Bí Mật Về Ướp Xác Hồ Chí Minh
Ông Nguyễn Phú Trọng viếng Chủ tịch HCM nhân Kỷ niệm Ngày thành lập Đảng
Kỷ niệm 82 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt nam (3/2/1930-3/2/2012), sáng 3/2, đoàn đại biểu Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Chủ Tịch nước, Quốc hội, Chính phủ, Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đă đặt ṿng hoa và vào Lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh – vị lănh tụ kính yêu của dân tộc.
Lănh đạo Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ và Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đến đặt ṿng hoa và vào Lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Lănh đạo Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ và Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đến đặt ṿng hoa và vào Lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Ṿng hoa của Đoàn mang ḍng chữ “Đời đời nhớ ơn Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại.”
Tổng bí Thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng, Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Huỳnh Đảm dự lễ viếng.
Các đồng chí: nguyên Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu và Nông Đức Mạnh; nguyên Chủ tịch nước Trần Đức Lương; nguyên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An; các đồng chí Ủy viên Bộ chính Trị, Bí thư Trung ương Đảng, Phó Thủ tướng Chính phủ, Phó Chủ tịch Quốc hội và các đồng chí lăo thành cách mạng cùng dự lễ viếng.
Tiếp đó, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đă dẫn đầu Đoàn đại biểu lănh đạo Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đến đặt ṿng hoa tại Đài tưởng niệm các Anh hùng Liệt sĩ.
Cùng ngày, đoàn đại biểu các bộ, ban, ngành, đoàn thể Trung ương và thành phố Hà Nội đă đặt hoa, vào Lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đài tưởng niệm các Anh hùng Liệt sĩ.
Thái Hà
Mời xem ...phán đoán... không ai nh́n thấy xác HCM?
Bí Mật Về Ướp Xác Hồ Chí Minh
Hồ Chí Minh sẽ làm “đồng thành hoàng” tại các đ́nh làng
Mới đây, theo chỉ đạo của Quận ủy & UBND quận Tây Hồ, Ban Quản lư đ́nh làng Phú Xá (làng Sù – phường Phú Thượng, Tây Hồ, HN) đưa tượng Hồ Chí Minh vào đ́nh làng này để thờ cùng thành hoàng làng (vốn ngự ở đ́nh đă gần 300 năm). Dưới đây là lễ hô thần nhập tượng Hồ Chí Minh do Quận ủy, UBND Quận Tây Hồ cùng Đảng ủy phường Phú Thượng tổ chức.
Đông đảo cán bộ, Đảng viên, doanh nhân, phú hào địa phương đă được chi bộ đảng, chính quyền, đoàn thể huy động đến khấn vái, xin được đời đời hưởng lộc rơi lộc văi.
Dự buổi lễ khánh thành tượng Hồ Chí Minh ở đ́nh làng vào sáng hôm sau có các quan chức: Bí thư Quận ủy, Chủ tịch UBND quận Tây Hồ, đại diện các ban ngành đoàn thể của quận, phường. Tổng giám đốc Khu đô thị Nam Thăng Long, Tổng giám đốc Tổng công ty Cổ phần Bao b́ xuất khẩu (hai đơn vị tài trợ chính) đă tham dự. Giá trị bức tượng khoảng hơn 2 tỉ đồng.
Tới đây, quận sẽ chỉ đạo các Ban quản lư đ́nh làng trên địa bàn quận học tập và làm theo để phấn đấu mọi đ́nh làng đều phải có tượng Hồ Chí Minh được thờ cùng thành hoàng làng.
Cầu Nhật Tân
http://caunhattan.wordpress.com/2012...cac-dinh-lang/
Bí Mật Về Ướp Xác Hồ Chí Minh
Bảo quản thi hài Bác lâu dài, tuyệt đối an toàn
Từ chỗ chỉ giữ vai tṛ phụ trong bảo quản thi hài Bác, giờ đây các nhà khoa học Viện 69 (Bộ Tư lệnh Bảo vệ Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh) đă dần làm chủ công nghệ để có thể bảo quản thi hài Bác lâu dài và tuyệt đối an toàn.
“Tất cả các khâu từ làm thuốc thường xuyên vào thứ hai và thứ sáu hằng tuần, pha chế thuốc, vận hành các thiết bị để giữ nhiệt độ, độ ẩm…đến các nghiên cứu bảo vệ thi hài lâu dài giờ đă được các nhà khoa học, bác sĩ, cán bộ của Việt Nam chủ động thực hiện”, Đại tá, bác sĩ Lê Công Bằng, Phó viện trưởng Viện 69 khẳng định.
V́ nhiệm vụ thiêng liêng
Kư ức về ngày đầu tiên được giao nhiệm vụ tiếp cận công nghệ bảo quản thi hài Bác lâu dài như sống măi trong ḷng người đại tá, bác sĩ Lê Điều, nguyên Phó viện trưởng Viện 69, nguyên Chủ nhiệm Khoa Ngoại Bệnh viện Việt - Xô. Ông là một trong 3 người của tổ y tế đặc biệt tham gia giữ ǵn thi hài Bác từ những ngày đầu tiên.
Vị bác sỹ nay đă 82 tuổi nhớ lại: “Ngày 21/8/1967 khi được giao nhiệm vụ sang Liên Xô để học tập công nghệ bảo quản thi hài khi Bác qua đời, anh em không ai bảo ai nhưng trong ḷng hết sức lo lắng. Với chúng tôi, ướp xác là một lĩnh vực khoa học quá mới, kết hợp nhiều yếu tố khoa học khác nhau từ giải phẫu học, hóa học, vi sinh vật, h́nh thái, đến chiếu sáng, nhiệt độ… Tất cả đều yêu cầu vô cùng ngặt nghèo và phải được phối hợp nhuần nhuyễn”.
Tổ công tác đặc biệt chụp ảnh bên thi hài Bác tại Lăng năm 1969. Ảnh tư liệu
“Biết là khó, nhưng nhận rơ trách nhiệm lớn lao được Bộ Chính trị giao phó, cả ba anh em đă “vắt óc” ra mà ghi, mà nhớ. Tận dụng tối đa thời gian để đọc và nghiền ngẫm tài liệu. Khi bước vào thực hành, ai vào việc đó, cố gắng tiếp thu nhanh nhất bí quyết giải phẫu. Cố gắng luyện tập, thực hành để sao cho mắt nguời đă viên tịch giống như người ngủ, mặt toát lên thần thái thường ngày. Một trong những yếu tố thành công của việc bảo quản thi hài là phải tiến hành đúng thời điểm trái tim vừa ngừng đập, nếu không sẽ khó giữ được thần thái đặc trưng của nét mặt”, ông Điều kể.
Thế rồi cái ngày không mong chờ cũng đến, sáng 2/9/1969, Bác trút hơi thở cuối cùng. Lúc này, các chuyên gia Liên Xô đă có mặt tại công tŕnh 75A, Viện 108 (đây chính là công tŕnh đặc biệt để thực hiện giải phẫu và bảo quản thi hài Bác).
Ít phút sau, thi hài của Bác được đưa từ Ba Đ́nh về, hai giáo sư viện sĩ I-u-ri Mi-khai-lô-vich và Ni-cô-lai I-nich Mi-khai-lôp đă trực tiếp làm y tế cho Bác với sự phụ giúp của bác sĩ Nguyễn Gia Quyền và Lê Điều.
40 năm vừa học vừa làm và không để xảy ra sai sót
Tất cả các bước đều được các chuyên gia, bác sĩ xử lư thuần thục, giữ được nét mặt của Bác giống như đang ngủ.
Ở đây, khâu làm thuốc rất quan trọng, nếu dùng lưu lượng thuốc nhiều quá, mặt có thể phù lên; nếu ít thuốc quá mặt sẽ tóp lại. Chỉ cần một chi tiết sai ban đầu th́ không bao giờ có thể sửa lại được. Song, thi hài của Bác được đánh giá là thi hài tốt nhất v́ mọi công tác được chuẩn bị trước đó rất chu đáo và xử lư kịp thời.
Ông Điều kể lại: “Có những chi tiết dù là nhỏ nhưng cũng được các chuyên gia Liên Xô khi kiểm tra công tác chuẩn bị tại Việt Nam đă rất ngạc nhiên. Đó là kỹ thuật làm pḥng lạnh trong điều kiện thiếu thôn máy móc và thời tiết nóng ẩm ở Việt Nam. Đặc biệt, trong khâu làm thuốc, các bác sĩ sẽ phải sử dụng những mũi kim chuyên dụng, dài để có thể luồn thuốc vào các mạch. Phía Liên Xô cung cấp cho Việt Nam ba chiếc kim đặc biệt, song kim này có mối hàn nên không được thuận tiện lắm. Về Việt Nam, các mẫu kim đó đă được chế tác thành những chiếc kim tương tự, nhưng không có mối hàn và độ dài ngắn có thể tùy thuộc vào mong muốn của người thực hiện. Với những cây kim này, việc xử lư bảo quản thi hài Bác thuận lợi hơn rất nhiều”.
Đại tá, bác sĩ Lê Điều giới thiệu về tổ công tác đặc biệt và các chuyên gia Nga. Ảnh: Đức Long
Công tác bảo quản thi hài Bác không chỉ dừng lại ở các thao tác ban đầu, mà phải được chăm sóc thường xuyên bằng dung dịch. “Giống như máu nuôi cơ thể, dung dịch này cũng được chạy khắp thi hài Bác, toàn bộ dung dịch sử dụng đều được vận chuyển từ Liên Xô sang, nhưng có những thời gian công tác này gặp nhiều trở ngại. Chính v́ thế, nhiệm vụ đặt ra là các nhà khoa học Viện 69 phải cố gắng làm chủ công nghệ pha chế để chủ động việc chăm sóc Bác”, đại tá Bằng tâm sự.
Để h́nh thành cơ sở, hàng loạt các công tŕnh nghiên cứu đă được Viện 69 thực hiện. Đến năm 1991, thấy rằng đă đến lúc sẵn sàng cho việc pha chế dung dịch, Viện đă đề xuất với các chuyên gia cùng phối hợp để thực hiện tại Việt Nam. Đại tá Bằng cho biết: “Qua nhiều lần thương thuyết và chứng minh khả năng, cuối cùng tâm huyết và sự trưởng thành của các cán bộ khoa học Việt Nam đă khiến các chuyên gia Nga tin cậy.
Qua nhiều lần thực nghiệm, đến năm 2004, lô dung dịch đầu tiên được pha chế thành công tại Việt Nam. Đến nay, có thể khẳng định từ pha chế dung dịch đến việc làm thuốc hằng tuần đối với thi hài Bác đều do các bác sĩ, nhà khoa học Việt Nam độc lập thực hiện.
Để giữ ǵn thi hài được an toàn với nấm mốc và các vi sinh vật gây hại, các nghiên cứu về cấu trúc tế bào cũng được Viện 69 thực hiện. “Không bao giờ, không thể cho phép xảy ra một sơ suất nào” là cụm từ mà các cán bộ, chiến sĩ Viện 69 luôn luôn nhắc trong khi làm nhiệm vụ.
Suốt 40 năm qua, các thông số về nhiệt độ, độ ẩm, ánh sáng… được giám sát chặt chẽ và đều đặn không một phút xảy ra sai sót.
Đă làm chủ công nghệ, Bác sẽ “sống” măi
Đại tá Nguyễn Văn Thanh cho biết: “Anh em được phân công bám máy, ngoài yếu tố về kỹ thuật, kỷ luật lao động luôn được đặt lên hàng đầu.
Tất cả các ca trực, các thông số đều được ghi chép cẩn thận, tỉ mỉ. Tất cả phải được phối hợp ăn ư cùng với công tác y tế để việc chăm sóc Bác đều đặn, lâu dài và để đảm bảo thi hài Bác luôn trong điều kiện an toàn nhất”.
Cán bộ nghiên cứu của Viện 69 theo dơi hoạt động của máy quang phổ xác định hàm lượng vết kim loại trong dung dịch pha chế. Ảnh: Đức Long
Đă có thể chủ động trong việc bảo quản thi hài Bác, song trong công tác bảo quản cũng đặt ra những bài toán mới. V́ một cơ thể không có sức đề kháng, không có khả năng tái tạo, phục hồi tổn thương, cũng không thể cấy ghép tế bào khác thay thế, nên rất dễ bị tác động bởi môi trường xung quanh.
V́ thế, cần có những nghiên cứu đặt vấn đề tiên lượng trước những biến đổi về mặt cấu trúc cơ thể. Công việc dù khó, song chúng tôi sẽ luôn hoàn thành nhiệm vụ”, đại tá Bằng khẳng định. Như vậy, không chỉ tư tưởng, đạo đức của Người trường tồn, mà thi hài Bác cũng sẽ được Viện 69 giữ “sống” măi với thời gian.
Viện 69 thuộc Bộ Tư lệnh Bảo vệ Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh. Viện ra đời đúng vào ngày kết thúc lễ tang Bác (9.9.1969). Viện có trọng trách tiến hành toàn bộ công tác y tế và nghiên cứu khoa học công nghệ để giữ ǵn lâu dài và bảo vệ an toàn tuyệt đối thi hài Bác.
Bích Ngọc
http://www.baomoi.com/Home/SucKhoe/w...an/3156857.epi
'Cấm' lắp kính trên quan tài, nghị định 105 sẽ dẹp bỏ lăng Ba Đ́nh?
Bảng Đỏ (Danlambao)
- Hôm 17/12/2012, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa kư ban hành nghị định số 105 quy định việc "không để ô cửa có lắp kính trên nắp quan tài". Nếu những điều trong nghị định này được thi hành nghiêm túc, liệu di hài của ông Hồ Chí Minh cùng lăng Ba Đ́nh có bị dẹp bỏ?
Việc ban hành được nói là theo đề nghị của Bộ trưởng Bộ Văn Hóa, Thể Thao và Du lịch', nghị định 'Về tổ chức lễ tang cán bộ, công chức, viên chức' sẽ có hiệu lực vào ngày 1/2/2013.
Tại phần 3, điều 4 của nghị định 105 quy định rơ: "Linh cữu người từ trần quàn tại nhà tang lễ hoặc tại gia đ́nh không để ô cửa có lắp kính trên nắp quan tài".
Phạm vi và đối được được áp dụng bao gồm các "cán bộ, công chức, viên chức đang làm việc hoặc nghỉ hưu khi từ trần".
Ông Hồ Chí Minh cũng là một cán bộ của đảng cộng sản. Từ khi qua đời vào năm 1969 đến nay, di hài của ông hiện vẫn đang được đặt trong một khung kính tại lăng Ba Đ́nh để cho các đoàn khách đến viếng.
Thi hài ông Hồ Chí Minh đang được lắp kính, bảo quản tại lăng Ba Đ́nh.
Trả lời báo Thanh Niên về việc bạn hành Nghị định 105, ông Hồ Trí Hùng, Vụ trưởng Vụ Tổ chức - Cán bộ cho biết các lư do việc quy định cấm để ô cửa có lắp kính trên quan tài:
"Thứ nhất, lắp kính trên nắp quan tài không phải là truyền thống. Loại quan tài này mới chỉ xuất hiện khoảng chục năm nay thôi. Thứ hai, việc nh́n vào thi thể có thể đă để mấy ngày sẽ làm ảnh hưởng môi trường, sức khỏe người dự tang lễ", ông Hùng lư giải.
Cũng theo nghị định 105, quy định như trên được ban hành nhằm "tiết kiệm phù hợp với điều kiện kinh tế - xă hội của đất nước", "loại bỏ những tập quán lạc hậu, mê tín dị đoan, phô trương, lăng phí".
Như vậy, nhà cầm quyền cộng sản muốn làm gương th́ trước hết cần phải dẹp bỏ lăng Ba Đ́nh, đặc biệt là trong điều kiện kinh tế đất nước khó khăn như hiện nay. Ước tính, riêng chi phí bảo quản thi hài ông Hồ cũng ngốn hàng trăm triệu đô-la Mĩ một năm. Đó là chưa tính đến các chi phí khác như tiền vệ sinh, điện nước... tiền mua bánh ḿ, nước uống để phát cho mỗi người đến viếng lăng.
Riêng việc bảo vệ lăng Ba Đ́nh, đảng CS đă thành lập hẳn một Bộ tư lệnh bảo vệ lăng. Mỗi khi có sự kiện chính trị là tổ chức cho quan chức, đảng viên đến viếng một cách rầm rộ. Đây là một việc làm cực kỳ 'lạc hậu, mê tín dị đoan, phô trương, lăng phí' chỉ có trong các nước Cộng sản c̣n xót lại.
Bảng Đỏ
danlambaovn.blogspot .com
Từ lăng Mao đến lăng “Hồ” (1)
Nguyễn Văn Lục
Lăng Mao ở Quảng trường Thiên An Môn
Nguồn: lexlibertas.com
Cuối cùng th́ Lenin đă chết vào ngày 21/1/1924 ở thành phố Gorky. Hai ngày sau quan tài được chở về Moscow và được để ở điện Kremlin, để trong lồng kính, mặc dầu có sự phản đối của bà goá phụ Lenin. Nadezhda Kruskaya thời ấy đă lợi dụng việc xây lăng này cho quyền lợi của đảng ông. Rồi đến lượt Stalin chết. Lại ướp xác. Lại để cạnh mộ Lenin. Xác ướp trưng bày chẳng được bao lâu th́ đến năm1961, Khrushchev, quyết định dời lồng kính của Stalin mang chôn dọc bức tường điện Kremlin như các nhân vật chính trị khác.
Đây có thể nói là một cuộc thanh trừng nội bộ, mà đặc biệt là thanh trừng một xác chết.
Đến lượt ông Mao Trạch Đông cũng đă nối gót Staline? Cũng muốn chôn sống ḿnh trong lồng kính để mọi người có dịp chiêm ngưỡng?
Xác Lenin hay tượng sáp?
Bạn đọc quyết đinh.
Nguồn: lindsayfincher.com/
Tất cả quư vị ấy đều qua mặt các xác ướp Ai Cập v́ nay là xác ướp với khuôn mặt như thể c̣n sống?
Đến lượt ông Hồ Chí Minh chỉ c̣n là bản sao các lăng tẩm trên từ cấu trúc, đến viên đá, những hàng cột, những tấm đá cẩm thạch mầu đen và mầu đỏ, (in red plum marble) đến h́nh dáng uy nghiêm, đồ sộ, lạnh lùng đến các kỹ thuật ướp xác?
Và cả ṭa kiến trúc đó có ḿnh ông lặng lẽ nằm một ḿnh. Khi sống ông ở nhà tranh vách đất và ở với mọi người? Nay ông ở một ḿnh, hỏi ông có buồn không ông?
Cứ giả dụ rằng không có xác ướp Lenin th́ cũng không có xác ướp Hồ Chí Minh và cũng không có quảng trường Ba Đ́nh? Và nếu lănh đạo đảng tôn trọng chúc thư của ông Hồ muốn hỏa thiêu th́ cái quần thể kiến trúc đó đă chẳng bao giờ được xây cất?
Khi vào đó, quư vị được khuyến cáo phải im lặng, phải ăn mặc chỉnh tề, phải có thái độ thành kính, cẩn trọng, không được xỏ tay túi quần, không được chụp h́nh. Xem h́nh tại chỗ th́ được, nhưng tuyệt đối không được chụp h́nh? Lăng được mở các ngày thứ ba, thứ năm và cuối tuần, từ 8-11 giờ.
Và thường sẽ đóng cửa tháng 10 đến tháng 11 để đưa xác sang Moscow tu bổ và tân trang lại.
Thật ra ai cũng biết chết là hết. Nhưng hết là hết với người chết, kẻ chôn dưới ḷng đất, dưới mộ. Nhưng không hết đối với người c̣n sống. V́ thế, đối với loại người chết như chủ tịch Mao hay ông Hồ, họ vẫn c̣n đó. 100 năm sau, hơn thế nữa, những năm sau nữa, người chết vẫn là đối tượng cho những niềm thán phục, quư mến hay b́nh phẩm, khen chê.
Câu chuyện kể trên chính ra được bắt đầu như thế này. Đài BBC Luân Đôn có đăng tải một lá thư trên tờ Khai Phong ở Hồng Kông kêu gọi nhà cầm quyền Trung Quốc đem thi hài của ông Mao ra khỏi lăng của ông ta ra khỏi Bắc Kinh. Lá thư rất là nghiêm chỉnh. Bởi v́ được kư bởi một số nhà văn, người cầm bút và phê b́nh báo chí, trong đó có những người hiện đang sống tại Trung Hoa đỏ. Họ đề nghị đưa xác ông Mao về chôn tại quê ông ở tỉnh Hồ Nam.
Lư do họ đưa ra là đưa ông Mao ra khỏi lăng là bước đầu ḥa hợp, ḥa giải dân tộc và cải tổ chính trị.
Chen Kuide, Editor-in-Chief ObserveChina.net (Virginia, USA)
Nguồn: boxun.com /
Đài BBC đă phỏng vấn một trong những tác giả kư trong lá thư là ông Trần Khuê Đức (Chen Kuide), tốt nghiệp tiến sĩ triết, giảng viên Đại học Fudan, Shanghai, Trung Quốc. Theo ông Đức th́ việc để thi hài Mao tại quảng trường Thiên An Môn là một trở ngại cho Trung Quốc hoà nhập vào cộng đồng Quốc tế v́ Mao đă phạm nhiều lỗi lầm:
• Thứ nhất, chiến dịch thanh trừng năm 1957, có 530.000 người Trung Quốc đă bị đàn áp, thanh trừng, bị đưa vào trại lao động.
• Thứ hai, trong cuộc đại nhảy vọt năm 1958, khi người nông dân bị đưa vào hợp tác xă th́ có đến 30 triệu người Trung Hoa bị chết đói.
• Thứ ba, tệ hơn nữa, cuộc cách mạng văn hóa đă trở thành một bi kịch lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc hiện đại.
Cuối cùng, đài BBC đă hỏi một câu so sánh: ông nghĩ ǵ về những lăng tương tự, chẳng hạn lăng ông Hồ Chí Minh ở Việt Nam?
Tôi phản đối mọi h́nh thức xử dụng thi hài người đă mất để làm thành biểu tượng tôn thờ. H́nh thức sùng bái này diễn ra hầu như riêng ở các nước cộng sản như Liên Xô, Việt Nam và Bắc Hàn. Và riêng cá nhân, th́ tôi chống lại việc biến thi hài người chết thành biểu tượng sùng bái như vậy, dù ở Việt Nam hay tại đâu đi nữa.
Sau khi loan tin này th́ đài nhận được 6 lá thư, hầu hết là giới trẻ VN hiện sống trong nước hay ngoài nước đồng ư di chuyển xác ướp ông Hồ Chí Minh về quê ông ở Nghệ An. Lư do họ đưa ra th́ nhiều, tựu chung là:
• Cả ông Mao lẫn ông Hồ đều không để di chúc phải xây lăng và để xác ướp như vậy.
• Tốn kém quá trong khi người dân nghèo khổ đến cùng cực. Ông Hồ nằm đó hẳn không yên? Tốt hơn hết là nên dùng tiền cho cái lăng này để xây toà nhà Quốc Hội. Hay bất cứ cái ǵ như cung văn hoá. Bảo tàng viện hay cùng lắm làm nhà tế bần, nhà giữ trẻ hay ǵ ǵ đó.
• Xem lại lịch sử các vị anh hùng dân tộc như Lê Lợi, Hai Bà Trưng đời đời người dân vẫn ghi công đức của họ mà đâu cần lăng tẩm đồ sộ giữa ḷng Thủ đô Hà Nội?
• Vấn đề chính chính là ḥa giải, xóa bỏ sự đố kỵ và hận oán vẫn kéo dài nhiều năm nay.
• Thực tế, có người như Quốc Bảo ở Alaska thẳng thừng hơn: Đây là thời đại mới, thế kỷ mới. Let the past go. Please.
• Dư luận chung th́ như vậy. Nhất là giới trẻ, họ không muốn cứ giữ một xác người chết ở giữa thủ đô giống như nhà lúc nào cũng có tang, vận nước không phát được (Cao Phúc, TP. Hồ chí Minh).
Đấy là dư luận, phần tôi xin đóng góp thêm bằng những luận cứ, những cái nh́n từ nhiều góc độ để một lần nữa đưa vấn đền này ra trước công luận.
Thật ra, cái ư tưởng di dời lăng ông Hồ khỏi Ba Đ́nh không phải mới mẻ ǵ. Chuyện đă đến lúc phải nói tới và đă có người dám nói rồi. Trước đây, nhà nghiên cứu Trần Khuê và bà Nguyễn Thị Thanh Xuân đă có cái can đảm đưa vấn đề này ra rồi. Đưa ra là một chuyện, chẳng ai dám đáp ứng. Phía chính quyền cũng như phía người dân đều có thái độ theo cái kiểu có miệng th́ nắp, sợ cắp th́ đậy. Phần ông Trần Khuê, không bị bắt là may rồi.
1. Về nhân vật Hồ chí Minh.
Đây là một nhân vật lịch sử của Việt Nam (VN) thế kỷ thứ 20 mà tầm vóc lịch sử vượt ra khuôn khổ của một nước. Từ bất cứ phía nào, từ góc độ nh́n của người chống hay tôn sùng đều phải nhận với nhau như thế. H́nh ảnh ông Hồ đi liền với Cộng Sản Quốc Tế và Cộng Sản Việt Nam cũng như công cuộc chống Pháp kết thúc bằng chiến thắng Điện Biên Phủ. Sự nghiệp chính trị của ông từ năm 1945 đến 1969 dừng lại ở đó. Ấy là chưa kể đến việc năm 1950, ông rước Nga Tầu vào giải quyết chiến trường VN dựa vào sự chi viện quân sự, kinh tế, tài chánh và cả tư tưởng ư thức hệ của họ nữa. Thành tích đă có vết nám. Không có vết nám này th́ đất nước đă khác. Những chuyện cải cách ruộng đất với đấu tố, bản án "Nhân Văn Giai Phẩm" với nạn nhân là 30 nhà văn, nhà trí thức bị sỉ nhục chỉ cần một lời xin lỗi đă kể như đủ. Nói đến Nhân Văn Giai Phẩm mà chỉ kể tên 30 nhà văn là nạn nhân của cuộc thanh trừng văn hóa ấy là hiểu hẹp, hiểu cạn. Phần đông thiên hạ đều chỉ chúi mũi thương hại cho 30 người ấy. Không, phải thương cho tất cả dân chúng miền Bắc: Thương v́ bị bịt mắt đui mù, thương v́ chỉ c̣n một thứ văn học phải đạo. Rồi thương cho thế hệ trẻ. Chúng không c̣n cái đầu của chúng nó nữa. Cái đầu biết suy tư, biết phân biệt phải trái, biết phán đoán, biện bạch. Hèn ǵ mà cái câu nói bất hủ của ông: "Không có ǵ quư hơn độc lập tự do" vẫn là là ước mơ của nhiều người hay là lời mỉa mai thâm độc nhất cũng của nhiều người.
Những người viết về ông th́ nhiều lắm. Gần đây nhất có William J. Duiker, với cuốn Hồ Chí Minh – a life, sách dầy đến 696 trang, rồi Pierre Brocheux với cuốn Hồ Chí Minh, dầy 236 trang. Phía Việt Nam th́ có Hồ chí Minh toàn tập, 12 cuốn, do nhà xuất bản chính trị Quốc Gia ở Hà Nội xuất bản. Chưa kể đến nhiều bài báo có giá trị của Lữ Phương với: Huyền thoại Hồ chí Minh. Ông Nguyễn Minh Cần, một người đă bỏ đảng và cư trú chính trị ở Nga với bài: Thêm vài mẩu chuyện về cuộc đời của Hồ chí Minh và ông Bùi Tín với bài: Về nhân vật Hồ chí Minh.
Các bài viết trên đều rất hay, rất có giá trị, rất súc tích, rất tài liệu, rất biện bạch lư giải giúp mọi người nh́n rơ chân diện ông Hồ và c̣n nhiều cái rất nữa. Nhưng người ta vẫn có thể quên hết. Đọc rồi bỏ. Quên mà không sao.
Nhưng không thể quên được những bài viết của giới trẻ như bài: Vài suy nghĩ về Bác Hồ, kư tên: Sinh viên du học, hay: Hăy cho thế hệ trẻ chúng tôi biết sự thật, kư tên sinh viên du học. Tiếp đến bài: Viết về chủ tịch Hồ chí Minh, của Phương Nam, Australia. Hoặc một bài viết chui ở trong nước đă lâu đời: Tiếng nói chân thật của giới trẻ Việt Nam, số 5, tháng 8, 1999 nhằm tố cáo các vị lănh đạo tham nhũng. Hay vào tháng 10, có phóng sự truyền h́nh Viet Nam – Daring to speak out của truyền h́nh Australian Broadcasting Corporation (ABC) do phóng viên Evan Williams thực hiện với sự lên tiếng của nhà văn Dương Thu Hương, chị Vũ Thúy Hà (vợ bác sĩ Phạm Hồng Sơn) và một người bí mật, mặt bị làm nḥa đi. Trong mục Tư duy Thế kỷ, phóng viên Hồng Nga thảo luận về những suy nghĩ của giới trẻ với Nguyễn Bích Hằng, một cựu sinh viên đă qua Úc từ lúc 6 tuổi. Hay chị Ngô Ngọc Anh, 23 tuổi, sinh viên năm cuối của trường đại học ngoại thương Hà Nội và là đoàn viên đoàn thanh niên Cộng Sản. Và nhất là bài: Linh Nghiệm của một nhà văn trẻ, anh Trần Huy Quang, đăng trên tờ Văn Nghệ. Rất tiếc, bài báo đă bị nhà cầm quyền Cộng Sản tịch thu.
Những bài viết của giới trẻ này nó là chứng chỉ thời đại cho thấy bước rẽ, bước ngoặt không thể khác được. Tầm lư luận, tầm nhận thức ở cái độ cao nhất, khả tín nhất, độ thuyết phục của họ làm ta bàng hoàng, choáng váng v́ đă tước bỏ đi tất cả những lớp vỏ bọc ngoài của tuyên truyền, của huyễn hoặc quá độ, của gian dối lừa lọc.
Họ viết với độ trong sáng, độ thành thực ngây ngô mà diễn giải ra ngôn ngữ thông tục là có sao nói vậy. Chính ở đó bàng bạc chân lư, bàng bạc lẽ phải đánh đổ mọi lư luận đanh thép hoành tráng, cấu trúc tư tưởng đồ sộ.
Đă đến lúc, hăy để cho tâm trí được thảnh thơi khỏi những luồng gió chướng của tuyên truyền phách lối về tệ nạn tôn sùng cá nhân biến những người như ông Hồ thành những ông thánh sống. Thời đại này, thế kỷ này là thế kỷ của những người trẻ do khả năng thông tin vô biên của tin học giúp giải mă, phơi bầy sự thật ở mức độ sát nhất, gần nhất của sự thật.
Đọc họ mới hiểu được những ước mơ làm người Việt Nam tự do, có hoà b́nh, có cơm no áo ấm, có dân chủ b́nh đẳng được trả bằng máu, nước mắt. Những cơ cực khốn khổ bỗng chốc trở thành cơn ác mộng kéo dài hơn nửa thế kỷ. Hoài băo con người được trang bị bằng những tư tưởng thời đại trong sáng và đẹp đẽ nhất trong sách vở, bỗng dưng trở thành tồi tệ trong thực tại. Câu hỏi bắt đầu và câu hỏi chót hết là con người đă được ǵ sau những năm tháng đó? Hăy để người trẻ, thế hệ bây giờ lên tiếng và t́m câu trả lời cho chính họ và tương lai của họ. Những tô hồng lỗi nhịp, lạc điệu cuộc sống hay những lời nguyền rủa về những điều đáng lẽ không cần được nói tới đều nên tắt tiếng.
C̣n lại chỉ là những thanh niên, thiếu nữ cả đời hoang phí tuổi thanh xuân, nay chỉ c̣n lại như những tàn dư phế loại.
Nguồn: TTXVN
V́ tiếng nói thời đại là tiếng nói của người trẻ, vượt khỏi những lằn ranh đối nghịch ác nghiệt. Chúng ta đă nghe quá nhiều, nhưng lại nghe chưa đủ lời nói chân thật. Chúng ta đă sống quá nhiều, bầm vập đủ thứ, nhưng vẫn chưa t́m ra được lối thoát cho chính ḿnh.
Quá khứ vẫn day dứt, thực tại vẫn quay quắt, tương lai vẫn mù mịt.
Thế hệ Hồ chí Minh đă hết, một thế hệ sống trong lừa phỉnh, dối gạt nếu c̣n lại chỉ là những thanh niên, thiếu nữ cả đời hoang phí tuổi thanh xuân, nay chỉ c̣n lại như những tàn dư phế loại.
Từ lăng Mao đến lăng “Bác” (Kết)
20 Nam Mien Nam
Nguyễn Văn Lục
2. Thực chứng của người trẻ.
Có một điều người viết vẫn tự đặt ra cho ḿnh là: Có nên cứ tiếp tục huyễn hoặc về nhân vật Hồ Chí Minh không? Gần đây nhất toàn bộ guồng máy chính quyền , đảng và nhà nước trước dịp tết vẫn vào thăm bác như một thông lệ không có không được. Tờ Sàig̣n Giải Phóng vẫn nhạt nhẽo trích đăng lại bài: Ngày xuân, kể chuyện bác Hồ: Bác Hồ thích đi bộ với đôi dép cao su huyền thoại. Trong khi thực tế th́ ngay từ thời Lê Duẩn, Lê Đức Thọ th́ Hồ Chí Minh và Vơ Nguyên Giáp đă không c̣n có trong mắt của đám Lê Duẩn, Thọ nữa. Như lời ông Lê Xuân Tá viết khát vọng của Lê Duẩn là phải làm một cái ǵ hơn cả Điện Biên Phủ, để vượt trội cả Hồ chí Minh đến Vơ nguyên Giáp. Khát vọng đó được Lê Đức Thọ đồng t́nh. Lập trường chủ chiến có nguồn gốc sâu xa như vậy (Trích Chia tay Ư thức hệ của Hà Sĩ Phu, phần 4). Vậy mà lúc ông Hồ chết, họ vẫn trơ trẽn xây dựng lăng bác, bất kể lời di chúc, bất kể gây tổn phí cho dân. Ông Vơ Nguyên Giáp khi vào thăm miền Nam cũng nhắn nhủ cán bộ học tập tư tưởng Hồ Chí Minh. Tư tưởng đó là ǵ hỏi ra th́ từ trên xuống dưới mấy ai đă nắm được?
Vấn đề là nó có đâu mà nắm?
Nắm được đă mấy ai tin tưởng mang ra thực hành. Mà biết để làm ǵ cơ chứ trong thời đại tin học này. Phải chăng đó là tư tưởng của Mác xít mà chính bản thân các người lănh đạo vị tất đă đọc, và vị tất đă hiểu. Phải chăng, đó là tư tưởng trong cuốn Những kinh nghiệm tiến nhảy vọt của Trung Quốc kư tên Trần Lực, bí danh của ông Hồ trong đó ca ngợi những sáng tạo nấu thép trong sân nhà nông dân và đuổi chim bằng ḥ hét. (Trích lại trong: Về nhân vật Hồ Chí Minh của Bùi Tín).
Đối với giới trẻ, qua rất nhiều phát biểu của họ về ông Hồ và chế độ cho thấy họ đă dứt khoát chối từ, quay lưng lại quá khứ. Hăy lắng nghe những tiếng nói trong suốt, những ưu tư của họ phát ra từ đáy ḷng họ.
Cũng như bao đứa trẻ khác, tôi đi học cấp 1, cấp 2 cấp 3, rồi đến đại học, rồi đi làm.. từ bé đến giờ, tôi luôn luôn được tuyên truyền về h́nh ảnh một con người siêu phàm cả về tài năng và đạo đức mà tôi chưa từng được gặp mặt. Đơn giản bởi v́ người đó đă chết trước khi tôi ra đời.
Từ sách vở, ca nhạc cho đến đài báo, rồi sau này cho đến truyền h́nh đều không ngừng, không nghỉ đưa vào óc tôi những câu chuyện, lời ca và h́nh ảnh về công việc, cuộc sống, đức tính. Nói chung là đủ mọi thứ của một con nguời. Bác Hồ.
Đêm nay Bác không ngủ
Ngày mai Bác ngủ bù
Anh đội viên gật gù
Ồ sao bác khôn nhỉ?
…
Bên kia giường cá biệt
Bác đang rất miệt mài
Bộ dạng rất khoan thai
Th́ ra... Bác đang dán tiền rách
(Theo ư thơ Minh Huệ, 1951)
Nguồn: ptnangkhieu.com
Bài hát đầu tiên tôi thuộc khi tôi mới 3 tuổi, mà tôi không thể nhớ nổi bao nhiêu lần, tôi đă hát Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng… Khi đi học ở trường cấp 2, tôi đă phải học mất bao đêm học cho bằng thuộc những bài thơ dài dằng dặc về bác Hồ. Không hiểu thế nào mà đến bây giờ tôi chỉ nhớ được bài thơ nhái theo chứ không thể nào nhớ được bài thơ gốc. Đêm nay bác không ngủ, v́ có quả đu đủ... chắc chắn các bạn đều thuộc cả. Tôi không c̣n phải kể ra đây nữa làm ǵ..
Tôi phải kể ra dài ḍng như vậy là để cho các bạn biết là tôi đă qua một quá tŕnh bị tuyên truyền nhồi sọ nặng nề và lâu dài như thế nào? Y thế mà không hiểu tại sao trong suốt hơn 20 năm của cuộc đời tôi chưa từng bao giờ có chút thiện cảm chứ chưa nói đến chuyện tôn Bác Hồ lên làm thần tượng của ḿnh bao giờ.
Một lần, tôi được xem một đám đông có vẻ đang rất đau đớn và thương tiếc v́ Bác Hồ đă ra đi đột ngột trong khi sự nghiệp chống Mỹ cứu nước c̣n dang dở. Tôi hỏi mẹ tôi: Lúc đó mẹ ở đấy không. Mẹ có khóc không. Có con ạ. Tại sao mẹ lại khóc, mẹ thương Bác Hồ quá ạ? Không con ạ, mẹ thấy xung quanh ai cũng khóc nên mẹ cũng khóc thôi. Tối hôm trước đám tang, ông tổ trưởng dân phố đến từng nhà phát khăn tang và dặn mọi người phải có mặt đầy đủ và đeo khăn tang trong ngày hôm sau. Nhưng mẹ phải đi chợ bán rau cơ mà? Th́ mẹ phải nghỉ chợ một ngày. À ra thế, cái ḿnh nh́n thấy chưa chắc đă hoàn toàn như thế.
Tôi đă dồn hết tâm trí vào rồi mà tôi vẫn không hiểu được tư tưởng Hồ chí Minh là cái quái ǵ? Tại sao cái tư tưởng của một con người đă có lần tự nhận rằng ḿnh chẳng có tư tưởng ǵ cả lại có thể linh nghiệm cho một đất nước nghèo khổ và lạc hậu nhất thế giới?
Không. Như thế đă quá đủ rồi. Hăy để chúng tôi được nghe cái chúng tôi muốn nghe, thấy cái chúng tôi muốn thấy, làm cái chúng tôi muốn làm. Đừng tiếp tục bắt lũ trẻ tội nghiệp chúng tôi ngồi im lặng mà nghe người ta chỉ bảo, phải như thế này, không được như thế kia.
Không, tôi sẽ không bao giờ giống mẹ tôi, bật khóc chỉ v́ thấy mọi người xung quanh đều khóc. Không, tôi sẽ không bao giờ gật, chỉ v́ mọi người đều gật.
Không, tôi sẽ không giống bố tôi, giả bộ ngoan ngoăn để được yên thân. Tôi sẽ chỉ là tôi thôi.
Không, tôi sẽ không phải là tôi của ngày hôm nay. Tôi sẽ là tôi của ngày mai, bước ra khỏi đám đông, đạp đổ mọi thần tượng giả h́nh, xây tượng đài mới của chính ḿnh – Tự do và trí thức.
Tôi xin trích dẫn cảm tưởng của một cậu bé 5 tuổi đáng cho chúng ta suy nghĩ hơn hết. Nhiều lúc trẻ 5 tuổi lại có thể l thầy dạy cho tất cả chúng ta? Và đây là cái cảm giác làm tôi cảm thấy xúc động hơn cả những bi bo tranh biện, bác học. Thôi th́ xin cùng đọc:
Bánh ḿ cho em
Nguồn/Ảnh: gratikaphoto.com/Scotty Graham
Hồi tôi được 5 tuổi, lớp mẫu giáo của tôi được vào lăng viếng bác. Chúng tôi đứa nọ túm áo đứa kia lần lượt bước qua cái cửa có hai người lính cảnh vệ bồng súng đứng hai bên. Vừa bước vào bên trong, tôi thấy lạnh toát người, v́ khí lạnh tỏa ra từ các máy lạnh trong lăng. Sau khi ra khỏi lăng, bọn tôi mỗi đứa được phát không một chiếc bánh ḿ vừa to, vừa thơm. Lúc đó cả nhà tôi đang phải ăn gạo mốc có đầy mọt, cho nên chiếc bánh ḿ đó thực sự là một đặc sản. Tôi ăn ngay nửa chiếc, nửa c̣n lại, tôi đem về cho thằng em gầy c̣m suy dinh dưỡng ở nhà. Kỷ niệm về lần duy nhất trong dời vào lăng viếng Bác thật đặc biệt nên tôi không bao giờ quên.
3. Vài lời kết về lăng Hồ Chí Minh.
Lăng ông Hồ có cần phải di dời hay không di dời chưa hẳn đă là điều cần, nhưng chưa hẳn đ đến cái Timing phải di dởi. Chưa di dởi cụ thể, nhưng lịng người đ di dời từ lu rồi, ngay cả cc vị lnh đạo đảng. Vấn đề là ḷng dân. Ông nằm đó mà dân không ngó ngàng th́ phỏng có ích ǵ? Ông ở đó như một món hàng cho khách du lịch, một địa điểm mà chưa chắc được nhiều người lui tới như vịnh Hạ Long, cảnh chùa Hương, băi biển Sầm Sơn? Nếu thật như vậy th́ tội cho ông quá. Hăy để cho người đă chết an nghỉ. Đó là điều mà nếu c̣n sống, được phép nói, ông sẽ nói với nhà nước đương quyền. Bao lâu mà chính quyền c̣n cần một biểu tượng th́ bấy lâu ông Hồ c̣n nằm đó. Hiện nay, chính quyền vẫn cần một biểu tượng, dù là một biểu tượng có cơ nguy bị xóa nhoà. Có nhiều dấu hiệu cho thấy chủ nghĩa CS khó có cơ may tồn tại. Trung Quốc từ hai năm nay đă đặt ra rồi. Theo nhiều người, thời Vơ Văn Kiệt, lúc là thủ tướng chính phủ, ủy viên chính phủ đă tính đ̣i xóa bỏ Chủ nghĩa Xă hội, bỏ điều 4 hiến pháp, thực hiện dân chủ triệt để?
Đó là những thách thức đặt ra cho chính quyền đương đại và là niềm hy vọng của chúng ta. Vấn đề là bao giờ. Chuyện di dời lăng ông Hồ, đem về chôn cất ở Nghệ An lúc đó tự nhiên phải đặt ra. Lúc này kể ra c̣n quá sớm chăng?
Nhưng từ khi tôi về thăm Hà nội th́ nảy sinh ra nhiều điều trăn trở. Đất nước ḿnh cần một biểu tượng đến thế sao? Tôi đă đi qua khu Ba Đ́nh mà không dám vào và cũng không muốn vào. Chung quanh những khu ấy và đằng sau là Chùa Một Cột nằm khuất lấp như bị chen lấn đến chỗ như cái cảnh chiếm đất, dành dật? Cái thắc mắc là khu Cổ Thành được khám phá sau này có liên quan ǵ đến việc xây lăng ông Hồ? Kể ra hai địa điểm cũng gần nhau lắm? Thứ hai, đâu đâu những con đường chung quanh đều là tên các vị lănh đạo nhà nước Đảng Cộng Sản. Sau này lấy đường đâu ra cho những vị kế tiếp như Trần Đức Lương, Phan Văn Khải hay Nông Đức Mạnh?
Không lẽ lịch sử đất nước này chỉ có những vị đó sao?
Tôi nhớ ơn miền Nam và chẳng thể nào nói khác được. Hay dở ǵ cũng là miền Nam thân yêu.
Nguồn: iamtonyang.com
Dù cho miền Nam như thế nào. Tôi không chọn sống chung với những nhân vật lănh đạo tự nhận ḿnh làm nên lịch sử đất nước này. Nhưng tôi cũng không khỏi ngạc nhiên mà ngày nay rất nhiều người ở Hải ngoại ḥ hét bôi nhọ, chửi bới nơi mà họ cũng đă cùng chung sống cái thời điểm dung thân đó như tôi. Chửi bới tôn giáo đủ thứ, chửi bới chế độ độc tài đủ thứ, chính trị đủ thứ và chửi bới quân đội và tất cả các sinh hoạt văn học, văn hoá đủ thứ mặc dầu nghe CS vào, họ đă là những người trưóc tiên chạy vắt ḍ lên cổ chạy ra nước ngoài.
Tôi tự hỏi họ ở đâu mà ra? Họ có thuộc loại bọn vô ơn không?
Và thắc mắc lớn nhất của tôi chưa lời giải đáp là trong suốt 20 năm đó, không có những bải báo bài bác tôn giáo, mà tự do viết đấy nhé. Nó không bao giờ bị phỉ báng như bây giờ ở Hải ngoại, cho dù trong những t́nh thế đối đầu ngặt nghèo và bi kịch nhất.
Chỉ riêng ông Trần Chung Ngọc, trong 6 năm nay viết bài bác tôn giáo, số lượng trên dưới 100 bài, gấp nhiều lần của tất cả những bài báo tranh căi về tôn giáo của toàn miền Nam trong 20 năm cộng lại?
Viết như thế, chẳng c̣n chút xíu đồng xu teng nào về cái crédibilité đối với độc giả. Xếp ông vào loại người khủng bố tôn giáo cũng không hẳn là quá đáng. Ḿnh ông đủ làm nhiễm độc tôn giáo cả một cộng đồng kéo theo một số người khác chạy theo. Một trong những người cùng trong nhóm đồng hành với ông nay đă ră ngũ, đă nói với tôi: Ông chửi như thế, ra rả ngày đêm, chỉ lảm mỗi công việc lắp ráp đủ loại tài liệu một chiều, ông làm ǵ có crédit đối với người đọc. Vậy để ư làm ǵ?
Vẫn nh́n lại đời ḿnh và vẫn cho rằng những năm tháng đẹp nhất trong quăng đời tuổi trẻ của tôi. Phải là miền Nam và không ở đâu khác.
Tôi nhớ ơn miền Nam và chẳng thể nào nói khác được. Hay dở ǵ cũng là miền Nam thân yêu.
Copyright © 2006 DCVOnline
Đảng CSVN sử dụng xác chết của Hồ Chí Minh trái với đạo lư và vi phạm pháp luật
Tác phẩm "Hồ Chí Minh", triển lăm "Summit" 2009 của nghệ sĩ Shen Shaomin - Ảnh: Katya Grokhovsky
Ngày 2/9/1945, Hồ Chí Minh đọc tuyên ngôn độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân Chủ Cộng hoà, nhà nước cộng sản đầu tiên tại Đông Nam Á.
Đúng 24 năm sau, cũng vào ngày 2/9, Hồ Chí Minh ĺa trần, đi theo “cụ Các Mác, Lê Nin” (theo di chúc) để lại một nước Việt với một xă hội lạc hậu, bị đảo lộn và băng hoại các kỷ cương phép nước và các giá trị đạo đức, tệ hại hơn cả dưới thời thực dân Pháp.
Luận điểm trên của tôi đă được phân tích và chứng minh trong bài “2/9/1945 – 2/9/2012: Con đường đi từ “độc lập” tới nô lệ“, và tôi tin rằng khó ai có thể bắt bẻ.
Khi vĩnh biệt trần gian, nếu ông Hồ Chí Minh lúc bấy giờ mang theo cả cái đảng của ông xuống mồ th́ đỡ bất hạnh biết bao nhiêu cho dân tộc Việt!
Được như thế, hôm nay dân Việt khốn khổ đă không c̣n phải nghe có những lời ai oán, nghịch chướng của những người lỡ dại đi theo ông v́ hoang tưởng và ngộ nhận, như ông Huỳnh Nhật Hải, cựu Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân Thành phố Đà Lạt kiêm Thành ủy viên, rằng, “Bây giờ nh́n lại, con đường chúng tôi đă đi trước 1975 là một con đường sai lầm. Sự nhiệt huyết lúc đó của chúng tôi đă đem lại bất hạnh hơn là hạnh phúc cho dân tộc”.
C̣n cố Trung tướng Trần Độ, đă phải thốt lên trong cuốn “Nhật kư Rồng Rắn“:
“Cay đắng thay
Mỉa mai thay
Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt
Lại đúc nên chính bộ máy này”.
“Nền chuyên chính tư tưởng hiện nay ở Việt Nam là tổng hợp các tội ác ghê tởm của Tần Thuỷ Hoàng và các vua quan tàn bạo của Trung Quốc, cộng với tội ác của các chế độ phát xít, độc tài. Nó tàn phá cả một dân tộc, huỷ hoại tinh anh của nhiều thế hệ. Xét đến cùng, đó là tội nặng nhất về sự vi phạm nhân quyền. V́ không phải nó chỉ xâm phạm đến quyền sống cuả con người mà nó huỷ hoại cuộc sống rất nhiều người, đó là cuộc sống tinh thần, cuộc sống tư tưởng của cả dân tộc. Nó đang làm hại cả một ṇi giống” – Cố trung tướng Trần Độ viết.
Trớ trêu thay, Hồ Chí Minh đă không mang theo được cái đảng của ông xuống mồ, mà đảng của ông vẫn tồn tại, ngày càng suy đồi, thoái hoá tỷ lệ thuận với sự hung bạo và sắt máu suốt gần nửa thế kỷ nay, kể từ ngày 2/9/1969, ngày ông qua đời. Trong khi đó, thân xác của ông c̣n bị họ sử dụng làm để phương tiện cho mục đích kinh doanh quyền lực.
Sử dụng xác ông, tập đoàn lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSSVN), người kế thừa ông, không những đă phản bội lại di chúc của ông, chà đạp lên lương tri và truyền thống đạo đức của dân tộc Việt, mà c̣n vi phạm pháp luật của chính họ tạo ra để cai trị dân chúng – một điều dường như ít ai chú ư.
Về khía cạnh thẩm mỹ và đạo đức
Tôi viết về chủ đề này do t́nh cờ bắt gặp sự kiện được báo chí thế giới đưa tin liên quan tới Bạc Hy Lai, cựu Uỷ viên Bộ Chính Trị ĐCS Trung Quốc, cựu lănh đạo thành phố Đại Liên.
Ṭa án Trung Quốc hôm 20/8 đă tuyên án tử h́nh bà Cốc Khai Lai, vợ Bạc Hy Lai nhưng hoăn thi hành án trong 2 năm về tội giết hại doanh nhân người Anh, Neil Heywood.
Trong cuộc triển lăm “Nghệ thuật từ những xác chết” (Body Words) của bác sĩ người Đức Gunther von Hagens, diễn ra ngay tại thành phố Đại Liên, vào lúc mà những tin tức về phiên toà xử bà Cốc Khai Lai vẫn c̣n nóng, khách tham quan đă phát hiện và nghi ngờ về xác một người phụ nữ mang thai được trưng bày chính là Zhang Weijie, người t́nh cũ của Bạc Hy Lai, từng là nữ biên tập viên nổi tiếng và xinh đẹp của Đài Truyền h́nh Đại Liên, đă bị mất tích bí ẩn.
Bà Zhang đă có quan hệ t́nh cảm với chính trị gia họ Bạc vào năm 1998 và công khai thách thức bà Cốc Khai Lai sau khi phát hiện ḿnh có thai.
Tấm h́nh chụp xác người phụ nữ mang thai của Gunther von Hagens, được tôi đưa lên Facebook và một số bạn đọc cho rằng, cái gọi là nghệ thuật của bác sĩ Gunther von Hagens rất phản cảm, dă man, độc ác và vô nhân tính.
Thực ra nhận định trên của người Việt cũng là nhận định chung của đa số dân chúng ở các nước trên thế giới.
Bác sĩ Gunther von Hagens, năm nay 67 tuổi, được báo chí thế giới đặt cho cái tên “Bác sĩ của Cái chết”, “Bác sĩ Tử thần” (Death Doctor).
Tính đến nay bác sĩ Gunther von Hagens đă thực hiện hơn 200 cuộc triển lăm “Bodies The Exhibition” với khoảng 26 triệu lượt khách tham quan. Nhưng bất kỳ ở đâu, tại New York, Las Vegas, Washington DC, London, Berlin, Warsaw, hay Barcelona, đều thu hút nhiều tranh căi, đôi khi chính quyền địa phương không cho phép mở, như là trường hợp ở Bavaria (Đức) hay người Ba Lan c̣n đệ đơn ra toà cáo buộc ông vi phạm các nguyên tắc vệ sinh, dịch tễ và sức khoẻ.
Công nghệ được bác sĩ Gunther von Hagens sử dụng gọi là “Plastination”, một quá tŕnh phức tạp làm khô cơ thể của người hay động vật bao gồm loại bỏ các mô mỡ và nước, rồi nhúng vào chất polymer băo ḥa để ngăn chặn quá tŕnh huỷ hoại và sau đó có thể định h́nh cơ thể theo cách mà các “nghệ sĩ” muốn tạo ra các “tác phẩm”.
Vào ngày 28/5/2010 “Bác sĩ Tử thần” đă mở một cửa hàng có tên “Plastinarium” ở Guben, gần biên giới Ba Lan, trong đó có thể mua tất cả mọi thứ, từ xác khô của vịt, hươu cao cổ, cá sấu đến các bộ phận của con người. Ví dụ, bộ ngọc hoàn của đàn ông giá 360 euro (€), một mảnh đầu người khoảng 1.648 €, và mặt cắt ngang của cơ thể con người 16.484 €. Tờ báo Đức “Bild” gọi cửa hàng này là “Supermarket of Death”.
Gunther von Hagens ra quy định cho khách hàng của “Plastinarium” phải trên 16 tuổi và có tŕnh độ thích hợp. Ông không có ư định bán cho mọi người qua đường và khách du lịch, mà là cho các bác sĩ, giáo sư, viện nghiên cứu khoa học và bệnh viện.
Các nhà phê b́nh chỉ trích mạnh mẽ ông cố ư gây sốc để kinh doanh nhưng ông luôn khẳng định công việc của ḿnh phục vụ và thúc đẩy học tập, nghiên cứu khoa học, đặc biệt cho ngành y.
Hiện nay, đang đối diện với bệnh Parkinson, bác sĩ Gunther von Hagens tuyên bố sau khi chết muốn vợ ḿnh, người đang phụ trách triển lăm “Body Words”, thực hiện công nghệ “Plastination” với cơ thể của ông và ông chào đón người tham quan.
Bác sĩ Gunther von Hagens và các tác giả của cuộc triển lăm nói rằng, xác người chủ yếu xuất phát từ cơ sở “Plastination” mà ông thiết lập tại Trung Quốc, và người chết đă đồng ư cho việc sử dụng. Tuy nhiên Tổ chức Nhân quyền Helsinki nghi ngờ nhà cầm quyền Trung Quốc buôn bán xác chết tù nhân bị án tử h́nh.
Bất luận lư giải nào của “Bác sĩ Tử thần” và cộng sự, th́ dư luận chung cũng cho rằng, trưng bày xác chết là “tấn công vào phẩm giá con người”.
Giáo sư khoa học chính trị -xă hội Ba Lan, chuyên gia nghiên cứu về hiến pháp, Andrzej Zoll nói:
“Tạo ra một số quy tắc bất thường cho đám đông không phải là cách làm tốt. Trong trường hợp này không chỉ là sự vi phạm pháp luật, mà là một cái ǵ đó sâu sắc hơn nhiều. Trong nền văn minh của chúng ta, cơ thể con người là bất khả xâm phạm, là sự tôn trọng sâu xa đối với người đă chết. Không thể mổ xẻ cơ thể con người để làm vật trưng bày. Đặc biệt là trưng bày nó ở trung tâm đô thị. Điều này đáng sợ hơn là bị đột quỵ”.
Từ triển lăm của Gunther von Hagens đến Hồ Chí Minh
Xem triển lăm xác chết tại Tây Ban Nha - Ảnh: Spain-Holliday.com
Xét về bản chất của sự việc, những xác chết được bác sĩ Gunther von Hagens trưng bày chẳng khác bao nhiêu so với xác Hồ Chí Minh được trưng bày cho mọi người xem trong lăng Hồ Chí Minh ở Hà Nội.
Phát biểu của giáo sư Ba Lan Adrzej Zoll cũng rất đúng với tâm lư, t́nh cảm của người Việt sống theo triết lư văn hoá phương Đông, muốn người chết được yên nghỉ, siêu thoát, được mồ yên, mả đẹp.
Bất luận v́ lư do ǵ đi nữa, hoặc v́ bất kỳ lợi ích xă hội nào, kể cả cách lư giải của ĐCSVN rằng “thấy cần thiết phải giữ ǵn lâu dài thi hài của Bác để sau này đồng bào cả nước, nhất là đồng bào miền Nam và hải ngoại, bè bạn quốc tế, có điều kiện tới viếng Bác, thể hiện t́nh cảm sâu đậm đối với Bác” (*) th́ sử dụng xác Hồ Chí Minh làm vật trưng bày, ĐCSVN đă và đang vi phạm pháp luật.
Theo Luật số 75/2006/QH11 về “hiến, lấy, ghép mô, bộ phận cơ thể người và hiến, lấy xác“, được Quốc hội CHXHCNVN khóa XI, thông qua ngày 29/11/2006, th́ việc sử dụng cơ thể của Hồ Chí Minh sau khi chết đă vi phạm các khoản của điều 21 và 22:
Điều 21. Điều kiện lấy mô, bộ phận cơ thể ở người sau khi chết
a) Có thẻ đăng kư hiến mô, bộ phận cơ thể người sau khi chết;
c) Trường hợp không có thẻ hiến mô, bộ phận cơ thể người sau khi chết th́ việc lấy phải được sự đồng ư bằng văn bản của cha, mẹ hoặc người giám hộ của người đó hoặc vợ, chồng hoặc đại diện các con đă thành niên của người đó.
Điều 22. Điều kiện lấy xác
2. Việc lấy xác được thực hiện trong các trường hợp sau đây:
a) Người chết có thẻ đăng kư hiến xác;
b) Trường hợp người chết không có thẻ đăng kư hiến xác th́ phải được sự đồng ư bằng văn bản của cha, mẹ hoặc người giám hộ của người đó hoặc vợ, chồng hoặc đại diện các con đă thành niên của người đó;
Rơ ràng trong trường hợp Hồ Chí Minh, người chết không thuộc đối tượng cho phép lấy các bộ phận cơ thể và xác, v́ chưa bao giờ thấy thông tin nào về Hồ Chí MInh có “thẻ đăng kư” hiến xác. ĐCSVN cũng chưa bao giờ công bố văn bản nào về sự đồng ư “của cha, mẹ hoặc người giám hộ, của vợ hoặc đại diện các con đă thành niên” của ông. Hơn thế, trong văn bản duy nhất của ông để lại là di chúc, th́ ông đề nghị hoả thiêu.
Đoạn di chúc của Hồ Chí Minh yêu cầu hoả thiêu xác ông -Ảnh; GDVN.net
Nếu nói rằng, Hồ Chí Minh là lănh tụ của ĐCSVN, của dân tộc và thậm xưng rằng, việc ướp xác ông xuất phát từ ư nguyện của nhân dân, th́ càng thể hiện rơ hơn sự lừa đảo, dối trá trắng trợn, bởi v́ ĐCSVN chưa bao giờ hỏi ư dân (thông qua trưng cầu dân ư hoặc ít nhất tiến hành thăm ḍ dư luận xă hội rộng răi và công bố cho công luận kết quả trước khi sử dụng xác Hồ Chí Minh). Thậm chí ngay cả khi nhân dân đồng ư th́ cũng không đúng với các quy định của bộ luật đă nêu.
Mổ xẻ, lấy đi một số bộ phận cơ thể Hồ Chí Minh mang chôn một nơi, đă là việc làm ác độc, thất đức, vi phạm pháp luật, ĐCSVN c̣n tiếp tục vi phạm sâu hơn bằng xử lư hoá chất phần c̣n lại của cơ thể ông, đem trưng bày nơi công cộng, hoàn toàn không phải là “thể hiện t́nh cảm sâu đậm“, mà thực tế chẳng khác ǵ trưng bày xác chết của bác sĩ Gunther von Hagens trong “Bodies The Exhibition”, mà công luận chỉ trích.
Từ tất cả những phân tích trên, tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa, sử dụng xác chết Hồ Chí Minh cho “tṛ chơi biểu tượng” phục vụ mục đích tuyên truyền chính trị ích kỷ, ĐCSVN đă cố t́nh tấn công vào các giá trị thẩm mỹ, đạo đức của người Việt, vi phạm pháp luật, làm khổ thân xác của Hồ Chí Minh, xúc phạm nghiêm trọng phẩm giá, danh dự của người chết và người thân trong gia đ́nh.
Hăy chấm dứt tṛ chơi biểu tượng ngoại lai, phi pháp này!
Ngày 31 tháng 8 năm 2012
© 2012 Lê Diễn Đức – RFA Blog
Dân tộc VN đă bị HCM = Thiếu tá Hồ Quang = Hồ Tập Chương, người Tàu, lừa gạt suốt mấy chục năm qua”. (Trong đơn xin học ở trường thuộc địa của Pháp HCM, aka Nguyễn Tất Thành, ghi năm sinh là 1892. ) ---> Khi xuống tàu qua Pháp năm 1911, được 19 tuổi.
Mọi cố gắng lập lờ đánh lận con đen khi cho HCM giả dạng Nguyễn Ái Quốc có thể coi như thành công 100% đến khi đơn xin học của Nguyễn tất Thành bị phát giác. Tôi thách hai đảng CSVN, CSTQ trưng ra một cuộc gặp mặt giữa những người biết rõ Nguyễn tất Thành, aka Nguyễn ái Quốc (NAQ), với HCM khi hắn là chủ tịch nước. Ngay cả vợ hắn là Tăng tuyết Minh cũng còn không được gặp. Lý do duy nhất vì HCM không phải là NAQ.
Trong khi đó ở chính trang nhà của CSVN:
http://www1.archives.gov.vn/Trienlam...m/Chude1_8.asp th́ ghi Hồ Quang, aka HCM năm 1939 được 38 tuổi, tức là sinh năm 1901, Trong tiểu sử nói rơ biết ngoại ngữ: Việt ngữ. Nếu là người Việt th́ sao lại gọi là ngoại ngữ!: (http://hoquang.org/) ----> Năm 1911 thì tên này mới được 10 tuổi.
Bọn CSVN cũng thừa nhận HCM, aka Nguyễn ái Quốc chết năm 1932.
Chữ viết của Hồ quang
Trước lúc lâm chung, HCM còn đòi y tá Tàu, Vương Tinh Minh, hát nhạc Tàu cho nghe rồi mới nhắm mắt.
Tên Hồ Quang, với sự toa rập của đảng CSTQ lập nên cái gọi là đảng CSVN trong mưu đồ từ ngàn năm: thôn tính quê hương Việt-Nam yêu dấu của chúng ta. Chúng theo những tŕnh tự sau:
1/ Cướp chính quyền hợp hiến + hợp pháp v́ nước v́ dân Trần Trọng Kim (TTK). Chính phủ này trong thời gian ngắn đă làm được những việc sau:
a. Chuyển giao tất cả các cơ sở hành chính cho các viên chức Việt Nam.
b. Thâu hồi đất Nam Kỳ và các nhượng địa đă dành cho Pháp.
c. Ân xá toàn thể các phạm nhân chính trị.
d. Cho phép thành lập các đảng phái chính trị.
e. Miễn thuế cho công chức, thợ thuyền và dân nghèo.
f. Thiết lập các Uỷ ban tư vấn quốc gia để soạn thảo Hiến pháp và nghiên cứu cải tổ chính trị, hành chính và giáo dục.
Lần đầu tiên dưới chính phủ TTK đất nước được toàn vẹn từ ải Nam quan tới Cà mâu!
2/ Sau khi cướp chính quyền, Hồ Quang bày đặt tuyên bố độc lập ngày 2/9/1945, và dùng lá cờ của đảng bộ Phúc kiến làm cờ của bọn chúng; mà không có quốc gia nào thèm công nhận (cho tới năm 1950), việc mà vua Bảo Đại đă làm từ ngày 11/3/1945.
3/ Hồ quang toa rập với Pháp qua tạm ước 1946, chấp nhận Pháp đem quân ra Bắc để trực tiếp + gián tiếp mượn tay Pháp tiêu diệt hết các đảng phái Quốc gia mưu cầu độc lập thật sự cho dân tộc như: Việt-Nam Quốc dân đảng, Việt Quốc, Việt cách …
4/ Lừa bịp dân chúng đánh Pháp cho Tàu qua cái gọi là kháng chiến chống Pháp với vũ khí + mọi tiếp tế dưới sự chỉ huy của gần chục tướng Tàu. (Khi thành công ở trận Điện Biên Phủ. Các tướng này rút về Tàu, đẩy VNG ra nhận công) Tàu ép VN chia đôi ở vĩ tuyến 17 trong mưu đồ làm suy yếu tiềm lực của VN.
http://viteuu.blogspot.com/search/la...%93i%20K%C3%BD
http://www.vinadia.org/mot-con-gio-bui-tran-trong-kim/
5/ Thi hành Cải Cách Ruộng Đất (CCRD) để làm băng hoại cơ cấu đất nước VN với những đ̣n độc như: con tố cha, vợ tố chồng (T́m đọc “Bản Chúc Thư của một người VN”)
6/ Ra lệnh cho Phạm Văn Đồng kư công hàm 1958 để có bằng cớ chiếm biển Đông về sau.
7/ Nặn ra cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (MTGPMN năm 1960) để nuốt nốt ½ đất nước VN qua các thủ đoạn khủng bố dân lành.
8/ Tàu chưng công hàm PVĐ cho Mỹ coi -> Mỹ phải thay đổi thế cờ. Bỏ rơi Miền Nam cho Hồ Quang và băng đảng CSVN chiếm năm 1975, nhưng cả khối CS bị xập vào năm 1990.
9/ Khi bọn tam đại bần cố nông "Đánh cho LX, TQ" thành công thi thiên triều ra lệnh thực hiện:
a/ "Xoá tàn dư Mỹ Ngụy", nhưng thật ra là xoá bỏ nền văn minh trên phần còn lại của đất nước VN.
b/ Thi hành "Cải tạo công thương nghiệp" để xóa tan nền công nghiệp của miền Nam. Nền công nghiệp mà Lý Quang Diệu thèm khát có được (Xem bên thắng cuộc).
c/ Bỏ tù thành phần ưu tú của quê hương VN: Ai tốt nghiệp trung học đều có kiến thức tương đương của các nước tiên tiến G7. Họ đều có khả năng tiếp cận sách báo Anh, Pháp dễ dàng.
d/ Ngày nay th́ thiên triều nắm đằng chuôi với cái công hàm PVĐ nên đang chiếm biển đông. Bước kế tiếp là ngày hai đảng CS của chúng hợp nhất với nhau. Khi ấy quê hương Việt-Nam mến yêu h́nh cong như chữ S sẽ là một tỉnh của thiên triều. Thời gian định mệnh ấy là 2020 đang đến gần!
Bí Mật Về Xác Ướp Hồ Chí Minh
Sự thật về XÁC ƯỚP Hồ Chí Minh trong lăng 3 đ́nh khiến ĐCS ko giám đối diện
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks