Page 79 of 304 FirstFirst ... 296975767778798081828389129179 ... LastLast
Results 781 to 790 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #781
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Gửi Ban Điều Hành Vietland

    Việc làm đầu tiên của B Đ H mới là muốn " dẹp " thread này của chúng tôi ?

    Không dẹp sao lại lấy ra khỏi líst " Bài Vở & Góp Ư Mới Nhất
    " ?

    Hẳn quư vị biết , tại sao có mục Bài Vở & Góp Ư Mới Nhất
    .
    Xin trả lời luôn , đây là nơi các thành viên vào để t́m xem bài nào vừa mới được post lên mà xem .

    Lấy ra khỏi list này , khác chi chặt đầu chúng tôi .

    Cực lực phản đối !!!

    Tigon

  2. #782
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Tại sao thế

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Việc làm đầu tiên của B Đ H mới là muốn " dẹp " thread này của chúng tôi ?

    Không dẹp sao lại lấy ra khỏi líst " Bài Vở & Góp Ư Mới Nhất
    " ?

    Hẳn quư vị biết , tại sao có mục Bài Vở & Góp Ư Mới Nhất
    .
    Xin trả lời luôn , đây là nơi các thành viên vào để t́m xem bài nào vừa mới được post lên mà xem .

    Lấy ra khỏi list này , khác chi chặt đầu chúng tôi .

    Cực lực phản đối !!!

    Tigon
    Tai sao thế,
    Đồng y' với chị Tigon!
    Vân Nương

  3. #783
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Giờ Giải lao

    Chân dung nhà văn Vũ Trong Phụng:

    Đă qua đi một thời Giông Tố
    Qua một thời Cơm Thầy Cơm Cô
    C̣n để lại những thằng Xuân Tóc Đỏ
    Vẫn nghênh ngang cho đến tận bây giờ
    .


    Nguồn Internet
    Vân Nương

  4. #784
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    TÔI C̃UNG PH̉AN Đ́ÔI!

    Tôi c̃ung ćo l̀ơi ph̉an đối v̀ê việc b̉o ....quên b̀ai ḿơi c̉ua thread "Nghe chuỵên H̀a Nội" c̉ua BĐH VL g̀ân đây.
    Qua nhìêu ng̀ay tôi hòan tòan không th́ây ṃuc ǹay xuất hiện trong trang "Bài Vở & Góp Ư Mới Nhất", ṃăc d̀u th̀anh viên vẫn poste đ̀êu đ̣ăn, l̀am ng̀ươi đ̣oc ḅi ḿât ṣư theo d̃oi liên ṭuc. Ṭai sao ḷai có tình tṛang ǹay, xin BĐH cho bíêt ĺy do?

    Thread ǹay theo tôi l̀a ṃôt công trình c̉ua ŕât nhìêu TV c̉ua VL trong ṃôt th̀ơi gian ŕât d̀ai, v̀a ćo gía tṛi văn h́oa, văn ḥoc ŕât cao do ṣư sưu t̀âm b̀ai v̉ơ, h̀inh ̉anh kh́ăp nơi trên ṃang c̉ua nhìêu ACE. Ńêu BĐH không ćo ́y đ̣inh đ́ong thread ǹay th̀i xin đìêu ch̉inh ḷai ṣư "tṛuc tṛăc" ǹay đ̉ê không gây ṣư hỉêu l̀âm cho ngừơi đ̣oc.
    Xin c̉am ơn.
    Last edited by Tiếng Xưa; 15-10-2011 at 05:52 PM.

  5. #785
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Quote Originally Posted by Vân Nương View Post
    Tai sao thế,
    Đồng y' với chị Tigon!
    Vân Nương
    Cḥi Vân Nương ơi, mấy hôm r̀ôi không th́ây ṃuc ǹay trên trang "B̀ai v̉ơ Ǵop ́y ḿơi", ćư t̉ương cḥi c̃ung ..."ỏai" như b́ac C̉a nh̀a m̀inh, ǹao ćo hay cḥi ṽân đang "hô phong hóan ṽu" gây "Giông t́ô" kh́ăp tr̀ơi H̀a Ṇôi!

    Chuýên ǹay ch́ung ta không th̉ê "đội g̣ao lên ch̀ua" rồi, ph̉ai đ̉ôi đừơng xúông ...huỵên đừơng m̀a "còm plên" thôi, ćac cḥi ̣a!

  6. #786
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    Hay không th̉ê t̉a...

    Trong bọn ấy, có anh coi đời như canh bạc lớn, làm việc thiện là để quảng cáo cho ḿnh, làm điều ác mà bắt mọi người phải nhớ ơn, đọc đủ cả các báo chí mà không biết ǵ về văn chương mỹ thuật, tủ sách đầy những tập kỷ yếu các hội ái hữu, nhưng kỳ chung thật không có ai là bạn trên đời, cầm đến tờ nhật tŕnh chỉ xem tin thương trường, tin gọi thầu, các đạo nghị định, tin xuất cảng, nhập cảng, đă từng chủ tọa những cuộc bàn giải văn chương, mà chưa hề đọc hết một cuốn tiểu thuyết. Lại có anh vừa cổ động kịch liệt cho hội phật giáo, lại vừa xây hàng dăy nhà săm, thấy tin ở đâu bị lụt là lập tức hô hào mở cuộc lạc quyên, để đi cân gạo, thấy tin ông tổng trưởng thuộc địa qua chơi, là viết ngay một bài báo than phiền về nạn hiếu danh và lên kể công doanh thương với quan đầu tỉnh, coi đời là một sự vô nghĩa lư, nhưng đày tớ đánh vỡ một cái bát cũng bắt đền năm xu, giữa đám đông người th́ cả mồm chửi những người tàn ác buôn đồng loại, nhưng ngồi một ḿnh th́ lại ca tụng ḿnh đă làm được một việc tàn ác một cách có mỹ thuật. Có anh nữa, đă bị cáo trước vành móng ngựa hàng chục lần, mà vẫn chưa biết ông biện lư ngồi ở chỗ nào, vào đâu cũng khoe ḿnh giỏi pháp luật, khai ở sở liêm phóng là vô nghệ nghiệp nhưng, thực ra, không c̣n nghề ǵ là không làm, ban đêm đi tiêm thuốc phiện cho người quư quốc, ban ngày đi đ̣i tiền hộ các sở nặc nô, làm chủ đă ba bốn tiệm khiêu vũ, mà đánh con gái đến hộc máu về tội ăn mặc tân thời, cho vay lăi mười lăm phân th́ xót xa, v́ đă quá hy sinh cho đời, mà đem vi thành quan trên bạc ngh́n, v́ đă được cái cửu phẩm c̣n sợ ḿnh là bội bạc. Lại có anh vừa là chủ hiệu xe đám ma, vừa là chủ được pḥng, bán tem cho hội bài trừ bệnh lao, lại bán cả thuốc lào mốc, chiếm kỷ lục về sự vô học nhưng lại gọi ông Quỳnh, ông Vĩnh là thằng, ...............
    bọn người này là những mẫu hàng đặc biệt của công giới và thương giới.
    Ćac b́ac th́ây VTP t̀ai t̀inh không?
    VTP đ̃a ṽe ṃôt b́ưc tranh ph̉ai g̣oi l̀a "h́i ḥoa" cho ćai c̉anh trong ph̀ong đ̣ơi c̉ua Ngḥi H́ach, ṃôt ...ch́inh tṛi gia!
    Đ̃a hơn n̉ưa th́ê k̉y v̀a ćai x̃a ḥôi c̉ua ṃôt ńươc thụôc đ̣ia đ̃a ćao chung t̀ư lâu, ấy ṿây m̀a ng̀ay nay, ćo g̀i kh́ac, ṭai VN v̀a tại h̉ai ng̣oai?
    Ngừơi ta ṽân ćo th̉ê th́ây nh̃ưng "m̃âu h̀ang" m̀a VTP đ̃a g̣ăp hơn ḿây mươi năm v̀ê tŕươc?
    Ćac cḥi ćo l̀ơi ...b̀an g̀i không, cho em nghe v́ơi???

  7. #787
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nản quá rồi !!!

    Có bàn th́ cũng chỉ 3 chị em ḿnh đọc . Không cho lên mục " những bài mới ", th́ ma nào biết mà vào đọc .

    Đă mấy ngày rồi mà không thấy đụng đậy ǵ cả , th́ chính " họ " cũng đă quên con đường vào đây , nói chi tới bạn đọc .

    Nh́n bên dưới xem , chỉ có 1, 2 người đang xem thread này , th́ viết làm ǵ ?

    Có lẽ phải muộn đất của các thread khác để viết khiếu nai , chứ có ai xuống tới Cà Mau này để xem bài đâu ?

    Tigon

  8. #788
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Th́ đă bảo

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Có bàn th́ cũng chỉ 3 chị em ḿnh đọc . Không cho lên mục " những bài mới ", th́ ma nào biết mà vào đọc .

    Đă mấy ngày rồi mà không thấy đụng đậy ǵ cả , th́ chính " họ " cũng đă quên con đường vào đây , nói chi tới bạn đọc .

    Nh́n bên dưới xem , chỉ có 1, 2 người đang xem thread này , th́ viết làm ǵ ?

    Có lẽ phải muộn đất của các thread khác để viết khiếu nai , chứ có ai xuống tới Cà Mau này để xem bài đâu ?

    Tigon

    Th́ đă bảo

    Chỉ c̣n lại mấy thằn Xuân Tóc Dỏ
    Đang nghênh ngang trên khắp các nẻo đường
    mà lỵ
    Last edited by Vân Nương; 16-10-2011 at 04:29 AM.

  9. #789
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Giông tố - tiếp theo

    Chương 23

    Chưa khuất hẳn sau dăy núi Tản Viên, mặt trời nhuộm cho những đám mây lơ lửng trên không gian có màu cá vàng. Ngọn đồi ở ấp Tiểu Vạn trường thành lúc ấy, sáng lấp lánh v́ ánh nắng chiều c̣n tụ lại trên những ngọn lá cà phê. Hoa cà phê trắng xóa, từng nhành một, chen lẫn vào những ṿm lá xanh thẫm như tuyết phủ... Chung quanh, trời đất mở ra một vùng phong cảnh ngoạn mục, nào đồi, nào làng mạc, nào ruộng nương, trùng trùng điệp điệp, kế tiếp nhau.

    Thung dung tay chắp sau lưng, nghị Hách đi cạnh bạn cũ. Cả hai dạo quanh cái sinh phần. Người bạn già có ư ngắm nghía phong cảnh, t́m kiếm mạch đất, c̣n nghị Hách th́ chỉ im lặng nghe ngón một cách chăm chú thôi.

    Sinh phần trên mẩu đồi là một công tŕnh kiến trúc bằng cẩm thạch rất lạ mắt, mới trông từ xa th́ như bao diêm đặt lên trên cái mu bàn tay, nhưng khi đến gần, ta mới hiểu rơ rằng cái công tŕnh vuông vắn ấy tuy đơn sơ là đơn sơ về đai thể, c̣n những bộ phận tỉ mỉ tô điểm cho sinh phần th́ phải do những tay thợ đá lành nghề mới có thể chạm trổ, xếp đặt một cách công phu và tài t́nh đến như thế. Những đá đủ các vân, đủ các màu, không biết t́m được ở đâu ra... Có thứ trông như gỗ lát hoa, lại có thứ thoạt nh́n, ai cũng phải tưởng là gỗ lúp bên Ai Lao vậy. Bốn mặt tường sát nóc sinh phần, có những ô tṛn và vuông. Hai đầu là hai cổng rất to, h́nh quả trám. Chung quanh sinh phần chi chít những cây thông, xoan, ngô đồng, phi lao, mọc hỗn loạn như ở một cái rừng con. Tuy vậy, sinh phần vẫn nhoi lên trên đám lá xanh rậm rạp ấy, nổi bật hẳn ra như một khối kim cương có trăm ngh́n thứ ánh sáng, thật là đồ sộ, thật là cao cả, thật là vĩ đại.

    Người bạn thở dài:

    - Th́ ra cái sinh phần này không phải chỉ là sinh phần.

    Nghị Hách nhăn nhó kể lại:

    - Phải c̣n là mộ nữa, v́ trong này cũng đă có cốt, nhưng v́ khiêm tốn nên không gọi là lăng, và v́ c̣n muốn chôn cất nữa. Kiểu này là kiểu Xiêm La đấy, quan anh ạ. Riêng tiền đá cũng có bảy tám ngh́n bạc rồi, ấy là chưa kể mấy tháng lương của hơn chục thợ, gọi từ bên Tàu sang, do ông Bang trưởng Hải Pḥng kiếm hộ cho.

    - Thế cái anh thày địa lư Tàu ấy được bác hậu tạ bao nhiêu?

    - Đúng một ngh́n!

    - Một ngh́n?

    - Vâng. Làm sao?

    - Thế th́ chả trách! Nó để sai huyệt thế này cũng là phải.

    - Chết nỗi, quan anh bảo sao? Như vậy th́ một ngh́n là ít ỏi quá chăng? Có lẽ nào...

    - Chính thế, nếu nó để đúng huyệt cho th́ quan bác đă phất đến có thể đem của riêng ra cũng tậu được cả xứ Lào rồi! Nhưng mà thôi, cũng chẳng nên phàn nàn, v́ quân Tàu vốn khoảnh độc, bao nhiêu mạch đất phát vương hầu xưa nay, hễ thấy là đều yểm đi cả, vậy mà anh thầy này c̣n để cho quan bác như thế này, thế đă tử tế lắm rồi đấy. Đây tôi cắt nghĩa qua cho bác nhé...! À, nhưng mà dễ phải trèo lên nóc sinh phần th́ bác trông bác mới hiểu ra được... làm thế nào?

    Nghị Hách quay nh́n hỏi bâng quơ như quát, sau một cái giẫm chân:

    - Bay đâu? Có thằng nào đấy không?

    Tức th́ thằng Xuân, không biết từ bụi nào, th́nh ĺnh nhô ra:

    - Có tôi đây!

    Nghị Hách phán:

    - Kiếm ta cái thang dài đây! Mà cho mau!

    - Dạ!

    Thằng Xuân hấp tấp chạy. Ông già bảo Nghị Hách:

    - Nên biết không mấy khi người ta t́m đất trên đồi, v́ trên đồi mạch đất khô táo không đủ thủy, nếu có phát th́ chỉ hoạnh phát, mà đă hoạnh phát, th́ lại hoạnh tán, cái lẽ tạo hóa thừa trừ là như thế.

    - Nếu bị hoạnh tán th́ cũng được độ mấy đời? - Hoạnh tán th́ có khi không trọn vẹn được một đời.

    Nghị Hách thở dài ngán ngẩm. Lúc ấy thằng Xuân đă khiêng thang đến. Nghị Hách bảo nó bắc vào sinh phần, rồi hai người lổm ngổm ḅ lên... Lên đến nóc rồi, ông bạn già để tay làm mái hiên trước mắt, quay nh́n bốn phía, rồi trỏ tay bảo nghị Hách:

    - Đây kia ḱa, quan bác nh́n xem. Cái chỗ có một túm phi lao, cạnh cái cây ngô đồng cao ngất ngưởng kia ḱa! Bác cố nhận kỹ xem, cả cánh đồng cỏ lau chạy xoai xoải ấy, có một miếng đất nhô cao lên trên, mà chạy vươn ra không?

    - À phải... Thế sao à?

    - Đấy là con hỏa, h́nh lưỡi kiếm hẳn hoi nhé!

    - Vâng, vâng. - Ấy đó, theo sách địa lư th́ là ở chỗ nga my tác án, sự ấy đă rơ rệt lắm. Trước mắt có ngay c̣n Hỏa tinh lưỡi kiếm như thế th́ sẽ phát nghịnh, tử tôn thế nào cũng bất đắc kỳ tử, nghĩa là sẽ phải chết chém, hoặc chết v́ tai nạn mất. Tuy cũng có phát phú thật, nhưng mà bơ bèn ǵ?

    Chợt nghĩ ngay đến Tú Anh, nghị Hách phải lấy khăn tay ra lau cái trán lấm tấm mồ hôi. Lăo kêu lên:

    - Giời ơi! Th́ ra họ phản tôi hay sao?

    - Không phải họ phản hẳn, có phát th́ có sát, đừng nói thế mà phải tội. Nghĩa là họ chưa hết ḷng... Vả lại quan bác trông mà xem... Mạch đất th́n tuất long thế kia là c̣n thô lắm, chưa được nhuyễn.

    Nghị Hách cứ thỉnh thoảng lại giậm chân, kêu lên một cách hèn hạ lạ lùng:

    - Giời ơi! Giời ơi là giời ơi...

    Ông bạn già:

    - Đặt sinh phần ngay chỗ này th́ ra vượng tay long, mà lại mất tay hổ, con giai th́ ăn thua mà con gái th́ truỵ lạc, hoặc chết non. Chỗ này đẹp lắm, thiếu ǵ mạch tốt hơn, sao lăo thày Tàu nó lại ngu đến thế không biết!

    - Thưa quan bác, thế quanh đây, chỗ nào mới là chính huyết?

    - Bác ra đây với tôi!

    Người bạn cũ kéo Nghị Hách ra phía kia sinh phần rồi trỏ tay ra xa, chỗ lương khoai, cạnh một cái lạch..

    - Bác ngắm cho kỹ nhé! Cái thửa ruộng khoai sọ ấy, chỗ lạch nước đấy... Bác nh́n đấy, rồi lần ra phía đông nam của thửa ruộng ấy có một sào ngô... Đất sào ngô ấy nhoi cao bật hẳn lên, có phải thế không? Đó là chúng giê như ngă độc cao...

    - Bẩm vâng. Tôi đă nhận ra rồi. - Ấy đó là một. Lại ngay trước mặt đấy có con thổ nữa tức là cái băi cỏ vuông, bác nhận ra chưa?

    - Vâng vâng.. - Đất ấy mạch theo kiền hợi, thủy tụ nhiều, có bút ở phương tốn, lại có thổ tác án, nó theo sách là hợp cách thủy loan băo kể đă là đất tốt lắm, v́ lẽ phát đại thần.

    - Thế à?

    - Như quan bác là phú gia địch quốc rồi, tiền vứt xuống sông không hết, vậy th́ chỉ c̣n phải cầu cái chữ quư.

    - Vậy chỗ đất ấy phát có bền chăng?

    - Được độ ba đời.

    - Tay long tay hổ không chênh lệch nhau lắm?

    - Đều đặn. - Ba đời th́ cũng chả là bền mấy.

    - C̣n hơn chỗ cũ.

    - C̣n chỗ đất nào hơn nữa chăng?

    - Thế bác quá bộ ra đây.

    Nghị Hách lại đi theo bạn ra phía kia nóc sinh phần. Ông bạn già ngắm nghía một lúc, đoạn trỏ tay bảo:

    - Các chân đồi này chừng tám trăm thước, đây kia, chỗ có những thửa ruộng h́nh mỏng như cánh ve xếp lớp vào nhau, từ dưới lên trên có một chỗ huyệt nhằm cách thiền dực xa phát cả phú, lẫn quư, lẫn thọ mà lại bền hàng chục đời! Hạng biết lo xa như Trịnh Kiểm, Nguyễn Hoàng chẳng hạn, th́ chỉ thích thứ đất ấy, mà thôi. C̣n chọn như quan bác chọn cái sinh phần này th́ chỉ có hạng thích cái đắc thế một thời, nghĩa là hạng Mạc Đăng Dung mà thôi! Như vậy là xuẩn.

    Nghị Hách ngắm ra xa, gật gù một hồi. Rồi hai người xuống thang, lại thung dung quay về Nghin phong d́nh là chỗ nhà hóng gió ở giữa ấp.

    Trên bàn đă có sẵn mấy chai nước suối Vi-ten. Hai người giải khát hồi lâu, nghị Hách cau có, nói:

    - Khổ thật!

    Ông bạn già giơ tay ngăn:

    - Quan bác chớ lo. Sự thật th́ cũng chưa đến nỗi nào...

    - Vậy tiên sinh định liệu cho đệ ra sao?

    - Cải táng cải mả cụ cố ra chỗ khác, th́ mới mong tránh cái nạn bất đắc kỳ tử cho con cháu được. Cứ ngắm nghía những ngọn cỏ trên nấm mộ, th́ ít ra đă táng được bảy năm. Vậy nội trong năm nay phải bốc đi kẻo tôi ngờ cái nạn nga my lắc oán sẽ xảy ra đến nơi rồi đấy.

    Nghị Hách lại thở dài mà rằng:

    - Không biết làm thế nào mà dọn cả cái sinh phần ra chỗ khác được. Lại phá vụn ra, lại xây nó lại một lần nữa, th́ bao nhiêu là tiền!

    - Việc ǵ phải thế?

    - Thế không khiêng sinh phần ra đất mới hay sao?

    Ông bạn già cười khanh khách một hồi như người điên, không sự nghị Hách phải ngượng đến đỏ mặt. Đoạn mới khẽ nói:

    - Cứ để nguyên đấy, không việc ǵ phải động chạm đến sinh phần cả. Quan bác tuy vậy mà c̣n thật thà quá! Quan bác nên hiểu cho rằng, những bậc vua chúa, những kẻ tai to mặt lớn, mà xây sinh phần, th́ là để chôn mồ mả vào những chỗ không ở trong sinh phần, quan bác hiểu ra chưa?

    Nghe đến đấy, nghị Hách tươi tỉnh ngay lên. Rồi cười khà khà, bắt tay ông bạn cũ một cái sau khi nói:

    - Ồ, thế mà bây giờ đệ mới biết thế đấy!

    - Cho nên tôi vẫn bảo trước là không ngại mà!

    Nghị Hách đứng lên, chân thành nói:

    - Tiên sinh ơi, đệ rất lấy làm mừng rỡ được gặp ông bạn cũ như tiên sinh, một người đặc biệt, một bậc kỳ tài, thượng thông thiên văn, hạ trí địa lư, trung tri nhận sự! Đệ phải thù tạc tiên sinh vào bậc thượng khách th́ mới khỏi phụ tấm ơn tri ngộ của tiên sinh. Nhưng mà đệ c̣n băn khoăn ở một chỗ là chưa nhớ ra được tiên sinh là người nào, xưa kia ta quen thuộc nhau bao giờ, đă ăn ở với nhau ra sao... Xin tiên sinh xá cho đệ chỗ khiếm khuyết ấy, và nói rơ phương danh để đệ xưng hô cho tiện.

    - Quan bác ạ, tôi ở đây với quan bác c̣n lâu... Để tôi lo xong việc cho quan bác đă. Hôm nào tôi được một số tiền hậu tạ và xách khăn gói lên đường, rồi sẽ nói quê quán tên tuổi, sẽ kể chuyện cũ, như thế tưởng cũng không muộn ǵ. Vả lại tôi đă thay tên đổi họ, xóa sạch trong trí nhớ cái cuộc đời vô nghĩa lư là cuộc đời cũ, để mà sống một cuộc sống giang hồ, phiêu lưu... là cuộc đời mới.

    - Thật xưng hô khó quá.

    - Tên tôi hiện giờ là Hải Vân, quan bác hăy biết thế thôi tưởng cũng gọn lắm rồi.

    - Vâng! Thế tiên sinh sống cuộc đời như thế th́ có thú vị ǵ chăng?

    - Mỗi người một thích... Tôi có năm bảy mươi nghề, nên không bao giờ chết đói, đâu cũng là nhà, gặp ai cũng là thân yêu. Tôi không thu chặt ḷng yêu vào gia đ́nh, chỉ biết có gia đ́nh, nhưng mà là để muốn biết cả nhân loại, muốn biết cả xă hội. Trong cuộc phiêu du, chí b́nh sinh là đem tiền kiếm được của bậc phú quí ra san sẻ cho kẻ bần hàn, thế mà thôi. Tôi đă rắc khắp nơi sự yêu, sự nhớ cũng như sự thù hằn oán ghét v́ tôi ngay thẳng và không hề ở đâu lâu cả.

    - Cứ như ngụ ư của đệ, th́ đệ không thể nào tưởng tượng được ra rằng trong đời này lại có một người kỳ dị như tiên sinh đấy.

    - Một vị tiết phụ không khi nào lại tưởng trong đời có kẻ bán thân nuôi miệng... Một người trần tục thích ăn ngon, thích gái đẹp, không khi nào tin rằng xưa nay vẫn có những bậc chân tu, cam chịu suốt đời khổ hạnh. Quan bác đă có cái chí kinh thiên động địa rồi, th́ khi nào tưởng được trong đời có kẻ sống một cách phiếm lăng như tôi? Sự ấy âu cũng là thường vậy.

    - À quên, tiên sinh xem số tử vi cho đệ đi. Đệ tuổi Canh Dần, đẻ ngày 16 tháng tư, giờ ngọ. Xưa nay đệ xem đă nhiều, song chưa bao giờ gặp được thày hay.

    Ông bạn già giơ bàn tay ra bấm một lát rồi nói lầm bầm:

    - Sài pha tham, kiếm không đắc địa, kinh đà vương địa, song lộc triều viên. Quan bác nói đúng giờ lắm. Số quan bác là hung tinh đắc địa theo cái lối số Lê Hoan, nghĩa là có thể đă làm những việc đại gian hùng, mà không ai làm ǵ được ḿnh cả.

    Nghị Hách c̣n hoài nghi, nói nửa thật nửa bỡn:

    - Tiên sinh thử kể những tội ác nhất của đệ ra xem sao.

    Ông bạn già nghiêm mặt:

    - Nếu tôi nói, quan bác đừng chối, mà cũng đừng giận!

    - Vâng! Xin cứ nói!

    - Thật thế đấy nhé?

    - Vâng, vâng!

    - Thôi, tôi chả nói!

    - Đệ lạy bác, xin bác cứ nói cho hết!

    Ông già nh́n cḥng chọc nghị Hách, nói:

    - Năm Tân Hợi tức là năm 1911, quan bác phạm tội thông dâm vợ người. Năm Quí Sửu, quan bác lừa người được số bạc trăm. Đến năm Kỷ Mùi, tức là năm 1919, năm quan bác đúng 30 tuổi th́ quan bác giàu có rồi, đă bắt đầu hiếp... rồi, thật thế đấy, tôi xin nhắc lại, quan bác đă hiếp... rồi!... Lại cho đến năm Nhâm Tuất th́ quan bác gian hùng lắm. Hai mạng người đă chết v́ quan bác. Lại đến hai năm sau nữa, tức là năm Giáp Tư 1924, th́ quan bác lừa người được mấy chục vạn, và đồng thời xuưt nữa quan bác chết hụt th́ phải. Chút nữa th́ hỏa thiêu... Bẩm đoán qua loa có đúng chăng?

    Nghị Hách ngẩn người ra, mồ hôi trán đầm đ́a lắp bắp:

    - Giời ơi, nếu vậy th́ ra người ta ở đời này có số thật?

    - Người ta có số hay không th́ quan bác biết đấy. Nếu không có số, tôi lại biết được những việc bí mật ghê gớm như thế mà quan bác đă làm hay sao?

    Trong một lúc lâu, nghị Hách ngồi trầm ngâm như một nhà triết học. Sau ngơ ngác hỏi:

    - Ô hay! Thế th́ ra tôi cũng không phải chịu trách nhiệm về những việc tôi đă làm hay sao?

    - Chính thế. Cho nên không ai là đáng phục, không ai là đáng ghét, không ai là đáng yêu, không ai là đáng khinh. Số mệnh xui khiến cả.

    - Như vậy th́ ngài là bực thánh sống thật đấy. Những câu đoán ấy quả có đúng cả! Thưa tiên sinh! Tiên sinh làm ơn xem hộ đệ năm nay ra sao.

    - Năm nay sợ có sự đau đớn về tinh thần...

    Mặt đă tái xanh, nghị Hách hỏi dồn:

    - Thế nghĩa là thế nào? Hở tiên sinh?

    Ông bạn cười nhạt:

    - Có thế mà cũng phải hỏi.

    Rồi một lát, ông bạn già thêm:

    - Ừ, mà xưa kia chưa bao giờ quan bác phải điều ǵ đau đớn lắm th́ biết sao được!

    - Đau đớn thế nào? Có tránh thoát được không?

    - Phải cất mả lại... Để tôi xem, v́ cưỡng lại số giời, cũng khó lắm.

    Nghị Hách khẩn khoản kêu van:

    - Xin tiên sinh cố giúp cho bao nhiêu tiền đệ cũng không tiếc. Giời ơi, nếu đệ phải đau đớn về tinh thần th́ chắc là khổ lắm, th́ chết mất!

    Ông bạn già giao hẹn:

    - Nói lời th́ giữ lấy lời nhé?

    Nghị Hách đáp một cách anh hùng:

    - Bẩm vâng!

    - Thế mà không giữ lời hứa th́ sao?

    Nghị Hách phát cáu, đứng lên:

    - Thế bác coi tôi là người hay là chó?


    Het chuong 23

  10. #790
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Hà Nội quyến rũ ḷng người v́ Hà Nội có linh hồn

    ( Kể chuyện Hà Nội một chút cho Vân Nương nghỉ mệt )



    Tôi sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, đối với tôi Hà Nội rất đẹp.

    Trong kư ức tuổi thơ, mọi kỷ niệm đều ghi đậm trên từng gốc sấu, từng hàng me, từng hàng phượng vỹ khoe sắc đỏ tươi trong ngày Hè hay hàng hoa sữa kín đáo tỏa hương thơm hăng hắc trong những ngày đầu đông…, tất cả để lại trong tôi một t́nh cảm không sao t́m thấy ở bất cứ nơi nào khác.


    Lớn lên xa Hà Nội, đi du học, đi thực tập tham quan ở nước ngoài, đi công tác ở nhiều thành phố khác trong nước, tôi càng thấy Hà Nội của tôi đáng yêu hơn, đẹp một cách b́nh dị, kín đáo và sâu lắng.


    Thật ra không phải chỉ riêng tôi, hầu như tất cả những ai đă qua Hà Nội một đôi lần, ai đă từng sống ở Hà Nội, dù chỉ một thời gian ngắn, đều có cảm giác như vậy.




    Sức hấp dẫn mănh liệt đó có được trong ḷng mọi người không phải v́ thành phố này lộng lẫy, giàu sang. Hà Nội quyến rũ ḷng người, chính bởi Hà Nội có một vẻ đẹp duyên dáng, một linh hồn đẹp đáng trân trọng.


    Đây Hồ Gươm, Hồng Hà, Hồ Tây,
    Đây lắng hồn núi sông ngàn năm…

    ("Người Hà Nội" - Nguyễn Đ́nh Thi)
    Last edited by Tigon; 16-10-2011 at 08:32 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 7 users browsing this thread. (0 members and 7 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •