Originally Posted by
Nguyễn Mạnh Quốc
ngày 07 - 05 - 2108...
lan man trên mạng v́ nhwos đến một ngày xưa trên sân bay Mương Thanh-DBP.. và công tác tản thương.. nmq cũng chỉ biết sơ qua vè chị Thương Thương.. chị là em gái một nhạc sĩ sáng tác sinh viên.. Ddang học năm thứ 2 bên Dược th́ bỗng bổ đi theo tiếng gọi Thoát ly.. và t́nh nguyện ra khu chiến.. để rồi khi nmq gặp mặt.. ngẩn người v́ nhận không ra là chị Hải Thương.. nay gầy c̣m g̣ má nhô cao.. mắt lơm sâu !!
-.. Chị ngỡ ngàng khi bị kẻ đối diện gọi bằng tên tên thật của chị.. chị đưng xũng ngụi trố mắt nh́n... nhưng lại phải đối dáp bằng tiếng Pháp v́ đi bên cạnh chị lại là cô Toán trưởng của Y tế CSVN bên kia.. Chúng tôi không nói được ǵ hơn... là lấy công việc làm nhanh cho sớm xong rồi may nhờ có một lúc cô Trưởng toán CSVN phải đi ra.. thế là chị được nói đôi ba câu tiéng Việt..
-.. thế thằng C̣ nhang học Y thật đấy hả ?
-.. dạ em học Y và nay đang thực tập cho Quaan Y Pháp.. chị toán trưởng CSVN trở về công tác kiểm thương binh để đem ra máy bay cũng sắp xong
Tôi buột miệng nói ;
_.. cảm ơn 2 chị đă giúp cho em làm xong nhanh chóng.. bây giờ th́ em kêu gọi bên chất xếp- Loading để đưa các thương bịnh binh lên máy bay.. rồi tôi quay gót bước đi.. chợt thấy có ai níu lại..
-.. này cậu.. cậu có thể nào giúp cho chị.. v́ bé cháu của chị bị bịnh...!
-.. th́ chị muốn em làm ǵ... nếu làm được th́ em sẽ làm ...
-.. chị cần chút thuốc dể bồi dưỡng cho cháu bé...vừa nói chị vội đưa tay ra để như muốn cầm lại xấp hồ sơ thương binh...
-.. vâng đay chị cầm lấy v́ em c̣n phải ra báo cáo là số thuong bịnh binh được dem về và lưu lại bản phụ cho Y tế quân Đoàn ...
Tôi vôi đi sang hầm Tham mưu đưa tŕnh phó bản danh sách.. rồi yeu cầu cho toans chất xếp-Loading đem thương binh ra máy bay.. tḥ tay vào túi hay c̣n đâu 2 lọ Penv 500.. sau đó chạy sang hầm thương binh.. gặp lại chị Trưởng toán Y tế... tôi dúi cho 2 lọ thuốc.. chị khẽ cúi đầu - ngày mai chắc là em sẽ đến chậm hơn hôm nay v́ em đến là chuyến số 4 hay 5 ǵ đó.. chị dợi em..
Cũng nhờ chút quà bé nhỏ mà cả đám làm lịnh chuyển ngạc nhiên v́ cứ chuyến của tôi tới là đi nhanh hơn mọi chuyến..
Cho đến khi tôi ở caitổi khôngcos tin về chị Hải Thương.. nhưng nhờ có B.Thạch gặp lại và chúng tôi tương trợ giúp đỡ cho chị Hair Thương và nay th́ cháu Hièn Hoà đang sống cùng gia đ́nh .. đi học mong rằng sang năm cháu cũng vô Đại học cùng với mấy anh chị em trong nhà.
Tuy không phải cùng gịng giống họ hàng.. Nhưng v́ t́nh thương mà chị H.thuowng cũng văn và sẽ có người thắp nén nhang mỗi năm khi ngày giỗ kỵ đến.. Chút kỷ niện của thời Sinh viên thoát ly và ám ảnh của Điện Biên ./. nmq
Bookmarks