Page 54 of 471 FirstFirst ... 44450515253545556575864104154 ... LastLast
Results 531 to 540 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #531
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Quote Originally Posted by Tigon View Post


    Măi mới t́m thấy h́nh ảnh về " bầy con trai ".

    Mấy ông VL xấu lắm nhá , xem ké mà chẳng chịu cộng tác ǵ cả .

    Tigon
    Bức hình nhìn thì ông "mãnh" nào tuổi ấy cũng "dễ thương" với...mẹ lắm, nhưng chị Tigon bảo "cộng tác" là sao?
    Chả lẽ các "ông VL" lại ...vạch áo cho người xem lưng à? Thật ra cũng đều xấp xỉ "lục tuần" hay "thất thập" thì còn sợ gì những "vết hằn trên lưng ngựa" ...già, chỉ hiềm nỗi trời Bắc Mỹ tháng này "rét" quá, không khéo lại nhiễm lạnh hay tệ hơn là bị cúm thì khốn đốn một mùa đông....g r ưưưưưưưưưư!!!!

  2. #532
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Bức hình nhìn thì ông "mãnh" nào tuổi ấy cũng "dễ thương" với...mẹ lắm, nhưng chị Tigon bảo "cộng tác" là sao?
    Chả lẽ các "ông VL" lại ...vạch áo cho người xem lưng à? Thật ra cũng đều xấp xỉ "lục tuần" hay "thất thập" thì còn sợ gì những "vết hằn trên lưng ngựa" ...già, chỉ hiềm nỗi trời Bắc Mỹ tháng này "rét" quá, không khéo lại nhiễm lạnh hay tệ hơn là bị cúm thì khốn đốn một mùa đông....g r ưưưưưưưưưư!!!!

    KKKKKKKKKKK....

    Tiếng Xưa này thật là lém lỉnh !

    Em tính " khích tướng " mấy ông ấy à ?

    Vô ích thôi , mấy ông ấy thích trùm mền để nghe nhạc của đại danh ca Lính Chê cơ . Chuyện ngày xưa , mấy ông ấy " giấu kín trong tim " , hay " chôn sâu trong huyệt mộ " từ lâu rồi

    Tigon

  3. #533
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Dung Saigon



    Bầy con gái


    Chương 8


    Trấn đưa bọn con gái về nhà hơi khuya.

    Trước khi bọn con gái vào nhà Trấn chần chờ như muốn giữ Thảo ở lại để nói riêng vài phút.

    Biết ư Trấn, Vân Phi bấm Quỳnh, Thủy lên trước.

    Thảo dợm bước theo các em, nhưng Trấn bất chợt gọi khẽ, chừng như sợ sự ồn ào của đám con gái quay trở ra:

    _Thảo !

    Thảo quay lại:

    _Anh gọi ǵ cơ ?

    _Chiều mai... Thảo có rảnh không ?

    Thảo cười nghịch ngợm trông bóng tối:

    _Không chắc được. có thể là rảnh mà cũng có thể là không.

    Trấn ngập ngừng:

    _Tôi muốn.... tôi muốn mời Thảo chiều mai đi chơi.

    Thảo trêu Trấn:

    _Sao hồi năy anh không nói cùng với mấy cô em Thảo. Để thảo gọi chúng nó xuống hỏi xem chúng nó có bằng ḷng đi không đă, nhé ?

    Trấn lắc đầu, đôi mắt lộ vẻ thành khẩn:

    _Không, Thảo, tôi... tôi mời Thảo thôi.

    _À ! Anh rủ thảo đi chơi riêng phải không ?

    Trấn gật đầu vội vàng:

    _Lần đầu tiên tôi mời Thảo đi chơi, mong Thảo không nỡ từ chối.

    Thảo cười thầm " từ chối hẳn nhiên đi rồi chứ c̣n không nỡ ǵ nữa. Anh cù lần quá đi chơi với anh chán chết. thà bắt chước con Thủy nằm ở nhà đọc kiếm hiệp c̣n dễ chịu hơn".

    Thảo nhẹ nhàng nói với Trấn:

    _Anh mời trễ quá, chiều mai Thảo có cái hẹn trước thành ra không nhận lời anh được.

    Trấn thoáng buồn:

    _Thế, Thảo có thể cho tôi một cái hẹn khác được không ?

    Thảo cười cười:

    _Không biết nữa. Nếu rảnh Thảo có thể nhận lời anh.

    Trấn tươi nét mặt:

    _Chủ nhật tuần sau vậy nhé.

    _Để xem. thảo sẽ trả lời anh vào chiều thứ bẩy. Nhà anh có Te'léphone chứ ?

    _Có, để tôi ghị

    Trấn vội vă viết số điện thoại vào tấm carte trao cho THảo. Thảo đọc lướt nhanh hàng chữ, nhẹ gật đầu:

    _Thảo sẽ phone lại cho anh.

    _Cám ơn Thảo.

    Chờ cho Trấn đi khỏi, Thảo chạy vụt vào nhà, bước lên lầu một cách ồn ào.

    Đám con gái đă mỗi đứa một giang sơn. Quỳnh nằm đọc báo một góc giường. Vân Phi và Thủy nằm gác chân nhau nghe nhạc.

    Nghe bước chân Thảo lên, Thủy giả vờ nói với Vân Phi:

    -Phi nhỉ ? anh Cận trông cũng "beau" ghê đó chứ. chỉ mỗi tội cù lần quá chịu không nổi.

    Phi cười, bấm Thủy;

    - Ừ, bà Thảo nhà ḿnh mà lấy anh cận chắc bà ấy phải nhốt chồng trông nhà một tháng để dạy cách ăn nói và b́nh tỉnh trước mặt ...gái.

    - Nhất là phải có một khuôn mặt lạnh như tiền, một tấm ḷng sắt đá và cặp mắt phớt tỉnh trước sự ồn ào và phá phách của mấy cô em th́ mới mong "sống" được.

    Thảo tiến đến đập mạnh lên mông Thủy, la:

    - Mấy con nhăi, thầm th́ nói xấu tao cái ǵ đó.

    Thủy quay lại cười gịn:

    - Em với chị Phi đang nói chị ưng đại anh Cận cho rồi. Làm đám cưới gấp trông năm nay cho nhà bớt đi một người. Chứ nhà ḿnh con gái đông quá, không ông nào dám "làm rễ" hết. như thế chỉ thiệt tḥi cho em mà thôi. Em nhỏ nhất nhà, phải chờ mấy chị mệt quá.

    Thảo trợn mắt:

    - A! Con nhỏ này bằng tí con đă nghĩ đến chuyện vợ chồng. tao cho mày lên làm chị hai tao lấy chồng trươ'c đó.

    - Em đâu dám vô lễ thế.

    - Mai tao khuân về cho tụi mi một ông anh rể.

    - Cỡ anh Cận không?

    Thảo bĩu môi:

    - Tên Cận mà là cái... thá ǵ. Tao chọn th́ không ai chê nổi.

    - Cho em xem... lư lịch, căn cươ'c, nghề nghiệp.

    Thảo xua tay :

    - Không đươ.c, mày con nít.

    - Em mươ+`i sáu tuổi rồi, ở đó mà con nít.

    - Mươ`i sáu tuổi c̣n vị thành niên. không nên xen vào chuyện t́nh yêu nhảm nhí. Thôi, chịu khó học đi cưng ạ. bốn năm nửa tao nói mẹ gả chồng chọ

    Thủy công môi:

    - Ai cần chị nói. Chị Phi mới mươ`i tám tuổi chưa đủ trươ?ng thành sao đă có bồ rồi. Coi chừng chị Phi có chồng trươ'c chị à.

    Thảo cươ`i:

    - Ừ! Đứa nào có chồng sớm tao sẽ tặng cho một đôi gối thêu, một chăn bông thật dày, một tá slip trắng Made in France đàng hoàng chứ không phải Made in HongKông giả như mấy tụi mi thươ`ng mặc đâu.

    Vân Phi bảo Thủy:

    - Đề nghị của chị Thảo nghe "hấp dẫn" ghê nhỉ nghe bà ấy tán tao lại thích... lấy chồng ngay để nhận quà quá à.

