Originally Posted by
TuDochoVietNam
Tôi vẫn mê Chinh Phụ Ngâm hơn Kiều.
V́ CPN lăng mạn, đầy hùng khí và văn chương cũng rất thanh thoát. Nhất là bản Hán Văn của Đặng Trần Côn rất tuyệt. Lại được bà Điểm dịch lại cũng rất hay.
Vân cũng rất thích CPN như Bác.
Xin trích một đoạn :
Vọng vân khứ hề lang biệt thiếp
Vọng sơn quy hề thiếp tư lang
Lang khứ tŕnh hề mộng vũ ngoại
Thiếp quy xứ hề tạc dạ phường (pḥng)
Quy khứ lưỡng hồi cố
Vân thanh hề sơn thương
Lang cố thiếp hề Hàm Dương
Thiếp cố lang hề Tiêu Tương
Tiêu Tương yên cách Hàm Dương thụ
Hàm Dương thụ cách Tiêu Tương Giang
Tương cố bất tương kiến,
Thanh thanh mạch thượng tang
Mạch thượng tang, mạch thượng tang
Thiếp ư, quân tâm, thùy đoản tràng?
..... Nữ Sĩ Đoàn Thị Diểm dịch :
Dấu chàng theo lớp mây đưa,
Thiếp nh́n rặng núi ngẩn ngơ nỗi nhà
Chàng th́ đi cơi xa mưa gió,
Thiếp trở về buồng cũ chiếu chăn.
Doái trông theo đă cách ngăn,
Tuôn màu mây biếc trải ngần núi xanh.
Chốn Hàm Kinh chàng c̣n ngỏanh lại,
Bến Tiêu Tương thiếp hăy trông sang.
Khói Tiêu Tương cách Hàm Dương
Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùng.
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy,
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu.
Ngàn dâu anh ngắt một mầu,
Ḷng chàng ư thiếp ai sầu hơn ai?....
H́nh như thể thơ song thất lục bát cũng t́nh tự hơn thể lục bát nữa.
Phai không Bác.
Kính.
Vân Nương.
Bookmarks