Lạnh Lẽo
Hồn trăng lạnh lẽo ở đầu thôn
Trống vắng, cô đơn, ánh chập chờn
Âm giới thâm t́nh giăng vạn chốn
Trần gian nghĩa nặng ủ Ma hồn
T́m chàng, chân bước, ḷng đau đớn
Duỗi bóng, em đi dạ xót hờn
Gió cuốn thuyền duyên ngàn sóng gợn
U hoài, mờ mịt, giọt từng cơn!
Nguyễn Thành Sáng
Bookmarks