6-LÊN ĐƯỜNG LAO ĐỘNG CẢI TẠO TƯ TƯỞNG
Khoảng độ 3 tuần lễ sau đợt học tập loạt 10 bài cải tạo tư tưởng, từng khu Tù được lần lượt chuyển đi khỏi trại Long Giao, không biết đi đâu. Nhiều nguồn tin được loan truyền râm ran giữa các khu, qua các “toán anh nuôi” đi lănh thực phẩm mỗi buổi sáng ngoài cổng trại, nghe ngóng đem về rỉ tai nhau.
Có người đồn về trại Sóng Thần, làm lễ măn khoá cấp Thẻ Công dân Xă hội Chủ nghĩa, để về đoàn tụ với gia đ́nh. Có người đoán ra đảo Phú Quốc, nơi có một trại rất lớn giam tù binh Cộng sản Bắc Việt xâm nhập miền Nam trước kia, trong vùng vịnh Hà Tiên tỉnh Châu Đốc, để học tập làm người lao động trong Hợp tác xă. Có người đồn đi vùng cao nguyên, tham gia lao động sản xuất trong các Hợp tác xă. Tin tức dồn dập rối mù hàng ngày, chẳng biết đâu mà ṃ.
Tôi chân thật đưa ư kiến dự đoán, có thể bị đưa ra Bắc học tập lao động trong các Hợp tác xă, một thời gian tối thiểu dăm bẩy năm thử thách. Nếu thấy ai có tiến bộ, thực ḷng quy phục Nhà Nước Xă hội chủ nghĩa, và không chết v́ bệnh hoạn, thiếu ăn, thiếu thuốc, kiệt lực, c̣n sống sót, mới hy vọng được tha về đoàn tụ với gia đ́nh. Lập tức bị mấy bạn đang lạc quan, tin tưởng được đưa về trại Sóng Thần làm lễ tha, phản đối cho Tôi là bi quan đoán tầm bậy. Từ đó Tôi đành im lặng không góp ư với ai, về bất cứ vấn đề ǵ nữa. V́ sợ phải tranh luận chứng minh, không hợp ư muốn “chủ quan” riêng của các bạn, có thể bị “ăng-ten” xuyên tạc báo cáo, chẳng có lợi ǵ trong hoàn cảnh đang bị tập trung tù tội.
Sở dĩ Tôi đoán vậy là v́, chỉ có giam trong vùng đất miền Bắc Xă hội chủ nghĩa, lạ cảnh lạ người, không biết đường đi nước bước ra sao, Tù mới không dám và không có cách nào móc nối với bên ngoài, để thực hiện việc trốn trại. Mạng lưới Công an nhân dân dầy đặc khắp mọi nơi, không cần tốn thêm ngân quỹ “bố trí” bọn cảnh vệ canh giữ ngày đêm.
Hơn nữa, thời gian phục vụ trong ngành Chiến tranh Chính trị, Tôi đă phải nghiên cứu t́m hiểu nhiều về Cộng sản Thế giới, nên chưa quên các sự kiện diễn tiến lịch sử trong các nước Cộng sản. Trong “quá tŕnh hoạt động vùng lên cướp chính quyền”, tất cả Liên Sô, Trung Cộng, và các nước theo chủ nghĩa Cộng sản khác kể cả Cộng sản Việt Nam, đều dùng sách lược “đấu tranh tiêu diệt giai cấp” để giành quyền lănh đạo Không bao giờ họ để những người trong giai cấp cầm quyền thuộc chế độ họ lật đổ, được sống c̣n và sống chung với họ.
Một sự kiện lịch sử vô nhân đạo rơ nét nhất, cả Thế giới đều biết là, Cách mạng tháng Mười Liên Sô thành công, tất cả các giai cấp không thuộc giới công nhân vô sản đều bị đưa đến vùng Si-bê-ri. Họ bị đầy đọa chết lần ṃn bỏ thây giữa nơi hoang vu băng tuyết lạnh lùng, v́ phải ngày đêm quanh năm suốt tháng lao động khổ sai kiệt sức, đói rét, thiếu thực phẩm thuốc men, sống trong những túp nhà thiếu tiện nghi tối thiểu, dưới sự hành hạ tàn bạo của Hồng quân.
Khu các Trung tá, Thiếu tá, bao 2 bên phiá trái và phiá phải khu Đại tá chúng tôi, được lần lượt di chuyển đi trước. Các dẫy nhà tôn mấy tháng nay đầy người ồn ào vui nhộn, nay trở thành hoang vắng lạnh lùng, khiến chúng tôi nao nao kiên nhẫn chờ đợi trong âu lo. Hồi hộp hay “hồ hởi” tùy theo ḍng suy tư riêng của mỗi người. Ngày giờ trông đợi cứ chậm chạp trôi qua, theo sương đêm lạnh lùng và ánh nắng ngày gay gắt.
Thế rồi điều mong đợi cũng đă đến vào một sáng đẹp trời, chúng tôi được lệnh đóng gói “tư trang” để “hành quân” trong ngày. Trại phát phần ăn khô cả ngày cho mỗi người. H́nh như 2 khúc bánh ḿ và mấy miếng thịt kho th́ phải, Tôi không nhớ chắc. Măi đến xế chiều mới có đoàn xe Molotova chở chúng tôi, rầm rầm tung bụi chạy vào trong khu.Các Đội tập họp để Bộ đội áp tải kiểm danh, và phân phối lên xe.
Khi đoàn xe chuyển bánh, mặt trời đang từ từ lặn xuống ngang đỉnh dẫy rừng núi phía Tây trại Long Giao. Đoàn xe ra Quốc lộ, bon bon chạy về hướng Saigon. Mấy anh tin tưởng được về trại Sóng Thần làm lễ tha, mừng vui cười nói oang oang. Tiếng nói của họ vừa phát ra khỏi miệng, đều bị tan bay ngay theo gió, ngược chiều với hướng xe chạy.
Đi ngang vùng ga Sóng Thần, không thấy đoàn xe rẽ vào, một dự đoán khác lại được loan ra. Chắc về bến Tân Cảng nơi đầu cầu Xa lộ khu Thị Nghè, Saigon, để xuống tầu thủy chuyển ra đảo Phú Quốc.
Tất cả các tin đồn đều sai hết. Khi đèn điện các thị trấn nằm dọc bên đường bắt đầu bật sáng, lúc gần tới Biên Hoà, đoàn xe rẽ vào đường đi Suối Máu, Tam Hiệp. Nơi có Trại tạm giam tù Cộng sản Bắc Việt xâm nhập miền Nam, đợi đưa đi trao đổi tù binh tại cầu Hiền Lương, tỉnh Quảng Trị, hồi năm 1973 sau khi Hiệp Ước Paris được kư kết.
Đoàn xe ngừng bên hàng rào chằng chịt hai ba lớp kẽm gai cao, trước cổng một khu giam nh́n thấy lộ lớn. Bộ đội áp tải thúc hối “khẩn trương” xuống xe tập họp. Đèn pha trước cổng bật lên sáng chóa, rọi đường cho “cải tạo viên” tay sách nách mang tư trang, nối đuôi nhau từng người một, ṿng vèo di chuyển theo lối đi chữ chi, bề ngang hẹp chừng 80 phân, giữa 2 hàng rào kẽm gai cao một thước, dựng lên phiá trong cổng vào.
H́nh như về đây nằm chờ phân phối đi các nơi khác, nên chẳng thấy có chương tŕnh học tập lao động cải tạo nào được phát động. Ở không, chẳng có việc ǵ làm, những người vốn có máu mê th́ ngày ngày túm năm tụm ba trong các láng ở, lập ṣng bài, đánh chắn, mạt chược, x́ phé, cờ tướng, sát phạt vui chơi bằng những gói ḿ ăn liền, đôi ba điếu thuốc lá, để giải khuây.
Đồ nghề như bài lá (chắn, tam cúc, tứ sắc, ś phé) và quân cờ Mạt chược, cờ tướng, cờ Domino chẳng thiếu. Nhiều nhóm có đồ nghề thứ thiệt sản xuất tận Hồng Kông, do thân nhân gửi kèm trong quà, theo lời xin ghi trong thơ được phép gửi về nhà hồi trước Noel. Những nhóm thuộc loại neo túng, không yêu cầu gia đ́nh cung cấp, th́ lấy bià cứng của các hộp bánh kẹo gia đ́nh gửi vào cắt ra, vẽ h́nh vẽ chữ lên dùng tạm. Trông thấy cũng rất đẹp, dùng chơi cũng thú vị chẳng kém ǵ bài lá thứ thiệt.
C̣n tiếp...
Bookmarks