con dao 2 lưỡi đây, usvi ... u ... s (xạo như) v (iệt cộng) ... i (n hệt việt cộng)
Chống chống Cộng trên bàn phím những vc con dao 2 lưỡi đây, usvi ... u ... s (xạo như) v (iệt cộng) ... i (n hệt việt cộng)
con dao 2 lưỡi đây, usvi ... u ... s (xạo như) v (iệt cộng) ... i (n hệt việt cộng)
Chống chống Cộng trên bàn phím những vc con dao 2 lưỡi đây, usvi ... u ... s (xạo như) v (iệt cộng) ... i (n hệt việt cộng)
Last edited by Trọng; 06-06-2011 at 05:40 PM.
<iframe width="725" height="449" src="http://www.youtube.com/embed/zNedzobQYXc?rel=0" frameborder="0" allowfullscreen></iframe>
Biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lược tại Saigon, Hà Nội ngày 5.6.2011
Báo hiệu ngày tàn của chế độ độc tài độc đảng csVN đă điểm .
Cuộc họp thượng đỉnh G8 – 2011 năm nay có ư nghĩa đặc biệt đối với thời cuộc quốc tế.
Khẩu hiệu duy nhất được trưng bằng tiếng Pháp trong pḥng họp lớn là: Nouveau Monde – Nouvelles Idées (nghĩa là Thế giới Mới – Ư tưởng Mới).
_Thế giới mới được hiểu là thế giới đang thay đổi trên quy mô toàn cầu, theo hướng tự do, dân chủ và hợp tác, chống lại mọi thế lực độc đoán, đàn áp của thế giới cũ.
_Ư tưởng mới là các nước dân chủ phát triển cao cần chung sức ủng hộ mạnh mẽ, kịp thời mọi trào lưu tiến bộ đ̣i tự do, b́nh đẳng, và khi cần thiết phải có nghĩa vụ can thiệp bằng quân sự, chống lại tội ác đàn áp, tàn sát của các chế độ độc đoán, bảo vệ tính mạng của nhân dân ở mọi nơi, và khi chế độ độc đoán đă chấm dứt các nước phát triển có nghĩa vụ giúp đỡ, tài trợ quy mô cho các nước ấy xây dựng cả về chính trị, kinh tế – tài chính và văn hóa có hiệu quả.
Thông điệp mới của 8 nước hùng mạnh nhất thế giới năm nay thật mạnh mẽ, rơ ràng, vừa cổ vũ các dân tộc c̣n bị áp bức đứng dậy đấu tranh không ngần ngại, vừa cảnh cáo rất nghiêm khắc mọi chế độ áp bức và đàn áp nhân dân (trong đó có nhân dân Việt Nam đang sống dưới chế độ độc tài đảng trị Vgcs)
Riêng đối với nhà cầm quyền csVN thông điệp đó là ngày tàn của chế độ độc tài đă điểm .
tnd
<iframe width="760" height="449" src="http://www.youtube.com/embed/hYux_xNixjE?rel=0" frameborder="0" allowfullscreen></iframe>
Cảm ơn anh Thạch đă quan tâm tới post của tôi. Tôi xin được trả lời anh rằng:
Với mỗi một mong đợi khác nhau, nên chuyện tôi cho rằng không thành công / anh cho ngược lại, là điều b́nh thường, phải ko nào?
Về chuyện các bạn quản lư các Trường ĐH làm rất tốt, th́ anh có thể hỏi ngay những bạn bè, con cháu anh là học sinh - sinh viên đó. Nên hỏi những bạn sinh viên ở trường ĐH công lập, chính quy nhé anh. Chắc anh cũng đă đọc cái công văn của Trường ĐH CN SG rồi phải không?
Một số trường khác, theo tôi biết, họ ngăn cản sinh viên bằng miệng, truyền miệng tới các lớp trưởng các lớp. Lớp trưởng có thể truyền tiếp bằng miệng hoặc email. Nếu anh cần, tôi sẽ kiếm email hoặc chí ít là đoạn chat nói về việc này cho anh xem.
Tôi, nhắc lại, là người quan sát đám người đi biểu t́nh, tôi đứng lẫn vào đám an ninh (bằng cách nào tôi đứng ở trong đó th́ tôi không nói ra được) nên tôi được thỏa sức quan sát những khuôn mặt tham gia biểu t́nh. Ở đó, độ tuổi là sinh viên rất ít, độ tuổi trung niên và cao tuổi cực kỳ thấp.
Tôi cho là nhạt, bởi tôi quan sát những cử chỉ, hành động, lời nói của những người tham gia biểu t́nh. Anh có biết có những cái biểu ngữ viết vào 1 tấm b́a cạc tông màu vàng xỉn vài chữ nguệch ngoạc:
Đả đảo bè lủ Trung QuốcRồi những người biểu t́nh, trong khi nghỉ lấy hơi, quay sang bỡn cợt nhau, chọc ghẹo nhau về nội dung biểu ngữ đó.
Hoàng Sa - Trường Sa
Ngay đến cả 1 biểu ngữ thế này: "Yêu cầu Trung Quốc trả lại Hoàng Sa - Trường Sa" cũng được 1 thanh niên chọc: Sao lại trừ Trường Sa?
Hay h́nh ảnh cậu thanh niên trẻ đứng phơi ḿnh dưới nắng cũng bị không ít người nh́n với ánh mắt thương hại, chọc ghẹo...
Nếu đi ngược đoàn biểu t́nh, anh sẽ thấy t́nh trạng "theo đóm ăn tàn, theo voi xít bă mía" là rất nhiều. Đa số những người đó đi theo tâm trạng: đi xem biểu t́nh, đi cùng cho vui, nếu rát quá th́ đi về...
Nữa, sự chuẩn bị cho cá nhân của những người biểu t́nh gần như là con số 0. Lẽ ra họ phải mặc quần áo thông thoáng, che được nắng, có đội mũ nón che nắng, mang theo 1 chai nước, đi giày... Rất rất ít người làm được điều này. Trách nhiệm thuộc về các bạn và tôi, phải trang bị cho họ những kiến thức sơ đẳng ấy, chứ không phải chỉ hô hào ủng hộ suông.
Thật sự, tôi rất mong chờ vào đội ngũ sinh viên, bởi chỉ có họ mới làm được nhiều điều hơn tất thảy những bộ phận dân chúng khác, nhưng lần này th́ phần nhiều vắng bóng, không như những lần trước.
Gởi anh information
Xin cảm ơn sự giải nghĩa rơ nét cho những điều tôi muốn biết.Mỗi trường mỗi khác,chứ không phải trường nào cũng " quản lư tốt ".
Cái công văn ,chính tôi cũng đă tŕnh làng.Trước ngày biểu t́nh,tôi có liên lạc liên tục,Các cháu tôi và bạn bè không hề tỏ ra nao núng mà ngược lại c̣n rất hăng nữa là khác nhưng tôi không dám căn cứ vào biểu hiện của cá nhân,của nhóm nhỏ mà làm cho đại diện chung.
Dẫu sao cũng rất mến mộ anh đă góp phần và có mặt trong ngày này.Một lần nữa,xin cảm ơn và chúc anh vạn sự b́nh an.
Nguyên Thạch
Mấy cô mấy cậu sinh viên này đi biểu t́nh cốt chỉ để cho vui thôi chớ họ cũng chả đụng được cọng long nào của đất mẹ Trung Hoa đâu. Ngày thường mấy cô cậu này ngoài việt đi làm part time, nhậu, bóng đá, đú đởn, cafe cà pháo ra th́ không thấy có cô cậu nào lo luyện tập thể lực thể h́nh hết. Nếu đất mẹ Trung Hoa mà xua quân đánh VN th́ mấy cô cậu này chỉ có nước bị Barbeque sống thôi. Nói thiệt t́nh chớ quân Tàu bây giờ mà đánh VN th́ chỉ trong ṿng 1 tháng là coi như làm chủ toàn lănh thổ. Nhưng thật chất th́ Tàu sẽ không đánh VN mà chỉ dùng VN để dằn mặt Mẽo đừng có sớ rớ đ̣i dành tài nguyên ở Biển Đông. Kẻ mà bọn Tàu quan tâm hiện nay chính là Mẽo chớ hổng phải VN.
Nhà văn Nguyễn Viện từ SG Tường Thuật Biểu t́nh Chống TQ: Phó Thành Ủy, Hiệu Trưởng Ra Cản, Bị SV Bảo Về Học Lại, Có tham dự của Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng, Đỗ Trung Quân…
Từ trái qua phải : ông Đ́nh Vượng, ông Vương Đ́nh Chữ, cụ Nguyễn Đ́nh Đầu, ông Lê Hiếu Đằng, nhà thơ Đỗ Trung Quân, nhà báo Nguyễn Quốc Thái, cô Trần Tử Vân Anh; ông André Mendras Hồ Cương Quyết, ông Huỳnh Tấn Mẫm. (Ảnh: Cao Lập)
Đúng 8g sáng ngày chủ nhật 5.6.20011, cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc gây hấn và xâm lược Việt Nam đă bắt đầu tại Saigon.
Thật bất ngờ và có lẽ bất ngờ hơn với lực lượng an ninh (?) là sự xuất hiện của Giáo sư – nhà sử học Nguyễn Đ́nh Đầu, lịch sự với cravate và những nhân vật lừng danh một thời – những “chuyên gia biểu t́nh” trước 1975 ở Saigon: Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Công Giàu, Lê Hiếu Đằng, Cao Lập, nhà thơ Nguyễn Quốc Thái… bên cạnh đó là nhà sử học Đinh Kim Phúc, nhà thơ Đỗ Trung Quân, Andre Mendras (Hồ Cương Quyết)… ở khu vực đầu nhà thờ Đức Bà.
Sau một cuộc tranh luận ngắn giữa ông Cao Lập (đương kim giám đốc Khu du lịch Văn Thánh) và các nhân viên công lực, Andre Mendras đă bung khẩu hiệu ra… Nhân viên công lực nhượng bộ, bắt đầu cho một ngày lịch sử.
Một số các bạn trẻ mai phục sẵn gần đó đă tham gia ngay vào nhóm này. Các tấm biểu ngữ khẩu hiệu được nhóm này phân phát cho các bạn trẻ, cộng thêm các khẩu hiệu do chính các bạn trẻ chuẩn bị trước được giương lên. Họ kéo đến Tổng Lănh sự quán Trung Quốc tại ngă tư Nguyễn Thị Minh Khai – Phạm Ngọc Thạch. Những tiếng hô đả đảo Trung Quốc, Hoàng Sa – Trường Sa – Việt Nam không ngừng vang lên, càng lúc càng to và càng khí thế…
Ông Nguyễn Văn Đua – Phó bí thư thường trực Thành ủy, Ông Nguyễn Thành Tài – Phó chủ tịch UBND cũng có mặt tại “hiện trường” và có cuộc trao đổi với hai ông Huỳnh Tấn Mẫm và Lê Hiếu Đằng. Nội dung cuộc trao đổi này c̣n trong ṿng “bí mật”.
Tiếp đó là một cuộc tuần hành rầm rộ lôi kéo theo những người đi đường. Họ đi một ṿng qua đường Lê Duẩn – Pasteur trở lại Nguyễn Thị Minh Khai trước Lănh sự quán Trung Quốc. Rồi lại đi tiếp qua Đồng Khởi, qua UBND thành phố, chợ Bến Thành, Dinh Thống Nhất, Tổng Lănh sự Mỹ, qua Văn pḥng Hội Cựu Chiến binh … rồi quay trở lại Tổng Lănh sự TQ. Lúc này số người tham dự đă lên tới trên 1000 người. Khí thế hừng hực. Một cô bạn trẻ nói với tôi: “Sau hôm nay, nếu có bị bắt th́ cũng rất đáng để trả giá”. Khoảng hơn 11g, một vị hiệu trưởng Đại học xuất hiện nói chuyện với người biểu t́nh, bị các bạn trẻ phản ứng dữ dội. Ông ta nói phải tôn trọng luật pháp. Các bạn trẻ đáp lại, “thày hăy về học luật đi”…
Biểu t́nh ở Sài G̣n, Hà Nội.(Photo: Cao Lập, Dân Làm Báo, Blog Nguyễn Xuân Diện, Ba Sàm…)
Đám biểu t́nh bị chia cắt làm 3 khúc. Tôi theo một nhóm và tan hàng sau 12g. Nghe nói một số vẫn c̣n bám trụ… và hẹn tiếp tục vào chủ nhật tới.
Một điều đáng nói là ngoài các bạn trẻ tham gia, tôi gặp nhiều nhân vật “cộm cán” lề phải với tư cách quan sát, hoặc trực tiếp tham gia biểu t́nh như: Hồ Thu Hồng (Beo) – Tổng biên tập báo Thể Thao Thành phố, Phạm Xuân Nguyên – Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội, Thế Thanh – Cựu Phó giám đốc Sở Văn hóa Thông tin, Giáo sư Chu Hảo, nhà báo Nguyễn Trọng Chức – cựu Tổng thư kư báo Tuổi Trẻ chủ nhật, Nguyễn Tâm Chánh – Tổng biên tập Sài G̣n Tiếp Thị, nhà báo Huy Đức… và một số nhà văn, nhà thơ… không cần biết lề ǵ.
Rất tiếc, một số anh em văn nghệ sĩ đă từng tham gia biểu t́nh năm 2007 đă không thể có mặt, hoặc bị giữ tại công an phường, hoặc bị giữ tại nhà. Bản thân tôi cũng bị canh cửa.
Điều cuối cùng tôi muốn kể về ngày hôm nay là những giọt nước mắt của nhà văn Nguyên Minh, một ông bạn già trên 70, ông đă khóc khi tận mắt chứng kiến ḷng yêu nước của người dân dâng trào trước nguy nan của tổ quốc. Điều mà ông nghĩ không thể xảy ra được trong chế độ chúng ta đang sống.
Nguyễn Viện
Saigon 5.6.2011
Lan Phương – Chúng tôi không ngây thơ
Lan Phương
Theo blog Lan Phương
Ngày hôm nay, suốt hơn bốn tiếng đồng hồ biểu t́nh và một tuần trước đó, chúng tôi đă nhận được nhiều lời khuyên răn, nhắc nhở. Có lẽ phải viết cái note này gửi tặng quư vị.
Trước ngày biểu t́nh, trên nhiều diễn đàn, FB của các cá nhân, FB của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đă có nhiều người khuyên răn không nên biểu t́nh. Họ cho rằng đó là lời xúi giục của Việt Tân. Dạ xin thưa, ở xứ này, hiếm hoi lắm trên báo chí mới thấy từ “Việt Tân”, c̣n hai từ “tàu lạ” th́ xuất hiện liên tục. Và chúng tôi xuống đường v́ chúng tôi không chấp nhận hành vi xâm lược của Trung Quốc, chủ nhân của những chiếc “tàu lạ” đó. Nhiều anh chị cũng cho rằng chúng tôi bị bọn xấu lợi dụng, kích động. Cảm ơn anh chị đă lo cho chúng tôi. Chắc anh chị nghĩ chúng tôi dễ bị nhồi sọ quá. Mà anh chị cũng quên rằng ngoài cái đầu, chúng tôi c̣n có trái tim, c̣n biết xót xa khi nhân dân ḿnh bị bắn chết ngoài biển Đông. Chúng tôi không thể để trái tim ḿnh nguội lạnh bằng cách ngày ngày cầu nguyện: “tiền, chứng khoán, xe hơi, nhà lầu, túi xách, giày dép”.
Khi chúng tôi xuống đường, mấy chị của hội liên hiệp phụ nữ liên tục khuyên răn. “Chuyện đó của nhà nước lo. Mấy em về đi. Biểu t́nh th́ phải do nhà nước tổ chức chứ!” Dạ thưa các chị, cái Thành Đoàn nằm chành ành bên Phạm Ngọc Thạch, nhà Văn hóa Thanh niên cũng nằm kế đó, cách lănh sự quán Trung Quốc có vài chục bước chân thôi ạ. Bao nhiêu năm qua, đă có lần nào Thành Đoàn tổ chức cho chúng tôi một cuộc biểu t́nh chưa? Nếu có chăng là treo cờ sau xe, cùng Đàm Vĩnh Hưng làm từ thiện, uống trà xanh không độ thôi. Kiểu biểu t́nh ấy, chúng tôi xin nhường cho Thành Đoàn. Chúng tôi làm phận sự một công dân, khi thấy kẻ thù xâm lược, chúng tôi phải lên tiếng. Chúng tôi có nhảy qua Singapore làm thay việc của tướng Vịnh đâu mà quư vị phải lo. Khuyên răn không được th́ các chị chuyển sang điều tra coi ai là kẻ cầm đầu cuộc biểu t́nh này. Với suy nghĩ các chị, hành vi biểu t́nh vô vụ lợi, nhiều nguy cơ như chúng tôi hẳn phải có lợi lộc ǵ đó mới đi, hoặc có kẻ nào xúi giục xúi dại th́ mới vác xác ra đường. Hồi nào tới giờ, tôi nghĩ các chị bị tẩy năo, ai dè các chị c̣n bị thay máu nữa.
Trên FB của tôi, có bạn khá giàu có, lấy chồng tây, đi xe hơi, ăn cheese cake, uống rượu vang lên than văn. Biểu t́nh đă khiến các bạn ấy không đi spa được, không tập gym được, kẹt xe, biểu t́nh làm ảnh hưởng đến các bạn. Dù bạn nói đùa hay nói thật, tôi cũng thấy shock. Và tôi hiểu ra, với các bạn, ông chồng ngon, cái xe lành, nhà penthouse và rượu vang chất chồng th́ cũng khó để các bạn từ bỏ mà xuống đường biểu t́nh. Và bởi chưng, các bạn tự thấy ḿnh không liên quan ǵ đến hành vi xâm lược Trung Quốc, ngư trường đánh bắt của ngư dân. Nếu ngày mai Trung Quốc không ở biển Đông nữa mà tràn vô Sài G̣n, các bạn cũng vẫn ấm thân. Các bạn có thể đi Mỹ do gia đ́nh bảo lănh, đi Châu Âu theo chồng con và tiếp tục cuộc đời cheese cake, rượu vang, gym, massage, spa, chồng tây. Các bạn quên rằng các bạn vẫn ăn cá, ăn nước mắm. Con các bạn ăn cơm ở Việt Nam. Ai trồng lúa, ai bắt cá, ai làm nước mắm cho bạn và con bạn ăn vậy?
Người được “khinh bỉ” nhất trước khi biểu t́nh có lẽ là Hiệu trưởng Trường Đại học Công nghiệp. Với công văn cấm sinh viên đi biểu t́nh, nỗi nhục này của ông Hiệu trưởng không biết bao giờ mới rửa nổi. Nhưng không sao, ông không lẻ loi. Ở cuộc biểu t́nh hôm nay, cùng đứng bên ông c̣n có giảng viên trường ĐH KHXH và NV, cùng vị tướng Hải quân nữa. Những người đáng tuổi cha chú của chúng tôi đứng đó, lặp lại những điều bà Phương Nga đă nói (có khi bà Phương Nga cũng lặp lại của ai đó, tôi đoán vậy). Thưa các thầy, chúng tôi nghe đủ rồi. Các thầy cứ nói, cứ thuyết, rồi được ǵ? Các thầy sẽ lên chức ư? Hay được khen đă có công giải tán biểu t́nh? Các thầy ạ, các thầy già rồi, thế cũng đủ cho một đời danh vọng rồi. Tôi không biết ngày đầu tiên cắp sách đi dạy, các thầy đă hứa với ḷng ḿnh điều ǵ? Đào tạo một thế hệ tài đức hay đào tạo một thế hệ hèn nhát? Thầy muốn chúng tôi học Đại học xong, ôm đống kiến thức cũ mèm đó đi làm mướn và cắm cúi làm mướn trọn đời, đừng ngước mặt lên, đừng nh́n xung quanh ḿnh làm ǵ. Nếu Trung Quốc đến cảng Sài G̣n, chắc thầy vẫn c̣n ra rả khuyên chúng tôi về đi, họ mới ở cảng Sài G̣n, đă vào Dinh Độc Lập đâu mà sợ. Giờ th́ tôi sợ thầy rồi đó!
Sáng nay khi chúng tôi xuống đường, những người từng tham gia biểu t́nh năm 2007 hoặc bị mời đi uống trà, hoặc bị canh gác. Họ c̣n phá sóng điện thoại tại khu vực biểu t́nh. Tôi nghĩ họ sai rồi. T́nh yêu nước không truyền qua đường truyền internet hay điện thoại di động. Nó ăn trong máu chúng tôi rồi, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Dù nhạc sĩ Tuấn Khanh, nhà thơ Trần Tiến Dũng, nhà thơ Bùi Chát có bị đuổi ra khỏi Sài G̣n, chúng tôi vẫn xuống đường. Chúng tôi xuống đường v́ ông nội tôi từng là cảm tử quân, giờ chỉ có mộ gió. Chúng tôi xuống đường v́ xung quanh chúng tôi, ai cũng có cha, chú, ông, bà đổ xương máu cho đất nước này. Chúng tôi xuống đường v́ chúng tôi không chấp nhận hành vi ngang ngược của chính phủ Trung Quốc. Cách hành xử hàm hồ của họ có thể thành công ở Trung Quốc nhưng nó chắc chắn bị phản đối ở Việt Nam. Tôi thật nể phục một anh trung niên người miền Trung khi anh ta đặt câu hỏi cho những anh công an: “Nếu chiến tranh xảy ra, ai sẽ là người cầm súng đánh kẻ thù? Chúng tôi hay các anh? Để bảo vệ ai? Bảo vệ con tôi, và con của các anh nữa!”
Cuộc biểu t́nh sáng nay tan từ trưa cũng nhờ vào phần lớn công lao chia rẽ nội bộ của mấy anh chị Thành Đoàn. Có thể nói dù không lănh đạo thanh niên đi biểu t́nh nhưng Thành Đoàn rất xuất sắc trong việc dẫn dắt anh em ra về. Viết đến đây, tôi thấy rùng ḿnh khi nghĩ về một cái ṿng lẩn quẩn. Một sinh viên sau khi ra trường, hoặc làm cho Thành Đoàn rồi leo lên chức Bí thư Đoàn và mang theo đống tư duy ấy. Già rồi th́ chắc lại ra thuyết phục thanh niên như bác tướng Hải Quân kia. Hoặc là tốt nghiệp xong rồi được giữ lại trường, lại thành ông giảng viên trường Nhân văn hoặc ông Hiệu trưởng trường Công nghiệp.
Ối giời, thế th́ tôi c̣n mong chờ ǵ ở quư vị nữa!
Nguồn:http://bandoclambao.wordpress.com/20...ngay-th%c6%a1/
Chống Cộng theo lối này là chả hiểu biết một tư ǵ về người Dân sống dưới chế độ CS cả; quá ấu trĩ, cực đoan, chê bai thấp kém. Thú thật, bạn c̣n thua kém, bỉ ổi hơn những người đi biểu t́nh này; bạn so sánh, chê bai, dè bỉu quá khập khiễng dù cho họ là những người như góp ư bẩn của bạn. Thử hỏi, bạn ở San Jose gần San Francisco, có khi nào bạn đă dám cầm bảng biểu t́nh phản đối trước Toà Lănh Sự CSVN hay Trung Cộng hay chưa ? Bạn coi lại h́nh ảnh xem được bao nhiêu người. Khuyên bạn đừng
chùm chăn rồi chê bai này kia trên bàn phím nữa, nên góp ư tích cực hơn...
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks