Chính tên TỘI ĐỒ BÁN NƯỚC LÊ ĐỨC ANH cũng là tên
làm cho VN mất các ngọn đồi chiến lược trong trận VỊ XUYÊN
để ngày hôm nay các tử sĩ của ta đang bỏ xác bên TÀU chưa mang được về.
Xem đoạn hồi khí sau đây th́ đủ rơ:
ở cao điểm Vị Xuyên, bộ đội hai bên nh́n rất rơ nhau v́ chỉ cách nhau mấy chục thước. Ông bảo anh em mang thuốc hút và diêm quẹt sang mời họ. Bên họ cũng nhiều anh em nghiện thuốc nên họ phấn khởi lắm. Bộ đội hai bên nói chuyện với nhau và cũng thôi không chửi, không bắn nhau nữa.
Tại một số điểm chốt, ông bảo anh em hăy lui về phía sau một quăng. Cán bộ, chiến sỹ đều nói rằng “Nếu ḿnh lui mà bên kia họ lên th́ lo lắm!”. Ông bảo “Cứ rút đi!”. Tiếp đó, ông cho rút từng phần các đơn vị chủ lực về phía sau, về tuyến hai để đưa dân quân, bộ đội địa phương và bộ đội biên pḥng lên tuyến một. Lúc đó tâm lư chung của các "Tư lệnh chiến trường" và cán bộ chỉ huy các cấp là lo sợ, không anh nào dám cho chủ lực và các đơn vị dưới quyền ḿnh lui xuống.
Một hôm ông đến sở chỉ huy của Sư đoàn 316 thuộc Quân khu 2 ở phía dưới Phố Lu; khi tướng Vũ Lập, Tư lệnh Quân khu kéo đồng chí An là Chỉ huy trưởng Sư đoàn 316 lại gặp riêng ông và hỏi: "Báo cáo Bộ trưởng, đêm qua đồng chí An này đă báo cáo tôi cho đơn vị của đồng chí này lui xuống?!" Ông liền trả lời: “Đúng thế!”, th́ tướng Vũ Lập tỏ vẻ sửng sốt, bất ngờ mà nói rằng "Vậy th́ xin anh cho văn bản!" Tướng Anh liền bảo đồng chí Phi Long, Cục phó cục Tác chiến: “Viết lệnh để tôi kư liền!”. Thấy thái độ kiên quyết của ông, ông Vũ Lập liền nói vẻ xoa dịu: "Anh lệnh th́ chúng tôi chấp hành, dù mệnh lệnh bằng giấy hay bằng miệng cũng chấp hành. Nhưng anh cho giấy để cơ quan c̣n lưu trữ."
Bookmarks