
Originally Posted by
peak
Từ kinh nghiệm có được trong những lần về Việt Nam, tôi xin mạn phép có đôi lời về những tờ truyền đơn này:
- Hầu hết mọi người thấy truyền đơn đều không dám đứng gần nh́n lâu. V́ sao ư ? V́ sợ rằng sẽ có bọn công an, mật vụ gần đấy quy chụp rằng do ḿnh dán. Đọc đến đây, có lẽ một số người sẽ tranh luận "tại sao phải sợ chứ ? công an không thể quy chụp vô căn cứ như thế được ? phải có bằng chứng th́ mới được bắt người chứ .....". Tôi xin giải thích ngay: nơi đấy là xứ Việt Cộng chứ không phải nước Mỹ tự do. Bọn mật vụ Việt Cộng kia sẽ bắt ngay bạn về đồn để hỏi "mày thấy tờ giấy kia khi nào ? tại sao lại đọc nó ? tại sao lại đứng gần nó ? đọc có hiểu ǵ không ? đọc thấy tờ giấy kia nói đúng không ? ai đứng đây gần với mày ? ........" rồi tiếp theo có thể sẽ là những đ̣n đánh kiểu "không có tội đánh cho có tội, không thấy th́ đánh ra cho thấy, không dán th́ đánh ra cho dán, ....." như chúng ta đă thấy từ nhiều vụ "tự tử, tự treo cổ trong đồn công an Việt Cộng". Đấy là SỰ THẬT. Do đó, ai cũng khiếp sợ, kinh hăi trước các đ̣n thù, quy chụp của Việt Cộng.
- Việt Cộng thường tổ chức nhiều nhóm đi gỡ các tờ truyền đơn đấy trong các dịp lễ lớn, hoặc khi phong trào quần chúng lên cao. Các nhóm gỡ truyền đơn này gồm: dân quân, dân pḥng, thanh niên xung phong Việt Cộng, cán bộ Đoàn TNCS HCM, mật vụ, ...... Cho đến giờ, công an mặc cảnh phục KHÔNG NẰM trong danh sách những người đi gỡ truyền đơn. Thậm chí, thỉnh thoảng, sinh viên các trường an ninh Việt Cộng (nơi đào tạo HVB, CAM Việt Cộng) cũng được triệu tập để gỡ, nhặt truyền đơn trong các dịp lễ lớn. Đấy chính là lư do tại sao tôi thường chọc tức, chọc quê, chọc khuấy bọn HVB "đầu to, óc quả nho"; v́ rằng chúng chỉ "được" Việt Cộng ban cho "ân huệ" làm công việc bảo vệ Việt Cộng, trong khi "thành quả" cướp được th́ bọn Việt Cộng chóp bu đă tọng vào mồm cả rồi. Bởi thế, mấy thằng/con HVB bị tôi bắt bài, nói vào đúng các nỗi niềm, thực tế mà chúng trải qua nên chúng đau hơn bị hoạn, bực tức điên cuồng.
Do đó, có thể nói rằng chữ SỢ đang đè nặng, đè chặt người dân Việt Nam trong nước. Nhưng sự đời mà, bánh xe lịch sử vẫn lăn; chữ SỢ kia b́ dồn nén măi rồi cũng sẽ đến ngày bung ra, bật tung, giật sập thể chế Việt Cộng phi nhân. Kinh tế lụn bại sẽ làm người dân không c̣n sợ Việt Cộng nữa. Đấy chính là lư do tôi ủng hộ cách đánh kinh tế của bác Trần.
Tôi quư chị Tigon, biết ơn khi đọc những bài tường thuật rất hay của chị. Nhưng đồng thời, tôi cũng cảm ơn và đồng ư với góc nh́n sắc bén, thực tế của bạn Thư Thư về t́nh h́nh trong nước. Xin cảm ơn cả hai.
Bookmarks