NỖI NIỀM THỔN THỨC
Nhận được thư em thấy xốn xang
V́ sao mây phủ tối vầng trăng
Làm cho buồn bă, lời than thở
Tâm sự về anh cảnh phũ phàng!
Hôm nào cánh nhạn nhẹ nhàng bay
Nét chữ thân thương trải thắm đầy
Tâm sự dạt dào bao ư sống
Giờ đây ảm đạm gió heo may
Tôi nghĩ, tôi suy, tôi thẫn thờ
Phải chăng biển sóng đẩy niềm mơ
Đến nơi xa thẳm trùng dương lộng
Vội vă thuyền đi, để lụy bờ
Chẳng biết bao giờ mới gặp nhau
Khiến trăng kết mộng tím mây sầu
Em thương, em nhớ, em chờ đợi
Héo hắt u hoài cuộc bể dâu.?!
Con tim da diết khảy yêu thương
Vội vă hành trang bước nẻo đường
Đến bến sông xa t́m ánh mộng
Cho ḷng ấm lại chuỗi ngày sương
Món quà của kẻ rớt mồng tơi
Quyển tập trăm trang, trải bút ngời
Một mối t́nh đau tan khóc hận
Tặng người yêu dấu của ḷng tôi
Sau đêm hôm ấy trôi biền biệt
Em đă đâu rồi để vấn vương
Cố nán mấy ngày trông gặp gỡ
Chỉ chiều nhạt ánh, tiếng rung chuông!
Cứ ngỡ quà thương khiến hiểu lầm
Cho bầu tan vỡ, nát vầng trăng
Quay về lặng lẽ, chôn tâm sự
Vĩnh viễn từ đây ánh nguyệt tàn
Ngờ đâu ngày ấy lại vô t́nh
Sách cũ chứa từng cánh nhạn xinh
Gom lại Mẹ em đem đốt sạch
Lạc rồi địa chỉ khiến cho ḿnh
Em th́ năm tháng đợi trông tôi
C̣n ở nơi tôi tưởng vỡ rồi
Hai tấc ḷng sâu mang nỗi nhớ
Đành ôm khắc khoải ngắm mây trôi
Trọn đời vương vấn bến sông xa
Để mỗi chiều thu dưới ráng tà
Một cánh chim sầu trên nhánh đậu
Dật dờ lưu luyến mảnh hồn hoa!
24/4/2016
Nguyễn Thành Sáng
Bookmarks