"ăn nhằm lựu đạn chết cha Bắc Kỳ"
Câu này cũng có trước 75. Không biết nguyên nhân tại sao.
"ăn nhằm lựu đạn chết cha Bắc Kỳ"
Câu này cũng có trước 75. Không biết nguyên nhân tại sao.
Câu trước của câu này là: "Bắc Kỳ ăn cá rô cây"
Ngày xưa ngoài Bắc đất dân đông nên rất nghèo (nạn đói năm 1944-1945, chết hơn một triệu người, đa số là ở Bắc). Có lúc cá cũng không có mà ăn. Bài vè này diễu người Bắc không có ǵ ăn nên trong mâm dùng miếng gỗ tưởng tượng là cá rô.
lại có version khác là "dân cá gỗ" ám chỉ người Trung. Người Trung làm con cá bằng gỗ trạm trổ y như cá thật. Đến bữa sào tương, hành, tỏi, gia vị rồi đổ ra tô hay dĩa có bày cá gỗ ra sẵn. Người ta chỉ ăn nước chấm. Xong bữa lại rửa sạch cá để đến bữa sau.
Dù sao đây chỉ là chuyện bịa ra để chế nhạo do óc kỳ thị đia phương.
Bắc Kỳ th́ vùng châu thổ sông Hồng là vựa lúa, trù phú, nổi tiếng văn học cả ngh́n năm về khoa cử và món ăn. Tương Cự Đà, khoa cử Hành Thiện, các món ăn của các đia phương như làn sóng đại triều vào miền Nam hồi 1954... kể ra khôn hết. Trần văn Trach yêu vụng dấu thầm Thái Thanh cho dến chết không dám tỏ t́nh. Gái Trưng Vương chỉ nghiêng vành nón là các cu cậu miệt vườn học Tabert đă lảo đảo ngất ngư con tàu đi. Hihihi
Last edited by Vân Nương; 11-07-2012 at 12:41 AM.
Tôi nghĩ là hai bạn GaToVN và mơ tiên,nên dừng lại,đừng đi quá xa trong vấn đề" ngôn ngữ địa phương" để vô t́nh tạo ra sự " kỳ thị địa phương",gây tranh căi vô bổ.
Chút thiển ư
DVC
Hồi mới di cư vào Nam ( năm 1954) , trẻ Bắc Kỳ chúng tôi khổ sở v́ đám con nít Saigon : Thấy chúng tôi là tụi nó la lên :"Bắc Kỳ ăn cá rô cây " .
Ra đường , chúng tôi không dám mở miệng , chỉ cúi đầu bước đi . Trong trường , thầy cô không có ǵ , nhưng đa số trẻ Nam chọc ghẹo suốt buổi không tha . Thật t́nh , nếu không bị cha mẹ bắt buộc , chúng tôi đă bỏ học .
Năm cuối lớp nh́ , tôi thi lấy bằng tiểu học ( bỏ lớp nhất ) , và nhất định phải vào Trưng Vương .Sau vài ba năm , sự kỳ thị không c̣n nữa .
Bây giờ th́ khác , tôi là Bắc Kỳ gốc Hà Nội , nhưng khi nghe mấy bà, cô xướng ngôn viên TV Hà Nội nói , hay diễn viên Hà Nội nói , tôi nổi cả da gà . Giọng nói của họ không c̣n là Bắc hay Nam , mà là ...giọng Việt Cộng
Tigon
Chuyện Chú Cả Thộn là một thiên t́nh sử đấy bà con ạ.
Ai đời thủa nào, sau khi ra trường bị thuyên chuyển xuống vùng Hậu Giang, chú Cả nhà ta, trước cảnh bát ngát của sông nước miền Nam, mưa thuận gió hoà, trên trời c̣ bay thằng cánh, ruộng lúa xanh tắp chân trời, nai đồng quê chạy cong vút cái đuôi, bến Ninh Kiều nước chảy h́ền hoà cá tôm đầy rẫy, chàng lại không mê mả lại đi phải ḷng một thôn nữ Cà Mâu nhan sắc mười phân vẹn Bảy. Cá nước duyên ưa, t́nh Bắc duyên Nam, cô thôn nữ miền Hậu Giang ấy chính là Thím Cả. Hihihi
Khó quá! Nhưng cứ thử xem sao. SAi th́ thiếu ǵ bậc tài danh sửa giùm.
VN bỗng nhớ câu
"tiếng nhạc trổi nghe chừng đồng vọng
Hàng cờ bay trông bóng thiết tha."
Thí dụ khác, "Nhạc quốc thiều đă trổi lên"
Hai chữ Trổi trên đây mô tả sự đột biến nổi lên phá tan sự im lặng hay át các tiếng động khác.
C̣n chữ chỗi lên để dùng trong trường hợp mọc lên như mầm cây đâm chồi nẩy lộc. Chỗi dậy để tả một động tác vươn lên, đẩy một chướng ngại nào đó để vượt ra ngoài, vươn lên ...
Mong quí vị bổ túc hay sửa sai giùm.
Xin cám ơn
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks