Page 7 of 11 FirstFirst ... 34567891011 LastLast
Results 61 to 70 of 109

Thread: Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

  1. #61
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Việt Nam, có Washington đây!

    Việt-Long, RFA
    2012-08-09

    Trung Quốc và Hoa Kỳ đấu khẩu dữ dội v́ vấn đề biển Đông. Hoa Kỳ lên án bên kia hành động quá đáng, Trung Quốc phản bác rằng Hoa Kỳ lẫn lộn phải trái, can thiệp vào cuộc tranh chấp một cách không công bằng. Việt Nam được ǵ hay mất ǵ trong cuộc đụng đầu ấy?



    Guam: căn cứ quân sự chiến lược của Mỹ ở Đông Á

    “Lẽ phải”: Trung Quốc bị ức hiếp!

    Bộ ngoại giao Trung Quốc triệu phó đại sứ Hoa Kỳ Robert Wang tại Bắc Kinh đến bộ hôm thứ hai để gọi là có những điều tŕnh bày nghiêm trọng.

    Lư do là hôm thứ năm Thượng Viện Mỹ thông qua nghị quyết về biển Đông, trong đó có đề cập đến việc thành lập thành phố Tam Sa. Thứ sáu, bộ ngoại giao Mỹ ra thông cáo gần như để thi hành nghị quyết đó, nói đại ư rằng việc Trung Quốc thiết lập đơn vị quân sự đồn trú ở Hoàng Sa đă đi ngược lại những nỗ lực ngoại giao để giải quyết mâu thuẫn, và gây nguy cơ gia tăng mối căng thẳng trong khu vực.

    Tại bộ ngoại giao ở Bắc Kinh, phụ tá bộ trưởng ngoại giao Trương Côn Sanh nặng lời tuyên bố rằng Hoa Kỳ đă bất chấp thực tế, lẫn lộn phải trái, và đă gửi đi một tín hiệu sai lạc mà không giúp ǵ cho những nỗ lực của các bên liên quan để duy tŕ hoà b́nh và ổn định ở biển Nam Trung hoa cũng như châu Á Thái B́nh Dương.

    Nguyên do sự “nhạy cảm”

    Lời lẽ tỏ ra Trung Quốc phẫn nộ và nhạy cảm trước vấn đề biển Đông, nhưng có ư kiến cho đó cũng chỉ là một phản ứng ngoại giao thông thường, khi mà Bắc Kinh đă nhất quyết chiếm hữu biển Đông, gần nhất là quần đảo Hoàng Sa, bằng những hành động cho cái gọi là thành phố địa khu Tam Sa.

    Phụ tá họ Trương c̣n nói Trung Quốc rất bất măn và phản đối mạnh mẽ ư kiến của Hoa Kỳ, kêu gọi phía Mỹ lập tức sửa sai và thực tâm tôn trọng chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ của Trung Quốc vân vân và vân vân … Đó cũng chỉ là những lời lẽ tuyên truyền thông thường để cường điệu hoá cái gọi là chủ quyền trên toàn bộ biển Đông.


    Tiếp diễn thêm nữa, thái độ của Trung Quốc tỏ ra gay gắt hơn là những phản ứng ngoại giao thông thường, khi phát ngôn viên Tần Cương của bộ ngoại giao Trung Quốc ngày hôm sau phụ hoạ bằng một thông cáo khác, nhắc lại rằng Trung Quốc có chủ quyền tuyệt đối ở biển Đông cùng những hải đảo trong đó, hoàn toàn có quyền chính thức thiết lập một thành phố để quản lư khu vực ấy. Họ Tần phát biểu là tại sao Hoa Kỳ “tự bịt mắt” trước thực tế là một số quốc gia đă mở những lô dầu khí trong lănh hải Trung Quốc và ban hành “những đạo luật bất hợp pháp” về lănh hải đó, trong khi người Mỹ tránh nói tới những sự “đe doạ của các tàu chiến” đối với ngư dân Trung Quốc cùng những sự “xác định chủ quyền sai trái” trên các hải đảo của Bắc Kinh.

    Đó là chưa kể sự phụ hoạ của báo Nhân dân ấn bản tiếng ngoại quốc, tỏ ra thô bạo chưa từng thấy trong bối cảnh quan hệ ngoại giao Mỹ-Hoa hiện nay. Tờ báo đă viết là Hoa Kỳ nên “câm miệng” đi th́ hơn… Chưa hết, tờ China Daily c̣n lặp lại từng chữ những lời lẽ của phát ngôn viên Tần Cương.

    Bản lĩnh ngoại giao

    Một cách khách quan, sự gay gắt đó cũng là những phản ứng tất yếu của Trung Quốc, kể cả lời lẽ của báo Nhân dân, v́ đó chỉ là cái loa của Bắc Kinh.

    Khi Bắc Kinh đă đ̣i chủ quyền sai trái trên 80% lănh hải biển Đông th́ tất yếu phải mạnh mẽ khẳng định sự ngang ngược sai trái đó là lẽ phải, Nh́n trên b́nh diện ngoại giao quốc tế, gọi đó là phản ứng thông thường cũng là điều thuận lư.

    Tuy nhiên người ta lưu ư tới sự im lặng của bộ ngoại giao Hoa Kỳ. Phải chăng đó cũng là phản ứng thông thường của một quốc gia có bản lănh già dặn về ngoại giao như nước Mỹ?

    Trên trường ngoại giao, người ta thấy Hoa Kỳ không bao giờ tỏ hành động giống như “đôi co” với các nước có lập trường đối nghịch, mà chưa gọi là “thù địch”. Đó là sự già dặn về bản lĩnh. Hơn nữa, Hoa Kỳ đă bày tỏ lập trường qua nghị quyết của Thượng Viện cũng như thông cáo của bộ ngoại giao ở Washington, nên không cần thiết phải”đôi co” với miệng lưỡi hàm hồ của Bắc Kinh.

    Washington có thể sẽ có thái độ hay hành động đối với cách hành xử đó khi có dịp, hoặc khi Mỹ tạo ra dịp để có hành động, trong khi tỏ ra giữ vững lập trường đă tuyên bố.

    Mục tiêu đương đầu: Trung Quốc

    Thêm vào đó, sau bản nghị quyết của Thượng Viện, Hạ viện Hoa Kỳ đă tổ chức điều trần về quân sự liên quan đến châu Á Thái B́nh Dương. Những chi tiết của cuộc điều trần này cũng có thể là nguyên do thái độ bực tức ra mặt của Trung Quốc, v́ sự kiện đă đổ thêm dầu vào lửa sau khi Việt Nam ban hành luật biển.



    Soái hạm Blue Ridge của hạm đội 7, đến Việt Nam huấn luyện- navymil photo


    Trong cuộc điều trần trước Tiểu ban Chỉnh Bị thuộc Uỷ ban quân vụ Hạ viện Hoa Kỳ, đại diện bộ quốc pḥng Mỹ nói là sẽ xem xét đề nghị “rất hay” của một Viện nghiên cứu của Mỹ, Trung tâm nghiên cứu quốc tế và chiến lược CISS. Viện CISS thực hiện đơn đặt hàng của bộ quốc pḥng, thảo hoạch một kế hoạch quân sự cho Hoa Kỳ để thực hiện chiến lược xoay trục chiến lược sang châu Á Thái B́nh Dương. Kế hoạch đề nghị Hoa Kỳ tăng cường vơ trang cho căn cứ chiến lược Guam ở cửa ngơ vào Đông Á, tức là cửa ngơ vào biển Nhật Bản và biển Đông, mà gần nhất là hải phận Philippines rồi đến Việt Nam.

    Trung tâm CISS muốn Hoa Kỳ tăng cường cho Guam ít nhất là một tàu ngầm tấn công, tất nhiên là loại tối tân nhất của Mỹ, hoặc là phối trí hẳn một phi đội pháo đài bay B-52 đóng thường trực ở đó, thay v́ ba phi đội từ Bắc Mỹ thay phiên nhau bay tới Guam để trực chiến như hiện nay. Đó là cả một sự phối trí lực lượng không kém h́nh thái chuẩn bị một cuộc chiến tranh hạn chế.

    Ư kiến này được nêu ra sau khi diễn ra những vụ tranh chấp lănh hải gay gắt giữa Nhật, Việt Nam, và Philippines với Trung Quốc, gay gắt đến mức Thủ tướng Nhật tuyên bố không loại trừ giải pháp quân sự để giành chủ quyền những quần đảo tranh chấp với Trung Quốc.

    Nghị quyết S.Res.524 của Thượng Viện, thông cáo của bộ ngoại giao Hoa Kỳ cũng như cuộc điều trần tại Hạ viện rơ ràng là để nhấn mạnh lập trường cương quyết của Hoa Kỳ về chủ quyền biển Đông cũng như nhắc lại chiến lược xoay trục quân sự-kinh tế-chính trị sang châu Á Thái B́nh Dương để nhắm vào Trung Quốc. Sau đó Việt Nam đă phổ biến thêm một số tài liệu và lập trường về chủ quyền biển Đông.

    Giữa lúc Trung Quốc hung hăng phản ứng với việc Việt Nam ra luật biển đồng thời có những hành động gần như hăm doạ nước láng giềng "16 chữ vàng", th́ Hoa Kỳ đă phản ứng nhanh chóng bằng một loạt hành động chính trị. Đó là lư do xảy ra trận đấu khẩu vừa rồi như một điều tất yếu khi hai nước có quan điểm và quyền lợi xung khắc về biển Đông.
    viet-us-defense-mins
    Hai bộ trưởng quốc pḥng Hoa Kỳ và Việt Nam, tháng 6, 2012- Screen capture

    Việt Nam? - Chưa hiểu được

    Trong việc này rơ ràng Việt Nam được Hoa Kỳ tỏ thái độ bênh vực rơ rệt, không khác nào hành động đưa tàu ngầm nguyên tử đến Manila giữa lúc hải quân Philippines đối đầu với tàu hải giám Trung Quốc ở Scarborough.

    Chẳng phải đến nay, mà trước đây trong năm giới lănh đạo nước Mỹ đă có nhiều hành động liên tiếp, cho thấy sẵn ḷng ủng hộ Việt Nam trong cuộc tranh chấp với Trung Quốc ở biển Đông, nhưng với một số điều kiện ràng buộc về nhân quyền và thái độ chính trị đối với người dân Việt.

    Và hành động đáp ứng của Hà Nội là tiếp tục khống chế biểu t́nh chống Trung Quốc, tiếp tục đàn áp sự tụ họp tôn giáo có mục đích nhân đạo và sự phát biểu ư kiến trên mạng, tiếp tục kết án nặng những người nói lên lời chỉ trích chế độ, yêu cầu dân chủ.

    Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn c̣n lưỡng lự giữa hai con đường: v́ quyền lợi quốc gia dân tộc hay v́ quyền lợi thống trị độc tôn của đảng.

  2. #62
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Mỹ cảnh cáo Trung Quốc chớ nên dùng sách lược 'chia để trị' ở Biển Đông





    Tuyên bố của Trung Quốc giành chủ quyền trên Biển Đông tiếp tục gây tranh căi với các nước liên quan trực tiếp tại khu vực, bao gồm Việt Nam, và với Hoa Kỳ.

    Hôm 14/8, Washington lên tiếng cảnh cáo Trung Quốc chớ nên dùng sách lược ‘chia để trị’ đối với các nước có tranh chấp ở Biển Đông trong khi Bắc Kinh liên tục tố cáo Hoa Kỳ làm cho t́nh h́nh thêm căng thẳng.

    Hoa Kỳ khuyến cáo Trung Quốc chớ nên sử dụng các cuộc đàm phán song phương nhằm mục đích ‘chia để trị’ đối với các nước có tranh chấp chủ quyền tại Biển Đông.

    Tại cuộc họp báo thường kỳ hôm 14/8, phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Mỹ, Victoria Nuland, nhấn mạnh:

    “Nỗ lực ‘chia để trị’ rốt cuộc dẫn tới t́nh huống tranh dành giữa các nước có tuyên bố chủ quyền tại Biển Đông sẽ không mang lại kết quả mà chúng ta cần có. Cho nên, nếu sách lược ngoại giao hỗ trợ cho một sự dàn xếp chung của khu vực, đem lại một bộ quy tắc ứng xử thích ứng với tất cả các bên, th́ đó là một điều tốt. Nhưng nếu thật ra đây chỉ là một nỗ lực mà kết cục gây căng thẳng thêm giữa các bên tranh chấp th́ sách lược đó sẽ không đạt kết quả.”

    Nhận định của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ được đưa ra trong lúc Ngoại trưởng Trung Quốc, Dương Khiết Tŕ, đang thực hiện chuyến công du sang hai nước có tuyên bố chủ quyền tại Biển Đông là Malaysia và Brunei. Tuy nhiên, người phát ngôn Victoria Nuland không xác định là Hoa Kỳ có ngờ vực chủ ư của Bắc Kinh trong các cuộc hội đàm song phương với Malaysia và Brunei hay không.

    Phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Mỹ Victoria Nuland
    ​​Bà Nuland nói điều mà Hoa Kỳ quan tâm nhất hiện nay là căng thẳng đang gia tăng giữa các bên có tranh chấp và Mỹ tiếp tục thúc giục ASEAN và Trung Quốc nhanh chóng bắt tay vào một bộ quy tắc ứng xử Biển Đông.

    Bất ḥa giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc trong vấn đề Biển Đông đang càng lúc càng dâng cao. Cách đây không lâu, Washington chỉ trích việc Bắc Kinh lập chính quyền thành phố và khu cảnh bị Tam Sa ở Biển Đông là hành động làm leo thang căng thẳng trong tranh chấp Biển Đông. Bắc Kinh phản công bằng hàng loạt các bài b́nh luận liên tiếp trên các báo đài chính thống của nhà nước Trung Quốc, tố cáo Hoa Kỳ và các nước Tây phương đang cố t́nh gây chia rẽ Châu Á v́ mục đích kinh tế.

    Nhật báo China Daily hôm 15/8 nêu nghi ngại rằng ‘lời lẽ’ và ‘lập trường thiên vị’ của Hoa Kỳ, theo nguyên văn bài viết, đang làm cho vấn đề Biển Đông trở nên tệ hại hơn.

    Bài báo trích dẫn phát biểu của cựu đại sứ Trung Quốc tại Thái Lan và Singapore, ông Trương Cửu Hằng, cho rằng hậu thuẫn của Hoa Kỳ đối với các đồng minh ở Đông Nam Á đă khiến gia tăng căng thẳng không cần thiết tại khu vực, nhưng khát khao ḥa b́nh và phát triển của các nước trong khu vực chắc chắn sẽ đánh bại bất kỳ hành động khiêu khích nào.

    Ngoài ra, Trung Quốc c̣n tố cáo rằng Nhật Bản đang tiếp tay với Hoa Kỳ 'nhúng mũi' vào chuyện Biển Đông khi tích cực hỗ trợ Mỹ mở rộng mạng lưới đối tác quân sự ở khu vực Châu Á Thái B́nh Dương.

    Hiện Nhật Bản cũng có tranh chấp với Trung Quốc về chủ quyền quần đảo Điếu Ngư Đài ở Biển Đông mà người Nhật gọi là Senkaku.

    Nguồn: US State Department, China Daily

  3. #63
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Ông Jim Webb, một nhà lập pháp có nhiều ảnh hưởng ở Thượng viện Mỹ, kêu gọi chính phủ ở Washington có thái độ kiên quyết hơn trước những hành động mà ông gọi là “xâm lấn” của Trung Quốc ở Biển Đông, nơi đang có tranh chấp chủ quyền giữa Trung Quốc, Việt Nam, Philippines, Malaysia, Brunei và Đài Loan.

    Trong bài viết đăng hôm thứ hai (20-08-2012) trên tờ Wall Street Journal, vị thượng nghị sĩ thành viên của Ủy ban Quân Vụ và Ủy ban Đối ngoại nói rằng tất cả các quốc gia vùng Đông Á đang chờ xem Hoa Kỳ đối phó với sự xâm lăng của Trung Quốc như thế nào.

    Nhà lập pháp thuộc đảng Dân chủ đại diện tiểu bang Virginia đă nêu lên những hành động hồi gần đây của Trung Quốc ở Biển Đông, trong đó có việc đơn phương sáp nhập “một khu vực trải rộng về hướng đông từ lục địa Đông Á tới Philippines và xuống tới Eo biển Malacca.”

    Ông Webb cho biết “huyện” mới của Trung Quốc rộng gần gấp đôi đất đai của Việt Nam, Nam Triều Tiên, Nhật Bản và Philippines gộp lại.
    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    TNS Jim Webb kêu gọi Mỹ cứng rắn hơn với Trung Quốc ở Biển Đông




    Thượng nghị sĩ Webb, người từng tham chiến ở Việt Nam và từng giữ chức Bộ trưởng Hải quân dưới thời Tổng thống Ronald Reagan, cho rằng qua việc theo đuổi lập trường không nghiêng về bên nào trong vụ tranh chấp Biển Đông, Hoa Kỳ “mặc nhiên trở thành nước làm cho Trung Quốc ngày càng có nhiều hành động xâm lăng.”

    Ông Webb nêu lên nhận định của các sử gia cho rằng việc Hoa Kỳ và Hội Quốc Liên đă không đáp ứng thỉnh cầu hỗ trợ của Trung Quốc vào năm 1931, khi Nhật Bản xâm lăng Măn Châu, làm cho Nhật Bản hung hăn hơn và đưa tới cuộc chiến tranh kéo dài cả thập niên ở Á châu và các nơi khác.

    Ông Webb cho rằng “lịch sử dạy cho chúng ta biết là khi những hành động đơn phương xâm lược không bị đáp trả, những tin xấu sẽ không bao giờ tốt hơn theo thời gian.”

    Nguồn: Wall Street Journal, Wikipedia

  4. #64
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Mỹ dự định lập hệ thống lá chắn pḥng thủ phi đạn ở Châu Á



    Hoa Kỳ đang dự tính thành lập một hệ thống lá chắn pḥng thủ phi đạn ở Châu Á để kiềm chế các mối đe dọa từ Bắc Triều Tiên và chống lại các khả năng phi đạn của Trung Quốc đang phát triển.

    Báo Wall Street Journal của Mỹ cho hay hệ thống này có thể bao gồm một hệ thống radar mới ở miền Nam Nhật Bản và có thể là ở Đông Nam Á nữa.

    Theo tờ Telegraph của Anh ngày 23/8, tin này được đưa ra sau khi một giới chức Hoa Kỳ không nêu tên cho Tuần báo Quốc pḥng Jane’s Defence biết rằng quân đội Trung Quốc đă thử nghiệm phi đạn đạn đạo liên lục địa hôm 24/7 với tầm bắn xa có thể tấn công bất kỳ thành phố nào ở Hoa Kỳ.

    Tuần báo này cho hay phi đạn mà Trung Quốc thử nghiệm DF-41 có thể mang 10 đầu đạn hạt nhân riêng rẽ, mỗi đầu đạn có thể được lập tŕnh tấn công một mục đích riêng.

    Ngoài ra, Ngũ Giác Đài cũng quan ngại trước việc Trung Quốc phát triển phi đạn chống tàu mới có thể tấn công các hạm đội của Hoa Kỳ ở Thái B́nh Dương. Các phi đạn này có tầm bắn 930 dặm được thiết kế để ngăn không cho tàu Mỹ áp tới Biển Đông, khu vực đang có tranh chấp căng thẳng.

    Báo The Australian cùng ngày 23/8 dẫn nguồn tin từ giới chức hải quân Mỹ cho biết Hoa Kỳ đang lên kế hoạch mở rộng hạm đội các tàu chiến có khả năng pḥng thủ phi đạn đạn đạo, từ 26 chiếc hiện nay lên thành 36 chiếc vào năm 2018. Các giới chức Mỹ nói 60% trong số này có phần chắc sẽ được bố trí tới khu vực Châu Á-Thái B́nh Dương.

    Trước đó một ngày, hôm 22/8, Bộ trưởng Quốc pḥng Hoa Kỳ Leon Panetta một lần nữa khẳng định là Mỹ sẽ tập trung và đưa lực lượng vào khu vực Thái B́nh Dương.

    Hoa Kỳ khẳng định chuyển trọng tâm về Châu Á là ưu tiên chiến lược trong chính sách ngoại giao của Mỹ hiện nay. Về vấn đề Biển Đông, Mỹ đang nỗ lực cổ súy cho một giải pháp đa phương dựa trên luật lệ quốc tế và khẳng định là Washington không đứng về bên nào.

    Một phát biểu mới đây của người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ, Victoria Nuland, tái xác nhận điều này:

    “Chúng tôi không đứng về bên nào trong các cuộc tranh chấp này. Chúng tôi muốn nh́n thấy vấn đề được giải tỏa giữa các bên. Chúng tôi mong các bên dành chủ quyền giải quyết tranh chấp bằng các biện pháp ôn ḥa. Bất kỳ hành động khiêu khích nào sẽ không mang lại lợi ích ǵ trong vấn đề này.”

    Dù vậy, các kế hoạch tăng cường quân sự của Hoa Kỳ tại khu vực đă bị Trung Quốc cực lực phản đối, với những chỉ trích kịch liệt từ truyền thông Trung Quốc yêu cầu Mỹ chớ ‘nhúng mũi’vào chuyện Biển Đông.

    Tờ China Daily ngày 23/8 đăng bài tiếp tục cáo buộc Mỹ can thiệp vào khu vực, nhất là vùng Biển Đông, để t́m cách kiềm hăm sự trỗi dậy của Trung Quốc ở khu vực.

    China Daily cảnh cáo rằng các thông điệp lẫn lộn của Mỹ đưa ra đối với các vấn đề quan trọng tại đây có thể dẫn tới những hiệu ứng ngược đối với nền ḥa b́nh-ổn định trong khu vực.

    Với lời tố cáo tương tự, Tân Hoa xă cùng ngày 23/8 đăng tải bài yêu cầu Mỹ ngưng gây thêm căng thẳng cho Biển Đông.

    Hăng thông tấn của nhà nước Trung Quốc nói kể từ khi chính quyền của Tổng thống Barack Obama lên nắm quyền hồi năm 2009 tới nay, Hoa Kỳ đă khởi sự bành trướng can thiệp vào một loạt các tranh chấp lănh hải giữa Trung Quốc với các nước ASEAN ở Biển Đông.

    Bài báo của Tân Hoa xă yêu cầu Mỹ thay v́ cam kết suông là không đứng về bên nào trong cuộc tranh chấp, Hoa Kỳ nên bắt đầu thật sự tôn trọng chủ quyền của Trung Quốc tại Biển Đông để tránh các t́nh huống gây cấn.


    Nguồn: The Australian, Telegraph, Xinhua, China Daily

  5. #65
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Ngoại trưởng Hoa Kỳ đi Châu Á,



    Giữa lúc sóng gió Biển Đông và vùng biển Hoa Đông liên quan đến các nước Đông Á đang "cuồn cuộn gầm lên" bởi các tranh chấp chủ quyền đảo biển, chuyến công du 6 nước Châu Á-Thái B́nh Dương: Cook Islan, Đông Timor, Indonesia, Trung Quốc, Brunei, Cộng ḥa Nga của Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton từ 30/08/2012 được coi là vô cùng quan trọng.
    Chuyến công du đến những nơi dừng chân khá mới mẻ của bà Clinton: Quần đảo Cook, Đông Timor... được các nhà quan sát đánh giá là "bước đi đột phá" nhằm kềm chế ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Cộng đối với các quốc gia trong khu vực Đông Bắc và Đông Nam Á.
    Ngày 30/08, Nữ Ngoại trưởng Clinton đến Cook Island tham dự Diễn đàn Đảo quốc Thái B́nh Dương (Pacific Islands Forum -PIF), một tổ chức gồm các đảo quốc nhỏ nhưng giàu tài nguyên thuộc khu vực chịu ảnh hưởng của Úc Đại Lợi và New Zealand, hai đồng minh thân cận của Hoa Kỳ. Tổ chức này ra đời từ tháng 08/1971 với tên gọi Diễn đàn Nam Thái B́nh Dương, tháng 10/2000 đổi tên thành Diễn đàn Đảo quốc Thái B́nh Dương. Thành viên của PIF gồm 15 nước: Úc Đại Lợi, Cook Islands, Micronesia, Niue, Kiribati, Nauru, New Zealand, Palau, Papua New Guinea, Marshall Island, Samoa, Solomon Island, Tonga, Tuvalu. Một số nhà b́nh luận cho rằng Ngoại trưởng Clinton đi Cook Islands nhằm hạn chế ảnh hưởng của Trung Cộng đối với khu vực này, sau khi Bắc Kinh cho các đảo quốc -Tonga, Samoa và Cook Island- vay hơn 600 triệu Mỹ kim trong ṿng 7 năm qua.
    Ngày 02/09, Ngoại trưởng Clinton đáp máy bay đến Đông Timor và Indonesia, tiếp tục chuyến công du 6 nước Châu Á-Thái B́nh Dương. Theo Wall Street Journal, số ra ngày 05/09, Đông Timor là nước nhỏ, một trong các nước nghèo nhất Đông Nam Á, nhưng chuyến công du của Ngoại trưởng Clinton đến đây rất đáng chú ư, bởi nước này là nơi Hoa Kỳ và Trung Cộng đang tranh giành ảnh hưởng. Sau đó, bà đến Jakarta thực hiện chuyến công du nằm trong chính sách mở rộng quan hệ với các nước trong khu vực, đồng thời cổ vơ cho tự do, dân chủ và nhân quyền ở đất nước ngàn vạn ḥn đảo. Hoa Kỳ luôn luôn ca ngợi Indonesia là quốc gia dân chủ với số tín đồ Hồi Giáo nhiều nhất thế giới.
    Tối ngày 04/09, bà Clinton từ Indonesia bay đến Bắc Kinh thực hiện một sứ mệnh quan trọng khác là nâng cao vai tṛ của Hoa Kỳ trong việc giải quyết tranh chấp chủ quyền biển đảo giữa Trung Quốc, Đại Hàn, Nhật Bản và một số quốc gia Đông Nam Á như Việt Nam, Phi Luật Tân... Hoa Thịnh Đốn từng phê phán Bắc Kinh thời gian gần đây lập ra thành phố Tam Sa và nhiều đơn vị đồn trú tại một số nơi ở Biển Đông.
    Đến Bắc Kinh, bà Clinton gặp và trao đổi với các nhà lănh đạo Trung Quốc như Chủ Tịch Hồ Cẩm Đào, Thủ Tướng Ôn Gia Bảo và Ngoại trưởng Dương Khiết Tŕ. Các đề tài chính gồm: những tranh chấp giữa Trung Quốc và Nhật Bản về quần đảo mà Nhật Bản gọi là Senkaku, Trung Quốc gọi là Điếu Ngư, nằm trong phạm vi điều chỉnh của Hiệp ước An ninh Mỹ-Nhật; tranh chấp giữa Trung Quốc và một số nước Đông Nam Á như Việt Nam, Phi Luật Tân... về một số đảo ở Biển Đông. Hoa Kỳ muốn Trung Quốc và các bên tranh chấp chủ quyền thông qua những quy tắc ứng xử có tính ràng buộc ở trong khu vực, giải quyết những tranh chấp trên biển không ép buộc, đe dọa hay sử dụng vũ lực. Ngoại trưởng Clinton muốn Trung Quốc từ bỏ lập trường lâu nay đưa ra là giải quyết xung đột đơn phương với từng quốc gia riêng rẽ, thay vào đó là giải quyết theo một cơ chế đa phương, cho phép các quốc gia nhỏ bé có điều kiện đàm phán nhiều hơn. Bà Clinton mong muốn tất cả các bên đạt được một tiến bộ có ư nghĩa vào dịp Hội nghị Cấp cao Đông Nam Á tháng 11/2012 ở Cam Bốt. Dịp này có thể Tổng Thống Barack Obama sẽ tham dự. Ngoại trưởng Mỹ nói: "Tôi tin rằng đă đến lúc tiến hành những công việc đó giúp giảm bớt những căng thẳng và tạo ra những quy tắc ứng xử trong giai đoạn tiếp theo".
    Chuyến đi của Ngoại trưởng Clinton c̣n được cho là nỗ lực của Hoa Thịnh Đốn nhằm xây dựng quan hệ đối tác với những nhân vật sắp tiếp nhận quyền lănh đạo đất nước Trung Hoa gồm 1,3 tỷ người vào cuối năm nay. Có thể nói 3 việc quan trọng đă khiến quan hệ Bắc Kinh và Hoa Thịnh Đốn ngày càng căng thẳng: Thứ nhất là nhân quyền do sự đàn áp của Trung Cộng. Thứ hai là Trung Quốc thường a dua với Nga chống lại những nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc về vấn đề Syria và một số vấn đề quốc tế khác. Thứ ba là thái độ quyết đoán của Trung Quốc trong tranh chấp với các nước láng giềng ở Biển Đông cũng như trên vùng biển Hoa Đông.
    Trước khi bà Clinton lên đường, ngày 28/08, trong một cuộc họp báo, nữ phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ Victoria Nuland đă xác nhận Ngoại trưởng Hoa Kỳ sẽ thảo luận vấn đề Biển Đông ở một số điểm dừng chân trong chuyến công du như Indonesia, Brunei, Trung Quốc... Dù không tuyên bố chủ quyền, Hoa Kỳ vẫn luôn khẳng định nước này có lợi ích quốc gia trong việc duy tŕ ḥa b́nh và an ninh tại Biển Đông. Đồng thời kêu gọi đàm phán đa phương về những quy tắc ứng xử Biển Đông. Hoa Kỳ coi đó là biện pháp tốt nhất giải quyết mọi tranh chấp về biển đảo. Giới phân tích tin chắc rằng bà Clinton đă bàn bạc với Trung Quốc, Indonesia, Brunei, có thể cả với Đông Timor, về vấn đề Biển Đông và những quy tắc ứng xử.
    Sau Trung Quốc, bà Clinton đă đến thủ đô Bandar Seri Begawan, vương quốc Brunei, quốc gia sẽ chủ tŕ hội nghị Hiệp hội Đông Nam Á (ASEAN) năm 2013. Tại đây, sau bữa tiệc ở Cung điện hoàng gia do Quốc vương Brunei Hassanal Bolkiah khoản đăi, bà đă cùng các nhà lănh đạo Brunei trao đổi những vấn đề liên quan đến khu vực, trong đó có Biển Đông, nhằm xoa dịu t́nh h́nh căng thẳng giữa các nước liên quan đến tranh chấp chủ quyền tại các đảo biển.
    Chặng dừng chân cuối trong chuyến đi 6 nước Châu Á của Ngoại trưởng Clinton là thành phố Vladivostok, Cộng ḥa Nga, tham dự Hội nghị Thượng đỉnh Châu Á-Thái B́nh Dương (APEC) về các vấn đề liên quan đến mậu dịch tự do và an ninh lương thực. Ngày 09/09, bên lề hội nghị APEC, bà Clinton kêu gọi Nhật Bản và Đại Hàn nên có thái độ b́nh tĩnh trong các vụ tranh chấp quần đảo Hán Thành gọi là Dokdo, Tokyo đặt tên là Takeshima. Bà nhấn mạnh, v́ quyền lợi chung của đôi bên, hai nước đồng minh của Hoa Kỳ nên kềm chế, ngồi lại đàm phán, cùng nhau giải quyết ổn thỏa trên tinh thần hợp tác để t́m ra một giải pháp ôn ḥa và thích đáng. Tháng 08 vừa qua, Đại Hàn và Nhật Bản đă diễn ra những cuộc đối đầu về tranh chấp chủ quyền sau chuyến thăm quần đảo Dokdo/Takeshima của TT Đại Hàn Lee Myung-bak. Ngoài vấn đề tranh chấp lănh thổ, quan hệ Nhật Bản - Đại Hàn cũng xấu đi do quá khứ lịch sử. Tokyo không chấp nhận tuyên bố của Hán Thành yêu cầu Nhật hoàng Akihito chính thức xin lỗi về những hành vi tàn bạo do quân đội Nhật hoàng gây ra trong thời gian chiếm đóng bán đảo Triều Tiên từ năm 1910 đến 1945.
    Ngoài ra, trong bài phát biểu tại hội nghị APEC, bà Clinton c̣n nhấn mạnh quyết tâm tăng cường ảnh hưởng kinh tế và chính trị ở Châu Á-Thái B́nh Dương của Hoa Kỳ, "Chúng tôi đang tăng cường đầu tư vào khu vực Châu Á-Thái B́nh Dương. Chúng tôi sẽ hợp tác chặt chẽ với các nước, khiến cho khu vực này ngày càng trật tự và ổn định, có lợi cho tất cả".
    Báo Washington Post dẫn lời một số quan chức trong phái đoàn Hoa Kỳ tham dự hội nghị APEC cho hay, trong cuộc gặp với TT Nga Vladimir Putin, Ngoại trưởng Clinton khẳng định, Hoa Thịnh Đốn khuyên Moscow nên có thái độ tích cực và chủ động hơn trong các vấn đề xảy ra ở Châu Á-Thái B́nh Dương, nhằm kềm chế căng thẳng leo thang ở Biển Đông và vùng biển Hoa Đông liên quan đến Nhật Bản, Đại Hàn và Trung Quốc. Theo bà Clinton, hiện tại Nga chỉ mới tham gia với thái độ cầm chừng trong một số vấn đề ở khu vực Châu Á-Thái B́nh Dương, chủ yếu là giải quyết nguy cơ hạt nhân do Bắc Hàn gây ra.
    Các quan chức Hoa Kỳ c̣n cho biết, Ngoại trưởng Clinton c̣n muốn t́m hiểu khả năng Cộng ḥa Nga có thể hỗ trợ các nỗ lực của Hoa Kỳ trong việc hạn chế những căng thẳng và tranh chấp ảnh hưởng đến thương mại tự do trên biển Thái B́nh Dương, đặc biệt trong thời điểm TT Putin đang cố gắng mở rộng quan hệ hợp tác kinh tế và chiến lược giữa Nga với các quốc gia Châu Á-Thái B́nh Dương.

    Trung Cộng lép vế
    Trong chuyến công du 6 nước Châu Á, khi đến Bắc Kinh, bà Clinton đă gặp và hội kiến với các nhà lănh đạo Trung Quốc Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, Dương Khiết Tŕ... Lẽ ra ngày 05/09 bà c̣n hội kiến với Tập Cận B́nh, người thay thế Hồ Cẩm Đào sau đại hội ĐCSTQ lần thứ 18, nhưng... tối 04/09, phía Trung Quốc báo cho biết, cuộc họp phải hủy bỏ v́ sức khỏe Tập Cận B́nh không cho phép (?). Đây là chuyện hiếm có trong lịch sử ngoại giao Trung Quốc. Truyền thông Nhật Bản cho hay, Tập Cận B́nh đi bơi bị thương ở lưng, Trung Quốc mới hủy bỏ cuộc họp. Dân mạng bàn tán xôn xao, có người cho là họ Tập bị tước quyền lănh đạo. Để xoa dịu tin đồn, ngày 10/09, Bộ Ngoại giao Trung Quốc đă mời Tập Cận B́nh tiếp bà Helle Thorning-Schmidt, TTg Đan Mạch, cho phép truyền thông vào săn tin chụp h́nh.
    Trong các cuộc hội đàm với những người lănh đạo Trung Quốc, bà Clinton cho biết, Hoa Kỳ coi quan hệ Trung-Mỹ vô cùng quan trọng, hoan nghênh Trung Quốc trỗi dậy theo chiều hướng ḥa b́nh, nhưng phải có trách nhiệm đối với khu vực và thế giới. Xét lại thời gian qua, trong gần 4 năm bà Hillary Clinton giữa chức Ngoại trưởng, từ tuyên bố Hoa Kỳ thay đổi chiến lược trở về Châu Á, đến ủng hộ các nước Đông Á và Đông Nam Á cũng như các đảo quốc Thái B́nh Dương chống lại Trung Quốc, mục tiêu chiến lược rơ ràng, hành động nhịp nhàng, hiệu quả tốt đẹp. Thành tích nổi bật nhất của bà là các nước Châu Á đă và đang cần đến sự giúp đỡ và ủng hộ của Hoa Kỳ chống lại dă tâm xâm chiếm Biển Đông của Trung Cộng.
    Trước khi đến Trung Quốc ngày 04/09, Ngoại trưởng Hillary Clinton một mặt yêu cầu các nước liên quan đến Biển Đông nhanh chóng soạn ra những quy tắc ứng xử Biển Đông, mặt khác, từ Jakarta bà đặt ra thời khóa biểu cho Bắc Kinh, trước tháng 11/2012, Trung Quốc phải cùng các nước tuyên bố có chủ quyền ở Biển Đông, cùng nhau đàm phán để đạt được những thỏa thuận về tranh chấp Biển Đông. Xét lại thời gian bà Clinton yêu cầu Trung Quốc thông qua đàm phán với các nước có chủ quyền Biển Đông như Việt Nam, Phi Luật Tân, Tân Gia Ba, Brunei... trước tháng 11/2012 phải đạt những quy tắc ứng xử Biển Đông, nhiều người cho rằng, bà Ngoại trưởng yêu cầu các nước đạt được trước tháng 11/2012, mục đích chính là để TT Hoa Kỳ Obama có thêm thành tích giành được nhiều phiếu hơn nữa trong cuộc bầu cử tổng thống ngày 06/11.
    Trước yêu cầu đó của Ngoại trưởng Clinton, Trung Cộng có hai phản ứng khác nhau. Các báo quốc doanh Trung Quốc dựa vào chủ nghĩa dân tộc Đại Hán hẹp ḥi của dân Tàu, đặt câu hỏi: bà Clinton có quyền ǵ bắt Trung Quốc phải giải quyết vấn đề tranh chấp Biển Đông và đảo Điếu Ngư theo chỉ thị của Hoa kỳ? Trong khi đó, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Trung Quốc lại nói một cách mềm dẻo rằng, Trung Quốc đang cùng với các nước liên quan giải quyết vấn đề Biển Đông theo chiều hướng ḥa b́nh, trong khi Trung Cộng cấm ngư dân các nước không được đánh cá, lại cho hàng ngàn tàu đánh cá ồ ạt đánh cướp cá ở Biển Đông, hoặc có nhiều hành động quân sự chứng ṭ nước này đang muốn chiếm hết Biển Đông. Mâu thuẫn giữa hành động và lời nói chứng tỏ Trung Cộng không thể đối phó với chiến lược trở về Châu Á của Hoa Kỳ. Điều đó đă được tŕnh bày trong tờ Học tập Thời báo phát hành trong trường lư luận của ĐCSTQ. Trong bài Di sản chính trị của Hồ và Ôn, tác giả bài báo nêu lên 10 điểm cần suy nghĩ, trong đó có vấn đề "đường lối ngoại giao kiểu chữa cháy để duy tŕ sự ổn định thiếu tầm nh́n xa, thiếu tính chiến lược, không đáp ứng những biến đổi lớn trong thế giới ngày nay, dẫn đến lúc nào Trung Quốc cũng bị động, lép vế". Đúng như hăng thông tấn Reuters từng dẫn lời giới phân tích đánh giá chuyến thăm 6 nước Châu Á lần này của Ngoại trưởng Clinton là một thử thách cho tài ngoại giao của bà. Ngoại trưởng Mỹ đă truyền tải thông điệp: Trung Quốc "đừng nên làm quá" trong vấn đề Biển Đông, đồng thời không làm tổn hại thêm quan hệ vốn đă không êm đẹp hoàn toàn giữa 2 nước, mặc dù Mỹ vẫn cần sự đồng thuận của Trung Quốc về các vấn đề chủ chốt khác như bán đảo Triều Tiên

    Nhị Khê

  6. #66
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Mỹ đứng đâu trong cuộc tranh chấp tại Biển Đông?

    BienDong.Net:


    Trong bối cảnh Trung Quốc mưu toan độc chiếm Biển Đông, sự xuất hiện vai tṛ của Mỹ- cường quốc số 1 thế giới là một yếu tố đang chú ư. Lập luận phân tích của TS Nguyễn Ngọc Trường, chuyên gia về các vấn đề quốc tế cho chúng ta thêm một góc nh́n về vấn đề này.

    I - Mỹ với Biển Đông: Từ không can dự tới “trở lại châu Á”

    Trải qua hơn một thế kỷ hiện diện tại châu Á, kể từ cuộc chiến tranh Mỹ-Tây Ban Nha giành giật Philippines năm 1898, mỗi lần Washington quan tâm lớn và tái can dự sâu vào châu Á-Thái B́nh Dương là mỗi lần Washington nhận thấy lợi ích của Mỹ bị thách thức nghiêm trọng, do những đảo lộn trong trật tự và tương quan lực lượng ở khu vực với sự xuất hiện các chủ thể quyền lực mới.



    Ngày 8.3.2009, tàu thuyền Trung Quốc đối đầu với tàu Impeccable, một tàu thám thính đại dương không vũ trang của Mỹ cách Hải Nam 120km. (Ảnh TL TQ)

    Lần thứ nhất liên quan đến sự bành trướng của Nhật Bản dẫn tới cuộc tập kích không-hải quân của quân đội Nhật Hoàng vào Trân Châu Cảng và Mỹ tham chiến. Thái B́nh Dương là một trong các mặt trận quan trọng, với tập hợp lực lượng do Mỹ đứng đầu.

    Lần thứ hai liên quan tới sự ra đời của Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa, h́nh thành liên minh Xô-Trung và cuộc Chiến tranh Triều Tiên. Mỹ nhận thức nguy cơ chủ nghĩa cộng sản tràn xuống Đông Nam Á, do đó đẩy mạnh thực hiện chủ trương ngăn chặn “làn sóng Đỏ”, dẫn tới việc mở rộng chiến tranh Việt Nam.

    Lần thứ ba là giai đoạn hiện nay liên quan tới “mối đe dọa Trung Quốc” tại châu Á cùng việc Bắc Kinh đ̣i tôn trọng “lợi ích cốt lơi” tại Biển Đông và biển Hoa Đông. Mỹ chủ trương “trở lại châu Á”, bắt đầu từ việc tham gia Hiệp ước Thân thiện và Hợp tác Đông Nam Á (TAC), tháng 7.2009, và tháng 7.2010 xác định vấn đề tự do hàng hải tại Biển Đông nằm trong “lợi ích quốc gia” của Mỹ.

    Từ trước thời kỳ kể trên, Biển Đông chưa bao giờ là “vấn đề” đối với Mỹ, chỉ tới khi Trung Quốc thách thức sự hiện diện của Mỹ và muốn độc chiếm Biển Đông.

    Từ can thiệp, dính líu tới không can dự

    Trong phần lớn hậu kỳ của sự bành trướng phương Tây sang Viễn Đông, Mỹ thường cầm trịch cho việc duy tŕ ổn định và nguyên trạng tại khu vực. Mỹ về bản chất là cường quốc bá chủ, nhưng chống lại sự nổi lên của bất kỳ nước lớn nào hay nhóm nước lớn nào mưu cầu thực hiện bá quyền khu vực. Phương thức mà Mỹ thực thi chủ nghĩa hiện thực cổ điển, sau này phát triển thành chủ nghĩa hiện thực mới, là pḥng vệ tập thể, c̣n gọi là an ninh liên minh, có từ hai nước trở lên tham gia. Đặc điểm của mô thức này là sắp xếp hệ thống pḥng vệ để ngăn chặn một nước hoặc nhóm nước xuất hiện như là kẻ thù hiện thực hoặc đối thủ tiềm tàng đe dọa trật tự Mỹ tại khu vực.

    Năm 1972, Nixon bất ngờ thăm Trung Quốc, mở ra thời kỳ ḥa hoăn và câu kết Mỹ-Trung trong chiến lược tranh bá với Liên Xô. Chính quyền Mỹ thực hiện chính sách “mơ hồ” đối với vấn đề chủ quyền Biển Đông, thực chất là làm ngơ cho Trung Quốc từng bước lấn chiếm Biển Đông. Một số tư liệu giải mật gần đây của Bộ Ngoại giao Mỹ cho người ta biết rơ hơn về thái độ “thấy chết mà không cứu” của Mỹ trong các vụ tranh chấp tại quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa năm 1974, năm 1995.

    Những ǵ các chính quyền đảng Cộng ḥa quan tâm ở châu Á mang tính toàn cầu của một siêu cường. Chính trong giai đoạn này, George W. Bush đă thuyết phục Tổng thống Nga Vladimir Putin từ bỏ căn cứ quân sự ở Cuba và Cam Ranh.

    Trong những năm đầu thế kỷ 21, trọng tâm chiến lược toàn cầu của Mỹ lần lượt đặt ở châu Âu và vấn đề chống khủng bố khiến Mỹ dính líu vào hai cuộc chiến tranh Iraq, Afghanistan, làm xao nhăng mối quan tâm của Mỹ đối với châu Á-Thái B́nh Dương. Chính thời điểm này, con rồng Trung Quốc quẫy sóng Biển Đông. Trong suốt một thời gian dài, Mỹ giữ thái độ nước đôi về những hành động của Trung Quốc trong vấn đề Biển Đông.

    Tháng 6.2008, khi Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng thực hiện chuyến thăm quan trọng sang Mỹ. Trong một tuyên bố chung đưa ra sau cuộc gặp tại Nhà Trắng, hai bên đồng ư tổ chức thường xuyên các cuộc đàm phán cấp cao về các vấn đề an ninh và chiến lược. Hơn nữa, Tổng thống Bush cũng nói rằng Mỹ ủng hộ “chủ quyền quốc gia, an ninh và toàn vẹn lănh thổ của Việt Nam ". Đây là một tuyên bố chưa từng có của một tổng thống Mỹ, cho thấy ở cấp cao nhất của chính quyền Mỹ đă có những cân nhắc về những ǵ đang diễn ra ở Biển Đông, trong đó có việc Trung Quốc gây áp lực lên các công ty Mỹ tiến hành việc thăm ḍ khai thác dầu khí tại các vùng biển của Việt Nam. Khi Biển Đông phát sinh căng thẳng mới từ năm 2007, Mỹ từng bước tham gia vào cuộc chơi, nhưng vẫn giữ lập trường “không can dự”.

    “Trở lại châu Á”

    Sự trỗi dậy của Trung Quốc với những nỗ lực xây dựng chiến lược hoặc trật tự Trung Hoa sớm muộn sẽ thách thức quyền lănh đạo của Mỹ. Trong t́nh h́nh đó, theo lư thuyết chuyển dịch quyền lực, Mỹ có thể từ bỏ một phần đặc quyền nhưng sẽ không từ bỏ địa vị chủ đạo. Mỹ không nhất thiết tham dự vào mọi quá tŕnh, nhưng lựa chọn các công cụ quyền lực cứng hoặc mềm để tác động vào những quá tŕnh chính yếu, phù hợp với thực tế của “nhà giàu thiếu tiền”.

    Cuộc khủng hoảng kinh tế tài chính từ mùa Thu 2008 thúc đẩy cuộc “khủng hoảng kép” về sức mạnh kinh tế và vị thế đối ngoại của Mỹ trên thế giới, cũng chính là thời điểm Trung Quốc vượt ra khỏi chủ trương “giấu ḿnh chờ thời” và vạch ra “ranh giới đỏ” cho hoạt động của Mỹ tại Biển Đông.

    Nhận thức các thách thức đối với quyền lợi Mỹ

    Vai tṛ và sức mạnh của Mỹ tại châu Á-Thái B́nh Dương đă suy yếu đáng kể. Sự nổi lên của Trung Quốc càng làm nổi bật sự sa sút của Mỹ. Nhưng v́ suy yếu mà Mỹ đẩy mạnh can dự. Sự điều chỉnh bắt đầu ngay từ năm đầu của chính quyền Obama, từng bước định h́nh cùng với quá tŕnh điều chỉnh lại các ưu tiên đối ngoại quốc gia cũng như chiến lược toàn cầu của Mỹ.

    Một sự kiện đáng kể đến mang tên “Impeccable” có thể là một trong các yếu tố tác động đến nhận thức về mối “đe doạ trực tiếp những quyền lợi chính đáng của Mỹ” tại một vùng biển quốc tế như Biển Đông, góp phần thúc đẩy quá tŕnh điều chỉnh chính sách châu Á của Mỹ. Lầu Năm Góc cho biết ngày 8.3.2009, năm tàu thuyền Trung Quốc đă đối đầu với tàu Impeccable, một tàu thám thính đại dương không vũ trang của Mỹ, với “cử chỉ nguy hiểm và liều lĩnh”, lúc tàu này đang hoạt động cách đảo Hải Nam khoảng 120km. Năm sau, các đại diện cao cấp của Bắc Kinh đề nghị Mỹ tôn trọng “lợi ích cốt lơi” của Trung Quốc. Theo đó, các tàu và máy bay quân sự của Mỹ ngừng sử dụng Biển Đông thám thính Trung Quốc. Nghĩa là Mỹ không can thiệp vào các cuộc tranh chấp Biển Đông, để Trung Quốc một ḿnh “múa gậy vườn hoang”.

    Giới chức trách hoạch định chính sách của Mỹ t́m kiếm sự đồng thuận cho chính sách “trở lại châu Á”, với phép thử Biển Đông.

    II- Mỹ với Biển Đông: Một phần của cuộc cạnh tranh chiến lược

    Mỹ chưa từng rời khỏi châu Á. Mỹ rời khỏi là rời khỏi Đông Nam Á sau Chiến tranh Việt Nam. Khi Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton tuyên bố Mỹ “trở lại châu Á” trong dịp tham dự diễn đàn ARF tại Bangkok, tháng 7.2009, th́ chính sách này chủ yếu là trở lại Đông Nam Á mà Biển Đông là một phép thử.



    Đến năm 2020, 60% tàu chiến của Mỹ sẽ có mặt ở châu Á - Thái B́nh Dương.( Ảnh: TL TQ )

    “Trở lại châu Á” là ǵ?

    Chủ trương “trở lại châu Á” mang nội dung toàn diện. Đó là sự chuyển hướng trọng tâm chiến lược từ Tây sang Đông, là một sự thay đổi quan niệm về ưu tiên chiến lược. Chính sách của Mỹ đối với khu vực châu Á-Thái B́nh Dương đă có những điều chỉnh đáng kể, bằng chứng là Mỹ đă thắt chặt quan hệ với nhiều nước Đông Nam Á, đẩy mạnh các nỗ lực ngoại giao, tăng cường hiện diện cả về quân sự lẫn kinh tế tại khu vực này... Việc Mỹ tham gia Hiệp ước Thân thiện và Hợp tác Đông Nam Á (TAC) mở đường cho việc Mỹ được mời làm thành viên chính thức của hội nghị Thượng đỉnh Đông Á (EAS) trong kỳ họp tại Hà Nội, năm 2010.

    Về mặt ngoại giao, Mỹ đă can dự ở mức cao nhất với tổ chức ASEAN. Tháng 7.2012, Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton tham dự Diễn đàn Khu vực ASEAN (ARF) tại Campuchia, ghi nhận sự hiện diện của Ngoại trưởng Mỹ liên tục trong 4 năm (2009-2012) tại diễn đàn này, góp phần tạo cho ARF một vị thế nổi bật trong đời sống chính trị, an ninh khu vực. Tổng thống Barack Obama nhiều khả năng sẽ tham dự hội nghị EAS vào tháng 11/2012 tại Phnôm Pênh và gặp gỡ các nguyên thủ và người đứng đầu chính phủ các nước thành viên ASEAN. Đây là lần thứ hai tổng thống Mỹ tham dự EAS và lần thứ tư gặp gỡ cấp cao Mỹ-ASEAN, thể hiện sự cam kết ở cấp cao nhất của Mỹ đối với một khu vực như Đông Á và Đông Nam Á.

    Biển Đông: Từ “trung lập” sang “can dự”

    Thượng nghị sĩ Mỹ John McCain trong bài viết “Tại sao châu Á muốn nước Mỹ?” đăng trên tạp chí The Diplomat ngày 22/5/2012, cho rằng Biển Đông chính là một trong những phép thử đối với Washington về vai tṛ của nước này tại châu Á và Biển Đông. Ông viết: “Mỹ không có tuyên bố chủ quyền ở khu vực tranh chấp này và chúng ta không nên đứng về phía nào cả. Tuy nhiên, khu vực tranh chấp này nằm ngay tâm điểm lợi ích của Mỹ ở châu Á - Thái B́nh Dương, không phải v́ sự thông thương trị giá 1.200 tỉ USD đi qua Biển Đông mỗi năm, cũng chẳng v́ Philippines là đồng minh của Mỹ, mà v́ điều này là yếu tố quyết định để cho một châu Á đang trỗi dậy tránh được mặt trái của chính sách thực dụng, ở đó các nước mạnh muốn làm ǵ th́ làm, c̣n nước nhỏ phải chịu thiệt tḥi”. Thượng nghị sĩ John McCain cho rằng tranh chấp ở đây là mối quan hệ giữa Bắc Kinh với các nước láng giềng. Nhưng Mỹ sẽ hỗ trợ các đối tác ASEAN để họ có thể đưa ra một mặt trận thống nhất và giải quyết sự khác biệt một cách ḥa b́nh và đa phương.

    Chiến lược tự nó không phải là sản phẩm của trí tưởng tượng. Nó là kết quả của tư duy chiến lược xuất phát từ thực tiễn, h́nh thành trong quá tŕnh triển khai thực tiễn. 2010 là năm cột mốc quan trọng của việc xác định rơ lập trường của Washington đối với vấn đề Biển Đông. Phản ứng được chú ư nhiều nhất của Mỹ là trên b́nh diện chính trị ngoại giao, mở màn bằng bài phát biểu của Bộ trưởng Quốc pḥng Mỹ Robert Gates tháng 6/2010 tại Diễn đàn Shangri-La, Singapore, ngày 5/6/2010. Bộ trưởng Quốc pḥng Mỹ đă tỏ ư lo ngại về nguy cơ Biển Đông trở thành một khu vực mà “những tranh chấp lănh thổ có thể đe dọa đến quyền tự do lưu thông trên biển và phát triển kinh tế của khu vực”. Ông Gates nói: “Chính sách của chúng tôi là rơ ràng: Điều quan trọng là cần đảm bảo ḥa b́nh, tự do hàng hải và hoạt động kinh tế được tự do và không bị gián đoạn. Chúng tôi không đứng về bên nào đang tham gia tranh chấp chủ quyền, nhưng chúng tôi chống lại việc sử dụng vũ lực và các hành động gây trở ngại cho tự do hàng hải. Chúng tôi chống lại mọi hành động hù dọa các công ty Mỹ hay bất cứ quốc gia nào đang có hoạt động kinh tế chính đáng tại khu vực”.

    Hơn một tháng sau phát biểu gây sóng gió này của Bộ trưởng Quốc pḥng Mỹ Robert Gates, đến lượt Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton, khi dự hội nghị ARF tại Hà Nội, khẳng định Mỹ có “lợi ích quốc gia” trong vấn đề tự do hàng hải trên Biển Đông. “Lợi ích quốc gia” được đưa ra để đối trọng với “lợi ích cốt lơi” mà các nhà lănh đạo cao cấp của Bắc Kinh đưa ra với Mỹ hồi tháng 3 và tháng 5/2010.

    Mới đây, ngày 5.9.2012, Ngoại trưởng Dương Khiết Tŕ cam kết với người đồng cấp Mỹ đang ở thăm Trung Quốc: “Tự do và an toàn hàng hải trên Biển Đông phải được bảo đảm. Đối với Trung Quốc và các nước láng giềng, Biển Đông thật sự là huyết mạch trong trao đổi hàng hóa và giao thương. Hiện tại và sau này sẽ không có vấn đề ǵ ở vùng biển này liên quan đến tự do hàng hải”. Nhưng lời cam kết này không làm bất kỳ một ai yên tâm. Bởi v́ các sự kiện tại Biển Đông từ năm 2009 đến nay đă chỉ ra một thực tế: Các nhà chính trị ngoại giao Bắc Kinh nói một đằng, c̣n các tướng lĩnh đô đốc Trung Quốc lại làm một nẻo.

    Các tuyên bố của Bộ trưởng Gates tại Singapore và Ngoại trưởng Mỹ Clinton tại Hà Nội vào tháng 7/2010 đă đánh dấu sự chuyển biến trong thái độ của Mỹ đối với vấn đề Biển Đông, từ “trung lập” sang “can dự”.

    Lá chắn tên lửa và tuyên bố tuyển cử của ứng cử viên Cộng ḥa

    Với Biển Đông, Mỹ không nhất thiết tham dự vào mọi quá tŕnh, không nhất thiết phải dùng quân lực để trực tiếp ngăn chặn quân lực Trung Quốc hoành hành ở Biển Đông, Mỹ có thể dùng các công cụ quyền lực cứng hoặc mềm để tác động vào những quá tŕnh chính yếu ở vùng biển này. Theo nh́n nhận chung, vai tṛ quan trọng bậc nhất của Mỹ là kiềm chế, đối trọng và cân bằng với quyền lực với Trung Quốc. Điều này không một nước lớn nào khác có thể làm được.

    Mỹ tái bố trí lực lượng quân sự ở Tây Thái B́nh Dương và tập hợp lực lượng chính trị ngoại giao ở châu Á nhằm tạo ra sự răn đe tiềm ẩn đối với Trung Quốc. Mỹ mới đây tuyên bố đang lên kế hoạch mở rộng quy mô lớn hệ thống pḥng thủ tên lửa tại châu Á dưới cái vỏ bọc “lá chắn tên lửa”. Các nhà quan sát Trung Quốc thông qua báo chí Hong Kong cho rằng quá tŕnh thực hiện NATO phiên bản châu Á đang dần h́nh thành. Mỹ sẽ bố trí tại phía Nam Nhật Bản và Đông Nam Á hệ thống rađa sóng ngắn cực kỳ lợi hại. Một khi công tác bố trí hoàn tất, Mỹ sẽ thiết lập được một ṿng cung án ngữ toàn bộ phía Đông và Đông Nam Trung Quốc và có thể giám sát chính xác bất kỳ một quả tên lửa đạn đạo nào được bắn từ Trung Quốc ngang qua Thái B́nh Dương. Tuy nhiên, Trung Quốc vừa rồi đă thử nghiệm thành công loại tên lửa đạn đạo mới để đối phó với lá chắn tên lửa của Mỹ.

    Một tiêu điểm của cuộc tranh chấp Mỹ-Trung hiện nay có quan hệ tới vấn đề Biển Đông, đó là Trung Quốc muốn Mỹ phải tính đến sức mạnh ngày càng tăng của Trung Quốc để không đối đầu với nước này mà đi tới sự nhượng bộ nào đó, nghĩa là Mỹ cần phải chấp nhận sự phát triển thế lực và ảnh hưởng của Trung Quốc ở châu Á-Thái B́nh Dương nói chung và Biển Đông nói riêng. Ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng ḥa Mitt Romney tất nhiên không chấp nhận quan điểm này khi cho rằng Trung Quốc đang t́m cách thống trị châu Á và “cần làm nhụt chí Trung Quốc đang nỗ lực thống trị các nước láng giềng”. Ông Romney đă nhiều lần chỉ trích Tổng thống Obama thiếu cứng rắn với Bắc Kinh và cam kết nếu đắc cử, ông ta sẽ không cho “kẻ bạo chúa giàu có biến thế kỷ 21 thành thế kỷ của Trung Quốc”(!).

    Tất nhiên, từ tuyên bố tuyển cử đến triển khai thực tiễn vẫn c̣n một quăng đường dài, ở đấy Mỹ không c̣n khả năng hô phong hoán vũ, mà phải tính đến tất cả các yếu tố quan hệ, tới thực lực và lợi ích Mỹ.

    TS. Nguyễn Ngọc Trường

  7. #67
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    LIỆU CÓ MỘT CUỘC THƯ HÙNG MỸ TRUNG TRONG 15 NĂM TỚI ĐÂY?
    Ls Lê Công Tâm.




    Đây không phải là câu hỏi tại các quán cà phê mỗi buổi sáng hay là sự phỏng đoán của các “Thiên Tài” chống Cộng và giử đảo. Đây là một vấn đề được bàn cải tại Wahsington và Bắc Kinh trong những phiên họp ở cấp bực cao nhất giữa các nhà làm chính sách ngoại giao và các giảng sư đại hoc ngành bang giao quốc tế và các chuyên viên quốc pḥng của hai nước Hoa Kỳ và Trung Quốc.
    Giới lănh đạo chóp bu của chính quyền Trung Cộngđă gia tăng quan điểm về một cuộc cạnh tranh giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc trong một cuộc thư hùng với một kẻ thắng và một người bại (A Zero-Sum Game) mà lần hồi Trung Quốc trong dài hạn sẽ là kẻ chiến thắng nếu nền kinh tế và hệ thống chính trị quốc nội tiếp tục trượt chân như hiện nay, đó là nhận định của một nhà phân tích chính trị Trung Quốc đầy ảnh hưởng.
    Trung Quốc nh́n thấy Hoa Kỳ là một siêu cường đang tuột dốc,nhưng đồng thời cũng nghĩ rằng Hoa Thịnh Đốn đang t́m cách chống trả bằng cách triệt hạ sự tăng trưởng của nền kinh tế lẫn quân sự của Trung Quốc tại một thời điểm mà nước này sẽ trở thành cường quốc số một trên thế giới.
    Đây là nhận định của giáo sư Wang Jisi, đồng tác giả với giáo sư Hoa Kỳ Kenneth Lieberthal trong bài thuyết tŕnh mang tựa đề “ Addressing U.S.-China Strategic Distrust” tạm dịch Tŕnh Bày Sự Mất Tín Nhiệm Cố Hữu Dài Hạn Giữa Hoa Kỳ Và Trung Quốc được Học Viện Chiến Lược The Brooking Institution tại Hoa Thịnh Đốn và Viện Nghiên Cứu Quốc Tế và Chiến Lược thuộc Viện Đại Học Bắc Kinh ấn hành, mà Việt Star Tuần Báo đă có một ấn bản. Từ ngữ Startegic ở đề tựa, hai tác giả đă giăi thích xin đừng hiểu theo nghĩa chiến lược dùng trong quân sự mà có nghĩa là những đă xảy ra có tính cách lâu dài và cố hữu.
    Theo tờ New York Times, số ra ngày 2 tháng 4, 2012, nữ kư giả Jan Perlez cho biết, giáo sư Wang là người đă có cái nh́n về chính sách ngoại giao của Trung Quốc từ bên trong, bởi v́ vai tṛ cố vấn Đảng CSTH và Bộ Ngoại Giao Trung Cộng của ông này, đă đóng góp vào phần nhận định chính sách của Trung Quốc đối với Hoa Kỳ. Giáo sư Kenneth Lieberthal, giám đốc Trung Tâm Nghiên Cứu về Trung Quốc John L. Thornton tại Học Viện Brookings và là cựu nhân viên Hội Đồng An Ninh Quốc Gia dưới triều đại Tổng Thống Bill Clinton, đă viết phần nhận định của Wahington đối với Trung Quốc.
    Trong phần kết luận chung, hai tác giả nói mức độ bất tin cậy cố hữu và dài hạn giữa hai quốc gia đă trở thành soi ṃn đến một mức độ nếu không điều chỉnh hai quốc gia sẽ trở thành thù nghịch một cách công khai.
    Ông Wang viết rằng quan điểm chung của giớii lănh đạo Trung Cộng là Hoa Kỳ không c̣n được xem như là một quốc gia được kính nể và tin cậy, những thí dụ trên thế giới đă cho thấy Trung Quốc không cần phải đếm xỉa ǵ đến những lời chê trách của Hoa Kỳ.
    Ngược lại , Trung Quốc đạ tạo được một ḷng tin vào sức mạnh kinh tế và tiềm lực quân sự của nước này, đặc biệt là sự cách biệt về quyền lực giaữ hai nước kể từ khi bắt đầu cuộc chiến tại Iraq năm 2003, ông này chứng minh rằng tổng sản lượng của Hoa Kỳ lúc đó gấp 8 lần của Trung Quốc, nay chỉ c̣n gấp 3 lần mà thôi.
    Bài viết tŕnh bày một cách thẳng thắng của ông Wang rất đặc biệt bởi v́ ảnh hưởng và thế lực của ông này tại Hoa Thịnh Đốn cũng như tại Bắc Kinh. Ông Wang là Khoa Trưởng Phân Khoa Nghiên Cứu Quốc Tế của trường Đại Học Bắc Kinh và là giảng sư tại Tại trường Đại Học Quốc Pḥng của Quân Đội Nhân Dân Giải Phóng Trung Cộng rất gần gủi và thân thiện với các viên chức cao cấp thực hiện chính sách ngoại giao Hoa Kỳ đă biến ông này thành một người có quá nhiều tin tức vể những suy nghĩ chiến lược bang giao quốc tế của cả hai nước. Ông Wang cho biết ông đă không cần đến sự cho phép của chính quyền Trung Cộng để viết tài liệu này, và ông cũng không cần phải hội ư trước với chính phủ của ông.
    Đây là một sự hiếm có của một nhà phân tích Trung Quốc đă đứng lên trên quyền lợi quốc gia ḿnh và mưu t́m một sự hợp tác giữa hai nước.
    Cả hai ông Wang và Lieberthal đều nói rằng ngoài mặt th́ có vẽ yên lặng, nhưng bên trong hai nước đều không che dấu được sự nguy hiểm và mối đe dọa trong chính sách đối xử giữa hai nước.
    Ông Wang viết rằng giới lănh đạo Trung Cộng, được sự yểm trợ của báo chí trong nước và hệ thống giáo dục, đă tin rằng thời cơ Trung Quốc trở thành cường quốc số một đă tới, và Hoa Kỳ hiện ở vị trí sai lầm của lịch sử. Thời kỳ “tránh voi chẳng xấu mặt nào” mà Lănh tụ Cộng Sản Đặng Tiểu B́nh năm 1989 đề xướng kéo dài cho đến nay khi ông Hồ Cẩm Đào sắp sửa về hưu phải chấm dứt. Ông Wang đă cảnh báo.
    Ông cũng viết thêm rằng : “ Câu hỏi bây giờ c̣n bao nhiêu năm nửa chứ không phải là thập niên trước khi Trung Quốc có thể thay thế Hoa Kỳ trở thành cường quốc kinh tế thứ nhất trên thế giới.”
    Những thành công về phương diện tài chánh , bắt đầu từ cuộc khủng hoảng tài chánh Á Châu 1988, và cuộc khủng hoảng toàn cầu năm 2008, và việc tổ chức thành công Olympic 2008 và Expo Thượng Hải 2010, so sánh việc Hoa Kỳ thâm thủng ngân sách, sự phục hồi kinh tế chậm chạp và t́nh trạng hụt hặc chính trị giữa hai đảng . Ông Wang nói.
    Ông này không tŕnh bày về sự ưu việt của vũ khí quân sự Hoa Kỳ. Tuy nhiên ông ta cũng nhắc nhở đến việc Bắc Kinh đă phát triển hệ thống phi đạn và kỹ thuật lên không gian và hệ thống vũ khí tối tân mà không cần đến Hoa Kỳ hay thế giới.
    Trong việc đối diện với sức mạnh của Trung Quốc, vq2 sự quan ngại việc Hoa Kỳ mất đi vị thế đứng đầu thế giới, Hoa Thinh Đốn đă gia tăng các hoạt động dọ thám Trung quốc bằng phi cơ và chiến hạm dọc theo biên giới Trung Quốc tạo nên sự tức giận trong giới quân sự của Trung Cộng.
    Việc ủng hộ các tổ chức nhân quyền của Hoa Kỳ được coi là kế sách nhằm Tây Phương Hóa Trung Quốc và làm suy yếu đảng CSTH, là điều mà đảng này không thể nào chấp nhận.
    Việc Trung Quốc gia tăng ḷng tin là nước này về lâu về dài sẽ chiến thắng Hoa Kỳ cũng được ông Liberthal ủng hộ.
    Ông Liberthal đưa ra những điểm từ tin tức t́nh báo của Hoa Kỳ căn cứ trên những thảo luận từ các yếu nhân của Trung Cộng, khi các viên chức này thảo luận đến kế sách “Kẻ thắng Người Bại” ( Zero-Sum Game) trong những vấn đề liên quan trực tiếp hay gián tiếp đến mối liên hệ Mỹ-Trung.
    Ngược lại các cơ quan pháp luật Hoa Kỳ như FBI nh́n thấy sự gia tăng đáng ngại trong các hoạt động phản gián và tin tặc chống lại Hoa Kỳ và họ biết rằng chính chính quyền Trung Cộng đă ra lệnh trực tiếp cho các hoạt động này.
    Trong một cuộc hội thảo tuần qua tại trường đại học Tsinghua, Bắc Kinh, nơi học viện Brookings tài trợ một trung tâm nghiên cứu. Ông Liberthal nói cả hai phía ngày càng nghĩ rằng hai quốc gia sẽ “trở nên thù nghịch trong ṿng 15 năm tới đây”.
    Điều này có nghĩa là những chí phí quân sự giữa hai nước sẽ gia tăng để đối kháng lẫn nhau, và tạo áp lực cho các nước khác phải chọn lựa đi theo phe nào. Ông Liberthal đă nói trong cuộc phỏng vấn: “ Vấn đề tệ hại nhất có thể đưa đến một cuộc tranh chấp vũ trang thực sự, dù rằng đó không phải là hậu quả của một sự thù nghịch lẫn nhau.”
    Mặt khác, trên tờ New York Times, số ra ngày Chủ Nhật 8 tháng 4, 2012 đă nêu lên việc Trung Quốc viện trợ tài chánh để xây dựng hạ tầng cơ sở tại các quốc gia trong khu vực Caribbean ngay sát nách Hoa Kỳ. Với sự tài trợ ồ ạt của các ngân hàng nhà nước, việc đầu tư của các công ty Trung Quốc và những công tŕnh tặng dử từ chính phủ Trung Cộng để xây các vận động trường, đường xá dinh thự chính phủ, hải cảng và các khu du lịch tại một khu vực mà trước đây độc quyền của Hoa Kỳ.
    Trung Quốc đă sử dụng quyền lực kinh tế khắp nơi trên thế giới. Nhưng việc cắm cờ ngay sát Hoa Kỳ đă tạo nên những quan ngại cho các giới chức ngoại giao, kinh tế gia và các nhà đầu tư Hoa Kỳ.
    Các quan sát viên chưa coi điều này là một sự đe dọa đến an ninh Hoa Kỳ, v́ Trung Quốc chưa xây cất các căn cứ quân sự hay có những mối liên hệ quân sự để có thể tạo ra một biến cố “Cuba” mới. Nhưng họ nh́n thấy việc một siêu cường kinh tế mới đang t́m cách tạo ảnh hưởng với một nhóm quốc gia mà trước đây chỉ trông cậy vào sự trợ giúp của Hoa Kỳ, Gia Nă Đại và Tây Âu.
    Năm ngoái chính quyền Trung Cộng loan báo sẽ cho các chính phủ thuộc khu Caribbean vay một ngân khoản 6.5 tỹ đô, cộng thêm hàng trăm triệu đô cho vay hoặc tặng dử và các h́nh thức viện trợ kinh tế khác đă từng chuyển đến trong thập niên vừa qua.
    Các công điện của những nhà ngoại giao Hoa Kỳ đă được WikiLeaks và đăng tăi trên nhật báo Anh tờ The Guardian tiết lộ các giới chức ngoại giao này đă quan ngại về sự hiện diện của người Trung Quốc chỉ cách chưa đến “190 dặm “ ngoài lănh thổ Hoa Kỳ và đang thắc mắc về chủ tâm của Trung Quốc. Trong một tài liệu tiết lộ có thể Trung Quốc đang t́m kiếm một đồng minh chiến lược để thay thế Castro trong một ngày gần đây. Cuba hiện đang có một liên hệ mật thiết với Trung Quốc.
    Một số các nhà phân tích tại Caribbean nói họ tin rằng Trung Quốc lần hồi sẽ trở thành một quyền lực chính trị mới tại khu vực này, với nhiều quốc gia hiện đang là con nợ, vào thời điểm mà Hoa Kỳ hiện đang bận rộn với khu vực Trung Đông và không để ư ǵ đến khu vực này.
    Ở một vài quốc gia, nhân công Trung Quốc sống tại các trại hoàn toàn cô lập trước cặp mắt của người dân bản xứ. không ai nh́n thấy họ ngoại trừ các dự án lớn đang xây dựng.
    Sự lớn mạnh về kinh tế và quân sự của Trung Quốc đă khiến Hoa Kỳ thay đổi chính sách. Vào đầu năm 2012, Hoa Kỳ đă rút các lực lượng quân sự ra khỏi Iraq, và hiện đang thu hẹp hoạt động quân sự tại Afghanistan, và Hoa Thinh Đốn bắt đầu tái quân b́nh chính sách tại Á Châu và Thái B́nh Dương. Sự thay đổi này phản ảnh quan điểm của Tổng Thống Obama, như Hoa Kỳ đă gọi ông là vị” Tổng Thống Thái B́nh Dương Đầu Tiên.” Bởi v́ Á Châu là khu vực quan trọng nhất của thế giới cho tương lai của Hoa Kỳ, điều tối quan trọng cho Hoa Kỳ là phải duy tŕ và gia tăng vai tṛ lănh đạo tại đây. Tháng 11 năm 2011, chính quyền Obama đă chính thức xác nhận việc gia tăng tài nguyên vào việc hổ trợ vai tṛ lănh đạo của ḿnh tại Á Châu, kể cả trong t́nh trạng cắt giảm ngân sách.
    Trung Quốc hiện gia tăng vai tṛ tại khu vực Á Châu –Thái B́nh Dương. Kể từ năm 2000, hầu như mọi quốc gia Á Châu kể cà Úc Đại Lợi, đă thay đổi việc coi Hoa Kỳ là một đồng minh trong việc thương mại và nay Trung Quốc là một đồng minh ngoại thương lớn nhất của Á Châu. Hầu hết các quốc gia này đều đầu tư trực tiếp vào Trung Quốc. Tóm lại tất cả quốc gia Á Châu đều xây dựng một nền tảng để tham dự vào sự gia tăng kinh tế của Trung Quốc. Mặc dầu Trung Quốc chú tâm và việc gia tăng kinh tế và chính trị trên toàn thể thế giới. Tuy nhiên trung tâm điểm của Trung Quốc vẫn chú tâm đến Á Châu, và các nhà lănh đạo Trung Cộng đă đặc biệt chú trọng đến Á Châu như là một khu vực “ngoại vi” ( periphery).
    Tài liệu này cũng nhấn mạnh tất cả quốc gia trong khu vực Á Châu và Thái B́nh Dương như Nhật Bản, Nam Hàn, Việt Nam, Phi Luật tân và cả Singapore đều nhận thấy sự đe dọa của việc Trung Quốc chuyển ḿnh để trở thành một quyền lực thứ nhất trên thế giới ngay sát cạnh ranh giới của ḿnh.
    Cả hai tác giả hiện nay đều không giử một chức vụ ǵ trong chính phủ của đất nước họ, và họ cố gắng tŕnh bày sự hiểu biết của từng cá nhân về chính phủ của họ. Cả hai đều không không t́m cách ảnh hưởng hay thay đổi quan điểm lẫn nhau , mục tiêu chính là tŕnh bảy quan điểm và sự suy nghĩ của hai chính quyền vốn đă không tin cậy nhau ngay từ nguyên thủy, và họ mong muốn cả hai quốc gia sẽ t́m đủ phương cách để không đi đến một trận thư hùng trống mái trong 15 năm tới đây.


    http://www.vopvn.com/home/vi/news/Ch...e-Cong-Tam-46/

  8. #68
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?

    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Tương quan mới




    Hôm thứ Tư 19 tháng Chín, Bộ trưởng Quốc Pḥng Hoa Kỳ Leon E. Panetta và Phó Chủ tịch Trung Quốc Xi Jinping (Tập Cận B́nh) t́m ra một “tương quan mới” cho Trung Quốc và Hoa Kỳ.
    Ông Panetta khẳng định Hoa Kỳ không t́m cách kềm hăm sự lớn mạnh của Trung Quốc. Ông c̣n nhấn mạnh, nếu Hoa Kỳ-Trung Quốc đủ kiên nhẫn và thiện chí để làm việc chung với nhau th́ những nỗ lực để hóa giải không khí đối nghịch hiện nay sẽ thành công.


    Không đưa ra đề nghị ǵ mới, Panetta vẫn chỉ tiếp tục tŕnh bày chủ trương của Hoa Kỳ là minh bạch không che giấu trên địa hạt quốc pḥng; một thí dụ ngay trong ngày 2 chính khách này gặp nhau, Hoa Kỳ đă minh bạch cho Trung Quốc biết giữa Hoa Kỳ và Nhật có hiệp ước hỗ tương pḥng thủ; hiệp ước này không chỉ ràng cột Hoa Kỳ vào trách nhiệm bảo vệ lănh thổ Nhật mà c̣n bảo vệ cả những hải đảo thuộc Nhật nữa.
    Nói trắng ra, Hoa Kỳ sẽ phải lâm chiến chống Trung Quốc, nếu Trung Quốc tấn công hoặc chiếm đóng hải đảo không cư dân Senkaku/Diaoyu. Nh́n qua một góc cạnh nào đó, th́ quả chính sách “minh bạch quốc pḥng” cũng giúp tránh hiểu lầm, ít nhất sau khi nghe Panetta giải thích, Xi Jinping cũng hiểu đúng: tấn công Senkaku/Diaoyu là việc làm đ̣i hỏi Trung Quốc phải có một khả năng quân sự đủ mạnh để chống trả Hạm Đội 7 và những hạm đội khác của Hoa Kỳ.
    Thái độ minh bạch thông báo cho Trung Quốc biết lập trường của Hoa Kỳ đối với ḥn đảo Senkaku/Diaoyu quả có giúp Trung Quốc không hố trong một hành động dậy non.

    Hoa Kỳ không t́m cách kềm hăm sự lớn mạnh của Trung Quốc

    Ông Panetta đă phải ở lại Bắc Kinh thêm một ngày nữa, ngoài 3 ngày dự trù, để gặp ông Xi Jinping và tŕnh bày với nhân vật sắp lănh đạo Trung Quốc về quan điểm “trong suốt và minh bạch” của Hoa Kỳ. Xi Jinping ngọa bệnh gần một tháng nay, và đă kiếu từ nhiều quốc khách khác.
    Siết tay Panetta rất chặt, nụ cười cởi mở, Xi Jinping nói với khách là cuộc hội kiến của họ không những hữu ích mà c̣n “khai thông nhiều bế tắc”.
    Khẩu khí úp úp, mở mở của Xi Jinping nhắc nhiều người nhớ đến việc Henry Kissinger bị Lê Đức Thọ lừa nhiều lần trong quá tŕnh Ḥa Đàm Ba Lê. Phải chăng khôn ngoan, trí trá là đặc điểm chung của những chính khách cộng sản?
    Lần này Xi Jinping vui vẻ đề nghị một “h́nh thức tương quan mới” giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc đặt căn bản trên quan niệm trong suốt và minh bạch của Hoa Kỳ.
    Nói cách khác, Trung Quốc chấp nhận thực hiện chủ trương của Hoa Kỳ, nên Panetta hưởng ứng ngay, “Hai cường quốc chúng ta sẽ khai mạc ngay cái 'tương quan mới' này trên địa hạt quân sự. Tôi tin tưởng sự đồng ư nguyên tắc này sẽ giúp quân đội 2 quốc gia chúng ta hợp tác chặt chẽ hơn trong thực tế phức tạp”.
    Đạt được thành quả này, Panetta yên chí là đă giải quyết quá nửa khó khăn quanh vụ tranh chấp chủ quyền hải đảo Senkaku/Diaoyu. Tối thiểu Hoa Kỳ cũng có thể yên chí là Trung Quốc sẽ thông báo, trước khi hành quân chiếm cứ Senkaku/Diaoyu—ưu tư lớn của Hoa Kỳ trên biển Hoa Đông.
    Panetta thoải mái lầm, ông không biết Trung Quốc c̣n có một lối hành xử khác—dễ dàng hơn mà cũng kiến hiệu hơn—để vừa tấn công Senkaku/Diaoyu, vừa trói tay Hoa Kỳ: họ thả một đoàn 1,000 ngư thuyền tiến vào hải phận Senkaku/Diaoyu. Việc cho ngư dân ra biển hành nghề chắc chắn không thể bị coi như một hành động gây chiến, do đó Trung Quốc không cần minh bạch thông báo cho Hoa Kỳ.
    Chỉ ngày hôm sau, tờ nhật báo ASAHI SHIMBUN xuất bản tại Đông Kinh la hoảng: 14 tàu Trung Quốc xuất hiện gần Senkakus, những chiếc tàu này không phải là chiến hạm, mà chỉ là tàu Ngư Chính, tàu Hải Giám.
    Tối 19/9 thêm 4 chiếc nữa đến tăng cường 14 chiếc đă có mặt; Nhật gửi 6 chiếc tàu—một nửa lực lượng Coast Guard Nhật— ra thủ quanh Senkakus.
    Hôm sau, những chiếc ngư thuyền đầu tiên của Trung Quốc đến ngư trường Senkakus, nhưng chỉ thả lưới, thả câu khá xa hải phận tranh chấp, khiến ông Panetta không có ǵ để khiếu nại Trung Quốc vi phạm nguyên tắc “trong suốt, minh bạch”.

    1,000 ngư thuyền Trung Quốc đến hải phận Senkaku/Diaoyu

    Đoàn hải lực dân sự với 18 chiếc tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính và 1,000 ngư thuyền Trung Quốc đang xác nhận chủ quyền thật sự của Trung Quốc trên biển Hoa Đông, như vài tháng trước họ đă khẳng định chủ quyền trên Biển Đông với 30,000 ngư thuyền.
    Họ chưa tiến vào hải phận 24 miles của hải đảo Senkaku/Diaoyu, mặc dù tờ ASAHI SHIMBUN đă mô tả không khí “bị bao vây” là ngột ngạt, chờ tiếng súng tuyên chiến. Không một ngư thuyền Nhật nào muốn vào ngư trường Senkaku/Diaoyu để tỏ ư cạnh tranh với hạm đội ngư thuyền Trung Quốc.
    Phát ngôn viên ngoại giao Hong Lei (Hồng Lôi) cho truyền thông biết, “thỉnh thoảng những chiếc tàu Hải Giám lại tiến vào hải phận 24 hải lư bao quanh Diaoyu (Điếu Ngư) để nhắc nhở thế giới chủ quyền Trung Quốc trên ḥn đảo này”.

    Chưa nổ một tiếng súng tấn công nào cả, mà Trung Quốc đă thắng trên 2 mặt trận lư thuyết và ngân sách ngoại thương. Trên b́nh diện lư thuyết, chính Đại sứ Nhật tại Trung Quốc, ông Niwa Uichiro, cảnh cáo việc chính phủ Nhật mua lại của một tư nhân Nhật 3 trong 5 ḥn đảo nhỏ họp thành quần đảo Senkaku/Diaoyu là việc làm có thể tạo căng thẳng ngoại giao với Trung Quốc.
    Thống đốc Tokyo Shihara Shintaro chỉ trích Uichiro là dốt lịch sử và vận động triệu hồi ông này về nước.
    Mặc dù Uichro mất chức, nhưng lời tiên đoán của ông đă được những diễn biến đang xảy ra xác nhận là đúng.
    Trên b́nh diện ngân sách ngoại thương, Nhật xuất cảng sang Trung Quốc 73.7 tỉ Mỹ kim sản phẩm trong 6 tháng đầu năm nay, và cũng cùng thời gian 6 tháng này nhập cảng 91.3 tỉ Mỹ kim hàng của Trung Quốc. Kinh tế Nhật không thể nào chịu đựng nổi t́nh trạng thiếu xuất, nhập những con số lớn lao như vậy.
    Nói cách khác, Trung Quốc không cần những cuộc xuống đường hung hăng làm xấu mặt họ nhiều hơn là gây tổn thất cho các doanh nhân Nhật, và họ cũng không cần sử dụng chiến thuật biển người, đưa hàng ngàn ngư phủ được bảo vệ bởi gần 20 chiếc tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính bao vây Senkaku/Diaoyu.
    Họ chỉ cần cắt giao thương với Nhật là chính phủ Nhật sẽ xin thương thuyết về ḥn đảo tranh chấp. Tuy nhiên ngoài giá trị quyền lợi, Senkaku c̣n mang giá trị tinh thần của một lănh hải quốc gia, giống như Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, là “máu ông cha, máu đồng đội, để lại”.
    Có hay không có tương quan mới với Hoa Kỳ, Trung Quốc và Nhật cũng vẫn không giao tranh để định đoạt chủ quyền Senkaku/Diaoyu. Họ có nhiều lối giải quyết khác giản dị hơn mà cũng kiến hiệu hơn.

    Nguyễn đạt Thịnh


    Tương quan mới
    шаблоны сайтов
    joomla

    Details
    Created on Monday, 01 October 2012 02:00
    Published Date
    Category: B́nh Luận

    Print
    Email

    Hôm thứ Tư 19 tháng Chín, Bộ trưởng Quốc Pḥng Hoa Kỳ Leon E. Panetta và Phó Chủ tịch Trung Quốc Xi Jinping (Tập Cận B́nh) t́m ra một “tương quan mới” cho Trung Quốc và Hoa Kỳ.
    Ông Panetta khẳng định Hoa Kỳ không t́m cách kềm hăm sự lớn mạnh của Trung Quốc. Ông c̣n nhấn mạnh, nếu Hoa Kỳ-Trung Quốc đủ kiên nhẫn và thiện chí để làm việc chung với nhau th́ những nỗ lực để hóa giải không khí đối nghịch hiện nay sẽ thành công.


    Không đưa ra đề nghị ǵ mới, Panetta vẫn chỉ tiếp tục tŕnh bày chủ trương của Hoa Kỳ là minh bạch không che giấu trên địa hạt quốc pḥng; một thí dụ ngay trong ngày 2 chính khách này gặp nhau, Hoa Kỳ đă minh bạch cho Trung Quốc biết giữa Hoa Kỳ và Nhật có hiệp ước hỗ tương pḥng thủ; hiệp ước này không chỉ ràng cột Hoa Kỳ vào trách nhiệm bảo vệ lănh thổ Nhật mà c̣n bảo vệ cả những hải đảo thuộc Nhật nữa.
    Nói trắng ra, Hoa Kỳ sẽ phải lâm chiến chống Trung Quốc, nếu Trung Quốc tấn công hoặc chiếm đóng hải đảo không cư dân Senkaku/Diaoyu. Nh́n qua một góc cạnh nào đó, th́ quả chính sách “minh bạch quốc pḥng” cũng giúp tránh hiểu lầm, ít nhất sau khi nghe Panetta giải thích, Xi Jinping cũng hiểu đúng: tấn công Senkaku/Diaoyu là việc làm đ̣i hỏi Trung Quốc phải có một khả năng quân sự đủ mạnh để chống trả Hạm Đội 7 và những hạm đội khác của Hoa Kỳ.
    Thái độ minh bạch thông báo cho Trung Quốc biết lập trường của Hoa Kỳ đối với ḥn đảo Senkaku/Diaoyu quả có giúp Trung Quốc không hố trong một hành động dậy non.

    Hoa Kỳ không t́m cách kềm hăm sự lớn mạnh của Trung Quốc

    Ông Panetta đă phải ở lại Bắc Kinh thêm một ngày nữa, ngoài 3 ngày dự trù, để gặp ông Xi Jinping và tŕnh bày với nhân vật sắp lănh đạo Trung Quốc về quan điểm “trong suốt và minh bạch” của Hoa Kỳ. Xi Jinping ngọa bệnh gần một tháng nay, và đă kiếu từ nhiều quốc khách khác.
    Siết tay Panetta rất chặt, nụ cười cởi mở, Xi Jinping nói với khách là cuộc hội kiến của họ không những hữu ích mà c̣n “khai thông nhiều bế tắc”.
    Khẩu khí úp úp, mở mở của Xi Jinping nhắc nhiều người nhớ đến việc Henry Kissinger bị Lê Đức Thọ lừa nhiều lần trong quá tŕnh Ḥa Đàm Ba Lê. Phải chăng khôn ngoan, trí trá là đặc điểm chung của những chính khách cộng sản?
    Lần này Xi Jinping vui vẻ đề nghị một “h́nh thức tương quan mới” giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc đặt căn bản trên quan niệm trong suốt và minh bạch của Hoa Kỳ.
    Nói cách khác, Trung Quốc chấp nhận thực hiện chủ trương của Hoa Kỳ, nên Panetta hưởng ứng ngay, “Hai cường quốc chúng ta sẽ khai mạc ngay cái 'tương quan mới' này trên địa hạt quân sự. Tôi tin tưởng sự đồng ư nguyên tắc này sẽ giúp quân đội 2 quốc gia chúng ta hợp tác chặt chẽ hơn trong thực tế phức tạp”.
    Đạt được thành quả này, Panetta yên chí là đă giải quyết quá nửa khó khăn quanh vụ tranh chấp chủ quyền hải đảo Senkaku/Diaoyu. Tối thiểu Hoa Kỳ cũng có thể yên chí là Trung Quốc sẽ thông báo, trước khi hành quân chiếm cứ Senkaku/Diaoyu—ưu tư lớn của Hoa Kỳ trên biển Hoa Đông.
    Panetta thoải mái lầm, ông không biết Trung Quốc c̣n có một lối hành xử khác—dễ dàng hơn mà cũng kiến hiệu hơn—để vừa tấn công Senkaku/Diaoyu, vừa trói tay Hoa Kỳ: họ thả một đoàn 1,000 ngư thuyền tiến vào hải phận Senkaku/Diaoyu. Việc cho ngư dân ra biển hành nghề chắc chắn không thể bị coi như một hành động gây chiến, do đó Trung Quốc không cần minh bạch thông báo cho Hoa Kỳ.
    Chỉ ngày hôm sau, tờ nhật báo ASAHI SHIMBUN xuất bản tại Đông Kinh la hoảng: 14 tàu Trung Quốc xuất hiện gần Senkakus, những chiếc tàu này không phải là chiến hạm, mà chỉ là tàu Ngư Chính, tàu Hải Giám.
    Tối 19/9 thêm 4 chiếc nữa đến tăng cường 14 chiếc đă có mặt; Nhật gửi 6 chiếc tàu—một nửa lực lượng Coast Guard Nhật— ra thủ quanh Senkakus.
    Hôm sau, những chiếc ngư thuyền đầu tiên của Trung Quốc đến ngư trường Senkakus, nhưng chỉ thả lưới, thả câu khá xa hải phận tranh chấp, khiến ông Panetta không có ǵ để khiếu nại Trung Quốc vi phạm nguyên tắc “trong suốt, minh bạch”.

    1,000 ngư thuyền Trung Quốc đến hải phận Senkaku/Diaoyu

    Đoàn hải lực dân sự với 18 chiếc tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính và 1,000 ngư thuyền Trung Quốc đang xác nhận chủ quyền thật sự của Trung Quốc trên biển Hoa Đông, như vài tháng trước họ đă khẳng định chủ quyền trên Biển Đông với 30,000 ngư thuyền.
    Họ chưa tiến vào hải phận 24 miles của hải đảo Senkaku/Diaoyu, mặc dù tờ ASAHI SHIMBUN đă mô tả không khí “bị bao vây” là ngột ngạt, chờ tiếng súng tuyên chiến. Không một ngư thuyền Nhật nào muốn vào ngư trường Senkaku/Diaoyu để tỏ ư cạnh tranh với hạm đội ngư thuyền Trung Quốc.
    Phát ngôn viên ngoại giao Hong Lei (Hồng Lôi) cho truyền thông biết, “thỉnh thoảng những chiếc tàu Hải Giám lại tiến vào hải phận 24 hải lư bao quanh Diaoyu (Điếu Ngư) để nhắc nhở thế giới chủ quyền Trung Quốc trên ḥn đảo này”.

    Chưa nổ một tiếng súng tấn công nào cả, mà Trung Quốc đă thắng trên 2 mặt trận lư thuyết và ngân sách ngoại thương. Trên b́nh diện lư thuyết, chính Đại sứ Nhật tại Trung Quốc, ông Niwa Uichiro, cảnh cáo việc chính phủ Nhật mua lại của một tư nhân Nhật 3 trong 5 ḥn đảo nhỏ họp thành quần đảo Senkaku/Diaoyu là việc làm có thể tạo căng thẳng ngoại giao với Trung Quốc.
    Thống đốc Tokyo Shihara Shintaro chỉ trích Uichiro là dốt lịch sử và vận động triệu hồi ông này về nước.
    Mặc dù Uichro mất chức, nhưng lời tiên đoán của ông đă được những diễn biến đang xảy ra xác nhận là đúng.
    Trên b́nh diện ngân sách ngoại thương, Nhật xuất cảng sang Trung Quốc 73.7 tỉ Mỹ kim sản phẩm trong 6 tháng đầu năm nay, và cũng cùng thời gian 6 tháng này nhập cảng 91.3 tỉ Mỹ kim hàng của Trung Quốc. Kinh tế Nhật không thể nào chịu đựng nổi t́nh trạng thiếu xuất, nhập những con số lớn lao như vậy.
    Nói cách khác, Trung Quốc không cần những cuộc xuống đường hung hăng làm xấu mặt họ nhiều hơn là gây tổn thất cho các doanh nhân Nhật, và họ cũng không cần sử dụng chiến thuật biển người, đưa hàng ngàn ngư phủ được bảo vệ bởi gần 20 chiếc tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính bao vây Senkaku/Diaoyu.
    Họ chỉ cần cắt giao thương với Nhật là chính phủ Nhật sẽ xin thương thuyết về ḥn đảo tranh chấp. Tuy nhiên ngoài giá trị quyền lợi, Senkaku c̣n mang giá trị tinh thần của một lănh hải quốc gia, giống như Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, là “máu ông cha, máu đồng đội, để lại”.
    Có hay không có tương quan mới với Hoa Kỳ, Trung Quốc và Nhật cũng vẫn không giao tranh để định đoạt chủ quyền Senkaku/Diaoyu. Họ có nhiều lối giải quyết khác giản dị hơn mà cũng kiến hiệu hơn.

    Nguyễn đạt Thịnh

  9. #69
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Mỹ: Tàu ngầm va chạm với tuần dương hạm Aegis





    Các giới chức Hải quân Hoa Kỳ cho hay một chiếc tàu ngầm của Mỹ đă va chạm với một chiếc tuần dương hạm Aegis.

    Giới hữu trách nói rằng chiếc USS San Jacinto và chiếc tàu ngầm USS Montpelier chạy bằng năng lượng hạt nhân đă va đụng nhau trong vùng biển Đại tây dương của Hoa Kỳ chiều hôm qua, thứ Bảy.

    Các giới chức Hải quân không cho biết địa điểm chính xác của tai nạn.

    Không có ai trên hai chiếc tàu bị thương vong trong tai nạn.

    Hải quân cho hay ḷ năng lượng của tàu ngầm không bị ảnh hưởng từ vụ va chạm và các hai chiếc tàu tiếp tục vận hành bằng năng lượng riêng của chúng.

    Tai nạn đang được điều tra và các thiệt hại đang được đánh giá.

    Cả hai chiếc tàu đang tiến hành các chương tŕnh huấn luyện thường ngày vào lúc xảy ra tai nạn.

  10. #70
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đế quốc Mỹ muốn ǵ?
    Gần 500 ngân hàng Mỹ phải đóng cửa từ thời kinh tế Đại Suy Thoái




    Washington D.C.: Theo bản công bố của Qũy Dự Trữ Liên Bang Hoa Kỳ th́ kể từ năm 2007, năm bắt đầu có cuộc đại suy thoái về kinh tế (The Great Depression), th́ có đến 460 ngân hàng phải đóng cửa. Riêng tiểu bang Georgia không thôi, đă có 84 ngân hàng bị sập tiệm. Cơ quan quyết định đóng cửa các ngân hàng Mỹ không đủ tiêu chuẩn là cơ quan Đặc Trách về Nợ Nhà Liên Bang (FDIC), hiện nay kiểm soát 7,200 ngân hàng và ngân hàng tín dụng c̣n lại ở Hoa Kỳ.



    Năm mà có nhiều ngân hàng Mỹ bị đóng cửa nhất là năm 2010 với 157 ngân hàng bị ngưng hoạt động.



    Một số các ngân hàng lớn bị đóng cửa như:



    -Washington Mutual Bank in Nevada và Utah, với số tích sản lên đến 307 tỷ Mỹ kim và tiền khách hàng bỏ trong các trương mục lên đến 188 tỷ Mỹ kim.



    - Indy Mac Bank ở California với tài sản lên đến 32 tỷ và tiền kư thác của khách hàng là 19 tỷ Mỹ kim.



    -Colonila Bank ở Alabama với tích sản lên đến 25 tỷ Mỹ kim và tiền kư thác của khách hàng lên đến 20 tỷ Mỹ kim.

    Thoibao Online

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Tổng giám đốc quỹ tiền tệ quốc tế bị bắt
    By Phó thường dân in forum Tin Việt Nam
    Replies: 19
    Last Post: 05-07-2011, 01:14 AM
  2. Replies: 7
    Last Post: 05-06-2011, 03:09 PM
  3. Replies: 3
    Last Post: 04-06-2011, 12:09 AM
  4. Replies: 1
    Last Post: 02-04-2011, 12:34 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 28-01-2011, 05:45 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •