Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (511)
Niềm Đau Và Nỗi Đợi
Tiếng đàn Thương từ xa vọng lại
Âm vang buồn, tê tái niềm sương
Trầm ngâm, thao thức canh trường
Ḷng anh da diết, vấn vương, năo nề!
Nỗi ôm ấp câu thề hẹn ước
Cố vươn ḿnh thả bước thênh thang
Tiếc thay duyên phận lỡ làng
Sông sâu đ̣ vắng để ngàn khổ đau
T́nh tha thiết dạt dào muôn nhớ
Nẻo ngh́n trùng cách trở, xót xa
Lắm khi trăn trở dưới tà
Thẫn thờ hướng vọng, biết mà t́m đâu
Ngày thui thủi ôm sầu lặng lẽ
Dưới khung mờ quạnh quẽ đ́u hiu
Lan man nghĩ ngợi thật nhiều
Cũng rồi chỉ thấy cánh diều đứt dây!
Yêu dấu hỡi! Có hay anh nói
Có khiến ḷng rười rượi không em?
Th́ đây chỉ mối tơ duyên
Đôi ta chia nửa cất tim đợi chờ
Chờ héo hắt ngập bờ trăng lặn
Chờ mỏi ṃn phủ ráng hoàng hôn
Chờ cho mục cả hai chân
Chờ hoang cỏ lạnh chập chờn bóng ma
Hồn chúng ḿnh bay ra biển lớn
Ngắm bốn bề gió giỡn, sóng giăng
Một lần nh́n lại không tầng
Ngh́n thu vĩnh biệt, âm gian trở về…
15/11/2018
Nguyễn Thành Sáng
Hội Ngộ Hoà Duyên
Lời bộc bạch tái tê hồn thiếp
Nghiệp trái ngang duyên kiếp bẽ bàng
Suy tư ray rứt xốn xang
Ngậm ngùi cách trở đẫm hàng khóe mi
T́nh vô phận sầu bi tâm tưởng
Rũ dáng hường trước ngưỡng điêu linh
Sát na thấu ải ba sinh
Phím chùng rụng vỡ, lộ tŕnh bấp bênh
Thuyền ngược sóng lênh đênh con nước
Vững mái chèo hẹn ước sắt son
Trần gian thống khổ mỏi ṃn
Vóc ngà mày ngọc héo hon cũng đành
Luôn ươm mộng cùng anh xướng họa
Dưới bầu êm sao tỏa mây giăng
Thu phong thoảng chiếc buồm căng
Đưa đôi Loan Phụng nhẹ thăng tiên bồng
Bốn mùa đủ vợ chồng đằm thắm
Măi dung ḥa say đắm trao yêu
Lửa hương trầm bổng sáo diều
Khoả khuây những chuỗi cô liêu thắt ḷng
Hoài chờ đợi quả hồng hai mảnh
Buổi tương phùng quyện ánh nguyệt nâu
Lau khô mắt lệ canh thâu
Không c̣n lo lắng cau trầu dở dang
Dẫu âm cảnh thênh thang diệu vợi
Nhưng mái nhà đang đợi đôi ta
Chốn đây đàn trỗi ngân nga
Ngâm thơ thưởng giọt sương sa măn nguyền.
November 15, 2018
Tam Muội
Bookmarks