"tên Norman Morrison "
hi hi hi h́ h́ h́ hí hí hí
Tượng đá Hoa Kỳ mần răng mà sao được với Đại Thi Hào Tố Hữu:
Ê Mi Ny (*), con đi cùng cha
Sau khôn lớn con thuộc đường, khỏi lạc...
- Đi đâu cha?
- Ra bờ sông Pô-tô-mác
- Xem ǵ cha?
Không con ơi, chỉ có Lầu ngũ giác.
Ôi con tôi, đôi mắt tṛn xoe
Ôi con tôi, mái tóc vàng hoe
Đừng có hỏi cha nhiều con nhé!
Cha bế con đi, tối con về với mẹ...
Oa-sinh-tơn
Buổi hoàng hôn
Ôi những linh hồn
C̣n, mất
Hăy cháy lên, cháy lên Sự thật!
Giôn-xơn!
Tội ác bay chồng chất
Cả nhân loại căm hờn
Con quỷ vàng trên mặt đất.
Mày không thể mượn nước son
Của Thiên Chúa, và màu vàng của Phật!
Mác Na-ma-ra
Mày trốn đâu? Giữa băi tha ma
Của toà nhà năm góc
Mỗi góc, một châu.
Mày vẫn chui đầu
Trong lửa nóng
Như đà điểu rúc đầu trong cát bỏng.
Hăy nh́n đây!
Nh́n ta phút này!
Ôi không chỉ là ta với con gái nhỏ trong tay
Ta là Hôm nay
Và con ta, Ê-mi-ny ơi, con là măi măi!
Ta đứng dậy,
Với trái tim vĩ đại
Của trăm triệu con người
Nước Mỹ.
Để đốt sáng đến chân trời
Một ngọn đèn
Công lư.
Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ
Nhân danh ai?
Bay mang những B 52
Những na-pan, hơi độc
Từ toà Bạch Ốc
Từ đảo Guy-am
Đến Việt Nam
Để ám sát hoà b́nh và tự do dân tộc
Để đốt những nhà thương, trường học
Giết những con người chỉ biết yêu thương
Giết những trẻ em chỉ biết đi trường
Giết những đồng xanh bốn mùa hoa lá
Và giết cả những ḍng sông của thơ ca nhạc hoạ!
Nhân danh ai?
Bay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tài
Ôi những người con trai khoẻ đẹp
Có thể biến thiên nhiên thành điện, thép
Cho con người hạnh phúc hôm nay!
Nhân danh ai?
Bay đưa ta đến những rừng dày
Những hố chông, những đồng lầy kháng chiến
Những làng phố đă trở nên pháo đai ẩn hiện
Những ngày đêm đất chuyển trời rung...
Ôi Việt Nam, xứ sở lạ lùng
Đến em thơ cũng hoá thành những anh hùng
Đến ong dại cũng luyện thành chiến sĩ
Và hoa trái cũng biến thành vũ khí!
Hăy chết đi, chết đi
Tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ!
Và xin nghe, nước Mỹ ta ơi!
Tiếng thương đau, tiếng căm giận đời đời
Của một người con. Của một con người thế kỷ
Ê-mi-ny, con ơi!
Trời sắp tối rồi...
Cha không bế con về được nữa!
Khi đă sáng bùng lên ngọn lửa
Đêm nay mẹ đến t́m con
Con sẽ ôm lấy mẹ mà hôn
Cho cha nhé
Và con sẽ nói giùm với mẹ:
Cha đi vui, xin mẹ đừng buồn!
Oa-sinh-tơn
Buổi hoàng hôn
C̣n mất?
Đă đến phút ḷng ta sáng nhất
Ta đốt thân ta
Cho ngọn lửa chói loà
Sự thật..........
(*) Emily
Hổng biết quí vị th́ sao nhen, chứ Jackie đọc thơ xong th́ chửi đổng Tiên Sư Cha Mấy thằng chó Quốc Hạnh 30/04!
Đồng chí pheng thân mến của chúng dạy rằng: 30/4 là Ngày Quốc Hạnh

Originally Posted by
Viet xưa
Hồi xưa chế độ VNCH dựng tượng QTT, một kẻ chết v́ lạc đan lúc đi biểu t́nh th́ chứng minh chính phủ VNCH quá nice ,quá chơi điệu rồi ..chớ ngay cả chính phủ Mỹ nào có dựng tượng mấy thằng sinh viên phản chiến đi biểu t́nh bị lạc dạn giết chết đâu .
Ngay cả tên Norman Morrison bắt chước Thích quảng Đức tự thiêu trước Ngũ giác Đài để chống VN war nào có ai thèm dựng tượng đâu ...Đó là chính phủ Hoa Kỳ đầy ḷng nhân đạo của dân chủ đó ..so với cựu chính phủ VNCH c̣n thấy quá dử dằn hơn nhiều
Bookmarks