Bà ơi, cái trích dẫn http://www.tapchithegioimoi.com/tm.php?recordID=146 là trích bài của Hà Nhân Văn (tức Cao Thế Dung), trong đó ông ta xài nhiều lần chữ "Sự Cố", chứ không phải trích bài Lại Chuyện Chữ Nghĩa của ĐVP.
Xin đính chính.
Bà ơi, cái trích dẫn http://www.tapchithegioimoi.com/tm.php?recordID=146 là trích bài của Hà Nhân Văn (tức Cao Thế Dung), trong đó ông ta xài nhiều lần chữ "Sự Cố", chứ không phải trích bài Lại Chuyện Chữ Nghĩa của ĐVP.
Xin đính chính.
Hồi mới ở tù,tui tập làm quen với ngôn ngữ Kách mệnh.Trong xà lim mổi lính được phát một cái thùng g̣ bằng tôle để làm vệ sinh:Ỉa đái.Sáng sáng chừng 8 giờ,Cán bộ trực trại vô mở xàlim,tháo cùm cho anh em đi đổ bô.Sau khi đổ bô xong mới phát cơm.Ngày nào ông cán bộ cũng nhắc "Ỉa khẩn trương lên mà ăn!!"nghe riết rôi quen và thành "Ngôn ngữ phong phú Vịt Nàm".Đôi khi phải ngồi để nghe ổng đọc báo".Đế quốc Mỹ ḷng lang dạ sói.Nói một đàng làm một nẽo:"Đế Quốc Mỹ miền Nam mổ bụng bỏ dao găm":Té ra là "Đế Quôc Mỹ miệng nam mô bụng bồ dao găm"Nghe riết cũng quen.
Ngày ra tù găp mấy thanh niên Hải pḥng đi thăm bạn tù h́nh sự."Ông anh Bun ùm hả?"chúng hỏi.Ừa,ngưởi khác mà hiểu th́ tui chết liền.Bum ùm là một ông cha căng chú kiết nào đó bên Lào không chịu theo Pa thét Lào.Nói cách khác Bun ùm là phe không theo Cộng.Ḿnh là lính miền Lam nên ḿnh là Bun ùm.Nhờ có mấy năm ở chung trại Phố Lu với tù h́nh sự nên mới hiểu nổi ngôn ngữ của trí tuệ.
Ngôn ngữ phong phú của trí tuệ ngày càng sắc sảo,lảo đảo và trơ tráo.Một ông từ miền Nam ra thăm lăng Boác.Xong việc đi kiếm tô phở bỏ bụng(Phở Hà Nôi vốn nổi tiếng).Không t́m được chổ gửi xe anh ta hỏi bà chủ quán:"Để xe ở đâu hả chị""đem lên nóc nhà tao mà để".Không kiếm được chổ để xe th́ biến.
Ngôn ngữ trí tuệ quả là quá tệ.
Last edited by vanthanhtrinh; 15-07-2012 at 03:28 AM.
Hi anh SilverBullet,
Tôi đồng ư về tổng quát bài reply của anh, nó giúp rơ ràng hơn ư kiến của tôi.
Vấn đề chữ nghĩa tiếng Việt phong phú, trong sáng là 1 việc lớn và quan trọng mà thường đa số mọi người lại thờ ơ.
Có thể thấy tràn lan loại chữ nghĩa VC này khắp nơi, thậm chí từ cửa miệng những người chống cộng. Đáng buồn? Đáng trách? Đáng nhục?
Hy vọng những ai c̣n thiết tha với tiếng Việt chân chính cứ tiếp tục đă phá và không dùng chữ quái gỡ VC th́ may ra tiếng Việt c̣n.
Khi tôi nói trong post trước: "dùng đúng tiếng Việt là việc nhỏ" là để so sánh với việc lớn chống tụi VC mà làm cũng không được th́ nên xấu hổ lắm.
Bởi vậy Chín tui đă nói rơ: muốn đập đầu rắn (VC) đang nằm trong bụi rậm (bọn bưng bô) th́ cộng đồng người Việt tị nạn cs cần ra sức phát quang (chặt bỏ những bụi rậm; nơi mà rắn dễ ẩn núp). Chứ c̣n ngại ngùng tiếc vài bụi cây, ngọn cỏ (dùng để làm kiểng) th́ đập rắn, rắn không chết mà có thể rắn quay đầu mổ cho đui mắt, chết người.
Bằng chứng, bác TDCVN là nạn nhân của rắn (VC) và đă bị bụi rậm (bọn bưng bô) làm hại rồi đó ...
Đang nói chuyện dùng Việt ngữ sao cho đúng đắn th́ TDcVN phải tập viết cho ky kỹ chút nha.
Gọi Tigon "Bà ơi", TDcVN không ngại Tigon buồn hết mấy giây đồng hồ à?
Nhắc lại có bạn nào than phiền chữ "chế tác". Theo Tui biết, ban đầu chữ này mang ư nhạo, hoặc chê các người làm ra các sản phẩm "dỏm". Thời VNCH có hàng "độ" là hàng để dùng tạm, dùng thế trong khi chờ kiếm cho đúng hàng cần. Sau này chuyển thể là hàng "chế" cùng ư với "độ" nhưng lan ra đủ mọi mặt để chỉ đồ - vật - văn - nhạc - vv ... không phải là nguyên thuỷ (gin). Làm ra ba cái thứ "dởm" này th́ được kêu là "chế tác". Rồi khi được dùng một cách "văn vẻ", th́ có người cố "rặn" ra là do chữ ghép của "chế tạo" + "tác phẩm" hay ǵ ǵ đó. Tóm lại chữ ra đời trước, khi đưa vào "văn" th́ đẻ ra cái giải thích nghe cho "chân chính" tí vậy mà!! (kiến thức của Tui, viết ra cho bà con biết chơi cho vui. Tui chưa bao giờ "thèm" cầu chứng cái ǵ tại toà cả. Thế nhá.)
Đâu có câu nào nói là của anh đâu .
Văn của anh tôi đọc qua nhiều rồi mà , gọn ghẽ -trong sáng chứ đâu có chữ nào là tiếng Việt Cộng đâu
Tô và các bạn trên VL khi nói chuyện trên phone với nhau , vẫn gọi nhau là " ông " hay " bà " ( v́ có ai c̣n trẻ đâu ? )
Vậy không có ǵ là phiền ḷng cả .
Chừng nào bị gọi là " cụ " mới buồn 5 phút .
Tigon
Tôi cũng gọi chị tôi là "bà", "thôi bà ơi", tại v́ tụi tôi chơi thân với nhau .
Bây giờ xin hỏi quư vị câu này:
Quà vặt ở Sài G̣n có món nem nướng, trong cư xá có bà hàng rong thường rao "ai nem nướng hooông ? ", bạn nghe thấy ngon từ lời rao rồi .
Bây giờ mà rao là " quư vị dùng nem nướng không ?" th́ nó "chuế" quá , kịch cợm quá, cứ như đại yến trong khách sạn ấy . :mad:
Nhưng nếu bà bán nem nướng này được vào Quốc Hội vẹm, v́ được vinh danh mẹ VN (mơ thôi). Biểu quyết cuội về luat^. đất đai, bà không dồng ư bà phán "hoỏng được, hoỏng có thâu hồi con mẹ ǵ hết ráo" Trong trường hợp này nếu thiếu chữ "k" để có sự "hoàn chỉnh" cho chữ "không" th́ câu văn không nghiêm chỉnh (tôi hông chịu nghiêm túc đâu nghe) .
Phát âm chữ "không" thành ra chữ "hoong" và ngược lại "hoong" thành "không" cho hợp cản hợp t́nh nó cần thiết biết chừng nào ....
Quư ông thích nghe tiếng "hoong" trong hoàn cảnh nào nhỉ .? bạn thử nhớ lại xem,!! khà khà ...:o
Đố giọng Hà Nội địch nổi trong trường hợp này !! cái "không" khô khan phát ngôn từ cô "Bắc Kỳ nho nhỏ" , phải hạ giọng xuống cũng vẫn không diễn tả được các nhơng nhẽo đâu . Có lẽ phải là một liên từ hơi dài "không anh ạ" với giọng thật trong th́ mới địch lại nổi với tiếng "hoong" đến nhũn cả người của tiểu thư Sàigon`.....:cool:
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks