.... Pháp vào làm chủ nhân Việt Nam lần thứ hai, và mượn tay Pháp để giết hại người VN yêu nước nhưng không phải là đảng viên đảng Cộng Sản
Thực dân Pháp sau khi xâm lăng VN, đă bị người Nhật đảo chánh vào ngày 9-3-1945 trên toàn cơi Đông Dương .Và mất hẳn quyền cai trị Đông Duơng từ ngày đó.
Sau khi Nhật đầu hàng Mỹ. Việt Nam hoàn toàn không c̣n bóng dáng ngoại bang
Nam 1946 Hồ chí Minh kư kết Hiệp Định Fontainebleau với Pháp và chấp nhận cho Pháp chính thức hiện diện trở lại Việt Nam với tư cách là chủ nhân ông lần thứ hai với các hoà ước bất b́nh đằng không hề được hủy bỏ và mượn tay Pháp để giết người Việt yêu nước chống Pháp nhưng không phải là đảng viên đảng Cộng Sản VN
(http://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB...ainebleau_1946)
Điều đ́nh Pháp-Việt
Ba tháng trước khi Hội nghị Fontainebleau nhóm họp th́ phái đoàn Việt Nam và Pháp đă gặp nhau ở Hội nghị Đà Lạt 1946. Tuy không đạt thỏa thuận ǵ về mặt chính trị nhưng khi bế mạc, hai bên đồng ư nhóm họp lần nữa ở Pháp. Hội nghị Fontainebleau là kết quả của Hội nghị Đà Lạt.
Đại diện cho Việt Nam là Phạm Văn Đồng c̣n Max André là trưởng phái đoàn Pháp. Phái đoàn Việt Nam có hai mục đích theo đuổi:
Độc lập chính trị, và
Thống nhất đất nước.
Quan điểm của Pháp bác bỏ độc lập mà chỉ xét tự trị hay độc lập trong khuôn khổ Liên hiệp Pháp. Hơn nữa họ đ̣i là phải tái lập trật tự trước tiên rồi sau đó sẽ mở cuộc trưng cầu dân ư ở Nam Kỳ về vấn đề thống nhất với Trung và Bắc Kỳ. Điểm gây nhiều khó khăn nhất là việc chính phủ Pháp đă đơn phương thành lập Nam Kỳ quốc, tách rời khu vực này khỏi những phong trào độc lập ở hai miền Bắc và Trung. Ngày 27 tháng 5 Cao ủy Đông Dương Georges D'Argenlieu lại c̣n thông qua việc thành lập Xứ Thượng Nam Đông Dương, chia cắt Việt Nam thành nhiều mảnh.[1][2]
Việt Nam nhượng bộ về mọi mặt: kinh tế, tài chính và quân sự nhưng phái đoàn Việt Nam đ̣i Pháp ấn định thời hạn để thực hiện cuộc trưng cầu dân ư ở Nam Kỳ. Thấy Pháp chần chừ không trả lời dứt khoát, phái đoàn Việt Nam bỏ bàn hội nghị ra về ngày 13 tháng 9. Tuy nhiên ngay ngày hôm sau, Hồ Chí Minh kư với Bộ trưởng Bộ Pháp quốc Hải ngoại (tiếng Pháp: ministère de la France d’Outre-mer) là Marius Moutet Tạm ước Việt - Pháp 14 tháng 9, 1946 với những điểm chính sau đây:[3]
Quyền b́nh đẳng cho Pháp kiều ở Việt Nam cũng như Việt kiều tại Pháp,
Tài sản của người Pháp bị tịch thu sẽ được hoàn trả và quyền sở hữu tôn trọng,
Đồng bạc Đông Dương lệ thuộc vào đồng franc Pháp,
Thiết lập hệ thống thuế quan và tự do mậu dịch cho các xứ Đông Dương,
Tái lập trật tự và ngưng bắn ở Nam Kỳ, trao đổi tù binh, và ngưng tuyên truyền kích động dân chúng.
Xung đột trong nước
Trong khi đó ở quốc nội Chính phủ Liên hiệp lâm vào cảnh rạn nứt giữa phe Việt Minh và Việt Nam Quốc dân Đảng thể hiện qua Vụ án phố Ôn Như Hầu. Việt Minh cáo buộc Quốc dân đảng thủ tiêu các cán bộ của ḿnh,[4] cũng như câu kết với quân đội Pháp tạo cớ gây hấn nhằm thực hiện đảo chính.[5] Ngược lại Quốc dân đảng cũng cáo buộc Việt Minh hợp tác với Pháp v́ phe Quốc dân Đảng, nhất là đảng Đại Việt chống mănh liệt Hiệp định sơ bộ Pháp-Việt 1946 kư kết giữa Việt Minh và Pháp hồi tháng 3, 1946. Theo thỏa thuận đó th́ quân Pháp được quyền tiến ra miền Bắc thay thế quân Trung Hoa Quốc dân Đảng (lực lượng bên ngoài vốn hậu thuẫn cho Đại Việt, Việt Quốc, Việt Cách) và nhà chức trách Pháp đă cung cấp hỏa lực giúp Việt Minh đánh dẹp các căn cứ của Quốc dân Đảng[cần dẫn nguồn].[6][7] Hai bên Quốc-Cộng tiến tới xung đột vũ trang. Dưới sự lănh đạo của Vơ Nguyên Giáp, cơ quan an ninh Việt Minh bắt giữ hoặc thủ tiêu nhiều thành viên Quốc dân Đảng.[8] Chính phủ Liên hiệp Kháng chiến Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa theo đó tan vỡ.
Bookmarks