
Originally Posted by
Tran Truong
Tôi cũng cảm thấy tôi hát hay. Tiếng hát vang âm giữa những tầng không gian xanh và lướt trên những lá xanh đang mơ màng giấc ngủ.
Khu rừng bỗng nhiên trút hết vẻ âm u man rợ và trở nên quang đăng mơ mộng với những bóng cây nhảy múa theo ánh lửa, với những chú chim non, với những đóa hoa dại chuyển ḿnh hé nở. Cọp beo chừng như cũng mất hết thú tính trở nên hiền lành dễ thương như những chú cừu non.
Thu đă hoán cải tất cả. Dữ hoá hiền, xấu ra đẹp. Cả tâm hồn tôi nửa như cũng thơ thới gột sạch mọi ưu tư.
Đôi chân Thu như hai cái búp non , nơn nà di động. Tất cả người của Thu uyển chuyển rung động từng thớ thịt. Từng nếp áo, từng mép tóc của Thu đều ánh lên những hạt bụi hào hoa. Cả Thu đă hoá thành một đoá Champa mà lũ hành khất ở đây đang đói khát, đang tôn thờ.
.................... .................... .......
Bỗng có tiếng thét:
– Máy ba….ay!
Tiếng thét như những thùng nước xối vào bếp lửa. Mà thực vậy, mấy người lính thủ sẵn nước trong tay như những cái ṿi rồng vụt tưới vào đám lửa thơ mông làm tiêu tan ngay tất cả, tất cả.
..
Bookmarks