩm Tàu một khi được xuất cảng ra nước ngoài. Tuy nhiên, bây giờ bạn có thể tham khảo các mă số, hăy nhớ nếu 3 chữ số đầu tiên là 690-695 th́ nó được sản xuất tại TC. Nhưng TC vẫn c̣n có nhiều mánh khóe để che giấu xuất xứ TC của hàng Tàu. Vài thí dụ điển h́nh sau đây khiến bạn thấy ngay mưu mô nầy:

    - Khi bạn đi Costco mua một hủ các hạt khô trộn lẫn với nhau, bạn sẽ thấy bản ghi phía sau có đề “Processed and packaged in the USA”. Đó là hàng TC. Costco đă là một đối tác quan trọng trong suốt 5 năm gần đây với Tập đoàn Alibaba tại TC để đưa ra thị trường nhăn hiệu riêng Kirkland. Điều đó đă giúp xây dựng tên công ty tại TC trước khi gia nhập vào bán lẻ toàn cầu;
    - Nhiều khi TC không c̣n đề “Made in China” nữa mà có tên khác là “Made in PRC” tức là Làm tại Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa;
    - Bạn đừng quên rằng thực phẩm và hàng hóa sản xuất từ TC đă được chuyển sang Thái Lan, Mă Lai, Srilanca, các quốc gia Trung Mỹ, và nhứt là Việt Nam …rồi được đóng nhản hiệu “sản xuất từ …quốc gia đó”.

    Muôn vàn đ̣n phép của Trung Cộng phải không Bà Con?

    V́ vậy chúng ta cần luôn đề cao cảnh giác khi đi chợ hay đi mua vật dụng dùng trong nhà… và cũng đừng quên các mặt hàng khác, nghĩa là cần lưu ư và cẩn thận v́ “đồ TC” đầy rẩy khắp thế giới. Thật không hổ danh là “công xưởng sản xuất toàn cầu”!
    · Tiếp theo, cần xem những sản phẩm thực phẩm nào được sản xuất tại Trung Cộng?
    Bắp (ngô) là mặt hàng thực phẩm được sản xuất nhiều nhất ở TC, tiếp theo là gạo và rau quả tươi. TC sản xuất hơn 100 triệu tấn 5 mặt hàng thực phẩm: ngô, gạo, rau, mía và lúa ḿ. Thịt heo là protein động vật được sản xuất nhiều nhất tiếp theo là thịt gà và thịt ḅ.

    · Các nhà hàng TC ở Hoa Kỳ nhập cảng thực phẩm từ Trung Hoa?
    Tuy sản xuất thịt heo nhiều, nhưng TC vẫn c̣n đang nhập khẩu thịt heo từ Mỹ để chế biến (process) và tái xuất cảng qua Mỹ lại nhứt là chân gà vịt, cánh gà (Mỹ bán ra chưa đầy 1cent/lb, khi tái xuất cảng qua Mỹ nhà hàng Tàu bán 3,4 chân gà với giá 3:00US$!)...
    Để kết luận, trừ khi Bà Con tin rằng các nhà hàng TC có khả năng biến chế thực phẩm cao cấp tài t́nh là tùy ư Bà Con. Bà Con có biết đâu trong chân gà, chân vịt, phá lấu, hắc cảo, xíu mại, dồi trường v.v… đă qua nhiều “công đoạn” chế biến bằng hóa chất độc hại làm cho Bà Con…sướng cái miệng mà hại cái thân!

    · Hoa Kỳ nhập cảng những loại thực phẩm ǵ từ Trung Cộng?

    Các mặt hàng nhập cảng hàng đầu của Hoa Kỳ từ TC là trái cây và rau quả (tươi/chế biến), thức ăn ăn nhẹ, gia vị, nước trái cây, trái cây hộp, và trà; đó là những sản phẩm kết hợp chiếm gần một nửa tổng nhập cảng nông sản của Hoa Kỳ từ TC.
    Hoa Kỳ đă nhập cảng 4,6 tỷ đô la các sản phẩm nông nghiệp từ TC vào năm 2017.

    · Vậy, làm thế nào tôi có thể tránh mua thực phẩm từ Trung Cộng?

    Tránh các thực phẩm có nhuộm đậm mày vàng nghệ (nhứt là gà), sirup từ bắp. Mời Bà Con nh́n hai h́nh ảnh tương phản về màu da gà làm thịt ở TC vàng tươi so với gà với da màu trắng làm thịt ở nhà máy Tyson (Hoa Kỳ).
    Nếu bạn cảm thấy nghi ngờ một món hàng nào đó là sản xuất từ TC, tốt hơn hết, đừng mua nó!

    Gà Mỹ đến từ đâu?

    Đại Công ty Tyson được thành lập doi John W. Tyson vào năm 1935, được hưởng lợi trong Thế chiến II khi thịt gà không được đưa vào thực phẩm được phân phối. Tính đến năm 2014, công ty có 115.000 người, làm việc tại hơn 300 cơ sở, hơn 100 trong số đó ở Mỹ. Tyson có khoảng 97.000 nhân viên ở 27 tiểu bang; các địa điểm tập trung ở Trung Tây, với 16 địa điểm ở Arkansas, 11 ở Texas, 9 ở Iowa và phần c̣n lại của miền đông Hoa Kỳ với ít hơn 3 địa điểm. Tyson cũng làm việc với 6.729 người nuôi gà theo hợp đồng độc lập.
    Tyson là một trong những nhà cung cấp thịt gà, thịt ḅ và thịt heo lớn nhứt của Hoa Kỳ cho các cửa hàng tạp hóa bán lẻ, nhà phân phối dịch vụ thực phẩm rộng răi và chuỗi nhà hàng thức ăn nhanh và dịch vụ toàn quốc. Sản phảm bán ra là:
    - Thịt ḅ và thịt heo tươi,
    - Thịt ḅ và thịt heo đông lạnh và nấu chín hoàn toàn,
    - Thịt ḅ và thịt heo biến chế sẵn sàng,
    - Sản phẩm gà “nguội” - deli cung cấp cho các siêu thị,
    - Thịt cắt nhỏ (Toppings) cho ngành công nghiệp pizza và bán lẻ pizza đông lạnh,
    - Câu lạc bộ cửa hàng gà, thịt ḅ và thịt heo,
    - Thịt ḅ xay và bột tortillas.
    Các cửa hàng cung cấp của Tyson gồm:
    - Yum,
    - Các chuỗi thương hiệu xử dụng thịt gà, bao gồm KFC và Taco Bell, cũng như McDonald, Burger King, Wendy, Wal-Mart, Kroger, IGA, Beef O'Brady, các doanh nghiệp nhà hàng nhỏ và nhà tù.
    Công ty sản xuất nhiều loại sản phẩm chế biến từ động vật và chế biến tại 123 nhà máy chế biến thực phẩm. Nó sản xuất nhiều sản phẩm khác nhau, bao gồm cánh Buffalo, cánh không xương, cốm gà
    – chicken nuggets.
    Mỗi tuần, 54 nhà máy gà, 13 nhà máy thịt ḅ và sáu nhà máy thịt heo giết mổ và gói 42,5 triệu con gà, 170.938 gia súc và 347.891 con heo. Cơ sở đóng gói thịt lớn nhất của họ là nhà máy sản xuất thịt ḅ của họ ở thành phố Dakota, Nebraska. Các nhà máy khác bao gồm nhà máy thức ăn chăn nuôi, trại giống, trang trại và thuộc da.
    Tyson Food Inc đă nhận được sự chấp thuận của chính quyền Hoa Kỳ và Trung Cộng để xuất cảng gia cầm Mỹ sang Trung Hoa từ tất cả 36 nhà máy chế biến của Hoa Kỳ và dự kiến sẽ bắt đầu nhận đơn đặt hàng vào đầu năm tới (2020), một giám đốc chuỗi cung ứng của công ty cho biết.
    Mc Donald’s lấy gà ở đâu?
    Tất nhiên, McDonald’s không đơn độc trong việc nhập khẩu thịt gà từ Brazil và Thái Lan, cũng như không xử dụng thịt gà được nuôi thúc (như đă hứa). Chín mươi lăm phần trăm trong số 850 triệu con gà được nhân giống để lấy thịt ở đất nước này được nuôi rất nhiều, trong khi số lượng tương tự được nhập từ nhiều quốc gia ngoài Hoa Kỳ.

    C̣n thịt gà từ Trung Cộng nuôi ở Tàu có mức an toàn như thế nào?

    Không giống như các sản phẩm thực phẩm khác, sự an toàn của thịt gia cầm đặc biệt đáng lo ngại do dịch cúm gia cầm thường xuyên, có thể lây nhiễm cho những người tiếp xúc với gia cầm bị nhiễm bệnh. Bắt đầu từ năm 2013, TC đă trải qua năm đợt bùng phát từ H1N1 cho đến H7N9 là đợt bùng phát gần đây nhất (2016-2017) và nghiêm trọng nhất. Chỉ riêng trong tháng 1 năm 2017, gần 200 người đă bị nhiễm bệnh, dẫn đến 79 người chết. Sự gia tăng các ca nhiễm và tử vong H7N9 đă khiến chính phủ đóng cửa thị trường gia cầm sống trên toàn quốc vào tháng Hai.
    Trong năm 2015, gần một phần tư các sản phẩm từ TC được các thanh tra thực phẩm TC (trong nước Tàu) cho là không đủ tiêu chuẩn do việc lạm dụng các hóa chất phụ gia (chemical additives), và h́nh dáng sản phẩm chiếm 1,2 phần trăm của các sản phẩm mẫu không đủ tiêu chuẩn. Thịt gà bị nhiễm bẩn rất khó truy t́m nguồn gốc, bởi v́ thịt gia cầm nấu chín được coi là một mặt hàng thực phẩm chế biến và được loại trừ khỏi các yêu cầu ghi nhăn xuất xứ tại Hoa Kỳ.
    Khi nói đến gia cầm được nuôi ở TC, thịt gà cũng có thể chứa kim loại nặng và dư lượng thuốc sát trùng có trong thức ăn của chúng gây ra ảnh hưởng có hại đến sức khỏe của con người mỗi khi ăn vào. Theo báo cáo của Viện Khoa học TC, năm 2013, hơn 50% trong số 162.000 tấn kháng sinh được sử dụng ở Tàu là dành cho chăn nuôi mỗi năm, hơn 50.000 tấn kháng sinh dư thừa được thải ra môi trường. Nồng độ kháng sinh ở các con sông chính của TC cao hơn 2,5 lần so với mức ở các con sông ở Hoa Kỳ. Đây là điều đáng báo động.
    Theo CDC, mỗi năm có 2 triệu người Mỹ mắc bệnh và 230.000 người chết v́ nhiễm trùng kháng-kháng sinh (anti-antibiotic). Từ năm 2014, TC bắt đầu đặt ra luật lệ lạm dụng kháng sinh dùng trong chăn nuôi gia súc và thủy sản, nhưng nước này thừa nhận thiếu quy định hiệu quả đối với việc sản xuất và phân phối kháng sinh. Chính phủ TC gần đây đă công bố kế hoạch tăng cường giám sát, giám sát và giám sát gia cầm và gia súc để giảm sự hiện diện của dư lượng kháng sinh vào năm 2020 (?)
    Nồng độ kim loại nặng ở gia cầm TC có khả năng tăng cao do ô nhiễm môi trường, đặc biệt là do việc đốt than trong kỹ nghệ điện khí lan rộng, và thải vào môi trường như ch́, thủy ngân và asen làm ô nhiễm không khí và đất và cuối cùng là thức ăn chăn nuôi và thịt động vật, đe dọa đến an toàn thực phẩm.
    Nhưng vấn đề sản phẩm gia cầm không an toàn có thể không phải là duy nhứt đối với TC. TS Tony Corbo, nhà vận động hành lang trong Food & Water Watch, đă nhận định trong một cuộc họp gần đây ở Điện Capitol:”Gà sống được sản xuất ở Chile (mà TC nhập khẩu để chế biến và xuất cảng sang Hoa Kỳ) không nhất thiết an toàn hơn thịt gà sống của TC. Năm 2013, sau khi xác định lô hàng gia cầm từ Chile có chứa chất độc màu da cam – 2,4,5- Trichloroacetic Acid - 2,4,5-T, USDA đă phải yêu cầu các nhà nhập cảng giữ sản phẩm gà từ nước này để kiểm tra lại.

    Thưa Bà Con,
    Trên đây chỉ là một thí dụ về một thực phẩm là GÀ, một món hàng mà TC đă nuồi từ trong nước, nhập cảng từ Hoa Kỳ và các quốc gia khác…để rồi biến chế bằng cung cách riêng của Tàu và sau cùng …tái xuất cảng qua Mỹ và thế giới. Chỉ một việc so sánh hai màu da gà làm thịt ở Hoa Kỳ và Trung Cộng, Bà Con cũng đă h́nh dung được những mối nhuy cơ t́m ẩn nào c̣n lại khi chúng ta chuẩn bị đưa một miếng thịt gà…vào miệng.
    Và c̣n biết bao thức ăn khác mà TC đă chế biến với những phương thức tương tự như gà! Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng chỉ mong rằng, trong tháng đau buồn tưởng niệm Ngày Quốc Hận 30/4, Bà Con nhận thức được một cách rơ ràng là đă có thêm một TỘI ÁC tày Trời trong muôn ngàn tội ác của Trung Cộng là việc “Chế biến thức ăn Gà” hầu nhắm vào, ngoài mục đích mang thêm lợi nhuận, mà c̣n là có dụng tâm đầu độc thế giới trong âm mưu chiếm đoạt toàn cầu của ĐẾ QUỐC TRUNG CỘNG!

    Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng
    on April 19, 2020

  6. #936
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    Giải Ảo Thời Sự 200512 - Phần 1: Vài kỷ niệm xa xưa của kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa:

  7. #937
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    Góp ư với tướng cộng sản Nguyễn Chí Vịnh
    https://danlambaovn.blogspot.com/202...-chi-vinh.html
    https://nuocnha.blogspot.com/2020/05...en-ch-i-v.html
    Bài quà dài, phải cắt bớt nhiều chỗ. Xin coi từ 2 đường dẫn trên

    Góp ư với tướng cộng sản Nguyễn Chí Vịnh
    < A >

    Điệp Mỹ Linh (Danlambao) - Tháng Tư đă qua. Nhưng tôi không thể quên được những tấm h́nh lịch sử, do phóng viên ngoại quốc chụp vào cuối thánh Tư 1975.

    Trong những h́nh ảnh cuối tháng Tư 1975, tôi thấy nhiều bộ đội cụ Hồ đội nón cối hoặc nón tai bèo, mặc bộ quần áo lếch thếch, ngồi chồm hổm trên thảm cỏ hoặc trên thành mấy hồ nước trước dinh Độc Lập; nhóm bộ đội khác vóc nước từ hồ nước bằng hai bàn tay xương xẩu, đưa lên miệng uống rồi vóc thêm nước, rửa mặt; nhóm bộ đội khác nữa th́ cởi đôi dép râu, thọc đôi chân c̣i cọc và dơ bẩn vào hồ nước để rửa chân? Nhiều h́nh chụp các anh bộ đội cụ Hồ trông rất “hồ hởi”, tay xách con gà, con vịt, trên vai gánh hai cái rương nhỏ, lưng mang ba lô, bên trên kèm theo một búp bê bằng nhựa. Tôi cũng thấy h́nh từng đoàn xe tải chở tủ lạnh, TV, radio, bàn ghế, giường, tủ, xe gắng máy, v.v… – những hiện vật của miền Nam vừa được bộ đội cụ Hồ “giải phóng” – ồ ạc và liên tục chạy về Bắc; hoặc cảnh mấy anh bộ đội cụ Hồ xúm nhau nh́n “cái đài” (radio), săm soi bút “bi” (bic), hay là vừa “hít hà” một cách thèm thuồng vừa nh́n chăm chăm vào ly cà-phê “phin” rồi đặt cho loại cà-phê này một tên mới là “cái nồi ngồi trên cái cốc”.
    Bài quà dài, phải cắt bớt

    Một trong những hành vi tàn sát dă man nhất của csVN trong thời gian hưu chiến Tết Mậu Thân, tại Saigon, là cảnh csVN giết trọn bảy người trong gia đ́nh của trung tá Thiết Giáp Nguyễn Tuấn – được truy thăng cố đại tá – chỉ có cậu bé Nguyễn Từ Huấn, chín tuổi, bị thương; sau đó được VNCH cứu sống.

    Cậu bé Nguyễn Từ Huấn bị csVN giết hụt ngày nào, bây giờ là Phó Đề Đốc Nguyễn Từ Huấn thuộc quân chủng Hải Quân Hoa Kỳ.

    Sau đây là một đoạn ngắn của Manh Kim trong bài tường thuật do Mai Hoa viết, ngày 28-11-2019 về thảm trạng của gia đ́nh Phó Đề Đốc Nguyễn Từ Huấn:
    “… Hơn 50 năm trôi qua, ông Huấn chưa bao giờ quên những ǵ ông chứng kiến. Ông không thể quên tràng súng liên thanh điên cuồng nă vào bảy người trong gia đ́nh ông – Bố Mẹ, các người anh và đứa em út mà mẹ bế trên tay,... Ông không thể quên cảnh người anh thở hắt ra làn hơi cuối cùng và cảnh người em bị bắn thủng bụng, ruột đổ ra ngoài. Ông không bao giờ có thể quên được cảnh Mẹ ông, bị bỏ nằm đó đau đớn, chảy máu và rên xiết nhiều giờ cho đến chết. Ông cũng không thể quên cảnh toán đặc công cầm lưỡi lê đâm vào lon bia để uống, dọn đồ ra ăn, trong khi những nạn nhân bị thương đang rên xiết và giữa những thi thể mà chúng vừa thảm sát man rợ.
    ” Link: https://www.sbs.com.au/language/viet...qua-bo-sinh-tu
    Bài quà dài, phải cắt bớt

    CsVN có dám trưng bày những h́nh ảnh man rợ kể trên trong Bảo Tàng Viện Chiến Tranh của csVN hay không?

    Bài quà dài, phải cắt bớt

    Làm anh hùng dễ như thế, thảo nào xă hội csVN có câu: “Ra ngơ gặp anh hùng”!
    Không những “anh hùng” csVN lái máy bay chuyên “núp” trong mây, chờ mà c̣n có “anh hùng nhí”, “đồng chí nhí”, “đồng chí gái” trong đoàn quân của cụ Hồ nữa!
    Bài quà dài, phải cắt bớt

    Trẻ em và các “bác nông phu phụ bạc ruộng đồng” (chữ của Phan Nhật Nam) nhưng giàu tham vọng đă bị cám dỗ v́ hai tiếng “anh hùng”. Hai thành phần ít học này không những bị csVN tuyên truyền và khích động mà hai thành phần này c̣n bị csVN hăm dọa:
    Nếu không theo “cách mạng” làm “anh hùng” th́ cả gia đ́nh sẽ bị “cách mạng” thanh toán để khỏi lộ bí mật!
    Danh sách “anh hùng” của csVN rất dài. Tôi chỉ xin đơn cử một số tên của các “đồng chí nhí” đă bị csVN lợi dụng, đưa vào chiến trận để quư độc giả thấy rơ bộ mặt thật của csVN.

    - Đoàn Văn Thắng, thiếu tướng quân đội nhân dân Việt Nam. Năm 14 tuổi, ông thôi học, tham gia du kích xă.
    - Dương Văn Nội, sinh năm 1932, mất ngày 12 tháng 4 năm 1947, gia nhập đội thiếu niên cứu quốc thủ đô.
    - Cù Chính Lan sinh năm 1930 tham gia cướp chính quyền và tham gia đội du kích xă của Việt Minh năm 1945.
    - Lê Đ́nh Chinh sinh năm 1960, nhập ngũ ngày 16/2/1975.

    - Đoàn Văn Thắng, sinh năm 1952, là thiếu tướng quân đội nhân dân Việt Nam. Năm 14 tuổi, ông thôi học, tham gia du kích xă.
    - Đàm Văn Ngụy là người dân tộc Tày, sinh ngày 01 tháng 05 năm 1927, tại xă Xuất Tính (nay là xă Minh Khai). Ông tham gia làm liên lạc dẫn đường, tiếp tế nuôi cán bộ Việt Minh hoạt động bí mật ở địa phương khi mới 14 tuổi.
    - Châu Văn Mẫn tên thật là Châu Văn Đẹp, sinh ngày 11 tháng 08 năm 1950 tại xă B́nh Sa, huyện Thăng B́nh, tỉnh Quảng Nam. Năm 15 tuổi, ông bắt đầu hoạt động cho Mặt Trận dân tộc giải phóng miền Nam.
    - Vơ Thị Sáu sinh năm 1933. Năm 1946, cô theo anh trai là Vơ Văn Me vào khu kháng chiến, và trở thành liên lạc viên của Đội Công an xung phong Đất Đỏ. Năm 1947, cô chính thức trở thành đội viên Công an xung phong Đất Đỏ khi mới 14 tuổi.
    -Trương văn Ḥa. “Tôi mồ côi Cha Mẹ từ nhỏ và sớm được giác ngộ lư tưởng cách mạng. 15 tuổi, tôi được tổ chức đào tạo hoạt động bí mật, làm nhiệm vụ thông tin, du kích xă Điện Ḥa. Ngày chăn trâu thám thính động tĩnh của quân địch, tối cùng lực lượng cách mạng đánh phá ấp chiến lược…
    - Anh hùng Nguyễn Thị Ánh Thu, sinh năm 1942. Năm 14 tuổi, trước cảnh “nước mất nhà tan”, bà đă t́nh nguyện tham gia từ công tác giao liên, du kích xă rồi làm Chỉ huy xă đội Song Thuận.
    Năm 1968, dù c̣n vài ngày nữa là đến ngày bà sinh con, nhưng khi có nhiều lực lượng địch càn vào các xă Song Thuận, Long Hưng và Đông Ḥa, huyện Châu Thành th́ bà Thu chỉ huy tổ du kích bám trụ chống càn trong 8 giờ liền. Một ḿnh bà vừa bắn trả vừa mang 2 khẩu súng vừa đưa 2 đồng chí bị thương thoát khỏi ṿng vây an toàn.

    Độc giả nghĩ ǵ khi một phụ nữ mang thai – như bà Thu – chỉ c̣n vài ngày nữa đến ngày sinh mà bà vẫn bị csVN đưa vào lửa đạn?

    -Bùi Ngọc Dương, tốt nghiệp kĩ sư xây dựng năm 1966. Sau đó, ông tham gia quân đội, chiến đấu ở miền Nam. Tháng 1 năm 1968, Bùi Ngọc Dương dẫn đội công binh mở đường đánh vào căn cứ chỉ huy của Mỹ ở Khe Sanh. Trong trận đánh này Bùi Ngọc Dương bị thương ở tay, đă nhờ đồng đội chặt đứt cánh tay để tiếp tục chiến đấu.
    Dư luận viên nào viết câu “…đă nhờ đồng đội chặt đứt cánh tay để tiếp tục chiến đấu” là một người cố t́nh xem thường tŕnh độ hiểu biết tối thiểu của độc giả. Link:

    https://vi.wikipedia.org/wiki/Danh_s...3%A2n_d%C3%A2n

    Độc giả nào muốn kiểm chứng những chi tiết trên đây th́ hăy hành động ngay; nếu không – sau khi bài này được phổ biến – những điều csVN đă “bịa” ra để “nâng” những “anh hùng” này “lên mây” sẽ bị csVN cho dư luận viên thay đổi hoàn toàn nội dung.

    Bằng chứng csVN thay đổi nội dung trên Wikipedia tiếng Việt mà tôi biết chính xác là trường hợp trung tướng csVN Nguyễn Thanh Tuấn và đại tá không quân csVN Nguyễn Văn Bảy.

    Đại tá không quân csVN Nguyễn Văn Bảy đă qua đời, năm 2019. Theo sự giáo dục của gia đ́nh và nền văn hóa miền Nam Việt Nam – để tôn trọng người đă khuất – tôi không đề cập đến những điều phi lư, phản khoa học mà các dư luận viên của csVN cố t́nh gán ép cho cố đại tá csVN Nguyễn Văn Bảy.

    Trường hợp trung tướng csVN Nguyễn Thanh Tuấn – nhân vật c̣n sống – tôi xin đưa ra chi tiết mà tôi đă viết trong bài Ngậm Miệng Ăn Tiền:
    “… Theo bài viết của ông Tuấn – tựa là Trung Tướng Nguyễn Thanh Tuấn Yêu Cầu Xử Lư Bộ Sách Xuyên Tạc Lịch Sử Do Phan Huy Lê Làm Chủ Biên – th́ ông Tuấn “đi bộ đội ở tuổi 13 đă bị Mỹ Ngụy sát hại và trước khi nghỉ hưu…” Đọc đến đây độc giả sẽ ngạc nhiên, tự hỏi: “Ông Tuấn đă bị Mỹ Nguỵ sát hại” th́ ông Tuấn đă chết từ lâu rồi chứ làm thế nào ông Tuấn lại được về hưu và c̣n viết bài đả kích?”
    Hôm nay, vô t́nh tôi vào Wikipedia, đọc lại bài viết về tướng csVN Nguyễn Thanh Tuấn th́ 2 chi tiết “… đi bộ đội ở tuổi 13 đă bị Mỹ Ngụy sát hại…” đă không c̣n.

    Trong khi csVN bắt trẻ em Việt Nam đưa ra chiến trường th́, cho đến nay, chưa ai thấy, chưa ai biết Pháp hoặc Mỹ bắt trẻ em vị thành niên người Việt đi lính cho Pháp hoặc cho Mỹ trong hai cuộc chiến vừa qua!
    Hai sự việc kể trên mang ư nghĩa nghịch chiều đă nói lên được điều ǵ về csVN, thưa quư độc giả?
    Nhận ra những gian manh, xảo trá của csVN, tôi ghê tỡm, t́m tin khác đọc. Vào hăng thông tấn RFA tôi thấy link này:

    https://www.rfa.org/vietnamese/in_de...020163339.html

    Tôi chú ư đến đoạn: “…45 năm sau sự kiện 30 tháng 4, Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh có cuộc tṛ chuyện với truyền thông trong nước và ông cho rằng tiến tŕnh hoà hợp dân tộc đă hoàn thành. Ông nói: ‘Quan điểm của tôi là chúng ta đă thành công. Thành công nhờ chính sách khoan dung của đảng và Nhà nước. Nhưng quan trọng nhất là nhờ sự phát triển của đất nước. Nó chứng minh chiến thắng ấy đem lại cho đất nước ta một sự phát triển mới mà không người dân Việt Nam nào cũng như bạn bè quốc tế không nhận thức được...”

    Nguyen Chi Vinh
    Không hiểu tướng Nguyễn Chí Vịnh căn cứ vào đâu mà cho rằng tiến tŕnh ḥa hợp ḥa giải dân tộc đă thành công? Có phải tướng Nguyễn Chí Vịnh căn cứ vào số đàn ông Việt Nam cao tuổi bị vợ bỏ, trở về Việt Nam lấy vợ trẻ hay là những người làm nghề tự do, khai gian thuế, giấu tiền, đem về Việt Nam mua bất động sản, v.v…mà xác định là “tiến tŕnh ḥa hợp ḥa giải đă thành công” hay không?

    Nếu câu hỏi nêu trên là đúng th́ tướng Nguyễn Chí Vịnh quá chủ quan!

    C̣n 2 yếu tố:
    (a) Chính sách khoan dung của đảng và nhà nước,
    (b) Sự phát triển của đất nước th́:

    Yếu tố (a): Sau tháng Tư năm 75 tướng Nguyễn Chí Vịnh sống, làm việc ở đâu, mang cấp bậc ǵ mà tướng Nguyễn Chí Vịnh không thấy được sự “khoan dung vĩ đại” do đảng csVN và bộ đội cụ Hồ dành cho quân, dân, cán, chính của VNCH là những trại tù lao động khổ sai nơi những vùng có điều kiện sống rất khắc nghiệt?
    Trong khi chồng, Cha, anh em của chúng tôi bị csVN giam trong các trại tù để lao động khổ sai th́ Mẹ, chị em gái của chúng tôi bị csVN tịch thu nhà và tài sản rồi đuổi đi kinh tế mới để “lao động vinh quang”. Tiếp đến, csVN “dáng” một đ̣n chí mạn vào người miền Nam chúng tôi: Thanh lọc lư lịch để không cho con em của “Ngụy quân, Ngụy quyền” đi học!

    Tiếp đến là những trận csVN đưa quân “đánh úp” để chiếm đất của dân ở Thủ Thiêm, Đồng Tâm, v.v…
    CsVN “dáng” xuống thân phận người miền Nam chúng tôi những trận quyết tử như thế mà tướng Nguyễn Chí Vịnh đành đoạn bảo là csVN áp dụng “chính sách khoan dung” đối với chúng tôi ư?
    CsVN đối xử với người dân kinh khiếp đến như thế, thảo nào, Pháp đô hộ Việt Nam, không người Việt nào bỏ xứ ra đi; Mỹ “đô hộ” Việt Nam, không ai bỏ nước ra đi; VNCH bị Mỹ Ngụy kềm kẹp mà cũng chẳng có người dân nào bỏ nước ra đi hoặc có tệ trạng xuất khẩu lao động. Thế mà khi csVN cướp được miền Nam th́ không biết bao nhiêu người Việt phải bỏ lại tất cả để trốn khỏi sự “khoan dung” của csVN!
    Sau cuộc di dân đầu tiên do Hải Quân VNCH thực hiện không ai có thể đếm được bao nhiêu cuộc vượt thoát đầy đau thương và thống hận của người Việt! Sự thống hận, bi thương này đă được dân gian thể hiện bằng câu:
    “Một là con nuôi Má (vượt biên, thoát khỏi ‘chính sách khoan dung” của csVN).
    Hai là con nuôi cá (chết trên đường vượt biển, vượt biên).
    Ba là Má nuôi con (vượt biên không thoát, bị csVN nhốt tù).

    Cho đến thời gian gần đây nhất, cao trào người Việt Nam t́m mọi phương cách để xa ĺa csVN cũng không hề thuyên giảm. Bằng cớ là: Thuyền nhân, “thùng” nhân, xuất cảnh lao động, phụ nữ Việt Nam tự “rao bán” thân xác của họ để được kết hôn với bất cứ người ngoại quốc nào, v.v…chỉ với mục đích thoát khỏi sự cai trị sắt máu của csVN.
    Nh́n lại lịch sử Việt Nam từ ngày ông Hồ Chí Minh thành lập đảng csVN cho đến nay, chúng ta nhận ra được điều ǵ? Có phải cả thế giới đều thấy rằng: Chưa bao giờ người Việt chạy về phía csVN t́m nơi dung thân mà người Việt lại luôn luôn chạy xa để thoát khỏi chế độ csVN. Đúng không?

    Yếu tố (b): Sự phát triễn của đất nước: Là một sĩ quan cao cấp trong guồng máy đầy ác tính của csVN, tướng Nguyễn Chí Vịnh lại quá thờ ơ trước nỗi thống khổ của người dân và những điều trái khoáy của csVN khi ông cho rằng đất nước đă phát triễn.
    Có phải tướng Nguyễn Chí Vịnh muốn căn cứ vào những ṭa nhà cao ngất ngưỡng, những dinh thự sang trọng lấn cả bờ biển, những nghĩa trang ngạo nghễ không thua ǵ lăng mộ của vua chúa, những ngôi chùa dát vàng, những lễ hội “hoành tráng”, v.v… để nhận định là Việt Nam đă phát triễn hay không? Nếu quả thật tướng Nguyễn Chí Vịnh muốn căn cứ vào những bất động sản đó mà phán quyết rằng đất nước đă phát triễn th́ tướng Vịnh hăy yêu cầu đảng csVN cho làm tờ khai lư lịch một cách minh bạch xem chủ nhân của những địa ốc vĩ đại đó có bao nhiêu người là các cấp lănh đạo đảng csVN, bao nhiêu người là đảng viên csVN, bao nhiêu người Việt được Trung cộng trả tiền để “đứng tên” làm chủ hoặc bao nhiêu chủ nhân là người Trung cộng!

    Riêng tôi, muốn biết một đất nước phát triển như thế nào, người ta thường nh́n vào văn hóa, nghệ thuật và xă hội của đất nước đó.

    *.- Về văn hóa, nghệ thuật.- Từ ngày cưỡng chiếm được miền Nam đến nay đă 45 năm, csVN có được một tác phẩm văn học nghệt thuật nào đáng được đề cao? Có được một ca khúc nào tiêu biểu cho nền âm nhạc của csVN hay không?

    Không!
    Không những csVN không có được nền văn hóa và nghê thuật mang sắc thái dân tộc mà csVN c̣n dung túng những kẻ phá hoại ngôn ngữ Việt. Trước hết là ông Hồ Chí Minh. Ông Hồ Chí Minh hội nhập thứ tiếng Việt lai căn như thay “ph” thành “f”; “d” thành “z”; nay đến lượt người trong nước công khai in sách với cách viết bắt chước cách phiên âm của tiếng Anh.

    Chính thể VNCH rất non trẻ nhưng nền văn hóa, nghệ thuật và giáo dục của miền Nam rất đa dạng, đă để lại không biết bao nhiêu tác phẩm giá trị – dù đă bị csVN cố t́nh ngăn cấm suốt thời gian dài rồi thiêu hủy – vẫn sống măi đến ngày nay. Bằng chứng hùng hồn nhất là ḍng Boléro tuyệt vời và những bản Nhạc Lính với lời ca ướt lệ, diễn đạt được tất cả nỗi niềm rất thật, rất thiết tha của không biết bao nhiêu thanh niên, thiếu nữ miền Nam Việt Nam. Hăy lắng hồn vào những bản t́nh ca của Lính do Nguyễn Văn Đông, Trần Thiện Thanh, Tuấn Khanh, Phạm Duy, Trường Sa, v.v… th́ sẽ hiểu tại sao, sau 1975, chính người miền Bắc và bộ đội cụ Hồ đă trân trọng gọi nhạc phẩm của miền Nam Việt Nam là Nhạc Vàng!

    *.-Về xă hội.- Tôi chỉ về Việt Nam một lần, năm 1998; v́ bà Nội của các con tôi bệnh nặng, ngại không qua khỏi. Tôi sẽ không bao giờ trở về nữa! Nhưng, theo dơi báo chí, tôi nhận thấy, nếu thời Ba tôi theo kháng chiến, Việt Minh đề cao chủ nghĩa tam vô: vô gia đ́nh, vô tổ quốc, vô tôn giáo, th́, sau khi cưỡng chiếm được miền nam, csVN đă hoàn toàn đi ngược để trở lại thời đại phong kiến bằng những ngôi chùa rất “tráng lệ” – có thể hiểu theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng; những “nhà ngoại cảm”; phí “bôi trơn”; “lại quả”, v.v…

    Riêng phí “bôi trơn” và “lại quả” th́ đă được đài VOA loan tải ngày 27/07/17 rằng:
    “Các quan chức chính phủ Việt Nam yêu cầu các đối tác của Mỹ trả 25% hoa hồng cho các thương vụ mua bán vũ khí, theo tiết lộ của hăng tin t́nh báo quốc pḥng Anh Shephard Media.”

    Sau đây là một đoạn trong bản tin của BBC, ngày 13 tháng 12 2017:
    Chén ngọc và hộp bút sứ, quà tặng cho 1000 cán bộ Đoàn, được nạm vàng 24K, theo tiết lộ của nhà sản xuất, ông Lư Ngọc Minh, Tổng giám đốc Công ty TNHH Minh Long I trên báo Thanh Niên ngày 9/12.

    1000 cán bộ csVN th́ được tặng quà nạm vàng 24K c̣n ngư dân Việt Nam th́ – trước sự hung hăn của Trung cộng ngoài biển Đông – được tặng…cờ đỏ sao vàng để “bám biển”! (Theo báo Tuổi Trẻ ngày 19-09-2019). Có cay đắng hay không?

    Riêng người Việt trong nước th́ có hai câu rất… “ấn tượng”: “Thanh ‘cha’, thanh mẹ, thanh… ǵ. Cứ có phong b́ chúng nó thank you!”

    Trong khi xă hội và văn học nghệ thuật của Việt Nam băng hoại đến tận cùng th́ – theo bảng tin của RFA ngày 30-04-2020 do Thanh Trúc viết – Yêu Cầu ra Nước Ngoài Lao Động Không Làm Chuyện Phương Hại Sĩ Diện Quốc Gia. “Theo nghị định chính phủ số 38, qui định chi tiết thi hành một số điều của Luật về người lao động Việt Nam không được làm ở nước ngoài theo hợp đồng…như massage, làm việc tại nhà hàng, khách sạn, trung tâm giải trí…”
    Bài quà dài, phải cắt bớt

    Trước khi kết thúc bài này, tôi chợt thấy trên Zing News bài của Nhan Nhan, ngày 07/05-2020, câu này:
    “…Năm 1997, giáo sư Cecil B. Curry, cựu giảng viên lịch sử tại đại học Nam Florida, Mỹ, xuất bản cuốn Victory at Any Cost: The Genius of Viet Nam’s General Giap.”
    Bài viết của Nhan Nhan làm tôi liên tưởng đến nhận xét của một danh Tướng Hoa Kỳ – Tướng William Childs Westmoreland Tư Lệnh Bộ Chỉ Huy Cố Vấn quân sự Mỹ tại miền Nam Việt-Nam – về Đại Tướng Vơ Nguyên Giáp:
    “Of course, he was a formidable adversary. By his own admission, by early 1969, I think, he had lost, what, a half million soldiers? He reported this. Now such a disregard for human life may make a formidable adversary, but it does not make a military genius…”.
    Bài quà dài, phải cắt bớt


    1973 - Two teenage Viet Cong soldiers at camp near Cai Lay, one carrying a captured U.S.
    automatic weapon, the other an anti-tank weapon.

    Điệp Mỹ Linh
    danlambaovn.blogspot .com
    https://www.diepmylinh.com/

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 8 users browsing this thread. (0 members and 8 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •