- Các anh em biết , cách đây vài ngày , Tổng Thống ta vừa tuyên bố một câu rất ... giật gân là chúng ta phải « đánh giặc theo lối con nhà nghèo » ...
Đây không phải là lần đầu tiên Trí đi họp hành quân với Bộ Binh . Thông thường những buổi họp này rất giống nhau . Mới đầu , sĩ quan ban 3 của Trung Đoàn hay sư đoàn lên thuyết tŕnh . Đại khái ông sẽ tŕnh bày một lô tin t́nh báo như : Sư đoàn sao vàng sư đoàn sao đỏ hay ǵ đó đă xâm nhập , trang bị những vũ khí nặng đủ cỡ với những cái tên mà Trí không thể nào nhớ hết . Tiếp đến là ư đồ « thâm độc » của địch , âm mưu cắt khúc này , đánh chỗ nọ . Phần thứ ba là quân ta đang mở một cuộc hành quân tại toạ độ ... Mục đích của mọi cuộc hành quân , dĩ nhiên là để tiêu diệt và bao vây địch , là « đánh chết mẹ nó ra » . Hào hứng nhứt là phần hội thảo và kế hoạch Sau đó , thông thường là một vị cấp bậc cao nhất trong pḥng họp lên cho chỉ thị hay phương thức tấn công và cuối cùng , trước khi chấm dứt buổi họp th́ thế nào cũng có màn yêu cầu khu trục yểm trợ tối đa , hay trực thăng bốc cho thật đẹp ...
Hôm nay , Trí thấy pḥng họp có không khí lạ v́ ông Trung Đoàn Trưởng này mới tinh . Gặp lần đầu là thấy chịu liền . Trí nhận xét ông ta có khẩu khí hoàn toàn khác hẳn những ông trước . Sĩ quan trẻ xuất thân từ ḷ Đà Lạt ra có khác . Dám chê Tổng Thống là ăn nói giật gân th́ ắt phải là « nhân tài » . Mà ông ta muốn tâm t́nh ǵ với anh em khu trục đây , Trí thắc mắc . Vậy là có chuyện rồi .
- Anh em biết , Tổng Thống nói đúng , nhưng chỉ đúng ... một phần . Thứ nhất , trên chiến trường không có vấn đề giàu nghèo mà chỉ có thắng bại , sống hay chết , tủi nhục hay vinh quang . Nhưng , anh em cũng như tôi , chúng ta đều biết rằng từ ngày hiệp ước ngưng bắn kư xong , chính phủ Hoa kỳ cúp bớt viện trợ cho chúng ta rất nhiều ...
Ông dừng lại một chút như chờ cho mọi người thấm ư câu nói rồi tiếp tục :
- Tôi không dốt đến độ không biết những ǵ đang xảy ra trên đất nước ḿnh . Tiếp tế và tiếp liệu của chúng ta càng ngày càng cạn đi . Ngay cả chiếc xe díp của tôi , thiếu cái b́nh điện mà c̣m măng cả tháng chưa có , phải lấy xe của người khác đi ... Nói như vậy để anh em hiểu t́nh h́nh bi đát như thế nào . Ngày xưa chúng ta đánh giặc kiểu Mỹ , bây giờ , tôi không muốn nói chúng ta phải đánh giặc kiểu con nhà nghèo , nhưng chúng ta phải đánh giặc kiểu Việt Nam . Đúng . Tôi nhấn mạnh , đánh kiểu Việt Nam . Ư tôi muốn nói là ḿnh phải « Suy nghĩ ba lần trước khi bắn một trái pháo , suy nghĩ bẩy lần trước khi thả một trái bom ... ».
Thật là một câu « châm ngôn » nghe rất tới nhưng không kém đau thương . Trí nhớ lại câu tục ngữ của người Pháp : « Uốn lưỡi bẩy lần trước khi nói » mà thuở xa xưa có lần thầy giáo đă bắt chàng chép 500 lần v́ tội ăn nói bậy bạ trong lớp .
Rồi ông Trung Tá trẻ tuổi xoay người , cầm lấy cây thước , chỉ vào một cao độ trên tấm bản đồ treo phía sau . Khỏi cần nh́n Trí cũng biết cái « hột lạc » mà ông ta đang chỉ là ngọn đồi chiến lược 982 nằm ở phía bắc Kontum , nơi chàng đă đánh xuống không biết nhiêu là trái bom suốt mấy năm qua . Ngọn đồi chiến lược này là « con mắt » của thành phố Kon Tum . Ai đứng trên này có thể nh́n thấy hết được thành phố . Ngày xưa ngọn đồi này được một đơn vị LLĐB Hoa Kỳ trấn đóng , nhưng sau khi Mỹ rút đi th́ ta và giặc thay phiên nhau làm chủ ngọn đồi này .
- Trước khi đi vào chi tiết , anh em cho tôi bắt đầu bằng câu này : Bằng mọi giá , vào lúc 1800 giờ ngày mốt , anh em phải ... « đem nó về cho tôi » . Để tôi lập lại một lần nữa lệnh của tôi cho quư vị Tiểu Đoàn Trưởng nghe rơ : Trễ lắm là 1800 giờ ngày mốt , chúng ta phải chiếm được ngọn đồi này .
Ông đưa mắt nh́n xuống cuối pḥng , nơi có treo cái đồng hồ :
- Bây giờ là 17 giờ 45 phút . Các anh có 48 giờ 15 phút đúng để « đem » ngọn đồi đó về cho tôi .
C̣n tiếp...
Bookmarks