Trong một bài trước tôi có nhắc đến hai lão tiền bối Hà Thượng Nhân và Cao Tiêu mà chỉ nói sơ qua về tiền bối Cao Tiêu. Nay được bạn dqtran nhắc và cho đăng thơ cụ Hà tôi mới an tâm. Xin cám ơn bạn dqtran. Nhận xét cuả hai vị dqtran và Forexnews rất đúng. Thơ của Cụ Hà đượm man mác mối sầu vạn cổ.
Cách đây hơn mười năm, vài ông bạn rủ tôi đến thăm cụ Hà, được cụ cho tập thơ Bên Trời Lận Đận cụ làm trong mấy năm trong tù cải tao, thể thơ song thất lục bát. Cụ thương thân phận cụ trong thời gian trong tù bao nhiêu cụ lại thương thân phận Bạch cư Dị bị lạc loài nơi đất trích bấy nhiêu tuy hai người cách xa nhau hơn mười thế kỷ. Xin trich một đoạn :
Bạch Cư Dị ngày xưa đất Trích,
Bến Tầm Dương cùng tịch nghe đàn.
Bao nhiêu nỗi thở niềm than,
Tiếng Tỳ vừa dứt chứa chan mạch sầu.
Thơ để lại ngàn sau tri kỷ,
Nỗi đoạn trường nào chỉ riêng Ông?
Rượu không tiền bạc cũng không,
chân cuồng bước quẩn ở trong xó nhà.
Tôi cũng bệnh lại già hơn Bạch,
Bả lợi danh rũ sạch từ lâu
lau vàng, trúc võ thấm đâu,
Đất cằn sỏi đá, lạnh thâu đêm ngày.
Vài củ sắn ăn chay suốt tháng
Một căn buồng trăm mạng chia nhau.
Mỗi năm cơm sạn vài thau,
Mắt thèm quên cả niềm đau thuả giờ.
Lại diễn lại nước cờ thí tốt,
Lưả oán thù nhóm đốt tình thương.
Ông còn là kẻ hiền lương,
Tôi trong cảnh ngộ bất thương, éo le.
...
Ông tôi rõ thật khác nhau muôn vàn
Đọc thơ ông canh tàn chẳng ngủ,
Ghen với ông lại cứ thương ông.
....
Đến cuối năm 2010, nhóm Văn Đàn Đồng Tâm ở Texas gồn 12 vị đặc trách sưu tầm và biên soạn để́ ra một tập sách gồm
tất cả những kỷ niệm về Thi Sĩ Hà Thượng Nhân, và tổ chức một buổi họp mặt tại San Jose, mời cụ đến để tỏ lòng kính mến cụ. Tôi có hân hạnh được có mặt trong buổi hội thơ đó.
Cuốn sách dầy gần 400 trang, nội dung tuyệt vời, hình thức trang trọng.
Bookmarks