    Thủy xui:

    - Bảo anh Hoàng làm đám cươ'i gấp đi chị Phi ơi. Anh ấy là con "mọt sách" không, chán quá.

    Phi nói:

    - Không học đi lính làm sao mỉ

    - Đi th́ đi chứ. con trai ǵ yếu quá vậy.

    Vân Phi cươ`i dịu dàng:

    - C̣n học đươ.c th́ cứ học chứ dại ǵ đi lính. Chừng nào hết học hăy haỵ Đi lính dài ngươ`i như anh Sơn, cả năm không về phép một lần buồn chết.

    Thảo gật gù:

    - Thằng Hoàng bé con thế mà khôn, ở nhà để cuối tuần đi bát phố, cinê với ngươ`i yêu có phải sươ'ng hơn là chui vào rừng ở như ông Sơn không nào. Bồ tao mà ở xa như ông Sơn tao... bỏ liền.

    Thủy nói:

    - Anh Sơn chê con gái Saigon đó chị ơi!

    Thảo dài giọng:

    - Con gái Saigon cũng chê lại anh ấy. Mầy biết mấy con bạn tao tụi nó chê anh Sơn sao không ?

    - Chê sao?

    - Ừ, tụi nó nói ông anh mày sao mà khó thương đến thế? ông anh mầy sao mà...rừng đến thế? khiến tao phải trả lời tụi nó phát mệt luôn.

    Vân Phi ngồi nhỏm dậy:

    - Ê, Thủy, Thủy biết bạn anh Sơn cái ông để râu không?
    Thủy lắc đầu:

    Em không để ư.

    - Tên này "đẹp trai" lắm. có điều là hắn có vẻ lối quá, tao ghét.

    - Sao em không biết, hắn tên ǵ?

    Phi lắc đầu:

    - Chưa biết tên, ông này lạ hoắc à. hôm nọ anh Sơn dắt về nhà chút xíu đi liền. nh́n tươ'ng hắn lối làm sao ấy. Chắc anh chàng nghĩ là ḿnh đẹp, ḿnh to con, ḿnh có bộ râu... rừng hẳn đám em gái ông Sơn mê hết trơn.

    Thủy nheo mắt:

    - Chắc anh chàng đươ.c ông Sơn báo động nhà tao có một bầy em gái phá như quỉ, mày phải làm ra vẻ ta đây kẻo tụi nó trêu cho th́ điêu đứng mặt mày. Nên anh chàng "cố" làm như thế đó.

    Thảo ngồi cắt mỏng từng lát dưa leo đắp lên mặt, nói với Phi:

    - Đứa nào mê nổi bạn anh Sơn chứ tao th́ chê trươ'c tiên.

    Vân Phi chợt báo động:

    - A! Nhưng anh chàng có một sơ sót không qua nổi mắt em là anh chàng có vẻ ... mết bà Quỳnh nhà ḿnh.

    Thủy thích quá, con bé reo lên:

    - Sao chị biết? chắc anh Sơn đang "âm mưu" kiếm chồng cho em gái chứ ǵ. Chị Quỳnh có vẻ thích lại anh ấy không?

    Phi lắc đầu:

    - Bà ấy mà thương ai, ghét ai đố biết nổi, mặt cứ tỉnh bơ bơ đi qua đi lại trươ'c mặt tên bạn anh Sơn trông khi anh chàng th́ cứ ngẩn ngơ nh́n bà ấy. Mới bươ'c vào cửa anh chàng đă "chấm" chị Quỳnh rồi.

    Thủy, Thảo, Phi ôm nhau cươ i khúc khích, rù ŕ nói đến tên con trai đó và Quỳnh làm cứ như chuyện lạ lùng nhất không bằng vậy. Quỳnh nghe buồn cươ`i -

    Cuộc sống của đám con gái trông căn nhà này chỉ có bấy nhiêu chuyện thôi cũng có thể nói với nhau hàng giờ không hết, bàn tán suốt đêm không ngủ cũng chưa dứt, suốt ngày này sang ngày khác như thế.

    Căi nhau, phá nhau, quây quần bên nhau buổi tối. Buổi sáng dậy sớm mỗi đứa một công việc. buổi trưa, buổi chiều họp nhau ở bữa ăn, kể cho nhau nghe những chuyện ngộ nghĩnh ở trươ`ng, ở sở làm, trêu nhau ngươ`i này, ngươ`i nọ.

    La hét, mắng chửi nhau om ṣm rồi lại gác chân nhau nói cươ`i rúc rích, âu yếm và thân thiết như không muốn rời, muốn dứt nhau.

    Quỳnh thương cuộc sống của chị em Quỳnh tha thiết, nhưng đôi lúc Quỳnh cũng thấy buồn bơ vơ sao đó, thấy thiếu thốn một cái ǵ trong đám chị em gái ồn ào.

    Quỳnh bắt gặp những phút mộng mơ của Quỳnh. hẳn những lúc ấy Quỳnh vừa bất chợt nghĩ đến một h́nh bóng đàn ông và những ươ'c mơ cũng vừa đến, và những đợi chờ đối với Quỳnh dài dặc quá, mông lung quá, không bao giờ t́m kiếm nổi.


    hết: Chương 8 , xem tiếp: Chương 9

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.a...83a3q3m3237nmn

  4. #534
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Hai Sắc Hoa Ti Gôn ( TTKH)



    Trong khi chờ xem tiếp " Bầy con Gái " , mời thưởng thức giọng ngâm trầm ấm , tha thiết của Hoàng Oanh qua bài thơ " Hai Sắc Hoa Ti Gôn " của TTKH

    Tigon

  5. #535
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Thơ nhạc giao duyên :Hoàng Oanh - Hai sắc hoa Tigôn



    Hai sắc hoa Tigôn


    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương

    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh ḷng

    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ t́nh ta cũng vỡ thôi

    Thuở đó nào tôi đă hiểu ǵ
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút ḷng trong chẳng biến suy

    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường

    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Ḷng tôi c̣n giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người

    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha

    Tôi nhớ lời người đă bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu th́ tôi đă
    Làm lỡ t́nh duyên cũ mất rồi

    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đ̣

    Nếu biết rằng tôi đă lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng





    T T K H

  6. #536
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Cuộc sống của đám con gái trông căn nhà này chỉ có bấy nhiêu chuyện thôi cũng có thể nói với nhau hàng giờ không hết, bàn tán suốt đêm không ngủ cũng chưa dứt, suốt ngày này sang ngày khác như thế.

    Căi nhau, phá nhau, quây quần bên nhau buổi tối. Buổi sáng dậy sớm mỗi đứa một công việc. buổi trưa, buổi chiều họp nhau ở bữa ăn, kể cho nhau nghe những chuyện ngộ nghĩnh ở trươ`ng, ở sở làm, trêu nhau ngươ`i này, ngươ`i nọ.
    Rồi...30 năm "shau"!?
    "Bầy con gái" cuả Dung Sàigòn ra sao không biết, chứ "Bầy con gái" nhà em có người cũng đã gần 60, cô út hơn 40!
    Hiếm khi nào "bát tiên" đươc hội ngộ đầy đủ. Bây giờ chị em chỉ liên lạc trao đổi những vấn đề liên quan đến sức khỏe cha mẹ là chính yếu, khó ma tìm ra thời giờ hỏi thăm con cái cuả nhau tường tận, hay trao đổi những "bí quyết" làm ...chậm già!
    Thời gian qua nhanh quá, chị Tigon ơi! Mới ngày nào là "bầy thiên nga" yểu điệu kiêu sa, trước đây không lâu thì đổi lốt ra một "bầy vịt mẹ" chăm đám vịt con, nay thành "bầy ...cú già" chăng???
    Thời gian có làm mình thanh con gì cũng không sao, miễn là vẫn chung "một bầy" với nhau là còn hạnh phúc trong đời, phải không chị?

  7. #537
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Chỉ c̣n là kỷ niệm !

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Rồi...30 năm "shau"!?
    "Bầy con gái" cuả Dung Sàigòn ra sao không biết, chứ "Bầy con gái" nhà em có người cũng đã gần 60, cô út hơn 40!
    Hiếm khi nào "bát tiên" đươc hội ngộ đầy đủ. Bây giờ chị em chỉ liên lạc trao đổi những vấn đề liên quan đến sức khỏe cha mẹ là chính yếu, khó ma tìm ra thời giờ hỏi thăm con cái cuả nhau tường tận, hay trao đổi những "bí quyết" làm ...chậm già!
    Thời gian qua nhanh quá, chị Tigon ơi! Mới ngày nào là "bầy thiên nga" yểu điệu kiêu sa, trước đây không lâu thì đổi lốt ra một "bầy vịt mẹ" chăm đám vịt con, nay thành "bầy ...cú già" chăng???
    Thời gian có làm mình thanh con gì cũng không sao, miễn là vẫn chung "một bầy" với nhau là còn hạnh phúc trong đời, phải không chị?

    Thời gian qua , không gian thay đổi , nên sự việc cũng đổi thay .

    Gia đ́nh Tigon chỉ có 3 đứa con gái , gặp nhau hàng tuần , nhưng không c̣n không khí của " bầy con gái " lúc xưa .

    Ngày xưa , áo dài ḿnh mới may , nhờ Cô Năm đi lấy , nó mặc đi làm cả 2, 3 lần rồi mới đem đưa cho ḿnh . Đến khi ḿnh mặc chiếc áo ấy , gặp bạn cùng sở của nó , ở chợ Bến Thành , bạn nó bảo ḿnh : " Chị mặc áo của Năm vừa lắm
    nhỉ ? " Thế có tức không kia chứ ?

    C̣n Cô Út , Cô Năm vừa ủi xong cái quần trắng hồi tối , sáng ra mặc áo dài xong , không kiếm được cái quần . Th́ ra Cô Út thấy ai để sẵn , tiện quá nên mặc luôn.

    Chỉ là kỷ niệm !

    Tigon

  8. #538
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Để nhớ lại hương vị Thời Con Gái

    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...206#post106206



    Mời vào link trên . Đặc biệt


    Tigon

  9. #539
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Dung Saigon

    Bầy con gái


    Chương 9



    T ên con trai đứng sững ở giữa cửa nh́n Quỳnh chăm chú.

    Quỳnh ngồi thoải mái trông salon dũa móng taỵ mái tóc cuốn cao lên để lộ khoảng gáy trắng hồng, chăm chú trông công việc làm đẹp đôi bàn tay không để ư xem aị

    Tên con trai đằng hắng một tiếng và bước hẳn vào trong. Quỳnh ngẩng đầu lên.

    - Thưa cô, đây có phải nhà cô Thảỏ

    Quỳnh xỏ chân vào đôi dép đen, gật đầu vội vàng:

    - Vâng, mời ông ngồi chơi, tôi đi gọi chị Thảọ

    Quỳnh nói và đi nhanh vào trong nhà. Thảo đang tắm.

    Quỳnh nói:

    - Chị Thảo, có khách.

    Thảo nói vọng ra:

    - Bạn tao đấy, ra tiếp dùm tao một lát đị

    Quỳnh nhăn nhó:

    - Chịu thôi, để em bảo con Thủy nó xuống tiếp hộ.

    Thảo dẫy lên, la thất thanh:

    - Đừng, Quỳnh, mày mà gọi con quỉ đó xuống nó ngồi nói bậy bạ là chết taọ Con trai ông Giám Đốc sở tao làm đấỵ Ra tiếp dùm tao chút đị Làm ơn, làm phước mà.

    Quỳnh miễn cưỡng bước ra, càu nhàu:

    - Nhanh nhanh lên nghe bà. lát nữa tôi phải đến ăn đầy tháng con con Khanh đấỵ Bà làm trễ giờ tôi th́ biết.

    Thảo dục:

    - Thôi ra di, lát tao cho tiền đi taxi gấp đôị Ồn lắm!

    Quỳnh rót nước và bước ra, tên con trai đang ngồi đọc tờ tuần báo Quỳnh đang xem dở.

    Quỳnh nhẹ nhàng ngồi đối diện tên con trai:

    - Mời anh xơi nước.

    Tên con trai nh́nh Quỳnh, cười cởi mở:

    - Chị Thảo đang dở bận một chút sẽ ra ngaỵ

    - Không sao! À, cô là em thứ mấy của Thảo thế nhỉ?

    - Dạ, tôi kế chị Thảo ạ

    - Cô Quỳnh phải không nàỏ

    - Dạ!

    Tên con trai cười vui:

    - Tôi nghe Thảo nói nhiều về các cô em gái đến nổi tôi thuộc tên từng người tuy chưa biết mặt.

    Quỳnh cười nhỏ nhẹ:

    - Chắc chị Thảo kể xấu tụi tui không chứ ǵ?

    - Đâu có, Thảo "tán" em gái ghê chứ. nhất là tán Quỳnh.

    Quỳnh nghiêng mái tóc làm dáng, kêu lên thật hồn nhiên:

    - A! Sao lại nhất là ... tán Quỳnh?

    - Thảo khen Quỳnh nghiêm trang nhất nhà, ngoan nhất nhà và... xinh nhất nhà.

    - Trời ơi! chị Thảo khen vậy không sợ người ta cười cho à?

    Tên con trai nh́n Quỳnh chăm chú. đôi mắt thoáng làm Quỳnh bối rốị Hắn nói:

    - Sao lại cươ`ỉ Ai dám cười cơ chứ?

    Quỳnh chỉ:

    - Anh, và bạn chị Thảọ

    - Thảo nói thế không đúng saỏ

    - Anh thấy saỏ

    Quỳnh vặn lại, tên con trai nheo nheo mắt:

    - Tôi thấy đúng, mới nh́n Quỳnh tôi đă đoán ra Quỳnh là nhân vật thứ mấy trông nhà rồị

    Quỳnh nh́n tên con trai đối diện. Hắn có vầng trán cao thông minh -nụ cười ồn ào và cởi mở, ánh mắt sâu sắc, tinh nghịch.

    Tên con trai này mang đầy nét trẻ trung hoạt động, khác hẳn những tên bạn trước của chị Thảọ .

    Hắn bạo ăn nóị Mới gặp mà Quỳnh đă bị khớp trước hắn. Quỳnh nghĩ thầm "phải có con Thủy ngồi đây cho nó phá anh chàng xem có đỏ mặt ấp úng không?"

    Quỳnh đang định gọi Thủy th́ Thảo ra - May cho anh chàng và may cho chị Thảo nhé!

    Quỳnh đứng vụt dậy, Thảo cười tươi tắn:

    - Chào Thịnh. xin lỗi nhe, chờ Thảo có lâu không?

    Thịnh cười:

    - Ngồi một ḿnh th́ lâu thật. nhưng tại có cô Quỳnh...

    Quỳnh chạy vụt vào nhà, và nói:

    - Không dám ạ!

    Sau lưng Quỳnh, tiếng cười của chị Thảo ṛn tan, vui nhộn.

    Quỳnh nghe lưng lưng một niềm vui chợt đến.

    Quỳnh báo động cho Thủy, Phi:

    - Hai đứa xuống mà xem bạn chị Thảọ

    Thủy quăng quyển truyện, đôi mắt sáng rỡ:

    - Bạn chị thảo phải không? hôm qua bà ấy khoe mà.

    Vân Phi cũng háo hức:

    - Chắc không là ông Trấn thứ haỉ

    Quỳnh lắc đầu:

    - Tên này "láu" lắm, phải hồi nảy con Thủy xuống quay cho hắn một vài câu... bơ ghét.

    Thủy nhảy phóc xuống giươ`ng:

    - Để em xuống xem.

    Vân Phi kéo áo Thủy:

    - Chờ tao vớị

    Quỳnh suỵt suỵt la hai đứa con gái:

    - Tụi bây ồn ào chút nửa khách về bà Thảo bà ấy chửi cho mà nghe, điếc taị

    Thủy vênh váo chạy xuống lưng chừng cầu thang. con bé gọi ầm lên:

    - Phi ơi, anh Hoàng đến.

    Quỳnh nh́n Vân Phi nheo mắt:

    - Cho tao mượn "tài xế" mười phút, nhờ nó chở đến nhà con Khanh được không Phỉ

    Vân Phi ngoan ngoăn gật đầu:

    - Dạ được.

    Quỳnh trêu Phi:

    - Có buồn không đó ?

    - Không có ǵ.

    Chút nửa về đừng có cằn nhằn là chị Quỳnh bất lịch sự, cả tuần người ta mới gặp nhau có một lần lại kéo đi mất ... mười phút.

    Vân Phi cười, hàm răng trắng đều duyên dáng:

    - Cho chị Quỳnh bắt anh ấy làm tài xế nửa tiếng luôn đó. em c̣n phải dọn dẹp và đi tắm rửa cho đàng hoàng.

    Quỳnh kêu lên:

    - Gớm, điệu quá đi cô ơị

    Hoàng gặp Quỳnh ở đầu cầu thang. Hoàng chào Quỳnh:

    - Chị ạ!

    - Khôg dám ... ạ!

    Hoàng cười:

    - Chị Quỳnh đi chơỉ

    - Ừ, nhờ Hoàng chút được không?

    Hoàng nhanh nhẩu:

    - Được chứ ạ, lâu lắm mới được chị nhờ.

    Quỳnh nhăn mặt, la Hoàng:

    - Cô cậu điệu y hệt nhaụ Sao, chở dùm tôi đến nhà Khanh, có ǵ phiền không?

    Hoàng vui vẻ:

    - Vâng.

    - Cần gặp Vân Phi để "xin phép" không?

    Hoàng ngần ngừ. Vân Phi ló đầu nh́n ra cửa, chớp chớp đôi mắt nh́n Hoàng:

    - Thôi khỏi, em biết rồị
    Hoàng nheo mắt ngó Vân Phi:

    - Mười phút nửa anh trở lạị

    Vân Phi vẩy vẩy Hoàng. hoàng nh́n thấy ở cổ tay Vân Phi một chiếc lắc bạc lạ mắt nhưng không tiện hỏị Quỳnh hiểu ư, kéo tay Hoàng:

    - Chút nửa về tha hồ mà "phỏng vấn".

    Hoàng đỏ mặt líu ríu theo Quỳnh xuống cầu thang. Đi ngang pḥng khách Quỳnh nh́n thấy Thảo và Thịnh đang châu đầu vào nhau xem chung một tờ báo đầy vẻ thân mật.

    Quỳnh nện mạnh gót giày ra cửạ Thịnh nh́n lên, Thảo cũng nh́n lên, nụ cười tươi và đẹp hơn bao giờ hết.

    Quỳnh nói:

    - Anh ngồi chơi ạ! Chị thảo em đến Khanh nghẹ

    Thảo gật đầu:

    - Ừ! Đi nhanh nhanh lên rồi về.

    Quỳnh bước ra cửa cười thầm. vui... không chịu được.

    Chỉ một tên con trai lạ, đẹp trai hiện diện giửa hai chị em mà đă khiến Thảo người lớn hẳn ngay lên. Và Quỳnh ngoan như chưa bao giờ ngoan thế. ngày thươ`ng đi đâu mạnh ai nấy đị Có bao giờ hỏi han, dặn ḍ nhau như thế bao giờ đâu chứ.

    Quỳnh nghĩ : giá anh chàng Thịnh đến nhà đều đều như thế này, biết đâu bọn con gái nhà Quỳnh lại chả ngoan hiền, lễ phép ra không chừng.

    Quỳnh bật cười trong ư nghĩ ấỵ


    hết: Chương 9 , xem tiếp: Chương 10

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.a...a3q3m3237nvn0n

  10. #540
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...206#post106206



    Mời vào link trên . Đặc biệt


    Tigon
    Thấy cách làm gỏi xoài này "mặn mà" lắm, thế nào em cũng phải làm một lần đúng "bài bản" này xem sao.
    Chiều nay tui em khăn gói lên đường đi Washington DC thăm ...toà đại sứ Tầu và Việt cộng, xe chạy thâu đêm đến sáng thì tới nơi.
    Nhân ngày Quốc Tế Nhân Quyền, nhớ...đồng bào VN ở quê nhà sống không có quyền con người tự do như chúng ta , chỉ có cách là "PHẢI LÊN TIẾNG" thôi, chị Tigon à.
    Weekend này sẽ vắng nhà, chúc chị vui luôn.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 7 users browsing this thread. (0 members and 7 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •