Page 154 of 304 FirstFirst ... 54104144150151152153154155156157158164204254 ... LastLast
Results 1,531 to 1,540 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #1531
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ; thanh âm vang vọng..

    Camr ơn sự đóng góp của quí Bạn..
    trở lại quăng đường đời thuở 1930-45.. phong trào Cần vương , khởi nghĩa âm ỉ khắp vùng đất Bắc.. kẻ thoát ly, người ở lại.. ai ai cũng có một tấm ḷng ; yêu quê hương tổ quốc.. ai cũng muốn thoát khỏi cái ách nô lệ.. nào thực dân, phong kiến. Miền Bắc đúng là một cổ hai tṛng . hết khai thác tài nguyên cho thực dân lại đến sưu, thuế cho triều đ́nh Huế..
    ..cho đến khi làn gió mới văn hoá Tây phương cởi mở du nhập. Đó là phong trào thay đổi giữa tư duy mới/ cũ; Tự lực văn đoàn.. điển h́nh vai tṛ thoát ly là Dũng trong " Đoạn tuyệt".
    Âm nhạc nay cũng phát động mạnh, nào Thăng long hành khúc của Văn Cao. Tiếng gọi Thanh niên , Tiến quân ca... rồi Đỗ Nhuận với Du kich sông Thao, trường ca Sông Lô.. làm sôi sục máu nóng của tuổi trẻ.. bên cạnh đó bài hát Diệt phát xít của Nguyễn đ́nh Thi kích động đến từng lớp nông dân..thật là sắt..máu..
    Song hành cùng nhạc tạm gọi là " cách mạng" th́ gịng nhạc "yêu nước" cũng phát động kịp thời.. Thẩm Oánh và Lưu Hữu Phước,với bài Hùng Vương nhân dịp lễ Tổ ở Phú Thọ... Thanh niên hành khúc.. tiếp đến Hùng Lân..nhiều lắm

    Việt Nam Minh Châu Trời Đông
    http://www.youtube.com/watch?v=bTfcBmaZf-8

    khoẻ v́ nước ;
    http://www.youtube.com/Watch?v=ptGfjwb0GoQ

    và c̣n nhiều lắm, quí bạn tạm tim đến youtube, rồi gơ ;

    những t́nh khúc vượt thời gian 1

    nghe trong đêm khuya cuối tuần, cũng làm xao xuyến trong ḷng !!

    Bài gơ đến đây.. rất chậm v́ nạn auto saved cản đường.. quí Bạn thông cảm ./. ...c̣n tiếp.. nmq

  2. #1532
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    HỒI KƯ CỦA MỘT NGƯỜI HÀ NỘI


    Ông Ḥa là cựu sĩ quan Việt Nam Cộng Ḥa, bị Cộng sản bắt đi tù năm 1975, sang Mỹ theo diện HO. Tôi gặp ông tại một tiệc cưới, trở thành bạn, thường gặp nhau bởi cùng sở thích, nói chuyện văn chương, thời thế, dù trong quá khứ ông sống tại miền Nam, tôi ở xứ Bắc.

    Một lần tới thăm, cháu Thu Lan, con ông Ḥa, hỏi tôi, “Bác ở Hà Nội mà cũng đi tị nạn à...?”
    Nghe hỏi tự nhiên nên tôi chỉ cười, “Cái cột đèn mà biết đi, nó cũng đi, ...nữa là bác!”

    Thực ra tôi đă không trốn thoát được từ lần đầu “vượt tuyến” vào miền Nam. Rồi thêm nhiều lần nữa và 2 lần “vượt biển”, vẫn không thoát. Chịu đủ các “nạn” của chế độ cộng sản trong 27 năm ở lại miền Bắc, tôi không tị nạn, mà đi t́m Tự Do, trở thành thuyền nhân, đến nước Mỹ năm 1982.

    Sinh trưởng tại Hà Nội, những năm đầu sống ở Mỹ, tôi đă gặp nhiều câu hỏi như cháu Thu Lan, có người v́ ṭ ṃ, có người giễu cợt . Thời gian rồi cũng hiểu nhau.

    Tôi hằng suy nghĩ và muốn viết những gịng hồi tưởng, vẽ lại bức tranh Hà Nội xưa, tặng thế hệ trẻ, và riêng cho những người Hà Nội di cư.

    Người dân sống ở miền Nam trù phú, kể cả hàng triệu người di cư từ miền Bắc, đă không biết được những ǵ xảy ra tại Hà Nội, thời người cộng sản chưa vận com-lê, đeo cà-vạt, phụ nữ không mặc áo dài.

    Hiệp định Geneva chia đôi nước Việt. Cộng sản, chưa lộ mặt là Cộng sản, tràn vào miền Bắc tháng 10 năm 1954. Người Hà Nội đă “di cư” vào miền Nam, bỏ lại Hà Nội hoang vắng, tiêu điều, với chính quyền mới là Việt Minh, đọc tắt lại thành Vẹm. V́ chưa trưởng thành, tôi đă không hiểu thế nào là ...Vẹm!

    Khi họ tiếp quản Hà Nội, tôi đang ở Hải pḥng. Dân đông nghịt thành phố, chờ tầu há mồm để di cư.

    Trước Nhà Hát Lớn, vali, ḥm gỗ, bao gói xếp la liệt. Lang thang chợ trời, tôi chờ cha tôi quyết định đi Nam hay ở lại. Hiệp định Geneva ghi nước Việt Nam chỉ tạm thời chia cắt, hai năm sau sẽ “Tổng tuyển cử” thống nhất. Ai ngờ cộng sản miền Bắc “tổng tấn công” miền Nam!

    Gia đ́nh lớn của tôi, không ai làm cho Pháp, cũng không ai theo Việt Minh. Cha tôi làm chủ một hăng thầu, nghĩ đơn giản là dân thường nên ở lại. Tôi phải về Hà Nội học.

    Chuyến xe lửa Hà Nội “tăng bo” tại ga Phạm Xá, nghĩa là hai chính quyền, hai chế độ, ngăn cách bởi một đoạn đường vài trăm mét, phải đi bộ hoặc xe ngựa. Người xuống Hải pḥng ùn ùn với hành lư để đi Nam, người đi Hà Nội là con buôn, mang xăng về bán. Những toa tầu chật cứng người và chất cháy, từ chai lọ đến can chứa nhà binh, leo lên nóc tầu, bíu vào thành toa, liều lĩnh, hỗn loạn ...

    Tới cầu Long Biên tức là vào Hà Nội. Tầu lắc lư, người va chạm người. Thằng bé ù chạc 15 tuổi, quắc mắt nh́n tôi, “Đề nghị đồng chí xác định lại thái độ, lập trường tư tưởng!” Tôi bàng hoàng v́ thứ ngoại ngữ Trung quốc, phiên âm thành tiếng Việt, nghe lần đầu không hiểu, để rồi phải “học tập” suốt 20 năm, “ngoại ngữ cộng sản”: đấu tranh, cảnh giác, căm thù và ... tiêu diệt giai cấp! (Thứ ngôn ngữ này ghi trong ngoặc kép).

    Hà Nội im ĺm trong tiết đông lạnh giá, người Hà Nội e dè nghe ngóng từng “chính sách” mới ban hành. “Cán bộ” và “bộ đội” chỉ khác nhau có ngôi sao trên mũ bằng nan tre, phủ lớp vải mầu cỏ úa, gọi là “mũ bộ đội”, sau này có tên là “nón cối”. Hà Nội “xuất hiện” đôi dép “B́nh Trị Thiên”, người Bắc gọi là “dép lốp”, ghi vào lịch sử thành “dép râu”. Chiếc áo dài duyên dáng, thướt tha của thiếu nữ Hà Nội được coi là “biểu hiện” của “tư sản, phong kiến”, biến mất trong mười mấy năm sau, v́ “triệt để cách mạng”. Lần đầu tiên, “toàn thể chị em phụ nữ” đều mặc giống nhau: áo “sơ mi”, quần đen. Hăn hữu, như đám cưới mới mặc sơ mi trắng v́ “cả nước” không có xà pḥng.

    Chơi vơi trong Hà Nội, tôi đi t́m thầy xưa, bạn cũ, hầu hết đă đi Nam. Tôi phải học năm cuối cùng, Tú tài 2, cùng một số “lớp Chín hậu phương”, năm sau sẽ sát nhập thành “hệ mười năm”. Số học sinh “lớp Chín” này vào lớp không phải để học, mà là “tổ chức Hiệu đoàn”, nhận “chỉ thị của Thành đoàn” rồi “phát động phong trào chống văn hóa nô dịch!” Họ truy lùng... đốt sách! Tôi đă phải nhồi nhét đầy ba bao tải, Hiệu đoàn “kiểm tra”, lục lọi, từ quyển vở chép thơ, nhạc, đến tiểu thuyết và sách quư, mang “tập trung” tại Thư viện phố Tràng Thi, để đốt.

    Lửa cháy bập bùng mấy ngày, trong niềm “phấn khởi”, lời hô khẩu hiệu “quyết tâm”, và “phát biểu của bí thư Thành đoàn”: tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn là ... “cực kỳ phản động!” Vào lớp học với những “phê b́nh, kiểm thảo...cảnh giác, lập trường”, tôi đành bỏ học. Chiếc radio Philip, “tự nguyện “ mang ra “đồn công an”, thế là hết, gia tài của tôi!

    Mất đời học sinh, tôi bắt đầu cuộc sống đọa đày v́ “thành phần giai cấp”, “sổ hộ khẩu”, “tem, phiếu thực phẩm”, “lao động nghĩa vụ hàng tháng”. Đây là chính sách dồn ép thanh niên Hà Nội đi “lao động công trường”, miền rừng núi xa xôi. Tôi chỉ bám Hà Nội được 2 năm là bị “cắt hộ khẩu”, ...đi tù!

    Tết đầu tiên sau “tiếp quản”, c̣n được gọi là “sau ḥa b́nh lập lại”, Hà Nội mơ hồ. Những bộ mặt vàng vơ, áo quần nhầu nát, xám xịt, thái độ “ít cởi mở”, từ “nông thôn” kéo về tiếp quản chiếm nhà người Hà Nội di cư. Người Hà Nội ở lại bắt đầu hoang mang v́ những tin dồn và “chỉ thị”: ăn Tết “đơn giản, tiết kiệm”. Hàng hóa hiếm dần, “hàng nội” thay cho “hàng ngoại”.

    Âm thầm, tôi dạo bước bên bờ Hồ Gươm, tối 30 Tết. Tháp Rùa, Cầu Thê Húc nhạt nḥa, ảm đạm, đền Ngọc Sơn vắng lặng. Chỉ có Nhà Thủy Tạ, đêm nay có ca nhạc, lần cuối cùng của nghệ sĩ Hà Nội. Đoàn Chuẩn nhớ thương hát “Gửi người em gái miền Nam”, để rồi bị đấu tố là phong cách tiểu tư sản, rạp xinê Đại Đồng phố Hàng Cót bị “tịch thu”. Hoàng Giác ca bài “Bóng ngày qua”, bị kết tội thành “tề ngụy”, hiệu đàn nhỏ phố Cầu Gỗ phải dẹp, vào tổ đan mũ nan, làn mây, sống “tiêu cực” hết đời trong đói nghèo, khốn khổ.

    Danh ca Minh Đỗ, Ngọc Bảo, nhạc sĩ Tạ Tấn, sau này làm ǵ, sống ra sao, “phân tán”, chẳng ai c̣n dám gặp nhau, sợ thành “phản động tụ tập”.

    “Chỉ thị Đảng và Ủy ban Thành” “phổ biến rộng răi trong quần chúng” là diệt chó. “Toàn dân diệt chó”, từ thành thị đến “nông thôn”. Gậy gộc, giây thừng, đ̣n gánh, nện chết hoặc bắt trói, rồi đầu làng, góc phố “liên hoan tập thể”. Lư do giết chó, nói là trừ bệnh chó dại, nhưng đó là “chủ trương”, chuẩn bị cho đấu tố “cải tạo tư sản” và “cải cách ruộng đất”. Du kích, công an ŕnh ṃ, “theo dơi”, “nắm vững t́nh h́nh” không bị lộ bởi chó sủa. Mọi nơi im phăng phắc ban đêm, mọi người nín thở đợi chờ thảm họa.

    Hà Nội đói và rách, khoai sắn chiếm 2 phần tem gạo, 3 mét vải “cung cấp” một năm theo “từng người trong hộ”. Mẹ may thêm chiếc quần “đi lao động “ th́ con nít cởi truồng. Người thành thị, làm cật lực, xây dựng cơ ngơi, có ai ngờ bị quy là “tư sản bóc lột”? nhẹ hơn là “tiểu tư sản”, vẫn là “đối tượng của cách mạng”.


    Nông dân có dăm sào ruộng đất gia truyền vẫn bị quy là “địa chủ bóc lột, cường hào ác bá ”! Giáo sư Trương văn Minh, hiệu trưởng trường Tây Sơn, ngày đầu “học tập”, đă nhẩy lầu, tự tử.
    “Tư sản Hà Nội” di cư vào Nam hết , chẳng c̣n bao nhiêu nên “công tác cải tạo được làm “gọn nhẹ” và “thành công vượt mức”, nghĩa là mang bắn một, hai người “điển h́nh”, coi là “bọn đầu xỏ” “đầu cơ tích trữ”, c̣n th́ “kiểm kê”, đánh “thuế hàng hóa”, “truy thu”, rồi “tịch thu” v́ “ngoan cố, chống lại cách mạng!”

    Báo, đài hàng ngày tường thuật chuyện đấu tố, kể tội ác địa chủ, theo bài bản của “đội cải cách” về làng, “bắt rễ” “bần cố nông”, “chuẩn bị thật tốt”, nghĩa là bắt học thuộc ḷng “từng điểm”: tội ác địa chủ th́ phải có hiếp dâm, đánh đập, bắt con ở đợ, “điển h́nh” th́ mang thai nhi cho vào cối giă, nấu cho lợn ăn, đánh chết tá điền, hiếp vợ sặc máu ...!

    Một vài vụ, do “Đảng lănh đạo”, “vận động tốt”, con gái, con dâu địa chủ, “thoát ly giai cấp”, “tích cực” “tố cáo tội ác” của cha mẹ . Cảnh tượng này thật năo nùng! Lời Bác dạy suốt mấy mươi năm: “Trung với Đảng, hiếu với dân ...” là vậy!

    “Bần cố nông” cắm biển nhận ruộng được chia, chưa cấy xong hai vụ th́ phải “vào hợp tác”, “làm ăn tập thể”, ruộng đất lại thu hồi về “cộng sản”.

    “Toàn miền Bắc” biết được điều “cơ bản” về Xă hội chủ nghĩa là... nói dối! Mọi người, mọi nhà “thi đua nói dối”, nói những ǵ Đảng nói. Nói dối để sống c̣n, tránh bị “đàn áp”, lâu rồi thành “nếp sống”, cả một thế hệ hoặc lặng câm, hoặc nói dối, v́ được “rèn luyện” trong xă hội ngục tù, lấy “công an” làm “ṇng cốt” chế độ.

    Ở Mỹ, ai hỏi bạn: “How are you?”, bạn trả lời: “I’m fine, thank you”. Ở miền Bắc, thời đại Hồ chí Minh, “cán bộ” hỏi: “công tác” thế nào? Dù làm nghề bơm xe, vá lốp, người ta trả lời, “...rất phấn khởi, ra sức thi đua, lập thành tích chào mừng... các nước anh em!”

    Bị bắt bên bờ sông Bến Hải, giới tuyến chia hai miền Nam Bắc, năm 19 tuổi, tôi bị “bộ đội biên pḥng”giong về Lệ Thủy, được “tự do” ở trong nhà chị “du kích” hai ngày, đợi đ̣ về Đồng Hới. Trải 9 trại giam nữa th́ về tới Hỏa Ḷ Hà Nội, vào xà lim. Cảnh tù tội chẳng có ǵ tươi đẹp, xă hội cũng là một nhà tù, không như báo, đài hằng ngày kêu to “Chế độ ta tươi đẹp”.
    Cơ hàn thiết thân, bất cố liêm sỉ, người tù “biến chất”, người tứ chiến kéo về, nhận là người Hà Nội, đói rét triền miên nên cũng “biến chất”! Đối xử lọc lừa, gia đ́nh, bè bạn, họ hàng, “tiếp xúc” với nhau phải “luôn luôn cảnh giác”. Hà Nội đă mất nền lễ giáo cổ xưa, Hà Nội suy xụp tinh thần v́ danh từ “đồng chí”!

    Nằm trong xà lim, không có ngày đêm, giờ giấc, nghe tiếng động mà suy đoán “t́nh h́nh”. Ánh điện tù mù chiếu ô cửa sổ nhỏ song sắt, cao quá đầu, tôi đứng trên xà lim, dùng ngón tay vẽ chữ lên tường, “liên lạc” được với Thụy An ở xà lim phía trước.

    Thụy An là người Hà Nội ở lại, “tham gia hoạt động “Nhân Văn Giai Phẩm, đ̣i tự do cho văn nghệ sĩ, sau chuyển lên rừng, không có ngày về Hà Nội. Bà phẩn uất, đă dùng đũa tre chọc mù một mắt, nói câu khí phách truyền tụng: “Chế độ này chỉ đáng nh́n bằng nửa con mắt!”
    Người du lịch Việt Nam, ít có ai lên vùng thượng du xứ Bắc, tỉnh Lào Cai, có trại tù Phong Quang hà khắc, có thung lũng sâu heo hút, có tù chính trị chặt tre vầu theo “định mức chỉ tiêu”. Rừng núi bao la, tiếng chim “bắt cô trói cột”, nấc lên nức nở, tiếng gà gô, thức giấc, sương mù quanh năm.

    Phố Hàng Đào Hà Nội, vốn là “con đường tư sản”, có người trai trẻ tên Kim, học sinh Albert Sarraut. Học trường Tây th́ phải chịu sự “căm thù đế quốc” của Đảng, “đế quốc Pháp” trước kia và “đế quốc Mỹ” sau này. Tù chính trị nhốt lẫn với lưu manh, chưa đủ một năm, Kim Hàng Đào “bất măn” trở thành Kim Cụt, bị chặt đứt cánh tay đến vai, không thuốc, không “nhà thương” mà vẫn không chết.

    Phố Nguyễn công Trứ gần Nhà Rượu, phía Nam Hà Nội, người thanh niên đẹp trai, có biệt danh Phan Sữa, giỏi đàn guitar, mê nhạc Đoàn Chuẩn, đi tù Phong Quang v́ “lăng mạn tiểu tư sản”. Không hành lư nhưng vẫn ôm theo cây đàn guitar. Chỉ v́ “tiểu tư sản”, không “tiến bộ”, không có ngày về...! Ba tháng “kỷ luật”, Phan Sữa hấp hối, khiêng ra khỏi Cổng Trời cao vút, gió núi mây ngàn, th́ tiêu tan giấc mơ T́nh nghệ sĩ!

    Người già Hà Nội chết dần, thế hệ thứ hai, “xung phong”, “t́nh nguyện” hoặc bị “tập trung” xa rời Hà Nội. Bộ công an “quyết tâm quét sạch tàn dư đế quốc, phản động”, nên chỉ c̣n người Hà Nội từ “kháng chiến” về, “nhất trí tán thành” những ǵ Đảng ... nói dối!

    Tôi may mắn sống sót, dù mang lư lịch “bôi đen chế độ”, “âm mưu lật đổ chính quyền”, trở thành người “Hà Nội di cư”, 10 năm về Hà Nội đôi lần, khó khăn v́ “tŕnh báo hộ khẩu”, “tạm trú tạm vắng”. “Kinh nghiệm bản thân”, “phấn đấu vượt qua bao khó khăn, gian khổ”, số lần tù đă quên trong trí nhớ, tôi sống tại Hải pḥng, vùng biển.

    Hải pḥng là cơ hội “ngàn năm một thuở” cho người Hà Nội “vượt biên” khi chính quyền Hà Nội chống Tầu, xua đuổi “người Hoa” ra biển, khi nước Mỹ và thế giới đón nhận “thuyền nhân” tị nạn.

    Năm 1980, tôi vào Sài G̣n, thành phố đă mất tên sau “ngày giải phóng miền Nam”. Vào Nam, tuy phải lén lút mà đi, nhưng vẫn c̣n dễ hơn “di chuyển” trong các tỉnh miền Bắc trước đây. Tôi bước trên đường Tự Do, hưởng chút dư hương của Sài g̣n cũ, cảnh tượng rồi cũng đổi thay như Hà Nội đă đổi thay sau 1954 v́ “cán ngố” cai trị.

    Dân chúng miền Nam “vượt biển” ào ạt, nghe nói dễ hơn nên tôi vào Sài G̣n, t́m manh mối. Gặp cha mẹ ca sĩ Thanh Lan tại nhà, đường Hồ Xuân Hương, gặp cựu sĩ quan Cộng Ḥa, anh Minh, anh Ngọc, đường Trần Quốc Toản, tù từ miền Bắc trở về. Đường ra biển tính theo “cây”, bảy, tám cây mà dễ bị lừa. Chị Thanh Chi (mẹ Thanh Lan) nh́n “nón cối” “ngụy trang” của tôi, mỉm cười: “Trông anh như cán ngố, mà chẳng ngố chút nào!”

    “Hà Nội, trí thức thời Tây, chứ bộ...!. Cả nước Việt Nam, ai cũng sẽ trở thành diễn viên, kịch sĩ giỏi!”

    Về lại Hải Pḥng với “giấy giới thiệu” của “Sở giao thông” do “móc ngoặc” với “cán bộ miền Nam” ở Saig̣n, tôi đă t́m ra “biện pháp tốt nhất” là những dân chài miền Bắc vùng ven biển. Đă đến lúc câu truyền tụng “Nếu cái cột điện mà biết đi....”, dân Bắc “thấm nhuần” nên “nỗ lực” vượt biên.

    Năm bốn mươi tư tuổi, tôi t́m được Tự Do, định cư tại Mỹ, học tiếng Anh ngày càng khá, nhưng nói tiếng Việt với đồng hương, vẫn c̣n pha chút “ngoại ngữ Việt cộng” năm xưa.

    Cuộc sống của tôi ở Việt Nam đă đến “mức độ” khốn cùng, nên tan nát, thương đau. Khi đă lang thang “đầu đường xó chợ” th́ mới đủ “tiêu chuẩn” “xuống thành phần”, lư lịch có thể ghi là “dân nghèo thành thị”, nhưng vẫn không bao giờ được vào “công nhân biên chế nhà nước”. Tôi mang nhẫn nhục, “kiên tŕ” sang Mỹ, làm lại cuộc đời nên “đạt kết quả vô cùng tốt đẹp”, “đạt được nguyện vọng” hằng ước mơ!

    Có người “kêu ca” về “chế độ tư bản” Mỹ tạo nên cuộc sống lo âu, tất bật hàng ngày, th́ xin “thông cảm” với tôi, ngợi ca nước Mỹ đă cho tôi nhân quyền, dân chủ, trở thành công dân Hoa kỳ gốc Việt, hưởng đầy đủ “phúc lợi xă hội”, c̣n đẹp hơn tả trong sách Mác Lê về giấc mơ Cộng sản.

    Chủ nghĩa cộng sản sụp đổ rồi. Cộng sản Việt Nam bây giờ “đổi mới”. Tiếng “đổi” và “đổ” chỉ khác một chữ “i”. Người Việt Nam sẽ cắt đứt chữ “i”, dù phải từ từ, bằng “diễn biến ḥa b́nh”. Chế độ Việt cộng “nhất định phải đổ”, đó là “quy luật tất yếu của lịch sử nhân loại”.

    Ôi! “đỉnh cao trí tuệ”, một mớ danh từ ...!


    Nhận từ tác giả : tựdo Nguyễn Văn Luận

  3. #1533
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ; thanh âm ngày đó..

    .. lại tiếp tục cùng quí Bạn..
    phong trào âm nhạc cải cách, như một sức mạnh vô h́nh thúc đẩy, xô đẩy, đ̣i cải cách xă hội của thời kỳ văn hoá ngày nay, rồi Tự lực văn đoàn.. nào thơ mới.. nhóm có được cho ăn học thức thời.. mê từ "J'ai deux amours... mon Paris.. et mon marie.".."sous le ciel de Paris" rồi đến thời "Etoiles des neiges.".. cứ thế , Nhạc sĩ Việt cũng hăng say..sáng tác
    cho thế hệ trẻ.. và quê hương..những giai điệu ; Làng tôi - Chung quân

    http://www.youtube.com/watch?v=vgRqqT-GwqI
    Làng tôi cũng có ngôi trường bé nhỏ, dưới một mái đ́nh làng, từ đảo chính Nhật 1943, chính phủ Trần trọng Kim rất chú trọng về khai hoá giáo dục.. dưới sự điều hành của các trí thức như Gs Hoàng xuân Hăn, Cổ học ddaof duy Anh và bộ trưởng Thanh Niên Phan Anh cùng nhiều nhà yêu nước.. phong trào truyền bá quốc ngữ nở rộ từ khắp các tỉnh thành về đến làng xă hẻo lánh, các trường Tiểu học được mở cửa vào chiều tối.. dành cho truyền bá Quốc ngữ
    Liên lạc viễn thông.. " đánh Giây thép.." theo kư hiệu "..tít tít..te.. te.." Morse..và câu chữ bằng tiếng Pháp.. nay được thay bằng kư tự như â bằng hai chữ a.. chữ l thay cho dấu huyền (`), chữ x thay cho dấu ngă (~) mà ngày nay gọi là TELEX.. công điện truyền đi từ chính phủ ở Huế truyền tới các tỉnh thật nhanh chóng...chương tŕnh Giáo dục được coi trọng, hoàn toàn Việt Nam.. chúng ta cùng nghe lại... Học sinh hành khúc - La Hối

    http://www.youtube.com/watch?v=gnv768QwMKQ
    Trường làng tôi.... một clip gợi nhớ thật ngot ngào... sâu sắc ..

  4. #1534
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ; thanh âm ngày đó..

    .. lại tiếp tục cùng quí Bạn..
    phong trào âm nhạc cải cách, như một sức mạnh vô h́nh thúc đẩy, xô đẩy, đ̣i cải cách xă hội của thời kỳ văn hoá ngày nay, rồi Tự lực văn đoàn.. nào thơ mới.. nhóm có được cho ăn học thức thời.. mê từ "J'ai deux amours... mon Paris.. et mon marie.".."sous le ciel de Paris" rồi đến thời "Etoiles des neiges.".. cứ thế , Nhạc sĩ Việt cũng hăng say..sáng tác
    cho thế hệ trẻ.. và quê hương..những giai điệu ; Làng tôi - Chung quân

    http://www.youtube.com/watch?v=vgRqqT-GwqI
    Làng tôi cũng có ngôi trường bé nhỏ, dưới một mái đ́nh làng, từ đảo chính Nhật 1943, chính phủ Trần trọng Kim rất chú trọng về khai hoá giáo dục..
    dưới sự điều hành của các trí thức như Gs Hoàng xuân Hăn, Cổ học ddaof duy Anh và bộ trưởng Thanh Niên Phan Anh cùng nhiều nhà yêu nước.. phong trào truyền bá quốc ngữ nở rộ từ khắp các tỉnh thành về đến làng xă hẻo lánh, các trường Tiểu học được mở cửa vào chiều tối.. dành cho truyền bá Quốc ngữ

    Liên lạc viễn thông.. " đánh Giây thép.." theo kư hiệu "..tít tít..te.. te.." Morse..và câu chữ bằng tiếng Pháp.. nay được thay bằng kư tự như â bằng hai chữ a.. chữ l thay cho dấu huyền (`), chữ x thay cho dấu ngă (~) mà ngày nay gọi là TELEX.. công điện truyền đi từ chính phủ ở Huế truyền tới các tỉnh thật nhanh chóng...chương tŕnh Giáo dục được coi trọng,hoàn toàn Việt Nam..
    chúng ta cùng nghe lại... Học sinh hành khúc - La Hối

    http://www.youtube.com/watch?v=gnv768QwMKQ
    Trường làng tôi.... một clip gợi nhớ thật ngot ngào... sâu sắc ..

    Hôm nay, quí Bạn hay tim nghe trên YouTube.. Những t́nh khúc vượt thời gian 2
    Thay v́ giới thiêu từng ca khúc.. hơn nữa.. dễ du đưa quí bạn về vùng trời xưa, đầy kỷ niệm ... c̣n tiếp.. nmq

  5. #1535
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Trường làng tôi


  6. #1536
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    HỌC SINH HÀNH KHÚC - Lê Thương .


  7. #1537
    Member
    Join Date
    17-08-2011
    Location
    Nơi có chuột nặng 60 kg
    Posts
    581
    Tranh phái ấn tượng .

    Một Việt kiều về thăm Hà Nội , muốn mua bức tranh kỷ niệm khi trở lại Úc, nên ghé lại gian hàng bán tranh của môt họa sĩ nổi tiếng trên con đường đó . Họa sĩ này thuộc trường phái ấn tượng , thấy ǵ vẽ đó . Dưới cây cọ điêu luyện của họa sĩ , các vật tầm thường trên bàn ăn hàng ngày , cũng trở nên rất sống động .

    Sau khi ngắm nghía hai bức tranh , cuối cùng quyết đinh hỏi giá mua ; Họa sĩ trả lời : “ Bức tranh này $200 đôla , c̣n bức kia $180 đôla “. Việt kiều : “ hai bức tranh tui thấy gần giống nhau , tại sao lại khác gía những $20 đôla ???”.

    Họa sĩ : “ Tại bức tranh $200 có thêm một cái đùi gà và trái xoài tráng miệng “.

  8. #1538
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà Nội ; thanh niên, sinh viên và phong trào thoát ly..

    Phong trào Cần vương nở rộ , nào Phan đ́nh Phùng, Phan Bội Châu, nào Kỳ ngoại hầu Cường để.. đến Nguyễn thái Học.. Việt Bắc trở thành tụ điểm của ḷng yêu nước.. Sau khi cụ Phan bội Châu bị tù đầy, Phục quốc dần dần tan ră th́ Việt nam Cách mệnh đồng minh hội nắm lấy thời cơ; gọi tắt là Việt Minh, tái lập an toàn khu Yên thế Thái nguyên lấn sang đông Bắc; Lạng sơn.. và len lỏi sâu vô hàng ngũ sinh viên, học sinh trung học.. để lôi kéo kết hợp.

    Nhóm Việt nam quốc dân đảng, Việt nam cách mạng...và một vài nhóm trí thức tư sản th́ chiếm ngự vùng Bắc Tây bắc Hà nội từ Phú Thọ, Việt tŕ, Lâm Thao Vĩnh Phúc.. lên tới Hà giang..hữu ngạn sông Hồng...

    Nhật đảo chính 09-03-1945.. trong lúc giao động, số thanh niên thoát ly khá đông.. đem theo " con chữ".. đến các vùng xa sâu của Trung du, Việt bắc...
    ........... ai về chợ huyện Thanh vân... hỏi thăm cô Tú đánh vần được chưa ???
    rồi chính phủ TTKim khuyến khích, các trường tiểu học, các đ́nh chùa đều đồng ư mở cửa chiều tối, để các anh chị có học... đến mở lớp Truyền bá Quốc ngữ cho dân chưa biết đến " con chữ "... quyết tâm diệt nạn " mù chữ " !!!..

    Trở lại với âm thanh, các bạn thanh niên giờ đây có dịp tiếp xúc rộng răi với dân địa phương th́ gịng t́nh cảm tiểu tư sản lại nhen nhúm.. thực tế, hàng ngày sống trong núi rừng âm u, chiều đến một màu mù mù lam tím.. tiếng cây rừng xào xạc.. tiếng chim kêu, vượn hú.. như gọi đàn về tổ.. tiếng róc rách của suối reo khe khẽ.. th́ thầm...

    Trong số anh em lên an toàn có... c̣n tiếp...

  9. #1539
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ; những t́nh khúc khó quên...

    ... tiếp theo....
    Trong đám thanh niên thoát ly.. với đời sống tách biệt.. nỗi long.. rồi lại điều kiện sống, sinh hoạt.. làm nẩy sanh ra bao nhiêu t́nh khúc.. trữ t́nh .. khi Phạm Duy cùng Nguyễn xuân Khoát.(nhóm Đồng Vọng) lên vùng Lạng sơn, Kỳ cùng.. Phạm Duy đă sáng tác Bên cầu biên giới, tác phẩm này bị NxKhoát cho là uỷ mị.. cho nên P Duy không được kết nạp vô đảng..
    http://www.youtube.com/watch?v=g3L0EIqiYfA

    rồi đến Văn Cao với Bến Xuân... (sau này sửa đổi thành Đàn chim Việt )
    http://www.youtube.com/watch?v=Ylsh6_ojA

    tiếp sau "bên cầu biên giới " P Duy sửa sai bang ; Nương chiều..
    http://www.youtube.com/watch?v=OHnw_Jgx2sE

    Khi các anh ra đi... em c̣n bé lắm... Em tôi...
    http://www.youtube.com/watch?v=Eikw9h3d-M4

    Em c̣n bé tuổi thơ hồn nhiên... Thơ ngây..
    http://www.youtube.com/watch?v=SH5inzqpRyE

    tiếp theo là gịng nhạc tiểu tư sản... sẽ gơ tiếp..

  10. #1540
    Member
    Join Date
    17-08-2011
    Location
    Nơi có chuột nặng 60 kg
    Posts
    581
    Gíam đốc sân Cù tại Nha Trang , khi nhận được hóa đơn trả tiền từ khách hàng ngoại , đọc xong vẫn không hiểu ; Nên kêu cô thư kư lại và nói : “ Tui tốt nghiệp Tiến Sĩ lâu quá rồi nên hơi quên cách tính toán đơn giản , cô tốt nghiệp cử nhân toán , nên gọi cô vào để hỏi vấn đề này !! “.

    Cô thư kư : “ Dạ Giám đốc cứ hỏi “.

    Giám đốc : “ Nếu có người đưa cô $ 20.000 đô la , trừ đi tiền thuế 12% , vậy cô c̣n bao nhiêu “.

    Cô thư kư : “ Dạ nếu có người đưa em số tiền lớn đó , em thề sẽ chỉ c̣n lại … đôi bông tai “.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 10 users browsing this thread. (0 members and 10 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •