ngày 04- 02 - 2020.. đă buổi chiều bầy trẻ hăy c̣n nămgf nướng trong ổ....
.. vừa rồi có điện từ Luẽnbourg gọi qua.. của cô con gái Ẻrina...
-.. bố có khoẻ không ?? lại có chuyện vui buồn cho Bá dây nè !
-.. chuyện ǵ ?... bây giờ bố già lắm rồi !.. đâu c̣n sức đẻ kham những công tác này nọ nữa...!
-.. không phải công tác công tiếc ǵ hết.. mà là chuyện xa xưa của bố... đúng như y lời của Mẹ con nói cho chúng con nghe... và bố tài thực.!
-.. lại chuyện ǵ..? có khó khăn lắm hay không ??
-.. dễ ợt mà bố... chuyện ân t́nh xa xưa thôi ...
-.. lại chuyện ǵ nữa đây... nói cho Bố nghe đi... khó th́ nhờ các con giúp bố chứ sao... !
-.. nói cho Bố nghe đây;.. chuyện đó là mấy hôm vừa qua có một người phụ nữ Việt mới sang đây theo diện xuất cảnh lao động.. khi bà ta nghe thấy con nói tiếng Việt th́ bà ta ngạc nhiên và rồi cũng tâm t́nh đôi câu như gia cảnh của bà ta... và lư do bà đi xuất khẩu lao động...người miền Nam cũng ở đâu Tiền Giang ǵ đó... sau rồi con có hỏi về quá tŕnh học Y tá của bà ta th́ bà ta nói ra cũng là do một người khách đến hàng cơm của người anh của bà ta ở chợ Cầu Ông Lănh...
-.. con nới đến chợ Cầu ôngLanhx th́ bố nhớ ra rồi.. có phải tên của bà ta là Điển Điển không ??
-.. không bà ta là Nguyễn thị Hoá ... nhưng sau bà ta lại nói lam man đến người khách ăn cơm hàng... người giúp bà ta đi học Y Tá ở Cholon. cũng đâu Chơ Rẫy.. thấybaf ta sang đi lao động kiếm tiền mà nay th́.. sống đơn thân.. chôggf đă chết và con có 2 đứa cũng đă đi lao công dân công ǵ đó nay không c̣n tin tức ǵ nữa...
-.. thế con có hỏi đến gia cnhr hiện nay ra sao không ??
-.. có sau khi bị lấy mất cái sạp bán cơm ở chợ th́ cả nhà về lại dưới xứ... rồi ít lâu sau cũng bị lấy mất đất luôn rồi chồng chết lang bang nhờ họ hàng.. trôi nổi lại lên đến Tân B́nh Saigon.. và làm công cho một nhà hàng nhỏ cũng của bạn bè.. sau đó có chút tiền th́ kiếm đường bỏ đi cho rảnh mắt bọn cờ đỏ... mái đến sau này th́ mới được chính thức xuấ cảnh ... và sang đến Ủkraine rồi lần ṃ theo gịngn người luồn lách sang Âu châu.. may mà đến được Bỉ... và sau đó làm công cho một gia đ́nh... trông nom 2 vợ chồng già...
-.. trên đ̣i th́ thiếu ǵ người có hoàn cảnh trùng hợp mà con gái..
-.. không đau.. bà này lạ lắm... bà nói truyện cả về cái nhà thương của Pháp Grallnuwax đó.. và bà ta nói rằng ông khách ăm cơm hàng đó ... làm ở đó nữa.. mà ông ta cũng rát là b́nh dân.. tuy rằng làm to ở nhà thương.. trông bè ng̣i th́ không ai tưởng ralamf vậy ??
-.. rồi lân la trong lúc khám bịnh con có hỏi cho rành ... cho đến một hôm bà ta đem cho con một nồi canh chua cá.. bà ta nói ông bs đă giúp đỡ cho bà ta được hoc Y tá ddos.. rát là mê canh chua cá bông lau.. v́ ngon lắm... nên hôm nay nấu đem đén biếu... và bà ta thổ lộ thêm câu truyện ông bs sĩ này kèm và dạy cho bà ta thi đỗ Tú tài... ṛi đến cái tên... mang h́nh bóng quê tôi... Điển Điển...
-.. thôi.. bố nhớ ra rồi... thế bây giờ hiện t́nh ra sao ?? chắc bà ta cũng độ sấp sỉ 60 thôi..
-.. nếu đúng là Điển Điển th́ con hăy giúp đỡ bà ta.. chẳng ǵ cũng là người Việt cùng chung quê hương với bố..
-.. con giúp chứ con thấy bà ta dẽ thương và hiền lắm... hiện nay th́ bà Paula ở bên cánh đó cũng đơn thân.. con có ư xem .. nếu bà ta ưng đổi chỗ làm th́ con đưa Điẻn Điẻn về giúp đỡ cho Paula... bố nghĩ xem có nên hay không ??
-.. con liệu xem.. ĐĐ tính nết cũng nhẹ nhàng và t́m cảm lắm đó.. ! cảm ơn con đă cho bố tin này... lại một kiếp tha hương cầu sự sống !
.........câu truyện rieng tư của một quá khư trên mảnh đất xưa... ./. cảm ơn diẽn đàn.nmq
Bookmarks