Mời quí vị yêu mục "Sai G̣n thủa ấy" ghé qua "Nghe Chuyện Hà Nội" do nhà văn Doăn Quốc Sĩ kể với khúc quành của sông Đuống... đẹp như mơ...
Mời quí vị yêu mục "Sai G̣n thủa ấy" ghé qua "Nghe Chuyện Hà Nội" do nhà văn Doăn Quốc Sĩ kể với khúc quành của sông Đuống... đẹp như mơ...
Lời T́nh Xa
Nhạc và lời: anhTS
Mưa, từng giọt mưa vẫn rơi đều
Em, giờ nơi đâu cách xa ngàn khơi
Nghe, ḷng nhung nhớ nhịp chân bước buồn
Trong chiều mưa, th́ thầm anh nói
Đến với anh, đừng rời xa
Cho tim sầu buốt giá.
Mây, c̣n trôi măi khuất chân trời
Như, ḷng anh đây khói mây sầu vương
Xa, ngày xa vắng người ơi hăy về
Bên ṿng tay, rồi anh nói
Măi yêu em, không rời xa.
T́nh ḿnh ngày đó, bâng khuâng nổi mong chờ
Cùng một nhịp tim, đưa nhau đến cơn say
Rượu t́nh nồng cháy
Th́ thầm gọi nhau
Không rời xa, yêu người măi
Xin ngày mai, cho tim đừng héo tàn.
Em, về bên nao bóng xa mờ
Anh, c̣n nơi đây vẫn luôn đợi em
Xin, một lời thôi rằng em vẫn c̣n
Yêu vần thơ, nhạc t́nh anh viết
Viết cho em, riêng ḿnh em.
http://soundcloud.com/anhts/l-i-t-nh-xa
BRAVO! BRAVO! BRAVO!
BIS! BIS! BIS!
Bài này là "lâu lắm" hả anhTS? Vậy còn bài chưa "lâu lắm" không, cho tụi naỳ nghe mí?
Tính "bình lựng" vài câu, mà sợ bị nói là "cứ như trạng..." ,nên thôi, chờ nghe bài nữa nhe anhTS!
Phổ biến cho bạn bè đươc không anhTS?
Hihihi, cám ơn chị Tiếng Xưa, chị Tigon. Toàn là bài sáng tác lâu rồi, c̣n nhiều nhưng mà chắc không hay đâu. Nếu chị muốn nghe nhạc chưa lâu lắm hay là c̣n mới mới th́ tôi phải ngồi chơi nhạc lại thôi, bỏ chơi lâu rồi chắc là hổng có hay nữa rồi, hic. Thôi để bữa nào quởn quởn sáng tác lại hén.
Chị cứ tự nhiên phổ biến cho bạn bè à, sợ bạn bè chị nói chị chơi tṛ tra tấn lổ tai người khác í.
Sáng tác thơ , nhạc ...th́ phải có hứng , chứ quởn quởn th́ chỉ ngồi chống cằm thôi , phải không nào ?
Vietland c̣n nhiều nhân tài chưa muốn lố dạng thôi , cứ từ từ mà chờ .
Ở hải ngoại này , cuộc sống bon chen , phiền toái cũng nhiều , nên những giờ phút có thể sáng tác được cũng rất hiếm .
Bởi vậy , Tigon tôi mới mở ra những threads giải trí như " Saigon " và " Hà Nội " , để quư ACE vào " xả tress ".
Chốn yên b́nh , nhưng lăng mạn này lúc nào cũng mở cửa chào đón những tâm hồn b́nh dị , trọng nghĩa khí , quư t́nh bạn , và biết chia xẻ buồn + vui
Tigon
Nh́n lại Saigon năm xưa những kư ức lại tuôn trào, nhớ ngày nào đó c̣n đứng dưới mái trường thân thương, cùng bạn bè chơi đùa trong tuổi thơ không một vết hằn của cuộc đời làm cho mất đi nét trong sáng. Những ngày đó tuy chiến tranh đă lan tràn khắp nơi, những người con yêu của tổ quốc lần lượt hy sinh, những chàng trai trẻ hào hùng ngày nào, đă mang lại một không gian yên tỉnh cho thủ đô Saigon yêu dấu của chúng ta. Chúng ta rồi cũng từ giả mái trường và cũng bắt đầu một cuộc sống kiêu hùng trên đầu tên, lửa đạn. Cũng trong chúng ta đó không ít người đă nằm xuống v́ cho một Tổ Quốc Việt Nam, v́ một ngày mai tươi sáng, v́ cho độc lập tự do. Rồi Tổ Quốc của chúng ta lại chia lối, những người con sống lạc loài trên đất khách, những người con bỏ ḿnh trên biển cả, chỉ v́ hai tiếng tự do. Trong suốt chiều dài của lịch sử có những bà Mẹ đă âm thầm chịu đựng, hy sinh tất cả chỉ đổi lấy sự tự do khát vọng cho những đứa con. Một tương lai tươi sáng hơn, rồi một ngày u buồn nào đó, Mẹ của chúng ta hơi tàn, sức kiệt và đă ra đi trong cô đơn.
Tôi đă mất Mẹ như thế và khi trở về chỉ kịp tiển đưa Mẹ về ḷng đất lạnh. Mẹ ơi! con nhớ Mẹ lắm.
Tặng các bạn đă không c̣n Mẹ một sáng tác Mẹ Yêu để chúng ta cùng nhau tưởng niệm về Mẹ.
Mẹ Yêu
Nhạc và Lời: anhTS
Mẹ ngồi thằm lặng bên hàng cây
Đôi mắt buồn nh́n theo bóng con đi
Mắt lệ nḥa tuôn nay xa cách ngàn phương
Nghịch cảnh đắng cay Mẹ vẫn âm thầm vui
Suốt đời chồng chất bao nhiêu trái ngang
Mẹ buồn ngồi lặng trong chiều mưa
Xa vắng rồi c̣n đâu tiếng cười vang
Dáng Mẹ hiền nay cô đơn dưới hàng cây
Thời gian điểm tô mái tóc Mẹ bạc phơ
Mong đàn con thơ lớn lên thành người hiền.
Rồi năm tháng với bao nổi u buồn
Trông chờ tin con những đứa con sống lạc loài
Rồi mùa xuân đến
Ôi! sao trống vắng đơn côi
Rồi Mẹ xuôi tay
Rồi Mẹ ngủ say
Ngủ trong ḷng đất lạnh.
Mẹ ơi Mẹ, con đă về đây
C̣n mái nhà
Ôi! vắng bóng Mẹ yêu
Nhớ lời Mẹ khuyên trong tiếng nói dịu hiền
Ṿng tay ấm êm Mẹ hát ru ḷng con
Nay c̣n ǵ đâu
Bóng dáng Mẹ yêu
Ngồi lặng bên nấm mộ hoang vắng
Nh́n khói hương đôi mắt lệ tuôn rơi
Xin Mẹ ngủ yên, không khổ, không nhọc nhằn
Lạy Mẹ dấu yêu
Ơn nghĩa sinh thành kia
Giờ nay cách xa
Ôi Mẹ! Mẹ của con
http://soundcloud.com/anhts/m-y-u
Cảm thông được nỗi đau của Anh TS & Salsa
Tigon cũng đă cài bông hồng trắng trong ngày Lễ Của Mẹ .
Mẹ đă về với Ba , với ngôi nhà thờ nhỏ bé Thánh Giu Se , nơi Ba Mẹ đă ngồi dự lễ hơn 30 năm dài .
Gịng nhạc và tiếng ca của anh TS như quyện vào nhau , truyền cảm .
Tigon
Last edited by Tigon; 31-10-2011 at 01:57 AM.
Đi ra ngoài một lát , thấy nhân t́nh thế thái chán quá , lại quay về đây .
( Bạn ngày hôm qua , chưa chắc đă là bạn của ngày mai )
"Mẹ , mẹ là gịng suối ngọt ngào ..."
Nay gịng suối đă cạn khô , ḷng kẻ làm con không đau đớn sao được .
Hôm rồi ( 3 hôm thôi ) , xem tin tức trên TV , thấy Bà Mẹ kia giết 2 đứa con để lấy tiền bảo hiểm . Sao lại có thể như vậy ? Phần lớn các bà Mẹ có thể hy sinh mạng sống của chính ḿnh cho con được mà , sao lại có kẻ nhẫn tâm giết cả con ruột để lấy tiền ?
Saigon cho chúng ḿnh bao niềm vui thuở niên thiếu , nhưng rồi chúng ḿnh trưởng thành trong chiến tranh , Saigon hứng chịu bao nhiêu viên đạn pháo kích .
Nói tới đây , chợt nhớ tới câu chuyện trên báo , nhưng h́nh như có thật :
Hai tuần sau ngày Saigon bị ... phỏng , trong một buổi họp phường , cán bộ CS hồ hỡi hỏi các vị lối xóm hiện diện :
_Giải phóng vào Sai gon rồi , bà con có vui không , kể lại cho nghe với ?
Không có tiếng trả lời .
Một bà lăo đưa tay lên găi đầu ( chắc là bị chí cắn ), liền bị cán bộ chụp lấy :
-Bác Ba , chắc Bác có ư kiến ?
Kẹt quá , Bác Ba nói đại :
_ - Tŕnh cán bộ , vui lắm chứ . Ngày trước tối nào cũng ngủ trong hầm , sợ Việt Cộng pháo kích .
Bây giờ Giải phóng về rồi , Việt Cộng nó không dám pháo kích nữa , dân Saigon ngủ yên giấc .
Tigon
sô sory anh Tranchinh nhé. Bây giờ mới trả lời anh được đây.
Tôi chẳng có khả năng mà đi câu biển được đâu. Vì đi câu biển thì phải có tàu, còn nếu muốn đi thì phải đóng tiền hoặc đi nhờ người khác, nên cũng phiền; thế nên tôi thường đi câu bờ, câu ở bờ biển hoặc bờ vịnh, trong cái khả năng cuả mình . chủ ýêu là giải trí, thể dục thể thao cho khoẻ, lại chẳng giám ví như Khương tử Nha mà câu thời câu vận, mà còn gì nữa ôi thời với vận, nó bỏ ta đi tự thuở nào !
Mấy ai mà có tầu đi biển,tôi câu biển cũng chỉ câu bờ đá hay cầu .Tôi chưa rành câu biển,chỉ muốn hỏi anh nếu anh ở Cali th́ cùng biển với VN(Thái B́nh Dương)nghe nói nhiều cá ngon hơn phía bên tui
There are currently 396 users browsing this thread. (0 members and 396 guests)
Bookmarks