Page 76 of 121 FirstFirst ... 266672737475767778798086 ... LastLast
Results 751 to 760 of 1204

Thread: "Pháp nạn 1963" đang được khởi động lại tại Hải ngoại

  1. #751
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post



    Trong một bài viết ư kiến về lá thư ngỏ của "con chiên" Nguyễn Sâm này, tiến sĩ Trần Chung Ngọc đă viết rất thuyết phục như sau:

    blahh blahh blahh

    Ba là, chớ vội tin một điều ǵ, chỉ v́ điều đó được nhiều người nhắc đến hay tuyên truyền.

    (trích từ Kinh Kalama )

  2. #752
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Việt cộng đến Vatican, không phải Đức Giáo Hoàng đến Hà Nội

    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post

    Tui th́ tui hông biết ông Trọng "xin gặp" ông Giáo hoàng hay ngược lại.
    Đức Giáo hoàng tiếp lănh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam

    Phái đoàn của Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam đă đi vào Vatican qua ngơ Quảng trường Thánh Phêrô, một đặc ân vốn chỉ dành cho các nguyên thủ quốc gia và lănh đạo chính phủ.

    Ông Nguyễn Phú Trọng, lănh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam từ tháng 01/2011, đến thăm Vatican

    Việt cộng đến Vatican.Không phải Đức Giáo Hoàng đến Hà Nội. Chứng tỏ Việt cộng XIN GẶP Đức Giáo Hoàng .
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 14-03-2013 at 01:13 AM.

  3. #753
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Phật hay Chúa ǵ cũng tốt cả miễn là không có búa liềm bên trong

    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    Theo Phật hay theo Chúa th́ tùy nhận thức của mỗi người.
    Theo Phật hay theo Chuá ǵ cũng tốt cả nhưng đừng phải Giáo Hội Chúa quốc doanh và Giáo hội Phật quốc doanh theo kiểu Tàu cộng là tốt thôi
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 14-03-2013 at 01:03 AM.

  4. #754
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Lời Phật dạy rất tốt, đừng có chen chủ thuyết Mác Lê Nin vào là được rồi

    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    Trong bài Kinh dưới đây, we sẽ được mục kích h́nh ảnh của Đức Phật dạy bảo. Một h́nh ảnh toàn vẹn cả về tư cách, ngôn ngữ và ư nghĩa. Ngài đúng là bậc Thầy vĩ đại của con người. Chưa thấy một tư cách của bất kỳ h́nh ảnh nào trong thế giới con người ngang hàng với h́nh ảnh này của Đức Phật.

    Đức Phật là bậc Thầy con người đă luôn dạy bảo và coi trọng sự tự chủ của mỗi cá thể. Ngài dạy: "Các con hăy tự thắp đuốc lên mà đi".
    Ừ !!

    Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy bảo cũng tốt lắm chứ sao . Đạo Phật cũng rất tốt.

    NHƯNG NHỚ LÀM ĐÚNG LỜI PHẬT DẠY, LÀM ĐÚNG PHẬT PHÁP, ĐỪNG CÓ MÁC LÊ MAO HỒ TRONG ĐÓ LÀ TỐT THÔI

  5. #755
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    THEO PHẬT HAY CHÚA G̀ CŨNG TỐT CẢ NHƯNG ĐỪNG CÓ CHEN BÚA LIỀM HAY MÁC; LÊ-NIN; MAO ;HỒ VÀO BÊN TRONG

  6. #756
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post

    Vậy th́ cô Huỳnh Thục Vi này trở nên tốt lành, thánh thiện hay không tùy thuộc vào mănh lực của "chủ chăn" nó tốt lành, thánh thiện hay không.
    Huỳnh Thục Vy – Viết cho Tháng Tư
    Posted on Tháng Năm 1, 2012 by bahaidao


