Page 4 of 6 FirstFirst 123456 LastLast
Results 31 to 40 of 54

Thread: Trại tù binh giam lính chống cộng tại Đông Miên, Hạ lào

  1. #31
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    TẤT CẢ TÙ BINH CHỐNG CỘNG ĐỀU BỊ NHỐT; XÍCH TRONG CHUỒNG CỌP, KHÔNG MÙNG MỀN
    In late spring, 1969, the prisoners began to be put together, and they eventually reached a new camp with above-ground cages(bị nhốt trong chuồng cọp trên mặt đât, không hề được nằm trên giường ) , which they believedwas northwest of Tay Ninh near the Cambodian border. Brookens and Utecht were put in the same cage, and it was the first time Brookens had talked to another American since the aborted escape attempt two years before.

    By June 1969, encroaching artillery forced the POWs westward into Cambodia,but on July 14, they returned to the border camp where they remained until December 1970. At this time, they were moved deep into Cambodia. Again they were chained while cages were built. ( tiếp tục bị xích trong chuồng cọp, không hề được nằm trong trại có giường, mùng ;chiếu,gối )The POWs remained here until April 1972, when they were moved to a new, and final camp.


    Hăy xem h́nh tù binh Việt cộng tại trại giam Phú quốc được cấp phát mùng mền chiếu gối đầy đủ
    (http://www.quehuongngaymai.com/forum....php?p=1170602)

    .................... .................... .................... .................... .................... .................... .................... .................... ..

    BỆNH TẬT HOÀN T̉AN KHÔNG CÓ THUỐC MEN ĐIỀU TRỊ

    The POWs were in terrible condition -- painfully thin, with all manner of skin ailments, dysentery, and malaria. Brookens was so physically depleted that he could barely walk without the aid of walking sticks.
    ( TẤT CẢ các tù binh đều trong t́nh trạng thê thảm-- ốm yếu đau đớn toàn thân với tất cả loại bệnh về da, kiết lỵ, sốt rét, thân thể Brookens bị kiệt quệ đến nỗi anh ta phải đi chống gậy )


    Hăy xem h́nh tù binh Việt Cộng được trao trả tại bờ sông Thạch Hăn có da có thịt

    .................... .................... .................... .................... .................... .................... .................... .................... ...
    Then on the morning of February 12, 1973, the men were told they were going home. By this time, there were 27 in all, five of them civilians. The group was taken to a small airport outside Loc Ninh, and after 11 hours of waiting, they were finally allowed to board the helicopters and start for home.

    TÙ BINH CHỐNG CỘNG CHỈ ĐƯỢC ĐIỀU TRỊ KHI SẮP ĐƯỢC TRAO TRẢ
    Norm Brookens had lost 55 pounds since his capture, and was treated for a ruptured colon, a heart condition, jungle rot, malaria and beriberi.(Norm Brookens sụt mất 55 ponds kể từ khi bị bắt, anh ta được điều trị bệnh rách trực tràng, biến chứng tim, suy kiệt, sốt rét và tê phù )


    TÙ BINH CHỐNG CỘNG BỊ CẮT CỤT CHÂN SAU KHI HỒI HƯƠNG V̀ VẾT THƯƠNG CHÂN KHÔNG HỀ ĐƯỢC SĂN SÓC KHI BỊ BẮT

    Thomas H. Van Putten resides in Michigan and had a leg amputated in September 1990 as a result of complications stemming from injuries during his captivity.(Thomas H. Van Putten cư trú tại Michigan bị cắt cụt chân vào tháng 9/90 v́ biến chứng đất cát chui vào vết thương trong thời gian bị bắt )

    CÓ NHIỀU TÙ BINH CHỐNG CỘNG CHẾT KHỔ SỞ TRONG TÙ, VÀ CÓ TÙ BINH CHỐNG CỘNG KHÔNG HỀ ĐƯỢC TRAO TRẢ
    James M. Ray and Tanos E. Kalil remained missing in action and were not returned in 1973. Kalil's name was on the PRG list as having died in captivity. Ray's fate is unknown. ( James M. Ray và Tanos E.kali vẫn nằm trong danh sách mất tích khi thi hành nhiệm vụ và không hồi hương vào năm 1973. Tên của Kali nằm trong danh sách những người đă chết khi bị bắt của PRG. C̣n số phận của Ray th́ không biết )

    (http://www.pownetwork.org/bios/n/n021.htm)
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 19-10-2012 at 01:43 AM.

  2. #32
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Có nhiều tù binh chống cộng không hề được trao trả



    Tù binh Mỹ (cấp trung tá) Ronald Dodge c̣n sống khi bị bắt nhưng phe HN vẫn nói là không biết tin tức ǵ

    (http://blog.yahoo.com/_DMU2ZSCE2JCFB...rticles/836091)

  3. #33
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Tù binh chống cộng đă bị hành hạ như thế nào qua hồi kư của Cựu Đại Tá William S. Reeder, Lục quân Hoa Kỳ ( hồi hưu )

    (http://vnafmamn.com/vietnam_POWstory.html)

    I was interrogated for a couple of days; treated pretty brutally.( tôi bị hỏi cung vài ngày, bị đối xử khá tàn bạo) .I was a physical mess. My back was broken (thân thể bẩn thỉu, lưng bị găy ) . My ankle wound had filled my boot with blood that was now dried solid.( mắt cá tôi bị thương,máu chảy đầy ra giầy rồi khô cứng lại) I was three days unshaven. I'd had no control over my bowels or bladder and had soiled myself badly. ( tôi không kiểm soát được ruột và bọng đái và đă - đại tiện+ tiểu tiện - be bét ra đầy người một cách thê thảm )And I'd had several leaches cling to my body, all of which I'd pulled off, except for one which unknowingly was half way into my left nostril. My captors got a laugh from that.(tôi bị tro dính vào người, tôi bóc ra hết ngoại trừ một số c̣n kẹt nửa đường trong lỗ mũi trái. Tên lính canh cười nhạo tôi về vụ đó)


    I was questioned, beaten, threatened, and had my arms tied behind my back with the ropes increasingly tightened during interrogation, ( tôi bị hỏi cung , bị đánh đập, hăm dọa, và tay tôi bị cột ra sau lưng bằng sợi dây thừng càng lúc càng bị xiết chặt trong thời gian bị hỏi cung ) until finally both my shoulders dislocated as my elbows were pulled tightly together against my broken spine. (Cho đến khi kết thúc cà hai vai tôi bị trật khớp khi hai khủy tay bị kéo chặt nghịch lại cái sương sống tôi đă bị găy)Finally, the interrogations ceased, and I was marched for three days to a jungle prison camp that, by my estimation, must have been just across the border in northern Cambodia. I was given my boots back ( được đưa lại giày = lúc mới bị bắt bị cởi giày ra đi chân không), but no laces and no socks. After three days of walking, my feet were like raw hamburger by the time I limped,(sau ba ngày đi bộ, chân tôi như một miếng hamburgur sống = sưng phù lên khi tôi đi khập khiểng ) in much pain, up to the entrance to my first prison.
    The camp was typical of the image many have. It was carved out of the jungle and built of bamboo. The camp was surrounded by a bamboo wall that was reminiscent of an old cavalry frontier fort in the American West. There was one wall concentrically within another, with a ditch dug between the two, almost moat-like. In the ditch were many punji stakes – pieces of bamboo, knife sharp, dipped in human waste and stuck in the ground. If you fell on these, you'd die of a wound to a vital organ, or bleed to death, or at least die of infection if you were not killed outright. Across this ditch was a log that one had to balance across to gain entry to the camp.

    Inside the walls were many bamboo cages that housed the prisoner population. (Trong những bức tường tre có nhiều cũi bằng tre là nhà cho số tù binh )There were South Vietnamese military, there were indigenous mountain people referred to as Montagnards or Mountainyards who had allied with U.S. special forces, ( Có quân nhân Nam VN, có người bản xứ cao nguyên mà được gọi là người thuợng hay người sơn cước là đồng minh với lực lượng đặc biệt Hoa Kỳ ) and there were two Americans, myself and another helicopter pilot captured a month earlier. At least a couple hundred prisoners altogether. Conditions in this camp were deplorable. We lived like animals. We were kept in cages, most of which were not tall enough to stand up in. ( điều kiện trong trại giam này rất tồi tệ, chúng tôi sống như thú vật. chúng tôi bị nhốt trong cũi, hầu hết không đủ cao để đứng thẳng dậy )That wasn't necessary anyway, because they kept our feet in wooden stocks. With my broken back, I could not lie back; so I slept sitting up. And every night rats scurried through the cages and nibbled on my ankle wounds, and I couldn't move my feet in the stocks, and couldn't keep them away, and I hate rats to this day.(Nhưng diều đó = đứng thẳng dậy trong cũi.... hoàn toàn không cần thiết v́ chân chúng tôi bị giữ chặt bởi những cái cùm gỗ. v́ lưng tôi bị găy, tôi không thể nằm ngữa; thành ra tôi phải ngủ ngồi. Và mỗi đâm lũ chuột chạy vào cũi để gậm cái mắt cá bị thương; và tôi không thể rút chân ra khỏi cùm; và không thể đuổi chúng ra xa, và tôi ghét chuột từ dạo ấy)
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 21-10-2012 at 12:26 AM.

  4. #34
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Điều kiện vệ sinh của tù binh chống cộng trong các trại giam của Việt Cộng ra sao ?

    (http://vnafmamn.com/vietnam_POWstory.html)

    The only time we got out of these cages was for a daily toilet call at the camp latrine. The time never seemed to be the same on any given day, and if a prisoner's internal schedule could not wait for the appointed time (many suffered dysentery) then he went all over himself in the cage. When they did let us out, it was a walk to the "facility" in one corner of the camp. On my first visit, I discovered that the latrine was a couple of holes in the ground that you squatted over to relieve yourself. Problem was that many of the sicker prisoners were not able to hold themselves until getting all the way to the holes, and left their waste in piles all around that area. Some of the very sickest prisoners, near death, were placed in hammocks right next to the latrine, and they would either lay there and soil themselves, time after time, or roll out of their hammock, if they could, and take a couple of steps and go there on the ground. The result was a substantial accumulation of human waste all around the holes that were the latrine. Those able to control themselves were forced to walk through that waste field and squat over the holes. On return to our cages, we had no way to clean ourselves.

    Thời gian duy nhất được ra khỏi cũi là lúc được gọi đi vệ sinh trong ngày tại hố xí của trại . Giờ giấc th́ chẳng có quy định ngày nào giống như ngày nào . Và nếu nội tạng ( đường ruột ) của một tù binh không thể chờ nổi tới giờ được gọi th́ anh ta tự cho ra hết ngay trong cũi ( đại tiện trong cũi ) .Khi chúng cho chúng tôi ra ngoài, là đi bộ tới " nhà vệ sinh " tại một góc trại .Trong lần đi đầu tiên của tôi, tôi vở lẽ ra rằng hố xí chỉ là vài cái hố trên mặt đất mà bạn ngồi chồm hổm trên đó để trút ra. Trục trặc xầy ra khi nhiều tù binh bệnh tật đă không tự nín nổi cho đến khi đến hố, và phóng uế thành nhiều băi chung quanh khu đó .Vài tù binh bệnh rất nặng, gần chết, được đặt trên những cái vơng ngay bên cạnh hố xí, và họ có thể hoặc nằm trên vơng và tự phẹt ra ( tại chổ ),nhiều lần, hoặc lăn ra khỏi vơng, nếu có thể ,va bước vài bước tới đó trên mặt đất. Kết qủa là những chất phế thải của con người chất đống chung quanh mấy cái hố mà gọi là chố xí .Những người có thể nín được phải cố gắng bưóc qua những đống phóng uế đó để ngồi chồm hổm trên miệng lỗ .Khi quay lại cũi, họ không có cách nào để chùi sạch người họ (= không được cấp giấy chùi đít hay nước rữa đít )

  5. #35
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Tiêu chuẩn ăn uống và thuốc men của tù binh chống cộng trong các trại giam của Việt cộng ra sao ? = NHƯ THÚ VẬT

    (http://vnafmamn.com/vietnam_POWstory.html)

    I don't remember water being a problem. It was delivered in pieces of bamboo, and there seemed to be sufficient quantities. It was supposedly boiled, but I still came down with bloody dysentery. Food was a problem. Our diet was almost exclusively rice. We'd get one grapefruit sized ball mid-morning, and another mid-afternoon. Occasionally, we'd get the treat of a tuberous root called manioc. It is very much like (and may be the same as) yucca in Latin American countries. My weight went from around 190 pounds to something around 120 in just a few weeks. I was skin hanging on bone with beard that grew very long over time. I did not shave for over five months. And I received no medical attention at all. And no one fared any better. The South Vietnamese next to me in my cage had a severe chest wound that had been bandaged long ago, but I never saw the dressing changed, and the hole in his chest wall was never repaired. He was young and strong, but I'm certain he did not survive.

    We lived like animals, and under these filthy, starvation conditions, without medical care, it seemed that someone died almost every day. The bodies would be carried out and buried on a hillside just outside the camp.

    tôi không nhớ nước là một vần đề. Nó được phân phát trong những ống tre, và dường như không đủ dùng. Nước được tưởng tượng là được nấu sôi (= tù binh phải uống nước sống không hề được nấu chín). Nhưng tôi vẫn bị sa sút v́ bệnh kiết lỵ ra máu ( dù hết sức cố gắng tưởng tượng là nước đă được đun sôi, nhưng uống vào vẫn bị kiết lỵ như thường !!!!!!).Thực phẩm là một vấn đề. Chế độ ăn uống của chúng tôi hầu như không có gạo.Chúng tôi được một trái bưởi ( bưởi rừng ?) vào giữa sáng trưa, và một cái khác vào giữa trưa chiều . Thỉnh thoảng chúng tôi được một củ gọi là khoai ḿ ( sắn ).Nó rất giống như ( hoặc cùng loại ) với củ yucca tại các nước châu Mỹ La Tinh .Trọng lượng của tôi bị xuống từ 190 cân Anh (= 85.5 kư ) cho đến khoảng 120 cân (=54 kư ) trong chỉ trong ṿng vài tuần.Tôi chỉ c̣n da bọc xương với râu ngày càng dài ra. tôi không được cạo râu trong 5 tháng .VÀ TÔI KHÔNG HỀ NHẬN ĐƯỢC SỰ CHĂM SÓC THUỐC MEN. Và không có ai được cho ăn uống một thứ ǵ khác khá hơn như vậy. Người lính tù binh Nam Việt Nam bên cạnh trong cũi của tôi bị vết thương ngực rất nặng đă được băng bó từ lâu, nhưng tôi không hề thấy được thay băng, và cái lỗ trên ngực anh ta không hề được cứu chữa. Anh ta c̣n trẻ và khỏe mạnh, nhưng tôi chắc chắn anh ta đă không c̣n sống ( đến giờ này )nữa.

    CHÚNG TÔI SỐNG NHƯ NHỮNG CON VẬT, VÀ DƯỚI NHỮNG ĐIỀU KIỆN BẦN THỈU, DƠ DÁY VÀ ĐÓI ĂN NÀY, KHÔNG CÓ SỰ SĂN SÓC Y TẾ. CHẮC RẰNG MỌI NGƯỜI HẦU NHƯ SẼ CHẾT LẦN MỖI NGÀY. THI THỂ HỌ SẼ ĐƯỢC MANG RA NGOÀI VÀ CHÔN TẠI CHÂN ĐỒI NGOÀI TRẠI


    C̣n tiêu chuần ăn uống của tù binh Việt cộng tại trại giam Phú quốc ra sao, hăy đọc một hồi kư của một cựu tù binh Việt cộng đả được trao trả :


    -Tiêu chuẩn tù binh Việt cộng đuợc 700 gr gạo mỗi ngày, bằng tiêu chuần của một quân nhân VNCH khi ấy. Tù binh chống cộng bị giam trong những trại tù trong rừng sâu tại Đông Miên; Hạ Lào cùng thời gian đó hoàn toàn; không bao giờ có được tiêu chuẩn này .
    - Tù binh Việt cộng tại trại tù Phú quốc có quyền đ̣i hỏi phải thay đổi bao gạo lưng thành bao gạo đầy, tù binh chống cộng bị giam tại các trại tù tại Đông Miên; Hạ Lào ḥan toàn, vĩnh viễn không bao giờ có được một cái quyền nào cả
    -Tù binh Việt cộng bị giam tại trại tù Phú quốc c̣n có thực phẩm tươi sống như : rau;cải;trái;củ như bầu; bí xanh; bí đỏ; su su; củ cải trắng; cà rốt; khoai lang; cá liệt; cá trích tươi hoặc khô, nước mắm ( dù là loại hạng bét có pha muối ), thịt heo; sữa..
    C̣n các tù binh chống cộng bị giam tại các trại tù của Việt Cộng tại Đông Miên; Hạ Lào hoàn toàn; vĩnh viễn; không bao giờ có được một phần nhỏ của tiêu chuẩn này

    -Mỗi ngày; một tù binh Viêt cộng bị giam tại trại giam Phú quốc được hưởng tiền thực phẩm từ 36 đồng, sau được tăng lên 50 đồng. C̣n bọn Việt cộng không hề ,không bao giờ xuất ra một xu nào để mua thực phẩm cho tù binh chống cộng mà chúng nó đang giam tại các trại tù tại Đông Miên & Hạ lào trong rừng sâu trong cùng thời gian đó .
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 22-10-2012 at 02:57 AM.

  6. #36
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    So Sánh giữa các trại tù binh của VNCH và Việt cộng. Để thấy bên nào mới có quy chế tự do cho tù binh ?

    - Tù binh Việt cộng bị giam tại trại tù Phú quốc của VNCH luôn luôn được ăn chín; nấu sôi.
    Không có cảnh tù binh Việt cộng phải uống nước lă không hề được nấu chín như cảnh tù binh chống cộng bị giam trong những rừng sâu tại Đông Miên & Hạ lào trong cùng thời gian đó.
    Nh́n h́nh nhà bếp tại trại tù Phú Quốc th́ rơ:



    Sgt HO, 9th Quan Canh Bn., inspects facilities at Compound C-9 at the Central Prisoner of War Camp. Trung sĩ Ho, Tiểu đoàn 9 QC, kiểm tra các cơ sở tại trại C-9 khu Trại giam trung tâm.

    (http://www.flickr.com/photos/1347648...57630772286170)

    - Tù binh Việt cộng tại trại giam Phú quốc c̣n có thời giờ tự do và rănh rỗi để ung dung thêu thùa, tù binh chống cộng trong các trại giam tại Đông Miên & Hạ lào tuyệt đối ;hoàn toàn không có một chút thời giờ tự do và rănh rỗi đề làm những chuyện đó



    One of the prisoners displays his handiwork -- an embroidered scarf . Một tù binh khoe chiếc khăn thêu của ḿnh

    (http://www.flickr.com/photos/1347648...57630772286170)





    Áo len của nữ tù Nguyễn Kim Thùy tại nhà giam Hố Nai-Biên Ḥa. Để ư hàng chữ: " Ngày ngày chúng tôi sinh hoạt- lao động-vui chơi-ca hát-học tập chính trị-tổ chức đấu tranh trực diện với kẻ thù-đ̣i cung cấp thuốc men-thực phẩm... " Điều này chứng tỏ tù binh Việt cộng tại các trại giam của VNCH vẫn có thời giờ tự do và rănh rỗi để sinh hoạt và thêu thùa. Một chuyện tuyệt đối hoàn toàn không có cho các tù binh chống cộng bị Việt Cộng giam cầm trong các rừng sâu



    Cặp áo gối thêu tay do cựu tù binh Việt cộng Trương mỹ Hoa thêu tại nhà lao Thủ Đức năm 1969.Trông rất tỷ mỹ; chi tiết, chứng tỏ tù binh việt công tại các trại giam của VNCH có nhiều thời giờ rănh rỗi và tự do để tha hồ làm chuyện riêng tư theo ư thích



    Chiếc khăn thêu của cựu tù binh Việt cộng Bé tư thực hiện tại nhà tù Côn Đảo năm 1973, chứng tỏ tại các trại giam tù binh Việt cộng của VNCH .Các tù binh có thời giờ tự do, rănh rỗi để thêu thùa theo ư thích mà không hề bị cấm đoán, một điều không thể có cho tù binh chống cộng sản đang bị việt cộng giam cầm tại các trại tù tại Đông Miên và Hạ lào cũng trong cùng thời gian đó.

    (http://www.vietlandnews.net/forum/sh...ad.php?t=20542)
    ..
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 22-10-2012 at 10:11 AM.

  7. #37
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Hành tŕnh chuyển trại của tù binh chống cộng như thế nào ?

    (http://vnafmamn.com/vietnam_POWstory.html)

    I set out barefoot with all of us tied loosely to one another. After a few days, we'd no longer be tied because we all struggled to just keep moving forward. I was weak from malnutrition, sick with untold disease, and suffering from wounds that were infected and worsening with the aggravation of the journey. I soon began to become plagued by more leeches, on top of everything else. They'd suck blood and cause infections of their own. I must have been a site. Lieutenant Xanh was there suffering the same conditions, fighting his own personal demons, that every step of the way, threatened to destroy your physical ability, or derail your mental willingness to continue. And if you did not continue to march, you would die. In normal life, you have to take some overt action to die. You have to kill yourself. As a prisoner of war, under these circumstances, that truth is reversed. You have to reach deep within yourself and struggle each day to stay alive. Dying is easy. Just relax, give up and peacefully surrender, and you will die. Many did. They died in that first jungle prison camp, and they died along the trail. Some would complete a day's journey and then lie down to die. Others collapsed on the trail and could not continue. The group would be marched ahead, a rifle shot or shots heard, and the pitiful suffering prisoner was not seen again. We lost at least half a dozen of our small band of 27 captives, and by the time the journey was over, Wayne Finch, the other American in our group, would be dead as well.

    Tôi đi bằng chân không và tất cả chúng tôi bị cột vối nhau bằng sơị giây tḥng ḷng, sau vài ngày, chúng tôi không bị cột với nhau nữa v́ tất cả đều cố gắng đi về phía trứơc .Tôi đă yếu sức v́ suy dinh dưỡng, bị vô vàn bệnh , và đau đớn v́ vết thương bị nhiễm độc và trở nên trầm trọng hơn v́ sự nặng nhọc của chuyến đi. Chẳng mấy chốc tôi bắt đầu trở nên khốn đốn v́ nhiều đỉa, hơn hẳn những thứ khác .Chúng hút máu và gây nhiễm độc cho khổ chủ. Tôi phải chọn chổ (khi nghỉ) .Trung Uư Xanh cũng chịu những đau đớn tương tự, chống trả lại với những tinh khôn cá nhân của anh ta, là cứ mỗi bước trên đường đi, là sinh lực thể chất của bạn đe doạ bị huỷ hoại, hoặc mất tinh thần ư chí để tiếp tục hướng tới.Và nếu bạn không tiếp tục bước, bạn sẽ chết. Trong cuộc sống b́nh thường, bạn phải làm vài hành động công khai để mà chết. Bạn phải tự sát. C̣n khi là một tù binh chiến trận, dưới những hoàn cảnh như thế này, lẽ phải bị đảo ngược. Bạn phải đi vào vực thẳm trong chính bản thân bạn và phải chiến đấu mỗi ngày để sống c̣n .Muốn chết th́ vô cùng dễ dàng .Hăy tĩnh dưỡng, bỏ qua phiền toái và để yên cho tâm tư thỏai mái, và rồi bạn cũng sẽ phải chết. Nhiều người đă bị như vậy.Họ đă chết ngay trong trại tù đầu tiên trong rừng, và họ đă chết dọc theo chuyến đi . Vài người đă ḥan tất cuộc hành tŕnh ban ngày và chết khi nằm ngủ. Những người khác th́ gục ngă trên đường và không thể nào tiếp tục . Cả nhóm c̣n lại vẫn phải bước về phía trước, một phát hoặc nhiều phát súng nổ nghe được, và sẽ không bao giờ nh́n thấy lại người tù binh xấu số đáng thương đó nữa .Chúng tôi bị mất ít nhất nửa tá trong một nhóm nhỏ gồm 27 người bị bắt. Và vào lúc cuộc hành tŕnh chấm dứt; Wayne Finch; một người Mỹ khác trong nhóm, cũng bị chết .



    The trip turned out to be not an eleven day hike to a new camp in the same vicinity as the one we'd departed. It turned out to be a journey lasting over a three months, taking us several hundred miles all the way up the Ho Chi Minh Trail into North Vietnam and then on to the capital city of Hanoi. It was a nightmare, a horrid soul wrenching nightmare. Every step, every day wrecked my body with pain. My infections became worse; disease settled in me. I was near death. My leg swelled at least double in size, darkened in color, filled with puss. It swelled so much, long cracks formed in the skin and puss and bloody stinky fluid oozed from the cracks. I drug my leg like a pendulous sodden club, and its every movement lashed my whole being with the most searing pain; pain that kept my face contorted and a cry shrieking within every corner of my consciousness; pain that was burning a blackened scar deep into the center of my very being.

    Chuyến đi không phải chỉ có 11 ngày lặn lội tới một trại mới trong cùng khu vực với cái trại mà chúng tôi khởi sự mà trở thành một chuyến đi kéo dài hơn 3 tháng, đưa chúng tôi đi cả trăm dặm ngược hết đường ṃn Hồ chí Minh vào tới Bắc Việt Nam và rồi vào thành phố thủ đô Hà Nội .Nó là một cơn ác mộng, một cơn ác mộng đă xoắn linh hồn tôi một các kinh khiếp.Mỗi bước đi mỗi ngày tàn phá thân thể tôi với sự đau đớn. Sự nhiễm độc trở nên trầm trọng hơn ; bệnh tật xâm chiếm tôi. Tôi gần như đă chết. Chân tôi sưng to lên ít nhất gấp đôi, thâm đen, đầy mủ. Nó sưng quá sức; những vết nứt dài thành h́nh trên da và chất mủ cùng máu rỉ ra từ các vết nứt bốc mùi hôi thối.Tôi kéo lê chân tôi y như một cái dùi cui lủng lẳng, và cứ mỗi chuyển động làm nhói toàn thân với đau đớn nóng buốt tận cùng; đau đớn làm khuôn mặt tôi méo mó và tiếng la thét rên rĩ trong mọi ngóc ngách ư thức của tôi. Đau đớn đă làm bùng cháy mối hận thù sâu sắc sâu trong tận tâm khảm đời tôi


    C̉N TÙ BINH VIỆT CỘNG KHI DI CHUYỂN TH̀ ĐƯỢC PHE CHỐNG CỘNG ĐƯA BẰNG PHƯƠNG TIỆN G̀ ( XEM ẢNH )







    (http://www.flickr.com/photos/1347648...th/7655203464/)
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 28-10-2012 at 12:47 PM.

  8. #38
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Vietnam POW exhibit opens in Fayetteville. Pḥng triễn lăm tù binh (Mỹ bị giam) trong chiến tranh VN mở...

    .. cửa tại Fayetteville.(http://abclocal.go.com/wtvd/story?se...cal&id=8539819)


    Một cảnh trong pḥng triễn lăm tù binh Mỹ bị Việt cộng giam trong chiến tranh Việt Nam, được các nhân chứng thuật lại là bị đối xử như thú vật .



    (http://cdn.abclocal.go.com/images/wt...71_600x338.jpg)
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 21-04-2013 at 06:51 AM.

  9. #39
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Chuồng cọp giam tù binh chống cộng dược tạo dựng lại



    Vietnam War Memorial, 1989

    The ROTC staged this live memorial in 1989, "Lest we Forget" the men who died protecting liberty in Vietnam as well as MIA and POW soldiers.

    (http://www.libraries.uc.edu/librarie...y/vietnam.html)

  10. #40
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    H́nh vẽ lại cảnh thượng nghĩ sĩ John McCain đang bị nhốt trong chuồng cọp và bị hành hạ trong 5 1/2 năm


Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 50
    Last Post: 10-01-2012, 06:33 AM
  2. Replies: 8
    Last Post: 04-10-2011, 04:50 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 08-05-2011, 12:23 PM
  4. Replies: 2
    Last Post: 27-04-2011, 02:09 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 20-12-2010, 04:43 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •