trời sang Thu, se lạnh.. nửa đêm lại có điện từ bên Pháp gọi qua.. tưởng có tin ǵ mới quan trọng, th́ ra mấy cô chú bên Bordeaux.. ṭ ṃ về cái ngày quốc hân 30-04... cái ngỡ ngàng đến sửng sốt.. đến nghẹn ngào đau thương cho số kiếp miền Nam... bức tranh di văng mờ mờ trong ẩn hiện..
... chiều 28-04 đă có tiếng pháo kích 122 ầm ́ bay vô các cùng B́nh hoà.. Tân sơn nhất.. dân t́nh ngơ ngác . cảnh dân chạy quanh giống như đàn gà bị quạ ŕnh bắt.. qua ngày hôm sau.. bắt đầu thấy bóng dáng của mấy kẻ lạ chạy lăng xăng.. riêng cá nhân nmq vẫn phải đi làm, bịnh nhân chờ giải phẫu.. rồi thừng dân bị pháo kích bắt đầu được đưa về.. Grall lúc bấy giờ có ba pḥng mổ.. và làm viêc không ngừng..
Đến chiều tối sau khi xong ca chót .. vừa bước ta thay áo th́ bốn người mặc quần áo đen bước tới mời tôi ra xe..
-.. đưa tôi đi đâu vậy ?? ... th́ đi đến chỗ có việc..
-.. tôi làm xong việc lại hết giờ tù lâu rồi.. cần ngụi làm viẹc th́ có ca trực..
.. chưa dứt lời th́ hai người là xốc lại bẻ tay toi và khoá cặp c̣ng lại..mảnh vải đen được buộc lên che cặp mắt.. đẩy tôi ra xe...
Xe chạy một lúc lâu.. rồi ngưng.. dắt tôi xuống xe và đẩy tôi đi vô.. mở cái khăn che ra.. một hành lang đi bộ tối om...
Tôi lắng nghe.. thỉnh thoảng có tiếng xe ô tô chạy qua chạy lại.. rồi tiếng xe gắn máy.. sau một lúc th́..họ vứt cho tôi một khúc bnhs ḿ và cái ống lon đựng nước lạnh để uống.. họ mở cặp c̣ng rồi nói.. ngủ ở đây đêm nay.. mai có người rảnh sẽ đến làm việc..
.... nằn trên sàn xi măng.. nh́n lên trần căn pḥng giam.. kín như bưng.. trên cao chót sát trần có mấy lỗ ṭ ṿ nhỏ để thông hơi.. rồi tiếng muỗi vo ve t́m đến.. cặp mắt mở thật to để t́m khe sáng trong cảnh tối như hũ nút.. và mùi mốc ẩm hơi người.. hôi thối thoang thoảng..
Ánh sáng đă soi lùa qua khe cửa dước chân.. hai ống chân th́ được muỗi chiếu cố tận t́nh nay bắt đầu rát .. có tiếng khoá mở cửa.. ánh sáng ùa vô làm chói cặp mắt thiếu ngủ.. nhnf ra ngoài.. đây là chỗ nào.. tôi đi đến cái máng nước để rửa mặt.. rồi làm sạch sẽ đôi chút..
Rồi có người gọi tôi.. đến dắt tôi đi lên làm việc.. một anh thanh niên đội mũ giống như mũ hướng đạo.. màu đen.. áo bà ba màu đen .. chân đi dép.. ngẩng mặt lên.. nh́n tôi rồi bảo tôi ngồi xuống.. và cuộc hỏi cung lư lịch bắt đầu.. tôi viết lên giấy lư lịch.. rồi ngồi đợi...
.. chờ đến trư.. họ cũng cho khúc bánh với lon nước.. và lại tờ gấy để kê khai.. Tôi nghĩ thầm.. truyện ǵ đây .. và bắt đầu tự tâm ghi nhớ những ǵ mà ḿnh đă khai báo.. Chieeuf rồi..
-.. một người phụ nữ vào cũng tờ giấy.. nhưng bà ta lại lan man nói chuyện về vợ con và gia đ́nh... tôi cảm thấy có chuyện không hay.. sau đó cũng một khúc bánh ḿ khô và lon nước lă..
Năm trong căn pḥng giam.. bây giờ tôi mới nhận thấy là hẹp lắm.. và tiêu tiểu th́ đi vào cái thùng.. rồi sáng ra khi cho ra rửa mặt th́ đem theo ra để đổ đi... c̣n tiếng động ồn ào bên ngoài... h́nh như chỗ này là con đường qua Petrus Kư.. đi ra Nancy.. nếu không lầm th́ là 4 Vơ Tánh... rồi có một hôm tôi hỏi đến lư do làm sao mà tôi bị bắt giam.??
.. chỉ có người phụ nữ là trả lời.. Gair phóng miền nam hoàn thành.. người của chế độ cũ nhiều người đă bị bắt nhốt.. c̣n anh.. th́ có tố cáo của nhà thương.. nên phải bắt.. cố gắng, thành thật khai báo th́ sẽ được nhà nước khoan hồng.. c̣n như cố t́nh che dấu.. sẽ bị ...
-.. Tôi nghĩ bản thân tôi th́ tội t́nh ǵ.. tôi cũng không biết.. nhưng rồi để xem sao ?? cho đến một hôm.. họ đem tôi ra tập rượt bằng những màn thể dục nặng tay... cảm iơn mẹ của tôi.. chỉ sau hai cú đấm thẳng vô mặt bất ngờ làm tôi chảy máu mũi.. tôi đă chơt tỉnh ra.. và t́m cách giải đ̣n.
Sau nhiều trận đ̣n mà sự khai thác cũng chỉ đến đó th́ một hôm.. có thủ trưởng đến làm viêc.. Tên cai ngục gọi tôi ra.. đưa cho cuc xà pḥng .. rồi bảo tôi tắm rửa cho sạch sẽ.. lại đưa cho bộ bà ba đen.. và đôi dép lốp..
ddowij đến gần trư th́ được dắt lên pḥng cấp cao.. nhan j ra đây đúng là số 4 Vơ Tánh... bước vô pḥng...
Người ngồi trước mặt không ai khác hơn là tên y sĩ người nam kỳ bạn của DQHoa.. nay làm Bộ trưởng Y tế.. ông ta mời tôi qua bên bàn ăn.. rồi rót rượu vang mời tôi ăn cơm.. Trong lúc ăn cơm, ông ta nói đủ điều kêu gọi tôi ..
Câu truyện kêu gọi của tên bộ trưởng Y tế và việc khai thác tù nhân là hai truyện khác nhau.. cho nên tôi vẫn đều đều được nhà nước tẩm quất... một buổi sáng sớm.. lại chiếc xe đen tới đem tôi đi.. Từ Vơ Tánh qua Cống quỳnh thẳng Hồng Thập Tự.. qua ngă tư hàng xanh.. giă từ Saigon thân yêu.. lên ḷ gạch Biên Hoà.. rồi đi long Thành đi Phan Thiết- Rừng Lá đến Phan Rang.. được ngồi sau chiếc xe tải.. cùng đám phục viên th́ mới biết là trên đường đi ra Bắc. Nhưng đến Phan rang th́ được đám bộ đội dắt đi Song Pha qua Dalat.. qua khe suói Vàng đến Lạc Thiện ban mê thuột.. và cuộc đời nay được lê gót chân trên sườn Tây của Trường sơn vĩ đại để rồi chấm dứt nơi Hoàng Liên sơn hùng vĩ đỉnh trời..
Sau này lần ṃ trên mạng mới được xem những cảnh chiến đấu của VNCH ngăn cản lực lương CS vô chiếm Saigon.. trước gị bức tử
Nếu đem so sánh cảnh lúc CSVN mới vô đến Saịn và người người chen chúc nhau để đi ra Vũng tàu t́m đường bỏ xứ..th́ c̣n tệ hại thê thảm hơn cảnh ngày hôm qua các thường dân Syria đi t́m nơi an cư lạc nghiệp.. dân Syria đi trên đường c̣n có tiếp tế giúp đỡ chứ không phải trốn tránh. Ngay như cả cảnh di t́m tự do bàng ghe thuyền vượt biển th́ cũng đă có nhièu bi thảm .
Ngày hôm nay, thêm một thảm trạng đi t́m lẽ sống của dân tộc Syria và Trung đông.. có lẽ thế giới nên t́m nguyên nhân sâu xa hơn.. t́m đến cội nguồn nào đă đem lại cảnh bất ổn trên trái đất này.. Để từ đó mà t́m ra giải pháp ổn định hoà b́nh cho thế giới. Chứ chẳng lẽ khắp bốn biển, năm châu lại cứ ngậm miệng để cho một vài bàn tay lông lá tàn sát sinh linh v́ quyền lợi rieng cho họ hay sao ?.. ./.
Bookmarks