Thuận Thiên Di Sử
Hồi 8
Linh Khí Long Thành
Chu Anh, Tự-An ra ngoài quan sát, th́ thấy mười con thuyền chia làm hai hàng song song, như vây thuyền ḿnh vào giữa. Hà-Thanh run run đứng nép vào vai Tự-An:
- Chắc tụi Hồng-hà lại đến.
Quả như nàng nói, trên các thuyền đều kéo lá cờ mầu xanh, ở giữa có ngọn lửa đỏ, bên cạnh thêu hàng chữ Hồng-hà bang.
Tự-An quên cả tỵ hiềm nam nữ, ông quàng tay ôm lấy vai Hà-Thanh:
- Thanh đừng sợ. Tôi quyết không để chúng đụng vào vạt áo, sợi tóc của Thanh đâu.
Hai mươi con thuyền dàn ra hai bên đ̣ nhỏ của Chu Anh, rồi một người đứng trên đầu thuyền nói vọng sang:
- Bang chủ bang Hồng-hà được tin Trần đại hiệp giá lâm lănh địa. Toàn bang lấy làm hănh diện đón mừng đại hiệp.
Y vẫy tay, lập tức phường Bát-âm trên hai con thuyền bang Hồng-hà đồng tấu nhạc. Bản chúng tấu là bản Động-đ́nh ca của Trương Chi.
Bản nhạc hết, hai con thuyền ghé sát thuyền Chu Anh. Trên mỗi con thuyền có hai thiếu nữ đội hai mâm lễ vật đậy bằng lồng bàn đỏ. Họ sang thuyền Chu Anh cùng với người lớn tuổi mặc áo hồng. Người lớn tuổi chắp tay vái Trần Tự-An:
- Tại hạ Thái Quang hộ pháp của bang Hồng-hà, tuân lệnh bang chủ, kính dâng lễ vật lên Trần đại hiệp.
Y mở lồng bàn ra. Mâm thứ nhất, có năm tấm lụa, năm tấm gấm và một hộp lớn, không rơ bên trong đựng ǵ. Mâm thứ nh́ là một cây đàn tranh, một cây đàn đáy, một cái trống đồng, cùng hai cặp rượu.
Y cúi đầu nói:
- V́ không biết đại hiệp giá lâm, nên anh em trong bang vô lễ với Đào cô nương. Kể từ hôm nay, Long-thành Song-phụng cùng Đào cô nương đi đến đâu, bang chúng phải kính cẩn.
Đại hiệp Trần Tự-An đă từng nhận lễ vật như thế này nhiều lần. V́ vậy ông thản nhiên tiếp lấy:
- Tôi gửi Thái hộ pháp lời cảm ơn đến quư bang chủ. Mong rằng sẽ có ngày hội kiến với người.
Thái Quang cúi đầu, để lễ vật lại, rồi cùng hai thiếu nữ về thuyền. Mười con thuyền vừa đánh trống, vừa chèo đi. Khúc sông lại trở về yên tĩnh.
Trong những ngày đi hát, Đào Hà-Thanh biết về luật lệ vơ lâm Đại-Việt. Nàng đă từng nghe nói về Trần Tự-An. Nhưng nàng không ngờ ông chỉ lên tiếng một lần với ba tên lâu la, mà bang chủ một bang cướp khét tiếng phải sai người tạ tội bằng một lễ vật lớn, nàng chưa từng thấy.
Tự-An bưng cây đàn đáy trao cho Đào Phúc:
- Đào tài tử, tôi xin tặng Long-thành Song-phụng cây đàn này, gọi là duyên may gặp gỡ.
Bookmarks