Một hiến pháp chỉ có giá trị khi có 1 chính phủ cho dù là chính phủ lưu vong! Công bố hiến pháp khi chưa thành lập 1 chính phủ. Nhăm ........ Tội nghiệp.
Một hiến pháp chỉ có giá trị khi có 1 chính phủ cho dù là chính phủ lưu vong! Công bố hiến pháp khi chưa thành lập 1 chính phủ. Nhăm ........ Tội nghiệp.
Ấy dà. thiệt t́nh tui hổng biết nó ác liệt tệ hại tới mức này..........tui hổng có th́ giờ mà coi cho hết cái threat đó nhưng nếu tui mà là đạo diển th́ .....Ậaayyyyy chà chà cái tuồng cải lương này drama hết biết, bảo đăm ăn đứt phim bộ Hàn Quốc. Nhận xét sau khi coi "Đúng là một đám chó sói, con đầu đàn tru tréo th́ cả đám tru theo bất kể nó đang rượng đực rượng cái". Đúng là một đám thú đội lốt người hành động có khác.
Xin lổi thành viên hdat tui làm loảng chủ đề threat này..... xin lỗi.....xin lỗi.
Nè tui đổ lổi qua ông Ba Búa nhắc tới cái threat ôn dịch này nên tui mới ṃ vô....ậy mà nó lâm li ướt át rớt nươc mắt quá đi chứ.......
CHƯƠNG VI: CHỨC VỤ THỦ TƯỚNG
ĐIỀU 1: NHIỆM VỤ CỦA THỦ TƯỚNG
Phần 1: Thủ tướng, dưới sự giám sát của Tổng thống, điều hành tất cả công việc nội bộ của Việt Nam.
Phần 2: Thủ tướng là Phó Tổng Tư lệnh quân đội, có nhiệm vụ giám sát Thống tướng Tư lệnh quân đội.
Phần 3: Thủ tướng bảo đảm việc thi hành luật pháp trong quốc gia.
Phần 4: Thủ tướng có quyền đặt ra quy tắc, điều lệ, căn cứ theo các điều luật đă được Quốc hội thông qua. Thủ tướng có quyền chỉ định các chức vụ trong chính phủ và quân đội, bao gồm các Bộ trưởng và Tướng lănh.
Phần 5: Thủ tướng có quyền đề xướng các bộ luật.
Trong chương V "ngành Hành pháp" post #144 trên đây, điều 1 - phần 13 có ghi : Chỉ Tổng thống mới có quyền thay thế Thủ tướng. Trong ṿng 30 ngày sau khi được bầu lên, Tổng thống vừa được bầu phải chỉ định xong tất cả mọi Bộ trưởng trong chính phủ.
Ở đây cho phép Thủ tướng chỉ định các chức vụ trong chính phủ và quân đội, bao gồm các Bộ trưởng và Tướng lănh.
Vậy Thủ tướng có cướp quyền Tổng thống hay không ? Chính phủ ǵ kỳ quặc vậy.
ĐIỀU 2: LƯƠNG BỔNG VÀ ĐẶC QUYỀN THỦ TƯỚNG
Phần 1: Trong thời gian nhiệm chức, Thủ tướng không được có bất cứ chức vụ dân sự hoặc công quyền nào khác, hoặc nhận bất cứ lương bổng nào ngay cả cho các sự phục vụ dân sự hoặc công quyền trước khi được bầu vào chức vụ. Các lương bổng này phải được bỏ vào một quỹ phó thác, và được giao lại cho Thủ tướng mười năm sau khi rời chức vụ. Nếu Thủ tướng rời chức vụ do bị truất nhiệm, số lương bổng này sẽ được sử dụng cho lợi ích công cộng.
Phần 2: Thủ tướng không được nhận bất cứ chức vụ hoặc bất cứ lương bổng nào trong lănh vực dân sự trong ṿng mười năm sau khi rời chức vụ. Trong thời gian mười năm này, Thủ tướng sẽ nhận 65% lương bổng theo trị giá lương nhận được lần cuối trong thời gian nhiệm chức.
Phần 3: Trong thời gian nhiệm chức và trong mười năm sau khi rời nhiệm sở, Thủ tướng không được nhận bất cứ món quà, lương bổng, chức vụ, danh hiệu, từ bất cứ cá nhân hoặc bất cứ quốc gia nào. Một vài ngoại lệ đặc biệt có thể được cho phép trong từng trường hợp, và phải do phiếu bầu đa số tại Hội đồng Quốc gia cho phép.
Phần 4: Chỉ Tổng thống mới có quyền truất nhiệm Thủ tướng.
Phần 5: Thủ tướng phải là công dân Việt Nam, tối thiểu 35 tuổi.
Tổng kết copy-past của phần lương bổng trong các chương III, IV, V và VI
ĐIỀU ...: LƯƠNG BỔNG VÀ ĐẶC QUYỀN XXX
Phần 1: Trong thời gian nhiệm chức, XXX không được có bất cứ chức vụ dân sự hoặc công quyền nào khác, hoặc nhận bất cứ lương bổng nào ngay cả cho các sự phục vụ dân sự hoặc công quyền trước khi được bầu vào chức vụ. Các lương bổng này phải được bỏ vào một quỹ phó thác, và được giao lại cho XXX mười năm sau khi rời chức vụ. Nếu XXX rời chức vụ do bị truất nhiệm, số lương bổng này sẽ được sử dụng cho lợi ích công cộng.
Phần 2: XXX không được nhận bất cứ chức vụ hoặc bất cứ lương bổng nào trong lănh vực dân sự trong ṿng mười năm sau khi rời chức vụ. Trong thời gian mười năm này, XXX sẽ nhận 65% lương bổng theo trị giá lương nhận được lần cuối trong thời gian nhiệm chức.
Phần 3: Trong thời gian nhiệm chức và trong mười năm sau khi rời nhiệm sở, XXX không được nhận bất cứ món quà, lương bổng, chức vụ, danh hiệu, từ bất cứ cá nhân hoặc bất cứ quốc gia nào. Một vài ngoại lệ đặc biệt có thể được cho phép trong từng trường hợp, và phải do phiếu bầu đa số tại ... cho phép.
Với XXX là : Thượng thẩm phán, Nghị sĩ, Tổng thống hay Thủ tướng.
Nhận xét :
Quyền hạn của Thủ tướng lấn lến quyền của Tổng thống dẫn đến t́nh trạng trống đánh xuôi kèn thổi ngược. HP7 v́ vậy tạo ra mầm mống loạn trong chính phủ.
Về phần chế độ lương bổng và đặc quyền của Thủ tướng cũng là copy-past như của Thượng thẩm phán trong #124, như của các Nghị sĩ trong post #139 và cuối cùng như cho Tổng thống trong post #145.
Một HP mà có đến 3 chỗ copy-past dài như vậy th́ đừng có nói là không đủ từ để đề cập đến vấn đề khác hay không đi vào cụ thể những vấn đề quan trọng. Nó chỉ biểu hiện của tác giả chẳng biết viết ǵ để doạ người với dân trí có hạn.
T́nh cờ đọc được tại sao Dr Tran cho Thủ tướng vào trong Hành pháp không như chính phủ Mỹ :
Thương thay cho ông Thủ tướng của HP7 là cái áo chống đạn cho Tổng thống.
Mặc dù vẫn theo HP7 th́ nếu Tổng thống v́ một lư do ǵ không tại chức, th́ có phó Tổng thống, phát ngôn viên Thượng viện, Hạ viện rồi 9 vị Thượng thẩm phán "nối ngôi". Vậy sao có loạn ? Đúng là lư do cùn.
CHƯƠNG VII: BỘ AN NINH QUỐC GIA
ĐIỀU 1: Bộ An ninh Quốc gia có nhiệm vụ bảo vệ an ninh quốc gia, không liên quan đến chính trị và nhân vật nào đang giữ quyền lực trong quốc gia.
ĐIỀU 2: Bộ An ninh Quốc gia không được có ư kiến đảng phái. Các cấp lănh đạo không thuộc dân sự của Bộ An ninh Quốc gia phải chưa từng giữ bất cứ chức vụ đảng phái nào do các đảng chính trị cấp cho, và không được tranh cử vào bất cứ chức vụ chính trị nào trong ṿng mười năm sau khi rời Bộ An ninh Quốc gia v́ bất cứ lư do nào.
ĐIỀU 3: Bộ trưởng và Thứ trưởng của Bộ An ninh Quốc gia, được chọn bởi Tổng thống,
phải thuộc thành phần dân sự, không làm việc tại bất cứ ngành nào thuộc ba ngành của Bộ An ninh Quốc gia trong ṿng mười năm trước khi nhận chức.
ĐIỀU 4: Tổng thống bị nghiêm cấm triệt để trong việc sử dụng Bộ An ninh Quốc gia cho lợi ích riêng hoặc lợi ích của đảng phái Tổng thống. Nếu vi phạm, việc này sẽ là lư do để Quốc hội điều tra độc lập và nếu xét thấy có tội, Tổng thống có thể bị truất nhiệm bởi đa số 2/3 tại Quốc hội.
ĐIỀU 5: Ít nhất 20% ngân sách quốc gia và thành phố phải được chi dụng vào các ngành bảo vệ an ninh quốc gia.
ĐIỀU 6: BA NGÀNH CỦA BỘ AN NINH QUỐC GIA
Phần 1: Quân đội
* 1.1. Quân đội được chia ra làm năm nhánh: Hải quân, Lục quân, Không quân, Quân đội Biệt động, và Nội vụ Quân đội.
* 1.2. Mỗi nhánh sẽ có Tư lệnh riêng, là một vị Tướng 4 sao.
* 1.3. Vị Thống tướng Tư lệnh sẽ được Thủ tướng chọn ra. Chỉ có một vị Thống tướng Tư lệnh 5 sao duy nhất vào bất cứ thời điểm nào, là vị Tướng cai quản toàn bộ 5 nhánh quân đội và báo cáo trực tiếp lên Thủ tướng.
* 1.4. Quyền lực và giới hạn quyền lực của Quân đội sẽ được Quốc hội thông qua bằng các điều luật.
Phần 2: Cảnh sát
* 2.1. Lực lượng cảnh sát được chia ra làm 4 nhánh: Cảnh sát Quốc gia, Cảnh sát Địa phương, Cảnh sát Đặc nhiệm, và Nội vụ Cảnh sát.
* 2.2. Quyền lực và giới hạn quyền lực của các Lực lượng Cảnh sát sẽ được Quốc hội thông qua bằng các điều luật.
Phần 3: Lực lượng Phản gián Việt Nam
* 3.1. Lực lượng phản gián Việt Nam có nhiệm vụ bảo vệ an ninh cho Việt Nam ở mức độ ngầm và bí mật.
* 3.2. Vị Giám đốc cơ quan phản gián Việt Nam phải được chọn bởi Tổng thống, và báo cáo trực tiếp lên Tổng thống.
* 3.3. Quyền lực và giới hạn quyền lực của Lực lượng Phản gián Việt Nam sẽ được Quốc hội thông qua bằng các điều luật.
Ở đây có lẽ Bộ an ninh Quốc gia bao gồm : Bộ quốc pḥng, Bộ công an ... Dù sao, tất cả cũng dưới quyền chỉ huy của một người dân sự, dù sao th́ nó cũng chỉ là một công cụ của Hành pháp, vậy th́ cần ǵ phải để nó trong HP. Cần ǵ phải mất giấy mực cho nó. Nó cũng chỉ như Bộ khác. Chỉ khi nào đặc biệt có chiến tranh th́ nó mới quan trọng.
Colin Luther Powell làm tổng tham mưu trưởng quân đội Mỹ đến 30/09/1993. Sau đó 3 năm, 1996, ông đă định ra tranh cử Tổng thống nhưng lại thôi. Ngày 20/01/2001 sau hơn 7 năm rời quân đội, ông trở thành ngoại trưởng Mỹ. Vậy th́ cớ ǵ mà phải cấm ông Powell 10 năm sau mới có thể ra làm chính trị. HP7 theo HP Mỹ như vậy có g̣ bó quá không. Các nước khác cũng thoải mái trong vấn đề này. 10 năm sau khi rời Bộ anh ninh Quốc gia, chắc cũng đến tuổi nghỉ hưu.
Điều 3 mới c̣n nực cười nữa chứ. Những người có kinh nghiệm thực tế sau đó sang đổi sang dân sự th́ không được thể hiện tài năng của ḿnh trong Bộ anh ninh Quốc gia này. Có khác nào, cấm một anh chàng đá banh chuyên nghiệp sau khi nghỉ đá phải đợi 10 năm mới được làm huấn luyện viên.
Điều 4 đúng là doạ trẻ Tổng thống như trẻ con : cấm làm như thế này nếu không th́ mét ba đánh đ̣n.
Điều 6 chứng tỏ một anh ham làm lính viết HP, muốn cho cả tiểu đội của ḿnh đứng vô không thiếu một ai.
Chương này không đáng đứng trong HP. Đến Thủ tướng c̣n chỉ có 1 điều ngắn ngủi về nhiệm vụ và một điều cho lương lậu th́ một Bộ cần ǵ phải đến 1 chương với 6 điều.
Ngoài lề : điều 6, phần 1, *1.3 thống tướng tư lệnh 5 sao duy nhất được Thủ tướng chọn.
Vậy Tổng thống có được chọn thống tướng không ? trong khi đó trong chương "Hành pháp" quyền này thuộc về Tổng thống. Rồi nữa, nếu một thống tướng mới được lựa với 5 sao, th́ thống tướng cũ cũng 5 sao bị lột 1 sao hay sao, v́ chỉ có 1 người duy nhất có 5 sao mà thôi.
Thiệt t́nh làm tốn đến 2 trang trong HP v́ 3 anh lính.
Nhận xét :
Không cần để một Bộ nào trong HP. Khi có chiến tranh, một Hội đồng anh ninh được thành lập dưới sự chủ tọa của Tổng thống là đủ.
Chi tiết trong chương này tầm phào, chẳng có cơ sở lô gic. Viết dài mà ư chẳng được bao nhiêu.
Last edited by hdat; 24-10-2011 at 08:01 PM.
Sở dĩ tôi để vấn đề ngân sách đến đây mới nói, v́ Chương V với Bộ An ninh Quốc gia là chương cuối cùng đưa số liệu về ngân sách.
Chính phủ lập ngân sách mỗi năm tuỳ thuộc yêu cầu của phát triển trong mỗi lănh vực theo thời gian. V́ vậy mà chỉ khi bất khả kháng mới để những số liệu trong HP. Hiện nay một số nước châu Âu cũng chỉ dám để mức độ thâm thủng ngân sách trong HP để làm mục tiêu, chẳng hạn không được quá xx%, để ngăn chặn nguy cơ vỡ nợ trong tương lai như Hy Lạp.
Quốc hội ngoài lập pháp c̣n có nhiệm vụ quan trọng là biểu quyết ngân sách Quốc gia.
Việc định hướng ngân sách trong HP là không thể chấp nhận. V́ năm nay cần cho xă hội nhiều hơn, nhưng sang năm lại cần cho phát triển hạ tầng cơ sở, ... HP không thể thay đổi hàng năm. Chẳng những vậy, nó c̣n làm hạn chế "tư duy" của Chính phủ và Quốc hội. Viết HP như vật thiệt là một việc làm không nghiêm chỉnh.
HP7 cố định ngân sách như sau :
CHƯƠNG I: BẢN TUYÊN NGÔN NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM
ĐIỀU 2: BẢO VỆ NHÂN PHẨM
Phần 3: Ít nhất 20% ngân sách quốc gia và thành phố phải được chi dụng vào an sinh xă hội.
Phần 4: Ít nhất 20% ngân sách quốc gia và thành phố phải được chi dụng vào y tế và các ngành liên quan.
ĐIỀU 6: TỰ DO HỌC HỎI
Phần 5: Ít nhất 20% ngân sách quốc gia và thành phố phải được chi dụng vào giáo dục.
CHƯƠNG V: NGÀNH HÀNH PHÁP
ĐIỀU 2: ĐIỀU LỆ CỦA CHỨC VỤ TỔNG THỐNG
Phần 7: Tất cả chi phí hành chánh kể cả lương bổng của tất cả nhân viên chính phủ quốc gia không được quá 10% ngân sách quốc gia.
CHƯƠNG VII: BỘ AN NINH QUỐC GIA
ĐIỀU 5: Ít nhất 20% ngân sách quốc gia và thành phố phải được chi dụng vào các ngành bảo vệ an ninh quốc gia.
Vậy là ít nhất 90% ngân sách đă được sử dụng.
V́ VN không bao giờ có số liệu chính sách nên chúng ta coi :
- ngân sách 2010 của Mỹ là 3.550 tỷ $ trên tổng sản lượng kinh tế Quốc dân khoảng 16.000 tỷ $, tức khoảng 22%.
- ngân sách 2009 của Pháp là 292 triệu euro trên tổng sản lượng kinh tế Quốc dân khoảng 2.000 tỷ euro, tức khoảng 15%
- ngân sách 2010 của Đức khoảng 330 triệu euro trên tổng sản lượng kinh tế Quốc dân khoảng 2.500 tỷ euro, tức khoảng 14%
Như vậy ngân sách Quốc gia VN khoảng 20 tỷ $ trên tổng sản lượng kinh tế Quốc dân khoảng 100 tỷ $. Chính phủ VN th́ nói 30 tỷ $.
Chúng ta cũng biết theo số liệu mà Chính phủ VN đưa ra th́ nợ Quốc gia hiện khoảng 60% tổng sản lượng kinh tế, tức khoảng 50-60 tỷ $. Tiền lăi phải trả đă là 2-3 tỷ $ cho 5%, hay có thể c̣n cao hơn.
Tức là tiền trả lăi cho nợ đă mất khoảng 10% ngân sách Quốc gia, HP hay không có HP cũng vậy. Trong ngân sách 2010 của Mỹ, tiền cho mục này chiếm 4,63%.
Số tiền trả lăi của VN sẽ c̣n cao nữa khi VN đang và sẽ nhận thêm những dự án chất lượng dỏm của Trung Cộng. Mà cuối cùng, hạ tầng cơ sở vẫn chẳng có ǵ hơn.
Bây giờ tổng cộng tất cả ngân sách của HP7 với tiền trả lăi : 20% y tế + 20% an ninh xă hội + 20% giáo dục + 20% an ninh quốc gia + 10% lương cho công chức + 10% trả lăi nợ Quốc gia = 100%.
Không cần đại tài kinh tế, chiến lược gia ..., cũng tính ra được. Vậy th́ c̣n bao nhiêu thứ khác không lẽ dùng tiền hàng mă (tiền đốt khi cúng) hay sao.
Đó là không kể món nợ vốn (gốc) của Quốc gia chẳng trả được xu nào và sẽ truyền đời đời kiếp kiếp. Mỗi năm mất toi đi 10% ngân sách cho các ông chủ, chắc là Trung Cộng.
Chẳng những vậy HP7 c̣n bắt :
CHƯƠNG I: BẢN TUYÊN NGÔN NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM
ĐIỀU 2: BẢO VỆ NHÂN PHẨM
Phần 2: Chính phủ phải cung cấp lương thực căn bản và nơi tạm trú cho mọi người dân nào do bệnh tật hoặc nghèo khó mà không có nơi nương tựa và không có thực phẩm.
ĐIỀU 6: TỰ DO HỌC HỎI
Phần 2: Giáo dục từ mẫu giáo đến lớp 9 hoàn toàn miễn phí và bắt buộc.
Nhận xét :
Nói th́ dễ, nói th́ dễ, ngân sách có bao nhiêu, chí phí cần bao nhiều cho giáo dục đến lớp 9 miễn phí và bắt buộc, coi TV MDX viết trong post #46 http://www.vietlandnews.net/forum/sh...1%BB%91c/page5. Và số người nghèo cần lương thực, nhà cửa là bao nhiêu.
Quan tâm, ưu tiên là đúng, nhưng cần luật, chính sách cho vấn đề này, chứ nếu để nó vào HP th́ đúng quả là bánh vẽ hay một dạng lừa đảo.
Đừng có nói là người viết HP7 không biết ǵ về kinh tế nhé. Không biết mà viết th́ gọi là xạo, nhưng biết mà vẫn c̣n viết vậy là cố t́nh hại chết người.
V́ thủ tục bầu cử cũng như ở phần lớn các nước dân chủ khác nên tôi chỉ cần tóm tắt để cho quí vị tránh cảnh "hiểu chết liền" :
- bầu cử qua 2 ṿng tuy gọi hơi khó nghe : tiền tổng tuyển cử và tổng tuyển cử (tạm gọi vậy để tôn trọng người viết), mỗi 2 năm 1 lần
- Tổng thống cho 4 năm
- Thượng nghị sĩ cho 4 năm
- Dân biểu cho 2 năm
- Thượng thẩm phán cho 6 năm
- trưng cầu dân ư cần tối thiểu 2/3 phiếu hợp lệ đồng ư
Sau đây tôi chỉ phân tích những điều có thể gây bàn căi :
CHƯƠNG VIII: TỔNG TUYỂN CỬ VÀ TRƯNG CẦU DÂN Ư
ĐIỀU 1: Ngoại trừ trường hợp có chiến tranh, thiên tai, hoặc quốc gia nguy biến, trong các trường hợp này Quốc hội sẽ ra điều luật để bầu vào một ngày khác, thông thường ngày thứ Ba đầu tiên của tháng 10 trong năm chẵn sẽ là ngày Tiền Tổng tuyển cử, và thứ Ba đầu tiên của tháng 11 tiếp theo sau đó là ngày Tổng tuyển cử.
Điều này một phần bóp nghẹt dân chủ. Chẳng hạn trong trường hợp một hay nhiều người vừa sau khi trúng cử dở chứng cho dù không đến mức bị truất phế nhưng cũng làm "thiệt hại" cho dân và Quốc gia, th́ họ vẫn chắc tại vị cho đủ 2 năm. 2 năm xây chẳng được bao nhiêu, nhưng phá th́ có thể được nhiều lắm. "Dân" sẽ bị mất "chủ" trong ṿng 2 năm chỉ v́ bị những kẻ trên đánh lừa khi ra tranh cử.
HP7 loại bỏ khả năng QH bị giải tán trong nhiệm kỳ ngay cả khi QH / Chính phủ đi ngược lại lợi ích của người dân, nhất là chính sách kinh tế dễ làm phật ḷng dân nhất.
ĐIỀU 6: Trong các cuộc Tuyển cử b́nh thường sau lần đặc biệt đầu tiên:
Phần 1: Trong cuộc Tiền Tổng tuyển cử, mỗi hai năm một lần các cử tri sẽ chọn ra 6 ứng viên cho chức Thượng Thẩm phán, 4 ứng viên Dân biểu cho mỗi 250 ngàn dân, 4 ứng viên Thượng Nghị sĩ cho mỗi thành phố, các điều khoản Trưng cầu Dân ư, và mỗi bốn năm một lần 4 ứng viên cho chức Tổng thống,
Phần 2: Sau kỳ Tổng Tuyển cử, 3 vị Thượng Thẩm phán có số phiếu cao nhất sẽ nhận nhiệm kỳ 6 năm. Ứng viên Dân biểu có số phiếu cao nhất trong mỗi địa hạt bầu cử sẽ nhận nhiệm kỳ 2 năm. Ứng viên Thượng Nghị sĩ có số phiếu cao nhất trong mỗi thành phố sẽ nhận nhiệm kỳ 4 năm. Các điều khoản Trưng cầu Dân ư với phiếu thuận ít nhất 67% trên tổng số phiếu bầu sẽ trở thành Luật. Nếu có cuộc bầu Tổng thống, ứng viên Tổng thống có số phiếu cao nhất sẽ nhận chức Tổng thống.
Ở đây tôi chỉ lấy ví dụ cho vấn đề bầu cử Tổng thống, cho những người khác cũng sẽ tương tự :
1 - tại sao lại phải có tổng tuyển cử (ṿng 2) khi mà trong kỳ tiền tổng tuyển cử (ṿng 1) một ứng cử viên đạt hơn 50% phiếu bầu. Liệu ṿng sau người này có thể kém bất cứ người khác sao ? Tính lô gic của người viết HP7 để ở đâu mà định làm tṛ cười và tốn tiền dân.
Quay trở về chương V "Ngành Hành pháp" mà tôi có hứa với quư vị (*) : v́ sau kỳ tiền tổng tuyển cử nêu có ứng cử viên Tổng thống được trên 50% phiếu, người đó sẽ là Tổng thống. Như vậy theo lịch tŕnh th́ ông ta sẽ có 2 tháng để lựa các thành viên Chính phủ thay v́ 30 ngày. Do đó mà tôi nói điều 1 phần 13 trên không phải lúc nào cũng đúng, tức là một sự vô lư của HP7.
2 - sau kỳ tiền tổng tuyển cử (ṿng 1) mà không ai được đa số, thôi được sẽ có kỳ tổng tuyển cử (ṿng 2), nhưng nếu không đủ 4 ứng cử viên th́ sẽ ra sao, chẳng hạn như ngay kỳ tổng tuyển cử (ṿng 1) đă chỉ có 2 người ra ứng cử. Không nhẽ đi nhặt thêm 2 người ất ơ cho đủ 4 ứng cử viên theo HP7 sao. Người viết HP7 có học khoa học tự nhiên không mà viết đại như vậy trong HP.
3 - nếu có 4 ứng cử viên trong kỳ tổng tuyên cử (ṿng 2) mà họ gần ngang nhau, ví dụ như 24%, 24%, 25% và 26%. Người trúng cử theo một cách nh́n nào đó chỉ đại diện cho khoảng 1/4 dân mà thôi. Trong khi đó ở các nước khác, nếu có đến ṿng 2, th́ thường chỉ c̣n 2 ứng cử viên và người thắng được sự ủng hộ của trên 1/2 dân. Cách nh́n họ cũng sẽ khác chẳng những trong nước mà cả ở nước ngoài. Không biết cái nào là tinh hoa từ HP Mỹ, Pháp, Đức, Úc và Singapore được chọn đây bởi tác giả HP7 như quảng cáo .
Về vấn đề trưng cầu ư dân
nếu tôi không nhầm, có người hùng hồn : nếu 2/3 dân không phản đối điều 19 và 20 trong phần tiên đề để bảo đảm cho những kẻ tội phạm hạ cánh an toàn, th́ những điều đó được chấp nhận. Đây là một điều ĐẠI nguỵ biện.
Tôi đưa ví dụ cho mọi người dễ hiểu, chẳng hạn có 10 người bỏ phiếu, th́ hai câu : "nếu trên 7 người đồng ư th́ HP được thông qua" và "nếu không đủ 7 người phản đối th́ HP được thông qua", rơ ràng là khác nhau hoàn toàn.
Câu đầu tương với ít nhất 4 phiếu NO là chủ cho HP đo ván. C̣n câu sau th́ ít nhất phải là 7 phiểu NO. Mọi người chắc thấy sự khác nhau.
Tôi không hiểu tŕnh độ lô gíc của người đó đạt đến đâu hay cố ư nguỵ biện để lừa người nhẹ dạ.
Điều này có lẽ bắt đầu từ sự hời hợt hay nhận thức sai lầm trong :
CHƯƠNG X: TIẾN TR̀NH TU CHÍNH HIẾN PHÁP
ĐIỀU 1: Mọi Tu chính Hiến pháp chỉ có thể được nhân dân Việt Nam phê chuẩn trong
một cuộc Trưng cầu Dân ư toàn quốc, khi một đa số phiếu 2/3 sẽ quyết định thông qua hoặc không thông qua một Tu chính Hiến pháp.
Nên nhớ rằng đồng ư phải cần ít nhất là 2/3 nhưng không đồng ư chỉ cần trên 1/3 là đủ. Hy vọng mọi người đừng quên điều này trong các cuộc trưng cầu ư dân. Bởi vậy mà trước khi trưng cầu ư dân cho HP, nếu có kết quả thăm ḍ thấy 40% không ủng hộ, dự thảo sẽ được cho vô sọt rác, cho khỏi tốn tiền thuế dân cho "trưng cầu". HP7 mà viết như thế này, th́ đến chịu.
Một vấn đề cũng không nhỏ đặt ra. Nước Mỹ giàu nhất trên thế giới mới có thể chơi sang 2 năm một lần tổng tuyển cử. Các nước khác mà tác giả HP7 lấy tinh hoa : Pháp, Đức, Úc và Singapore th́ cứ 4 hay thậm chí 5 năm mới có tổng bầu cử.
Trong khi đó, lần bầu cử cuối chỉ riêng cho QH VN vừa qua đă tốn đến trên 400 ngàn tỷ đồng, tức khoảng 20 triệu $. Đó chắc là con số đă được thu nhỏ lại để khỏi bị chửi. Bây giờ thay v́ QH 1 viện mà là QH 2 viện + Tổng thống + Pháp viện, th́ số tiền sẽ gấp bao nhiêu lần từ con số 20 triệu $. Rồi thay v́ 5 năm như ngày nay mà đổi thành 2 năm như HP7, số tiền đó cả thảy phải nhân lên 2,5 lần. Tổng cộng sẽ chẳng xa 100 triệu $.
Với một nước nghèo gần chót thế giới, th́ có nên chơi trội như Mỹ hay không. Khi viết HP7 th́ phải đặt địa vị của ḿnh trong XH VN, chứ không sẽ bị chê là chính trị gia salon.
Nhận xét : thiếu lô gíc, nguỵ biện và không thực tế
(*)
Last edited by hdat; 25-10-2011 at 08:16 PM.
Lời mở đầu :
TIÊN ĐỀ :
CHƯƠNG I: BẢN TUYÊN NGÔN NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM
CHƯƠNG II: CÁC THÀNH PHỐ
CHƯƠNG III: NGÀNH TƯ PHÁP
CHƯƠNG IV: NGÀNH LẬP PHÁP
CHƯƠNG V: NGÀNH HÀNH PHÁP
CHƯƠNG VI: CHỨC VỤ THỦ TƯỚNG
CHƯƠNG VII: BỘ AN NINH QUỐC GIA
Luận về phân bổ ngân sách trong HP7
CHƯƠNG VIII: TỔNG TUYỂN CỬ VÀ TRƯNG CẦU DÂN Ư
CHƯƠNG X: TIẾN TR̀NH TU CHÍNH HIẾN PHÁP
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks