Tổng phản công nghị quyết 36 của cộng sản Việt Nam
Phạm Bá Hoa.
Ngày 26 tháng 3 năm 2004, Bộ Chính Trị, tức nhóm lănh đạo cộng sản Việt Nam đă ban hành nghị quyết số 36, qui định một chính sách toàn diện về Cộng Đồng Việt Nam Tị Nạn Hải Ngoại mà họ gọi là những người Việt Nam ở nước ngoài.
Đọc qua nghị quyết này, dễ dàng nhận thấy nó là một văn kiện mà phần lớn là hệ thống hóa những qui định đă ban hành những năm trước đó, cộng với một số điểm mới. Điều đặc biệt là lănh đạo cộng sản Việt Nam, đă nâng tầm quan trọng của quốc sách Kiều Vận lên cao hơn lúc nào hết. Không c̣n đóng khung trong những tổ chức có trách nhiệm vận động người Việt Nam ở nước ngoài như trước đây nữa, mà lănh đạo cộng sản Việt Nam đặt trách nhiệm lên vai toàn bộ hệ thống chính trị, toàn bộ các tổ chức đảng, các tổ chức nhà nước, mặt trận tổ quốc, các ngành các cấp từ trung ương đến địa phương, và các đoàn thể nhân dân, từ trong nước ra đến ngoài hải ngoại. Họ kêu gọi toàn dân phải coi đây là một nhiệm vụ quan trọng, nhằm phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân v́ sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Rơ ràng là lănh đạo cộng sản Việt Nam, chánh thức chỉ huy cuộc tổng tấn công vào Cộng Đồng Tị Nạn Hải Ngoại chúng ta, bằng cách huy động toàn đảng, toàn nhà nước, và toàn dân, nói chung là toàn xă hội, tức 80 triệu người (năm 2004) trong nước vói tay ra khỏi biên giới mà tấn công vào Cộng Đồng 3 triệu người tị nạn hải ngoại. Phải chăng nhóm đỉnh cao tri tuệ tưởng như họ đang ở vào đầu tháng 3 năm 1975 với cái gọi là chiến dịch tổng tấn công mùa xuân của họ tấn công Việt Nam Cộng Ḥa chúng ta hay sao ấy?
Nghị Quyết 36 hệ thống hóa những văn kiện và những tổ chức về Kiều vận:
Một là, Quyết định của Thủ Tướng cộng sản Việt Nam Phan Văn Khải kư ngày 27 tháng 10 năm 1999, về một số chính sách đối với người Việt Nam ở Nước Ngoài, đă được xếp vào mặt trận văn hoá. Năm sau đó, được bổ túc bởi một Quyết định nữa.
Hai là, Ủy Ban Liên Lạc Người Việt Nam Ở Nước Ngoài, do Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Đ́nh Bin làm Chủ Nhiệm. Nay th́ Nguyễn Đ́nh Bin đă rời khỏi chức Thứ Trưởng Ngoại Giao, và Nguyễn Phú B́nh thay thế.
Ba là, Ủy ban Vận Động Thành Lập Hội Liên Lạc Người Việt Nam Ở Nước Ngoài, do tiến sĩ Nguyễn Văn Đạo, Giám đốc trường đại học tổng hợp Hà Nội làm Chủ Nhiệm. Nhiệm vụ của Ủy Ban này là vận động thành lập ít nhất là một Hội tại mỗi thành phố lớn cũng như tại mỗi tỉnh có thân nhân của chúng ta cư ngụ, để dùng thân nhân chúng ta áp lực chúng ta, làm thay họ về những công tác văn hoá xă hội mà lẽ ra họ phải phục vụ người dân.
Và
bốn là, Quỹ Hỗ Trợ Vận Động Người Việt Nam Ở Nước Ngoài, ra mắt giữa tháng 4 năm 2003, với ngân khoản đầu tiên là 7.000 tỷ đồng Việt Nam, tương đương với 450 ngàn mỹ kim tính theo hối suất lúc ấy. Theo lời của ông Nguyễn Đ́nh Bin trong ngày ra mắt tại Bộ Ngoại Giao hồi tháng 4 năm 2003, th́ Quỹ này tài trợ cho 8 mục tiêu mục tiêu của Quỹ đánh phá Cộng Đồng chúng ta mà họ gọi là giúp đỡ những người Việt Nam ở nước ngoài, để nắm quyền khống chế cai trị chúng ta như họ đang cai trị 83 triệu dân trong nước, mà người viết đă mổ xẻ trong loạt bài Quỹ Hỗ Trợ Cộng Đồng. Và 8 mục tiêu này gần như nằm trọn trong nội dung nghị quyết 36 mà lănh đạo cộng sản Việt Nam đă ban hành.
Quốc sách Kiều Vận của lănh đạo cộng sản Việt Nam đối với Cộng Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản tại hải ngoại, mà họ gọi chúng ta là những người Việt Nam ở nước ngoài. Họ không xem chúng ta là một Cộng Đồng trên thế giới, mà họ cố t́nh đặt chúng ta vào cái thế những cá nhân riêng rẻ, ám chỉ chúng ta là những cá nhân di dân kinh tế chớ không có lư tưởng chính trị ǵ cả. Với nghị quyết 36, lănh đạo cộng sản Việt Nam chánh thức mở cuộc tổng tấn công vào Cộng Đồng tị nạn hải ngoại bằng tất cả khả năng của nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Mời quí vị vào những điểm căn bản của nghị quyết 36 trước khi vạch rơ những mục tiêu họ tấn công chúng ta, mà họ gọi là những nhiệm vụ chủ yếu.
Điểm căn bản thứ nhất. Người Việt Nam ở nước ngoài là bộ phận không tách rời, và là nguồn lực của cộng đồng dân tộc Việt Nam, là nhân tố quan trọng góp phần tăng cường quan hệ hợp tác hữu nghị giữa nước ta với các nước.
Quí vị có thấy sự trơ trẽn của nhóm lănh đạo cộng sản Việt Nam đến mức không thể tưởng tượng không? V́ họ thừa biết là mọi người Việt Nam nhất là người Việt Nam trong Cộng Đồng tị nạn tại hải ngoại, không thể nào quên thời kỳ 10 năm đầu kể từ năm 1975, khi mà những công dân Việt Nam Cộng Ḥa cũ không thể sống nỗi sự kềm kẹp chính trị trong khi tài sản bị họ cướp đoạt trắng trợn, nên đành phải vượt biên vượt biển đ́ t́m cuộc sống tự do với cái giá phải chấp nhận ở mức độ hiểm nguy rất cao do bị họ bắt bỏ tù, do bị mất xác trong rừng hay trên biển, trong khi hy vọng vượt thoát đến bến bờ tự do thật là mong manh! Lúc ấy, họ gọi chúng ta là bọn ngụy quân ngụy quyền, bọn phản quốc, bọn đĩ điếm lưu manh rác rưởi, bọn ôm chân đế quốc. Họ sử dụng tất cả những chữ nghĩa nào mà chửi rủa được là họ mang ra sử dụng để sỉ vả chúng ta là bọn này bọn kia. Nguyễn Thượng Nhân, Bộ Trưởng Y Tế của cộng sản, c̣n hô hào cổ vơ cái quan điểm của ông ta là đem hết cái bọn đó ra mà treo cổ! Không biết bây giờ cái ông Nguyễn Thượng Nhân đó có nhận ra bản thân ông thuộc cái bọn ǵ không nhỉ? Bọn tham nhũng, bọn dâng đất dâng biển cho ngoại bang, hay bọn ǵ đó trong cái xă hội mới con người mới xă hội chủ nghĩa?
Cũng không thể nào quên 10 năm kế tiếp kể từ năm 1985, khi họ thấy Cộng Đồng chúng ta ổn định cuộc sống, từng bước hội nhập vào các lănh vực sinh hoạt trong các xă hội kỹ nghệ tân tiến, và gởi tiền về quê hương giúp đỡ thân nhân thân quyến, lănh đạo cộng sản Việt Nam hạ giọng gọi chúng ta là Việt Kiều yêu nước. Mà yêu nước theo ngữ nghĩa của chế độ cộng sản là gắn liền với yêu xă hội chủ nghĩa. Chữ với nghĩa này không phải tự tôi chế ra đâu, mà lănh đạo cộng sản Việt nam cũng như các phương tiện truyền thông quốc doanh của họ sử dụng đó.
Và cũng không thể nào quên là từ năm 1996, khi thấy Cộng Đồng chúng ta đứng vững tại các quốc gia định cư, khối lượng tuổi trẻ Việt Nam hải ngoại tốt nghiệp từ các nền giáo dục khoa học kỹ thuật tân tiến, nhất là tại Hoa Kỳ ngày càng đông đảo, và thật sự có mặt trong các cơ quan lập pháp, hành pháp, và tư pháp tại các quốc gia định cư. Về khối tài chánh trong Cộng Đồng mà điển h́nh là số tiền gởi về giúp thân nhân trên quê hương Việt Nam lên đến gần 3 tỷ mỹ kim, lănh đạo cộng sản Việt Nam lại hạ giọng thấp xuống nữa để gọi Cộng Đồng chúng ta là khúc ruột ly hương ngàn dặm. Cũng nhờ khối mỹ kim nhỏ nhoi đó từ Cộng Đồng tị nạn cộng sản mà lănh đạo đảng với lănh đạo nhà nước cộng sản Việt Nam, có khối tài sản hằng chục hằng trăm triệu mỹ kim, đă rửa khối tiền dơ bẩn của họ sạch sẽ trước khi đổ vào các ngân hàng tại ngoại quốc.
Giờ đây, năm 2004, lănh đạo cộng sản Việt Nam nhận thấy Cộng Đồng tị nạn chúng ta phát triển mạnh mẽ, đă tạo được vị trí vững chắc trên các quê hương thứ hai, mà Cộng Đồng quan trọng hơn hết là tại hiệp chủng quốc Hoa Kỳ. Theo thống kê năm 2000 th́ dân số toàn liên bang Hoa Kỳ là 281 triệu, trong số đó, cộng đồng Việt Nam là 1.122.528 người, chiếm 0.4%. Nếu tính b́nh quân một gia đ́nh Việt Nam chúng ta có 5 người th́ ta có 224.000 gia đ́nh, và cứ cho là mỗi gia đ́nh chỉ một người tốt nghiệp đại học th́ ta có ngay con số 224.000 trí thức, cộng với các cộng đồng ở Châu Âu, Canada, và Châu Úc, chúng ta dễ dàng có 300.000 trí thức tốt nghiệp tại các quốc gia có nền giáo dục khoa học kỹ thuật tân tiến trên thế giới. Đây là khối nhân lực quí giá hiện nay, đang góp phần phát triển tại các quê hương thứ hai bằng tất cả tài năng và kinh nghiệm, sẽ là nỗ lực chính trong mục tiêu nâng và đẩy nước Việt Nam dân chủ tự do cất cánh vào ngày mai.
Nhóm lănh đạo cộng sản Việt Nam, rất thèm muốn khối tài nguyên nhân lực quí giá này, cộng với sự thèm muốn khối tài chánh trong Cộng Đồng tị nạn chúng ta, một Cộng Đồng mà họ từng lớn tiếng rộng miệng mạt sát chúng ta là lưu manh đĩ điếm. Khối tài chánh trong Cộng Đồng chúng ta, tuy chưa đủ lớn để so với cộng đồng Do Thái hay cộng đồng Trung Hoa, nhưng tin chắc là đủ lớn để họ lấp vào lỗ hổng tài chánh mà các nhà đầu tư ngoại quốc đang rút dần ra khỏi nền kinh tế phát triển ngập ngừng và khập khễnh của Việt Nam.
Thế là con quái vật cộng sản Việt Nam đang vào vị trí cuối chu kỳ sống, bỗng dưng họ tưởng như ôm chầm lấy Cộng Đồng chúng ta qua nghị quyết 36. Không biết là họ có hôn lấy hôn để sau khi ôm chúng ta hay không, nhưng rơ ràng là họ rạp ḿnh xuống để gọi chúng ta là bộ phận không tách rời, và là nguồn lực của cộng đồng dân tộc Việt Nam, là nhân tố quan trọng góp phần tăng cường quan hệ hợp tác hữu nghị giữa nước ta với các nước. Họ cũng cố t́nh không hay không biết là đa số chúng ta đă trở thành công dân bản xứ, chớ có phải là công dân của cái chế độ nghe đến tên là muốn... ấy đâu mà họ coi chúng ta như là công dân của họ.
Cũng xin nói thêm rằng, ngay trong phần 1 của nghị quyết, lănh đạo cộng sản Việt Nam nói về cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài, ngoài thành phần tị nạn chúng ta hay nói cho chính xác là thành phần công dân Việt Nam Cộng Ḥa cũ, c̣n có hằng trăm ngàn công dân của họ đă ra ngoại quốc lao động, học tập, và tu nghiệp. Rơ ràng là họ cố t́nh gán ghép thành phần đó vào Cộng Đồng Tị Nạn chúng ta, v́ thật ra những người trong thành phần này chỉ hợp lệ tại ngoại quốc khi mà sổ thông hành của họ c̣n giá trị, có nghĩa là tạm thời, nên không thể xem là một thành phần trong Cộng Đồng Tị Nạn chúng ta được.
Về nhóm chữ họ coi chúng ta là nhân tố quan trọng góp phần tăng cường quan hệ hợp tác hữu nghị giữa nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam với các quốc gia khác. Đúng là Cộng Đồng chúng ta có khả năng trong những cuộc vận động chính trị tại các quốc gia định cư, nhất là Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Đức, Úc, Gia Nă Đại, nhưng là để góp phần tấn công họ trong lănh vực nhân quyền, và từ nhân quyền ảnh hưởng sang những lănh vực khác trong mục tiêu chung là góp phần vào công cuộc dân chủ hoá chế độ chính trị tại Việt Nam, chớ chúng ta không sử dụng khả năng đó để hùa theo những chính sách đàn áp bắt bớ đồng bào, những dối trá tráo trở lật lọng của chế độ độc tài trong những chính sách cai trị đồng bào. Với lại hùa theo họ là mang tội với quốc gia, dân tộc, và mang tội với gia đ́nh nữa. Chúng ta chờ đợi những hành động công khai của họ tại hải ngoại, chúng ta sẽ vận dụng tất cả khả năng chính trị của ḿnh để ảnh hưởng những chính sách của chánh quyền bản xứ đối với lănh đạo nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Gậy ông sẽ đập lưng ông mà.
(C̣n tiếp)
Bookmarks