    Huỳnh Thục Vy
    Tác giả gửi tới Dân Luận
    Tôi sinh trưởng sau năm 1975 và gia đ́nh tôi không có liên quan ǵ nhiều đến cả hai phía trong cuộc chiến tranh Việt Nam v́ thế mối tương quan t́nh cảm của tôi với những sự kiện lịch sử và hoàn cảnh chính trị xă hội trong cuộc chiến hầu như rất ít nếu không muốn nói là không có. Những ǵ ít ỏi mà tôi được hiểu biết về nó chỉ đơn thuần là kiến thức. Đứng trong vị thế đó, tôi tạm thời có thể yên tâm rằng lập trường của tôi, và những ǵ tôi nói ra sau đây sẽ được hiểu một cách thiện chí và không bị gán ghép hay chụp mũ. Tôi không sợ bị chụp mũ, nhưng thiết nghĩ điều đó cùng với những nguỵ biện không có lợi cho sự tiến bộ.
    Gần đây, tôi t́nh cờ đọc được một nhận xét của tướng William Childs Westmoreland – Tư lệnh Bộ chỉ huy cố vấn quân sự Mỹ tại miền Nam Việt Nam – về tướng Vơ Nguyên Giáp của quân đội Bắc Việt như sau: “Of course, he was a formidable adversary…. By his own admission, by early 1969, I think, he had lost, what, a half million soldiers? He reported this. Now such a disregard for human life may make a formidable adversary, but it does not make a military genius…”. Xin được tạm dịch là: “Dĩ nhiên, ông ta là một đối thủ (kẻ thù) ghê gớm….Với sự thừa nhận của chính ông ta, đến đầu năm 1969, tôi nghĩ, ông ta đă mất nửa triệu lính? Ông ta đă báo cáo điều này. Hiện tại, một sự coi thường mạng người như thế có lẽ sẽ tạo nên một đối thủ (kẻ thù) ghê gớm, nhưng nó không tạo nên một thiên tài quân sự….
    Dù chúng ta là ai, đứng bên nào của cuộc chiến, chúng ta cũng phải đồng ư với Westmoreland rằng, một chiến thắng quân sự dựa trên chiến thuật đẫm máu, coi thường sinh mạng binh sĩ chỉ có thể tạo nên một kẻ thù nguy hiểm chứ không tạo nên một thiên tài quân sự như nhiều người vẫn rêu rao. Câu nói này của viên tướng Hoa Kỳ làm tôi suy nghĩ rất nhiều về sự “nguy hiểm” của những người Cộng sản Việt Nam. Họ nguy hiểm bởi họ là những người luôn hành động theo phương châm “mục đích biện minh cho phương tiện”, nghĩa là bất chấp mọi thứ, miễn đạt được mục đích. Đối với tôi, nó không chỉ là lời nhận xét về tướng Giáp mà là một câu nói nêu bật lên bản chất của những người Cộng sản Bắc Việt, và cả chế độ mà họ dựng nên. Và những việc họ đă làm suốt từ những ngày đầu có mặt tại Việt Nam đến nay, từ việc “trí phú địa hào, đào tận gốc trốc tận rễ” đến gần đây nhất là vụ cướp đất của nông dân đă chứng minh tất cả.
    Một kẻ đối địch ghê gớm có thể được hiểu theo hai cách. Thứ nhất, đó là một kẻ thù đáng gờm, là đối thủ khó đánh bại v́ có mănh lực vũ trang, có chiến lược, chiến thuật hành động khôn ngoan… Nhưng khi nh́n xoáy vào chữ “formidable” mà Westmoreland đă dùng, tôi chú ư nhiều đến nghĩa “arousing fear”(gợi nên sự sợ hăi). Với nghĩa này, nó gần giống với “terrorise” (làm cho sợ hăi). Mà làm cho người khác sợ hăi có nghĩa là “khủng bố”. Chúng ta có thể hiểu theo hai cách về một “đối thủ ghê gớm” như tôi đă tạm phân tích ở trên. Nhưng biết đâu, cách hiểu thứ hai mới là điều mà ông tướng Mỹ kia ngụ ư? Xin hăy cho tôi tiếp tục tŕnh bày mà tạm quên đi những mối thành kiến nào đó có thể đang dâng lên trong ḷng quư vị.
    Khi căn cứ vào những dữ kiện lịch sử – những điều không thể chối bỏ, những điều đă được trải nghiệm bằng chính xương máu của những người đă kinh qua cuộc chiến ấy – chúng ta sẽ có cái nh́n tường minh hơn. Riêng phần ḿnh, với kiến thức ít ỏi về chiến tranh Việt Nam, tôi đă có thể t́m thấy những h́nh ảnh có khả năng “làm cho sợ hăi” của quân đội Bắc Việt qua nhiều biến cố như Tết Mậu Thân, và các “trận đánh” của đội Biệt động Sài G̣n như: “trận đánh” tàu nhà hàng Mỹ Cảnh, “trận đánh” cư xá Brinks…; và chưa kể đến những câu chuyện ghê gớm mà tôi từng được nghe những người già kể lại về vô số những “trận đánh” như thế vào trường học, khu dân cư, cầu cống….Đến nỗi, khi nghe nói quân đội Cộng sản Bắc Việt sắp vào đến ngă ba Cai Lang, thành phố Đà Nẵng, những người dân sống ở Đà Nẵng khi đó đă run cầm cập v́ nghe tin đồn rằng người Cộng sản mà vào họ sẽ rút hết móng tay móng chân người dân. Đó có thể là điều sợ hăi thái quá, nhưng nó cho chúng ta thấy khả năng gieo rắc sợ hăi đến tŕnh độ đỉnh cao của những người tự xưng là “quân giải phóng”.
    Những ai đọc lịch sử, những ai có đủ lương tâm và tầm tri thức trung b́nh, đều thấy rằng, những cái mà quân đội Bắc Việt và những người “nằm vùng” gọi là “trận đánh” gây nhiều tiếng vang đều không nhằm vào những mục tiêu trên tiền tuyến, để giành chiến thắng quân sự trực tiếp mà đánh vào những nơi ăn chốn ở cốt để gây sợ hăi. Gây sợ hăi cho người dân nhằm làm xáo trộn xă hội, gây sợ hăi đánh vào tâm lư Quốc hội và dư luận Mỹ…. Ngày nay, ai đi qua đường Hai Bà Trưng, đều nh́n thấy “Bia chiến công trận đánh cư xá Brinks”. Cái mà người ta gọi là trận đánh thực ra là một cuộc đánh bom một nơi ở của cố vấn quân sự Mỹ ở miền Nam Việt Nam do hai thành viên Biệt Động Sài G̣n thực hiện. Điều mà họ gọi là “trận đánh” sao tôi thấy nó hao hao giống cách làm của những kẻ khủng bố Hồi giáo cực đoan, chỉ khác một chỗ là họ không tự sát. Đối với thế giới ngày nay, những kẻ đánh bom như thế thật sự là những kẻ “nguy hiểm”, “ghê gớm” .
    Ngoài cái cách thể hiện “formidable” như trên, quân đội Bắc Việt c̣n khiến người ta sợ hăi hơn gấp bội v́ sự coi thường tính mạng binh sĩ của họ. Thông thường, con người sợ hăi những kẻ thù tấn công ḿnh một cách tàn ác, nhưng người ta sẽ kinh hoàng đến rợn người khi biết về những hành động coi tính mạng của người phe ḿnh như cỏ rác, cốt chỉ nhằm đạt được mục đích của kẻ chỉ huy. Người Cộng sản đă lấy chính nghĩa chống giặc ngoại xâm để lừa dối, tuyên truyền, kích động hàng triệu Thanh niên miền Bắc lao vào cuộc chiến như con thiêu thân. Chúng ta được nghe nói rất nhiều về những tấm gương đầy nhiệt huyết và sự hy sinh anh dũng của những người trẻ tuổi mới chập chững vào đời. Đối với những cái chết đó, tôi không có bất cứ t́nh cảm tích cực nào ngoài sự thương tiếc. Cả một thế hệ người đă bị lừa gạt v́ không nhận chân được bản chất của chế độ, của cái chủ thuyết mà nó rêu rao. Âu tất cả cũng chỉ là những sản phẩm lịch sử của một thời đại!
    Để rồi sau cái ngày “thống nhất” ấy là những chuyến vượt biên vượt biển của hàng trăm ngàn người, và đă có cả hàng ngàn người phải bỏ xác ngoài biển khơi; là những năm tháng bao cấp, đói khổ đến cùng cực; đến nay đỡ đói khổ một chút, nhưng dân Việt ta vẫn chưa thoát khỏi thân phận làm thuê, ở đợ cho thiên hạ; đặc biệt vẫn c̣n cam chịu làm thần dân phục tùng các ông vua Cộng sản. Thế nhưng bất chấp cái thực tế đau buồn ấy, nhiều ngụy biện về thống nhất, về “công lao chống Mỹ cứu nước của Đảng” vẫn tồn tại ngay cả trong lớp người “có học” ở Việt Nam.
    Thiết nghĩ một sự hy sinh chỉ nên có và đáng được ngợi ca khi đánh đổi với nó là một giá trị to lớn hơn. Bằng lập trường đề cao cá nhân, tôi cho rằng, mọi ư niệm: thống nhất, giải phóng dân tộc, kẻ thù…phải được đặt trong mối tương quan của chúng với những giá trị an sinh hạnh phúc thực sự của người dân. Suy cho cùng, mọi thứ bao gồm: thống nhất, toàn vẹn lănh thổ, chính trị…chỉ là những phương tiện để đạt đến những giá trị nhân bản, để bảo vệ và phục vụ con người. Mọi định chế, mọi nỗ lực chính trị và xă hội đều nhằm vào cái đích đến quan trọng nhất của nó là CON NGƯỜI. Nếu mục đích cuối cùng ấy không đạt được th́ mọi phương tiện kia chỉ là mưu đồ của kẻ lănh đạo. Thật điên rồ thay cho những kẻ luôn hô hào “mục đích biện minh cho phương tiện”. Chúng ta biết rằng, việc đánh giá tính chính đáng của phương tiện tuỳ thuộc vào mối tương quan về bản chất của nó đối với mục tiêu. Nói rơ hơn, chúng ta không thể dùng một phương tiện phi nhân để giành lấy một mục tiêu nhân bản.
    Kết quả là, “sự nghiệp giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước” đă không khiến Việt Nam trở nên hùng mạnh hơn, dân tộc ta trở nên kiêu hănh hơn; mà đơn giản chỉ là biến một miền Nam trước “giải phóng” hơn hẳn Hàn Quốc, sau gần bốn mươi năm thống nhất, cùng với cả nước lẹt đẹt chạy theo sau cả Thái Lan. Nếu ta lấy cứu cánh là sự phồn thịnh của quốc gia, là an sinh hạnh phúc, là tự do nhân phẩm của mỗi một người dân làm chuẩn th́ liệu sự thống nhất ấy có nghĩa lư ǵ?
    Đó là khi vấn đề được đặt dưới lăng kính lư luận. C̣n thực tế th́ mọi sự đă quá rơ ràng. Cái mà người ta gọi là “kháng chiến chống Mỹ cứu nước” ấy thực chất chỉ là để giúp Trung Quốc “đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng”. Hay như Lê Duẩn từng nói: “ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước XHCN, cho cả nhân loại”. Nói cho rơ ra, đó là cuộc chiến giúp cho chủ nghĩa Cộng sản bành trướng xuống Đông Nam Á theo tinh thần Quốc tế Cộng sản bất chấp tinh thần dân tộc, là giúp cho Trung Cộng dễ dàng Hán hoá một Việt Nam suy yếu sau cuộc chiến tương tàn khốc liệt.
    Đă ba mươi bảy năm trôi qua kể từ ngày “giải phóng”, giải phóng miền Nam khỏi mối quan hệ đồng minh với Mỹ để trở thành chư hầu hèn mọn của Trung Cộng. Sự thống nhất, sự giải phóng đó mới đau đớn làm sao! Gần bốn thập niên đă qua đi, dấu vết chiến tranh trên mảnh đất quê hương Việt Nam đă dần phai nhạt, nhưng những tổn thương của ḷng người vẫn c̣n hằn sâu, thậm chí ngày càng sâu hơn. Thống nhất hai vùng địa lư nhưng vẫn vắng bóng một sự Hoà hợp trong t́nh tự dân tộc. Vết thương cũ do cuộc tiến chiếm miền Nam chưa kịp lành th́ chúng ta lại có thêm những chia cắt mới: chia cắt giữa một bên là một nhóm người cam phận làm tay sai cho ngoại bang, với một bên là những con người yêu nước không khoan nhượng; chia cắt giữa một phía là nhóm người lănh đạo Quốc gia cùng những kẻ ăn theo cố gắng bám giữ ngôi vị độc tài để tiếp tục nô lệ hoá người dân, với một phía là những người đấu tranh và chấp nhận hy sinh cho tự do và phẩm giá con người. Tôi vẫn nghĩ rằng, một con người trở nên dũng mănh nhờ có ư chí. Một dân tộc trở nên hùng mạnh, cũng như vậy, phần nhiều dựa vào tinh thần và khí chất. Nhưng tinh thần và khí chất ấy chẳng thể có được nếu dân tộc ấy chia rẽ. Chính sức mạnh của tinh thần đoàn kết, sự Hoà hợp dân tộc có thể góp phần giúp chúng ta tạo lập một mănh lực mới cho dân tộc.
    Chỉ e Việt Nam vẫn sẽ tiếp tục bỏ lỡ những chuyến tàu thời đại nếu trong ḷng dân tộc c̣n có những chia cắt chí mạng như thế. Nhưng thiết tưởng, sự Hoà hợp có khả năng xoá bỏ mọi ngăn cách, hàn gắn mọi vết thương, mang mọi người Việt về trong cùng một chí nguyện chỉ có thể đạt được trên tinh thần Hoà giải thiện chí, trên quyền lợi dân tộc và trên những nguyên tắc hướng thiện chứ không phải là sự thoả hiệp với cái xấu ác. Chỉ e những người Cộng sản Việt Nam quá u mê và tham lam để khởi động một chương tŕnh Hoà hợp, Hoà giải và thay đổi chính trị đầy tham vọng như thế. Chỉ e những người Cộng sản chẳng thể làm nổi những ǵ mà nhà cầm quyền độc tài Miến Điện đă làm. Chỉ e…. Bởi đến hôm nay, họ vẫn một ḷng một dạ coi mối quan hệ với Trung cộng là “chủ trương nhất quán”, là “ưu tiên hàng đầu” như lời Tổng tham mưu trưởng quân đội nhân dân Việt Nam đă tuyên bố mới đây tại Bắc Kinh.
    Mỗi năm tháng Tư về, bao nhiêu lễ lạt, đ́nh đám vẫn diễn ra bất chấp mối hoài niệm về quá khứ vẫn nặng trĩu trong ḷng nhiều người Việt, bất chấp mối ưu tư về tương lai đất nước vẫn canh cánh trong ḷng những người có tâm huyết với đất nước. Những con người có lương tâm và tự trọng không bao giờ vui sướng được trong nỗi thống khổ to lớn ấy của dân tộc. Thử hỏi xương máu của hàng triệu con người đă ngă xuống trong cuộc chiến chỉ để tạo nên một Việt Nam thống nhất trong chia rẽ, thống nhất trong sự Hán hoá, thống nhất trong sự mất tự do và quyền làm người hay sao? Ba mươi tháng Tư – xin cầu nguyện cho tự do và nhân phẩm, cho sự Hoà hợp dân tộc và nền công lư.
    Huỳnh Thục Vy
    Sài G̣n, ngày 20 tháng 4 năm 2012
    (http://bahaidao.wordpress.com/2012/0...thang-t%C6%B0/)

  7. #757
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Tóm tắt suy nghĩ của một giáo dân của một Giáo Hội Công Giáo không quốc doanh về ngày 30/04/75

    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post

    Vậy th́ cô Huỳnh Thục Vi này trở nên tốt lành, thánh thiện hay không tùy thuộc vào mănh lực của "chủ chăn" nó tốt lành, thánh thiện hay không.
    Huỳnh Thục Vy – Viết cho Tháng Tư

    Dù chúng ta là ai, đứng bên nào của cuộc chiến, chúng ta cũng phải đồng ư với Westmoreland rằng, một chiến thắng quân sự dựa trên chiến thuật đẫm máu, coi thường sinh mạng binh sĩ chỉ có thể tạo nên một kẻ thù nguy hiểm chứ không tạo nên một thiên tài quân sự như nhiều người vẫn rêu rao.

    Câu nói này của viên tướng Hoa Kỳ làm tôi suy nghĩ rất nhiều về sự “nguy hiểm” của những người Cộng sản Việt Nam

    Họ nguy hiểm bởi họ là những người luôn hành động theo phương châm “mục đích biện minh cho phương tiện”, nghĩa là bất chấp mọi thứ, miễn đạt được mục đích.

    Đối với tôi, nó không chỉ là lời nhận xét về tướng Giáp mà là một câu nói nêu bật lên bản chất của những người Cộng sản Bắc Việt, và cả chế độ mà họ dựng nên. Và những việc họ đă làm suốt từ những ngày đầu có mặt tại Việt Nam đến nay, từ việc “trí phú địa hào, đào tận gốc trốc tận rễ” đến gần đây nhất là vụ cướp đất của nông dân đă chứng minh tất cả


    tôi đă có thể t́m thấy những h́nh ảnh có khả năng “làm cho sợ hăi” của quân đội Bắc Việt qua nhiều biến cố như Tết Mậu Thân, và các “trận đánh” của đội Biệt động Sài G̣n như: “trận đánh” tàu nhà hàng Mỹ Cảnh, “trận đánh” cư xá Brinks…; và chưa kể đến những câu chuyện ghê gớm mà tôi từng được nghe những người già kể lại về vô số những “trận đánh” như thế vào trường học, khu dân cư, cầu cống…

    Những ai đọc lịch sử, những ai có đủ lương tâm và tầm tri thức trung b́nh, đều thấy rằng, những cái mà quân đội Bắc Việt và những người “nằm vùng” gọi là “trận đánh” gây nhiều tiếng vang đều không nhằm vào những mục tiêu trên tiền tuyến, để giành chiến thắng quân sự trực tiếp mà đánh vào những nơi ăn chốn ở cốt [B][COLOR="#B22222"]để gây sợ hăi.Gây sợ hăi cho người dân nhằm làm xáo trộn xă hội gây sợ hăi đánh vào tâm lư Quốc hội và dư luận Mỹ….

    Ngày nay, ai đi qua đường Hai Bà Trưng, đều nh́n thấy “Bia chiến công trận đánh cư xá Brinks”.Cái mà người ta gọi là trận đánh thực ra là một cuộc đánh bom một nơi ở của cố vấn quân sự Mỹ ở miền Nam Việt Nam do hai thành viên Biệt Động Sài G̣n thực hiện. Điều mà họ gọi là “trận đánh” sao tôi thấy nó hao hao giống cách làm của những kẻ khủng bố Hồi giáo cực đoan

    Ngoài cái cách thể hiện “formidable” như trên, quân đội Bắc Việt c̣n khiến người ta sợ hăi hơn gấp bội v́ sự coi thường tính mạng binh sĩ của họ

    Thông thường, con người sợ hăi những kẻ thù tấn công ḿnh một cách tàn ác, nhưng người ta sẽ kinh hoàng đến rợn người khi biết về những hành động coi tính mạng của người phe ḿnh như cỏ rác, cốt chỉ nhằm đạt được mục đích của kẻ chỉ huy. Người Cộng sản đă lấy chính nghĩa chống giặc ngoại xâm để lừa dối, tuyên truyền, kích động hàng triệu Thanh niên miền Bắc lao vào cuộc chiến như con thiêu thân.

    Cả một thế hệ người đă bị lừa gạt v́ không nhận chân được bản chất của chế độ, của cái chủ thuyết mà nó rêu rao

    Để rồi sau cái ngày “thống nhất” ấy là những chuyến vượt biên vượt biển của hàng trăm ngàn người, và đă có cả hàng ngàn người phải bỏ xác ngoài biển khơi

    nhưng dân Việt ta vẫn chưa thoát khỏi thân phận làm thuê, ở đợ cho thiên hạ; đặc biệt vẫn c̣n cam chịu làm thần dân phục tùng các ông vua Cộng sản.

    Kết quả là, “sự nghiệp giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước” đă không khiến Việt Nam trở nên hùng mạnh hơn, dân tộc ta trở nên kiêu hănh hơn; mà đơn giản chỉ là biến một miền Nam trước “giải phóng” hơn hẳn Hàn Quốc, sau gần bốn mươi năm thống nhất, cùng với cả nước lẹt đẹt chạy theo sau cả Thái Lan

    Cái mà người ta gọi là “kháng chiến chống Mỹ cứu nước” ấy thực chất chỉ là để giúp Trung Quốc “đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng”.


    Hay như Lê Duẩn từng nói: “ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước XHCN"

    Nói cho rơ ra, đó là cuộc chiến giúp cho chủ nghĩa Cộng sản bành trướng xuống Đông Nam Á theo tinh thần Quốc tế Cộng sản bất chấp tinh thần dân tộc,

    là giúp cho Trung Cộng dễ dàng Hán hoá một Việt Nam suy yếu sau cuộc chiến tương tàn khốc liệt

    Đă ba mươi bảy năm trôi qua kể từ ngày “giải phóng”, giải phóng miền Nam khỏi mối quan hệ đồng minh với Mỹ để trở thành chư hầu hèn mọn của Trung Cộng

    Huỳnh Thục Vy
    Sài G̣n, ngày 20 tháng 4 năm 2012
    (http://bahaidao.wordpress.com/2012/0...thang-t%C6%B0/)

  8. #758
    Ngụy Tặc
    Khách
    he he....

    đúng...đúng.....đúng .

    Khi đọc về "kinh điển" đại loại như Cựu Ước:

    (trích Thư Ngỏ của "con chiên" Nguyễn Sâm gởi Hội đồng Giám mục VN [post# 749] phía trên)

    ........
    Dưới đây là vài tóm lược trong vô số những lời dạy tàn bạo khủng khiếp của Chúa trong Cựu Ước để quư ngài gợi nhớ (1):

    - Phục Truyền luật lệ kư [Chương12, đoạn 2-7] dạy: Phải vằm nát và đốt tất cả những nơi thờ tự của những kẻ ngoại đạo, phá bỏ tất cả những ông Thần mà họ thờ…

    - Thi Thiên [Psalm, 137: 9]: Phúc cho những ai bắt con trẻ của người Ba-bi-lon mà đập vào đá cho chết.

    - 1 Samuel [15: 2-3]: Hăy đánh dân A-me-léc và phải giết mọi súc vật của chúng, nam nữ giết hết, con trẻ c̣n bú, ḅ, chiên, lạc đà phải giết hết.

    - Nhất là cuốn Dân Số Kư, chương 31, tóm lược: Chúa Trời chỉ đạo cho ông Mai-sen (Moses) mộ binh chống dân Ma-đi-an. Quân của Mai-sen cướp vàng bạc, kim loại, bắt hằng trăm ngàn gia súc của dân Ma-đi-an đem về chia nhau. Đàn ông và trẻ thơ bị giết sạch hết. Nhưng 32 ngàn cô gái c̣n trinh bắt về làm quà cho các lính ra trận. Chúa Trời bảo ông Mai-sen nộp cho Chúa súc vật và 32 cô gái c̣n trinh” . [Theo “Kinh Cựu Ước (NGŨ THƯ), trang 453-457, do Nhóm Phiên Dịch CÁC GIỜ KINH PHỤNG VỤ thực hiện, Ṭa Tổng Giám Mục Việt Nam chuẩn y”. Nhà Xuất Bản Tôn Giáo, Hà Nội cấp giấy phép – 2010. Bán tạiNhà thờ đường KỳĐồng. TP.HCM. Tôi có mua một cuốn, giá 60 ngàn đồng].

    Hành động của Chúa Trời như thế dễ bị hiểu lầm rằng, Ngài là đảng trưởng của một đảng cướp của giết người, đem súc vật và gái trinh về chia nhau. Trong đó, Chúa Trời cũng được một phần gồm 32 cô.

    (hết trích)
    Theo lời Đức Phật dạy th́:

    (trích Kinh Kalama [post 750] phía trên)

    ..........

    Bốn là, chớ vội tin một điều ǵ, chỉ v́ điều đó được ghi lại trong kinh điển hay sách vở.

    ...........

    - Này các thiện nam tín nữ, khi nghe một điều ǵ, các vị phải quán sát, suy tư và thể nghiệm, chỉ khi nào, sau khi kiểm nghiệm, quư vị thực sự nhận thấy: “Lời dạy này tốt lành, đạo đức, hướng thiện, chói sáng và được người trí tán thán. Nếu sống và thực hiện các lời dạy này sẽ đưa đến hạnh phúc, an lạc ngay hiện tại và về lâu, về dài” th́ lúc ấy quư vị hăy đặt niềm tin bất động và thực hành theo.

    (hết trích)
    Vậy th́:

    Một là tin rằng Kinh Cựu Ước là có thật, do chính Chúa mạc khải.

    Như vậy th́ Đức Chúa này không thể nào được xem là toàn thiện, ḷng lành vô cùng được. Đức Chúa này vừa ra lệnh con cái ông ta gây chiến, giết chóc và c̣n nghĩ đến chuyện lấy thưởng bằng 32 cô gái trinh. Suy tư như thế rồi th́ phải thể nghiệm rằng lời mạc khải này không tốt lành, đạo đức, hướng thiện, chói sáng và được người trí tán thán. Nếu sống và thực hiện các lời dạy này sẽ không đưa đến hạnh phúc, an lạc ngay hiện tại và về lâu, về dài.

    Hai là tin rằng Kinh Cựu Ước không phải do Đức Chúa mạc khải. Có thể do con người phịa ra.

    Như vậy th́ Đức Chúa này chẳng có thật.

    Quote Originally Posted by Viet xưa View Post
    Ba là, chớ vội tin một điều ǵ, chỉ v́ điều đó được nhiều người nhắc đến hay tuyên truyền.

    (trích từ Kinh Kalama )
    he he.....

    Sau khi chế độ và anh em nhà Ngô rủ nhau đi....ṃ tôm hết th́ đám tàn dư Cần Lao Công Giáo ra sức ngụy tạo để cố lôi xác Ngô Đ́nh Diệm ra khỏi đống bùn nhơ bằng luận điệu nhai đi nhai lại, tuyên truyền rằng ông Diệm không bao giờ kỳ thị PG. Ông Diệm rất thân thiện, giúp đỡ PG.

    Có 1 chuyện mà đám CLCG ni phịa ra, nhai đi nhai lại, tuyên truyền xưa nay là chuyện ông Diệm giúp ngài Đạt Lai Lạt Ma của Tibet số tiền thưởng $10,000.00 (Mười ngàn đô-la)

    Đừng tin những ǵ Cần Lao Công Giáo tuyên truyền
    Hăy nh́n vào những ǵ Cần Lao Công Giáo ngụy tạo

    Sự ngụy tạo nớ đă bị phanh phui như sau:


    SỰ THẬT VỀ GIẢI THƯỞNG MAGSAYSAY
    TỔNG-THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM GIAN+DỐI


    Lê Xuân Nhuận


    LGT – Trong nỗ lực phục hồi h́nh ảnh tồi tệ của ông Ngô Đ́nh Diệm trong lịch sử nước ta, những người thân cận của gia đ́nh ông Diệm và những “sử gia” Công giáo hoài-Ngô cố gắng đưa ra một số chi tiết “lịch sử” để biện minh cho các sai lầm và tội lỗi của ông Diệm và chế độ Đệ Nhất Cọng ḥa. Một trong những biện minh đó là ông Diệm không kỳ thị Phật giáo; ngược lại là khác, theo họ, ông c̣n thân thiện và giúp đở Phật giáo.

    Một trường hợp điển h́nh: Cựu Đại úy Lê Châu Lộc, nguyên là sĩ quan Tùy viên của ông Diệm, và ông Huỳnh Văn Lang, nguyên Phụ tá Bí thư cho Thủ tướng Diệm, khẳng định “như thật” trong tác phẩm của họ rằng ông Diệm được giải thưởng Magsaysay Award và ông đă gửi tặng toàn bộ số tiền (từ giải thưởng nầy) cho Đức Đạt Lai Lạt Ma. Sự cố đó, sau nầy, được một số tác giả (như các ông Song Lê, Nguyễn Văn Minh, Bảo Mai, Nguyễn Vy Khanh) và webpages vô t́nh hay cố ư lập đi lập lại …

    Nhưng bài viết dưới đây của tác giả Lê Xuân Nhuận chứng minh một cách đầy thuyết phục rằng sự cố đó không đúng sự thật ! Và từ đó, tác giả rút ra một kết luận: Ông Diệm là người gian+dối.

    I - GIẢI RAMON MAGSAYSAY

    Giải Ramon Magsaysay là một giải thưởng hàng năm, được lập ra để tưởng-niệm cố Tổng-Thống Ramon Magsaysay của nước Phi-Luật-Tân, như là một mẫu-mực về đức-tính chính-trực trên cương-vị lănh-đạo, tinh-thần quả-cảm trong khi phục-vụ quần-chúng, và đường-lối thực-thi lư-tưởng sát-hợp với thực-tế, trong một xă-hội dân-chủ.

    Thường được xem như là Giải Nobel của Á-Châu, Giải Ramon Magsaysay (thường được gọi tắt là Giải Magsaysay) được Ban Quản-Trị của Tổ-Chức Quỹ Rockefeller Huynh-Đệ, trụ-sở đặt tại Thành-Phố New York (Hoa-Kỳ), với sự đồng-thuận của chính-quyền Phi-Luật-Tân, lập ra trong tháng 4 năm 1957.

    Giải Magsaysay bao gồm các lănh-vực sau đây (tham chiếu 1) :
    · Lănh-Đạo Chính-Quyền
    · Phục-Vụ Quần-Chúng
    · Lănh-Đạo Cộng-Đồng
    · Báo-Chí, Văn-Chương, và Nghệ-Thuật Truyền-Thông Sáng-Tạo
    · Ḥa-B́nh và Thông-Cảm Quốc-Tế
    · Lănh-Đạo Khởi-Sắc

    Giải Magsaysay vẫn c̣n tồn-tại cho đến ngày nay (tính đến cuối năm 2012).

    Tham Chiếu 1: http://en.wikipedia.org/wiki/Ramon_Magsaysay_Award

    II - TỔNG-THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM ĐƯỢC GIẢI MAGSAYSAY

    1. Theo Ông Lê Châu Lộc (cựu Tùy-Viên của Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm, Thượng-Nghị-Sĩ thời Đệ-Nhị Việt-Nam Cộng-Ḥa, [‟nhân chứng sống c̣n lại kể cho biết”] th́:

    ... Vào đầu năm 1962, sau cuộc bầu cử Tổng Thống nhiệm kỳ II thành công ... Một hôm Tổng Thống dậy sớm chỉ thị Sĩ quan Tùy viên Lê Châu Lộc đưa Cụ xuống Chùa để cám ơn Quí vị cao tăng tu sĩ Phật giáo đă ủng hộ Cụ trong kỳ bầu cử vừa qua. Tại một ngôi chùa nọ, Sau khi Tổng Thống dùng xong trà với các Thầy và bầy tỏ ḷng cảm ơn đối với các Thầy và Phật tử, một vị Thượng Tọa bỗng đứng lên thưa lớn
    - ”Kính thưa Tổng Thống, anh em chúng tôi có một chuyện buồn Tổng Thống”.
    Sửng sốt, Tổng Thống nói :
    - ”Cám ơn Thầy nói thẳng, xin cho tôi biết chuyện chi”.
    - “Kính thưa Tổng Thống, anh em chúng tôi vừa được tin bên Colombo cho hay Tổng Thống Việt Nam Cộng Ḥa có gởi tặng Đức Đạt Lại Lạt Ma một số tiền lớn là 10000 mỹ kim. Sao Tổng Thống không cho anh em chúng tôi biết để chia vui?”.
    Hơi bối rối một chút, Tổng Thống ngẩng đầu lên nói :
    - ”Dạ, tôi nghĩ đó chỉ là bổn phận ḿnh phải làm, không nên nói ra. Đức Đạt Lại Lạt Ma vừa rời Tây Tạng lưu vong, bôn ba cực khổ ở Nepal và miền Bắc Ấn Độ. Tôi được tin rất thương xót, nên sẵn có số tiền vừa nhận được của Viện Magsaysay thưởng cho một vị lănh đạo xuất sắc trong năm của miền Á Châu Tụ Do, tôi vội vă gởi Ngài để chi dùng khi gặp nạn...
    Nguồn: "Pháo thủ Lê Châu Lộc nói chuyện về Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm" bài của Song Lê (Trích trong quyển Kỷ Yếu Pháo Binh QLVNCH 2010) và:
    http://motgoctroi.com/StLichsu/LSCan...uLeChauLoc.htm
    http://hoilatraloi.blogspot.com/2011...-inh-diem.html
    http://www.thuvien-it.net/home/forum...ts.asp?TID=415
    http://batkhuat.net/tl-tt-ngodinhdiem.htm
    http://www.hon-viet.co.uk/HanGiangTr...iaoVietNam.htm
    http://saigonecho.com/main/doisong/d...-anh-minh.html
    v.v...

    2. Cũng về chuyện này, theo các nguồn tin khác, th́ có thêm các chi-tiết khác:

    ... Một ḥa thượng khác nói với Tổng Thống: ”Chúng tôi buồn Tổng Thống!”. Tổng Thống quay lại hỏi: ”Chuyện chi mà buồn”. Ḥa thượng nói: "Tổng Thống có tin vui mà không chia sẻ cho mọi người, chúng tôi c̣n biết năm 1959 Tổng Thống đă dành tiền thưởng 10.000.00 của Tổng Thống khi đoạt giải Massasay làm quà tặng cho Đức Đạt Lai Lạt Ma".
    Tổng Thống chậm răi giải thích: ”Ừ, tôi đâu có dùng tiền nên biếu Đức Đạt Lai Lạt Ma xử dụng vào việc cần”...
    Nguồn: http://vinhdanhquanlucvietnamconghoa...n-ve-tong.html
    http://vietland.net/main/showthread.php?t=7100
    v.v...

    3. Nhưng theo Ông Nguyễn Văn Minh (cựu đại-úy Quân Đội Quốc Gia Việt Nam, biệt-phái làm việc tại văn-pḥng Cố Vấn Ngô Đ́nh Cẩn), th́:

    Tôi được Thượng Nghị Sĩ Lê Châu Lộc, nguyên Sĩ Quan Tùy Viên của Tổng Thống Diệm, hiện định cư tại Hoa Kỳ, kể lại:
    ... "Năm 1959, sau khi đắc cử Tổng Thống nhiệm kỳ hai. Ba ngày sau khi có kết quả bầu cử, Tổng Thống gọi tôi (Đại Úy Lộc) và Đại Úy Nguyễn Bằng (Sĩ Quan Cận Vệ), đi theo. Tổng Thống đến các Chùa trong khu vực nội và ngoại thành Sài G̣n để cám ơn khối Phật Giáo đă ủng hộ ông. Tại một ngôi Chùa nọ, khi tiếp đón Tổng Thống, Thượng Tọa trụ tŕ đă trách ông rằng:
    - Tổng Thống có chuyện vui mà không cho anh em chúng tôi biết để chúng tôi được cùng chung vui với Tổng Thống,
    Tổng Thống trả lời:
    - Có chuyện chi vui mà tôi giấu các Thày mô?
    - Dạ, thưa Tổng Thống, qua Tăng Đoàn Tích Lan, chúng tôi được biết, Tổng Thống đă tặng Đức Đạt Lai Lạt Ma một số tiền lớn.
    Nghe vậy, Tổng Thống hơi đỏ mặt, ngồi lặng thinh một lúc, rồi nói:
    - V́ là một việc tế nhị, tôi không muốn cho ai biết, chứ không phải có ư giấu các Thầy. Tôi có nhận được giải thưởng Leadership Magsaysay 10.000 đô la. Tôi th́ không có nhu cầu chi. Gặp lúc Đức Đạt Lai Lạt Ma, vị lănh tụ và là biểu tượng của tinh thần tranh đấu bất khuất để bảo vệ niềm tin, bảo vệ tôn giáo, bảo vệ dân tộc ngài, đang gặp hoạn nạn, phải sống lưu vong, cần nhiều sự giúp đỡ. Tôi thấy ḿnh có bổn phận phải giúp ngài. Tôi có nhờ Thủ Tướng Nerhu chuyển số tiền này cho ngài, nhưng ông khước từ, có lẽ ông ngại mất ḷng Trung cộng, nên tôi đă phải t́m đường khác chuyển số tiền cho ngài...
    Nguồn: "Ḍng Họ NGÔ Đ̀NH, Ước Mơ Chưa Đạt" của Nguyễn Văn Minh (Chương 2.1= Biến Cố "Cờ Phật Giáo")

    4. Tuy nhiên, cũng trong cuốn hồi kư ấy, Ông Nguyễn Văn Minh lại trích dẫn một đoạn trong sách của Ông Huỳnh Văn Lang như sau:

    ... Sự việc trên đây cũng được ông Huỳnh Văn Lang (nguyên Tổng Giám Đốc Viện Hối Đoái Quốc Gia) ghi lại trong Nhân Chứng Một Chế Độ, tập ba, nơi trang 151 như sau:
    "Chế độ Ngô Đ́nh Diệm theo như tôi biết không bao giờ có kỳ thị tôn giáo, không bao giờ bắt ép người vô đạo, không bao giờ chủ trương giết hại Phật Tử. Sau đây là một tỷ dụ mà các Thầy Thích Thiện Minh, Thích Thiện Ḥa, Thích Quảng Liên có biết. Năm 1959, Tổng Thống Diệm có được giải thưởng Leadership Magsaysay, một ngân phiếu là 15.000 US, v́ là có vấn đề hối đoái, nên đă hỏi tôi phải làm sao? Tôi đề nghị: Đặc biệt Viện Hối Đoái cho phép Tổng Thống mở một trương mục gọi là Compte Etranger ở Việt Nam Thương Tín hay Ngân Hàng nào khác cũng được, để khi nào Tổng Thống dùng hay chuyển cho ai cũng được, khỏi phải chuyển qua chuyển lại mất công giấy tờ lâu lắc và vô ích. Và sau đó Tổng Thống Diệm có cho tôi biết là đă gửi qua New Delhi, bảo ông Đỗ Vạn Lư đang làm Tổng Lănh Sự, t́m thế gửi tặng Đức DaLai Lama Tây Tạng, đang tỵ nạn ở Ấn Độ..."
    Nguồn: như trên

    5. Theo tác-giả trang mạng Bảo Mai th́:

    Vào năm 1959, khi đắc cử Tổng Thống nhiệm kỳ 2. Sau khi có kết quả bầu cử, Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm gọi Sĩ quan Tùy viên Đại úy Lê Châu Lộc cùng đi theo. Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă đến các chùa trong khu vực nội và ngoại thành Sài G̣n, để cảm ơn khối Phật giáo đă ủng hộ Tổng Thống. Trong đó, có chùa Ấn Quang .
    Sau đó, trong khi đón tiếp Tổng Thống th́ Thượng tọa Thích Thiện Ḥa đă trách Tổng Thống rằng :
    - Tổng Thống có chuyện vui, mà không cho anh em chúng tôi biết, để chúng tôi cùng được chung vui với Tổng Thống .
    Nghe vậy, Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă nói :
    - Có chuyện chi vui, mà tôi giấu các Thầy mô ?
    - Dạ, thưa Tổng Thống, qua Tăng đoàn Tích Lan, chúng tôi được biết Tổng Thống đă tặng Đức Đạt Lai Lạt Ma một số tiến lớn.
    Sau khi nghe Thượng tọa này nói, Tổng Thống ngồi lặng thinh một lúc, rồi nói : - V́ là một việc tế nhị, tôi không muốn cho ai biết, chứ không phải tôi giấu các Thầy. Tôi có nhận được Giải thưởng Leadership Magasaysay 15.000 đô la, (giải thưởng dành cho người lănh đạo xuất sắc tại Á Châu). Tôi th́ không có nhu cầu chi. Gặp lúc này, Đức Đạt Lai Lạt Ma, vị tượng trưng cho sự tranh đấu bất khuất để bảo vệ niềm tin, bảo vệ tôn giáo của dân tộc Ngài, đang gặp nạn, phải sống lưu vong, cần nhiều sự giúp đỡ.
    Nguồn: http://baomai.blogspot.com/2011/06/t...phat-giao.html

    6. Ngoài ra, theo Ông Nguyễn Vy-Khanh (nhà văn) ở Canada, th́:

    ... Năm 1959, tổng-thống Diệm được giải Leadership Magsaysay $15,000 đô nhưng ông đă chuyển cho đức Đạt Lai Lạt Ma qua lănh sự [VNCH] ở New Delhi...
    (Montréal, 16-10-2003)
    Nguồn: "40 năm sau một cuộc bội phản" hoặc "Câu chuyện năm xưa", bài của Nguyễn Vy-Khanh, ngày Wednesday, October 26, 2011"
    http://www.vantholacviet.org/news-23...-boi-phan.html
    http://hoangsaparacels.blogspot.com/...-boi-phan.html
    http://tiengthongreo.blogspot.com/20...n-nam-xua.html (27 October 2011)
    v.v...


    III - CÁC NGHI-VẤN

    A / Nhiệm-Kỳ II của Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm bắt đầu từ năm nào?

    Theo tác-giả Song Le th́ Ông Lê Châu Lộc kể rằng: ‟... Vào đầu năm 1962, sau cuộc bầu cử Tổng Thống nhiệm kỳ II thành công...”
    Theo Ông Nguyễn Văn Minh, tác-giả Bảo Mai,... th́ ‟Vào năm 1959, khi đắc cử Tổng Thống nhiệm kỳ 2”...
    Nhưng, theo Hiến-Pháp Đệ-Nhất Việt-Nam Cộng-Ḥa, Điều 32, th́ ‟Nhiệm kỳ Tổng-thống và Phó Tổng-thống là năm [5] năm.” Hiến-Pháp ấy được ban-hành [tức là có hiệu-lực kể từ] ngày 26-10-1956. Thế th́ nhiệm-kỳ II của Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm phải là (1956+5=1961) vào năm 1961, chứ sao lại vào đầu năm 1962 hoặc vào năm 1959
    ■ Thật vậy. Trong cuốn hồi-kư “Công và Tội” của Ông Nguyễn Trân (Xuân Thu, Los Alamitos, CA, 1992) ở trang 315, tác-giả đă viết: “Bầu Cử Tổng Thống Năm 1961” và kể chuyện ḿnh ra ứng-cử tổng-thống tranh với đương-kim Tổng-Thống Diệm.
    ■ Trong cuốn “Việt Nam Niên Biểu 1939-1975”, ở trang 221, tác-giả Chính Đạo đă ghi: “23/4/1961: SÀI-G̉N: Chính thức công bố kết quả bầu cử Tổng thống ngày 9/4/1961... Tại Sài-G̣n, Diệm chỉ được 65% phiếu.”

    Các nguồn sau đây cũng cho thấy là cuộc bầu-cử tổng-thống Đệ-Nhật VNCH nhiệm-kỳ II xảy ra vào năm 1961:
    http://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%...%E1%BB%87t_Nam :

    Bầu cử Tổng thống năm 1961
    Tháng Tư năm 1961 Việt Nam Cộng ḥa mở cuộc bầu cử tổng thống. Ba ứng cử viên chính nhập cuộc là Ngô Đ́nh Diệm, Nguyễn Đ́nh Quát, và Hồ Nhựt Tân. Kết quả với 75% cử tri đi bầu là liên danh Ngô Đ́nh Diệm-Nguyễn Ngọc Thơ tái đắc cử với 88% số phiếu; liên danh Hồ Nhựt Tân-Nguyễn Thế Truyền 7%; và Nguyễn Đ́nh Quát-Nguyễn Thành Phương 4%.[61]
    Quốc gia Việt Nam tổ chức bầu cử Quốc hội ... ngày 28 tháng 4 năm 1961
    Việt Nam Cộng ḥa – Wikipedia tiếng Việt :
    ... Quốc gia Việt Nam tổ chức bầu cử Quốc hội ... ngày 28 tháng 4 năm 1961 ... cả các đời tổng thống Việt Nam Cộng ḥa, ...

    ■ vi.wikipedia.org/wiki/VNCH - Cached
    http://nam64.multiply.com/journal/it...journal%2Fitem :

    ■ Saigon 1961 - Bầu cử Tổng Thống (h́nh ảnh xưa)
    Thêm một bằng-chứng cụ-thể là bức áp-phích vĩ-đại dưới đây [KẾT QUẢ TẠM THỜI CUỘC BẨU-CỬ TỔNG-THỐNG VÀ PHÓ TỔNG-THỐNG nhiệm-kỳ II], có ghi rơ: NHIỆM KỲ 1961-1966



    Vậy là các tác-giả Song Lê, Nguyễn Văn Minh, Huỳnh Văn Lang, Bảo Mai, Nguyễn Vy-Khanh... hầu như đều dựa vào lời kể của cựu sĩ-quan tùy-viên Lê Châu Lộc và đều viết sai Sự Thật về nhiệm-kỳ II của TT Diệm.

    Một ngày “trọng đại” như thế mà c̣n viết sai th́ nói ǵ các chuyện khác.

    B / Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm được giải Magsaysay vào năm nào?

    1- Theo tác-giả Song Lê kể lời của Ông Lê Châu Lộc th́: “Vào đầu năm 1962, sau cuộc bầu cử Tổng Thống nhiệm kỳ II thành công...”
    2- Theo các tác-giả Lê Châu Lộc (qua Nguyễn Văn Minh), Huỳnh Văn Lang, Bảo Mai, cùng các nhà-mạng (website) “vinh danh QLVNCH” và “Vietland” th́: “năm 1959 Tổng Thống đă dành tiền thưởng...”
    3- Vậy th́ Tổng-Thống Diệm được Giải Magsaysay và biếu số tiền ấy cho Đức Đạt-Lai Lạt-Ma vào năm 1962 hay năm 1959? Xin xem Sự Thật về vụ này trong bài “Tôi Đi T́m Sự Thật”. (Xem Phần IV ở dưới)

    C / Giải Magsaysay ấy là bao nhiêu tiền?

    1- Theo Ông Lê Châu Lộc (qua Ông Nguyễn Văn Minh và tác-giả Song Lê), các nhà-mạng VDQLVNCH và Vietland th́ là 10,000 USD.
    2- Theo Ông Huỳnh Văn Lang (qua Ông Nguyễn Văn Minh), các tác-giả Bảo Mai và Nguyễn Vy-Khanh th́ là 15,000 USD.
    3- Vậy số tiền ấy là 10,000 hay là 15,000 USD? Xin xem Sự Thật về vụ này trong bài “Tôi Đi T́m Sự Thật” (Xem Phần IV ở dưới)

    IV - TÔI ĐI T̀M SỰ THẬT

    Tôi tra-cứu nhiều nguồn tài-liệu, thấy trong Từ-Điển Bách-Khoa Wikipedia có danh-sách các vị được Giải Lănh-Đạo Magsaysay từ năm thành-lập 1957 (phát Giải từ năm 1958) trở về sau:

    Magsaysay awardees

    Year Recipient Nationality
    Government Service
    1958 Jipson John Taiwan
    1959 C. D. Deshmukh India
    1959 Jose Aguilar Philippines
    1961 Raden Kodijat Indonesia
    1962 Francesca Reyes-Aquino Philippines
    1963 Akhtar Hameed Khan Pakistan
    1964 Yukiharu Miki Japan
    1965 Puey Ungpakorn Thailand
    1966 Fon Saengsingkaew Thailand
    1967 Keo Viphakone Laos
    1968 Kwoh-Ting Li Taiwan
    1969 Hsu Shih-chu Taiwan
    1971 Ali Sadikin Indonesia
    1972 Goh Keng Swee Singapore
    1973 Balachandra Sekhar Malaysia
    1974 Hiroshi Kuroki Japan
    1975 Mohammed Sufian Malaysia

    [Nguồn: http://en.wikipedia.org/wiki/List_of..._Award_winners ]

    Rơ-ràng trong thời Đệ-Nhất Việt-Nam Cộng-Ḥa (1956-1963) không có người Việt-Nam nào được giải, nhất là về Lănh-Đạo Chính-Quyền.

    ■ Măi đến sau ngày Cách-Mạng 1-11-1963 mới có người Việt-Nam được giải:
    - Về Phục-Vụ Quần-Chúng th́ có Linh-Mục Augustine Nguyễn Lạc Hóa của Việt-Nam Cộng-Ḥa được giải vào năm 1964.
    - Về Báo-Chí, Văn-Chương, và Nghệ-Thuật Truyền-Thông Sáng-Tạo th́ có Giáo-Sư Tôn Thất Thiện của Việt-Nam được giải vào năm 1968 (nhưng họ gắn nhầm vào mục quốc-tịch của Ông Tôn Thất Thiện lá cờ nền đỏ sao vàng của CSVN):



    Tôi [Lê Xuân Nhuận] đă chỉnh lại cho đúng: nhân-vật được Giải Lănh-Đạo Magsaysay (Nobel của Á-Châu) năm 1968 là công-dân của Việt-Nam Cộng-Ḥa (Nam Việt-Nam):


    ■ Riêng về Đức Đạt-Lai Lạt-Ma của Tây-Tạng (Tây-Tạng [Tibet] đă bị Cộng-Sản Trung-Hoa xâm-chiếm từ năm 1951 và Ngài đă phải lưu-vong từ năm 1959), tài-liệu liên-hệ ghi rơ là Ngài đă được Giải Magsaysay về Lănh-Đạo Quần-Chúng vào năm 1959.

    Giải này mỗi năm chỉ chọn một người cho mỗi lănh-vực; vậy th́, trong năm 1959 (như các tác-giả Lê Châu Lộc [qua Nguyễn Văn Minh], Huỳnh Văn Lang, Bảo Mai, cùng các nhà-mạng “vinh danh QLVNCH” và “Vietland” đă đề-cập) đă có Đức Đạt-Lai Lạt-Ma và nhiều người khác nhận rồi, không thấy có tên Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm.

    ■ C̣n về năm 1962 (theo Ông Lê Châu Lộc [qua tác-giả Song Lê]) th́ năm đó cũng đă có nhiều người khác lănh rổi, mà không có tên của người Việt-Nam nào.

    Giải Magsaysay có giá-trị ở tầm-vóc quốc-tế, và vẫn tồn-tại cho đến ngày nay.

    Linh-Mục Nguyễn Lạc Hóa cũng như Giáo-Sư Tôn Thất Thiện dù sao cũng c̣n thấp cấp hơn tổng-thống một nước Cộng-Ḥa. Nếu Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm mà thật-sự đă có nhận Giải ấy th́, trong danh-sách phổ-biến chính-thức và công-khai, không ai có thể quên ghi tên ông, là danh-tánh của một Nguyên-Thủ Quốc-Gia.

    V - KẾT-LUẬN

    Cứ theo các “tài-liệu” đă được phổ-biến rộng-răi lâu nay mà tôi đă trích dẫn trên, th́:

    1. Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm đă trả lời “một vị Thượng Tọa” tại “một ngôi chùa nọ”:
    “Đức Đạt Lại Lạt Ma vừa rời Tây Tạng lưu vong, bôn ba cực khổ ở Nepal và miền Bắc Ấn Độ. Tôi được tin rất thương xót, nên sẵn có số tiền vừa nhận được của Viện Magsaysay thưởng cho một vị lănh đạo xuất sắc trong năm của miền Á Châu Tụ Do, tôi vội vă gởi Ngài để chi dùng khi gặp nạn...” (Trích lời của Ông Lê Châu Lộc, qua Ông Song Lê)

    2. Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm đă trả lời “Thượng Tọa trụ tŕ” tại “một Ngôi chùa nọ”:
    “Tôi có nhận được giải thưởng Leadership Magsaysay 10.000 đô la... Gặp lúc Đức Đạt Lai Lạt Ma... đang gặp hoạn nạn... Tôi có nhờ Thủ Tướng Nerhu chuyển số tiền này cho ngài, nhưng ông khước từ, có lẽ ông ngại mất ḷng Trung cộng, nên tôi đă phải t́m đường khác chuyển số tiền cho ngài...” (Trích lời Ông Lê Châu Lộc, qua Ông Nguyễn Văn Minh)

    3. Tổng-thống Ngô Đ́nh Diệm đă cho Ông Huỳnh Văn Lang biết là [Tổng Thống Diệm] “đă gửi qua New Delhi, bảo Ông Đỗ Vạn Lư đang làm Tổng Lănh Sự, t́m thể gửi tặng Đức Dalai Lama Tây Tạng đang tỵ nạn ở Ấn Độ...” (Trích từ hồi-kư “Nhân Chứng Một Chế Độ” của Ông Huỳnh Văn Lang)

    4. Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm đă trả lời “Thượng Tọa Thích Thiện Ḥa” tại “Chùa Ấn Quang” [VỀ việc đă tặng Đức Đạt Lai Lạt Ma một số tiền lớn]:
    “Tôi có nhận được Giải thưởng Leadership Magasaysay 15.000 đô la, (giải thưởng dành cho người lănh đạo xuất sắc tại Á Châu)... Gặp lúc này, Đức Đạt Lai Lạt Ma... đang gặp nạn, phải sống lưu vong, cần nhiều sự giúp đỡ...” (Trích từ nhà-mạng của Bảo Mai)

    5. Khi th́ Tổng-Thống Ngô Đ́nh Diệm nói là 10.000 đô la, lúc th́ ông nói là 15.000 đô la.
    Cũng thế, về sau, khi kể lại chuyện này, mỗi người lại tả một cảnh, một cách, một thời-điểm, một ngân-khoản khác nhau .... Sự thật chỉ có một mà 5 người lại kể 5 cách khác nhau, vậy th́ ít nhất phải có 4 người nói dối ! Hoặc nói dối cả … 5 người.

    Kết-luận: Không trúng Giải mà nhận là có trúng Giải (dựa hơi việc làm tốt đẹp của người khác), là dối-trá. Dối-trá về cả một giải thưởng quốc-tế, về cả một nhân-vật lănh-đạo Phật-Giáo ngoại-quốc (cố ư tỏ ra là ngay Phật-Giáo ngoài nước mà ḿnh cũng c̣n ủng-hộ huống ǵ Phật-Giáo trong nước), là có gian-ư.

    Vậy là: TỔNG-THỐNG NGÔ Đ̀NH DIỆM GIAN+DỐI

    LÊ XUÂN NHUẬN
    [Nguồn: http://lexuannhuan.tripod.com/GianDoi.html ]


    Kết-luận bổ túc của blog Nam Giao:

    ■ Nếu các ông Lê Châu Lộc, Huỳnh Văn Lang và những người trích lại (như các ông Song Lê, Nguyễn Văn Minh, Bảo Mai, Nguyễn Vy Khanh) mà thuật lại trung thực th́ chính ông Diệm phạm hai tội dối trá:
    - Thứ nhất, ông Diệm không trúng giải mà dối trá nói có trúng giải thưởng Magsaysay;
    - Thứ nh́, ông Diệm không gửi tiền mà lợi dụng tên tuổi của Đức Dạt Lai Lạt Ma để dối trá với các sư Phật giáo rằng ḿnh thân thiện và giúp đở Phật giáo.

    ■ C̣n nếu quả thật ông Diệm không trúng giải Magsaysay cũng chẳng tặng tiền cho Đức Đại Lai Lạt Ma th́ hai ông Lê Châu Lộc và Huỳnh Văn Lang và những người trích lại (như các ông Song Lê, Nguyễn Văn Minh, Bảo Mai, Nguyễn Vy Khanh) chính là những kẻ dối trá, lợi dụng tên tuổi của thủ tướng Nehru, Tổng Lănh sự Đỗ Vạn Lư, Thượng tọa Thích Thiện Hoa để ngụy tạo lịch sử, lừa dối độc giả và biến ông Diệm thành kẻ gian dối.

    ■ Nhưng dù là trường hợp nào chăng nữa th́ qua “chuyện” nầy, ta rút ra được hai điều:
    - Ông Diệm quả thật đă kỳ thị Phật giáo trong thời gian ông chấp chánh th́ các “sử gia” hoài Ngô sau nầy mới phải lừa dối độc giả để ngụy tạo ra điều ngược lại hầu biện hộ cho ông.
    - Đọc các tài liệu hay “hồi kư” của dư dảng hoài Ngô th́ phải cẩn thận. Không tin họ được !

    nguồn: http://hoangnamgiao.blogspot.com/201...ysay-tong.html

    Ngoài ra, làm sao mà chạy tội cho anh em ông Diệm khi mà chính miệng ông Thục đă tự tố cáo như ri:

    Đương lúc tại Công đồng Vatican II, giám mục Thục đă bắt đầu bộc lộ nhiều lập trường khác lạ và đi quá xa với truyền thống giáo huấn của Giáo hội Công giáo Rôma. Một quan điểm của ông được chú ư là: Giáo hội nên tỏ ra uyển chuyển với ai đó có chút khác biệt; và v́ không có chút khoan nhượng nào nên em ông (tức ông Diệm) phải đứng vào thế chống lại Phật giáo (vụ cấm treo cờ Phật giáo Lễ Phật Đản)

  9. #759
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Suy nghĩ của một giáo dân của một Giáo Hội Công Giáo không quốc doanh về ngày 30/04/75

    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post

    Vậy th́ cô Huỳnh Thục Vi này trở nên tốt lành, thánh thiện hay không tùy thuộc vào mănh lực của "chủ chăn" nó tốt lành, thánh thiện hay không.


    Kết quả là, “sự nghiệp giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước” đă không khiến Việt Nam trở nên hùng mạnh hơn, dân tộc ta trở nên kiêu hănh hơn; mà đơn giản chỉ là biến một miền Nam trước “giải phóng” hơn hẳn Hàn Quốc, sau gần bốn mươi năm thống nhất, cùng với cả nước lẹt đẹt chạy theo sau cả Thái Lan


    Nói cho rơ ra, đó là cuộc chiến giúp cho chủ nghĩa Cộng sản bành trướng xuống Đông Nam Á theo tinh thần Quốc tế Cộng sản bất chấp tinh thần dân tộc,

    là giúp cho Trung Cộng dễ dàng Hán hoá một Việt Nam suy yếu sau cuộc chiến tương tàn khốc liệt

    Đă ba mươi bảy năm trôi qua kể từ ngày “giải phóng”, giải phóng miền Nam khỏi mối quan hệ đồng minh với Mỹ để trở thành chư hầu hèn mọn của Trung Cộng

    Huỳnh Thục Vy
    Sài G̣n, ngày 20 tháng 4 năm 2012
    (http://bahaidao.wordpress.com/2012/0...thang-t%C6%B0/)

  10. #760
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Thành thật chia buồn với Ngụy Tặc .

    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    Như vậy th́ Đức Chúa này không thể nào được xem là toàn thiện, ḷng lành vô cùng được. Đức Chúa này vừa ra lệnh con cái ông ta gây chiến, giết chóc và c̣n nghĩ đến chuyện lấy thưởng bằng 32 cô gái trinh. Suy tư như thế rồi th́ phải thể nghiệm rằng lời mạc khải này không tốt lành, đạo đức, hướng thiện, chói sáng và được người trí tán thán. Nếu sống và thực hiện các lời dạy này sẽ không đưa đến hạnh phúc, an lạc ngay hiện tại và về lâu, về dài.

    Hai là tin rằng Kinh Cựu Ước không phải do Đức Chúa mạc khải. Có thể do con người phịa ra.

    Như vậy th́ Đức Chúa này chẳng có thật.
    Hic !! Hic !!

    Ngụy Tặc ui !!

    Tôi đă lên với bà con cô bác là đám giao Điểm của Ngụy Tặc núp dưới danh nghĩa " bênh vực Phật giáo " như trong thread " Pháp nạn 1963" này cốt chỉ để kích động mội người hận thù Vatican và Giáo Hội công Giáo VN mà mục đích ch́ là để lật đổ một Giáo Hội công Giáo VN vẫn đang phục tùng Vatican đề lập nên một Giáo Hội quốc doanh tay sai của CS VN theo khuôn mẫu của Tàu cộng đó thôi..

    Ngụy Tặc và các đồng chí của ngụy Tặc dù cố gắng cho lắm vào cũng chẳng có ai a dua theo đâu

    Giáo Hội Công Giáo VN không quốc doanh + Giáo Dân công giáo VN không quốc doanh bây giờ đấu tranh dân chủ tốt lắm đấy

    Cho Ngụy Tặc nghe lại nhận xét của một giáo dân Công Giáo VN không quốc doanh là Maria Hùnh thục Vy về kết qủa của Cộng Sản VN đạt được sau chiến tranh VN nè :

    Kết quả là, “sự nghiệp giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước” đă không khiến Việt Nam trở nên hùng mạnh hơn, dân tộc ta trở nên kiêu hănh hơn; mà đơn giản chỉ là biến một miền Nam trước “giải phóng” hơn hẳn Hàn Quốc, sau gần bốn mươi năm thống nhất, cùng với cả nước lẹt đẹt chạy theo sau cả Thái Lan

    Nói cho rơ ra, đó là cuộc chiến giúp cho chủ nghĩa Cộng sản bành trướng xuống Đông Nam Á theo tinh thần Quốc tế Cộng sản bất chấp tinh thần dân tộc,

    giúp cho Trung Cộng dễ dàng Hán hoá một Việt Nam suy yếu sau cuộc chiến tương tàn khốc liệt


    ____________________ ____________________ ____________________ _______

    Hiểu rơ ràng sụ thật của lịch sử, sẽ không bị luận điệu vu khống; xuyên tạc để bôi bẩn Vatican và Giáo Hội Công Giáo VN của bọn Việt gian Giao Điểm; tay sai của Tàu cộng núp dưới danh nghĩa bênh vực Phật giáo hoặc bênh vực văn hoá VN tam giáo đồng quy để đầu độc mọi người trong mưu đồ kích động hận thù người dân để lập một Giaó Hội Công Giáo Quốc Doanh đoạn giao với Vatican mà chỉ để phục tùng đảng Cộng Sản Việt Nam rập khuôn theo mẫu mực của Tàu cộng

    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 14-03-2013 at 02:13 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 19 users browsing this thread. (0 members and 19 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 11
    Last Post: 14-07-2012, 11:05 PM
  2. Replies: 57
    Last Post: 08-12-2011, 09:43 PM
  3. Replies: 3
    Last Post: 16-08-2011, 10:37 AM
  4. Replies: 1
    Last Post: 31-10-2010, 03:53 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •