Nhắm Mắt Lại Đi Em!
Hôm qua!
Anh nắn nót một áng thơ t́nh
Để khuây khoả ḷng ḿnh mà phôi phai nghẹn tủi
Anh cũng gửi tặng em!
Và chắc em cũng đă đọc!...
Vậy đêm rồi em có trằn trọc cũng như anh?
Có quay tṛn trong thổn thức?
Có cảm thương? Có nhói nhức? Bởi mong manh
Sao lại phải chông chênh, nhiều khổ lụy ?!
Ḍng sông ai êm đềm xuôi phỉ chí
C̣n ḍng sông ta! th́ nước ngược, sóng cuồng dâng
Năm tháng dài cứ măi dạ bâng khuâng
Cứ vương vấn…
Cứ xót xa cùng vọng tưởng…
Ngày lặng lẽ dấu ḿnh nghe gió chướng
Đêm muộn phiền lởn vởn bóng ma trơi
Canh khuya dài không ngủ được, mệt làn hơi
Cho héo hắt phủ dầy thêm vàng vơ…
Hồn đơn độc thoát ḿnh ra cửa ngơ
Ngắm khung trời đây đó thả niềm mơ
Nh́n suối chảy
Trông mây ngàn diệu vợi…
Hốt sương buồn từng giọt kết thành thơ…
Chiều hôm qua trên khung mờ ngập xám
Hai linh hồn u ẩn nghẹn cô đơn
Gặp được nhau, xúc động khúc cung đàn
Từ sâu thẳm vô vàn khơi ư nhạc…
Ta cạn chén rượu nồng say chất ngất
Máu từng hồi rần rật chảy vào tim
Một cánh rũ loài chim, một khắc khoải về đêm
Đă bừng tỉnh sau cơn dài tuyết lạnh…
Dẫu trăng ta cũng chỉ là vầng trăng chạnh
Bởi khung mờ, khuất vắng vạn v́ sao
Mây vẫn treo đầy, c̣n gió th́ khuất dạng ở nơi đâu
Để t́nh mộng măi sầu trong nỗi nhớ!
Thà như vậy c̣n hơn hoài trăn trở
Bên khung tàn than thở lẻ loi ta…
Hăy nhắm mắt lại đi em!…Anh đây mà! Em đó mà!
Hồn măi quyện dưới trăng ngà soi bóng nước!...
25/3/2017
Nguyễn Thành Sáng
Bookmarks